Chương 10: 10: Tinh Thần Cung

Tư chất của Lục Ngôn Khanh rất cao, lại có thêm linh địa của Huyền Cổ Sơn mạch tẩm bổ nên tiến bộ phi thường mau.Mới hai tháng mà cậu bé đã vượt qua nền móng Luyện Khí kỳ, tiến vào Trúc Cơ kỳ.

Cần biết rằng tốc độ này cực kỳ khả quan, Ngu Sở nhận ra được thiên phú của Lục Ngôn Khanh vượt quá sức tưởng tượng của nàng.Những bước đi đầu tiên, người tu tiên sở hữu Song linh căn đều tiến bộ rất nhanh, nhưng ở hậu kỳ sẽ xuất hiện tình huống hai cực phân hóa.

Ngu Sở sợ căn cơ không vững chắc nên cố ý khống chế tốc độ tu luyện của cậu bé.Theo đuổi cấp bậc cũng không cần sốt ruột, quan trọng là giữ vững căn cơ, tu luyện bồi dưỡng linh căn cho tốt.Ngu Sở để cậu bé lựa chọn vũ khí quen thuộc cho bản thân, hầu như toàn bộ binh khí Lục Ngôn Khanh đều thử qua, cuối cùng vẫn lựa chọn loại kiếm dài mà người tu tiên hay sử dụng.Trừ việc tu luyện ra, Ngu Sở còn dạy cậu bé kiếm thuật, khinh công cùng một số pháp thuật nhập môn, đương nhiên học tập văn hóa cũng không thể chậm trễ.Đáng quý nhất ở Lục Ngôn Khanh không chỉ có thiên phú dị bẩm, quan trọng hơn là cậu bé có năng lực tự khống chế rất mạnh.

Căn bản không cần Ngu Sở dặn dò, bản thân cậu bé tự sắp xếp thời gian đâu vào đấy.Dựa theo thời gian hiện đại để tính thì mỗi ngày 4 giờ sáng Lục Ngôn Khanh rời giường viết chữ đọc sách, 5 giờ quét sân cùng đường cái, 5 giờ rưỡi bắt đầu luyện công luyện kiếm, 6 giờ rưỡi nấu cơm.Ngu Sở thức dậy còn muộn hơn cậu bé, 7 giờ tỉnh giấc là cơm sáng đã xong xuôi, sau khi cậu bé ăn cùng nàng liền chạy đi tu luyện.Sau khi vượt qua Luyện Khí kỳ, Lục Ngôn Khanh chính thức bước vào thế giới tu tiên, tinh lực dồi dào hơn so với người bình thường, mỗi ngày chỉ cần ngủ 4 tiếng là cậu bé chỉ cho mình ngủ 4 tiếng mà thôi.Cậu bé vẫn tu luyện như vậy, nấu cơm, quét tước, học tập, luyện võ, cứ thế ngày qua ngày, 12 giờ đêm bắt đầu ngủ, 4 giờ sáng bắt đầu dậy, gió táp mưa sa đều không thay đổi.So với đồ đệ cần cù chăm chỉ, Ngu Sở không e lệ chút nào mà chấp hành cuộc sống về hưu.Cách thức tu luyện của nàng khác với Lục Ngôn Khanh, nàng đã luyện qua một lần cho nên công pháp nàng tự nghĩ ra nếu nóng vội sẽ dễ làm tổn thương chính mình.Mỗi ngày Ngu Sở tu luyện và luyện võ cũng chỉ dùng 3 tiếng, còn dạy dỗ Lục Ngôn Khanh có thể mất 4 5 tiếng, còn nghiêm túc hơn khi tu luyện.Thời gian còn lại nàng tính khai khẩn một mảnh ruộng trồng đủ loại linh thảo linh dược hoặc đồ ăn gì đó, hay như đi qua dãy núi tìm hiểu địa bàn của mình có thứ gì tốt không.Thế cho nên mỗi lần dạy cho Lục Ngôn Khanh xong, cậu bé liền lo lắng dặn dò, “Sư tôn nhớ về sớm, đừng đi lạc, còn 1 giờ nữa là ăn cơm rồi.”Mới bắt đầu trong lòng Ngu Sở còn nghĩ bản thân là người tu tiên đến trình độ này vậy mà cậu bé còn lo mình đi lạc? Vật nhỏ đầu còn chưa cao mà việc lo lắng không ít.Mỗi ngày nàng đi vào núi sâu là mỗi ngày Lục Ngôn Khanh dặn dò nàng.Sau lại thành thói quen, khả năng tên đồ đệ này trời sinh hay lải nhải.Ngu Sở phát hiện ở sâu trong Huyền Cổ sơn có không ít thứ tốt, ví dụ như linh thảo quý hiếm có thể mang về gieo trồng, hoặc là mấy con thỏ béo múp cùng chim rừng.Vì chịu sự nuôi dưỡng của linh địa, động vật nơi đây rất dạn dĩ, nhìn thấy người còn không biết chạy.Ngu Sở thấy Lục Ngôn Khanh vất vả học tập, nghĩ bắt hai con thỏ mang về thể hiện kỹ thuật nướng BBQ mà nàng học được ở tận thế khi làm nhiệm vụ để chiêu đãi cậu bé, Lục Ngôn Khanh vừa thấy thỏ núi vừa trắng vừa tròn lập tức cao hứng cảm ơn Ngu Sở.Cho đến khi buổi chiều Ngu Sở qua xem cậu bé thì phát hiện Lục Ngôn Khanh làm hàng rào nhốt con thỏ để nuôi.Ngu Sở muốn nói lại thôi, vốn định giải thích một chút nhưng thấy hình ảnh cậu bé ngồi xổm cho thỏ ăn thật đáng yêu, đành nuốt chuyện này xuống.…… Thôi bỏ đi.Thằng bé vui vẻ là tốt rồi.Ở Luyện Khí kỳ Lục Ngôn Khanh học được khinh công, vì thế trọng trách mỗi tháng xuống núi đi Vân Thành mua sắm liền giao cho cậu nhóc.Ngu Sở cũng cố ý làm vậy, lúc trước cậu bé là ăn mày bị những người dân thường xa lánh.

Nàng hy vọng qua hoạt động mua sắm thông thường dần dần cậu nhóc sẽ quên đi bóng ma của quá khứ, quen thuộc cuộc sống mới này.Phương thức này có hiệu quả rất rõ rệt.Người dân Vân Thành thuần phác hơn nhiều so với người dân Thanh Thành, hơn nữa nửa năm qua Lục Ngôn Khanh trưởng thành hơn một ít, cậu thiếu nên có khuôn mặt tuấn nhã làm người yêu thích, quần áo chỉn chu tao nhã lễ độ lại không hề kiêu ngạo như những đệ tử tu tiên bình thường, cậu bé thường xuyên qua lại khiến thương hộ Vân Thành đều quen mặt và yêu quý.Cậu bé mua bất kỳ đồ gì, vì yêu thích nên thương hộ Vân Thành đều đưa thêm một ít.Mỗi lần trước khi Lục Ngôn Khanh lên núi đều sẽ đi quán trà mua trà Thụy Tường phương bắc.

Cậu bé vừa vào cửa tiểu nhị liền nở nụ cười.Lục công tử tới rồi?” Tiểu nhị nói, “Ngài trước tiên chờ ở đây một lát, trà sẽ được gói lại ngay.”“Cảm ơn.” Lục Ngôn Khanh vừa nói vừa ngồi xuống bàn bên cạnh, tiểu nhị còn rót trà cho cậu bé.Một lát sau chủ quán đích thân đưa đến.“Tiểu Lục công tử, đây là lá trà của ngài.”“Cảm ơn ông chủ.”“Công tử sao lại nói như vậy, sư phụ ngài thích uống đó là vinh hạnh của tiểu điếm.” Chủ quán cười nói, “Cũng không biết môn phái nào có thể dạy dỗ ra tráng niên tài tuấn như ngài vậy?”Thật ra chủ quán đã muốn hỏi câu này từ lâu, những đệ tử ở môn phái lớn bé thường xuyên đi đến Vân Thànhthì cơ bản người dân Vân Thành đều biết bọn họ.Nhưng sự phụ Lục Ngôn Khanh ở đâu thì không ai biết.

Cậu ta không có mặc chế phục đệ tử của môn phái lớn, môn phái nhỏ ở lân cận cũng chỉ có mấy cái, trình độ so le không đồng đều, căn bản không giống môn phái có thể bồi dưỡng ra đệ tử hiểu lễ như này.***Chế phục: trang phục được định chế riêng cho một người, một nhóm hay một tổ chức nào đó.Lục Ngôn Khanh chỉ cười cười, “Sư tôn của ta là thế ngoại cao nhân đang ẩn cư, ta là đệ tử đầu tiên nàng thu trong nhiều năm nay, lấy đâu ra môn phái mà nói?”Nói xong Lục Ngôn Khanh cất bước rời đi, để lại ông chủ trà phô cùng tiểu nhị đang suy tư điều gì.--- Có đạo lý, quả nhiên môn phái với chả không môn phái, quá tục.

Chỉ có thế ngoại cao nhân mới có thể đào tạo ra đồ đệ tốt như vậy!Lập tức chủ quán không kìm được lòng bát quái liền chạy sang ông chủ sát quán của mình mà tám chuyện.Ngày hôm sau toàn bộ tiểu thương Vân Thành đều biết tiểu tiên trưởng tuấn lãng ôn hòa có lễ này là đệ tử của thế ngoại tiên trưởng.

Tất cả mọi người mới tỉnh ngộ, tin tưởng không nghi ngờ.Lục Ngôn Khanh trở về Huyền Cổ Sơn nhưng vẫn nghĩ về chuyện này.Nửa năm này Ngu Sở cũng đủ hiểu rõ đứa nhỏ này, vài lần dừng đũa cũng biết cậu bé đang suy nghĩ chuyện gì đó.“Làm sao vậy?” Ngu Sở hằng ngày quan tâm đồ đệ, hoàn toàn không hay biết chính mình đã trở thành thế ngoại cao nhân.Lục Ngôn Khanh nhìn về phía Ngu Sở.“Sư tôn, môn phái của chúng ta có tên không ạ?”“Có chứ.”Lục Ngôn Khanh kinh ngạc, “Sao con lại không biết?”“Con đi xem bảng hiệu sẽ biết.”Từ khi Lục Ngôn Khanh biết khinh công đều trực tiếp từ chân núi bay thẳng đến Chủ Phong, không hề đi qua con đường mà lần đâu tiên hai người lên núi.Nghe được Ngu Sở nói vậy cậu ta mới nhớ tới trên đại môn trước núi có một tấm biển.Cậu bé lập tức dùng khinh công bay về phía đại môn đó, Ngu Sở muốn ngăn lại cũng đã muộn.…… Đứa nhỏ này, rõ ràng sau đại điện cũng có biển hiệu mà.Lục Ngôn Khanh đi đến đại môn, vừa ngẩng đầu liền nhìn đến trên biển hiệu có ba chữ rồng bay phượng múa rất lớn: Tinh Thần Cung.Sau khi xem xong cậu bé lại hứng thú chạy nhanh trở về , không còn sự ổn trọng như lúc ở dưới núi.“Vì sao môn phái của chúng ta tên là Tinh Thần Cung ạ?”“Bởi vì ta tu luyện công pháp bản thân sáng tạo ra, ta đem công pháp chia thành bốn cấp bậc là Nhật, Nguyệt, Tinh, Thần.” Ngu Sở nói, “Khi đổi lại khế đất có yêu cầu tên cho môn phái mới, ta liền đặt như vậy.”*Nhật, Nguyệt, Tinh, Thần: Ngày, trăng, sao, trời.Khi nói chuyện, Ngu Sở thường xuyên theo thói quen mà dùng ngôn ngữ không thuộc về thế giới này, có đôi khi Lục Ngôn Khanh nghe không hiểu nhưng cũng dần quen.Nghe được nàng nói như vậy, Lục Ngôn Khanh kỳ quái nói, “Vì sao sư tôn không dạy con công pháp này?”“Vì công pháp này chỉ có ta có thể sử dụng được.” Ngu Sở nói.Thấy cậu bé vẫn không hiểu, Ngu Sở dứt khoát vướn tay ra.“Con thăm dò nội đan của ta một chút.”Lục Ngôn Khanh vươn ngón trỏ để trên mạch đập của Ngu Sở, nhắm mắt lại tìm kiếm nội đan của Ngu Sở thì nhìn thấy một viên hạt châu trong suốt tản ra ánh sáng trắng.Cậu bé mở to mắt với vẻ không thể tin được nhìn về phía Ngu Sở.“Không sai.” Ngu Sở rút tay lại nói, “Từ khi rời đi môn phái cũ nội đan của ta liền thay đổi.

Không có thuộc tính nên khó tu luyện được, ta dứt khoát tự tìm phương pháp.”Tu vi của Lục Ngôn Khanh đã đến Trúc Cơ kỳ, cảm nhận được sự vất vả khi tu tiên, cho dù nàng nhẹ nhàng bâng quơ nói mấy câu nhưng cậu bé vẫn rõ sự khó khăn trong đó, không khỏi cảm thấy Ngu Sở lợi hại, không hổ là sư phụ của cậu ta.“Sư tôn, người thật lợi hại.” Lục Ngôn Khanh thiệt tình nói.“Được rồi, ngoan, ăn cơm xong thì đi luyện công đi.” Ngu Sở nói, “Ta muốn ra sau núi xem linh thảo thế nào.”Sư phụ đam mê làm ruộng, Lục Ngôn Khanh ngoan ngoãn dọn dẹp chén đũa sau đó chuẩn bị đi luyện công.Trong lòng cậu bé tính toán, hy vọng chờ đến lúc cậu bé vượt qua Trúc Cơ kỳ, sư phụ lại thu đệ tử, cậu bé có thể gắng sức giúp đỡ.Kết quả là đi được một nửa đường, Lục Ngôn Khanh bỗng nhiên nghĩ tới vấn đề nghiêm túc.Hiện tại Ngu Sở tu luyện là Tinh Thần bí tịch, còn mình tu luyện chỉ theo con đường tu tiên bình thường.

Bây giờ còn chưa có vấn đề, nhỡ may sau này sư phụ tìm được đồ đệ cũng vô thuộc tính như thế, vậy đồ đệ đó chẳng phải thành đệ tử thân truyền của sư phụ sao?Đến lúc đó, chắc chắn sư tôn càng thích đệ tử thân truyền hơn, không còn gần gũi mình nữa?Sự việc chưa đâu vào đâu cả, Ngu Sở cũng chưa nghĩ đến việc xuất hiện trong đầu Lục Ngôn Khanh, chưa gì cảm giác chờ mong có sư đệ sư muội của cậu bé đã biến mất không còn.Nhóc con đến tuổi dậy thì nhanh vậy à?Khi ăn cơm, Ngu Sở chủ động hỏi, “Hai ngày ngay con làm sao thế? Nếu mệt mỏi có thể nghỉ ngơi mấy ngày.”Lục Ngôn Khanh ngẩng đầu, vô cùng đáng thương nhìn về phía nàng.“Sư tôn, con cũng muốn học Tinh Thần bí tịch.”…… Sao?_____________________Tác giả có lời muốn nói:Lục Ngôn Khanh là một đệ tử được bồi dưỡng ra đủ tư cách làm chưởng môn ưu tú, giục sư phụ ít mò cá, chậm về hưu, càng ngày càng tiến bộ, lập ra môn phái nhất lưu, đỉnh lưu sư tôn..

Chapter
1 Chương 1: 1: Trục Xuất Sư Môn
2 Chương 2: 2: Thanh Thành
3 Chương 3: 3: Cậu Bé Ăn Mày
4 Chương 4: 4: Khí Tiết
5 Chương 5: 5: Thủy Táng
6 Chương 6: 6: Đặt Tên
7 Chương 7: 7: Các Môn Phái
8 Chương 8: 8: Ngày Đầu Tiên
9 Chương 9: 9: Chính Thức Bái Sư
10 Chương 10: 10: Tinh Thần Cung
11 Chương 11: 11: Người Nhà Họ Ngu
12 Chương 12: 12: Cộng Tình
13 Chương 13: 13: Tiến Về Phương Bắc
14 Chương 14: 14: Đúc Kiếm Sơn Trang
15 Chương 15: 15: Ngự Kiếm Phi Hành
16 Chương 16: 16: Tiệc Tối
17 Chương 17: 17: Không Quen Nhìn
18 Chương 18: 18: Vô Cùng Đáng Thương
19 Chương 19: 19: Ta Tin Tưởng Ngài
20 Chương 20: 20: Rời Khỏi Sơn Trang
21 Chương 21: 21: Ý Nghĩa
22 Chương 22: 22: Chào Từ Biệt
23 Chương 23: 23: Kẻ Thức Thời
24 Chương 24: 24: Cùng Nhau Nói Chuyện Nào
25 Chương 25: Chương 25
26 Chương 26: Chương 26
27 Chương 27: Chương 27
28 Chương 28: Chương 28
29 Chương 29: Chương 29
30 Chương 30: Chương 30
31 Chương 31: Chương 31
32 Chương 32: Chương 32
33 Chương 33: Chương 33
34 Chương 34: Chương 34
35 Chương 35: Chương 35
36 Chương 36: Chương 36
37 Chương 37: Chương 37
38 Chương 38: Chương 38
39 Chương 39: Chương 39
40 Chương 40: Chương 40
41 Chương 41: Chương 41
42 Chương 42: Chương 42
43 Chương 43: Chương 43
44 Chương 44: Chương 44
45 Chương 45: Chương 45
46 Chương 46: Chương 46
47 Chương 47: Chương 47
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: Chương 49
50 Chương 50: Chương 50
51 Chương 51: Chương 51
52 Chương 52: Chương 52
53 Chương 53: Chương 53
54 Chương 54: Chương 54
55 Chương 55: Chương 55
56 Chương 56: Chương 56
57 Chương 57: Chương 57
58 Chương 58: Chương 58
59 Chương 59: Chương 59
60 Chương 60: Chương 60
61 Chương 61: Chương 61
62 Chương 62: Chương 62
63 Chương 63: Chương 63
64 Chương 64: Chương 64
65 Chương 65: Chương 65
66 Chương 66: Chương 66
67 Chương 67: Chương 67
68 Chương 68: Chương 68
69 Chương 69: Chương 69
70 Chương 70: Chương 70
71 Chương 71: Chương 71
72 Chương 72: Chương 72
73 Chương 73: Chương 73
74 Chương 74: Chương 74
75 Chương 75: Chương 75
76 Chương 76: Chương 76
77 Chương 77: Chương 77
78 Chương 78: Chương 78
79 Chương 79: Chương 79
80 Chương 80: Chương 80
81 Chương 81: Chương 81
82 Chương 82: Chương 82
83 Chương 83: Chương 83
84 Chương 84: Chương 84
85 Chương 85: Chương 85
86 Chương 86: Chương 86
87 Chương 87: Chương 87
88 Chương 88: Chương 88
89 Chương 89: Chương 89
90 Chương 90: Chương 90
91 Chương 91: Chương 91
92 Chương 92: Chương 92
93 Chương 93: Chương 93
94 Chương 94: Chương 94
95 Chương 95: Chương 95
96 Chương 96: Chương 96
97 Chương 97: Chương 97
98 Chương 98: Chương 98
99 Chương 99: Chương 99
100 Chương 100: Chương 100
101 Chương 101: Chương 101
102 Chương 102: Chương 102
103 Chương 103: Chương 103
104 Chương 104: Chương 104
105 Chương 105: Chương 105
106 Chương 106: Chương 106
107 Chương 107: Chương 107
108 Chương 108: Chương 108
109 Chương 109: Chương 109
110 Chương 110: Chương 110
111 Chương 111: Chương 111
112 Chương 112: Chương 112
113 Chương 113: Chương 113
114 Chương 114: Chương 114
115 Chương 115: Chương 115
116 Chương 116: Chương 116
117 Chương 117: Chương 117
118 Chương 118: Chương 118
119 Chương 119: Chương 119
120 Chương 120: Chương 120
121 Chương 121: Chương 121
122 Chương 122: Chương 122
123 Chương 123: Chương 123
124 Chương 124: Chương 124
125 Chương 125: Chương 125
126 Chương 126: Chương 126
127 Chương 127: Chương 127
128 Chương 128: Chương 128
129 Chương 129: Chương 129
130 Chương 130: Chương 130
131 Chương 131: Chương 131
132 Chương 132: Chương 132
133 Chương 133: Chương 133
134 Chương 134: Chương 134
135 Chương 135: Chương 135
136 Chương 136: Chương 136
137 Chương 137: Chương 137
138 Chương 138: Chương 138
139 Chương 139: Chương 139
140 Chương 140: Chương 140
141 Chương 141: Chương 141
142 Chương 142: Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173: Kết thúc chính văn
174 Chương 174: Ngoại truyện: Bộ sưu tập nhỏ các mẩu tin theo dõi hàng ngày
175 Chương 175: Ngoại truyện 2: Nếu như tam giới có diễn đàn
176 Chương 176: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (1)
177 Chương 177: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (2)
178 Chương 178: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (3)
179 Chương 179: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (4)
180 Chương 180: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (5)
181 Chương 181: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (cuối)
Chapter

Updated 181 Episodes

1
Chương 1: 1: Trục Xuất Sư Môn
2
Chương 2: 2: Thanh Thành
3
Chương 3: 3: Cậu Bé Ăn Mày
4
Chương 4: 4: Khí Tiết
5
Chương 5: 5: Thủy Táng
6
Chương 6: 6: Đặt Tên
7
Chương 7: 7: Các Môn Phái
8
Chương 8: 8: Ngày Đầu Tiên
9
Chương 9: 9: Chính Thức Bái Sư
10
Chương 10: 10: Tinh Thần Cung
11
Chương 11: 11: Người Nhà Họ Ngu
12
Chương 12: 12: Cộng Tình
13
Chương 13: 13: Tiến Về Phương Bắc
14
Chương 14: 14: Đúc Kiếm Sơn Trang
15
Chương 15: 15: Ngự Kiếm Phi Hành
16
Chương 16: 16: Tiệc Tối
17
Chương 17: 17: Không Quen Nhìn
18
Chương 18: 18: Vô Cùng Đáng Thương
19
Chương 19: 19: Ta Tin Tưởng Ngài
20
Chương 20: 20: Rời Khỏi Sơn Trang
21
Chương 21: 21: Ý Nghĩa
22
Chương 22: 22: Chào Từ Biệt
23
Chương 23: 23: Kẻ Thức Thời
24
Chương 24: 24: Cùng Nhau Nói Chuyện Nào
25
Chương 25: Chương 25
26
Chương 26: Chương 26
27
Chương 27: Chương 27
28
Chương 28: Chương 28
29
Chương 29: Chương 29
30
Chương 30: Chương 30
31
Chương 31: Chương 31
32
Chương 32: Chương 32
33
Chương 33: Chương 33
34
Chương 34: Chương 34
35
Chương 35: Chương 35
36
Chương 36: Chương 36
37
Chương 37: Chương 37
38
Chương 38: Chương 38
39
Chương 39: Chương 39
40
Chương 40: Chương 40
41
Chương 41: Chương 41
42
Chương 42: Chương 42
43
Chương 43: Chương 43
44
Chương 44: Chương 44
45
Chương 45: Chương 45
46
Chương 46: Chương 46
47
Chương 47: Chương 47
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: Chương 49
50
Chương 50: Chương 50
51
Chương 51: Chương 51
52
Chương 52: Chương 52
53
Chương 53: Chương 53
54
Chương 54: Chương 54
55
Chương 55: Chương 55
56
Chương 56: Chương 56
57
Chương 57: Chương 57
58
Chương 58: Chương 58
59
Chương 59: Chương 59
60
Chương 60: Chương 60
61
Chương 61: Chương 61
62
Chương 62: Chương 62
63
Chương 63: Chương 63
64
Chương 64: Chương 64
65
Chương 65: Chương 65
66
Chương 66: Chương 66
67
Chương 67: Chương 67
68
Chương 68: Chương 68
69
Chương 69: Chương 69
70
Chương 70: Chương 70
71
Chương 71: Chương 71
72
Chương 72: Chương 72
73
Chương 73: Chương 73
74
Chương 74: Chương 74
75
Chương 75: Chương 75
76
Chương 76: Chương 76
77
Chương 77: Chương 77
78
Chương 78: Chương 78
79
Chương 79: Chương 79
80
Chương 80: Chương 80
81
Chương 81: Chương 81
82
Chương 82: Chương 82
83
Chương 83: Chương 83
84
Chương 84: Chương 84
85
Chương 85: Chương 85
86
Chương 86: Chương 86
87
Chương 87: Chương 87
88
Chương 88: Chương 88
89
Chương 89: Chương 89
90
Chương 90: Chương 90
91
Chương 91: Chương 91
92
Chương 92: Chương 92
93
Chương 93: Chương 93
94
Chương 94: Chương 94
95
Chương 95: Chương 95
96
Chương 96: Chương 96
97
Chương 97: Chương 97
98
Chương 98: Chương 98
99
Chương 99: Chương 99
100
Chương 100: Chương 100
101
Chương 101: Chương 101
102
Chương 102: Chương 102
103
Chương 103: Chương 103
104
Chương 104: Chương 104
105
Chương 105: Chương 105
106
Chương 106: Chương 106
107
Chương 107: Chương 107
108
Chương 108: Chương 108
109
Chương 109: Chương 109
110
Chương 110: Chương 110
111
Chương 111: Chương 111
112
Chương 112: Chương 112
113
Chương 113: Chương 113
114
Chương 114: Chương 114
115
Chương 115: Chương 115
116
Chương 116: Chương 116
117
Chương 117: Chương 117
118
Chương 118: Chương 118
119
Chương 119: Chương 119
120
Chương 120: Chương 120
121
Chương 121: Chương 121
122
Chương 122: Chương 122
123
Chương 123: Chương 123
124
Chương 124: Chương 124
125
Chương 125: Chương 125
126
Chương 126: Chương 126
127
Chương 127: Chương 127
128
Chương 128: Chương 128
129
Chương 129: Chương 129
130
Chương 130: Chương 130
131
Chương 131: Chương 131
132
Chương 132: Chương 132
133
Chương 133: Chương 133
134
Chương 134: Chương 134
135
Chương 135: Chương 135
136
Chương 136: Chương 136
137
Chương 137: Chương 137
138
Chương 138: Chương 138
139
Chương 139: Chương 139
140
Chương 140: Chương 140
141
Chương 141: Chương 141
142
Chương 142: Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173: Kết thúc chính văn
174
Chương 174: Ngoại truyện: Bộ sưu tập nhỏ các mẩu tin theo dõi hàng ngày
175
Chương 175: Ngoại truyện 2: Nếu như tam giới có diễn đàn
176
Chương 176: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (1)
177
Chương 177: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (2)
178
Chương 178: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (3)
179
Chương 179: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (4)
180
Chương 180: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (5)
181
Chương 181: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (cuối)