Chương 109

Người lôi thôi thì thôi, mỗi lần Lưu đại tẩu làm đồ ăn đều bao tóc lại, ngay cả xe đẩy tay cũng lau chùi sạch sẽ. Việc thu tiền cũng hoàn toàn giao cho Lưu đại nương, bàn tay chạm tới đồng tiền tuyệt đối không dính sủi cảo.

Nếu khách ăn mà không may xảy ra chuyện, cuối cùng nàng vẫn phải đứng ra.

Khương Đường cũng lưu ý Hứa gia một chút, bởi vì nhà đó quá nhiều hài tử. Hai đứa khá mập, còn ba tiểu cô nương thì gầy như que củi.

Hứa gia nương tử Vương thị là một người rất gầy, nhìn cực kỳ hiền lành. Ánh mắt giống như nước, thường xuyên bị bà bà mắng. Một mình phải lo cho sáu hài tử, có lẽ không thể làm quá nhiều việc.

Nhà này không được, có bà bà như vậy thì không được.

Khương Đường cười nói: "Vậy đa tạ tẩu tử, ta cũng thấy quầy bán sủi cảo kiếm được tiền, mà tiền đặt ở trên người lại không yên nên muốn đầu tư số tiền này vào chuyện buôn bán khác."

Lưu đại tẩu gãi đầu, tiếc nuối: "Ta chỉ tiếc một người không thể phân thành hai, nếu không thì nhất định ta sẽ là người đầu tiên đi theo muội tử làm ăn."

Đây là lời thật lòng của Lưu đại tẩu, thật ra nàng ấy cũng nghĩ, không biết việc làm ăn mới có kiếm được nhiều tiền hơn hay không, nếu như người khác kiếm được nhiều hơn nhà nàng ấy, cuộc sống tốt hơn nhà nàng ấy thì sao.

Trong lòng nhất định sẽ không phục, rõ ràng nàng ấy mới là người đầu tiên làm ăn với Khương Đường.

Nhưng nói cho cùng đây là việc làm ăn của Khương Đường, nàng ấy không thể coi quầy hàng là của mình bởi vì Khương Đường không quản.

Khương Đường hơi khó xử: "Ta cũng xem tẩu tử như tỷ tỷ ruột của ta, nên nghĩ cái gì hỏi cái đó. Ta sống ở đây một mình, ngoại trừ tiền bạc thì không có gì khác để dựa vào. Nhưng nhiều tiền bạc thì dễ dàng trêu chọc sói, cho nên không biết phải làm thế nào. Việc tuyển người mới này phải thận trọng hơn một chút."

Lưu đại tẩu cầm tay Khương Đường, trong lòng càng thêm thương tiếc: "Nếu ngươi muốn làm ăn thì cứ chọn nhà thứ ba bên tay phải. Nhà thứ hai là một nữ nhân nuôi ba hài tử, trong nhà thiếu tiền là thật, nhưng mấy hài tử phải làm sao? Ngươi có lòng hảo tâm giúp đỡ bọn họ, dẫn bọn họ làm ăn, cuối cùng lại thành ra kết thù."

Lưu đại tẩu chậm rãi suy nghĩ mới nghĩ rõ ràng, Khương Đường tìm người hợp tác làm ăn buôn bán, tìm ai cũng được, không nhất thiết phải là nàng ấy. Sau này nếu nàng ấy làm tốt công việc buôn bán, có lẽ Khương Đường sẽ sẵn sàng dẫn nàng ấy đi làm việc khác. Nếu bây giờ nàng ấy cứ nhìn chằm chằm vào công việc buôn bán nhỏ kia, náo loạn với Khương Đường thì ngày tốt sau này sẽ không còn liên quan gì với nàng ấy nữa.

Nghĩ thông suốt mấy chuyện này, lại cố gắng chăm chỉ làm việc tốt cũng không còn là việc khó.

Tiền bạc động lòng người, nhưng Lưu đại tẩu cảm thấy nếu là của mình thì nhất định sẽ là của mình, không phải thì nhất định không phải.

Khương Đường gật đầu: "Cám ơn tẩu tử, ta sẽ không nói những lời này cho người khác biết. Lúc ta về nhà, ta sẽ tự cân nhắc mời người làm, nếu không có chuyện gì khác nữa thì ta về nhà đây."

Lưu đại tẩu tiễn Khương Đường ra ngoài, đưa người đến cửa nhà, nàng ấy mới lo lắng hỏi: "Lúc này muội tử muốn bán cái gì, không phải cũng là sủi cảo đấy chứ?"

Nếu bán sủi cảo, bày chung trên một con phố với nàng ấy, chẳng phải nàng ấy sẽ không bán được nhiều như hiện nay nữa sao?

Lưu đại tẩu không muốn Khương Đường bán sủi cảo, nhưng công thức là của Khương Đường, nàng muốn bán cái gì thì bán cái đó.

Khương Đường lắc đầu: "Không phải, là mì khô nóng mà ta vừa mang tới cho tẩu tử. Tẩu tử nếm thử đi, xem hương vị có được không? Nhưng mà lúc này có lẽ đã không còn ngon lắm, hương vị lúc vừa ra khỏi nồi mới là ngon nhất."

Lưu đại tẩu nghe xong những lời này, trái tim lo lắng thật lâu mới ổn định lại.

Khương Đường đi rồi, Lưu đại tẩu mới đi xem cái gọi là mì khô nóng.

Ba hài tử chia ra ăn nửa chén, còn lại nửa chén để dành cho nàng ấy. Nửa chén mì, trên sợi mì phủ một lớp nước sốt màu nâu, không biết làm thế nào mà hương thơm ngào ngạt.

Lưu Đại Lang ăn ít, Đại Ni và Nhị Lang ăn nhiều hơn, khóe miệng đều dính nước sốt nhìn giống y như mấy con mèo.

Lưu đại tẩu: “Mau đi rửa mặt, đừng dây bẩn ra xung quanh.”

Lưu Đại Ni nói: "Nương, cái này ăn ngon lắm, ngon hơn mì thịt thái sợi mà nương làm.”

Một ngày trước là sinh nhật của mấy hài tử, Lưu đại tẩu mua một miếng thịt nhỏ, thái thành sợi làm thành chén mì thịt coi như mì trường thọ, phù hộ mấy hài tử sống lâu trăm tuổi.

Hơn nữa mấy ngày nay bán sủi cảo được tính tiền theo ngày, mỗi tối Lưu đại tẩu trở về đều mang đồ ăn về.

Có đôi khi là thịt kho, đôi khi là bánh bao thịt, có khi sáng sớm mua một cân thịt, cả nhà gói sủi cảo ăn.

So với cái kia còn ngon hơn? Lưu đại tẩu khom lưng ăn một miếng...

Đã để một lúc lâu rồi, hơn nữa hôm nay trời mưa nên khí trời rất lạnh, phía trên mặt đã nguội ngắt.

Cay cay mặn mặn, tất cả đều ở trong một chén mì.

Chỉ một chén mì đơn giản thế này nhưng còn ngon hơn cả cho thêm trứng gà và thịt.

Vị cay thơm nồng khiến cho đầu lưỡi tê dại, vừa ăn vào bụng đã thấy ấm áp hẳn. Lúc vào miệng, nước sốt trộn lẫn với mì, nhai lại thấy có thêm đậu chua và củ cải ngâm chua, vị chua vị cay hòa lẫn rất ngon miệng.

Ngon nhất là đậu nành chiên giòn bên trong, giòn giòn xốp xốp, mặc dù chén mì này không có miếng thịt nào nhưng thực sự rất ngon.

Lưu đại tẩu chỉ ăn mấy sợi mì, còn lại không nỡ ăn, muốn giữ lại cho Lưu bộ khoái. Nàng ấy thầm nghĩ, đi theo Khương Đường làm việc quả là quyết định đúng đắn, chỉ bằng mấy món ăn này, đi tới chỗ nào cũng có thể kiếm tiền được.

Buổi chiều, Lưu đại tẩu dọn dẹp nhà cửa, tranh thủ thời gian rảnh rỗi giặt y phục, mặc dù phơi nắng không khô nhưng ngày mai có thể mang ra phơi tiếp.

Khương Đường ở bên này tiếp đãi mấy lượt khách.

Người đầu tiên tới là nương tử Hứa gia Vương thị cùng với mẹ chồng nàng ấy, xoa tay ngồi ở Khương gia mà toàn thân mất tự nhiên.

Đỏ mặt, ấp úng mãi cũng không nói nên lời, bà bà nàng ấy mở lời nói đông nói tây hỏi thăm chuyện làm ăn của Lưu gia, cuối cùng kéo tay nhi tức bà ta hỏi: “Ngươi xem chúng ta có được không?”

Khương Đường: “Thẩm à, đi theo ta buôn bán cũng được, chẳng qua ta có rất nhiều yêu cầu. Buôn bán không giống như mấy thứ khác, không thể chỉ vì nể mặt hàng xóm láng giềng mà nói được. Ngươi làm ăn với ta thì phải tới đây hỗ trợ, mỗi ngày phải tới từ giờ Mão đến giờ Hợi mới được về nhà, không được nhiều chuyện hỏi cái này cái kia, nếu làm được các yêu cầu của ta thì một ngày ta sẽ trả tiền công tám văn tiền.”

“Chỉ có tám văn thôi…” Hứa gia lão thái thái lẩm bẩm.

Số tiền này quá ít, thấy Lưu gia không giống như lấy tám văn tiền. Hơn nữa, con lừa nhà địa chủ cũng không làm việc vất vả như vậy.

Mấy người làm công ở bến tàu một ngày còn được nhận mười văn, không cần bắt đầu làm việc từ giờ Mão.

Khương Đường cười nói: "Ta mới đến, thím chịu tới giúp đỡ ta là ta đã vô cùng cảm kích. Ta không có nhiều tiền cho lắm, tiền công cũng hơi ít, nhưng chúng ta là hàng xóm láng giềng, ta tin tưởng tẩu tử nhất định sẽ không để ý chuyện này.”

Hứa gia lão thái thái nói: "Hàng xóm láng giềng cái gì? Cô nương này, vừa rồi còn nói không thể nể mặt hàng xóm láng giềng mà nói được, quay đầu là quên mất. Chúng ta không giúp được việc này đâu, tiền công quá ít, mất công Lưu gia khen ngươi lên đến tận trời, ta đi đây.”

Bà ta kéo tay Vương thị rời đi, nhưng trên mặt Vương thị vẫn còn giãy dụa, bà bà kéo nàng ấy đi nhưng không kéo được.

“Sao còn ngồi ở chỗ này hả, còn không đi, đi mau!”

Vương thị cố gắng giãy giụa nói: “Ta sẵn sàng làm, tiền công một ngày tám văn cũng chịu.”

Khương Đường lặng lẽ uống một ngụm trà nóng, không thể áp dụng cùng một phương thức cho những loại người khác nhau, đối với Hứa gia, Khương Đường không thể dùng cách phân chia lợi nhuận, Khương Đường cũng không muốn dùng người của Hứa gia.

Như Lưu đại tẩu đã nói, mỗi nhà đều có nỗi khó riêng, lão thái thái này làm chủ ở Hứa gia, Vương thị là nhi tức. Nếu nàng ấy có thể làm chủ, nghĩ đến hài tử của mình thì sau này đương nhiên sẽ còn cơ hội kiếm tiền.

Nếu không làm chủ được, cho dù kiếm được tiền cũng vào trong túi người khác.

Khương Đường làm ăn nhỏ, không muốn trộn việc làm ăn của mình vào việc nhà người khác. Biện pháp tốt nhất là trả tiền công ít,  như vậy người Hứa gia sẽ không muốn làm.

“Không được! Một ngày chỉ được tám văn tiền, ngươi không cần chăm sóc mấy hài tử trong nhà nữa à? Ai lo cơm nước ăn uống cho bọn chúng?”

Vẻ mặt Vương thị ẩn nhẫn, trong mắt chỉ có ý xin lỗi. Cho dù nàng ấy nói cái gì thì Hứa gia lão thái thái cũng không chịu, cuối cùng bị bà bà nàng ấy kéo đi.

Khương Đường không có thời gian rảnh để ý đến chuyện nhà người khác. Sau khi hai người đó rời đi, nàng lại tiếp đãi khách từ hai nhà khác.

Chuyện làm ăn gần như đã định ra.

Chọn Trần gia.

Nhưng đối với Vương thị, nàng không từ chối hẳn, chỉ nói nếu như có chuyện làm ăn khác sẽ nghĩ đến mọi người. Hơn nữa nhà nào có việc nhà nấy, không ai tụ tập kể cho người ta nghe trong nhà kiếm tiền như thế nào, chia tiền như thế nào cả.

Nhưng đến chạng vạng, Khương Đường nghe thấy mấy tiếng gõ cửa xen lẫn trong tiếng mưa rơi.

Nàng đi ra mở cửa, là Vương thị đã tới đây buổi chiều.

Hai mắt Vương thị sưng đỏ, phía sau lưng nàng ấy có một hán tử đứng đó. Người nam nhân kia đứng thành thật, một tay dẫn theo một đứa trẻ.

Vương thị nắm tay một hài tử, trên lưng còn cõng một đứa, nàng ấy nghẹn ngào nói: “Khương cô nương, ta có thể làm chủ, ta có thể làm một ngày tám văn tiền.”

Mấy hài tử của Vương thị đứa này còn gầy hơn đứa kia.

Đứng là ba nữ nhi, cõng chính là nhi tử, so với hai đứa chất tử mà Khương Đường nhìn thấy trước đó thì gầy hơn nhiều.

Khương Đường nhường nửa bước nói: “Ngươi dẫn mấy hài tử vào nhà đi, còn người khác đứng chờ ở cửa.”

Đêm xuống, Khương Đường không dám cho toàn bộ người vào nhà mình.

Vương thị hít mũi, cõng tiểu nhi tử vào cửa. Sau khi vào nhà, Khương Đường rót cho nàng ấy một ly nước nóng: “Uống chút nước ấm trước đã.”

Vương thị ôm hài tử vào lòng, ngồi xuống lại chỉ dám ngồi nửa mông.

Nhìn vậy lại làm cho Khương Đường nhớ tới mình trước kia, ban đầu khi nàng ngồi trước mặt Lục Cẩm Dao cũng chỉ dám ngồi nửa mông.

Nhưng bây giờ không phải là thời điểm để lòng trắc ẩn tràn lan, cần làm thế nào thì cứ làm thế ấy.

Vương thị lắp bắp nói: “Bây giờ ta có thể làm chủ, dự định sẽ đưa hai chất tử kia về quê. Nam nhân nhà ta sẽ cùng đi làm việc kiếm tiền với ta, hai lão nhân trong nhà trước kia vẫn ở quê, mấy năm trước mới dọn lên đây, nói là ở chung với nhau để hưởng phúc…”

Nếu như nói Lưu đại nương là bà bà hiểu chuyện hiểu lý lẽ, vậy Hứa gia lão thái thái chính là một bà bà ác độc, chuyên môn nhìn chằm chằm một nhà đại nhi tử để hút máu.

Vương thị có ba nữ nhi, tiểu nhi tử mới chỉ hơn một tuổi. Trước kia lão nhân gia đối xử với tôn nữ không tốt, đón cháu trai đến ở thì còn có thể giải thích là lão nhân gia muốn có tôn tử, không thích tôn nữ. Nhưng sau khi nàng ấy sinh nhi tử rồi bà ta vẫn thiên vị mấy đứa chất tử của bà ta.

Bây giờ ngay cả kiếm tiền cũng quản.

Vương thị thấy cuộc sống của Lưu gia tốt lên, trong lòng đau đến khó chịu.

Nàng ấy thương hài tử của mình, vậy nên cùng phu quân thương lượng, qua một thời gian nữa sẽ đưa hai đứa chất tử về quê, nếu như bà bà luyến tiếc thì cũng tiễn hai lão nhân đi luôn.

Hiếu thuận là hiếu thuận, nhưng không thể làm khổ hài tử của mình.

Vốn dĩ phu quân nàng ấy không vui, Vương thị lấy hòa ly ra để bắt ép.

Phu quân nàng ấy cũng thương hài tử, chỉ ngu hiếu quá mức.

Bình thường Vương thị thêu khăn tay đem bán cũng tích góp tiền riêng, cùng lắm thì sau khi nàng ấy hòa ly sẽ ra ngoài thuê nhà ở.

“Khương cô nương, một ngày tám văn tiền, giờ Mão đến làm, giờ Hợi trở về, ta đồng ý làm.” Giọng điệu Vương thị thành khẩn, không giống như nói dối, nhưng Khương Đường đã tìm được người.

Làm kinh doanh chính là như vậy, phải biết nắm bắt thời cơ.

Khương Đường: “Nói thật, ta cũng không thích thuê tẩu tử làm việc cho lắm.”

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 179
180 Chương 180
181 Chương 181
182 Chương 182
183 Chương 183
184 Chương 184
185 Chương 185
186 Chương 186
187 Chương 187
188 Chương 188
189 Chương 189
190 Chương 190
191 Chương 191
192 Chương 192
193 Chương 193
194 Chương 194
195 Chương 195
196 Chương 196
197 Chương 197
198 Chương 198
199 Chương 199
200 Chương 200
201 Chương 201
202 Chương 202
203 Chương 203
204 Chương 204
205 Chương 205
206 Chương 206
207 Chương 207
208 Chương 208
209 Chương 209
210 Chương 210
211 Chương 211
212 Chương 212
213 Chương 213
214 Chương 214
215 Chương 215
216 Chương 216
217 Chương 217
218 Chương 218
219 Chương 219
220 Chương 220
221 Chương 221
222 Chương 222
223 Chương 223
224 Chương 224: Ngoại truyện 1
225 Chương 225: Ngoại truyện 2
226 Chương 226: Ngoại truyện 3
227 Chương 227: Ngoại truyện 4
228 Chương 228: Ngoại truyện 5
229 Chương 229: Ngoại truyện 6
Chapter

Updated 229 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 179
180
Chương 180
181
Chương 181
182
Chương 182
183
Chương 183
184
Chương 184
185
Chương 185
186
Chương 186
187
Chương 187
188
Chương 188
189
Chương 189
190
Chương 190
191
Chương 191
192
Chương 192
193
Chương 193
194
Chương 194
195
Chương 195
196
Chương 196
197
Chương 197
198
Chương 198
199
Chương 199
200
Chương 200
201
Chương 201
202
Chương 202
203
Chương 203
204
Chương 204
205
Chương 205
206
Chương 206
207
Chương 207
208
Chương 208
209
Chương 209
210
Chương 210
211
Chương 211
212
Chương 212
213
Chương 213
214
Chương 214
215
Chương 215
216
Chương 216
217
Chương 217
218
Chương 218
219
Chương 219
220
Chương 220
221
Chương 221
222
Chương 222
223
Chương 223
224
Chương 224: Ngoại truyện 1
225
Chương 225: Ngoại truyện 2
226
Chương 226: Ngoại truyện 3
227
Chương 227: Ngoại truyện 4
228
Chương 228: Ngoại truyện 5
229
Chương 229: Ngoại truyện 6