Chương 114: Chương 114

Dưới sự chứng minh của Huyền Biện đại sư, Carma và Tiểu Hồ cùng với hạ nhân; cuối cùng các bá tánh Thánh Hỏa thành đã hiểu rõ hóa ra cha con Harik là kẻ lừa đảo, trước đó người mà bọn họ quỳ lạy khát khao lại là một yêu nữ.

Bên trong người dân của Thánh Hỏa thành có một số ít người khá lớn tuổi cũng không thiếu tham dự sự kiện bức tử phụ mẫu của Tiểu Hồ.

Bỗng nhiên biết Thánh Nữ mình sùng kính lại chính là hài tử năm đó thì có thể nghĩ được tâm tình trong lòng bọn họ phức tạp ra sao.

Ngay cả Thánh Hỏa trong tay pho tượng Thánh Nữ cũng bị phát hiện là giả, là do năm đó người quen tu ma của Harik ẩn giấu pháp bảo trong pho tượng, làm giả việc Thánh Hỏa không bị dập tắt.

Nếu nói trước đó biết được gã làm hồ yêu giả trang thành Thánh Nữ thì bá tánh Thánh Hỏa thành chỉ vừa khiếp sợ vừa phẫn nộ mà thôi, nhưng việc gã đụng vào pho tượng Thánh Nữ mới là hành vi châm lên lửa giận hừng hực của mọi người.

Trước khi hai cha con Harik bị các bá tánh lòng đầy căm phẫn nắm đi thì trong lúc hỗn loạn đó Lý Thanh Thành đã lặng lẽ tóm lấy cánh tay của Harik và Iguli rồi sau đó cũng lặng lẽ rút lui.

Kỳ thực năng lực xem người của Lý gia là một thuật pháp gia truyền rất phức tạp, cũng chỉ khi Lý Thanh Thành đi tu tiên mới có thể thường xuyên sử dụng đến nó như thế.

Hắn ngược dòng về quá khứ của hai cha con, lại từ ánh mắt giao nhau giữa hai người nên cuối cùng đã thăm dò được những chuyện phát sinh trước đây trong phủ Thánh Nữ.

Có khả năng Harik nằm mơ cũng không nghĩ tới ngay cả một câu mình cũng không nói lại bị lộ tất cả.

Tiểu Hồ bị chú ấn khóa ở phủ Thánh Nữ nên trước mắt không thể ra khỏi thành.

Hiện giờ Thánh Hỏa thành rối loạn không ngừng, mọi người sợ Tiểu Hồ lưu lại Thánh Hỏa thành sẽ bị liên lụy, may mắn là ở trong thành Carma có một căn nhà ở nơi tương đối hẻo lánh nên trước tiên mọi người ở trong nhà nàng tạm thời nghỉ chân.

Chẳng qua nhà của nàng quá nhỏ không chứa được nhiều người như vậy cho nên đệ tử Tinh Thần Cung để hai vị sư phụ, Tiểu Hồ, Carma và A Tứ ở trong nhà; những người khác dứt khoát ở ngoài đường nhỏ tìm Lý Thanh Thành.

Bên này là khu bình dân, không rối loạn và cũng rất an tĩnh.

Từ lúc đến cửa Lý Thanh Thành đã thò đầu vào nên mọi người đều thấy được.

“Thế nào rồi?” Nhìn thấy hắn trở về, các sư huynh đều vây lấy.

“Đều thấy được!” Lý Thanh Thành trầm giọng.

“Được rồi, vào nhà nói đi.

”Các đồ đệ đi vào nhà, Ngu Sở và Huyền Biện đại sư ngồi ở chính vị, bên cạnh là Tiểu Hồ và Carma.

“Thế nào?” Ngu Sở hỏi.

Lý Thanh Thành gật gật đầu, hắn nói chính mình đã thấy sự việc ở trên người hai cha con nọ.

Vốn dĩ Harik không phải là người của Thánh Hỏa thành, thân ca ca của gã là ma tu, tất cả phù chú trong nhà Harik đều lấy từ huynh đệ kia của gã, bao gồm cả trên người Tiểu Hồ.

“Con thấy một đoạn ngắn lúc ma tu kia bố trí.

” Lý Thanh Thành nói, “Gã ma tu kia nói phù chú trên người Tiểu Hồ là phong ấn chú trung đẳng khá lợi hại, cần ma khí thúc giục, chỉ có ma tu tinh thông phương diện bùa chú và nguyền rủa mới có thể cởi bỏ.

”Ngu Sở nhìn về phía Carma rồi hỏi, “Carma, ngươi có thể cởi bỏ phù chú trên nhà giam, vậy trên người nàng ngươi có thể cởi bỏ không?”Carma lắc đầu.

“Phù chú trên nhà giam đã rất lợi hại rồi, lại khó hơn nô tỳ liền bất lực huống chi là phù chú trên người nàng, nếu nô tỳ có thể cởi bỏ thì đã sớm mang nàng chạy.

” Carma tuyệt vọng, “Chuyện cho tới bây giờ muốn tìm kiếm một ma tu tinh thông phương diện này đã là chuyện không có khả năng.

”Không biết có phải tính cách của Carma có vấn đề hay không mà thật sự nàng cực kỳ dễ dàng từ bỏ và tuyệt vọng.

Ngu Sở nghĩ nghĩ, “Ngược lại không phải là hoàn toàn không có khả năng.

”Nàng liên hệ Võ Hoành Vĩ và nói ra nhu cầu về phương diện này, vừa lúc Võ Hoành Vĩ đang phái đồ đệ của ông tróc nã người của gia tộc Lâm Lượng.

Lâm gia có được huyết mạch của ma quân, chẳng sợ qua nhiều thế hệ đã sớm pha loãng nhưng vẫn lợi hại hơn ma tu khác --- Dạng như kiểu toàn bộ gia tộc của Lâm gia đều đi tu ma thì thực ra cũng rất ít thấy được.

Trước đây mỗi cách vài chục năm thì Lâm gia đều thử triệu hoán tổ tông là Lâm ma quân, chẳng qua trước đó đều là ở trong Tu Ma giới, Lâm Lượng là kẻ đầu tiên chơi lớn như vậy.

Lão dùng đô thành một quốc gia của nhân loại làm tế đàn rồi tính kế người tu tiên và bá tánh vào trong đó, hành vi tàn nhẫn độc ác như vậy khiến Tu Tiên giới quyết định đuổi tận giết tuyệt với Lâm gia để ngừa hậu hoạn.

Người tu ma của Lâm gia chạy thoát được nửa năm, bọn họ cũng không nghĩ tới người tu tiên luôn luôn bảo thủ cũng dám lẻn vào Tu Ma giới bắt người, hiện giờ đã qua nửa năm người bị bắt cũng không ít, những người sót lại của Lâm gia còn đang lẩn trốn.

Lúc Ngu Sở dò hỏi Võ Hoành Vĩ thì nhóm người tu tiên vừa vặn bắt được một tôn tử của Lâm Lượng tên là Lâm Huy.

“Được xem như là nhân tài kiệt xuất của Lâm gia trong Tu Ma giới nên khẳng định là người nhà của gã sẽ giải được phù chú của tu ma kia.

” Võ Hoành Vĩ đáp.

Cùng ngày, hai thủ tịch đệ tử của Tu Thiên Phái đã đến, bọn họ mang theo ma tu Lâm Huy bị trùm lấy đầu trực tiếp lẻn vào Thánh Hỏa thành, được Thẩm Hoài An tiếp ứng.

“Ngu chưởng môn.

” Thủ tịch đệ tử kia khách khí chào hỏi, “Lại gặp mặt rồi.

”Thật trùng hợp, đệ tử tặng người lần này chính là thủ tịch đệ tử mà nửa năm trước nhóm Thẩm Hoài An đã từng bắt được sáu ma tu kia.

Thủ tịch đệ tử đưa người vào nhà rồi xốc lên khăn trùm đầu.

“Lâm Huy, ngươi có giải được phong ấn phù này không?” Hắn hỏi.

Khăn trùm trùm lên đầu của Lâm Huy cũng không phải là loại ven đường nhặt được mà là pháp bảo trói buộc, có thể ngăn cách lực lượng trên người của người bị trói buộc.

Vốn dĩ cả một đường Lâm Huy không có lực lượng gì thì bỗng nhiên lại cảm giác được ma lực chậm rãi hồi phục, hắn cũng không màng có làm được hay không đã lập tức gật đầu.

“Biết, ta biết làm nhưng cũng nên thả tay của ta ra chứ?”Lâm Huy nghĩ đến thật tốt đẹp, hắn cảm thấy chính mình không gặp may mới bị bắt lấy, chỉ cần khôi phục tự do thì nhất định sẽ có cơ hội chạy đi.

Chờ đến sau khi pháp thằng thật sự bị cởi bỏ, Lâm Huy lập tức ngắm hai bên trái phải, muốn nhìn một chút xem có cơ hội chạy trốn hay không.

Hắn không nhìn còn tốt, vừa thấy tình cảnh xung quanh thì trước mắt liền tối sầm.

Toàn bộ trong phòng không ngờ lại có nhiều người tu tiên đến vậy, hơn nữa những gương mặt mới này thoáng nhìn thì thấy tu vi có vẻ rất cao.

Một cô nương trẻ tuổi rất xinh đẹp đang ngồi xổm ở bên người hắn nở nụ cười ngọt ngào.

“Làm việc cho tốt vào, bằng không ta cũng chỉ có thể đốc xúc ngươi một chút.

”Tay nàng đang đùa nghịch một loạt chi chít toàn châm là châm.

Cô nương xinh đẹp này dùng giọng nói ngọt ngào nói đến việc đáng sợ như vậy làm sau lưng Lâm Huy chợt lạnh nên gật đầu liên tục, tỏ vẻ chính mình sẽ nghiêm túc xem.

Hắn lại ngẩng đầu nhìn về phía người cần mình giải chú lập tức ngẩn ra một chút.

Tiểu Hồ quá xinh đẹp, cảm giác mang lại không hề giống với cô nương uy hiếp mình kia, cảm giác nàng mang theo sự quyến rũ trời sinh nhưng cố tình ánh mắt lại rất sạch sẽ, loại cảm giác tương phản này quả thực chính là vưu vật của nhân gian.

Không đợi Lâm Huy miên man suy nghĩ, bỗng nhiên hắn bừng tỉnh dưới khí áp trong phòng, chỉ cảm thấy mình giống như bị sát khí của bất đồng người từ bốn phương tám hướng truyền đến vỗ đánh.

Hắn cũng không dám thất thần nữa mà nhanh chóng xem xét chú ấn trên cánh tay của Tiểu Hồ.

“Có thể giải có thể giải, ta có thể giải!” Hắn quay đầu, “Tiên trưởng đại nhân, nếu ta giải được cái này thì cũng coi như là đã giúp đỡ, vậy có thể giữ lại mạng được không?”“Nếu ngươi không giải được thì xác định chắc chắn là mất mạng.

” Thủ tịch đệ tử dùng khuôn mặt không có chút biểu cảm nào mà uy hiếp.

Lúc này Lâm Huy mới cực chẳng đã nói, “Đúng là ta có thể giải nhưng muốn đi giải ở ngọn nguồn phát ra.

”Ngọn nguồn theo như lời hắn thì chính là phù chú của phong ấn chú được lưu lại ở tầng hầm ngầm trong phủ đệ Thánh Nữ.

Người nhiều không dễ đi, Ngu Sở dứt khoát để những người khác lưu lại, nàng và thủ tịch đệ tử mang theo ma tu cùng Tiểu hồ trở về phủ Thánh Nữ một chuyến.

Cha con Harik bị bắt nên phủ Thánh Nữ mang tới một loại cảm giác tiêu điều của người không nhà trống.

Thủ tịch đệ tử xách theo Lâm Huy đã bị trùm đầu, bốn người tiến vào tầng hầm ngầm, hắn dùng động tác nhanh nhẹn thắp đèn lên rồi sau đó buông Lâm Huy ra.

“Bắt đầu đi.

” Thủ tịch đệ tử nói.

Lâm Huy lại mở to mắt, nhìn thấy người tu tiên quanh mình chỉ dư lại hai người bọn họ thì tâm tư lại rục rịch lên.

Thủ tịch đệ tử cười lạnh, “Vị Ngu chưởng môn này là tiền bối đã cùng sư phụ ta lật cả Đế Thành lên, nếu ngươi nghĩ định lỗ mãng thì ta cũng không ngăn cản ngươi.

”Lâm Huy đang bốc cháy lên hy vọng nhỏ nhoi thì lại bị dập tắt.

Không có biện pháp, hắn đành phải thành thật vận dụng ma lực giải phong ấn chú này, phù chú trên nề hầm ngầm bị tiêu hủy, chú ấn trên người Tiểu Hồ cũng dần dần biến mất theo.

Sau khi chú ấn trên người nữ hài biến mất, nàng vừa thử hoạt động cánh tay thì đôi mắt sáng lên rất nhiều.

Ngu Sở nói, “Đây là phong ấn chú trung cấp sao? Vậy cao cấp chính là bộ dáng gì?”“Tiểu nhân cũng chưa thấy qua, thực ra loại phong ấn chú này vốn dĩ rất khó thực thi, sơ trung cao cấp bất quá là bất đồng về cường độ trói buộc mà thôi.

” Lâm Huy thành thật giải thích.

Ngu Sở nhăn mi lại, “Vậy có cái gì cùng loại với phong ấn chú có thể thực thi ở trên người tiên nhân hoặc ma nhân hay không?”“Cái này…… Có thể là phù chú không làm được, đấy là cấp bậc nguyền rủa rồi.

” Lâm Huy gãi gãi đầu, “Có thể ức chế đại nhân của hai giới tiên ma thì kia nhất định là thượng cổ nguyền rủa rất lợi hại, thậm chí có khả năng liên quan tới thiên địa khí vận.

”Ngu Sở đã rõ, có lẽ Lâm Huy cũng chỉ biết những điều này.

Sau khi xác định chú ấn được giải trừ thì hai thủ tịch đệ tử chào từ biệt rồi mang Lâm Huy bị trói tiếp tục lên đường.

Bên này, mọi người cũng quyết định ra Thánh Hỏa thành trước, trở lại chùa miếu ở ngoài mười dặm rồi tính toán tiếp.

Đây vẫn là lần đầu tiên Tiểu Hồ lớn như vậy mới được ra khỏi thành, vùng núi trụi lủi bên ngoài cũng khiến nàng không ngừng ngắm nhìn.

Sau khi trở lại chù miếu, Huyền Biện đại sư lấy vòng tay bạch ngọc đưa cho Tiểu Hồ.

“Đây là nương của con để lại, ta cảm thấy nên giao cho con.

” Ông chậm rãi nói, “Còn nữa, thực ra con có tên, con muốn biết không?”Tiểu Hồ nhận lấy vòng tay, nàng ngước mắt lên rồi nhẹ nhàng gật đầu.

“Hà Sơ Lạc.

” Huyền Biện đại sư nhẹ nhàng nói, “Nương của con họ Hà.

”Mọi người nghỉ ngơi chỉnh đốn mất nửa ngày ở chùa miếu, Tiểu Hồ --- Cũng chính là Hà Sơ Lạc đi theo Huyền Biện đại sư tế bái mộ bia của cha nương.

Sinh thời bởi vì thân phận chủng tộc nên hai người không có biện pháp ở bên nhau, sau khi bọn họ chết thì Huyền Biện đại sư phá giới luật hợp táng bọn họ ở bên nhau.

Khi tế bái, Hà Sơ Lạc ngây thơ mờ mịt, trên mặt không có nét bi thương, thậm chí ánh mắt nhìn mộ bia vô danh còn có chút tò mò.

Có lẽ nàng còn không học được cảm tình phức tạp như vậy.

Trong lòng Huyền Biện đại sư cảm khái không thôi, cuối cùng may là tiểu hồ ly không hiểu gì nên bớt đi rất nhiều cảm xúc khổ sở.

Trên cổ tay của nàng mang theo vòng tay của mẫu thân, gần như Hà Sơ Lạc không có do dự gì liền đương nhiên mà lựa chọn muốn rời đi cùng Tinh Thần Cung.

Bên kia, các đồ đệ Tinh Thần Cung đang nhận lấy sự khoản đãi nhiệt tình của tăng nhân trẻ tuổi A Tứ, hắn biết bọn họ phải đi cho nên đặc biệt hy vọng bọn họ có thể mang theo đặc sản của Tây Vực.

Thực ra A Tứ cũng chỉ lớn hơn một chút so với bọn họ mà thôi, nhiều năm như vậy vẫn luôn đơn độc canh giữ ở chùa miếu trên núi nhỏ này cũng sư phụ, ngay cả xuất hiện một người cũng không có.

Mới ở chung với đệ tử Tinh Thần Cung có hai ngày mà hắn đã thấy lưu luyến.

Nhưng A Tứ và sư phụ đều quá kham khổ, hắn lấy ra toàn bộ số tiền áp đáy hòm cũng không đủ mua đồ vật, sư huynh đệ Tinh Thần Cung khuyên nhiều mới làm hắn đè xu0ng tấm lòng muốn làm hết lễ nghĩa của chủ nhà.

Duy nhất hắn không yên tâm chỉ có một chút.

“Thật sự cứ buông tha Harik như vậy sao?” A Tứ nhíu mày, “Có thể sau này gã lại xuất hiện hay không?”“Ngươi yên tâm đi.

” Thẩm Hoài An vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Sư đệ của ta đã tính một quẻ cho cha con kia rồi, đại hung đấy.

”“Thật sự hắn tính chuẩn như vậy sao?” A Tứ vẫn hơi hoài nghi.

“Chuẩn, tuyệt đối chuẩn.

Từ trước tới nay Lý gia của ta tính cát hung chưa làm lỗi bao giờ.

” Lý Thanh Thành vỗ vỗ bộ ngực, “Ngươi để lòng vào trong bụng đi.

”Lúc này A Tứ mới cười rộ lên.

“Về sau nếu có rảnh thì nhất định ta sẽ đi tìm các ngươi!” Hắn nói.

“Nói vậy rồi đấy nhé, nhất định ngươi phải đến đấy, lúc đó để ngươi nếm thử lá trà tốt nhất của chung ta.

”Khi mọi người Tinh Thần Cung chào từ biệt với A Tứ thì Hà Sơ Lạc và Carma cũng gặp nhau.

Carma nắm lấy ngón tay tinh tế trắng nõn của nàng vừa khóc vừa cười.

“Con đi rồi cũng tốt, đi cùng người tu tiên là ta an tâm rồi.

”Hà Sơ Lạc nhìn Carma, nàng nhẹ nhàng nói, “Không có phủ Thánh Nữ, ngươi muốn đi đâu?”“Ta không biết, đi mỗi nơi một chút đi, làm nhiều việc tốt hơn, không vì ta thì cũng muốn vì con làm việc thiện tích đức.

” Carma cười nói, “Tiểu Hồ, con tự do rồi.

”Vừa mới bắt đầu, Hà Sơ Lạc không hiểu cái gì gọi là tự do.

Một người bị nhốt lại từ khi còn nhỏ như vậy nên nhận thức về thế giới vẫn rất ít.

Cho đến khi nàng ngồi trên phi thuyền pháp bảo của Ngu Sở, nhìn sa mạc khô khốc của Tây Vực dần dần xa, nhìn cây cối dần dần sinh trưởng thì lần đầu tiên mới ý thức được thế giới lớn như vậy, lớn đến nỗi làm nàng sợ hãi.

Nàng lùi xa boong tàu, phanh một tiếng biến thành một con hồ ly rồi rúc đầu vào lồng ngực của Ngu Sở.

Trong lồng ngực nàng, hồng hồ ly ban đầu đã biến thành bạch hồ tuyết trắng, ngay cả mặt của hồ ly cũng trở nên xinh đẹp thanh tú hơn nhiều.

Có thể từ khuôn mặt hồ ly nhìn ra được mi thanh mục tú là đã biết được tiểu bạch hồ xinh đẹp đến nhường nào.

Ngay cả bộ lông ngắn thô ráp màu màu đỏ nâu ngụy trang ban đầu trên người cũng biến thành lông trắng mềm mại, sờ lên là không dừng được.

Cốc Thu Vũ kinh ngạc hộ ra tiếng, cũng thò tay qua sờ hồ ly.

Vì tỏ vẻ mình rất thích sư phụ và sư tỷ nên bạch hồ đang làm ổ trong lồng ngực của Ngu Sở duỗi cái đuôi thật dài móc lấy ngón tay của Cốc Thu Vũ như chú mèo nhỏ.

Hồ ly thật quá hiểu chuyện đi mất! Loại bản năng này đúng là trời sinh.

Hai thầy trò nhẹ nhàng vuốt ve tiểu bạch hồ, còn bên kia, các sư huynh chỉ biết nhìn suông rồi sau đó cúi đầu xuống ra vẻ ẩn nhẫn.

Ôi, nam nữ thụ thụ bất thân, bọn họ chỉ có thể nhìn.

_____________________________________Editor Thiên Châu Vũ Nhiên có lời muốn nói:Hôm qua mình bận quá nên không đăng đúng lịch được, mình mong cả nhà thông cảm nha.

Mình cũng xin thông báo là từ giờ cho đến giữa tháng 8 là mình rất bận nên mạn phép có thể không đăng đúng lịch được, nhưng tất nhiên là mình sẽ cố gắng đăng đúng lịch rồi.

Tiếp nữa là sang tháng 11 mình có thời gian hơn nhiều nên chắc chắn là đăng chương hàng ngày nha! ≧▽≦.

Chapter
1 Chương 1: 1: Trục Xuất Sư Môn
2 Chương 2: 2: Thanh Thành
3 Chương 3: 3: Cậu Bé Ăn Mày
4 Chương 4: 4: Khí Tiết
5 Chương 5: 5: Thủy Táng
6 Chương 6: 6: Đặt Tên
7 Chương 7: 7: Các Môn Phái
8 Chương 8: 8: Ngày Đầu Tiên
9 Chương 9: 9: Chính Thức Bái Sư
10 Chương 10: 10: Tinh Thần Cung
11 Chương 11: 11: Người Nhà Họ Ngu
12 Chương 12: 12: Cộng Tình
13 Chương 13: 13: Tiến Về Phương Bắc
14 Chương 14: 14: Đúc Kiếm Sơn Trang
15 Chương 15: 15: Ngự Kiếm Phi Hành
16 Chương 16: 16: Tiệc Tối
17 Chương 17: 17: Không Quen Nhìn
18 Chương 18: 18: Vô Cùng Đáng Thương
19 Chương 19: 19: Ta Tin Tưởng Ngài
20 Chương 20: 20: Rời Khỏi Sơn Trang
21 Chương 21: 21: Ý Nghĩa
22 Chương 22: 22: Chào Từ Biệt
23 Chương 23: 23: Kẻ Thức Thời
24 Chương 24: 24: Cùng Nhau Nói Chuyện Nào
25 Chương 25: Chương 25
26 Chương 26: Chương 26
27 Chương 27: Chương 27
28 Chương 28: Chương 28
29 Chương 29: Chương 29
30 Chương 30: Chương 30
31 Chương 31: Chương 31
32 Chương 32: Chương 32
33 Chương 33: Chương 33
34 Chương 34: Chương 34
35 Chương 35: Chương 35
36 Chương 36: Chương 36
37 Chương 37: Chương 37
38 Chương 38: Chương 38
39 Chương 39: Chương 39
40 Chương 40: Chương 40
41 Chương 41: Chương 41
42 Chương 42: Chương 42
43 Chương 43: Chương 43
44 Chương 44: Chương 44
45 Chương 45: Chương 45
46 Chương 46: Chương 46
47 Chương 47: Chương 47
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: Chương 49
50 Chương 50: Chương 50
51 Chương 51: Chương 51
52 Chương 52: Chương 52
53 Chương 53: Chương 53
54 Chương 54: Chương 54
55 Chương 55: Chương 55
56 Chương 56: Chương 56
57 Chương 57: Chương 57
58 Chương 58: Chương 58
59 Chương 59: Chương 59
60 Chương 60: Chương 60
61 Chương 61: Chương 61
62 Chương 62: Chương 62
63 Chương 63: Chương 63
64 Chương 64: Chương 64
65 Chương 65: Chương 65
66 Chương 66: Chương 66
67 Chương 67: Chương 67
68 Chương 68: Chương 68
69 Chương 69: Chương 69
70 Chương 70: Chương 70
71 Chương 71: Chương 71
72 Chương 72: Chương 72
73 Chương 73: Chương 73
74 Chương 74: Chương 74
75 Chương 75: Chương 75
76 Chương 76: Chương 76
77 Chương 77: Chương 77
78 Chương 78: Chương 78
79 Chương 79: Chương 79
80 Chương 80: Chương 80
81 Chương 81: Chương 81
82 Chương 82: Chương 82
83 Chương 83: Chương 83
84 Chương 84: Chương 84
85 Chương 85: Chương 85
86 Chương 86: Chương 86
87 Chương 87: Chương 87
88 Chương 88: Chương 88
89 Chương 89: Chương 89
90 Chương 90: Chương 90
91 Chương 91: Chương 91
92 Chương 92: Chương 92
93 Chương 93: Chương 93
94 Chương 94: Chương 94
95 Chương 95: Chương 95
96 Chương 96: Chương 96
97 Chương 97: Chương 97
98 Chương 98: Chương 98
99 Chương 99: Chương 99
100 Chương 100: Chương 100
101 Chương 101: Chương 101
102 Chương 102: Chương 102
103 Chương 103: Chương 103
104 Chương 104: Chương 104
105 Chương 105: Chương 105
106 Chương 106: Chương 106
107 Chương 107: Chương 107
108 Chương 108: Chương 108
109 Chương 109: Chương 109
110 Chương 110: Chương 110
111 Chương 111: Chương 111
112 Chương 112: Chương 112
113 Chương 113: Chương 113
114 Chương 114: Chương 114
115 Chương 115: Chương 115
116 Chương 116: Chương 116
117 Chương 117: Chương 117
118 Chương 118: Chương 118
119 Chương 119: Chương 119
120 Chương 120: Chương 120
121 Chương 121: Chương 121
122 Chương 122: Chương 122
123 Chương 123: Chương 123
124 Chương 124: Chương 124
125 Chương 125: Chương 125
126 Chương 126: Chương 126
127 Chương 127: Chương 127
128 Chương 128: Chương 128
129 Chương 129: Chương 129
130 Chương 130: Chương 130
131 Chương 131: Chương 131
132 Chương 132: Chương 132
133 Chương 133: Chương 133
134 Chương 134: Chương 134
135 Chương 135: Chương 135
136 Chương 136: Chương 136
137 Chương 137: Chương 137
138 Chương 138: Chương 138
139 Chương 139: Chương 139
140 Chương 140: Chương 140
141 Chương 141: Chương 141
142 Chương 142: Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173: Kết thúc chính văn
174 Chương 174: Ngoại truyện: Bộ sưu tập nhỏ các mẩu tin theo dõi hàng ngày
175 Chương 175: Ngoại truyện 2: Nếu như tam giới có diễn đàn
176 Chương 176: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (1)
177 Chương 177: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (2)
178 Chương 178: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (3)
179 Chương 179: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (4)
180 Chương 180: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (5)
181 Chương 181: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (cuối)
Chapter

Updated 181 Episodes

1
Chương 1: 1: Trục Xuất Sư Môn
2
Chương 2: 2: Thanh Thành
3
Chương 3: 3: Cậu Bé Ăn Mày
4
Chương 4: 4: Khí Tiết
5
Chương 5: 5: Thủy Táng
6
Chương 6: 6: Đặt Tên
7
Chương 7: 7: Các Môn Phái
8
Chương 8: 8: Ngày Đầu Tiên
9
Chương 9: 9: Chính Thức Bái Sư
10
Chương 10: 10: Tinh Thần Cung
11
Chương 11: 11: Người Nhà Họ Ngu
12
Chương 12: 12: Cộng Tình
13
Chương 13: 13: Tiến Về Phương Bắc
14
Chương 14: 14: Đúc Kiếm Sơn Trang
15
Chương 15: 15: Ngự Kiếm Phi Hành
16
Chương 16: 16: Tiệc Tối
17
Chương 17: 17: Không Quen Nhìn
18
Chương 18: 18: Vô Cùng Đáng Thương
19
Chương 19: 19: Ta Tin Tưởng Ngài
20
Chương 20: 20: Rời Khỏi Sơn Trang
21
Chương 21: 21: Ý Nghĩa
22
Chương 22: 22: Chào Từ Biệt
23
Chương 23: 23: Kẻ Thức Thời
24
Chương 24: 24: Cùng Nhau Nói Chuyện Nào
25
Chương 25: Chương 25
26
Chương 26: Chương 26
27
Chương 27: Chương 27
28
Chương 28: Chương 28
29
Chương 29: Chương 29
30
Chương 30: Chương 30
31
Chương 31: Chương 31
32
Chương 32: Chương 32
33
Chương 33: Chương 33
34
Chương 34: Chương 34
35
Chương 35: Chương 35
36
Chương 36: Chương 36
37
Chương 37: Chương 37
38
Chương 38: Chương 38
39
Chương 39: Chương 39
40
Chương 40: Chương 40
41
Chương 41: Chương 41
42
Chương 42: Chương 42
43
Chương 43: Chương 43
44
Chương 44: Chương 44
45
Chương 45: Chương 45
46
Chương 46: Chương 46
47
Chương 47: Chương 47
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: Chương 49
50
Chương 50: Chương 50
51
Chương 51: Chương 51
52
Chương 52: Chương 52
53
Chương 53: Chương 53
54
Chương 54: Chương 54
55
Chương 55: Chương 55
56
Chương 56: Chương 56
57
Chương 57: Chương 57
58
Chương 58: Chương 58
59
Chương 59: Chương 59
60
Chương 60: Chương 60
61
Chương 61: Chương 61
62
Chương 62: Chương 62
63
Chương 63: Chương 63
64
Chương 64: Chương 64
65
Chương 65: Chương 65
66
Chương 66: Chương 66
67
Chương 67: Chương 67
68
Chương 68: Chương 68
69
Chương 69: Chương 69
70
Chương 70: Chương 70
71
Chương 71: Chương 71
72
Chương 72: Chương 72
73
Chương 73: Chương 73
74
Chương 74: Chương 74
75
Chương 75: Chương 75
76
Chương 76: Chương 76
77
Chương 77: Chương 77
78
Chương 78: Chương 78
79
Chương 79: Chương 79
80
Chương 80: Chương 80
81
Chương 81: Chương 81
82
Chương 82: Chương 82
83
Chương 83: Chương 83
84
Chương 84: Chương 84
85
Chương 85: Chương 85
86
Chương 86: Chương 86
87
Chương 87: Chương 87
88
Chương 88: Chương 88
89
Chương 89: Chương 89
90
Chương 90: Chương 90
91
Chương 91: Chương 91
92
Chương 92: Chương 92
93
Chương 93: Chương 93
94
Chương 94: Chương 94
95
Chương 95: Chương 95
96
Chương 96: Chương 96
97
Chương 97: Chương 97
98
Chương 98: Chương 98
99
Chương 99: Chương 99
100
Chương 100: Chương 100
101
Chương 101: Chương 101
102
Chương 102: Chương 102
103
Chương 103: Chương 103
104
Chương 104: Chương 104
105
Chương 105: Chương 105
106
Chương 106: Chương 106
107
Chương 107: Chương 107
108
Chương 108: Chương 108
109
Chương 109: Chương 109
110
Chương 110: Chương 110
111
Chương 111: Chương 111
112
Chương 112: Chương 112
113
Chương 113: Chương 113
114
Chương 114: Chương 114
115
Chương 115: Chương 115
116
Chương 116: Chương 116
117
Chương 117: Chương 117
118
Chương 118: Chương 118
119
Chương 119: Chương 119
120
Chương 120: Chương 120
121
Chương 121: Chương 121
122
Chương 122: Chương 122
123
Chương 123: Chương 123
124
Chương 124: Chương 124
125
Chương 125: Chương 125
126
Chương 126: Chương 126
127
Chương 127: Chương 127
128
Chương 128: Chương 128
129
Chương 129: Chương 129
130
Chương 130: Chương 130
131
Chương 131: Chương 131
132
Chương 132: Chương 132
133
Chương 133: Chương 133
134
Chương 134: Chương 134
135
Chương 135: Chương 135
136
Chương 136: Chương 136
137
Chương 137: Chương 137
138
Chương 138: Chương 138
139
Chương 139: Chương 139
140
Chương 140: Chương 140
141
Chương 141: Chương 141
142
Chương 142: Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173: Kết thúc chính văn
174
Chương 174: Ngoại truyện: Bộ sưu tập nhỏ các mẩu tin theo dõi hàng ngày
175
Chương 175: Ngoại truyện 2: Nếu như tam giới có diễn đàn
176
Chương 176: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (1)
177
Chương 177: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (2)
178
Chương 178: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (3)
179
Chương 179: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (4)
180
Chương 180: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (5)
181
Chương 181: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (cuối)