Chương 169

Thời gian quay trở về buổi sáng.

Ngu Sở cùng Quân Lạc Trần dựa theo chỉ thị của hệ thống, đi tới khoảng hư không vô tận.

Đây là một nơi còn gian khổ hơn so với hoàn cảnh ở Ma giới.

Bởi vì Đế Thiệu Quân đã hoàn toàn rời đi, Đế Thiệu Quân hắc ám từng vì Đế Thiệu Quân chân chính mà bày ra mấy vạn trận pháp, thi thể hắn bị phong ấn, hồn phách cũng không còn thấy bóng dáng đâu nữa.

Toàn bộ khoảng không vô tận chỉ lại hai người Ngu Sở cùng Quân Lạc Trần.

“Sức mạnh của hai người đều quá sức to lớn, lớn đến mức có thể hủy diệt thế giới như Đế Thiệu Quân, cho nên điều này làm cho việc buông bỏ năng lượng cũng trở thành chuyện vô cùng gian nan.” Hệ thống nói, “Nhưng tin tốt là, tốc độ thời gian ở khoảng hư không vô tận và tam giới khác nhau.”

Ngu Sở hơi nhíu mày.

“Dựa theo cách nói của Đế Thiệu Quân lúc trước, mấy ngàn năm ở nơi này tương đương với mấy tháng bên ngoài?”

“Đúng vậy.” Hệ thống nói, “Nếu cô bỏ qua hàng thập phân, một ngày ở đây bằng ba mươi ba năm bên ngoài.”

“Vậy chúng ta sẽ làm gì?” Ngu Sở nói, “Đừng nói là cũng sẽ giống như Đế Thiệu Quân, đánh nhau hàng ngàn vạn năm đó nhé.”

“Đương nhiên không cần.” Hệ thống nói, “Chiến tranh giữa họ là kẻ thù của nhau, muốn nuốt chửng nhau để sống. Mà hai vị ký chủ đây thì đồng tâm hiệp lực, không cần đối kháng lẫn nhau, điều này dễ dàng hơn rất nhiều.”

Ngu Sở và Quân Lạc Trần dựa theo chỉ thị của hệ thống, bọn họ dùng sức mạnh hỗn độn cùng và sức mạnh ánh sáng phối hợp với nhau, tạo thành hai trận pháp ánh sáng khổng lồ một đen một vàng, bóng đang họ in hằn lên mặt băng rộng lớn.

Hai người ngồi xếp bằng ở giữa hai trận pháp ánh sáng, họ nhắm đôi mắt lại.

Quanh trận pháp ánh sáng, bọn họ theo sự vận hành năng lượng trong cơ thể mình mà phát ra ánh sáng càng lúc càng sáng chói chang, mấy đường vân ở các vị trí khác nhau của trận pháp cũng bắt đầu vận chuyển.

Cả trời đất đều đang vang lên tiếng gầm rú, cuồng phong cuốn theo trận pháp ánh sáng mà thét gào.

Trong cơn bão, từ giữa hai trận pháp, sức mạnh hỗn độn và sức mạnh ánh sáng bay lên trời, một bên toả ra vầng hào quang chói mắt, bên còn lại thì sương đen phảng phất như thể muốn nuốt chửng tất cả.

Hai sức mạnh có vẻ hoàn toàn đối lập nhau xông lên trời, một đen một trắng tạo nên hai cột sáng dây dưa với nhau trên trời cao, phảng phất như nước và sữa giao hòa với nhau, không có sự ngăn cách.

Ngay cả bầu trời cũng trở nên ảm đạm thất sắc, sức mạnh của hai người giao hòa làm tiêu tán lẫn nhau trở thành nguồn sáng sáng chói nhất trong khoảng hư không vô tận.

So với Ngu Sở, sức mạnh hỗn độn mà Quân Lạc Trần phải chịu còn hung ác hơn, trong lúc rút ra thì cực kỳ không chịu phối hợp, Quân Lạc Trần nhắm chặt lông mi, trên trán rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.

Hai người bọn họ tuy rằng cách nhau trăm thước, đều nhắm mắt lại, nhưng trong thế giới năng lượng của mình đều có thể nhìn thấy sự tồn tại của đối phương.

Ngu Sở cảm nhận được Quân Lạc Trần càng ngày càng cố hết sức. Tu vi bản thân hắn mới tới kỳ Luyện Khí, thoát ly sức mạnh hỗn độn tất nhiên là càng về sau sẽ càng khó lòng chịu đựng được.

Sức mạnh ánh sáng của nàng lại hung mãnh, Quân Lạc Trần lúc này trong ngoài đều rối loạn, tất nhiên phải cố hết sức.

Trên bầu trời, hai loại sức mạnh dây dưa với nhau cũng dần dần không còn cân bằng nữa, sức mạnh hỗn độn trông có vẻ càng ngày càng yếu thế hơn.

Trái tim Ngu Sở chùng xuống.

Giống như Đế Thiệu Quân hắc ám có thể biến tất cả những nơi bị sức mạnh hỗn độn bao trùm trở thành đôi mắt của mình, Ngu Sở và Quân Lạc Trần cũng vậy.

Chỉ cần sức mạnh còn thuộc về bọn họ, thì nó chính là một phần trong thân thể của bọn họ.

Giữa không trung, cột sáng đại diện cho Ngu Sở hơi chững lại một chút, bỗng có một sợi tơ màu vàng từ chỗ hai người giao hòa, giống như dây leo mà bắt đầu bò về phía cột sáng màu đen của sức mạnh hỗn độn.

Trên cột sức mạnh màu đen, sợi dây màu vàng dần dần đi xuống phía dưới, một đường đi tới bên cạnh Quân Lạc Trần.

Quân Lạc Trần nhắm mắt lại, hàng mi khẽ run, màu đỏ lan tràn từ cổ một đường đi đến vành tai.

Chảng phải nguyên nhân gì khác, nếu chỉ nhìn cục diện này mà thôi, thực sự rất dễ đoán ra được, Ngu Sở đang giúp đỡ Quân Lạc Trần, trợ giúp hắn một tay.

Nhưng trong thế giới tinh thần, khi Ngu Sở truyền năng lượng của nàng sang, thật ra là một chuyện cực kỳ riêng tư, là chuyện cực kỳ mạo phạm.

Bản thể hư không của bọn họ bị vây ở giữa không trung, nơi hai năng lượng giao hòa, giống như bản thể đang tự mình ngồi thiền.

Lúc này, bản thể hư không của Ngu Sở bỗng đứng lên, cất bước đi tới. Quân Lạc Trần trán đầy mồ hôi ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn nàng, không biết vì sao Ngu Sở không ngồi thiền cho đàng hoàng, mà lại đi qua làm gì.

“Làm sao vậy?” Bản thể hư không của Quân Lạc Trần hỏi.

“Huynh sắp không chịu nổi.” Ngu Sở nói, “Ta giúp huynh.”

Nghi vấn của Quân Lạc Trần trượt trong yết hầu, hắn không có cơ hội hỏi ra thành lời.

Bởi vì một giây sau, Quân Lạc Trần chỉ cảm thấy bản thể hư không của Ngu Sở khẽ nhoáng lên một cái —— nàng thế mà đã trực tiếp ngồi vào trong lòng hắn!

Đồng tử Quân Lạc Trần co rút lại, khí tức cả người bất ổn, nhất thời sức mạnh màu đen lắc lư liên hồi.

“Đừng giật mình như thế.” Ngu Sở bình tĩnh nói, “Vì nhiệm vụ, huynh hãy há miệng ra.”

“Cái ——”

Quân Lạc Trần vừa mới phun ra một âm tiết, ngón tay thon dài của Ngu Sở khẽ nâng lấy cằm hắn, cúi đầu hôn xuống.

Bản thể hư không của hai người miệng lưỡi giao hòa, sức mạnh ánh sáng của Ngu Sở truyền qua theo sức mạnh của Quân Lạc Trần, cho hắn sức mạnh chống đỡ.

Bản thể hư không không cần hô hấp, kỳ thật, ngay cả hôn môi cũng giống như một loại thần giao. Sức mạnh của hai người tương trợ cho nhau, bản thể này của bọn họ hôn môi thời gian cực dài, mãi cho đến khi sức mạng của Quân Lạc Trần dần dần ổn định lại, Ngu Sở mới ngẩng đầu lên.

Nàng vừa ngẩng đầu đã thấy hàng mi dài cong vút của Quân Lạc Trần vẫn luôn run rẩy nhè nhẹ, đôi mắt nam nhân có cảm giác kinh sợ, đã cứng đờ cả lên, chỉ dựa theo quán tính mà khống chế sức mạnh, cột sáng hắc ám run rẩy từng đợt. 

“Có thể chuyên tâm một chút được không?” Ngu Sở nhướng mày: “Vừa mới cho huynh sức mạnh, sao huynh vẫn không khống chế ổn định được vậy?”

“Ta…” Quân Lạc Trần khóc không ra nước mắt, hắn oan ức lắm, “Nàng ngồi trong ngực ta, ta thật sự không cách nào chuyên tâm được. Hơn nữa, nàng…”

Làm gì có nữ tử nào vừa đi lên đã hôn người khác chứ, còn hôn sâu nữa chứ? Nếu không phải biết lúc truyền sức mạnh không thể gián đoạn, Quân Lạc Trần đã sớm ngất đi mất tiêu rồi.

Bấy giờ Ngu Sở mới đứng lên từ trong ngực Quân Lạc Trần, nàng vờ như không có chuyện gì xảy ra cả, bình tĩnh nói: “Được rồi, bây giờ ổn rồi chứ?”

Nàng trở lại cột ánh sáng của mình và ngồi xuống, và sau đó hít một hơi thật sâu.

Thật ra là Ngu Sở cũng chỉ đàn giả vờ mà thôi, áp chế rung động kỳ lạ trong lòng.

So với Quân Lạc Trần, Ngu Sở trải qua nhiều thế giới như vậy, trở thành nhiều nhân vật khác nhau như thế, tất nhiên sẽ thành thục bình tĩnh hơn một chút. Nhưng đối mặt với Quân Lạc Trần, có khi vẫn không thể khống chế được sự hồi hộp trong lòng mình.

May mắn đây là bản thể hư không, không thể nhìn ra được cái gì.

Ngu Sở thở phào nhẹ nhõm, nhưng cảm giác phẫn hận lại dâng lên.

… Quân Lạc Trần đúng là đồ ngốc, nếu hắn có thể thông minh hơn một chút, nói mình vẫn không khống chế được sức mạnh kia, có một số việc không phải tự nhiên là có thể xảy ra sao?

Nhưng mà suy đi nghĩ lại, nếu Quân Lạc Trần thật sự là người giảo hoạt như vậy, phỏng chừng Ngu Sở cũng sẽ không động tâm với hắn rồi.

Không biết ở trong khoảng hư không vô tận đã qua bao lâu, rốt cục, tất cả sức mạnh của hai người đều phóng thích ra, hai nguồn sức mạnh có thể hủy diệt thế giới không ngừng lay động thế giới này.

Toàn bộ Băng Tuyết Đại Địa trong khoảng hư không lay động kịch liệt, thanh âm ầm ầm không ngừng vang lên, toàn bộ khoảng hư không như thể đều bị sức mạnh của bọn họ tác động đến mức long trời lở đất, mặt đất không ngừng bị chấn động rồi đổ nát.

“Khoảng hư không hấp thu đủ năng lượng, sắp biến mất rồi.” Hệ thống nói, “Trở về ngay bây giờ!”

Mặt băng còn nguyên vẹn duy nhất, chính là mặt đất bị Ngu Sở bà Quân Lạc Trần dùng trận pháp ánh sáng trấn áp, hai người nhìn nhau chăm chú một cái, bọn họ đồng tâm hợp lực, cùng nhau mở cánh cổng kết giới ra, trở về Nhân giới vào thời khắc cuối cùng trước khi khoảng hư không vô tận sụp đổ.

Lúc trở lại động phủ, hai người đều phảng phất cảm thấy trong đó ít nhất đã trải qua mấy chục năm rồi. Họ đều ngồi trên bãi cỏ và thở hổn hển.

“Sức mạnh trên người hai vị đều đã biến mất, nhưng có thể vần còn chút năng lượng cuối cùng chưa tan biến, nó sẽ tự động biến mất dần dần, không thành vấn đề.” Hệ thống nói, “Nhất là ngài, ký chủ Quân Lạc Trần. Ngày còn thời gian một tháng, hãy hoàn thành hết những việc sau cùng ở Ma giới.”

Quân Lạc Trần gật gật đầu.

Ngu Sở thì không khách khí như vậy.

“Nếu sức mạnh đã tiêu tán, ta khi nào mới có thể vĩnh biệt cậu đây?”

Hệ thống sẽ chỉ tồn tại trong một thế giới không ổn định, và khi nó chắc chắn rằng thế giới có thể hoạt động thuận lợi, nó sẽ biến mất và tiếp tục làm việc trong các thế giới khác.

Mất đi sự giám sát của hệ thống, thế giới này và bọn họ mới xem như có được sự tự do chân chính.

“Ký chủ Ngu Sở, rất vui được hợp tác cùng với cô trong thời gian dài.” Hệ thống nói, “Tất cả phần thưởng Tiên giới dành cho cô đều sẽ lưu vào trong không gian của cô, nếu chúng ta cắt đứt liên lạc như vậy, cô sẽ mất đi tư cách đánh thức tôi.”

“Cám tạ trời đất.” Ngu Sở nói.

“Tôi sẽ biến mất vào một tháng sau, ngay sau khi ký chủ Quân Lạc Trần triệt để giải quyết những hỗn loạn ở Ma giới.” Hệ thống nói, “Hy vọng thế giới này hòa bình, và chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.”

Ngu Sở hỏi: “Chuyện kia cậu nói với huynh ấy chưa?”

“Chưa nói.” Hệ thống trả lời.

Quân Lạc Trần nhìn về phía Ngu Sở.

“Sở Sở, nàng muốn nói đến chuyện gì?” Hắn hỏi.

“Chính huynh chưa từng nghĩ tới sao, huynh trả lại sức mạnh hỗn độn, chẳng qua huynh cũng chỉ ở kỳ Luyện Khí của Nhân giới, ngay cả n Quảng Ly cũng chỉ cần búng tay một cái cũng có thể khiến huynh tan thành mây khói.” Ngu Sở nhíu mày: “Huynh không nghĩ tới sau này nên làm gì sao, phải sống như thế nào? Huynh cũng không thể nào cứ ở lại Ma giới mãi được.”

Quân Lạc Trần cúi đầu, hắn cười cười.

“Vậy thì trở về Nhân giới, làm người bình thường cũng rất tốt.” Hắn nói, “Chẳng qua, Sở Sở à, điều này cần nàng hỗ trợ một chút. Lúc trước ta đã hỏi hệ thống, nó nói sức mạnh ánh sáng của nàng có thể xoay chuyển thể chất của ta.”

Quân Lạc Trần nhìn về phía Ngu Sở, khẩn thiết nói, “Nàng có thể giúp ta tiêu trừ thân phận người tu ma hay không? Ta muốn sống như một người bình thường.”

Ngu Sở nhìn ánh mắt thành khẩn của Quân Lạc Trần, nàng muốn nói lại thôi, l0ng nguc phập phồng.

—— Nàng thu hồi lời khen ngợi hắn không giảo hoạt lúc nàng ở trong khoảng hư không.

Hắn bị ngốc rồi đúng không? Nàng đã chủ động hôn hắn!… Mặc dù chỉ là ở trong thế giới tinh thần. Nhưng hành động của nàng không đủ rõ ràng sao? Vậy mà hắn còn muốn trốn nàng mà đi cơ à??

Có thể là vẻ mặt của Ngu Sở quá sức cao thâm khó lường, ngữ khí Quân Lạc Trần càng ngày càng suy yếu.

“… Nếu nàng không muốn thì thôi vậy, ta làm ma tu cũng rất tốt, nàng không cần cảm thấy khó xử.”

Ngu Sở nhắm mắt lại, nàng chậm rãi vận khí, bình phục tâm tình của mình. Sau đó nói, “Hệ thống, cậu nói đi.”

“Là như vầy, ký chut Quân Lạc Trần.” Hệ thống nói, “Lúc trước ký chủ Ngu Sở hy vọng có thể biến thể chất của ngài thành người tu tiên. Nếu ngài không muốn hoặc là có một lựa chọn khác, tôi sẽ lắng nghe ý kiến của ngài.”

Quân Lạc Trần hơi ngây ra.

Hắn từng chút từng chút một nâng mắt lên, cho đến khi đối diện với ánh mắt của Ngu Sở.

“Nàng… nàng hy vọng ta cũng tu tiên? “Quân Lạc Trần nói rất nhỏ, “Nhưng không phải nàng…”

“Đó là trước kia.” Ngu Sở nói, “Bây giờ ta không thấy chán ghét huynh.”

Quân Lạc Trần còn chưa trả lời, nàng mím môi, lại tức giận nói, “Huynh không nguyện ý thì thôi, ta…”

“Ta nguyện ý!” Quân Lạc Trần vội vàng nói, “Ta nguyện ý.”

Thói quen vừa thẹn thùng thì nổi giận của Ngu Sở vẫn còn đó, như chưa từng thay đổi.

Từ năm đó, khi nàng còn là Ngu đại tiểu thư muốn hắn giả làm người trong lòng của nàng, mãi cho đến nửa năm trước Ngu Sở quyết định mang hắn đã mất trí nhớ trở về giới tu tiên, cho đến tận bây giờ, nàng vẫn luôn như thế.

Mỗi khi nàng chủ động nói mấy lời thật lòng, nhất định sẽ xù lông lên.

Cũng chỉ có Quân Lạc Trần lần nào cũng đều sẽ dùng phản ứng nhanh nhất mà đồng ý rồi trấn an nàng, nếu đổi lại là người khác chậm nửa nhịp, phỏng chừng hai người bọn họ sớm đã chẳng có chút hy vọng nào rồi.

Ngu Sở cúi đầu, một lát sau, nàng giương mắt nhìn Quân Lạc Trần.

“Huynh thật sự nguyện ý sao?” Nàng lắp bắp, “Ta có thể dạy huynh, nhưng nói không chừng đồ đệ ta sẽ khi dễ huynh, nhất định ta sẽ nghiêng về phía bọn họ.”

Quân Lạc Trần ung dung ôn hòa nhìn Ngu Sở chăm chú. 

“Ta nguyện ý mà.” Hắn dịu dàng nói, “Ta sẽ cố gắng.”

Ngu Sở mím môi, nàng quay mặt sang một bên, khẽ “Ừ” một tiếng.

Hai người xếp hàng ngồi bên mép nước, rơi vào sự trầm mặc, họ chẳng nhìn nhau cái nào, nhưng bầu không khí cứ ôn hòa dần.

Quân Lạc Trần nghiêng đầu, l0ng nguc của hắn hơi phập phồng, tựa hồ đã chuẩn bị tâm lý rất lâu, mới lặng lẽ thò tay ra, muốn bắt lấy tay Ngu Sở.

Đúng lúc này, hệ thống không hề có cảm tình mà chen ngang một câu, “Cho nên, ký chủ Quân Lạc Trần, ngài lựa chọn thay đổi mình thành tư chất tu tiên đúng không?”

Tay Quân Lạc Trần run lên, lại rụt trở về.

Chapter
1 Chương 1: 1: Trục Xuất Sư Môn
2 Chương 2: 2: Thanh Thành
3 Chương 3: 3: Cậu Bé Ăn Mày
4 Chương 4: 4: Khí Tiết
5 Chương 5: 5: Thủy Táng
6 Chương 6: 6: Đặt Tên
7 Chương 7: 7: Các Môn Phái
8 Chương 8: 8: Ngày Đầu Tiên
9 Chương 9: 9: Chính Thức Bái Sư
10 Chương 10: 10: Tinh Thần Cung
11 Chương 11: 11: Người Nhà Họ Ngu
12 Chương 12: 12: Cộng Tình
13 Chương 13: 13: Tiến Về Phương Bắc
14 Chương 14: 14: Đúc Kiếm Sơn Trang
15 Chương 15: 15: Ngự Kiếm Phi Hành
16 Chương 16: 16: Tiệc Tối
17 Chương 17: 17: Không Quen Nhìn
18 Chương 18: 18: Vô Cùng Đáng Thương
19 Chương 19: 19: Ta Tin Tưởng Ngài
20 Chương 20: 20: Rời Khỏi Sơn Trang
21 Chương 21: 21: Ý Nghĩa
22 Chương 22: 22: Chào Từ Biệt
23 Chương 23: 23: Kẻ Thức Thời
24 Chương 24: 24: Cùng Nhau Nói Chuyện Nào
25 Chương 25: Chương 25
26 Chương 26: Chương 26
27 Chương 27: Chương 27
28 Chương 28: Chương 28
29 Chương 29: Chương 29
30 Chương 30: Chương 30
31 Chương 31: Chương 31
32 Chương 32: Chương 32
33 Chương 33: Chương 33
34 Chương 34: Chương 34
35 Chương 35: Chương 35
36 Chương 36: Chương 36
37 Chương 37: Chương 37
38 Chương 38: Chương 38
39 Chương 39: Chương 39
40 Chương 40: Chương 40
41 Chương 41: Chương 41
42 Chương 42: Chương 42
43 Chương 43: Chương 43
44 Chương 44: Chương 44
45 Chương 45: Chương 45
46 Chương 46: Chương 46
47 Chương 47: Chương 47
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: Chương 49
50 Chương 50: Chương 50
51 Chương 51: Chương 51
52 Chương 52: Chương 52
53 Chương 53: Chương 53
54 Chương 54: Chương 54
55 Chương 55: Chương 55
56 Chương 56: Chương 56
57 Chương 57: Chương 57
58 Chương 58: Chương 58
59 Chương 59: Chương 59
60 Chương 60: Chương 60
61 Chương 61: Chương 61
62 Chương 62: Chương 62
63 Chương 63: Chương 63
64 Chương 64: Chương 64
65 Chương 65: Chương 65
66 Chương 66: Chương 66
67 Chương 67: Chương 67
68 Chương 68: Chương 68
69 Chương 69: Chương 69
70 Chương 70: Chương 70
71 Chương 71: Chương 71
72 Chương 72: Chương 72
73 Chương 73: Chương 73
74 Chương 74: Chương 74
75 Chương 75: Chương 75
76 Chương 76: Chương 76
77 Chương 77: Chương 77
78 Chương 78: Chương 78
79 Chương 79: Chương 79
80 Chương 80: Chương 80
81 Chương 81: Chương 81
82 Chương 82: Chương 82
83 Chương 83: Chương 83
84 Chương 84: Chương 84
85 Chương 85: Chương 85
86 Chương 86: Chương 86
87 Chương 87: Chương 87
88 Chương 88: Chương 88
89 Chương 89: Chương 89
90 Chương 90: Chương 90
91 Chương 91: Chương 91
92 Chương 92: Chương 92
93 Chương 93: Chương 93
94 Chương 94: Chương 94
95 Chương 95: Chương 95
96 Chương 96: Chương 96
97 Chương 97: Chương 97
98 Chương 98: Chương 98
99 Chương 99: Chương 99
100 Chương 100: Chương 100
101 Chương 101: Chương 101
102 Chương 102: Chương 102
103 Chương 103: Chương 103
104 Chương 104: Chương 104
105 Chương 105: Chương 105
106 Chương 106: Chương 106
107 Chương 107: Chương 107
108 Chương 108: Chương 108
109 Chương 109: Chương 109
110 Chương 110: Chương 110
111 Chương 111: Chương 111
112 Chương 112: Chương 112
113 Chương 113: Chương 113
114 Chương 114: Chương 114
115 Chương 115: Chương 115
116 Chương 116: Chương 116
117 Chương 117: Chương 117
118 Chương 118: Chương 118
119 Chương 119: Chương 119
120 Chương 120: Chương 120
121 Chương 121: Chương 121
122 Chương 122: Chương 122
123 Chương 123: Chương 123
124 Chương 124: Chương 124
125 Chương 125: Chương 125
126 Chương 126: Chương 126
127 Chương 127: Chương 127
128 Chương 128: Chương 128
129 Chương 129: Chương 129
130 Chương 130: Chương 130
131 Chương 131: Chương 131
132 Chương 132: Chương 132
133 Chương 133: Chương 133
134 Chương 134: Chương 134
135 Chương 135: Chương 135
136 Chương 136: Chương 136
137 Chương 137: Chương 137
138 Chương 138: Chương 138
139 Chương 139: Chương 139
140 Chương 140: Chương 140
141 Chương 141: Chương 141
142 Chương 142: Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173: Kết thúc chính văn
174 Chương 174: Ngoại truyện: Bộ sưu tập nhỏ các mẩu tin theo dõi hàng ngày
175 Chương 175: Ngoại truyện 2: Nếu như tam giới có diễn đàn
176 Chương 176: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (1)
177 Chương 177: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (2)
178 Chương 178: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (3)
179 Chương 179: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (4)
180 Chương 180: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (5)
181 Chương 181: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (cuối)
Chapter

Updated 181 Episodes

1
Chương 1: 1: Trục Xuất Sư Môn
2
Chương 2: 2: Thanh Thành
3
Chương 3: 3: Cậu Bé Ăn Mày
4
Chương 4: 4: Khí Tiết
5
Chương 5: 5: Thủy Táng
6
Chương 6: 6: Đặt Tên
7
Chương 7: 7: Các Môn Phái
8
Chương 8: 8: Ngày Đầu Tiên
9
Chương 9: 9: Chính Thức Bái Sư
10
Chương 10: 10: Tinh Thần Cung
11
Chương 11: 11: Người Nhà Họ Ngu
12
Chương 12: 12: Cộng Tình
13
Chương 13: 13: Tiến Về Phương Bắc
14
Chương 14: 14: Đúc Kiếm Sơn Trang
15
Chương 15: 15: Ngự Kiếm Phi Hành
16
Chương 16: 16: Tiệc Tối
17
Chương 17: 17: Không Quen Nhìn
18
Chương 18: 18: Vô Cùng Đáng Thương
19
Chương 19: 19: Ta Tin Tưởng Ngài
20
Chương 20: 20: Rời Khỏi Sơn Trang
21
Chương 21: 21: Ý Nghĩa
22
Chương 22: 22: Chào Từ Biệt
23
Chương 23: 23: Kẻ Thức Thời
24
Chương 24: 24: Cùng Nhau Nói Chuyện Nào
25
Chương 25: Chương 25
26
Chương 26: Chương 26
27
Chương 27: Chương 27
28
Chương 28: Chương 28
29
Chương 29: Chương 29
30
Chương 30: Chương 30
31
Chương 31: Chương 31
32
Chương 32: Chương 32
33
Chương 33: Chương 33
34
Chương 34: Chương 34
35
Chương 35: Chương 35
36
Chương 36: Chương 36
37
Chương 37: Chương 37
38
Chương 38: Chương 38
39
Chương 39: Chương 39
40
Chương 40: Chương 40
41
Chương 41: Chương 41
42
Chương 42: Chương 42
43
Chương 43: Chương 43
44
Chương 44: Chương 44
45
Chương 45: Chương 45
46
Chương 46: Chương 46
47
Chương 47: Chương 47
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: Chương 49
50
Chương 50: Chương 50
51
Chương 51: Chương 51
52
Chương 52: Chương 52
53
Chương 53: Chương 53
54
Chương 54: Chương 54
55
Chương 55: Chương 55
56
Chương 56: Chương 56
57
Chương 57: Chương 57
58
Chương 58: Chương 58
59
Chương 59: Chương 59
60
Chương 60: Chương 60
61
Chương 61: Chương 61
62
Chương 62: Chương 62
63
Chương 63: Chương 63
64
Chương 64: Chương 64
65
Chương 65: Chương 65
66
Chương 66: Chương 66
67
Chương 67: Chương 67
68
Chương 68: Chương 68
69
Chương 69: Chương 69
70
Chương 70: Chương 70
71
Chương 71: Chương 71
72
Chương 72: Chương 72
73
Chương 73: Chương 73
74
Chương 74: Chương 74
75
Chương 75: Chương 75
76
Chương 76: Chương 76
77
Chương 77: Chương 77
78
Chương 78: Chương 78
79
Chương 79: Chương 79
80
Chương 80: Chương 80
81
Chương 81: Chương 81
82
Chương 82: Chương 82
83
Chương 83: Chương 83
84
Chương 84: Chương 84
85
Chương 85: Chương 85
86
Chương 86: Chương 86
87
Chương 87: Chương 87
88
Chương 88: Chương 88
89
Chương 89: Chương 89
90
Chương 90: Chương 90
91
Chương 91: Chương 91
92
Chương 92: Chương 92
93
Chương 93: Chương 93
94
Chương 94: Chương 94
95
Chương 95: Chương 95
96
Chương 96: Chương 96
97
Chương 97: Chương 97
98
Chương 98: Chương 98
99
Chương 99: Chương 99
100
Chương 100: Chương 100
101
Chương 101: Chương 101
102
Chương 102: Chương 102
103
Chương 103: Chương 103
104
Chương 104: Chương 104
105
Chương 105: Chương 105
106
Chương 106: Chương 106
107
Chương 107: Chương 107
108
Chương 108: Chương 108
109
Chương 109: Chương 109
110
Chương 110: Chương 110
111
Chương 111: Chương 111
112
Chương 112: Chương 112
113
Chương 113: Chương 113
114
Chương 114: Chương 114
115
Chương 115: Chương 115
116
Chương 116: Chương 116
117
Chương 117: Chương 117
118
Chương 118: Chương 118
119
Chương 119: Chương 119
120
Chương 120: Chương 120
121
Chương 121: Chương 121
122
Chương 122: Chương 122
123
Chương 123: Chương 123
124
Chương 124: Chương 124
125
Chương 125: Chương 125
126
Chương 126: Chương 126
127
Chương 127: Chương 127
128
Chương 128: Chương 128
129
Chương 129: Chương 129
130
Chương 130: Chương 130
131
Chương 131: Chương 131
132
Chương 132: Chương 132
133
Chương 133: Chương 133
134
Chương 134: Chương 134
135
Chương 135: Chương 135
136
Chương 136: Chương 136
137
Chương 137: Chương 137
138
Chương 138: Chương 138
139
Chương 139: Chương 139
140
Chương 140: Chương 140
141
Chương 141: Chương 141
142
Chương 142: Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173: Kết thúc chính văn
174
Chương 174: Ngoại truyện: Bộ sưu tập nhỏ các mẩu tin theo dõi hàng ngày
175
Chương 175: Ngoại truyện 2: Nếu như tam giới có diễn đàn
176
Chương 176: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (1)
177
Chương 177: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (2)
178
Chương 178: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (3)
179
Chương 179: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (4)
180
Chương 180: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (5)
181
Chương 181: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (cuối)