Chương 130

An Dương cảm thấy trong lòng mềm nhũn như bông, như hóa thành một khối nhão dính dính.

Nàng ấy tháo chiếc nhẫn trên tay ra, đưa tay chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Ninh Chiêu: “Thật đẹp, đây chính là hài tử mà Lục tỷ tỷ sinh ra.”

Chỉ nhìn thôi mà trong lòng đã thấy vui rồi.

An Dương không ngồi lâu, chỉ ngồi một lúc rồi quay lại chính phòng đưa lễ gặp mặt cho hài tử, sau đó quay lại tiền viện, nhường chỗ nói chuyện lại cho Khương Đường.

Lục Cẩm Dao nhìn thấy Khương Đường liền nở nụ cười trước: “Ngươi không biết đâu, sinh Chiêu ca nhi thiếu chút nữa đau chết ta.”

Lời này nàng không nói với Trịnh thị, không nói với Cố Kiến Châu, cũng không nói với mẫu thân nàng, mà đối với Khương Đường lại dễ dàng nói ra.

Khương Đường đau lòng nói: “Bạch Vi nói ngươi sinh nhanh, nhưng cho dù nhanh thì cũng phải chịu đau, chịu khổ.”

Lục Cẩm Dao cũng cảm thấy mình chịu khổ, hơn nữa còn là rất khổ nữa.

May mắn Cố Kiến Châu vẫn luôn canh chừng ở bên, bằng không trong lòng nàng cũng sẽ không dễ chịu.

Hiện giờ nàng có một hài tử là đã thấy đủ rồi, không muốn sinh thêm đứa thứ hai nữa. Có lẽ vài năm sau thấy Chiêu ca nhi nhu thuận đáng yêu, Lục Cẩm Dao mới có tâm tư sinh tiểu nữ nhi.

Gả vào Hầu phủ có bà bà Trịnh thị này là nàng đã thỏa mãn rồi, không nói đến cái khác, chỉ riêng chuyện chưa sinh hài tử mà không thúc giục là đã tốt hơn bao nhiêu người rồi. Tính ra Trịnh thị còn không thúc giục nhiều bằng mẫu thân nàng, chỉ hỏi qua một lần rằng có muốn mời thái y xem một chút không. Lục Cẩm Dao khi đó cũng đang điều trị thân thể, muốn chờ xem trước liền cự tuyệt.

Sau đó không hỏi thêm một lần nào nữa.

Lục Cẩm Dao thở dài nói: “Còn không phải sao, ta không muốn sinh nữa, trước tiên nuôi dưỡng hài tử này cho thật tốt là được, chuyện khác cứ từ từ rồi lại tính sau.”

Khương Đường nói: “Chiêu ca nhi thật sự đáng yêu, làm cho người ta vừa nhìn liền thích.”

Đây là sự thật, Khương Đường chưa từng thấy tiểu hài tử mới sinh nhưng Chiêu ca nhi bộ dáng rất đẹp, không khóc cũng không nháo, chỉ yên lặng ngủ, thật đáng yêu.

Lục Cẩm Dao nhoẻn miệng cười: “Nếu ngươi thấy thích thì cũng thành thân đi, tự mình sinh một đứa.”

Nàng chưa từng hỏi qua chuyện của Khương Đường và Cố Kiến Sơn, lời này cũng có ý thăm dò. Cố Kiến Sơn đi Tây Bắc, rốt cuộc là tính toán như thế nào.

Với dung mạo của Khương Đường, đứa nhỏ sinh ra nhất định sẽ càng đẹp.

Khương Đường vội vàng nói: “Ta còn không vội, không muốn thành thân sớm như vậy.”

Đây là sự thật, đến bây giờ Khương Đường cũng không dám nói sau này nhất định sẽ gả cho Cố Kiến Sơn, cứ thuận theo tự nhiên đi.

Lục Cẩm Dao lại nhớ tới sinh nhật Khương Đường vào ngày hai mươi hai tháng Chạp, nàng đã mười lăm tuổi nhưng vẫn chưa cập kê.

Tính ra tuổi tác vẫn còn hơi nhỏ.

Cha nương Khương Đường không ở Thịnh Kinh, sau này cũng gần như là cả đời không qua lại với nhau nữa, vậy nên lễ cập kê này phải làm cái gì bây giờ.

Lục Cẩm Dao: “Ngày hai mươi hai này là sinh nhật của ngươi, lễ cập kê này ngươi đã có dự định gì chưa?”

Khương Đường khẽ sửng sốt, phản ứng lại Lục Cẩm Dao nói là sinh nhật của mình, nàng nói: “Ta còn chưa có dự định gì hết.”

Lục Cẩm Dao trầm ngâm nói: “Nếu không phải ta đang ở cữ thì sẽ tự mình làm lễ cập kê cho ngươi, để ta ngẫm lại xem.”

Khương Đường: “Chuyện này không cần làm lớn đâu, ngươi đang ở cữ, không cần quan tâm đến chuyện của ta đâu.”

Lục Cẩm Dao sao có thể không quan tâm cho được, lễ cập kê là chuyện quan trọng cả đời chỉ có một lần. Sau này Khương Đường không thể thiếu chuyện qua lại với thế gia phu nhân nương tử, không làm lớn làm sao được, sau này mà nói ra cũng thấy kỳ cục.

Lục Cẩm Dao nói: “Để ta ngẫm lại rồi nói sau, ngươi không cần quan tâm gì hết, cứ nghe ta là được rồi.”

Cho dù Khương Đường khuyên thế nào Lục Cẩm Dao cũng không buông lỏng, hạ quyết tâm muốn làm lớn một hồi: “Vào ngày lễ cập kê của ngươi có thể ta không thể qua được, ngươi đưa cho An Dương quận chúa một tấm thiệp mời, nàng đi so với ai cũng có tác dụng hơn.”

Nhân tình qua lại, cũng phải dùng ở nơi có nhu cầu.

Một mình An Dương cũng đủ để chống đỡ cả sân.

Khương Đường: “Lục tỷ tỷ, ta...”

Lục Cẩm Dao nói: “Ngươi cứ nghe lời ta, ta vừa mới sinh hài tử xong, cũng không muốn lãng phí thời gian tinh lực rối rắm mấy vấn đề của ngươi đâu.”

Khương Đường có chút ngượng ngùng, nàng đến tham gia lễ tắm ba ngày của Chiêu ca nhi, lại còn để cho Lục Cẩm Dao phải quan tâm đến chuyện của nàng: “Vậy ta nghe theo Lục tỷ tỷ. Đúng rồi, lễ tắm ba ngày của Chiêu ca nhi, ta đưa tới cái khóa trường mệnh này, hy vọng hắn khỏe mạnh lớn lên.”

Cái khóa này được làm bằng bạc, cũng không phải quá quý trọng, chỉ là một phần tâm ý mà thôi.

Lục Cẩm Dao không nói những lời khách sáo, nói thẳng rất thích: “Chiêu ca nhi xem như do ngươi nuôi lớn, những thứ ăn uống kia đều vào trong bụng hắn hết, ngày sau nhất định sẽ rất thân thiết với a di ngươi.”

Khương Đường nhịn không được cười cười: “Ta cũng thích Chiêu ca nhi, ta muốn mở một trung tâm mỹ thực, đến lúc đó Chiêu ca nhi muốn đến ăn cái gì thì cứ ăn cái đó. Những chuyện khác tạm thời không vội, Lục tỷ tỷ, ta muốn tự mình lập nghiệp trước, sau đó mới cân nhắc đến hôn sự.”

Thế gia coi trọng môn đệ, mấy nhi tức của Trịnh thị người có thân thế kém nhất cũng là thứ nữ Hầu phủ.

Khương Đường hiện tại không cha không nương, ngay cả người nhà cũng không có. Gia thế Cố Kiến Sơn bày ở chỗ này, cho dù nàng ngàn tốt vạn tốt thế nào thì chênh lệch trên thân thế cũng không xóa được.

Cho dù chuộc thân, nàng vốn dĩ đã từng làm nha hoàn, ở quan phủ cũng có thể tra được.

Tựa như suy nghĩ trước kia, muốn gả cho Cố Kiến Sơn nhưng không cần phải trả giá chuyện gì, chỉ thầm nghĩ gả cho hắn, trên đời này không có chuyện như vậy.

Tương tự như vậy, Cố Kiến Sơn muốn cưới nàng, muốn lột bỏ gia thế của mình để cưới một người là Khương Đường, nói cái gì cũng không liên quan đến Hầu phủ. Vậy hắn mười mấy năm hưởng thụ cẩm y ngọc thực thì tính là cái gì.

Đến loại thời điểm này, Khương Đường mới càng có thể hiểu được, thế nào gọi là nhà, thế nào là một nét viết không ra hai chữ cố.

Lục Cẩm Dao vỗ vỗ tay Khương Đường: “Ngươi còn nhỏ, tạm thời không vội.”

Trên đời này không chỉ có một mình Cố Kiến Sơn là nam nhân, nam nhân trên đời này có rất nhiều.

Hai người lại nói chuyện thêm một lúc rồi Khương Đường đi tới tiền viện trước. Lục Cẩm Dao một lúc nữa sẽ đi qua tham gia lễ tắm ba ngày của nhi tử. Tháng Chạp, nàng phải mặc ấm áp một chút, tuyệt đối không thể gặp gió.

Trong chính sảnh, khách nhân hoặc ngồi hoặc đứng, trong phòng đốt than, ấm áp, trên khuôn mặt cả chủ lẫn khách đều vui vẻ.

Trịnh thị nói chuyện với Bình Dương Hầu phu nhân. Hàn thị ở một bên bồi tiếp.

Lễ tắm ba ngày, quà tặng lễ của Bình Dương Hầu phủ rất nặng, vòng cổ, khóa trường mệnh... Thậm chí còn chuẩn bị cả ngọc bội để sau này dùng, có thể thấy được là thật sự cao hứng.

Không cần nói cũng biết Trần thị vui đến cỡ nào, sáng hôm qua bà ấy đã đến năm ngoại tôn tử một lần. Mới chỉ sinh ra có ba ngày mà bà ấy đã sắp xếp mọi chuyện khi lớn lên: “Chờ Chiêu ca nhi lớn lên, mời Lâm lão làm lão sư, học đọc sách, tập bắn cung, mọi thứ đều không thể lơ là được.”

Nụ cười trên miệng Hàn thị cũng sắp cứng đờ, thầm nghĩ, suy nghĩ thật là đủ xa, muốn đọc sách thì ít nhất cũng phải ba tuổi mới vỡ lòng, chẳng lẽ Lục Cẩm Dao sinh ra một thần đồng sao.

Trịnh thị: “Bà thông gia nói phải, tuy biết lúc Chiêu ca nhi sinh ra trời bổng hửng nắng, mặc dù là điềm lành nhưng cũng đừng nói ra bên ngoài.”

Trịnh thị sợ hoàng gia kiêng kị những thứ này.

Trần thị hiểu được đạo lý này, chính mình biết là được rồi: “Bà thông gia nói rất đúng.”

Loại chuyện có lợi cho Lục Cẩm Dao này Hàn thị đương nhiên sẽ không nói ra bên ngoài. Hơn nữa, nếu bên ngoài truyền ra tin đồn gì, người đầu tiên bà bà tìm tới chính là nàng ấy.

Hai vị Hầu phu nhân lại khen ngợi lẫn nhau vài câu, đợi sắp tới giờ lành, Lục Cẩm Dao mới khoác áo choàng thật dày, đầu đội trang sức hồng bảo thạch đi ra.

Nàng cũng không phải đi bộ tới mà là ngồi kiệu mềm, đi theo còn có Chiêu ca nhi cũng được ôm ra, nâng đến cửa chính sảnh.

Mọi người đã lâu không gặp Lục Cẩm Dao, nàng so với trước kia cũng không thay đổi nhiều lắm, có khác nhau chỉ là hai ba tháng không ra ngoài nên càng trắng hơn, trên mặt điểm phấn như phủ thêm hai ráng mây hồng làm cho vừa đoan trang đại khí lại thêm hai phần minh diễm.

Một thân y phục này của nàng cũng thật đẹp, áo khoác màu đỏ thêu hoa văn đám mây, làn váy bên dưới cũng thật rộng, không hề cồng kềnh một chút nào.

Trên đầu đeo trâm vàng hồng bảo thạch, khuyên tai cũng là hồng bảo thạch, dưới ánh mặt trời phản chiếu ra ánh sáng chói mắt.

Chính mình làm ăn buôn bán mỗi ngày một đấu kim, phu quân là trọng thần trong triều, nhà mẹ đẻ là thế gia thừa tước, huynh đệ trong nhà cũng đều tiến lên, hiện giờ lại sinh nhi tử, thật sự khiến người ta phải ghen tỵ.

Lục Cẩm Dao chào hỏi mọi người rồi mang theo Chiêu ca nhi đi quanh một vòng, lúc này mới đem hài tử giao cho sư nương Cố Kiến Châu, bà ấy sẽ chủ trì lễ tắm ba ngày.

Những chuyện đại sự như lễ tắm ba ngày, lễ cập kê đều phải tìm trưởng bối đức cao vọng trọng tới chủ trì.

Sư phụ Cố Kiến Châu là Trần thái phó đương triều, phu nhân là Đoàn thị, lễ tắm ba ngày do Đoàn phu nhân chủ trì là thích hợp nhất.

Lục Cẩm Dao nghĩ, nếu thật sự không tìm được người nào thì sẽ xin Đoàn phu nhân chủ trì lễ cập kê cho Khương Đường.

Đến lúc đó nàng có thể nói rằng đó là do công lao của Khương Đường đối với dịch bệnh ở Điền Nam, nàng bảo Cố Kiến Châu mang theo vôi và dấm, vốn đó là đề nghị của Khương Đường.

Đoàn phu nhân ôm Chiêu ca nhi, nha hoàn bưng chậu đồng tới, bên trong chậu là nước ấm, để tân khách ngồi ở đây thêm quà vào chậu.

Đều là gia đình phú quý, ai cũng không thiếu tiền bạc, cầm thỏi vàng thỏi bạc thêm vào trong.

Vị ma ma đi theo Đoàn phu nhân rửa cho Chiêu ca nhi một chút tượng trưng, vừa rửa vừa nói: “Trước gội đầu, làm vương hầu, lại rửa vai, làm đại quan, không lo ăn, không lo mặc, Quan Âm Bồ Tát bảo bình an.”

Sau khi tắm xong lập tức bọc hài tử lại, giao vào trong ngực vú nuôi.

Lục Cẩm Dao cười khanh khách nói: “Trong nhà đã chuẩn bị bàn tiệc, mọi người ăn uống ngon miệng nhé, ngàn vạn lần đừng khách khí. Ta cũng chuẩn bị lễ vật cho mọi người, chỉ là một chút tâm ý để mọi người cùng dính chút không khí vui mừng.”

Lục Cẩm Dao chuẩn bị chính là hộp quà bánh nướng trứng chảy mà Cẩm Đường Cư bán, hộp cực kỳ đẹp mắt, lấy ra tặng người vô cùng có mặt mũi.

Nếu bán thì một hộp phải mất hai lượng bạc.

Ngoại trừ bánh nướng trứng chảy, mỗi người còn có hai quả trứng đỏ, chính là để dính chút không khí vui mừng chứ cũng không đáng giá lắm.

Bàn tiệc rất chỉnh tề, bày mấy chục bàn, một bàn hơn hai mươi món ăn.

Khương Đường nhìn thức ăn, nếu nàng làm lễ cập kê thì cũng phải mở tiệc chiêu đãi tân khách, đến lúc đó nhất định không thể tự mình nấu ăn mà phải mời đầu bếp.

Cũng may Khương Đường có kinh nghiệm về phương diện này, đầu bếp có thể hỏi Triệu đại nương các nàng. Về phần thiếp mời, Khương Đường muốn gửi cho mấy người Lục Anh, còn có An Dương quận chúa, tiểu nương tử Yến gia.

Trưởng bối thì có Triệu đại nương, Trịnh thị.

Mặc dù xuất thân khách khứa khác nhau, nhưng tất cả đều là khách nhân.

Từ Vĩnh Ninh Hầu phủ trở về, Khương Đường bắt đầu xác định các món ăn trong lễ cập kê.

Trong nhà quá nhỏ, không thể sắp xếp được nhiều người như vậy. Vậy thì tổ chức lễ cập kê ở tiệm lẩu cũng được, để tiệm lẩu nghỉ bán một ngày. Vừa lúc trong tiệm có bệ bếp đủ để nấu cơm.

Nàng biết mình hiện giờ không có bối cảnh, tiền bạc cũng không nhiều, điều duy nhất có thể làm chính là đồ ăn ngon một chút, khách mới có thể tận hứng.

Nàng tính toán, trong lễ cập kê có thể làm hai bàn, vẫn là dưới tình huống Lục Anh các nàng đều có thể đi ra ngoài tham dự.

Lúc Lục Cẩm Dao không nói, nàng đối với chuyện lễ cập kê này không có gì chờ đợi cả, chẳng qua chỉ là một ngày sinh nhật mà thôi, làm bánh sinh nhật, chính mình cũng qua.

Thế nhưng, sau khi Lục Cẩm Dao nói xong lại bắt đầu ngóng trông ngày hôm nay đến.

Chỉ là nơi này cách Tây Bắc mấy ngàn dặm, đầu tháng gửi thư, đợi đến ngày sinh nhật nàng, Cố Kiến Sơn hẳn là có thể nhận được thư rồi.

Khương Đường kẹp tờ thực đơn vào trong sổ, sinh nhật còn hơn mười ngày, tạm thời không cần phải vội. Chờ ngày mai An Dương đi tới tiệm lẩu, nàng đã nói sẽ mời An Dương ăn cơm, sáng mai phải dậy sớm một chút.

Sáng sớm hôm sau, Khương Đường liền đi đến tiệm lẩu.

Sắp đến giữa trưa, An Dương không đến một mình, nàng ấy dẫn theo biểu muội, còn có hai người bạn chơi cùng tới đây.

Còn lặng lẽ nói với Khương Đường: “Lại đây chống lưng cho ngươi đấy, xem ra tiệm lẩu này của ngươi đã mở lâu rồi, đáng ra ngươi phải nói cho ta biết từ lâu rồi mới phải.”

Khương Đường: “Lần sau nhất định sẽ nói cho ngươi sớm hơn, bây giờ sẽ đưa lên cho các ngươi lẩu nấm nhé, món này ngon nhất. Sẽ bỏ nhiều nấm cho các ngươi, mà ngươi nhất định phải gọi đậu phụ chiên và đậu phụ đông đấy, còn có củ cải nữa, đây là mấy món ngon nhất.”

An Dương cười cười: “Ta biết rồi, lát nữa ngươi phải tới ngồi ăn chung đấy, mời ta ăn cơm mà chủ nhân không ngồi chung thì tính cái gì.”

Khương Đường: “Chuyện đó là đương nhiên, lát nữa ta sẽ tới.”

An Dương sợ Khương Đường không tới, chỉ bảo An Ninh mang người lên lầu trước, sau đó đi theo Khương Đường xuống phòng bếp.

Buổi trưa, khách khứa khá đông, còn có hai nam tử khoảng chừng bốn mươi tuổi đang ngồi ăn cơm ở bên ngoài.

Tuyết rơi hôm qua vẫn chưa tan hết, bên ngoài băng thiên tuyết địa, không biết lạnh đến cỡ nào mà hai người này ăn đến khí thế ngất trời như thế.

An Dương chỉ cảm thấy hai người này cực kỳ quen mắt, một người trong đó hình như là Hộ Bộ Thượng thư, còn người ngồi đối diện kia hình như là Đại Lý Tự khanh.

An Dương không vội nói cho Khương Đường nghe mà đến gần xác nhận xem thử, hóa ra là thật.

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 179
180 Chương 180
181 Chương 181
182 Chương 182
183 Chương 183
184 Chương 184
185 Chương 185
186 Chương 186
187 Chương 187
188 Chương 188
189 Chương 189
190 Chương 190
191 Chương 191
192 Chương 192
193 Chương 193
194 Chương 194
195 Chương 195
196 Chương 196
197 Chương 197
198 Chương 198
199 Chương 199
200 Chương 200
201 Chương 201
202 Chương 202
203 Chương 203
204 Chương 204
205 Chương 205
206 Chương 206
207 Chương 207
208 Chương 208
209 Chương 209
210 Chương 210
211 Chương 211
212 Chương 212
213 Chương 213
214 Chương 214
215 Chương 215
216 Chương 216
217 Chương 217
218 Chương 218
219 Chương 219
220 Chương 220
221 Chương 221
222 Chương 222
223 Chương 223
224 Chương 224: Ngoại truyện 1
225 Chương 225: Ngoại truyện 2
226 Chương 226: Ngoại truyện 3
227 Chương 227: Ngoại truyện 4
228 Chương 228: Ngoại truyện 5
229 Chương 229: Ngoại truyện 6
Chapter

Updated 229 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 179
180
Chương 180
181
Chương 181
182
Chương 182
183
Chương 183
184
Chương 184
185
Chương 185
186
Chương 186
187
Chương 187
188
Chương 188
189
Chương 189
190
Chương 190
191
Chương 191
192
Chương 192
193
Chương 193
194
Chương 194
195
Chương 195
196
Chương 196
197
Chương 197
198
Chương 198
199
Chương 199
200
Chương 200
201
Chương 201
202
Chương 202
203
Chương 203
204
Chương 204
205
Chương 205
206
Chương 206
207
Chương 207
208
Chương 208
209
Chương 209
210
Chương 210
211
Chương 211
212
Chương 212
213
Chương 213
214
Chương 214
215
Chương 215
216
Chương 216
217
Chương 217
218
Chương 218
219
Chương 219
220
Chương 220
221
Chương 221
222
Chương 222
223
Chương 223
224
Chương 224: Ngoại truyện 1
225
Chương 225: Ngoại truyện 2
226
Chương 226: Ngoại truyện 3
227
Chương 227: Ngoại truyện 4
228
Chương 228: Ngoại truyện 5
229
Chương 229: Ngoại truyện 6