Chương 64: Anh hùng không biết bơi

Mọi ngày đều là nàng đùa người khác, đây vẫn là lần đầu tiên bị đùa.

"Mặc kệ, bạn nhất định phải dạy cho tớ, không dạy là tớ sẽ đánh bạn!" Olivia nắm áo Trâu Lượng.

"Trước công chúng không được mặc cả, hơn nữa học tập chiến ca phải xem thiên phú, bạn thiên phú được không?" Trâu Lượng không nhịn được trêu chọc. Mấy ngày này nhìn Olivia vui vẻ, thật sự là một loại hưởng thụ, sự vui vẻ của nàng có sức mạnh lan tỏa, ít nhất có thể lây đến Trâu Lượng.

Lời còn chưa nói xong, Trâu bạn học đã phát ra một tiếng kêu thảm, mu bàn chân bị Olivia giẫm lên, "Mặc kệ, dù sao bạn phải dạy cho tớ, nếu không tớ đánh cho bạn nhấc người lên!"

"... Tàn nhẫn như vậy?" Trâu Lượng sợ hãi hỏi.

Olivia trịnh trọng gật đầu, đó là tương đối tàn nhẫn! Đồng thời vung vung nắm đấm nhỏ đáng yêu đe dọa Trâu Lượng.

"Hôm nay xem như được kiến thức rồi, ngoài núi có núi, ngoài người có người, khó trách Avril phải thay đổi kế hoạch để đợi bạn", Cote cảm thán, nếu như không có Arthur chỉ sợ cả đội ngũ bọn họ đều phải chấm dứt ở chỗ này rồi.

Trâu Lượng cười cười, cũng không cần phải khiêm nhường, cho dù kế hoạch thực luyện của chính hắn còn chưa thực hiện được nhưng hiển nhiên nơi này không thể ở lại rồi.

"Arthur, phạm vi tấn công của chiến ca của bạn còn có thể mở rộng hay không?" Patrice đột nhiên hỏi, cho dù đã kiến thức chiến ca khoa trương như thế, người anh em này vẫn tỏ ra vô cùng tỉnh táo.

"Vừa rồi đã là cực hạn, chẳng lẽ..."

Không sai, lần này tuyệt đối vượt qua một trăm con..." Patrice hạ xuống.

Trong mắt mọi người chỉ còn lại có một chữ - chạy!

Đàn nham thú giống như một đám xe tăng lao mạnh tới, mọi người phải chia làm hai đường. Trâu Lượng, Ernest, Olivia, Gina một tổ, Avril thì dẫn theo những người khác, sau khi thoát khỏi đàn nham thú này tập hợp lại ở đây sau.

Có điều đàn nham thú không hề có ý định chia quân hai đường, ùn ùn đuổi theo hướng Trâu Lượng.

Vốn muốn nghỉ ngơi một chút, bốn người chỉ có thể tiếp tục chạy như điên, "Không được rồi, tớ không chạy được nữa rồi". Olivia là tế ti chiến ca, không phải vận động viên chạy đường dài.

Trâu Lượng không nói hai lời vòng tay ôm eo nàng, "Tiểu tổ tông ạ, đám quái vật này không nhận ra bạn đâu!"

"Bạn nhận ra tớ là được rồi", Olivia đắc ý nói, phi thường thích ý nhìn đại quân nham thú khói bụi cuồn cuộn phía sau. Text được lấy tại Truyện FULL

"Mẹ, đám quái vật này theo chúng ta làm gì?"

"Không phải theo chúng ta mà là theo anh!" Gina nói, không thể không nói đám nham thú này tương đối liều mạng, tựa hồ không húc chết đám người này chúng nhất quyết không bỏ qua.

Ernest vác cái bao lớn cũng thở hồng hộc, chạy bộ cũng không phải sở trường đặc biệt của hắn, chỉ có Gina và Arthur còn tỏ ra ung dung một chút.

"Chúng ta tiếp tục tách ra, mọi người vòng trở về tụ tập cùng mấy người kia!"

"Đại ca, em phải bảo vệ anh!" Ernest vác bao lớn nói.

"Bảo vệ cái lông, mau đi, Olivia, bạn cũng cùng bọn họ trở về".

" Không được!" Olivia cong miệng, ôm cổ Trâu Lượng không chịu buông tay.

" Gina, bạn mang Ernest đi trước tìm đám Avril".

Gina gật đầu, "Ernest, Olivia, chúng ta đi trước, nếu không sẽ liên lụy Arthur".

Gina rất rõ ràng, bốn người tiếp tục cùng nhau chạy thì một người cũng chạy không nổi.

" Tôi không đi!" Ernest tuyệt đối không chịu đi, không ai có thể làm cho hắn bỏ lại Arthur một mình.

" Tớ cũng không đi!"

Đàn nham thú đuổi theo phía sau. Trâu Lượng thở dài, hắn rất muốn xoay người rống to một tiếng, vương bá chi khí bắn ra bốn phía, nham thú ào ào quỳ rạp trên mặt đất như đàn chó nuôi, nhưng có thể xác định là nếu như hắn làm như vậy thật thì kẻ quỳ rạp trên mặt đất chắc chắn là hắn.

Tay Trâu Lượng chặt nhẹ sau gáy Olivia, Olivia ngất đi, "Gina, mang Olivia và Ernest rời đi, tôi chạy thoát đám kia rồi tập hợp với mọi người sau".

" Yên tâm đi", Gina gật đầu, đây là biện pháp chính xác nhất, đôi khi xử trí theo cảm tính chỉ có thể hại người hại mình.

" Ernest, nếu em không nghe lời anh sẽ không nhận em làm em trai nữa, yên tâm, anh nhất định sẽ đi tìm các em!" Trâu Lượng nghiêm khắc.

Nói xong hắn lập tức thay đổi phương hướng, đàn nham thú cũng quay đầu theo, ầm ầm lao về phía Trâu Lượng.

Một người quả thật càng linh hoạt, nếu như địa hình nơi này phức tạp một chút thì muốn thoát khỏi đám này sẽ rất dễ dàng. Vấn đề là địa hình quá đơn giản mà đám nham thú này cũng đầu óc trì trệ, sống chết cũng phải đuổi theo không rời.

Trong lòng Trâu Lượng cũng hơi giận, có điều vẫn kìm nén ý nghĩ thử vận may. Lúc này đàn nham thú chỉ còn cách hắn hơn ba mươi mét, toàn bộ thú linh của Trâu Lượng đổ vào hai chân không ngừng chạy, bây giờ hai chân hắn đã mất cảm giác. Hắn chỉ dựa vào điều khiển thú linh để tiếp tục chạy, tốc độ nham thú phía sau cũng chậm lại nhưng vẫn không buông tha như cũ.

Cũng không biết chạy đến nơi nào rồi, Trâu Lượng phát hiện phía trước có một hang động tối om. Cửa hang không lớn lắm, nếu như không chú ý còn không phát hiện nổi, hiển nhiên cái cửa hang này cũng chỉ có người mới có thể tiến vào. Giống như phát hiện đại lục mới, Trâu Lượng dùng hết sức bình sinh xông vào trong hang.

Vù... Vừa lao vào trong hàng nham thú ầm ầm lao vào theo, đến sát cửa hang đột nhiên toàn thể phanh lại, có điều tốc độ quá nhanh, con phía sau đâm vào con phái trước, cả đàn ngã liểng xiểng.

Vừa tiến vào hang động Trâu Lượng đã biết không thích hợp rồi, phía dưới trống rỗng, cả người lập tức rơi xuống. Thú linh đổ vào toàn thân chuẩn bị bất cứ lúc nào chạm đất, mẹ kiếp, ngàn vạn lần đừng có tàn phế là được.

Bỗng nhiên trong bóng tối xuất hiện một tia ánh sáng, liền sau đó ánh sáng chói lòa, không nhìn được thứ gì nữa.

Ùm...

Nước hồ lạnh buốt làm cho đầu óc Trâu Lượng trong nháy mắt tỉnh táo lại. Thần thú phù hộ, lần này hạ cánh nhẹ nhàng... Nhưng vui sướng chưa được bao lâu một vấn đề nghiêm trọng đã xuất hiện.

Mẹ nó, bố không biết bơi!

Anh hùng bách chiến cũng sẽ chết, nhưng còn không nghe nói có anh hùng nào chưa xuất sư đã chết đuối.

Cũng không biết qua bao lâu, bên tai Trâu Lượng truyền đến tiếng kêu nào đó, tương tự tiếng gào khóc thảm thiết. Trâu Lượng xoay người ngồi dậy, từ trong lòng móc ra một con cá, vừa định ném rồi lại nhịn xuống, đây có thể là khẩu phần duy nhất ngày hôm nay.

Xung quanh một mảnh mờ mờ, thế giới ngầm kỳ thực không khác mặt đất là mấy. Trong hang động có một phần rất tối, nhưng khi đi đến nơi rộng rãi lại cũng rất sáng sủa. Giống như trước kia xem phim mạo hiểm trong lòng đất, một vài viên đá phát sáng, trên đỉnh không gian này cũng không phải vách đá mà là một mảnh đỏ rực, có vẻ đẹp ma quái. "Ban Ngày" của thế giới dưới đất dài hơn "đêm tối" một ít, bây giờ nên là đêm tối, Trâu Lượng có thể cảm thấy xung quanh rất rộng rãi. Một nửa thân thể còn ngâm ở trong nước, không biết làm sao hắn cứ có cảm giác dưới nước có rất nhiều đôi mắt đang nhìn hắn, rùng mình một cái, Trâu Lượng vội vàng bò lên khỏi mặt nước.

Chapter
1 Chương 1: Ta là Bear!
2 Chương 2: Thiên tàn địa khuyết
3 Chương 3: Thú linh giới
4 Chương 4: Thì ra ka rất mạnh!
5 Chương 5: Điêu khắc linh hồn
6 Chương 6: Ngâm từ
7 Chương 7: Trung bình tấn
8 Chương 8: Mời
9 Chương 9: Ợ!
10 Chương 10: Giá áo túi cơm
11 Chương 11: Thử
12 Chương 12: Thiên phú điêu khắc linh hồn
13 Chương 13: Hành trình
14 Chương 14: Săn ảnh tộc rắn
15 Chương 15: Răng nanh
16 Chương 16: Xin hãy ban cho con một người cần cứu vớt!
17 Chương 17: Tình thương ngập tràn!
18 Chương 18: Thời đến vận đổi
19 Chương 19: Sư phụ nhặt*
20 Chương 20: Minh tinh màn bạc
21 Chương 21: Lên lớp
22 Chương 22: Quỷ họa phù
23 Chương 23: Con mới là sư phụ ta
24 Chương 24: Tính toán
25 Chương 25: Lột xác
26 Chương 26: Hắn đã làm gì?
27 Chương 27: Không cách nào trốn tránh
28 Chương 28: Xử lý hắn!
29 Chương 29: Thuộc tính cuồng
30 Chương 30: Không đi con đường tầm thường
31 Chương 31: Cừu non đã cạo sạch lông
32 Chương 32: Sát thủ được chúc phúc
33 Chương 33: Chém giết
34 Chương 34: Thần thú diễn võ
35 Chương 35: Cùng luyện!
36 Chương 36: Dán núi lở
37 Chương 37: Học chiến ca
38 Chương 38: Thay đổi
39 Chương 39: Chuẩn bị điêu khắc
40 Chương 40: Phá vỡ quy luật: 2-5
41 Chương 41: Tranh đoạt Hồng y đại chủ tế: 2-5
42 Chương 42: Hâm mộ và ghen tỵ: 2-5
43 Chương 43: Trung thực: 2-5
44 Chương 44: Lấy lùi làm tiến: 2-5
45 Chương 45: Arthur hồn nhiên: 2-5
46 Chương 46: Thực luyện: 2-5
47 Chương 47: Làm một trận: 2-5
48 Chương 48: Cung thủ ưng tộc: 2-5
49 Chương 49: Bài toán bay lượn khó giải: 2-5
50 Chương 50: Chiến ca cấm bay: 2-5
51 Chương 51: Hóa ra ở đây cũng biết vẽ tranh: 2-5
52 Chương 52: Suýt lộ tẩy
53 Chương 53: Quán rượu
54 Chương 54: Dâm tặc
55 Chương 55: Thổ phỉ lưu manh đều là đồ bỏ
56 Chương 56: Sát thủ gây chuyện
57 Chương 57: Trẻ con không được nghịch dao
58 Chương 58: Khoe khoang
59 Chương 59: Thứ này hóa ra cũng có tác dụng
60 Chương 60: Thế giới ngầm
61 Chương 61: Người đẹp chen ngang
62 Chương 62: Người đàn ông cần được bảo vệ
63 Chương 63: Hỗn loạn - Chiến ca bồn chồn
64 Chương 64: Anh hùng không biết bơi
65 Chương 65: Miệng rộng đẫm máu
66 Chương 66: Cầu Cầu
67 Chương 67: Ngư long
68 Chương 68: Anh dũng hy sinh?
69 Chương 69: Chiến đấu dưới hầm
70 Chương 70: Chiến ca gió lốc cực hạn
71 Chương 71: Kiến nhiều cắn chết voi
72 Chương 72: Lại thấy huân chương
73 Chương 73: Bear biết diễn trò
74 Chương 74: Vô đề
75 Chương 75: (tt)
76 Chương 76: Uy hiếp +1
77 Chương 77: Chiến sĩ bỉ mông
78 Chương 78: Bỉ mông bạo lực
79 Chương 79: Một quyền như chẻ tre
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: Ta là Bear!
2
Chương 2: Thiên tàn địa khuyết
3
Chương 3: Thú linh giới
4
Chương 4: Thì ra ka rất mạnh!
5
Chương 5: Điêu khắc linh hồn
6
Chương 6: Ngâm từ
7
Chương 7: Trung bình tấn
8
Chương 8: Mời
9
Chương 9: Ợ!
10
Chương 10: Giá áo túi cơm
11
Chương 11: Thử
12
Chương 12: Thiên phú điêu khắc linh hồn
13
Chương 13: Hành trình
14
Chương 14: Săn ảnh tộc rắn
15
Chương 15: Răng nanh
16
Chương 16: Xin hãy ban cho con một người cần cứu vớt!
17
Chương 17: Tình thương ngập tràn!
18
Chương 18: Thời đến vận đổi
19
Chương 19: Sư phụ nhặt*
20
Chương 20: Minh tinh màn bạc
21
Chương 21: Lên lớp
22
Chương 22: Quỷ họa phù
23
Chương 23: Con mới là sư phụ ta
24
Chương 24: Tính toán
25
Chương 25: Lột xác
26
Chương 26: Hắn đã làm gì?
27
Chương 27: Không cách nào trốn tránh
28
Chương 28: Xử lý hắn!
29
Chương 29: Thuộc tính cuồng
30
Chương 30: Không đi con đường tầm thường
31
Chương 31: Cừu non đã cạo sạch lông
32
Chương 32: Sát thủ được chúc phúc
33
Chương 33: Chém giết
34
Chương 34: Thần thú diễn võ
35
Chương 35: Cùng luyện!
36
Chương 36: Dán núi lở
37
Chương 37: Học chiến ca
38
Chương 38: Thay đổi
39
Chương 39: Chuẩn bị điêu khắc
40
Chương 40: Phá vỡ quy luật: 2-5
41
Chương 41: Tranh đoạt Hồng y đại chủ tế: 2-5
42
Chương 42: Hâm mộ và ghen tỵ: 2-5
43
Chương 43: Trung thực: 2-5
44
Chương 44: Lấy lùi làm tiến: 2-5
45
Chương 45: Arthur hồn nhiên: 2-5
46
Chương 46: Thực luyện: 2-5
47
Chương 47: Làm một trận: 2-5
48
Chương 48: Cung thủ ưng tộc: 2-5
49
Chương 49: Bài toán bay lượn khó giải: 2-5
50
Chương 50: Chiến ca cấm bay: 2-5
51
Chương 51: Hóa ra ở đây cũng biết vẽ tranh: 2-5
52
Chương 52: Suýt lộ tẩy
53
Chương 53: Quán rượu
54
Chương 54: Dâm tặc
55
Chương 55: Thổ phỉ lưu manh đều là đồ bỏ
56
Chương 56: Sát thủ gây chuyện
57
Chương 57: Trẻ con không được nghịch dao
58
Chương 58: Khoe khoang
59
Chương 59: Thứ này hóa ra cũng có tác dụng
60
Chương 60: Thế giới ngầm
61
Chương 61: Người đẹp chen ngang
62
Chương 62: Người đàn ông cần được bảo vệ
63
Chương 63: Hỗn loạn - Chiến ca bồn chồn
64
Chương 64: Anh hùng không biết bơi
65
Chương 65: Miệng rộng đẫm máu
66
Chương 66: Cầu Cầu
67
Chương 67: Ngư long
68
Chương 68: Anh dũng hy sinh?
69
Chương 69: Chiến đấu dưới hầm
70
Chương 70: Chiến ca gió lốc cực hạn
71
Chương 71: Kiến nhiều cắn chết voi
72
Chương 72: Lại thấy huân chương
73
Chương 73: Bear biết diễn trò
74
Chương 74: Vô đề
75
Chương 75: (tt)
76
Chương 76: Uy hiếp +1
77
Chương 77: Chiến sĩ bỉ mông
78
Chương 78: Bỉ mông bạo lực
79
Chương 79: Một quyền như chẻ tre