Chương 22: Quỷ họa phù

Lúc này Trâu Lượng mới ý thức được mình hơi quá say sưa rồi, nên vội vàng buông tay, "Thật sao, sợ rằng bạn hát chẳng ra gì ấy chứ!"

" Hừ, muốn khích tướng, còn lâu nhé!"

Trâu Lượng cười cười bắt đầu giở sách, trêu đùa một chút cho tiểu công chúa xinh đẹp thoải mái thôi, xem ra thế giới này không chỉ có tàn khốc mà còn có không ít thứ tốt.

Khi Trâu Lượng đọc nhập tâm liền bắt đầu thấy một thế giới mới xuất hiện trước mắt hắn, đầy sáng tạo!

Một ít giới thiệu cơ bản làm cho hắn vô cùng thoải mái bởi vì trong này có rất nhiều nguyên lý cơ học và nguyên lý cấu tạo học. Kỹ thuật của thế giới này hiển nhiên không cách nào so với trái đất, rất nhiều ý nghĩ đều bắt nguồn từ kinh nghiệm, mà Trâu Lượng thì không những biết kết quả mà còn hiểu cả nguyên lý của nó.

Khi vừa vào nghề hắn đã đứng ở địa vị cấp tông sư điêu khắc linh hồn, có lẽ một ít tài mọn còn cần tôi luyện nhưng xét từ góc độ lý luận và tầm mắt thì hắn muốn tìm đối thủ cũng vô cùng khó khăn.

Trâu Lượng không suy nghĩ nhiều, hắn hoàn toàn dung nhập trong đó. Kiếp trước hắn đã sống 27 năm, kỹ năng duy nhất chính là chế tạo công trình, dùng loại tri thức nào để làm loại vũ khí lạnh này thật sự hơi giống trò trẻ con. Huống hồ hắn lại đam mê chiến đấu, thích bắt chước các loại mô hình trong game cho vui. Ở thế giới trước việc này không có tiền đồ gì nhưng trong thế giới này lại là môn học vấn chạm tay là bỏng!.

Trâu Lượng hoàn toàn quên thời gian, quên Olivia bên người, cuộc đời quá cần sự thừa nhận của xã hội, có lẽ nghề nghiệp điêu khắc sư linh hồn này có thể đền bù những tiếc nuối kiếp trước của hắn, đồng thời cũng xác lập sự tồn tại trong kiếp này.

Đây không phải cảnh trong mơ, đây là sự thật!.

Lúc đầu, Olivia còn lật vài trang sách, nhưng chỉ một lúc đã mất hứng thú. Mặc dù thiên phú của nàng rất tốt, hơn nữa cũng có sức mạnh của điêu khắc sư linh hồn, nhưng lý tưởng của Olivia là trở thành tế ti chiến ca cho nên trong lĩnh vực này nàng cũng không tập trung học tập gì cả, đành ở một bên chống cằm nhìn Arthur. nguồn TruyenFull.vn

Tính nhẫn nại của tộc Bear cũng không tốt lắm, đại khái đọc sách thì vài phút Bear đã chán rồi. Hơn nữa những thứ về điêu khắc sư linh hồn là vô vị nhất, cũng khó hiểu nhất. Một khi gặp chỗ nào xem không hiểu là sẽ rất khó tiếp tục đọc tiếp, nhưng tình hình lúc này hoàn toàn trái ngược, vừa mới bắt đầu Arthur cũng chỉ xem qua nhưng thoáng cái đã bắt đầu chăm chú rồi.

"Đưa giấy bút đây cái!" Trâu Lượng nói mà không thèm quay đầu lại.

Olivia bỉu môi, nàng còn chưa từng bị xem nhẹ như vậy, nhưng tựa hồ âm thanh của đối phương lộ ra một loại sức mạnh không thể chống lại, mặc dù không muốn nhưng Olivia vẫn cầm giấy bút đến cho Trâu Lượng, Trâu Lượng bắt đầu vẽ vẽ xóa xóa.

Olivia đổi một loạt tư thế, thậm chí còn cố ý mê hoặc đối phương một chút nhưng ánh mắt đối phương hoàn toàn chăm chú vào trong quyển sách trên tay, triệt để quên hết thảy xung quanh.

Lúc chăm chú dáng vẻ của một người đàn ông đặc biệt dễ nhìn, nhất là khi họ suy tư, đương nhiên không phải Arthur cố làm ra vẻ mà thật sự là cần ghi chép một vài thứ.

Ngồi nhìn một lúc là Olivia đã nằm bò ở trên bàn ngủ mất, còn Arthur thì vẫn tiếp tục vẽ rồi lại xóa, xóa rồi lại vẽ.

Đến tận khi trời tối Arthur mới duỗi lưng một cái, lắc lắc cổ, đã lâu không chăm chú như vậy rồi.

" A, trời tối rồi, phòng ăn hết cơm rồi".

Đến khi nhìn lại xung quanh phòng Trâu Lượng mới rõ ràng nơi này không phải trường học, mình quá nhập thần rồi, với những kiến thức của mình Trâu Lượng đã thiết kế xong hình thức áo giáp trọn vẹn cho Ernest.

Olivia cũng ngẩng đầu, vươn vai che miệng ngáp một cái, "Thứ nhàm chán như vậy cũng có thể đọc một buổi chiều, nhóc con có tiền đồ đấy!"

Trâu Lượng cười cười, hắn đã tìm về không ít cảm giác, lúc vừa tới nơi này hắn còn như mộng như ảo chỉ muốn trốn tránh, nhưng sau khi trải qua chiến đấu hắn đã bị linh hồn của Arthur ảnh hưởng rất nhiều, cảm thấy mình cũng chỉ mới mười sáu tuổi, nhưng hắn đã quên hắn là Trâu Lượng, cho dù đi tới thế giới này cuối cùng hắn vẫn phải là chính mình.

Nhìn Olivia ra vẻ già dặn, Trâu Lượng cảm thấy nàng như cô bé phụ trách trong cô nhi viện, luôn muốn thể hiện cho các bé mồ côi là mình đã là người lớn rồi.

"Chán lắm hả? Cũng hơi lâu nhỉ, kỳ thực bạn không cần ngồi cùng tôi".

" Không được, tốt xấu ta cũng là sư tỷ, đến đây, cho sư tỷ xem xem mất cả buổi chiều ngươi làm được cái gì nào!"

Olivia đi tới trước mặt Arthur nhìn bản vẽ đầy bàn, nàng cầm lấy một bản vẽ, bên trên là dày đặc các con số và ký hiệu, hơn nữa đều là thiết kế 3D, bản vẽ tổng thể, mặt cắt, cục bộ...

Olivia nhíu mày, "Đây là cái quỷ gì, tốt nhất vứt đi, Đại chủ tế mà xem thấy là lại bị mắng đấy, a, bạn toàn dùng lụa để vẽ hả?"

Mấy tờ giấy Olivia đưa tới đâu đủ dùng, mà Trâu Lượng thì để ý gì dùng loại giấy nào để vẽ, chỉ cần có thể vẽ là tiện tay cầm đến vẽ luôn.

"Thứ gì không thể để ta xem đấy?" Thomas đi đến, một buổi chiều phải cười giả tạo, khuôn mặt cũng cứng cả lại rồi.

" Hì hì, không có gì, a, đến giờ ăn cơm rồi, chúng ta đi ăn cơm đi Arthur!"

Olivia vội vàng ngăn trở Thomas nhưng tiểu xảo của nàng sao qua mặt được lão già này chứ.

Xem thấy những tấm lụa trên bàn, sắc mặt Thomas trầm xuống. Thần thú ạ, đây chính là lụa dùng để viết thánh ngôn, Thomas vội vàng tiến lên xem xem, trái tim thắt lại, mấy nhóc con này chỉ được cái lãng phí là tài.

Đây là cái loại quỷ họa phù gì?

Dù sao Thomas cũng không phải Olivia, tốt xấu cũng là điêu khắc sư đồng thau, sự đam mê vài chục năm đối với điêu khắc linh hồn làm cho hắn rất nhanh phát hiện bản chất trong đó.

Tay Thomas bỗng nhiên run rẩy, một mớ quơ hết đống bản vẽ trên bàn lại, đôi mắt trợn to như chuông đồng.

Olivia biết hỏng rồi, hai người hôm nay làm cho Đại chủ tế giận dữ như vậy, "Chú Thomas, là con không tốt, con không nên vẽ linh tinh như vậy, không liên quan gì đến Arthur".

Trâu Lượng nào phải loại người sợ phiền phức, "Những thứ này là do con vẽ, sư phụ đại nhân, đệ tử cảm thấy ngài phải mời con ăn một bữa mới đúng!"

Đương nhiên Trâu Lượng biết không phải Thomas tức giận, nếu như ngay cả cái này cũng nhìn không ra thì trình độ của hắn cũng thật có hạn.

Đầu Thomas lắc như trống lắc, "Tông sư, đây là tác phẩm cấp tông sư, thần thú hiển linh rồi, ha ha ha ha!"

Thomas nổi điên ôm bản vẽ hoa chân múa tay.

Olivia hoàn toàn há hốc mồm, đây là chuyện gì, là người phát ngôn của thần thú, làm lãnh tụ tối cao của thần miếu tại một tòa thành lớn phải luôn luôn nghiêm túc, vậy mà Thomas lại thể hiện như vậy.

" Arthur, đây thật là mô hình của con?"

Trâu Lượng đứng lên vặn eo, "Ai da, con đã đói bụng rồi, bụng đói là không nghĩ ngợi được gì cả".

" A, ăn cơm ăn cơm, lập tức ăn cơm".

Đại chủ tế lại gật đầu như gà mổ thóc, từ khoảnh khắc bản vẽ này xuất hiện địa vị của Arthur đã hoàn toàn bất đồng rồi.

Thomas rất rõ ràng là ai đứng ở trước mắt hắn, đây có thể là thiên tài sẽ thay đổi thế bất lợi của thần miếu trong lĩnh vực điêu khắc linh hồn.

" Olivia, chúng ta cùng đi gọi Ernest nhé, đại khái gã này cũng đói lắm rồi".

" Ờ, đi nào".

" Sư phụ đại nhân, phiền ngài chuẩn bị bữa tối một chút, thịnh soạn một chút, hôm nay con hơi mệt".

" Không thành vấn đề, đương nhiên không thành vấn đề", mặt Thomas cười như hoa sen nở rộ.

Lúc đi tới chỗ ở, Trâu Lượng và Olivia phát hiện cả người Ernest run rẩy giống như sốt rét nhưng vẫn mạnh mẽ chịu đựng.

Mắt Trâu Lượng cũng trợn tròn, vậy mà tên ngốc này đứng tấn nguyên một ngày rồi!

Chapter
1 Chương 1: Ta là Bear!
2 Chương 2: Thiên tàn địa khuyết
3 Chương 3: Thú linh giới
4 Chương 4: Thì ra ka rất mạnh!
5 Chương 5: Điêu khắc linh hồn
6 Chương 6: Ngâm từ
7 Chương 7: Trung bình tấn
8 Chương 8: Mời
9 Chương 9: Ợ!
10 Chương 10: Giá áo túi cơm
11 Chương 11: Thử
12 Chương 12: Thiên phú điêu khắc linh hồn
13 Chương 13: Hành trình
14 Chương 14: Săn ảnh tộc rắn
15 Chương 15: Răng nanh
16 Chương 16: Xin hãy ban cho con một người cần cứu vớt!
17 Chương 17: Tình thương ngập tràn!
18 Chương 18: Thời đến vận đổi
19 Chương 19: Sư phụ nhặt*
20 Chương 20: Minh tinh màn bạc
21 Chương 21: Lên lớp
22 Chương 22: Quỷ họa phù
23 Chương 23: Con mới là sư phụ ta
24 Chương 24: Tính toán
25 Chương 25: Lột xác
26 Chương 26: Hắn đã làm gì?
27 Chương 27: Không cách nào trốn tránh
28 Chương 28: Xử lý hắn!
29 Chương 29: Thuộc tính cuồng
30 Chương 30: Không đi con đường tầm thường
31 Chương 31: Cừu non đã cạo sạch lông
32 Chương 32: Sát thủ được chúc phúc
33 Chương 33: Chém giết
34 Chương 34: Thần thú diễn võ
35 Chương 35: Cùng luyện!
36 Chương 36: Dán núi lở
37 Chương 37: Học chiến ca
38 Chương 38: Thay đổi
39 Chương 39: Chuẩn bị điêu khắc
40 Chương 40: Phá vỡ quy luật: 2-5
41 Chương 41: Tranh đoạt Hồng y đại chủ tế: 2-5
42 Chương 42: Hâm mộ và ghen tỵ: 2-5
43 Chương 43: Trung thực: 2-5
44 Chương 44: Lấy lùi làm tiến: 2-5
45 Chương 45: Arthur hồn nhiên: 2-5
46 Chương 46: Thực luyện: 2-5
47 Chương 47: Làm một trận: 2-5
48 Chương 48: Cung thủ ưng tộc: 2-5
49 Chương 49: Bài toán bay lượn khó giải: 2-5
50 Chương 50: Chiến ca cấm bay: 2-5
51 Chương 51: Hóa ra ở đây cũng biết vẽ tranh: 2-5
52 Chương 52: Suýt lộ tẩy
53 Chương 53: Quán rượu
54 Chương 54: Dâm tặc
55 Chương 55: Thổ phỉ lưu manh đều là đồ bỏ
56 Chương 56: Sát thủ gây chuyện
57 Chương 57: Trẻ con không được nghịch dao
58 Chương 58: Khoe khoang
59 Chương 59: Thứ này hóa ra cũng có tác dụng
60 Chương 60: Thế giới ngầm
61 Chương 61: Người đẹp chen ngang
62 Chương 62: Người đàn ông cần được bảo vệ
63 Chương 63: Hỗn loạn - Chiến ca bồn chồn
64 Chương 64: Anh hùng không biết bơi
65 Chương 65: Miệng rộng đẫm máu
66 Chương 66: Cầu Cầu
67 Chương 67: Ngư long
68 Chương 68: Anh dũng hy sinh?
69 Chương 69: Chiến đấu dưới hầm
70 Chương 70: Chiến ca gió lốc cực hạn
71 Chương 71: Kiến nhiều cắn chết voi
72 Chương 72: Lại thấy huân chương
73 Chương 73: Bear biết diễn trò
74 Chương 74: Vô đề
75 Chương 75: (tt)
76 Chương 76: Uy hiếp +1
77 Chương 77: Chiến sĩ bỉ mông
78 Chương 78: Bỉ mông bạo lực
79 Chương 79: Một quyền như chẻ tre
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: Ta là Bear!
2
Chương 2: Thiên tàn địa khuyết
3
Chương 3: Thú linh giới
4
Chương 4: Thì ra ka rất mạnh!
5
Chương 5: Điêu khắc linh hồn
6
Chương 6: Ngâm từ
7
Chương 7: Trung bình tấn
8
Chương 8: Mời
9
Chương 9: Ợ!
10
Chương 10: Giá áo túi cơm
11
Chương 11: Thử
12
Chương 12: Thiên phú điêu khắc linh hồn
13
Chương 13: Hành trình
14
Chương 14: Săn ảnh tộc rắn
15
Chương 15: Răng nanh
16
Chương 16: Xin hãy ban cho con một người cần cứu vớt!
17
Chương 17: Tình thương ngập tràn!
18
Chương 18: Thời đến vận đổi
19
Chương 19: Sư phụ nhặt*
20
Chương 20: Minh tinh màn bạc
21
Chương 21: Lên lớp
22
Chương 22: Quỷ họa phù
23
Chương 23: Con mới là sư phụ ta
24
Chương 24: Tính toán
25
Chương 25: Lột xác
26
Chương 26: Hắn đã làm gì?
27
Chương 27: Không cách nào trốn tránh
28
Chương 28: Xử lý hắn!
29
Chương 29: Thuộc tính cuồng
30
Chương 30: Không đi con đường tầm thường
31
Chương 31: Cừu non đã cạo sạch lông
32
Chương 32: Sát thủ được chúc phúc
33
Chương 33: Chém giết
34
Chương 34: Thần thú diễn võ
35
Chương 35: Cùng luyện!
36
Chương 36: Dán núi lở
37
Chương 37: Học chiến ca
38
Chương 38: Thay đổi
39
Chương 39: Chuẩn bị điêu khắc
40
Chương 40: Phá vỡ quy luật: 2-5
41
Chương 41: Tranh đoạt Hồng y đại chủ tế: 2-5
42
Chương 42: Hâm mộ và ghen tỵ: 2-5
43
Chương 43: Trung thực: 2-5
44
Chương 44: Lấy lùi làm tiến: 2-5
45
Chương 45: Arthur hồn nhiên: 2-5
46
Chương 46: Thực luyện: 2-5
47
Chương 47: Làm một trận: 2-5
48
Chương 48: Cung thủ ưng tộc: 2-5
49
Chương 49: Bài toán bay lượn khó giải: 2-5
50
Chương 50: Chiến ca cấm bay: 2-5
51
Chương 51: Hóa ra ở đây cũng biết vẽ tranh: 2-5
52
Chương 52: Suýt lộ tẩy
53
Chương 53: Quán rượu
54
Chương 54: Dâm tặc
55
Chương 55: Thổ phỉ lưu manh đều là đồ bỏ
56
Chương 56: Sát thủ gây chuyện
57
Chương 57: Trẻ con không được nghịch dao
58
Chương 58: Khoe khoang
59
Chương 59: Thứ này hóa ra cũng có tác dụng
60
Chương 60: Thế giới ngầm
61
Chương 61: Người đẹp chen ngang
62
Chương 62: Người đàn ông cần được bảo vệ
63
Chương 63: Hỗn loạn - Chiến ca bồn chồn
64
Chương 64: Anh hùng không biết bơi
65
Chương 65: Miệng rộng đẫm máu
66
Chương 66: Cầu Cầu
67
Chương 67: Ngư long
68
Chương 68: Anh dũng hy sinh?
69
Chương 69: Chiến đấu dưới hầm
70
Chương 70: Chiến ca gió lốc cực hạn
71
Chương 71: Kiến nhiều cắn chết voi
72
Chương 72: Lại thấy huân chương
73
Chương 73: Bear biết diễn trò
74
Chương 74: Vô đề
75
Chương 75: (tt)
76
Chương 76: Uy hiếp +1
77
Chương 77: Chiến sĩ bỉ mông
78
Chương 78: Bỉ mông bạo lực
79
Chương 79: Một quyền như chẻ tre