Chương 77

Vụ Khinh nuốt nước bọt: “Màu sắc... rất lạ.”

Lý Tiểu Tửu sửng sốt, nhìn mắt mình trong mắt anh. Hình như không chỉ có một người từng nói mắt cậu thay đổi, sao cậu không có cảm giác gì? Cậu nhíu mày: “Thật sự kỳ lạ sao?”

Vụ Khinh giật mình lắc đầu.

Lý Tiểu Tửu không nhìn anh nữa, con dao trong tay vung lên, xung quanh nhanh chóng có cành cây rơi xuống2đầy đất, máu đỏ nhuộm khắp mặt đất, trước kia bọn họ chưa từng thấy bộ dạng cậu nhanh nhẹn dứt khoát như vậy. Ngay cả Vụ Khinh bên cạnh cũng không dám nói mình có thể làm ra dáng vẻ hung ác, tàn bạo như vậy.

Rốt cuộc cậu đã trải qua chuyện gì vậy?

Hai người lấy thế dao sắc chặt đay rối, dần dần tới gần thân cây to. Các cành cây7xung quanh vẫn sợ hơi nóng trên người Lý Tiểu Tửu, không dám tới gần, tới gần sẽ gặp nguy hiểm. Chúng chỉ có thể không ngừng nóng nảy vặn vẹo trên không trung.

Vụ Khinh đi qua bên cạnh cũng thấy nóng rát, chỉ cách vài bước mà áo anh đã ướt sũng, bên thái dương còn không ngừng có mồ hôi nhỏ xuống vì nóng.

Không hổ danh là người dị năng hệ1hỏa biến dị.

Nhiệt độ này thực sự khủng khiếp!

Anh đi thêm vài bước, vừa tới gần thân cây thì không hề do dự, cắm lưỡi dao kim loại vào.

Thân cây hình như cảm thấy đau đớn, vặn vẹo dữ dội.

Lý Tiểu Tửu ngắm chuẩn cũng chém tới, nhưng dao bình thường làm sao có thể dễ dàng làm tổn thương thực vật biến dị được?

Cậu chém xuống một dao này với sức lực7rất lớn, thân dao không chịu được va chạm, bắn ra. Lý Tiểu Tửu lùi lại vài bước, thiếu chút nữa đã bị lưỡi dao bay qua cắt phải. Khi cúi đầu, trong tay cậu chỉ còn lại có cán dao.

Vụ Khinh tránh cành cây tấn công, nhìn cán dao trong tay cậu thì ngẩn người ra vài giây. Rõ ràng anh không ngờ sức lực cậu lại lớn như vậy.

Tay tê dại0vì chấn động, nhưng trên thân cây chỉ có thêm một vết cắt nhỏ.

Cậu khẽ mím môi và nhíu mày, rõ ràng đã không nhịn được nữa.

Theo thân cây vặn vẹo, lá cây cũng rơi xuống, Vụ Khinh ở bên cạnh không ngừng chặt cây, Lý Tiểu Tửu lại hất tất cả cành cây, lá cây vào dưới gốc cây. Vụ Khinh thấy vậy thì ngỡ ngàng mãi đến khi Lý Tiểu Tửu gọi anh: “Không cần chém nữa.” Sau đó cậu ném một ngọn lửa qua.

Củi khô gặp lửa liền bốc cháy, thân cây cũng theo đó bắt đầu bốc cháy, nó không di chuyển được, chỉ có thể vặn vẹo thân cây, thể hiện sự đau đớn của mình vào giờ phút này.

Lửa càng cháy càng lớn, giống như có ý thức chỉ đốt ở trên một thân cây.

Vụ Khinh bất lực quay đầu: “Em đã dự định đốt cháy nó, vì sao lúc anh chém, em không nói gì?”

Lý Tiểu Tửu sửng sốt vài giây, màu tối tăm trong con mắt dần dần giảm lại, cậu mờ mịt nhìn Vụ Khinh nhưng không nói gì.

Vụ Khinh trợn mắt nhìn cậu, rồi xoay người đi, mới đi được mấy bước, Lý Tiểu Tửu ngây người mấy giây mới hiểu ra: “A, quên mất!”

Dưới chân anh lảo đảo, thiếu chút nữa thì ngã nhào.

“...” Cung phản xạ của đối phương quá dài, phản ứng quá chậm làm anh hoàn toàn không theo kịp!

Cành cây bị cháy bắt đầu rơi xuống. Lý Tiểu Tửu đứng dưới tán cây nhưng không bị rơi trúng. Lửa cháy không tổn thương được cậu. Cậu cứ đứng yên tại chỗ, nhìn cành cây nổ mạnh và rơi xuống.

Khi cái cây to kia nổ tung, mắt cậu mơ hồ nhìn thấy có ánh sáng màu xanh lục lóe lên. Sau khi xác định mình không nhìn nhầm, cậu hoàn toàn không do dự đi tới.

“Ầm!”

Thân cây phía sau rơi xuống đất, tia lửa văng ra khắp nơi, phát ra tiếng va chạm lớn. Vụ Khinh quay đầu, anh mơ hồ nhìn thấy Lý Tiểu Tửu đi ra khỏi đám lửa. Sau khi lắc đầu, anh gọi: “Em còn làm gì ở đó nữa? Nhanh về thôi.”

Màu xanh lục trong tay biến mất, Lý Tiểu Tửu giơ tay lên, cố nén kích động muốn có được cảm giác thoải mái khi đặt vật kia ở trong tay, cậu đi tới.

Đó là của A Man, cậu không thể dùng nó được.

Mọi người không còn bị cản trở, cuối cùng đã an toàn xuống đến dưới chân núi.

Phía xa có một đám người đi tới. Bọn họ nhìn thấy là một đám giáo viên.

Nại Chi Tiên đi ở phía trước, sau khi nhìn thấy bọn họ, cô chạy tới.

Mắt cô nhìn lướt qua mấy người dị năng hôn mê, vẻ mặt biến đổi: “Chuyện gì xảy ra vậy?”

“Sao vậy?!”

“Tình hình thế nào?”

Giáo viên của lớp học khác cũng đi tới, thấy vậy ngờ vực hỏi.

Vụ Khinh nhớ tới hai người đã chết, vẻ mặt rất khó coi. Anh đặt người dị năng hôn mê sang một bên, lạnh lùng nói: “Chuyện gì xảy ra? Các người không nhìn thấy sao?” Thấy vẻ mặt mọi người biến đổi, anh cười lạnh nói: “Các người biết không, trong năm người dị năng bọn họ, hai người đã chết, chết rồi đấy!”

Sắc mặt Nại Chi Tiên trắng bệch, nhìn Vụ Khinh mất khống chế và cảm thấy không thể tin nổi, lùi lại vài bước.

Giáo viên lớp khác ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ đều có vẻ sợ hãi. Chuyện... Chuyện gì xảy ra vậy?

Vụ Phi Anh kéo Vụ Khinh lại, kêu lên: “Anh.”

Vụ Khinh hít sâu một hơi. Mặc dù những người này không liên quan gì đến anh, nhưng lúc đi đã nói rõ, có tiểu đội dị năng đang âm thầm tra xét, bảo đảm an toàn tính mạng cho bọn họ.

Nhưng còn bây giờ thì sao?

Bọn họ chiến đấu với thực vật biến dị hơn hai giờ, vì sao mãi vẫn không có ai tới giúp! Quả thật quá châm chọc.

Nại Chi Tiên cố nén cảm giác bất an trong lòng, vừa rồi thấy trên núi có khói đen bốc lên, cô đã muốn đi qua đó kiểm tra, nhưng giáo viên lớp khác đến tìm có việc nên cô không qua được, nhưng cô không biết chỉ một lúc đã xảy ra chuyện như vậy.

Hơn nữa, người gặp chuyện không may còn là học sinh của cô.

Cô hít sâu một hơi, cố kiềm chế sự hoảng loạn trong lòng mà hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mọi người gặp phải cái gì?”

Lý Tiểu Tửu thấy bọn họ giận nhưng kiềm chế không nói lời nào, cậu nhíu mày đi tới nói: “Cô giáo, phía trên có cây biến dị, mấy người này bị nó tấn công. Chờ tới khi bọn em phát hiện thì bọn họ bị nhốt ở trên cây, có hai người ngạt thở chết. Mặc dù cứu được ba người bọn họ, nhưng mãi không thấy tỉnh lại. Chuyện quan trọng nhất bây giờ là phải tìm người khám cho bọn họ đã!”

Cây biến dị sao?!

Mấy giáo viên đứng phía sau nghi ngờ nói: “Cậu bạn nhỏ, các em thật sự gặp phải cây biến dị sao? Có phải nhìn nhầm, hoặc là thứ khác không?”

Lý Tiểu Tửu nhíu mày: “Nếu mọi người không tin, có thể đi tới đó xem thử.”

Nại Chi Tiên thực sự bị giật mình, cô dẫn dắt học sinh lâu như vậy, tuy cũng có người bị thương nhưng vẫn chưa từng có hiện tượng chết. Từ khi căn cứ thành lập đến nay chưa từng xảy ra chuyện như vậy, bởi vì bọn họ không cho phép chuyện này xảy ra. Một khi xảy ra chuyện như vậy, sẽ không chỉ đơn giản là một mạng người. Trường học đánh mất lòng tin, có ai còn đồng ý tới trung tâm đào tạo của bọn họ nữa?

Nhưng hôm nay rõ ràng đã xảy ra chuyện, còn là học sinh của cô. Trong nháy mắt, Nại Chi Tiên giống như bị sét đánh!

Vụ Khinh dẫn theo mọi người mau chóng rời đi, không để ý tới bọn họ. Các giáo viên khác ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ bắt đầu lo lắng cho học sinh trong núi. Sau khi cho người đưa ba người dị năng đang hôn mê đi, bản thân bọn họ quay trở lại xe, bàn bạc cách xử lý chuyện này.

Dù người chết không phải là học sinh của bọn họ, nhưng lần này bọn họ cùng đi, tóm lại sẽ bị ảnh hưởng.

Chapter
1 Chương 1: Cuộc hành trình bắt đầu
2 Chương 2: Luận về tầm quan trọng của vinh quang vương giả
3 Chương 3: Quái vật đáng sợ xuất hiện
4 Chương 4: Ích kỷ
5 Chương 5: Trốn
6 Chương 6: Hy vọng tiêu tan
7 Chương 7: Rơi vào khủng hoảng
8 Chương 8: Lý tiểu hoa chết
9 Chương 9: Căn cứ của người sống sót
10 Chương 10: Dị năng lại hiện ra
11 Chương 11: Đi theo quân đội
12 Chương 12: Chó zombies xuất hiện
13 Chương 13: Lưu manh quấy nhiễu
14 Chương 14: Dị năng hỏa ở trình độ cao nhất
15 Chương 15: Trương niệm thức tỉnh
16 Chương 16: Chơi với lửa có ngày chết cháy?
17 Chương 17: Rời khỏi căn cứ
18 Chương 18: Không gian
19 Chương 19: Nỗi buồn của người thấp lùn
20 Chương 20: Thức ăn và không gian
21 Chương 21: Mèo biến dị
22 Chương 22: Mèo thiếu não
23 Chương 23: Mèo biến dị bị chinh phục bởi một hộp cá hộp
24 Chương 24: Đặt tên là đại bạch
25 Chương 25: Hành trình của hai đứa trẻ và một con vật
26 Chương 26: Có người xuất hiện
27 Chương 27: Sự khác biệt giữa người và người
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
Chapter

Updated 135 Episodes

1
Chương 1: Cuộc hành trình bắt đầu
2
Chương 2: Luận về tầm quan trọng của vinh quang vương giả
3
Chương 3: Quái vật đáng sợ xuất hiện
4
Chương 4: Ích kỷ
5
Chương 5: Trốn
6
Chương 6: Hy vọng tiêu tan
7
Chương 7: Rơi vào khủng hoảng
8
Chương 8: Lý tiểu hoa chết
9
Chương 9: Căn cứ của người sống sót
10
Chương 10: Dị năng lại hiện ra
11
Chương 11: Đi theo quân đội
12
Chương 12: Chó zombies xuất hiện
13
Chương 13: Lưu manh quấy nhiễu
14
Chương 14: Dị năng hỏa ở trình độ cao nhất
15
Chương 15: Trương niệm thức tỉnh
16
Chương 16: Chơi với lửa có ngày chết cháy?
17
Chương 17: Rời khỏi căn cứ
18
Chương 18: Không gian
19
Chương 19: Nỗi buồn của người thấp lùn
20
Chương 20: Thức ăn và không gian
21
Chương 21: Mèo biến dị
22
Chương 22: Mèo thiếu não
23
Chương 23: Mèo biến dị bị chinh phục bởi một hộp cá hộp
24
Chương 24: Đặt tên là đại bạch
25
Chương 25: Hành trình của hai đứa trẻ và một con vật
26
Chương 26: Có người xuất hiện
27
Chương 27: Sự khác biệt giữa người và người
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135