Chương 2: 2: Thanh Thành

Người tu tiên luôn luôn rời xa trần thế, các môn phái lớn đều ở nơi hẻo lánh ít dấu chân người đặt tới.

Tu vi thân thể này của Ngu Sở đã mất hết khi nguyên chủ tự sát, hiện giờ không khác gì phàm nhân, chỉ có thể dùng chân mà đi.Dưới chân núi có một thôn trang nhỏ, bình thường người tu chân chỉ mất hai mươi phút ngự kiếm phi hành là đến, còn Ngu Sở ba ngày đi bộ mới tới nơi.

Nàng ở thôn trang mua một con ngựa, lại hỏi người trong thôn về tình hình thành thị gần nhất rồi nghỉ ngơi một lát liền tiếp tục khởi hành.Ngu Sở đi rất nhanh, nàng một chút đều không nghĩ ngây người nơi này.

Trước đây khi nàng làm nhiệm vụ luôn không sợ nguy hiểm, lớn gan mà làm, bởi vì khi đó nàng có hệ thống sau lưng làm chỗ dựa, dù có bị thương cỡ nào chỉ cần dùng tích phân mua thuốc uống là được, chẳng sợ địch nhân ở trong ổ, Ngu Sở cũng không đổi sắc mặt.Nhưng hôm nay nàng đã giải trừ quan hệ hợp tác với hệ thống, trở thành người thường.

Nàng biết rõ hôm nay trở đi bản thân chỉ có một cái mạng, lại ở Tu Chân giới vốn chẳng thái bình gì, tự nhiên là phải làm việc cẩn thận một ít.Nàng khẩn cấp rời đi cũng là tưởng thoát ly quan hệ với cốt truyện chính, ví dụ như Thăng Dương phái có quan hệ chặt chẽ với nữ chính để tránh đêm dài lắm mộng sinh biến cố.Con đường nữ chính với các lão đại yêu hận tình thù cùng nàng không có quan hệ, Ngu Sở chỉ nghĩ tìm một nơi tiếp tục kiếp sống an nhàn lúc về hưu.Trong cốt truyện được sắp đặt, tất cả nơi dính líu đến nàng đều cần tránh đi, nhân vật cùng nữ chính có quan hệ nhất quyết làm như không thấy, hoàn toàn làm người qua đường, như vậy chắc là không thành vấn đề.Ngu Sở ngày đêm lên đường, cả đồ vật mà hệ thống cho nàng cũng chưa nhìn kĩ quá, chỉ lấy trong đó ít tiền đồng bạc vụn dùng để nghỉ ngơi ăn uống khi lên đường.Ba ngày sau, rốt cuộc Ngu Sở cũng đến Thanh Thành.

Đây là thành lớn nhất khu vực Tây Nam, là tuyến đường mà phần lớn các nơi khác phải đi qua, cũng là địa phương náo nhiệt và cực kì giàu có.Từ lúc bắt đầu tỉnh lại, mấy ngày nay Ngu Sở vẫn luôn đi qua thôn trang nhỏ cùng rừng núi hoang vắng, bỗng nhiên tiến vào Thanh Thành đầy tiếng người ồn ào lập tức cảm giác như đã qua mấy đời.

Trên đường người đến người đi, người bán rong rao hàng, trẻ nhỏ đang chơi đùa, các cô gái kết bạn cùng nhau đi dạo phố…… Ngu Sở đi qua, nàng dắt ngựa đi đến trước cửa khách điếm nọ, tiểu nhị có đôi mắt sắc lập tức ra đón.“Khách quý tới cửa, tiểu điếm bồng tất sinh huy.” Tiểu nhị cười nói, “Mời tiên cô vào bên trong, ngài ở trọ hay nghỉ chân ạ?” ***Bồng tất sinh huy: nghĩa là nhà tranh tỏa sáng, phát ra ánh sáng.

Trong ngữ cảnh có thể dịch "ngài đến khiến cho nhà tranh tỏa sáng hẳn lên".

Ý chỉ có khách quý đến nhà, giống câu “rồng đến nhà tôm” trong tiếng Việt.Ngu Sở biết tiên cô là cách xưng hô tôn kính của người bình thường đối với nữ tu, nhưng nghe thấy từ này nàng vẫn không tránh khỏi gân xanh nổi lên.Nàng thuê phòng dành cho người bình thường, tiểu nhị chọn cho nàng một phòng có ánh sáng cùng sắp sếp tương đối ổn thỏa.

Đóng cửa phòng, lúc này Ngu Sở mới buông lỏng tinh thần, nàng chớp mắt nằm luôn trên giường.-- Cưỡi ngựa ba ngày liền, nàng mệt chết đi được!Ngu Sở nghỉ ngơi thật lâu mới rời giường, lại gọi vài món ăn.

Chờ đến lúc ăn uống ‘no say’, nàng mới dùng ý niệm mở ra không gian còn trống, lấy ra bao bố đặt trên giường bắt đầu kiểm kê.Nhìn kỹ thì sau khi hệ thống bị nàng lừa đảo vẫn cấp cho nàng rất nhiều thứ.

Đầu tiên là phúc lợi sau mỗi lần nàng hoàn thành nhiệm vụ xuyên thư, nàng mua đồ ở hiện đại tất cả không thiếu đều được hệ thống di dời đến thời đại này.

Ví dụ như phòng ở.Ngu Sở phiêu bạt quá lâu, khi trở lại hiện đại vì tự bồi thường tổn thất tinh thần mà mua bất động sản ở khắp nơi, biệt thự, chung cư, biệt thự nhìn ra biển, vân vân…… Toàn bộ những căn nhà đó đều được hệ thống thay đổi qua đây, kế đất đều tích thành chồng.Nàng đem bản vẽ tay của bản đồ đại lục mà trước đó đã nhờ tiểu nhị mua giúp trải lên giường, dựa vào khế đất để xem địa chỉ bất động sản ở đâu, kết quả nàng phát hiện địa điểm không khác biệt lắm so với hiện đại.Kinh thành tứ hợp viện ở hiện đại đổi thành phủ đệ ở kinh thành cổ đại, nhà ở thành phố Giang Nam hiện đại cũng ở thành Giang Nam ở thế giới này, từ đó mà suy ra không bị bỏ sót cái nào.

Hệ thống không có nuốt riêng, đều thành thật mà đưa cho nàng.Còn lại là chính nàng tự mua, hệ thống bồi thường bất động sản cùng cửa hàng cũng thành một chồng.

Tài sản thay đổi cộng với hệ thống bồi thường; trang viên, tứ hợp viện, phủ đệ cùng mấy chục tòa trên danh nghĩa của nàng đều phân bố ở các thành lớn, vô số cửa hàng còn chưa tính đến.Chẳng qua ở Thanh Thành xác thật nàng không có nhà.

Vì ở hiện đại, Tây Nam không được tính là giàu có nên lúc đó nàng không mua nhưng lại có một gian cửa hàng mà hệ thống bồi thường ở phố xá sầm uất phía thành đông.Ngu Sở có vẻ thấy đau đầu với số cửa hàng mà hệ thống cấp cho, các cửa hàng này phân bố bốn phương tám hướng, không phải một người có thể quản lý được, hơn nữa nàng cũng không muốn làm thương nhân, cũng không nghĩ cho người khác thuê vì quá phiền toái, nhỡ đâu lại quan hệ dính dáng gì đến nhiệm vụ cốt truyện thì mất nhiều hơn được.Nhìn qua các cửa hàng này chỉ có thể để không, hoặc tìm thời gian bán đi.

Mặt khác, hệ thống chuẩn bị cho nàng không ít ngân phiếu cùng ngân lượng, ngoài việc có thể ra cửa hàng đổi ngân phiếu còn có thể đổi tiền giấy ở trong không gian cùng hệ thống.Cửa hàng, bất động sản cùng số tiền cộng vào, giá trị con người của Ngu Sở đã tăng lên đáng kể, hoàn toàn có thể tiêu xài sống hết một đời.

Nếu là ở hiện đại Ngu Sở nhất định sẽ vô cùng vừa lòng, đáng tiếc nàng lại tới niên đại này.

Dựa theo ký ức mà nói, thế giới tu chân cổ đại cũng không được thái bình, chưa nói đến phàm nhân phát động chiến tranh, tương lai vì nữ chính mà tam giới còn có tràng đai chiến.Cứ việc đánh nhau chỉ là mấy lão đại tam giới, nhưng từ xưa tới nay đều là thần tiên đánh nhau phàm nhân tao ương.

Cho nên có tiền thì thế nào?Ngu Sở đem tất cả khế đất cùng ngân phiếu đã xem qua ném trở lại không gian, tiếp tục lật xem đồ vật phía dưới, là một tờ giấy A4 được đóng dấu mà thời đại này không tồn tại, bên trên viết làm Ngu Sở chọn một trong hai.Hệ thống sợ Ngu Sở mạnh đến mức toàn trí toàn năng, để ức chế nàng, hệ thống bắt nàng phải lựa chọn, một là bắt được kịch bản tiểu thuyết kĩ càng tỉ mỉ cùng với việc có thể tìm được bất kỳ tư liệu gì của vai phụ, hai là lựa chọn một quyển bí tịch tu luyện phù hợp với nàng.Ngu Sở không chút do dự lựa chọn bí tịch, nàng vốn không cần kịch bản.

Trong tiểu thuyết tu chân này, sở hữu tràng Tu La tranh phong đều quay xung quanh nữ chính An Linh Nhi, vô luận là nam nhân đầy lý trí, lạnh nhạt hay ích kỷ nhìn đến nàng đều sẽ khuynh đảo, vì yêu nàng, vốn tiên nhân ma tam giới đang hòa bình bị các lão đại đánh nhau túi bụi, trăm họ lầm than, cuối cùng An Linh Nhi và ‘Thần giới chi vương’ trên tiên giới rủ nhau chạy.Loại kịch bản này nàng cần yêu cầu gì nữa? Chỉ cần nàng hoàn toàn tránh đi nữ chính cùng với các lão đại đầu óc nóng lên đi hủy diệt thế giới là được.

Quan trọng nhất vẫn là nắm tay cứng, bản thân đủ mạnh thì tương lai mới không bị liên lụy, thậm chí có thể có năng lực đi bảo hộ bá tánh một phương.Kinh nghiệm nói cho nàng, những thế giới bị sụp đổ yêu cầu được cứu vớt giống nhau ở chỗ cốt truyện chính có tuyến nhân vật thực lực quá bug, cần thay đổi cốt truyện mới có thể sửa đúng sai lầm.

Hiện giờ so với cốt truyện nàng đã tránh được cuộc gặp gỡ đầu tiên với An Linh Nhi ở môn phái, sự việc xảy ra đã cực kỳ có lợi.Thời gian nhân quả đều đan xen nhau, thân xác lại thay đổi người, có lẽ tương lai cũng sẽ không như cũ.

Nếu may mắn, tràng đại chiến kia chưa chắc sẽ phát sinh.Sau khi lựa chọn, giấy đóng dấu trong tay Ngu Sở biến mất không thấy, cùng lúc đó trên tay nàng xuất hiện một quyển bí tịch.

Không đợi Ngu Sở vui vẻ, nàng liền nhận ra sự hiểu biết của mình đối với thế giới này đang dần biến mất.

Trừ bỏ tên của nữ chính An Linh Nhi, quá khứ của Ngu Sở Sở, cốt truyện tiểu thuyết trong đầu nàng cùng với chi tiết đều từ từ biến mất.Mất vài giây, Ngu Sở chỉ nhớ rõ nữ chủ An Linh Nhi đánh nhau cùng các lão đại sau này, còn chi tiết cốt truyện không còn nhớ rõ nữa, ngay cả tên nam chủ và vai phụ chủ chốt nàng đều quên không còn một mảnh.Nàng không nghĩ tới hệ thống gà tặc như vậy, trừ bỏ kịch bản rõ ràng, cả ký ức về tiểu thuyết đều không cho nhớ rõ.

Vụ hai chọn một này được chấp hành triệt để thật.“Hệ thống chó chết này!” Ngu Sở nghiến răng.

Nàng mở ra bí tịch liền tức khắc không rảnh mà bực tức, hệ thống không có bẫy nàng, nó đưa phương pháp tu luyện này nhất định thích hợp với nàng nhất.

Bởi vì chủ nhân bí tịch này chính là bản thân Ngu Sở.Trước đây, Ngu Sở cũng từng thực hiện một nhiệm vụ ở thế giới tu chân cổ đại, nàng xuyên vào trên người một phế nhân linh mạch bị hủy hết.

Làm người được hệ thống lựa chọn trong hàng tỷ nhân loại, bản thân Ngu Sở đã có thiên phú dị bẩm, linh hồn cực kỳ mạnh mẽ.

Sau khi linh hồn xuyên qua, nội đan của nàng như một hạt giống, ở cơ thể đó phát triển nảy mầm, liên thông với kinh mạch lục phủ ngũ tạng.Vì tình huống đặc thù độc nhất vô nhị cho nên không có con đường nào thích hợp để nàng tu luyện, một phía Ngu Sở tự mình mày mò tu luyện, một phía bị cốt truyện lôi kéo mà giãy giụa sống sót, cuối cùng trở nên mạnh mẽ, hoàn thành nhiệm vụ.Loại phương thức tu luyện này của nàng cực kỳ nguy hiểm bởi vì cần thiết bản thân tự mình mày mò, trong quá trình thử nghiệm không ngừng tổn thương chính mình, cũng kèm theo tác dụng phụ như bóng với hình.Có thể bí tịch này là đem toàn bộ kinh nghiệm của Ngu Sở ở thế giới kia tổng hợp trong đó, nàng vốn có kinh nghiệm, lại có cuốn bí tịch, lần này tu luyện sẽ như hổ thêm cánh.Sau khi Ngu Sở sắp xếp xong tất cả đồ đạc liền đem các bảo vật cho vào không gian, nàng vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy giữa không gian một tờ giấy giống khế đất đang lơ lửng vừa dài vừa rườm rà, con dấu trên giấy khác với con dấu văn khế bình thường.Nàng vươn tay, tờ giấy liền bay vào tay nàng.

Cái này đúng là tờ khế đất, chẳng qua khác với khế đất bất động sản khác, bất động sản trong tờ này lại là một dãy núi cùng với kiến trúc bỏ hoang của môn phái ngàn năm trước – Huyền Cổ Môn.Nhìn xuống xem một chút liền thấy ngạc nhiên hơn, khế đất bình thường là sự mua bán giữa hai người, cần ký tên ấn dấu tay.

Còn cái khế đấy này, một bên là tên của Ngu Sở, một bên đối tượng cùng nàng khế ước thế nhưng lại là bản thân phiến linh địa đó?!Thật kinh ngạc, hệ thống làm cách nào để nàng cùng mảnh đất đó ký hợp đồng?Vị trí này với dãy núi phía nam nhìn qua rất lớn, hơn nữa rất thích hợp với kẻ không chỗ để đi như Ngu Sở, thành nơi mà nàng có thể quang minh chính đại nghỉ ngơi lấy sức.

Chính là…… Việc này thật sự thích hợp sao?Trước đây Ngu Sở chỉ cảm thấy hệ thống bồi thường rất hào phóng, chỉ là đến khi nhìn thấy tờ khế đất này nàng mới bắt đầu hoài nghi.Đợt này hệ thống dễ nói chuyện như vậy, vừa đưa tiền vừa đưa sách lại còn tặng không gian, hiện tại lại cho nàng cả dãy núi, không khỏi cũng quá chăm sóc kĩ càng.

Trong chuyện này…… Sẽ không có âm mưu gì đi?.

Chapter
1 Chương 1: 1: Trục Xuất Sư Môn
2 Chương 2: 2: Thanh Thành
3 Chương 3: 3: Cậu Bé Ăn Mày
4 Chương 4: 4: Khí Tiết
5 Chương 5: 5: Thủy Táng
6 Chương 6: 6: Đặt Tên
7 Chương 7: 7: Các Môn Phái
8 Chương 8: 8: Ngày Đầu Tiên
9 Chương 9: 9: Chính Thức Bái Sư
10 Chương 10: 10: Tinh Thần Cung
11 Chương 11: 11: Người Nhà Họ Ngu
12 Chương 12: 12: Cộng Tình
13 Chương 13: 13: Tiến Về Phương Bắc
14 Chương 14: 14: Đúc Kiếm Sơn Trang
15 Chương 15: 15: Ngự Kiếm Phi Hành
16 Chương 16: 16: Tiệc Tối
17 Chương 17: 17: Không Quen Nhìn
18 Chương 18: 18: Vô Cùng Đáng Thương
19 Chương 19: 19: Ta Tin Tưởng Ngài
20 Chương 20: 20: Rời Khỏi Sơn Trang
21 Chương 21: 21: Ý Nghĩa
22 Chương 22: 22: Chào Từ Biệt
23 Chương 23: 23: Kẻ Thức Thời
24 Chương 24: 24: Cùng Nhau Nói Chuyện Nào
25 Chương 25: Chương 25
26 Chương 26: Chương 26
27 Chương 27: Chương 27
28 Chương 28: Chương 28
29 Chương 29: Chương 29
30 Chương 30: Chương 30
31 Chương 31: Chương 31
32 Chương 32: Chương 32
33 Chương 33: Chương 33
34 Chương 34: Chương 34
35 Chương 35: Chương 35
36 Chương 36: Chương 36
37 Chương 37: Chương 37
38 Chương 38: Chương 38
39 Chương 39: Chương 39
40 Chương 40: Chương 40
41 Chương 41: Chương 41
42 Chương 42: Chương 42
43 Chương 43: Chương 43
44 Chương 44: Chương 44
45 Chương 45: Chương 45
46 Chương 46: Chương 46
47 Chương 47: Chương 47
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: Chương 49
50 Chương 50: Chương 50
51 Chương 51: Chương 51
52 Chương 52: Chương 52
53 Chương 53: Chương 53
54 Chương 54: Chương 54
55 Chương 55: Chương 55
56 Chương 56: Chương 56
57 Chương 57: Chương 57
58 Chương 58: Chương 58
59 Chương 59: Chương 59
60 Chương 60: Chương 60
61 Chương 61: Chương 61
62 Chương 62: Chương 62
63 Chương 63: Chương 63
64 Chương 64: Chương 64
65 Chương 65: Chương 65
66 Chương 66: Chương 66
67 Chương 67: Chương 67
68 Chương 68: Chương 68
69 Chương 69: Chương 69
70 Chương 70: Chương 70
71 Chương 71: Chương 71
72 Chương 72: Chương 72
73 Chương 73: Chương 73
74 Chương 74: Chương 74
75 Chương 75: Chương 75
76 Chương 76: Chương 76
77 Chương 77: Chương 77
78 Chương 78: Chương 78
79 Chương 79: Chương 79
80 Chương 80: Chương 80
81 Chương 81: Chương 81
82 Chương 82: Chương 82
83 Chương 83: Chương 83
84 Chương 84: Chương 84
85 Chương 85: Chương 85
86 Chương 86: Chương 86
87 Chương 87: Chương 87
88 Chương 88: Chương 88
89 Chương 89: Chương 89
90 Chương 90: Chương 90
91 Chương 91: Chương 91
92 Chương 92: Chương 92
93 Chương 93: Chương 93
94 Chương 94: Chương 94
95 Chương 95: Chương 95
96 Chương 96: Chương 96
97 Chương 97: Chương 97
98 Chương 98: Chương 98
99 Chương 99: Chương 99
100 Chương 100: Chương 100
101 Chương 101: Chương 101
102 Chương 102: Chương 102
103 Chương 103: Chương 103
104 Chương 104: Chương 104
105 Chương 105: Chương 105
106 Chương 106: Chương 106
107 Chương 107: Chương 107
108 Chương 108: Chương 108
109 Chương 109: Chương 109
110 Chương 110: Chương 110
111 Chương 111: Chương 111
112 Chương 112: Chương 112
113 Chương 113: Chương 113
114 Chương 114: Chương 114
115 Chương 115: Chương 115
116 Chương 116: Chương 116
117 Chương 117: Chương 117
118 Chương 118: Chương 118
119 Chương 119: Chương 119
120 Chương 120: Chương 120
121 Chương 121: Chương 121
122 Chương 122: Chương 122
123 Chương 123: Chương 123
124 Chương 124: Chương 124
125 Chương 125: Chương 125
126 Chương 126: Chương 126
127 Chương 127: Chương 127
128 Chương 128: Chương 128
129 Chương 129: Chương 129
130 Chương 130: Chương 130
131 Chương 131: Chương 131
132 Chương 132: Chương 132
133 Chương 133: Chương 133
134 Chương 134: Chương 134
135 Chương 135: Chương 135
136 Chương 136: Chương 136
137 Chương 137: Chương 137
138 Chương 138: Chương 138
139 Chương 139: Chương 139
140 Chương 140: Chương 140
141 Chương 141: Chương 141
142 Chương 142: Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173: Kết thúc chính văn
174 Chương 174: Ngoại truyện: Bộ sưu tập nhỏ các mẩu tin theo dõi hàng ngày
175 Chương 175: Ngoại truyện 2: Nếu như tam giới có diễn đàn
176 Chương 176: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (1)
177 Chương 177: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (2)
178 Chương 178: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (3)
179 Chương 179: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (4)
180 Chương 180: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (5)
181 Chương 181: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (cuối)
Chapter

Updated 181 Episodes

1
Chương 1: 1: Trục Xuất Sư Môn
2
Chương 2: 2: Thanh Thành
3
Chương 3: 3: Cậu Bé Ăn Mày
4
Chương 4: 4: Khí Tiết
5
Chương 5: 5: Thủy Táng
6
Chương 6: 6: Đặt Tên
7
Chương 7: 7: Các Môn Phái
8
Chương 8: 8: Ngày Đầu Tiên
9
Chương 9: 9: Chính Thức Bái Sư
10
Chương 10: 10: Tinh Thần Cung
11
Chương 11: 11: Người Nhà Họ Ngu
12
Chương 12: 12: Cộng Tình
13
Chương 13: 13: Tiến Về Phương Bắc
14
Chương 14: 14: Đúc Kiếm Sơn Trang
15
Chương 15: 15: Ngự Kiếm Phi Hành
16
Chương 16: 16: Tiệc Tối
17
Chương 17: 17: Không Quen Nhìn
18
Chương 18: 18: Vô Cùng Đáng Thương
19
Chương 19: 19: Ta Tin Tưởng Ngài
20
Chương 20: 20: Rời Khỏi Sơn Trang
21
Chương 21: 21: Ý Nghĩa
22
Chương 22: 22: Chào Từ Biệt
23
Chương 23: 23: Kẻ Thức Thời
24
Chương 24: 24: Cùng Nhau Nói Chuyện Nào
25
Chương 25: Chương 25
26
Chương 26: Chương 26
27
Chương 27: Chương 27
28
Chương 28: Chương 28
29
Chương 29: Chương 29
30
Chương 30: Chương 30
31
Chương 31: Chương 31
32
Chương 32: Chương 32
33
Chương 33: Chương 33
34
Chương 34: Chương 34
35
Chương 35: Chương 35
36
Chương 36: Chương 36
37
Chương 37: Chương 37
38
Chương 38: Chương 38
39
Chương 39: Chương 39
40
Chương 40: Chương 40
41
Chương 41: Chương 41
42
Chương 42: Chương 42
43
Chương 43: Chương 43
44
Chương 44: Chương 44
45
Chương 45: Chương 45
46
Chương 46: Chương 46
47
Chương 47: Chương 47
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: Chương 49
50
Chương 50: Chương 50
51
Chương 51: Chương 51
52
Chương 52: Chương 52
53
Chương 53: Chương 53
54
Chương 54: Chương 54
55
Chương 55: Chương 55
56
Chương 56: Chương 56
57
Chương 57: Chương 57
58
Chương 58: Chương 58
59
Chương 59: Chương 59
60
Chương 60: Chương 60
61
Chương 61: Chương 61
62
Chương 62: Chương 62
63
Chương 63: Chương 63
64
Chương 64: Chương 64
65
Chương 65: Chương 65
66
Chương 66: Chương 66
67
Chương 67: Chương 67
68
Chương 68: Chương 68
69
Chương 69: Chương 69
70
Chương 70: Chương 70
71
Chương 71: Chương 71
72
Chương 72: Chương 72
73
Chương 73: Chương 73
74
Chương 74: Chương 74
75
Chương 75: Chương 75
76
Chương 76: Chương 76
77
Chương 77: Chương 77
78
Chương 78: Chương 78
79
Chương 79: Chương 79
80
Chương 80: Chương 80
81
Chương 81: Chương 81
82
Chương 82: Chương 82
83
Chương 83: Chương 83
84
Chương 84: Chương 84
85
Chương 85: Chương 85
86
Chương 86: Chương 86
87
Chương 87: Chương 87
88
Chương 88: Chương 88
89
Chương 89: Chương 89
90
Chương 90: Chương 90
91
Chương 91: Chương 91
92
Chương 92: Chương 92
93
Chương 93: Chương 93
94
Chương 94: Chương 94
95
Chương 95: Chương 95
96
Chương 96: Chương 96
97
Chương 97: Chương 97
98
Chương 98: Chương 98
99
Chương 99: Chương 99
100
Chương 100: Chương 100
101
Chương 101: Chương 101
102
Chương 102: Chương 102
103
Chương 103: Chương 103
104
Chương 104: Chương 104
105
Chương 105: Chương 105
106
Chương 106: Chương 106
107
Chương 107: Chương 107
108
Chương 108: Chương 108
109
Chương 109: Chương 109
110
Chương 110: Chương 110
111
Chương 111: Chương 111
112
Chương 112: Chương 112
113
Chương 113: Chương 113
114
Chương 114: Chương 114
115
Chương 115: Chương 115
116
Chương 116: Chương 116
117
Chương 117: Chương 117
118
Chương 118: Chương 118
119
Chương 119: Chương 119
120
Chương 120: Chương 120
121
Chương 121: Chương 121
122
Chương 122: Chương 122
123
Chương 123: Chương 123
124
Chương 124: Chương 124
125
Chương 125: Chương 125
126
Chương 126: Chương 126
127
Chương 127: Chương 127
128
Chương 128: Chương 128
129
Chương 129: Chương 129
130
Chương 130: Chương 130
131
Chương 131: Chương 131
132
Chương 132: Chương 132
133
Chương 133: Chương 133
134
Chương 134: Chương 134
135
Chương 135: Chương 135
136
Chương 136: Chương 136
137
Chương 137: Chương 137
138
Chương 138: Chương 138
139
Chương 139: Chương 139
140
Chương 140: Chương 140
141
Chương 141: Chương 141
142
Chương 142: Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173: Kết thúc chính văn
174
Chương 174: Ngoại truyện: Bộ sưu tập nhỏ các mẩu tin theo dõi hàng ngày
175
Chương 175: Ngoại truyện 2: Nếu như tam giới có diễn đàn
176
Chương 176: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (1)
177
Chương 177: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (2)
178
Chương 178: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (3)
179
Chương 179: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (4)
180
Chương 180: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (5)
181
Chương 181: Ngoại truyện cp Thẩm Cốc (cuối)