Chương 97

Lục Anh nghĩ, sau khi chuộc thân, con cháu đời sau sẽ không còn là nô tài nữa.

Bội Lan căn bản không nghĩ tới chuyện chuộc thân, bởi vì ở Yến Kỉ Đường rất tốt, có bạc tháng, có tiền thưởng. Lục Cẩm Dao đối xử với bọn họ rất tốt, cuộc sống tốt như vậy thì tại sao phải đi ra ngoài tự mình sống qua ngày.

Muốn chuộc thân cũng không phải là phản bội chủ tử, nhưng sau khi chuộc thân rồi thì sẽ làm gì.

Khương Đường có tay nghề, đi ra ngoài có thể nuôi sống bản thân, còn nàng sợ là không được.

Có lẽ sau này nàng có bản lĩnh, cũng có thể chuộc thân.

Bội Lan nói: “Vậy sau khi chuộc thân, ngươi sẽ ở đâu?”

Khương Đường nằm lên giường: “Ta định đi xem nhà, xem tình hình rồi thuê hoặc mua một cái. Trước tiên cứ tìm một chỗ an toàn đã, sau đó đi một bước tính một bước, từ từ suy nghĩ.”

Lục Anh nói: “Vậy ngươi có thiếu tiền không? Ta có hơn mười lượng bạc tiết kiệm được hơn hai năm nay, có thể cho ngươi mượn trước.”

Lục Anh cũng tiết kiệm được không ít bạc. Nàng là nha hoàn tam đẳng, mỗi tháng được năm đồng, hai năm là mười hai lượng bạc.

Hơn nữa còn có thưởng và quà lễ tết nên mới tiết kiệm được nhiều như vậy.

Trong lòng Khương Đường ấm áp: “Tạm thời không cần, nếu ta cần sẽ nói với ngươi.”

Lục Anh khẽ thở dài: “Ta cảm thấy ngươi chuộc thân là tốt, lại cảm thấy không tốt lắm. Ta sẽ suy nghĩ thật kỹ xem sao, trước kia chưa từng nghĩ tới chuyện này.”

Chủ yếu là Khương Đường chỉ có một thân một mình, không có vướng bận, nhưng cha mẹ nàng đều ở đây.

Khương Đường nói: “Ta xem đến khi nào tích góp đủ bạc rồi sẽ nói chuyện với đại nương tử. Ta đi ngủ trước đây, sáng mai ta còn phải đến cửa hàng nữa.”

Khương Đường muốn chuộc thân là chuyện nằm ngoài dự liệu, nhưng dường như cũng nằm trong dự liệu.

Trong mấy người bọn họ, chỉ có Khương Đường không ngừng tiến về phía trước, còn những người khác thì hai tỷ tỷ Lộ Trúc, Hoài Hề vẫn là nha hoàn nhất đẳng, bọn họ không có bất cứ thay đổi gì hết.

Ở Hầu phủ, chỉ cần an phận là có thể sống tốt, nhưng cũng giống như một đầm nước đọng.

Không thể cứ tiếp tục như vậy. Lục Anh sẽ nhanh chóng đính hôn, chẳng lẽ nàng thật sự muốn làm nha hoàn cả đời hay sao?

Tết Trung thu trôi qua trong tiếng cười vui vẻ, sau Trung thu, Vĩnh Ninh Hầu phủ lại khôi phục bình tĩnh ngày xưa.

Ngày hôm sau, Khương Đường đi theo Lục Cẩm Dao đến cửa hàng.

Trong cửa hàng còn lại vài cái bánh trung thu, Lục Cẩm Dao để cho mấy sư phụ điểm tâm chia nhau.

Hôm qua hai cửa hàng cộng lại bán được tổng cộng một ngàn một trăm hai mươi ba hộp, trong đó, có hơn bảy mươi hộp là Lục Cẩm Dao trực tiếp lấy ở đây, ghi vào sổ sách của nàng.

Còn lại đều do khách đến cửa hàng mua, một người mua một hai hộp, nhiều hơn cũng có, rải rác từ sáng đến tối bán được nhiều như vậy.

Một ngàn một trăm hai mươi ba hộp, kém xa so với lượng bánh trung thu mà Ngũ Hương Cư bán ra. Đó là bởi vì Cẩm Đường Cư vừa mới mở.

Nhưng một ngàn một trăm hai mươi ba hộp này có lợi nhuận ròng đã gần bảy trăm lượng, mà lợi nhuận một tháng hiện tại của Cẩm Đường Cư chỉ hơn một ngàn lượng bạc.

Bán bánh trung thu năm ngày, bắt kịp với lợi nhuận nửa tháng của cửa hàng.

Lục Cẩm Dao không thể không cảm thán, bán bánh trung thu thật sự quá lời, may mà nàng đã từ Bình Dương Hầu phủ trở lại.

Mặc dù chỉ ở nhà hai ngày nhưng cũng kiếm được không ít bạc.

Khương Đường có thể lấy được gần một trăm bốn mươi lượng bạc từ trong số này, tuy nhiên phải đợi đến cuối tháng kiểm kê xong mới đưa cho nàng.

Nàng không góp vốn, vì vậy nàng không phải là cổ đông của cửa hàng, chỉ chia tiền bán bánh trung thu. Số bạc này mỗi tháng sẽ kết toán một lần, trực tiếp giao cho nàng chứ không phải chia lợi tức giống như Cố Kiến Sơn, một phần tiền phải giữ lại để mở thêm cửa hàng mới.

Lục Cẩm Dao đưa sổ sách cho Khương Đường xem: “Ngươi xem qua chút đi, sổ sách này phải chờ đến cuối tháng mới tính.”

Khương Đường xem đại khái: “Nô tỳ xem xong rồi.”

Nàng nhìn Lục Cẩm Dao, vẻ mặt muốn nói lại thôi, Lục Cẩm Dao nhướng mày nói: “Ngươi muốn nói gì?”

Khương Đường nếm được vị ngọt, nàng nói: “Nô tỳ cảm thấy, lòng đỏ trứng muối ăn rất ngon, có lẽ không chỉ làm bánh trung thu mà những món điểm tâm khác cũng có thể làm được.”

Lục Cẩm Dao đăm chiêu.

Bánh trung thu Khương Đường làm là nhân hạt sen lòng đỏ trứng.

Ngũ Hương Cư cũng có bán điểm tâm nhân hạt sen, ai cũng không nghĩ tới hai thứ này có thể phối hợp bổ sung cho nhau.

Những thứ giống như bơ, bánh kem thì Lục Cẩm Dao dám cam đoan ít người có thể làm ra, nhưng nhân lòng đỏ trứng hạt sen này thì nàng lại không dám cam đoan.

Có lẽ những sư phụ làm điểm tâm có tay nghề vững chỉ cần nghiên cứu là có thể làm ra được.

Không bán bánh trung thu nữa, nhưng nếu như loại nhân này thay đổi một chút là có thể làm ra được thành loại điểm tâm khác.

Cái này cũng không phải là học trộm công thức của Cẩm Đường Cư, vậy nên cho dù trên thị trường có bán thì Lục Cẩm Dao cũng không có cách nào cả. Nếu như Khương Đường có thể làm ra loại điểm tâm nhân lòng đỏ trứng là tốt nhất, bằng không thì những khách hàng tích góp được từ khi bán bánh trung thu sẽ chạy qua chỗ khác mua.

Lục Cẩm Dao nói: “Trở về rồi nói sau.”

Nếu thật sự có công thức thì thật đúng là có thể thử một lần.

Khương Đường còn có thể làm bánh nướng nhân trứng chảy, cái này cũng là lòng đỏ trứng muối, chẳng qua điểm khác nhau là bánh trung thu vỏ mềm còn bánh nướng trứng chảy là vỏ giòn mà thôi.

Thật ra người am hiểu làm vỏ giòn nhất không phải là nàng mà là sư phụ làm điểm tâm của Ngũ Hương Cư. Ngũ Hương Cư có rất nhiều loại điểm tâm vỏ giòn, giống như bánh ngọt ngàn tầng, bánh ngọt táo mật, loại nào cũng ngon.

Trên đường trở về, Khương Đường chỉnh lại suy nghĩ trong đầu một chút, lúc đến thư phòng trao đổi với Lục Cẩm Dao về bánh nướng trứng chảy, nàng không nói mình biết làm, chỉ nói rằng nàng cảm thấy làm như vậy nhất định sẽ rất ngon.

Lục Cẩm Dao cười nói: “Ngươi rất biết ăn đấy.”

Lòng đỏ trứng muối rất ngon, không quá mặn, không quá ngấy, béo ngậy mềm mềm rất đã miệng.

Hơn nữa làm trứng vịt muối bình thường đều dùng lòng đỏ trứng, ăn lòng đỏ trứng rồi nên lòng trắng trứng sẽ còn dư lại.

Bình thường khi Cẩm Đường Cư làm điểm tâm, lòng trắng trứng còn thừa lại để cho sư phụ điểm tâm trộn trứng gà, xào lên để dành ăn.

Nhưng nếu dùng bột mì và muối trộn với lòng đỏ trứng muối thì lòng trắng trứng sẽ bị quá mặn, cũng không đến mức lãng phí.

Khương Đường làm được loại vỏ giòn, điểm tâm ở Cẩm Đường Cư có rất nhiều loại là vỏ giòn nhưng phần lớn đều chiên, một phần là hấp.

Bánh nướng trứng chảy, nghe cũng không tồi.

Có đôi khi Lục Cẩm Dao phải kính nể bản thân nhìn xa trông rộng. Nếu như nàng mua đứt công thức của Khương Đường thì đương nhiên có thể giữ lâu thêm một thời gian, nhưng Lục Cẩm Dao hoàn toàn không thể nghĩ ra bánh nướng trứng chảy này được.

Nếu như sư phụ điểm tâm của Ngũ Hương Cư làm bánh nướng trứng chảy này, nhất định sẽ làm tốt hơn so với bọn họ.

Lục Cẩm Dao nói: “Được, ngươi cứ làm thử xem. Nếu có thể đặt bán trong cửa hàng thì công thức vẫn tính theo cách chia cũ, trong nửa tháng có thể làm ra được không?”

Thật ra Khương Đường chỉ cần hơn một ngày là có thể làm ra, nhưng vì để tỏ vẻ khó làm một chút, nàng vẫn nói: “Nô tỳ thử xem sao đã, nếu làm được thì sẽ đưa đại nương tử nếm thử trước.”

Lục Cẩm Dao lo lắng cũng không phải không có đạo lý, bên ngoài quả thật có cửa hàng điểm tâm đang nghiên cứu cách làm bánh trung thu nhân hạt sen hai trứng.

Bởi vì một vài khách hàng đến mua bánh trung thu có hỏi, có bánh nhân hạt sen hai trứng không.

Chỉ có thể ăn ngay nói thật là không có, nhưng như vậy có vẻ cửa hàng bọn họ ít sản phẩm.

Nhưng bánh trung thu này quả thật rất ngon, song hoàng cát lợi, cho dù Cẩm Đường Cư là đối thủ kinh doanh thì cũng không thể trái lương tâm nói bánh trung thu này khó ăn.

Làm buôn bán thì tất cả là để kiếm tiền.

Hạt sen và lòng đỏ trứng, ai cũng có thể làm được.

Sư phụ điểm tâm của Ngũ Hương Cư mất năm ngày để nghiên cứu lại bánh trung thu, nhưng qua trung thu rồi thì không có cách nào bán được nữa.

Cho nên bọn họ nghĩ biện pháp cho nhân này vào vỏ bánh khác, nhưng vẫn luôn cảm thấy hương vị không đúng.

Sau đó lại thử vài phương pháp khác, mới chậm rãi cân nhắc ra được loại sản phẩm phù hợp.

Nhưng Cẩm Đường Cư đã bán một loại điểm tâm mới, tên là bánh nướng trứng chảy.

Vẫn là một lượng bạc một cân, nhưng một cân bánh trung thu có sáu cái, một cân bánh nướng trứng chảy có thể lên tới tám cái.

Bộ dáng tinh xảo nhỏ nhắn, phía trên hơn mười hạt vừng đen.

Bề ngoài đẹp mắt, bên trong có càn khôn.

Lớp vỏ ngoài màu vàng kim, nhưng ăn vào lại không hề mềm. Cắn ra là một tầng vỏ giòn, sau đó là một lớp vỏ nếp mềm mại, sau nữa là một lớp đậu tán nhuyễn mềm mịn, cuối cùng mới là lòng đỏ trứng muối béo ngậy.

Nói về kỹ thuật, nó còn phức tạp hơn nhiều so với bánh trung thu lòng đỏ trứng hạt sen.

Việc buôn bán bánh nướng trứng chảy rất tốt, có lẽ là bởi vì sức nóng của bánh trung thu lòng đỏ trứng còn chưa giảm xuống nên mỗi cửa hàng một ngày đều có thể bán được năm sáu mươi cân, chi phí so với bánh trung thu hạt sen cao hơn một chút, hơn nữa còn tốn công hơn.

Khi các cửa hàng điểm tâm khác bày ra điểm tâm nhân lòng đỏ trứng, cho dù giá cả rẻ hơn thì khách cũng cảm thấy không ngon bằng Cẩm Đường Cư.

Hơn nữa, cho dù làm có giống đến thế nào thì cũng có chỗ khác biệt rất nhỏ, ví dụ như đậu tán nhuyễn nhưng lại không tinh tế như Cẩm Đường Cư, lớp gạo nếp kia không đủ độ dính.

Đương nhiên, số người đi tới cửa hàng khác mua “bánh nướng trứng chảy” cũng không ít, trong đó có một số cửa hàng làm lòng đỏ trứng là trứng gà.

Một cân trứng vịt đắt hơn trứng gà một văn tiền.

Khương Đường tranh thủ thời gian tìm quản sự phụ trách mua sắm trong cửa hàng, cẩn thận dặn dò: “Nhất định phải dùng trứng vịt, không được dùng trứng gà. Hạt đậu không được khô quắt, không có lỗ sâu đục, gạo nếp cũng thế.”

Dùng nguyên liệu tốt thì mới có thể bảo đảm hương vị tốt.

Thật ra phần lớn mọi người không thể phát hiện được khác biệt nhỏ trong đó khi ăn, nhưng luôn có một số người có vị giác rất nhạy.

Khương Đường bận rộn chuyện bánh nướng trứng chảy cho đến tận cuối tháng, qua thu phân, trời lại lạnh thêm.

Tú nương của tú phòng đem y phục mùa thu tới, Lục Cẩm Dao bốn bộ, nha hoàn cùng ma ma mỗi người hai bộ.

Khương Đường cũng thay chăn trong phòng, buổi tối nhiệt độ thấp hơn vài độ, giường nàng gần cửa sổ, ban đêm cửa sổ có khe hở nên vẫn thấy hơi lạnh.

Cuối tháng công việc cực kỳ bận rộn, phải xử lý đủ loại thiệp mời, phải tính toán sổ sách các cửa hàng, Khương Đường thừa dịp ngày nghỉ tháng này còn chưa dùng nên đến ngày hai mươi bảy đi ra ngoài xem nhà.

Trước kia nàng đã tới xem hai lần.

Khi đó nàng không có tiền, chỉ dám nhìn từ xa, hỏi thăm giá cả. Những nơi kia cách Vĩnh Ninh Hầu phủ rất xa, ngồi xe ngựa cũng phải mất hơn một canh giờ, giá cả cũng không rẻ.

Giống như Vĩnh Ninh Hầu phủ cùng với những tòa nhà phụ cận đều do Hoàng Thượng ban thưởng, một tòa trạch viện cần tới mấy vạn lượng bạc, hơn nữa cho dù có tiền vẫn không ai bán.

Nói cách khác, ngay cả khi có người mua nổi, có tiền, nhưng không có ai bán để mua.

Có đôi khi Khương Đường nghĩ, khó trách mỗi người đều nhìn chằm chằm tước vị. Chỉ cần một tòa nhà như vậy đã đủ để cho rất nhiều người ở thoải mái. Hơn nữa, Hầu phủ chỉ có Hầu gia cùng với con cháu chủ nhân trong phủ mới được quyền ở.

Một khi đã phân gia, những con cháu trong phủ phải dọn ra ngoài, không được ở lại trong tòa nhà lớn như vậy.

Mà càng gần bên ngoài thành, giá cả càng rẻ hơn.

So sánh với khu vực gần Vĩnh Ninh Hầu phủ, căn nhà ở nơi náo nhiệt hai cửa ra vào lại có thêm tiểu viện thì giá hơn một vạn lượng, nếu nhỏ hơn thì phải hơn mấy ngàn lượng.

Cửa hàng như Cẩm Đường Cư có hai mặt tiền, nếu muốn mua thì cũng phải hơn vạn lượng bạc.

Đương nhiên Khương Đường không có tiền đi tới mấy chỗ đó mua nhà.

Nàng nhìn vào những đoạn đường không tốt lắm, nhưng những người xung quanh đều tương đối an phận.

Một người ở không quan tâm rộng bao nhiêu, chỉ cần đủ ở.

Điều quan trọng nhất là phải an toàn.

Khương Đường đi ra ngoài xem nhà một mình cũng sợ bị lừa.

Nàng muốn mua nhà, cần phải hỏi thăm rõ ràng đối phương vì sao muốn bán, bên trong có người chết hay không, giá cả có hợp lý hay không.

Khương Đường chưa từng mua nhà cũng chưa từng thuê nhà, không nhiều kinh nghiệm về phương diện này lắm, cho nên nàng hỏi Lục Cẩm Dao.

Lục Cẩm Dao nghe xong, nói: “Ta có thể giới thiệu cho ngươi một người môi giới đáng tin cậy, để hắn mang theo ngươi đi xem nhà. Khương Đường, ngươi có thể nghĩ đến ta, ta rất vui. Tuy nhiên, ta phải hỏi ngươi lại lần nữa, ngươi thực sự đã nghĩ kỹ rồi sao?”

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 179
180 Chương 180
181 Chương 181
182 Chương 182
183 Chương 183
184 Chương 184
185 Chương 185
186 Chương 186
187 Chương 187
188 Chương 188
189 Chương 189
190 Chương 190
191 Chương 191
192 Chương 192
193 Chương 193
194 Chương 194
195 Chương 195
196 Chương 196
197 Chương 197
198 Chương 198
199 Chương 199
200 Chương 200
201 Chương 201
202 Chương 202
203 Chương 203
204 Chương 204
205 Chương 205
206 Chương 206
207 Chương 207
208 Chương 208
209 Chương 209
210 Chương 210
211 Chương 211
212 Chương 212
213 Chương 213
214 Chương 214
215 Chương 215
216 Chương 216
217 Chương 217
218 Chương 218
219 Chương 219
220 Chương 220
221 Chương 221
222 Chương 222
223 Chương 223
224 Chương 224: Ngoại truyện 1
225 Chương 225: Ngoại truyện 2
226 Chương 226: Ngoại truyện 3
227 Chương 227: Ngoại truyện 4
228 Chương 228: Ngoại truyện 5
229 Chương 229: Ngoại truyện 6
Chapter

Updated 229 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 179
180
Chương 180
181
Chương 181
182
Chương 182
183
Chương 183
184
Chương 184
185
Chương 185
186
Chương 186
187
Chương 187
188
Chương 188
189
Chương 189
190
Chương 190
191
Chương 191
192
Chương 192
193
Chương 193
194
Chương 194
195
Chương 195
196
Chương 196
197
Chương 197
198
Chương 198
199
Chương 199
200
Chương 200
201
Chương 201
202
Chương 202
203
Chương 203
204
Chương 204
205
Chương 205
206
Chương 206
207
Chương 207
208
Chương 208
209
Chương 209
210
Chương 210
211
Chương 211
212
Chương 212
213
Chương 213
214
Chương 214
215
Chương 215
216
Chương 216
217
Chương 217
218
Chương 218
219
Chương 219
220
Chương 220
221
Chương 221
222
Chương 222
223
Chương 223
224
Chương 224: Ngoại truyện 1
225
Chương 225: Ngoại truyện 2
226
Chương 226: Ngoại truyện 3
227
Chương 227: Ngoại truyện 4
228
Chương 228: Ngoại truyện 5
229
Chương 229: Ngoại truyện 6