Chương 167

Bây giờ đại họa mà nhân vật mang đến đều đã được giải quyết, chỉ còn lại Ngu Sở cùng Quân Lạc Trần, ở một mức độ nào đó, theo như hệ thống mà nói, thì chính là người một nhà.

Những việc nên làm thì Ngu Sở đã làm xong, cũng nên đến lượt hệ thống tự mình xử lý.

Hệ thống sẽ liên lạc với Quân Lạc Trần, Ngu Sở thì trở lại Tinh Thần Cung.

Hiện giờ, kết giới sương mù vẫn còn đó, có lẽ các môn phái tu tiên khác cũng bởi vì đại chiến lần này mà đoán được vị trí Tinh Thần Cung, nhưng có thân phận của Ngu Sở trấn áp, những người khác đâu có biết thì cũng sẽ không dám có ý đồ gì.

Đại lão thượng cổ chuyển thế phối hợp với thượng cổ linh địa này, quả thực là chuyện vô cùng bình thường. Nếu trấn giữ nơi này là một kẻ vô danh tiểu tốt, phỏng chừng quyền sở hữu dãy núi này sẽ bị mang ra nghị luận thương thảo một phen.

Không thể không nói, năng lực mà Ngu Sở thể hiện trong trận quyết chiến cuối cùng đã đẩy tiến độ của rất nhiều chuyện trở nên nhanh chóng.

Tỷ như cuộc chiến tranh giành địa bàn của ma tu và người tu tiên, nếu như không có nàng, có thể sẽ kéo dài một đoạn thời gian rất lâu, kèm theo đó còn có thể mang đến thương vong.

Nhưng vì Ngu Sở thể hiện ra sức mạnh tựa hồ còn mạnh hơn so với Ma thần, làm cho tất cả mọi người tin rằng nàng có lai lịch hậu thuẫn, lời nói của Ngu Sở cũng có trọng lượng hơn, khiến hai bên dùng thái độ tốt hơn để giải quyết toàn bộ sự việc.

Bây giờ, việc giải quyết tranh chấp giữa ma tu và người tu tiên, mọi chuyện mới xem như là thật sự đã chấm dứt.

Khi Ngu Sở trở lại Tinh Thần Cung, các đồ đệ đều ai bận việc người nấy, có người đang luyện kiếm, có người đang đọc sách, cũng có người đang tu luyện, giống như những ngày tháng trước đây vậy.

Cuộc sống sắp bình yên trở lại.

Ngu Sở trở lại phía sau núi tắm rửa trong suối nước nóng. Nàng nằm sấp trên bờ, không nén được mà thở một hơi thật sâu. 

Hơn mười năm qua, quả thực tất cả cứ như một giấc chiêm bao vậy. Bây giờ nàng sắp được giải thoát thật rồi, nhưng trong lòng cứ có cảm giác không chân thật.

“Đúng rồi, sau lần này, ta thật sự được nghỉ hưu rồi đúng chứ?” Ngu Sở nói, “Lần này không được nuốt lời nữa.”

“Ký chủ Ngu Sở, lần này thật sự sắp kết thúc rồi.” m thanh của hệ thống vang lên, “Xin chúc mừng, cô đã thành công.”

Ngu Sở dựa vào bờ, nàng nhẹ nhàng thở dài: “Đừng nói như vậy, bỗng nhiên ta có chút luyến tiếc cậu rồi đó.”

“…” Hệ thống trầm mặc trong chốc lát, nó nói, “Có phải cô muốn nhiều phần thưởng hưu hơn không?”

Không hổ là hệ thống ngày đêm đi theo nàng, thật sự là rất hiểu rõ nàng.

“Cái gì gọi là phần thưởng, cái này gọi là bồi thường, là điều ta đáng có được.” Ngu Sở nghiêm túc mà nói, “Ta hoàn thành thêm một nhiệm vụ thế giới, cậu bồi thường cho ta nhiều hơn, đây không phải là rất công bằng sao?”

“Nhưng mà…” Đây cũng là lần đầu tiên Ngu Sở thấy hệ thống bị kẹt đứng lại một chút, nó nói, “Ký chủ Ngu Sở, trong quá trình hợp tác thế giới lần này, cô đã có được những thứ vô cùng phong phú, từ bất động sản, ngân phiếu, linh thạch, cho đến các loại pháp bảo của giới tu tiên, bí kíp, đan dược… những điều này còn chưa đủ sao?”

Thực tế thì hệ thống nói rất có lý.

So với những nhiệm vụ từng làm trước đây và cái sự keo kiệt bủn xỉn của hệ thống, lần này hệ thống đã hào phóng hơn rất nhiều rồi.

Có lẽ nó biết Ngu Sở muốn đối phó không phải nhân vật bình thường, mà là Thần Sáng Thế sinh ra cùng với thế giới này, ở giai đoạn sau, có thể nói là nó vô cùng rộng rãi, muốn cái gì có cái đó.

Tu vi của đồ đệ nàng đột nhiên tăng lên, cũng là bởi vì những cuốn bí tịch mà hệ thống đưa ra thật sự là quá sức phù hợp với bọn họ.

“Cậu đúng là tầm nhìn hạn hẹp. Những thứ cậu tặng, tốt thì tốt thật đấy, nhưng có thể coi là bồi thường sao?” Ngu Sở nghiêm túc nói tiếp: “Mấy đồ đệ của ta ai nấy đều thông minh tuyệt đỉnh như vậy, tự mình tu luyện tương lai cũng là đại năng, còn không phải là vì hoàn thành nhiệm vụ của cậu nên mới sốt sắng tu luyện như vậy hay sao? Nói trắng ra là, những gì cậu tặng đều là vì tương lai của thế giới này, có liên quan gì đến chúng ta đâu?”

“Tôi…” Hệ thống còn chưa nói gì, Ngu Sở đã chen ngang cướp lời nó.

“Vậy cậu có thể thu lại những bí tịch này, đồ đệ của ta tự mình tu luyện cũng không có vấn đề gì cả.”

Ngu Sở đúng thật là có tác phong của kẻ cường đạo, bằng lời nói cũng có thể biến đen thành trắng.

Hệ thống trầm mặc hồi lâu, không biết có phải đang trầm tư hay không.

Cuối cùng nó nói, “Nhưng dù sao thì, những gì cô nhận được đã bão hòa rồi. Vậy cô còn muốn gì? Càng nhiều bí tịch hoặc pháp bảo hơn sao?”

“Cậu xem đi, cậu đúng thật là không hiểu chuyện mà.” Ngu Sở kiên nhẫn dẫn dắt, “Người bão hòa chỉ mới là Nhân giới, tương lai toàn bộ môn phái chúng ta sẽ lên Tiên giới. Nếu cậu muốn bồi thường, chẳng lẽ không nên bắt đầu từ phương diện này sao?”

Nói đùa cái gì thế, những lúc có thể vơ vét hệ thống như thế này thì tuyệt đối không được nương tay đâu.

Hệ thống lại trầm mặc nữa rồi, không biết có phải đang tính toán tính khả thi của chuyện này hay không.

“Cậu nghĩ đi.” Ngu Sở nói, “Sức mạnh trên người ta cùng Quân Lạc Trần nhất định là phải bị triệt tiêu hoặc là phân tán hết, như vậy thì thế giới này mới thực sự hòa bình. Một khi đã như vậy, vậy thì cậu bồi thường thêm một vài thứ chẳng phải cũng rất bình thường hay sao? Không lẽ muốn chúng ta sau này bị người khác khi dễ?”

Một số thế giới tiểu thuyết không cân bằng là bởi vì trong thế giới hệ thống, sức mạnh của các nhân vật vượt ngoài sự kiểm soát của hệ thống.

Ví dụ như ở thành phố hiện đại mà cứ đặt một Ultraman ở đấy thì ai chịu nổi cơ chứ.

Hào quang trên người nhân vật chính trước đó như thế, hiện giờ ngưng kết sức mạnh của mấy thế giới trên người Ngu Sở cùng Quân Lạc Trần cũng là như thế.

Ngu Sở đã sớm biết, chắc chắn sẽ có ngày sức mạnh ánh sáng trên người mình sẽ bị thu hồi.

Chỉ có nàng và Quân Lạc Trần thật sự trở thành hai người bình thường trong hệ thống thế giới này, hệ thống mới có thể phán đoán thế giới này đã thành lập sau đó rút lui, bọn họ mới có thể có được sự tự do đúng nghĩa. 

Chỉ là, sau khi mất đi sức mạnh ánh sáng, tình cảnh của Ngu Sở cũng không đến nỗi thê thảm như nàng nói.

Ở Nhân giới, nàng chính là Đại Thừa đẳng cấp cao nhất, là vô địch.

Còn Tiên giới, ít nhất nảng đã từng ở một thế giới khác tu luyện tới trình độ Tiên giới trung đẳng, những sức mạnh vượt qua đại thừa này hệ thống sẽ từ từ cho nàng sau khi nàng phi thăng.

Ngu Sở tính toán áp chế tu vi của mình lại, chờ khi tất cả đồ đệ đều lần lượt độ kiếp thành công, cùng nhau đến Tiên giới.

Thiên tài của cả môn phái, Tiên giới không phải Ma giới, thật ra không có khả năng bị người khác khi dễ.

Chỉ có điều… ừm… vơ vét được bao nhiêu thì cứ vơ vét thôi.

Hệ thống biến mất hồi lâu, một lát sau mới xuất hiện.

“Được rồi, ký chủ Ngu Sở. Chúng tôi sẽ đem bồi thường quy ra thành vật chất trên Tiên giới để phát cho cô.”

Bấy giờ Ngu Sở mới hài lòng.

“Nếu cô không có vấn đề gì khác…”

Lời của hệ thống còn chưa dứt, Ngu Sở lại mở miệng: “Ta còn vấn đề.”

Hệ thống giống như là em g4i dịch vụ khách hàng bị cắt ngang, chẳng qua là trong âm thanh máy móc nghe không ra cảm xúc dư thừa nào.

“Cô nói đi.”

“Quân Lạc Trần phải làm sao bây giờ?” Ngu Sở nhíu mày hỏi, “Huynh ấy không còn sức mạnh hỗn độn, ở Ma giới liệu có bị khi dễ hay không?”

Hệ thống im lặng một lúc lâu.

“Thật ra có biện pháp để cho ký chủ Quân Lạc Trần chuyển đổi séc mạnh.” Nó nói, “Sức mạnh ánh sáng gần như có thể hòa tan tất cả mọi thứ, chỉ cần thao tác đúng cách, có thể chuyển đổi thể chất của một người. Chẳng qua là tu vi càng cao thâm thì càng khó khăn mà thôi.”

Thật là trùng hợp.

Năm đó khi Quân Lạc Trần chết, phỏng chừng cũng chỉ mới bước vào kỳ Luyện Khí, hoàn toàn chưa từng tu luyện, sức mạnh sau đó của hắn đều là sức mạnh hỗn độn.

Nếu sức mạnh hỗn độn biến mất, vậy thì Quân Lạc Trần chẳng qua cũng chỉ ở trình độ của người mới mà thôi.

Nếu đã như vậy, vẫn có hy vọng để hắn có thể thay đổi sức mạnh mà nhỉ?

“Nhưng mà…” Hệ thống nói, “Thay đổi thể chất của Quân tiên sinh là một món quà rất quý giá, nếu cô chọn món quà này, sau này tôi sẽ thu hồi nguồn cung cấp vật chất ở Tiên giới.”

Quả nhiên vẫn là hệ thống chó má nhỏ mọn quen thuộc kia.

“Nghịch thiên mà đi quả thật rất khó khăn.” Ngu Sở nói, “Nhưng vật chất tiếp tế là cậu bồi thường cho ta, Quân Lạc Trần cũng giúp cậu nhiều như vậy, danh sách thưởng về hưu của huynh ấy yêu cầu cái này không quá đáng mà, đúng không?”

Hệ thống lại im lặng.

Một lát sau, thanh âm nó cứng ngắc, nó nói, “Vậy thì chuyện này phải do Quân Lạc Trần tiên sinh định đoạt.”

Kỳ thật chính hệ thống cũng hiểu được, nếu để Quân Lạc Trần chọn, Quân Lạc Trần nhất định sẽ lựa chọn đi cùng Ngu Sở.

Chuyện mà Ngu Sở đã định, cơ hồ tất cả đều có thể thực hiện.

Nghe hệ thống nói như vậy, cuối cùng Ngu Sở cũng thấy thoải mái.

Nàng ngâm mình trong suối nước nóng, mở không gian ra, bắt đầu lật lại những gì nàng đã tích lũy được trong những năm qua.

Ngu Sở cho rằng hệ thống đi rồi, không nghĩ tới một lát sau, hệ thống lẳng lặng nói: “Ký chủ Ngu Sở.”

“Thế nào?”

“Thật ra tôi còn có một chuyện chưa từng nói cho cô biết.” Hệ thống nói, “Bởi vì đẳng cấp của ký chủ Quân Lạc Trần cao hơn…”

Bởi vì Quân Lạc Trần lựa chọn cứu nàng, cho nên có một số chuyện, nếu Quân Lạc Trần và Ngu Sở bị chồng chéo lên nhau, chắc chắn hệ thống sẽ ưu tiên lựa chọn Quân Lạc Trần.

Từ ký ức có liên quan đến hắn lúc trước cho đến đoạn ký ức bị phong ấn kia đều là như thế.

“Cậu nói đi.” Ngu Sở nói.

Ngược lại thì nàng thấy rất tò mò, Quân Lạc Trần còn giấu nàng làm những chuyện gì.

“Bởi vì biết được tin tức cô làm xong nhiệm vụ trở về thế giới này, ký chủ Quân Lạc Trần quá mức nhớ nhung cô, tôi đã làm một giao dịch nhỏ với ngài ấy.” m thanh của hệ thống vang lên không chút gợn sóng, “Bất cứ khi nào cô mở không gian lên, ngài ấy đều có thể nhìn thấy cô.”

Ngu Sở ngâm mình trong suối nước nóng nhìn chăm chú vào giao diện không gian trước mặt, nàng trầm mặc.

“Lúc ta tắm thì huynh ấy cũng có thể nhìn thấy ta sao?” Nàng hỏi.

“Đương nhiên là không thể thấy, đây là sự riêng tư của cô, chúng tôi cũng có điểm giới hạn.”

Hệ thống nói ra chuyện này, vốn dĩ là muốn châm dầu vào lửa.

Nhìn dáng vẻ hai người này đồng tâm hợp lực, hệ thống cũng “thức thời” muốn tăng thêm một ít gia vị.

Dựa theo sự hiểu biết của nó về Ngu Sở, Ngu Sở là một người có giới hạn đặc biệt mạnh mẽ.

Tuy rằng nó cao hơn thế giới, nhưng không phải con giun trong bụng người, chỉ có thể phân tích tình huống của nàng từ những việc Ngu Sở làm.

Dựa theo phân tích của hệ thống, Ngu Sở đối xử với Quân Lạc Trần – người đã cứu nàng cũng lãnh đạm cứng rắn như thế, nếu biết Quân Lạc Trần âm thầm nhìn trộm nàng, chắc chắn sẽ rất tức giận.

Quả nhiên, khi nghe được mỗi lần nàng mở không gian ra, trong giây ngắn ngủi như thế mà Quân Lạc Trần có thể nhìn thấy nàng, Ngu Sở đã rơi vào sự trầm mặc.

Hệ thống hiếm có lúc xấu bụng một lần, lại nghe được âm thanh của Ngu Sở vang lên một lần nữa.

Ngu Sở hời hợt nói, “Mở ra cho ta.”

“Cô, coi nói cái gì?” Hệ thống không thể tin được mà hỏi lại.

“Nếu bình thường đều nhìn thấy, bây giờ đóng lại làm cái gì cơ chứ?” Ngu Sở thản nhiên nói, “Mở ra, để cho huynh ấy xem đi.”

Dừng một chút, nàng lại nói, “Nếu cậu dám nói cho Quân Lạc Trần biết, thế giới này sẽ không thể nhìn thấy mặt trời ngày mai nữa đâu.”

Hệ thống hoàn toàn trầm mặc.

Sau một lúc lâu, nó miễn cưỡng nói, “Sắp mở máy ảnh không gian, đếm ngược, ba, hai, một.”

Ma giới, mấy tháng nay, Quân Lạc Trần dựa vào sức mạnh Ma thần mà chỉnh đốn các thế lực khác.

Đây cũng là nhiệm vụ chi nhánh mà hệ thống đặt ra cho hắn, để cho hắn tinh lọc Ma giới.

Về cơ bản thì Lạc Trần chỉ đưa ra quyết định quan trọng, cũng như trở thành một nhà lãnh đạo mang tính biểu tượng. Những chuyện lặt vặt khác đều do n Quảng Ly bày ra.

Không thể không nói, năng lực triệu tập của n Quảng Ly rất mạnh, hiện giờ chỉ hơn mấy tháng, dưới tay Quân Lạc Trần đã có một quân đội ma nhân.

Ngày hôm đó, Quân Lạc Trần đang thượng toạ, uống trà, chậm rãi nghe n Quảng Ly cùng mấy đại tướng khác báo cáo, bỗng cảm giác trong đầu truyền đến âm thanh tí tách rất nhỏ.

Là Ngu Sở mở không gian ra.

Kỳ thật, mấy năm nay nàng rất ít khi mở không gian ra nhìn tới nhìn lui, dùng quen tay rồi nên thường chỉ mở ra trong nháy mắt như vậy, hoặc là trong mấy hơi thở mà thôi.

Nhưng đối với Quân Lạc Trần mà nói, thông qua vài giây ngắn ngủi này xác định nàng vẫn ổn, chính là an ủi lớn nhất.

Phải biết rằng, mười năm đầu tiên, Quân Lạc Trần cho rằng hắn vĩnh viễn không thể gặp lại Ngu Sở, chỉ có thể ở lại trong điện Hoả Sơn mãi mãi. 

Ngu Sở thỉnh thoảng mở không gian ra, chính là sự mong chờ lớn nhất trong đời này của hắn.

Hiện giờ, nghe thấy tiếng tí tách nho nhỏ vang lên, Quân Lạc Trần theo phản xạ có điều kiện mà nâng mắt lên nhìn.

Kết quả là, trước tiên hắn nhìn thấy mặt nước dao động cùng với sương mù bốc lên.

Nước? Trong tay Quân Lạc Trần cầm chén trà, hắn còn chưa phản ứng lại kịp.

Một giây sau, ống kính di chuyển lên trên, Quân Lạc Trần chỉ thấy trong màn sương mù mờ mịt, Ngu Sở từ trong làn nước mà ra, mái tóc ướt át của nàng để xoã sau bả vai trắng nõn, bọt nước trong suốt theo gương mặt nàng chảy xuống.

Tay Quân Lạc Trần run lên, chén trà trực tiếp vỡ vụn.

Chapter
1 Chương 1: 1: Trục Xuất Sư Môn
2 Chương 2: 2: Thanh Thành
3 Chương 3: 3: Cậu Bé Ăn Mày
4 Chương 4: 4: Khí Tiết
5 Chương 5: 5: Thủy Táng
6 Chương 6: 6: Đặt Tên
7 Chương 7: 7: Các Môn Phái
8 Chương 8: 8: Ngày Đầu Tiên
9 Chương 9: 9: Chính Thức Bái Sư
10 Chương 10: 10: Tinh Thần Cung
11 Chương 11: 11: Người Nhà Họ Ngu
12 Chương 12: 12: Cộng Tình
13 Chương 13: 13: Tiến Về Phương Bắc
14 Chương 14: 14: Đúc Kiếm Sơn Trang
15 Chương 15: 15: Ngự Kiếm Phi Hành
16 Chương 16: 16: Tiệc Tối
17 Chương 17: 17: Không Quen Nhìn
18 Chương 18: 18: Vô Cùng Đáng Thương
19 Chương 19: 19: Ta Tin Tưởng Ngài
20 Chương 20: 20: Rời Khỏi Sơn Trang
21 Chương 21: 21: Ý Nghĩa
22 Chương 22: 22: Chào Từ Biệt
23 Chương 23: 23: Kẻ Thức Thời
24 Chương 24: 24: Cùng Nhau Nói Chuyện Nào
25 Chương 25: Chương 25
26 Chương 26: Chương 26
27 Chương 27: Chương 27
28 Chương 28: Chương 28
29 Chương 29: Chương 29
30 Chương 30: Chương 30
31 Chương 31: Chương 31
32 Chương 32: Chương 32
33 Chương 33: Chương 33
34 Chương 34: Chương 34
35 Chương 35: Chương 35
36 Chương 36: Chương 36
37 Chương 37: Chương 37
38 Chương 38: Chương 38
39 Chương 39: Chương 39
40 Chương 40: Chương 40
41 Chương 41: Chương 41
42 Chương 42: Chương 42
43 Chương 43: Chương 43
44 Chương 44: Chương 44
45 Chương 45: Chương 45
46 Chương 46: Chương 46
47 Chương 47: Chương 47
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: Chương 49
50 Chương 50: Chương 50
51 Chương 51: Chương 51
52 Chương 52: Chương 52
53 Chương 53: Chương 53
54 Chương 54: Chương 54
55 Chương 55: Chương 55
56 Chương 56: Chương 56
57 Chương 57: Chương 57
58 Chương 58: Chương 58
59 Chương 59: Chương 59
60 Chương 60: Chương 60
61 Chương 61: Chương 61
62 Chương 62: Chương 62
63 Chương 63: Chương 63
64 Chương 64: Chương 64
65 Chương 65: Chương 65
66 Chương 66: Chương 66
67 Chương 67: Chương 67
68 Chương 68: Chương 68
69 Chương 69: Chương 69
70 Chương 70: Chương 70
71 Chương 71: Chương 71
72 Chương 72: Chương 72
73 Chương 73: Chương 73
74 Chương 74: Chương 74
75 Chương 75: Chương 75
76 Chương 76: Chương 76
77 Chương 77: Chương 77
78 Chương 78: Chương 78
79 Chương 79: Chương 79
80 Chương 80: Chương 80
81 Chương 81: Chương 81
82 Chương 82: Chương 82
83 Chương 83: Chương 83
84 Chương 84: Chương 84
85 Chương 85: Chương 85
86 Chương 86: Chương 86
87 Chương 87: Chương 87
88 Chương 88: Chương 88
89 Chương 89: Chương 89
90 Chương 90: Chương 90
91 Chương 91: Chương 91
92 Chương 92: Chương 92
93 Chương 93: Chương 93
94 Chương 94: Chương 94
95 Chương 95: Chương 95
96 Chương 96: Chương 96
97 Chương 97: Chương 97
98 Chương 98: Chương 98
99 Chương 99: Chương 99
100 Chương 100: Chương 100
101 Chương 101: Chương 101
102 Chương 102: Chương 102
103 Chương 103: Chương 103
104 Chương 104: Chương 104
105 Chương 105: Chương 105
106 Chương 106: Chương 106
107 Chương 107: Chương 107
108 Chương 108: Chương 108
109 Chương 109: Chương 109
110 Chương 110: Chương 110
111 Chương 111: Chương 111
112 Chương 112: Chương 112
113 Chương 113: Chương 113
114 Chương 114: Chương 114
115 Chương 115: Chương 115
116 Chương 116: Chương 116
117 Chương 117: Chương 117
118 Chương 118: Chương 118
119 Chương 119: Chương 119
120 Chương 120: Chương 120
121 Chương 121: Chương 121
122 Chương 122: Chương 122
123 Chương 123: Chương 123
124 Chương 124: Chương 124
125 Chương 125: Chương 125
126 Chương 126: Chương 126
127 Chương 127: Chương 127
128 Chương 128: Chương 128
129 Chương 129: Chương 129
130 Chương 130: Chương 130
131 Chương 131: Chương 131
132 Chương 132: Chương 132
133 Chương 133: Chương 133
134 Chương 134: Chương 134
135 Chương 135: Chương 135
136 Chương 136: Chương 136
137 Chương 137: Chương 137
138 Chương 138: Chương 138
139 Chương 139: Chương 139
140 Chương 140: Chương 140
141 Chương 141: Chương 141
142 Chương 142: Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173: Kết thúc chính văn
174 Chương 174: Ngoại truyện: Bộ sưu tập nhỏ các mẩu tin theo dõi hàng ngày
175 Chương 175: Ngoại truyện 2: Nếu như tam giới có diễn đàn
176 Chương 176: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (1)
177 Chương 177: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (2)
178 Chương 178: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (3)
179 Chương 179: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (4)
180 Chương 180: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (5)
181 Chương 181: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (cuối)
Chapter

Updated 181 Episodes

1
Chương 1: 1: Trục Xuất Sư Môn
2
Chương 2: 2: Thanh Thành
3
Chương 3: 3: Cậu Bé Ăn Mày
4
Chương 4: 4: Khí Tiết
5
Chương 5: 5: Thủy Táng
6
Chương 6: 6: Đặt Tên
7
Chương 7: 7: Các Môn Phái
8
Chương 8: 8: Ngày Đầu Tiên
9
Chương 9: 9: Chính Thức Bái Sư
10
Chương 10: 10: Tinh Thần Cung
11
Chương 11: 11: Người Nhà Họ Ngu
12
Chương 12: 12: Cộng Tình
13
Chương 13: 13: Tiến Về Phương Bắc
14
Chương 14: 14: Đúc Kiếm Sơn Trang
15
Chương 15: 15: Ngự Kiếm Phi Hành
16
Chương 16: 16: Tiệc Tối
17
Chương 17: 17: Không Quen Nhìn
18
Chương 18: 18: Vô Cùng Đáng Thương
19
Chương 19: 19: Ta Tin Tưởng Ngài
20
Chương 20: 20: Rời Khỏi Sơn Trang
21
Chương 21: 21: Ý Nghĩa
22
Chương 22: 22: Chào Từ Biệt
23
Chương 23: 23: Kẻ Thức Thời
24
Chương 24: 24: Cùng Nhau Nói Chuyện Nào
25
Chương 25: Chương 25
26
Chương 26: Chương 26
27
Chương 27: Chương 27
28
Chương 28: Chương 28
29
Chương 29: Chương 29
30
Chương 30: Chương 30
31
Chương 31: Chương 31
32
Chương 32: Chương 32
33
Chương 33: Chương 33
34
Chương 34: Chương 34
35
Chương 35: Chương 35
36
Chương 36: Chương 36
37
Chương 37: Chương 37
38
Chương 38: Chương 38
39
Chương 39: Chương 39
40
Chương 40: Chương 40
41
Chương 41: Chương 41
42
Chương 42: Chương 42
43
Chương 43: Chương 43
44
Chương 44: Chương 44
45
Chương 45: Chương 45
46
Chương 46: Chương 46
47
Chương 47: Chương 47
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: Chương 49
50
Chương 50: Chương 50
51
Chương 51: Chương 51
52
Chương 52: Chương 52
53
Chương 53: Chương 53
54
Chương 54: Chương 54
55
Chương 55: Chương 55
56
Chương 56: Chương 56
57
Chương 57: Chương 57
58
Chương 58: Chương 58
59
Chương 59: Chương 59
60
Chương 60: Chương 60
61
Chương 61: Chương 61
62
Chương 62: Chương 62
63
Chương 63: Chương 63
64
Chương 64: Chương 64
65
Chương 65: Chương 65
66
Chương 66: Chương 66
67
Chương 67: Chương 67
68
Chương 68: Chương 68
69
Chương 69: Chương 69
70
Chương 70: Chương 70
71
Chương 71: Chương 71
72
Chương 72: Chương 72
73
Chương 73: Chương 73
74
Chương 74: Chương 74
75
Chương 75: Chương 75
76
Chương 76: Chương 76
77
Chương 77: Chương 77
78
Chương 78: Chương 78
79
Chương 79: Chương 79
80
Chương 80: Chương 80
81
Chương 81: Chương 81
82
Chương 82: Chương 82
83
Chương 83: Chương 83
84
Chương 84: Chương 84
85
Chương 85: Chương 85
86
Chương 86: Chương 86
87
Chương 87: Chương 87
88
Chương 88: Chương 88
89
Chương 89: Chương 89
90
Chương 90: Chương 90
91
Chương 91: Chương 91
92
Chương 92: Chương 92
93
Chương 93: Chương 93
94
Chương 94: Chương 94
95
Chương 95: Chương 95
96
Chương 96: Chương 96
97
Chương 97: Chương 97
98
Chương 98: Chương 98
99
Chương 99: Chương 99
100
Chương 100: Chương 100
101
Chương 101: Chương 101
102
Chương 102: Chương 102
103
Chương 103: Chương 103
104
Chương 104: Chương 104
105
Chương 105: Chương 105
106
Chương 106: Chương 106
107
Chương 107: Chương 107
108
Chương 108: Chương 108
109
Chương 109: Chương 109
110
Chương 110: Chương 110
111
Chương 111: Chương 111
112
Chương 112: Chương 112
113
Chương 113: Chương 113
114
Chương 114: Chương 114
115
Chương 115: Chương 115
116
Chương 116: Chương 116
117
Chương 117: Chương 117
118
Chương 118: Chương 118
119
Chương 119: Chương 119
120
Chương 120: Chương 120
121
Chương 121: Chương 121
122
Chương 122: Chương 122
123
Chương 123: Chương 123
124
Chương 124: Chương 124
125
Chương 125: Chương 125
126
Chương 126: Chương 126
127
Chương 127: Chương 127
128
Chương 128: Chương 128
129
Chương 129: Chương 129
130
Chương 130: Chương 130
131
Chương 131: Chương 131
132
Chương 132: Chương 132
133
Chương 133: Chương 133
134
Chương 134: Chương 134
135
Chương 135: Chương 135
136
Chương 136: Chương 136
137
Chương 137: Chương 137
138
Chương 138: Chương 138
139
Chương 139: Chương 139
140
Chương 140: Chương 140
141
Chương 141: Chương 141
142
Chương 142: Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173: Kết thúc chính văn
174
Chương 174: Ngoại truyện: Bộ sưu tập nhỏ các mẩu tin theo dõi hàng ngày
175
Chương 175: Ngoại truyện 2: Nếu như tam giới có diễn đàn
176
Chương 176: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (1)
177
Chương 177: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (2)
178
Chương 178: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (3)
179
Chương 179: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (4)
180
Chương 180: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (5)
181
Chương 181: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (cuối)