Chương 57: Trẻ con không được nghịch dao

Rog tương đối kiêu ngạo, không thèm để hai người vào mắt, những người đi cùng hắn lại tiếp tục cười to.

Trong lòng Cote và Randy trầm xuống, đây chính là oan gia ngõ hẹp. Rog là người thành Thiên Phong, có thù oán với gia tộc của Randy. Kỳ thực đến cùng là thù oán kiểu gì thì cũng không ai nhớ rõ, nhưng đấu đá đã hơn trăm năm, đối địch đã không cần lý do rồi.

Người thú coi trọng nhất chính là thể diện, đánh không lại đối phương cũng phải đánh.

" Rog, tao với mày một đấu một!" Randy không muốn liên luỵ Cote, sức mạnh của tên Rog này quả thật không thể xem thường.

" Cái gì?" Rog cố ý làm động tác lắng nghe, "Tao không nghe lầm chứ! Mày cũng dám một đấu một với tao, nhỡ đâu lỡ tay giết chết mày, bố mày lại đến làm khó tao thì khổ, ha ha". truyện được lấy tại TruyenFull.vn

"Mày yên tâm, đây là thách thức một chọi một.

Trên sân khấu mấy phụ nữ thú tộc gần như lộ ra trọn vẹn đang điên cuồng lắc, không hề bị sự ồn ào phía dưới ảnh hưởng, tựa hồ càng điên cuồng.

Chiến đấu, rượu mạnh, phụ nữ vốn là giai điệu chính của người thú.

Vừa nghe có quyết đấu bầu không khí của quán rượu càng cuồng nhiệt, rất nhanh đã tạo thành một vòng tròn, đây là sự chiến đấu giữa hai sát thủ. Không gian cũng không lớn cho nên càng nguy hiểm, mà những người thuộc phe Rog hiển nhiên có lòng tin hơn.

" Lần này không ổn rồi", Cote rất lo lắng, lúc thực luyện lần trước Randy suýt nữa bị đánh chết.

" Gã này rất lợi hại à!" Trâu Lượng hỏi.

" Rog thành Thiên Phong, chiêu độc môn là dao lượn vòng, tương đối lợi hại", Cote cũng lo cho thể diện của Randy nhưng quả thật về thực lực có chút chênh lệch.

Không giống Randy hết sức chăm chú, Rog tỏ ra rất nhẹ nhàng, thân thể thoạt nhìn mập mạp, trên tay chơi một con dao găm. Dao găm trên tay giống như vũ điệu liên tiếp huyễn hóa ra đao phong, "Sát thủ chính là chơi dao, Randy, mày biết chơi không?"

Randy không lên tiếng, loại kỹ thuật trên tay này quả thật là chiêu thức gia truyền của gia tộc Rog, người bình thường dám chơi như vậy chắc chắn sẽ tự chém rụng hết ngón tay của mình.

Một tiếng gầm nhẹ, Randy bật người lao tới giống như một con báo, dao găm trong tay nhằm thẳng vào chỗ hiểm yếu trên người Rog.

Mà thân thể mập mạp đó của Rog thoải mái xoay người một cái đã tránh thoát. Đồng thời một cước đá tới, tốc độ và thời cơ ra chân tương đối tinh diệu. Trâu Lượng nhìn ra được chỉ qua một chiêu đã có thể thấy trình độ hai bên.

Randy mất đà rồi lại bị một cước như vậy liền lảo đảo đụng vào đám người xung quanh. Rog lập tức nói với theo một câu, "Chiêu này gọi là chó dữ ăn *** hả?"

Đám người thành Thiên Phong bật cười, mặt Randy lúc đỏ lúc trắng.

" Giết người cùng lắm đầu rơi xuống đất, bố liều mạng với mày!" Bị làm nhục như vậy trước mặt bạn bè, Randy cũng không tiếc gì nữa.

" A, thật không biết làm sao mày vào được Công hội sát thủ, ngay cả sự tỉnh táo cơ bản nhất cũng không làm được", Rog làm bộ làm tịch rung đùi đắc ý. Không ít người thực luyện đến từ các thành phố cũng bật cười phụ họa.

Đây chính là quy củ của thế giới người thú, những người khác sẽ không quan tâm đến lý lẽ, hết thảy đều là dùng sức mạnh nói chuyện.

Cote không nhịn được muốn ra tay ngăn cản lại bị Trâu Lượng giữ chắc, "Lúc này bạn ra tay sẽ chỉ làm Randy càng khó xử".

" Mẹ, gã này cố ý tạo lý do giết Randy!"

" Hắn không có cơ hội đó!"

Trâu Lượng mơ hồ nói, không biết tại sao nhưng hắn phi thường thích loại trật tự không kiêng nể gì này.

Trên chiến trường Randy đã vọt lên, hắn tấn công tương đối mãnh liệt nhưng sự khác biệt về mặt kỹ thuật đã xuất hiện. Hiển nhiên Rog đã đến trình độ có thể nắm được tiết tấu, đùa Randy xoay quanh. Dao găm của Randy liều mạng đâm tới mà dao găm của Rog lại chuyển động linh hoạt giống như có tính mạng hết lần này tới lần khác thoải mái ngăn cản tiến công của Randy, hơn nữa mỗi một lần đều có thể đâm cho Randy một dao.

" Tặc tặc, gia tộc Randy đã sa đọa như vậy rồi, Icarus Randy, tao cũng cảm thấy mất mặt thay cho mày. Chỉ dựa vào chút bản lĩnh này căn bản không xứng đấu với tao, để tao dạy mày chơi dao như thế nào!"

Nói xong Rog lập tức lao lên, dao găm trong tay trong nháy mắt vẽ ra ánh sáng chói mắt. Bản thân dao găm của Randy tấn công không hề có quá nhiều thay đổi, chủ yếu là dựa vào thân thể của tộc báo. Mà dao găm của Rog thì không ngừng lượn vòng trong tay làm cho Randy luống cuống tay chân hoàn toàn không cách nào ngăn cản. Chỉ một hiệp, dao găm trong tay đã bị đánh rơi, mà Rog không hề khách khí một dao giết tới. Cho dù hắn không thể giết đối phương trước mặt công chúng nhưng cũng cho đối phương một trí nhớ khắc sâu, làm cho đối phương thấy hắn đã không ngẩng được đầu lên, tránh được mà đi!

Chát...

Trong thời khắc mấu chốt này một chai rượu từ trên trời giáng xuống, không sai lệch nện ở trên mặt Rog, rượu và mảnh vỡ làm cho bộ mặt béo phì của hắn tỏ ra đặc biệt dữ tợn.

" Ai, thằng khốn nào, có giỏi đứng ra cho bố!" Rog giống như hùng sư tử nổi giận, mặc dù hắn là tộc báo Leopard, hơn nữa lại còn béo nữa.

Từ trong đám người Trâu Lượng chen đi ra, "Ai da, tuột tay, không cẩn thận đập phải mặt bạn, hay là để tớ giúp bạn lau?"

" Lau con mẹ mày, bố phải lột da mày!" Rog nắm con dao trong tay, hắn không dám giết Randy, đấu tranh giữa quý tộc là có chừng mực, chỉ cần không giết chết người phía trên cũng sẽ không quan tâm, nhưng tên Bear trước mắt này là bình dân, đó chính là tìm chết!

" Arthur, mặc kệ chuyện của tôi", Randy bò lên, mà trong nháy mắt Rog tung ra một cú đá trực tiếp đá Randy ra ngoài.

" Nhóc con, đừng tưởng rằng cái vỏ tế ti kiến tập có thể cứu mạng mày, hôm nay bố phải lấy mật mày ngâm rượu!"

" Ai da, tớ sợ quá", Arthur vội vàng ôm ngực mình làm mọi người cười to, Rog càng mất mặt lập tức lao tới, động tác tương đối mãnh liệt.

Ánh đao thoáng qua, xẹt xẹt xẹt..., Trượt?

Rog quay đầu lại, trong lòng có chút cảnh giác chuẩn bị tấn công tiếp. Trâu Lượng hơi hứng thú nhìn đối phương, "Ai không cẩn thận như vậy, ném dao lung tung, trúng người không việc gì, nhỡ đâu trúng hoa trúng cỏ thì thật không tốt".

Lập tức mặt Rog biến thành màu gan lợn, không biết từ lúc nào dao của hắn đã biến mất, thậm chí cũng không biết đi đâu rồi.

Randy và Cote bên cạnh cũng đưa mắt nhìn nhau...

" Thần thú vĩ đại đã nói, trẻ con không được chơi dao, sẽ làm bị thương chính mình, ngoan, cầm về đi".

Bộ dáng tế ti Arthur ra vẻ đạo mạo, ka đây là đang phổ độ chúng sinh.

Rog chỉ cảm thấy đầu óc toàn lửa, điên cuồng xông lên, hai người lao qua sát nhau, tựa hồ không có chuyện gì xảy ra. Rog lại lảo đảo đặt mông ngồi dưới đất, liền sau đó cảm thấy toàn thân mát lạnh, vậy mà không biết từ lúc nào quần áo đã bị cắt nát.

" Dao là phải chơi như vậy!"

Sau đó con dao găm bắt đầu nhảy múa trong tay Arthur. Chính là môn hồ điệp đao tấn công không phân biệt đối thủ, giống như bươm bướn vờn hoa, lưỡi đao sắc bén điên cuồng xoay tròn giữa những đầu ngón tay, chỉ cần có chút sai sót là có thể đứt tay như chơi.

Người chơi dao không nói, ngay cả người xem đều cảm thấy cả người rét lạnh.

Tăng...

Dao găm bay ra cắm trên mặt đất, chỉ cách chỗ hiểm của Rog vài cm, vài sợi lông rơi xuống, trong nháy mắt một cái gì đó ẩm ướt chảy ngoằn nghoèo trên mặt đất.

Thịch...

Ngất rồi.

Chapter
1 Chương 1: Ta là Bear!
2 Chương 2: Thiên tàn địa khuyết
3 Chương 3: Thú linh giới
4 Chương 4: Thì ra ka rất mạnh!
5 Chương 5: Điêu khắc linh hồn
6 Chương 6: Ngâm từ
7 Chương 7: Trung bình tấn
8 Chương 8: Mời
9 Chương 9: Ợ!
10 Chương 10: Giá áo túi cơm
11 Chương 11: Thử
12 Chương 12: Thiên phú điêu khắc linh hồn
13 Chương 13: Hành trình
14 Chương 14: Săn ảnh tộc rắn
15 Chương 15: Răng nanh
16 Chương 16: Xin hãy ban cho con một người cần cứu vớt!
17 Chương 17: Tình thương ngập tràn!
18 Chương 18: Thời đến vận đổi
19 Chương 19: Sư phụ nhặt*
20 Chương 20: Minh tinh màn bạc
21 Chương 21: Lên lớp
22 Chương 22: Quỷ họa phù
23 Chương 23: Con mới là sư phụ ta
24 Chương 24: Tính toán
25 Chương 25: Lột xác
26 Chương 26: Hắn đã làm gì?
27 Chương 27: Không cách nào trốn tránh
28 Chương 28: Xử lý hắn!
29 Chương 29: Thuộc tính cuồng
30 Chương 30: Không đi con đường tầm thường
31 Chương 31: Cừu non đã cạo sạch lông
32 Chương 32: Sát thủ được chúc phúc
33 Chương 33: Chém giết
34 Chương 34: Thần thú diễn võ
35 Chương 35: Cùng luyện!
36 Chương 36: Dán núi lở
37 Chương 37: Học chiến ca
38 Chương 38: Thay đổi
39 Chương 39: Chuẩn bị điêu khắc
40 Chương 40: Phá vỡ quy luật: 2-5
41 Chương 41: Tranh đoạt Hồng y đại chủ tế: 2-5
42 Chương 42: Hâm mộ và ghen tỵ: 2-5
43 Chương 43: Trung thực: 2-5
44 Chương 44: Lấy lùi làm tiến: 2-5
45 Chương 45: Arthur hồn nhiên: 2-5
46 Chương 46: Thực luyện: 2-5
47 Chương 47: Làm một trận: 2-5
48 Chương 48: Cung thủ ưng tộc: 2-5
49 Chương 49: Bài toán bay lượn khó giải: 2-5
50 Chương 50: Chiến ca cấm bay: 2-5
51 Chương 51: Hóa ra ở đây cũng biết vẽ tranh: 2-5
52 Chương 52: Suýt lộ tẩy
53 Chương 53: Quán rượu
54 Chương 54: Dâm tặc
55 Chương 55: Thổ phỉ lưu manh đều là đồ bỏ
56 Chương 56: Sát thủ gây chuyện
57 Chương 57: Trẻ con không được nghịch dao
58 Chương 58: Khoe khoang
59 Chương 59: Thứ này hóa ra cũng có tác dụng
60 Chương 60: Thế giới ngầm
61 Chương 61: Người đẹp chen ngang
62 Chương 62: Người đàn ông cần được bảo vệ
63 Chương 63: Hỗn loạn - Chiến ca bồn chồn
64 Chương 64: Anh hùng không biết bơi
65 Chương 65: Miệng rộng đẫm máu
66 Chương 66: Cầu Cầu
67 Chương 67: Ngư long
68 Chương 68: Anh dũng hy sinh?
69 Chương 69: Chiến đấu dưới hầm
70 Chương 70: Chiến ca gió lốc cực hạn
71 Chương 71: Kiến nhiều cắn chết voi
72 Chương 72: Lại thấy huân chương
73 Chương 73: Bear biết diễn trò
74 Chương 74: Vô đề
75 Chương 75: (tt)
76 Chương 76: Uy hiếp +1
77 Chương 77: Chiến sĩ bỉ mông
78 Chương 78: Bỉ mông bạo lực
79 Chương 79: Một quyền như chẻ tre
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: Ta là Bear!
2
Chương 2: Thiên tàn địa khuyết
3
Chương 3: Thú linh giới
4
Chương 4: Thì ra ka rất mạnh!
5
Chương 5: Điêu khắc linh hồn
6
Chương 6: Ngâm từ
7
Chương 7: Trung bình tấn
8
Chương 8: Mời
9
Chương 9: Ợ!
10
Chương 10: Giá áo túi cơm
11
Chương 11: Thử
12
Chương 12: Thiên phú điêu khắc linh hồn
13
Chương 13: Hành trình
14
Chương 14: Săn ảnh tộc rắn
15
Chương 15: Răng nanh
16
Chương 16: Xin hãy ban cho con một người cần cứu vớt!
17
Chương 17: Tình thương ngập tràn!
18
Chương 18: Thời đến vận đổi
19
Chương 19: Sư phụ nhặt*
20
Chương 20: Minh tinh màn bạc
21
Chương 21: Lên lớp
22
Chương 22: Quỷ họa phù
23
Chương 23: Con mới là sư phụ ta
24
Chương 24: Tính toán
25
Chương 25: Lột xác
26
Chương 26: Hắn đã làm gì?
27
Chương 27: Không cách nào trốn tránh
28
Chương 28: Xử lý hắn!
29
Chương 29: Thuộc tính cuồng
30
Chương 30: Không đi con đường tầm thường
31
Chương 31: Cừu non đã cạo sạch lông
32
Chương 32: Sát thủ được chúc phúc
33
Chương 33: Chém giết
34
Chương 34: Thần thú diễn võ
35
Chương 35: Cùng luyện!
36
Chương 36: Dán núi lở
37
Chương 37: Học chiến ca
38
Chương 38: Thay đổi
39
Chương 39: Chuẩn bị điêu khắc
40
Chương 40: Phá vỡ quy luật: 2-5
41
Chương 41: Tranh đoạt Hồng y đại chủ tế: 2-5
42
Chương 42: Hâm mộ và ghen tỵ: 2-5
43
Chương 43: Trung thực: 2-5
44
Chương 44: Lấy lùi làm tiến: 2-5
45
Chương 45: Arthur hồn nhiên: 2-5
46
Chương 46: Thực luyện: 2-5
47
Chương 47: Làm một trận: 2-5
48
Chương 48: Cung thủ ưng tộc: 2-5
49
Chương 49: Bài toán bay lượn khó giải: 2-5
50
Chương 50: Chiến ca cấm bay: 2-5
51
Chương 51: Hóa ra ở đây cũng biết vẽ tranh: 2-5
52
Chương 52: Suýt lộ tẩy
53
Chương 53: Quán rượu
54
Chương 54: Dâm tặc
55
Chương 55: Thổ phỉ lưu manh đều là đồ bỏ
56
Chương 56: Sát thủ gây chuyện
57
Chương 57: Trẻ con không được nghịch dao
58
Chương 58: Khoe khoang
59
Chương 59: Thứ này hóa ra cũng có tác dụng
60
Chương 60: Thế giới ngầm
61
Chương 61: Người đẹp chen ngang
62
Chương 62: Người đàn ông cần được bảo vệ
63
Chương 63: Hỗn loạn - Chiến ca bồn chồn
64
Chương 64: Anh hùng không biết bơi
65
Chương 65: Miệng rộng đẫm máu
66
Chương 66: Cầu Cầu
67
Chương 67: Ngư long
68
Chương 68: Anh dũng hy sinh?
69
Chương 69: Chiến đấu dưới hầm
70
Chương 70: Chiến ca gió lốc cực hạn
71
Chương 71: Kiến nhiều cắn chết voi
72
Chương 72: Lại thấy huân chương
73
Chương 73: Bear biết diễn trò
74
Chương 74: Vô đề
75
Chương 75: (tt)
76
Chương 76: Uy hiếp +1
77
Chương 77: Chiến sĩ bỉ mông
78
Chương 78: Bỉ mông bạo lực
79
Chương 79: Một quyền như chẻ tre