Chương 49: Đại sảnh Mạc Gia

Trong Mạc Phủ vẫn rất náo nhiệt, dường như chuyện cái chết của bổn thân vệ ngoài cửa chỉ là một viên đá ném xuống biển, không thể gây ra một cơn sóng lớn nào.

Lý Dật trong tay lại cầm trường thương, mũi thương chầm chậm kéo lê trên đất, không ngừng phát ra tiếng ‘xèn xẹt', theo tiếng âm thanh phát ra, trên mặt đất bắn ra những tia lửa nhỏ, kích thích đôi mắt của người khác.

Một thị nữ mặt đầy hoảng hốt bước qua trước mặt hắn, nhãn thản đột nhiên nhìn thấy máu tươi trên người hắn, người thị nữ kêu hãi hùng một tiếng, trợn ngược hai mắt rồi ngất đi.

Lý Dật mỉm cười, nhàn nhạt nói:

- Ta lại đáng sợ như vậy sao?

Ly Na Na phía sau nỡ một nụ cười ám muội, nhưng lại đẹp mê người:

- Lý Dật ca ca ngươi không những không đáng sợ, mà còn vô cùng thu hút người khác nữa kìa!

Hồi đáp nàng chỉ là một tiếng cười khổ, sau đó Lý Dật vỗ tay, trầm giọng nói:

- Na Na muội muội, lui về sau đi, người của Mạc Phủ tới rồi...

Theo tiếng cười vang, phía trước chợt có mấy mươi người cùng lúc lao ra, chặn lại đường đi của Lý Dật. Người đẫn đầu thân mặc chiếc áo bào hoa lệ. phía góc áo còn thêu hoa văn khéo léo, trên người hắn cơ hồ còn phảng phất mùi rượu, tay đeo một đôi găng màu trắng, nhãn thần nhàn nhạt nhìn về Lý Dật, rồi lắc đầu nói:

- Ta còn tưởng là ai đám đến Mạc Gia chúng ta ra oai, thì ra là Thiếu gia của Lý Gia. Như vậy cũng tốt, ta vốn còn định đích thân đi đến Lý Gia mời Đại Thiếu gia đến, nếu như Đại Thiếu gia không mời tự đến, vậy thì cũng đỡ tốn thời gian cho ta.

Dứt lời, hắn tùy tiện xua tay, trầm giọng nói:

- Đưa Đại Thiếu gia đến tiền sảnh, ta nghĩ Lý Gia chủ cũng đợi hắn rất lâu rồi. Có điều phải chú ý kỹ, đừng bao giờ tổn thương đến một cọng tóc của Đại Thiếu gia, bằng không Lý Gia chủ sẽ đau lòng đấy!

Mấy mươi thị vệ cùng ứng tiếng, lúc này chuyện ở trước cửa Mạc Gia sớm đã truyền vào tai họ, họ dĩ nhiên sẽ không cho rằng vị Lý Thiếu gia người đầy sát khí này sẽ ngoan ngoãn buông trường thương trong tay xuống, càng huống hô cho dù muốn buông, đám thân vệ này có đồng ý hay không còn rất khó nói!

Không biết ai lại cười lạnh, đấu khí trên thanh trường kiếm trong tay tràn ra, đã lao vụt đến Lý Dật. Theo động tác của hắn, mấy mươi thân vệ cơ hồ cùng lúc bổ tới, trong chớp mắt, ánh sáng đấu khí đẹp hoa mỹ cơ hô đã chiếu sáng cả bầu trời đêm.

Lý Na Na bên cạnh Lý Dật lộ ra tia kinh sợ. Cảnh tượng như vậy, cho dù là một Đấu Sư e rằng cũng muốn tránh né nhượng bộ, sau đó mới nghĩ cách tiêu diệt từng phần.

Thế nhưng Lý Dật lại chỉ khẽ lắc đầu, cơ hồ thở dài:

- Chỉ là nhiều người thì sẽ hữu dụng sao?

Dứt lời, tay phải của hắn khẽ vung lên, trường thương trong tay vụt quăng ra, mũi thương đập vào mũi của người đứng đầu tiên, theo tiếng kêu thảm thiết của hắn, trường thương đã khẽ truợt qua, đâm tháng vào tròng mắt trái của hắn.

Lý Dật tăng lục trong tay, thi thể đó đã bị hắn đập vào trong đám người, gây ra một trận tán loạn. Nhưng chỉ là trong chớp mắt, họ đã hợp thân lao lên, trong thân vệ của Mạc Gia, trường thương của Lý Dật không hề mang chút đấu khí nào, chỉ là điên cuồng đâm ra như bạo vũ lê hoa, trong từng kẽ hở tưởng chừng không thể, đã đâm vào trùng trùng đấu khí.

Trong bóng thương dồn dập, chốc chốc lại có vài tia máu đỏ sậm bắn ra, từng tên thân vệ hoặc là mi tâm hoặc là vết hầu hay vị trí tim chốc chốc lại bắn ra tia máu, trong mấy mươi tên thân vệ, lại không có ai thoát được mũi thương của Lý Dật.

Sau một hồi, bóng thương biến mất, Lý Dật một tay chắp sau lưng, một tay cầm cán thương, xa xa chỉ vào gã cả người nồng mùi rượu, nhàn nhạt cười nói:

- Bây giờ đền ngươi rồi.

Trong mắt người nọ thoáng hiện ra sự kinh ngạc, vẻ mặt bình thản trên khuôn mặt đã hoàn toàn biến mất hoàn toàn, hắn nhíu mày suy nghĩ một hồi, rồi ngờ vực nói:

- Lý Thiếu gia, ngươi đang dùng Đấu kỹ gì vậy.

Lý Dật lắc đầu, nói:

- Đối phó với một đám phế vật còn cần dùng Đấu kỹ sao? Đúng là chuyện cười!

Người kia khẽ thở dài, lẩm bẩm nói:

- Thường nghe nói Thiếu gia của Lý Gia là đệ nhất phế vật trong Vạn Triều Thành, hôm nay được gặp, xem ra người trong toàn thành đều mù cả rồi. Công phu của Lý Thiếu gia quá thực hiếm có, có lẽ cái gọi là đệ nhất nhân Lý Tiều trong Lý Gia cũng không chịu nổi một chiêu của ngươi... Có điều Lý Thiếu gia, có một chuyện có lẽ ngươi đã quên chăng?

- Chuyện gì?

Lý Dật khẽ nheo mắt lại.

Người kia vỗ tay, quét mắt vài lần trên đất, nhàn nhạt nói:

- Chính là cảnh giới. Đám phế vật này tuy đều là Đấu Giả, nhưng một thân đấu khí có thể dùng được đã là cực hạn rồi, đối với sự bảo vệ bản thân cơ hô không có, vì vậy mới bị Lý Thiếu gia ngươi một thương đâm chết. Ngoài việc tránh né ra, bằng không ai có thể không chết? Nhưng nếu có một Đấu Sư đến, chỉ cần ngưng kết ra Sa y Đấu khí bên ngoài, vậy thì Lý Dật Thiếu gia ngươi sẽ không phải đối thủ rồi.

Lý Dật gật đầu, nói:

- Nói không sai, có điều lúc này không có Đấu Sư ở đây, cho dù là có, cũng không cứu được ngươi!

- Ha ha ha ha...

Người đó cất giọng cười lớn:

- Lý Dật Thiếu gia ngươi có lẽ không biết, tuy chỉ là Nhất Tinh, nhưng tại hạ cũng là Đấu Sư, vậy thì chi bằng để ta lĩnh giáo một chút cao chiêu của Lý Thiếu gia đi!

- Cứ tự nhiên!

- Vậy thì Lý Thiếu gia, ngươi phải nhìn kỹ đây, ta...

Lời sau đó còn chưa nói hết, không biết lúc nào trường thương trong tay Lý Dật đã phóng ra khỏi tay, xuyên qua vết hầu của hắn, chỉ lưu lại một lỗ máu sâu hoắm.

Người đó nét mặt hiện ra sự khó tin, cho dù thế nào hắn cũng không dám tin, Lý Dật chỉ thuận tay quăng đi, trường thương lại có thể có sức mạnh và tốc độ như vậy.

Lý Dật bước tới bên cạnh hắn, đưa tay vỗ vào vai hắn, kề sát vào tai, khẽ giọng nói:

- Huynh đệ, nếu như còn có lần sau, ngươi phải nhớ kỹ, đó chính là Lý Dật ta không ngốc đến nỗi để người khác kịp ngưng kết xong Sa y Đấu khí... Còn nếu như ngươi không có Sa y Đấu khí bảo vệ, thì trước mặt ta, ngươi vẫn chỉ là loài sâu bọ...

Dứt lời, Lý Dật tiện tay vuốt mắt cho người đó, nhặt trường thương trên đất lên, nhìn về hướng đại sảnh Mạc Gia, ở đó còn có mấy chục thân vệ đang tuần thị.

Khóe miệng Lý Dật nở ra một nụ cười, hắn chậm rãi hít vào một hơi, nhạt nhẽo nói:

- Vậy thì tiếp sau đây, chính là đại sảnh sao?

0O0

Trong đại sảnh Mạc Gia. lúc này đang giống như bày đại yến.

Một nam nhân chừng hơn bốn mươi đang ngồi ở vị trí chính giữa phía trước, khuôn mặt hắn vô cùng uy vũ. Có lẽ vì biết cách tu dưỡng, làn da cơ hô láng bóng, trên mặt hắn hiện ra một nụ cười hòa ái, tạo cảm giác cho mọi người như được tắm trong gió xuân.

Người này chính là Gia chủ Mạc Dịch của Mạc Gia, một trong ba đại gia tộc của Vạn Triều Thành.

Lúc này trong tay Mạc Dịch đang nâng một ly rượu cổ, nhãn thần hắn nhìn vào mỹ tửu hổ phách trước mặt, dường như chỉ nhìn thì đã có thể ngửi thấy hương vị rượu nho trong đó.

Trong đại sảnh vô cùng yên ắng, người nào cũng nhìn về chỗ ngồi bên cạnh Mạc Dịch ở phía không xa.

Người ngồi ở bên trái phía trên đó ở đại sảnh chính là người của Lý Gia. Lúc này Lý Hàn đang ngôi ở vị trí chính giữa, bốn vị trưởng lão của gia tộc cũng cố ý ngôi cách hắn một đoạn khoáng cách. Mười mấy thân vệ đi theo hắn đều lại đứng sát bên cạnh, chỉ có đều sắc mặt của từng người đều hiện ra sự tức giận.

Duy chỉ có Lý Hàn vẫn bất động thanh sắc, ông chậm rãi nhấc ly ruợu trước mặt lên

nhấp một ngụm, sau đó nhàn nhạt nói:

- Quả nhiên là hảo tửu, thiết nghĩ trong Vạn Triều Thành này, ngoài Mạc Gia ra cũng không có người nào có thể lấy ra loại hảo tửu như vậy?

Mạc Dịch đứng đầu ở đây nghe vậy, chỉ cười ha hả, nói:

- Lý huynh nếu như thích, ngày khác ta sẽ sai người đem tặng mấy vò, bảo đảm Lý huynh, sẽ hài lòng.

Lý Hàn lắc đầu, nói:

- Thứ mà Mạc huynh tặng. Lý mỗ thật không dám nhận, nhưng mấy vị trưởng lão của Lý Gia ta, hôm nay lại đứng cùng một phía với Mạc huynh, Mạc huynh tặng thứ gì cho họ, chắc rằng cũng không tệ.

Trong mắt Mạc Dịch hiện ra tia sát ý, nhưng rất nhanh nụ cười lại càng thêm hòa ái:

- Lý huynh nói đi đâu vậy, chỉ cần ngươi đồng ý với điều kiện của Mạc mỗ, vậy thì sau này hai nhà chúng ta chính là người một nhà rồi, còn phân biệt này kia làm gì?

Lý Hàn cười ha hả, nói:

- Nói ra, điều kiện của Mạc huynh cũng không quá đáng chút nào a. Có điều ta muốn hỏi một câu, nếu như là ở nơi khác, Mạc huynh có khi nào đồng ý với điều kiện như vậy của Lý mỗ không?

Mạc Dịch suy nghĩ một hồi, rồi lắc đầu nói:

- Nếu đổi làm Mạc mỗ, điều kiện này tại hạ cũng vạn lần không đồng ý đâu.

Lý Hàn gật đầu nói:

- Nếu đã vậy, Mạc huynh hà tất phải hỏi nhiều, đồng ý hay không, Mạc huynh không phải sớm đã rõ trong lòng rồi sao?

Mạc Dịch thở dài đáp:

- Chỉ cần Lý huynh ngươi có thể từ chức vị Gia chủ Lý Gia, rồi để Lý Dật nhập vào ở rễ Mạc Gia ta, vậy thì Mạc mỗ cũng sẽ bỏ qua chuyện cũ. Điều kiện tốt như vậy lẽ nào Lý huynh thật sự không chịu đồng ý? Nếu Lý huynh không đồng ý, vậy thì hậu quả thế nào, ngươi chắc sẽ rõ hơn ta chứ?

Lý Hàn cười lạnh, một tiếng, nói:

- Để ta từ bỏ chức vị Gia chủ Lý Gia, sau đó gia nghiệp nghìn năm của Lý Gia giao vào tay của bốn lão bất tử tư thông ngoại địch kia? Mạc Dịch, ngươi coi Lý Hàn ta là tên ngốc? Còn cho rằng mình lại quá thông minh ư?

Mạc Dịch mỉm cười, không đáp lời.

Nhưng Đại trưởng lão của Lý Gia lại hừ một tiếng, nói:

- Lý Hàn, là Lý Dật Thiếu gia tham hoa háo sắc, gây ra phiền phức lớn. Mạc Đại tiểu thư là người thừa kế chức vụ Gia chủ của Mạc Gia, thân phận như vậy, lại hạ thấp mình gả vào Lý Gia ta. Nếu ngươi không đồng ý, thân phận sau này của Lý Dật Thiếu gia lẽ nào sẽ còn thấp hơn sao? Cho dù không phải Gia chủ Lý Gia, nhưng lúc đó hắn cũng vẫn xem như là nửa Gia chủ của Mạc Gia, lẽ nào như vậy không tốt sao?

Lý Hàn cười lạnh, một tiếng, không thèm nhìn hắn đến một lần, mà nhãn thần nhìn về chiếc ghế đối diện, nhàn nhạt nói:

- Long Phi, xem ra ngươi cũng đứng về bên Mạc Gia rồi a.

Người trung niên được gọi là Long Phi sắc mặt vô cùng tái nhợt, hắn nheo mắt, nằm nghiêng trên bàn rượu, uê oái uổng vài hớp mỹ tửu, rồi cười nói:

- Lý huynh đây là chuyện của Mạc Gia và Lý Gia các ngươi, Long Gia chúng ta quả thực không dám quản. Huống hồ mấy vị trưởng lão của Lý Gia đã đồng ý, chỉ cần lần này ta không nhúng tay vào việc của hai nhà, họ sẽ tặng Long Gia chúng ta hai con đường, hơn nữa để Long Ngạo Thiên con trai ta vào Diễn Võ Các của Lý Gia các ngươi mặc sức lựa chọn mười bộ Đấu kỹ... điều kiện như vậy nêu ta không đông ý, ta há chăng phải là một tên ngốc sao?

Long Phi chính là Gia chủ đương nhiệm của Long Gia, phụ thân của Long Ngạo Thiên.

Nghe thấy vậy, Lý Hàn lặng lẽ cười, khóe mắt hiện ra một tia sát y, hắn xoay người nhìn Đại trưởng lão, lạnh lùng nói:

- Đúng là giỏi lắm a, Đại trưởng lão, hai con đường thì cũng không nói làm gì, lại còn đồng ý tặng Long Gia mười bộ Đấu kỹ... Xem ra Đại trưởng lão ngươi tuổi cũng cao rồi, trí nhớ cũng kém... Ngươi làm như vậy, chính là khi sư diệt tổ, sẽ có kết cục gì không cần ta dạy ngươi chứ?

Đại trưởng lão lặng lẽ cười, nhàn nhạt nói:

- Lý Hàn, hiện giờ ngươi còn quản được nhiều vậy sao? Nói thục nhé, điều kiện này hôm nay, ngươi đồng ý thì đồng y, không đồng ý thì cũng phải đồng ý. Tốt nhất ngươi tự mình nghĩ kỹ, nếu ngươi đồng ý điều kiện này. Lý Gia còn có thể giữ lại vài phần nguyên khí, nếu như không đồng ý, e rằng hôm nay ngươi có ra được Mạc Gia này, Lý Gia từ này cũng nguyên khí đại thương... Còn về người con trai phế vật đó của ngươi, ngươi đừng cho rằng hắn tu luyện, ra một chút nguyên khí, thì có thể lật tay hô mưa gọi gió sao? Lúc này hắn không ở bên cạnh ngươi, Lý Gia có mấy người tình nguyện bảo vệ hắn thật lòng? Nếu bên này ngươi vẫn chưa thể nhẹ nhõm được, đợi đến lúc về Lý Gia lại phát hiện ái tử của mình đã biến thành một phế nhân, như vậy há không phải là buồn cười sao?

Ầm~~

Lý Hàn vụt trào ra một luồng đấu khí trên người, thoáng chốc lại tiêu tán trong không khí, hắn hiển nhiên đã phẫn nộ đến cực điểm, nghiến răng một hồi, rồi lạnh, lùng nói:

- Nếu như Dật nhi có mệnh hệ gì, ta đánh liều mất cả cơ nghiệp nghìn năm của Lý Gia, cũng phải để con chó già ngươi tuyệt tử tuyệt tôn.

Sát khí trong ánh mắt của Lý Hàn khiến Đại trưởng lão cứng đờ người. Hắn dĩ nhiên hiểu rõ, trừ phi bốn vị trưởng lão bên mình liên thủ, bằng không tuyệt đối không phải đối thủ. Nếu như không phải lần này Mạc Gia và Long Gia đồng ý hiệp trợ, vậy thì cho dù Đại trưởng lão có một trăm lá gan, hắn cũng không dám tạo phán như vậy.<br

Chapter
1 Chương 1: Không thể dừng lại
2 Chương 2: Thế giới đấu khí
3 Chương 3: Sát khí
4 Chương 4: Gia chủ
5 Chương 5: Cơ duyên
6 Chương 6: Thiên Ma Cửu Biến
7 Chương 7: Huyết sát chi địa
8 Chương 8: Phiền phức tới cửa
9 Chương 9: Huyền Vũ cao cấp
10 Chương 10: Chợ
11 Chương 11: Mạnh mẽ tranh đoạt
12 Chương 12: Đùa giỡn
13 Chương 13: Xà Tôn Giả
14 Chương 14: Vũ khí phân thành chín cấp
15 Chương 15: Vân Hoang Giới Chỉ
16 Chương 16: Na Na muội muội
17 Chương 17: Tinh Tạp
18 Chương 18: Phòng đấu giá
19 Chương 19: Chu Tước trung cấp
20 Chương 20: Âm Húc
21 Chương 21: Chặn đường cướp đoạt
22 Chương 22: Theo đuôi
23 Chương 23: Sát tâm
24 Chương 24: Vu oan
25 Chương 25: Huyết ma đại trận
26 Chương 26: Đấu Thần Điện
27 Chương 27: Đột phá
28 Chương 28: Hồi phong chưởng
29 Chương 29: Đại hội tông tộc
30 Chương 30: Đối trận
31 Chương 31: Lý Băng
32 Chương 32: Lý Phách
33 Chương 33: Chấn động
34 Chương 34: Cuộc đấu giành chức Gia chủ
35 Chương 35: Dung nhan kiều diễm
36 Chương 36: Định cục
37 Chương 37: Bạch y Tế Ty
38 Chương 38: Tế Thần Điển
39 Chương 39: Tập kích trong đêm
40 Chương 40: Ẩn sát
41 Chương 41: Phá vỡ cục thế
42 Chương 42: Mầm đấu khí
43 Chương 43: Thăng cấp Đấu Giả
44 Chương 44: Nhã hứng
45 Chương 45: Hành hạ đến chết
46 Chương 46: Làm chó
47 Chương 47: Sao có thể bỏ được
48 Chương 48: Mẹ ngươi gọi ngươi về ăn cơm
49 Chương 49: Đại sảnh Mạc Gia
50 Chương 50: Phá cửa vào
51 Chương 51: Bách bộ hoành hành
52 Chương 52: Nhất trụ kình thiên
53 Chương 53: Điên cuồng càn rỡ
54 Chương 54: Cường giả vi tôn
55 Chương 55: Biến số
56 Chương 56: Tập kích
57 Chương 57: Động thủ
58 Chương 58: Lời Hẹn Ba Năm
59 Chương 59: Hậu chước
60 Chương 60: Phản gian loạn
61 Chương 61: Không phải người tốt
62 Chương 62: Các Lão
63 Chương 63: Long Gia
64 Chương 64: Toái Cốt Chưởng
65 Chương 65: Thanh Các lão
66 Chương 66: Tinh Vân Quả
67 Chương 67: Tu luyện Thanh Vân Thủ
68 Chương 68: Long Ngạo Thiên đến cửa
69 Chương 69: Thiên Hương Lầu
70 Chương 70: Phong Nguyệt
71 Chương 71: Âm Thiên Kiệt
72 Chương 72: Họa Thủy Đông Lưu
73 Chương 73: Yêu cầu
74 Chương 74: Thâm tình
75 Chương 75: Nguyệt Hắc Phong Cao Dạ
76 Chương 76: Ngày giết người phóng hỏa
77 Chương 77: Hai tấm lòng
78 Chương 78: Đó là gì
79 Chương 79: Biến số
80 Chương 80: Niềm vui của Huyết Lang Trấn
81 Chương 81: Phong Lâu
82 Chương 82: Yêu tinh Ngô Hinh Dư
83 Chương 83: Mắc câu
84 Chương 84: Vào bẫy
85 Chương 85: Huyết Lang Bảo
86 Chương 86: Đấu Sư đối chiến Đấu Sư
87 Chương 87: Đấu khí thành tơ
88 Chương 88: Áp lực
89 Chương 89: Giao dịch
90 Chương 90: Cạm bẫy trong Dung giới
91 Chương 91: Khinh nhờn
92 Chương 92: Tin giật gân
93 Chương 93: Ở bên hồ Trong hậu sơn
94 Chương 94: Bạch Hổ Hạ cấp, Huyết Nguyệt Cuồng Cương
95 Chương 95: Lại đột phá
96 Chương 96: Diệp Khinh Vũ
97 Chương 97: Chấp sự Trưởng lão
98 Chương 98: Kinh sợ rút lui
99 Chương 99: Xuất hành
100 Chương 100: Nạp Gia Trấn
101 Chương 101: Ai là con dê béo?
102 Chương 102: Đấu Thần Tàn Ngọc
103 Chương 103: Sự thay đổi
104 Chương 104: Thương đội
105 Chương 105: Tiến vào Sơn mạch Nạp Gia
106 Chương 106: Nạp Lan Bình
107 Chương 107: Ra tay
108 Chương 108: Cung Vô Song
109 Chương 109: Chiêu nào cũng vô hiệu
110 Chương 110: Phát điên
111 Chương 111: Cơ duyên đột phá
112 Chương 112: Tinh hoa Nguyên khí
113 Chương 113: Đùa giỡn
114 Chương 114: Đột biến
115 Chương 115: Ai lật ngược tình thế
116 Chương 116: Quấn quýt
117 Chương 117: Thiên Ma Hóa Thân Đan
118 Chương 118: Mục tiêu Vân Thủy Thành
119 Chương 119: Đấu Hoàng mộ địa
120 Chương 120: Phong Hoàng Hải Kim
121 Chương 121: Đấu Hoàng đấu với Đấu Hoàng
122 Chương 122: Liệt Không
123 Chương 123: Tàn Ngọc Không Gian
124 Chương 124: Truy sát
125 Chương 125: Đao Hoàng Ba Lâm
126 Chương 126: Ngũ Đại Đấu Vương
127 Chương 127: Đối trận
128 Chương 128: Đại chiến tứ phương
129 Chương 129: Bên dưới đống tàn tích
130 Chương 130: Phá vỡ cấm chế
131 Chương 131: Cửu Đầu Quái Xà
132 Chương 132: Mộ thất
133 Chương 133: Lợi ích
134 Chương 134: Tàn Hồn Đoạt Thể
135 Chương 135: Luyện hóa Tàn Hồn
136 Chương 136: Chuẩn bị nuốt gọn
137 Chương 137: Luyện hóa đấu khí Chủng Tử
138 Chương 138: Phá vỡ cục diện
139 Chương 139: Phá vỡ cấm chế thoát ra
140 Chương 140: Truy sát
141 Chương 141: Tiền mãi lộ
142 Chương 142: Thương đội Hàn Gia
143 Chương 143: Ma Khí Bảng
144 Chương 144: Thiên Khôn Địa Càn Châu
145 Chương 145: Hàn Trụ
146 Chương 146: Nạp Lan Gia ở Vân Thủy Thành
147 Chương 147: Nhược điểm
148 Chương 148: Giao dịch
149 Chương 149: Cuộc chiến với Hàn Trụ
150 Chương 150: Tự đâm đầu vào chỗ chết
151 Chương 151: Triêm Khuê Các
152 Chương 152: Nạp Lan Lâm
153 Chương 153: Ai sưởi ấm giường
154 Chương 154: Nạp Lan Khánh
155 Chương 155: Thì ra là người
156 Chương 156: Thoái hôn
157 Chương 157: Ước đấu
158 Chương 158: Ba món lễ vật
159 Chương 159: Vân Bộ
160 Chương 160: Nạp Lan Bá
161 Chương 161: Lôi đài ở quảng trường
162 Chương 162: Cuộc chiến bắt đầu
163 Chương 163: Con bài chưa lật
164 Chương 164: Trận đấu dai dẳng
165 Chương 165: Liệt Nhật Phần Thành
166 Chương 166: Tiễn ngươi lên đường
167 Chương 167: Phân định thắng thua
168 Chương 168: Mị Ảnh Ma Tông
169 Chương 169: Trận chiến dai dẳng
170 Chương 170: Đại Bi Âm Ma Thủ
171 Chương 171: Diệt Sát
172 Chương 172: Yến thọ
173 Chương 173: Trùng trùng biến cố
174 Chương 174: Thoái vị nhường hiền
175 Chương 175: Gia chủ là ai
176 Chương 176: Thiên Địa Hỗn Độn Biến
177 Chương 177: Quỷ U Phong Đô
178 Chương 178: Chuyện năm ấy hôm nay biết
179 Chương 179: Loạn cục
180 Chương 180: Tứ Hoàng tụ
181 Chương 181: Liên thủ
182 Chương 182: Tu La Phá
183 Chương 183: Ngũ Hoàng loạn
184 Chương 184: Ai tiếp nhận truyền thừa
185 Chương 185: Chết?
186 Chương 186: Huyền U Quyết
187 Chương 187: Tử cục
188 Chương 188: Huyền U Thành
189 Chương 189: Tuyệt mệnh
190 Chương 190: Huyền U Tu La Thú
191 Chương 191: Tam Hoàng đấu Huyền Thú
192 Chương 192: Hồi sinh
193 Chương 193: Kết cục
194 Chương 194: Định cuộc
195 Chương 195: Lôi kéo
196 Chương 196: Tiểu trấn biên giới
197 Chương 197: Xà Tôn Giả tỉnh lại
198 Chương 198: Thượng cổ Hoàng tộc
199 Chương 199: Hoa Hoàng
200 Chương 200: Trêu đùa
201 Chương 201: Liên minh Tiệt Giáo
202 Chương 202: Tư Đồ Thông Thiên
203 Chương 203: Ba điều kiện
204 Chương 204: Bi kịch
205 Chương 205: Lý Minh
206 Chương 206: Cuộc chiến đầu tiên
207 Chương 207: Mộ Dung Vô Địch
208 Chương 208: Ra tay
209 Chương 209: Mị Ảnh Ma Tông Ảnh Khôi Lỗi tái hiện
210 Chương 210: Ảnh Thương Đột
211 Chương 211: Kết cuộc
212 Chương 212: Đẳng cấp tâm pháp
213 Chương 213: Mị Ảnh Khôi Lỗi Pháp
214 Chương 214: Cha con
215 Chương 215: Lai lịch gì?
216 Chương 216: Hai con đường
217 Chương 217: Đêm nhập khuê phòng
218 Chương 218: Đêm hôm đó
219 Chương 219: Một ngày
220 Chương 220: Huyết Sắc Tường Vi
221 Chương 221: Hai bên
222 Chương 222: Chuẩn bị
223 Chương 223: Bên dưới núi Tam Thánh Sơn
224 Chương 224: Rắc rối không thể tránh được
225 Chương 225: Một chiêu
226 Chương 226: Tất cả đều kinh hãi
227 Chương 227: Hành hạ đến chết
228 Chương 228: Lang Các
229 Chương 229: Nhập các
230 Chương 230: Gây sự
231 Chương 231: Ba chiêu
232 Chương 232: Thể diện
233 Chương 233: Ta thích cô ta rồi
234 Chương 234: Mỹ nữ Thần Thần
235 Chương 235: Bắt đầu đấu giá
236 Chương 236: Cướp
237 Chương 237: Thượng cổ Quyển trục
238 Chương 238: Nửa bộ
239 Chương 239: Giao dịch thành công
240 Chương 240: Ba bên
241 Chương 241: Phản ứng của các bên
242 Chương 242: Giữa vòng vây
243 Chương 243: Quảng trường tiểu trấn
244 Chương 244: Xuất hiện
245 Chương 245: Giao chiến
246 Chương 246: Đối kháng Đấu kỹ
247 Chương 247: Hạ màn
248 Chương 248: Thử thách đầu tiên
249 Chương 249: Thử thách thứ hai
250 Chương 250: Thử thách thứ ba
251 Chương 251: Đấu kỹ vô song
252 Chương 252: Qua Khánh
253 Chương 253: Đấu khí dung hợp
254 Chương 254: Điều khiển đấu khí tinh xảo
255 Chương 255: Tạm thời kết thúc
256 Chương 256: Phục Điện
257 Chương 257: Tàng Thư Điện
258 Chương 258: Tàng Thư Đại Điện
259 Chương 259: Thánh Khế Quyển trục
260 Chương 260: Đắc thủ
261 Chương 261: Di chuyển nghìn dặm
262 Chương 262: Tu La Đảo
Chapter

Updated 262 Episodes

1
Chương 1: Không thể dừng lại
2
Chương 2: Thế giới đấu khí
3
Chương 3: Sát khí
4
Chương 4: Gia chủ
5
Chương 5: Cơ duyên
6
Chương 6: Thiên Ma Cửu Biến
7
Chương 7: Huyết sát chi địa
8
Chương 8: Phiền phức tới cửa
9
Chương 9: Huyền Vũ cao cấp
10
Chương 10: Chợ
11
Chương 11: Mạnh mẽ tranh đoạt
12
Chương 12: Đùa giỡn
13
Chương 13: Xà Tôn Giả
14
Chương 14: Vũ khí phân thành chín cấp
15
Chương 15: Vân Hoang Giới Chỉ
16
Chương 16: Na Na muội muội
17
Chương 17: Tinh Tạp
18
Chương 18: Phòng đấu giá
19
Chương 19: Chu Tước trung cấp
20
Chương 20: Âm Húc
21
Chương 21: Chặn đường cướp đoạt
22
Chương 22: Theo đuôi
23
Chương 23: Sát tâm
24
Chương 24: Vu oan
25
Chương 25: Huyết ma đại trận
26
Chương 26: Đấu Thần Điện
27
Chương 27: Đột phá
28
Chương 28: Hồi phong chưởng
29
Chương 29: Đại hội tông tộc
30
Chương 30: Đối trận
31
Chương 31: Lý Băng
32
Chương 32: Lý Phách
33
Chương 33: Chấn động
34
Chương 34: Cuộc đấu giành chức Gia chủ
35
Chương 35: Dung nhan kiều diễm
36
Chương 36: Định cục
37
Chương 37: Bạch y Tế Ty
38
Chương 38: Tế Thần Điển
39
Chương 39: Tập kích trong đêm
40
Chương 40: Ẩn sát
41
Chương 41: Phá vỡ cục thế
42
Chương 42: Mầm đấu khí
43
Chương 43: Thăng cấp Đấu Giả
44
Chương 44: Nhã hứng
45
Chương 45: Hành hạ đến chết
46
Chương 46: Làm chó
47
Chương 47: Sao có thể bỏ được
48
Chương 48: Mẹ ngươi gọi ngươi về ăn cơm
49
Chương 49: Đại sảnh Mạc Gia
50
Chương 50: Phá cửa vào
51
Chương 51: Bách bộ hoành hành
52
Chương 52: Nhất trụ kình thiên
53
Chương 53: Điên cuồng càn rỡ
54
Chương 54: Cường giả vi tôn
55
Chương 55: Biến số
56
Chương 56: Tập kích
57
Chương 57: Động thủ
58
Chương 58: Lời Hẹn Ba Năm
59
Chương 59: Hậu chước
60
Chương 60: Phản gian loạn
61
Chương 61: Không phải người tốt
62
Chương 62: Các Lão
63
Chương 63: Long Gia
64
Chương 64: Toái Cốt Chưởng
65
Chương 65: Thanh Các lão
66
Chương 66: Tinh Vân Quả
67
Chương 67: Tu luyện Thanh Vân Thủ
68
Chương 68: Long Ngạo Thiên đến cửa
69
Chương 69: Thiên Hương Lầu
70
Chương 70: Phong Nguyệt
71
Chương 71: Âm Thiên Kiệt
72
Chương 72: Họa Thủy Đông Lưu
73
Chương 73: Yêu cầu
74
Chương 74: Thâm tình
75
Chương 75: Nguyệt Hắc Phong Cao Dạ
76
Chương 76: Ngày giết người phóng hỏa
77
Chương 77: Hai tấm lòng
78
Chương 78: Đó là gì
79
Chương 79: Biến số
80
Chương 80: Niềm vui của Huyết Lang Trấn
81
Chương 81: Phong Lâu
82
Chương 82: Yêu tinh Ngô Hinh Dư
83
Chương 83: Mắc câu
84
Chương 84: Vào bẫy
85
Chương 85: Huyết Lang Bảo
86
Chương 86: Đấu Sư đối chiến Đấu Sư
87
Chương 87: Đấu khí thành tơ
88
Chương 88: Áp lực
89
Chương 89: Giao dịch
90
Chương 90: Cạm bẫy trong Dung giới
91
Chương 91: Khinh nhờn
92
Chương 92: Tin giật gân
93
Chương 93: Ở bên hồ Trong hậu sơn
94
Chương 94: Bạch Hổ Hạ cấp, Huyết Nguyệt Cuồng Cương
95
Chương 95: Lại đột phá
96
Chương 96: Diệp Khinh Vũ
97
Chương 97: Chấp sự Trưởng lão
98
Chương 98: Kinh sợ rút lui
99
Chương 99: Xuất hành
100
Chương 100: Nạp Gia Trấn
101
Chương 101: Ai là con dê béo?
102
Chương 102: Đấu Thần Tàn Ngọc
103
Chương 103: Sự thay đổi
104
Chương 104: Thương đội
105
Chương 105: Tiến vào Sơn mạch Nạp Gia
106
Chương 106: Nạp Lan Bình
107
Chương 107: Ra tay
108
Chương 108: Cung Vô Song
109
Chương 109: Chiêu nào cũng vô hiệu
110
Chương 110: Phát điên
111
Chương 111: Cơ duyên đột phá
112
Chương 112: Tinh hoa Nguyên khí
113
Chương 113: Đùa giỡn
114
Chương 114: Đột biến
115
Chương 115: Ai lật ngược tình thế
116
Chương 116: Quấn quýt
117
Chương 117: Thiên Ma Hóa Thân Đan
118
Chương 118: Mục tiêu Vân Thủy Thành
119
Chương 119: Đấu Hoàng mộ địa
120
Chương 120: Phong Hoàng Hải Kim
121
Chương 121: Đấu Hoàng đấu với Đấu Hoàng
122
Chương 122: Liệt Không
123
Chương 123: Tàn Ngọc Không Gian
124
Chương 124: Truy sát
125
Chương 125: Đao Hoàng Ba Lâm
126
Chương 126: Ngũ Đại Đấu Vương
127
Chương 127: Đối trận
128
Chương 128: Đại chiến tứ phương
129
Chương 129: Bên dưới đống tàn tích
130
Chương 130: Phá vỡ cấm chế
131
Chương 131: Cửu Đầu Quái Xà
132
Chương 132: Mộ thất
133
Chương 133: Lợi ích
134
Chương 134: Tàn Hồn Đoạt Thể
135
Chương 135: Luyện hóa Tàn Hồn
136
Chương 136: Chuẩn bị nuốt gọn
137
Chương 137: Luyện hóa đấu khí Chủng Tử
138
Chương 138: Phá vỡ cục diện
139
Chương 139: Phá vỡ cấm chế thoát ra
140
Chương 140: Truy sát
141
Chương 141: Tiền mãi lộ
142
Chương 142: Thương đội Hàn Gia
143
Chương 143: Ma Khí Bảng
144
Chương 144: Thiên Khôn Địa Càn Châu
145
Chương 145: Hàn Trụ
146
Chương 146: Nạp Lan Gia ở Vân Thủy Thành
147
Chương 147: Nhược điểm
148
Chương 148: Giao dịch
149
Chương 149: Cuộc chiến với Hàn Trụ
150
Chương 150: Tự đâm đầu vào chỗ chết
151
Chương 151: Triêm Khuê Các
152
Chương 152: Nạp Lan Lâm
153
Chương 153: Ai sưởi ấm giường
154
Chương 154: Nạp Lan Khánh
155
Chương 155: Thì ra là người
156
Chương 156: Thoái hôn
157
Chương 157: Ước đấu
158
Chương 158: Ba món lễ vật
159
Chương 159: Vân Bộ
160
Chương 160: Nạp Lan Bá
161
Chương 161: Lôi đài ở quảng trường
162
Chương 162: Cuộc chiến bắt đầu
163
Chương 163: Con bài chưa lật
164
Chương 164: Trận đấu dai dẳng
165
Chương 165: Liệt Nhật Phần Thành
166
Chương 166: Tiễn ngươi lên đường
167
Chương 167: Phân định thắng thua
168
Chương 168: Mị Ảnh Ma Tông
169
Chương 169: Trận chiến dai dẳng
170
Chương 170: Đại Bi Âm Ma Thủ
171
Chương 171: Diệt Sát
172
Chương 172: Yến thọ
173
Chương 173: Trùng trùng biến cố
174
Chương 174: Thoái vị nhường hiền
175
Chương 175: Gia chủ là ai
176
Chương 176: Thiên Địa Hỗn Độn Biến
177
Chương 177: Quỷ U Phong Đô
178
Chương 178: Chuyện năm ấy hôm nay biết
179
Chương 179: Loạn cục
180
Chương 180: Tứ Hoàng tụ
181
Chương 181: Liên thủ
182
Chương 182: Tu La Phá
183
Chương 183: Ngũ Hoàng loạn
184
Chương 184: Ai tiếp nhận truyền thừa
185
Chương 185: Chết?
186
Chương 186: Huyền U Quyết
187
Chương 187: Tử cục
188
Chương 188: Huyền U Thành
189
Chương 189: Tuyệt mệnh
190
Chương 190: Huyền U Tu La Thú
191
Chương 191: Tam Hoàng đấu Huyền Thú
192
Chương 192: Hồi sinh
193
Chương 193: Kết cục
194
Chương 194: Định cuộc
195
Chương 195: Lôi kéo
196
Chương 196: Tiểu trấn biên giới
197
Chương 197: Xà Tôn Giả tỉnh lại
198
Chương 198: Thượng cổ Hoàng tộc
199
Chương 199: Hoa Hoàng
200
Chương 200: Trêu đùa
201
Chương 201: Liên minh Tiệt Giáo
202
Chương 202: Tư Đồ Thông Thiên
203
Chương 203: Ba điều kiện
204
Chương 204: Bi kịch
205
Chương 205: Lý Minh
206
Chương 206: Cuộc chiến đầu tiên
207
Chương 207: Mộ Dung Vô Địch
208
Chương 208: Ra tay
209
Chương 209: Mị Ảnh Ma Tông Ảnh Khôi Lỗi tái hiện
210
Chương 210: Ảnh Thương Đột
211
Chương 211: Kết cuộc
212
Chương 212: Đẳng cấp tâm pháp
213
Chương 213: Mị Ảnh Khôi Lỗi Pháp
214
Chương 214: Cha con
215
Chương 215: Lai lịch gì?
216
Chương 216: Hai con đường
217
Chương 217: Đêm nhập khuê phòng
218
Chương 218: Đêm hôm đó
219
Chương 219: Một ngày
220
Chương 220: Huyết Sắc Tường Vi
221
Chương 221: Hai bên
222
Chương 222: Chuẩn bị
223
Chương 223: Bên dưới núi Tam Thánh Sơn
224
Chương 224: Rắc rối không thể tránh được
225
Chương 225: Một chiêu
226
Chương 226: Tất cả đều kinh hãi
227
Chương 227: Hành hạ đến chết
228
Chương 228: Lang Các
229
Chương 229: Nhập các
230
Chương 230: Gây sự
231
Chương 231: Ba chiêu
232
Chương 232: Thể diện
233
Chương 233: Ta thích cô ta rồi
234
Chương 234: Mỹ nữ Thần Thần
235
Chương 235: Bắt đầu đấu giá
236
Chương 236: Cướp
237
Chương 237: Thượng cổ Quyển trục
238
Chương 238: Nửa bộ
239
Chương 239: Giao dịch thành công
240
Chương 240: Ba bên
241
Chương 241: Phản ứng của các bên
242
Chương 242: Giữa vòng vây
243
Chương 243: Quảng trường tiểu trấn
244
Chương 244: Xuất hiện
245
Chương 245: Giao chiến
246
Chương 246: Đối kháng Đấu kỹ
247
Chương 247: Hạ màn
248
Chương 248: Thử thách đầu tiên
249
Chương 249: Thử thách thứ hai
250
Chương 250: Thử thách thứ ba
251
Chương 251: Đấu kỹ vô song
252
Chương 252: Qua Khánh
253
Chương 253: Đấu khí dung hợp
254
Chương 254: Điều khiển đấu khí tinh xảo
255
Chương 255: Tạm thời kết thúc
256
Chương 256: Phục Điện
257
Chương 257: Tàng Thư Điện
258
Chương 258: Tàng Thư Đại Điện
259
Chương 259: Thánh Khế Quyển trục
260
Chương 260: Đắc thủ
261
Chương 261: Di chuyển nghìn dặm
262
Chương 262: Tu La Đảo