Chương 21

Khương Đường nghi hoặc nhìn Lộ Trúc: “Cho ta?”

“Đại nương tử bảo ta rảnh rỗi thì dạy ngươi đọc sách viết chữ.” Lộ Trúc hơi lên giọng nói: “Dạy ngươi đọc sách biết chữ là coi trọng ngươi, ngươi tuyệt đối không được cô phụ phần tâm ý này của đại nương tử.”

Mấy nha hoàn của Yến Cơ Đường có thể nhận biết mấy mặt chữ, Hoài Hề biết chữ còn biết viết nên giúp đỡ Lục Cẩm Dao quản lý cửa hàng.

Đây cũng không chỉ là chuyện biết chữ mà là có ý trọng dụng. Nếu Khương Đường lười biếng không nghiêm túc thì sẽ khiến đại nương tử thất vọng.

Lộ Trúc hy vọng Khương Đường có thể nghiêm túc một chút, không phải người nào cũng có cơ hội như vậy.

Khương Đường không thể nói rõ cảm giác trong lòng mình, trang sách có chút ố vàng, không biết là người nào đã dùng qua. Giấy ở thời đại này đã quý, sách lại càng quý hơn, một quyển sách này chắc cũng phải tốn hơn một lượng bạc.

Khương Đường ôm chặt quyển sách: “Xin Lộ Trúc tỷ thay ta cảm tạ đại nương tử, ta nhất định sẽ nỗ lực chăm chỉ.”

Lộ Trúc: “Buổi sáng ta không bận việc, ngươi làm bữa sáng xong thì qua đây.”

Khương Đường hứa hẹn: “Lộ Trúc tỷ, ta chắc chắn sẽ học tập thật tốt, sẽ không phụ lòng đại nương tử lo lắng.”

Nói như thế nào thì nàng cũng đã từng học đại học, tuy nói rằng thời đại học học chuyên ngành về khoa học tự nhiên nhưng để nhận biết mặt chữ thì hẳn là không khó. Lục Cẩm Dao muốn nàng nhận được mặt chữ, vừa lúc không cần phải đến chính viện, thời gian rảnh rất nhiều.

Đọc sách, biết chữ, Lục Cẩm Dao thật là tốt.

Bữa sáng ở chính viện là do Tôn đại nương cùng Lý đại nương chuẩn bị, làm món hoành thánh chua mà Trịnh thị thích ăn, chuẩn bị hai chiếc bánh bao thịt khâu nhục cho Vĩnh Ninh hầu, còn có sáu, bảy món ăn kèm và ba loại cháo.

Còn có cả đường tam giác, bánh bao đậu.

Nhưng Cố Kiến Sơn liếc mắt một cái đã nhận ra đây không phải là món Khương Đường làm.

Đường tam giác mà Khương Đường gấp ba mép tam giác rất đều nhau, bánh bao đậu thì ở trên còn đặt một hạt đậu đỏ, bánh bao thịt thì bên trên sẽ bỏ thêm mơ khô.

Giống với món bánh khoai sọ ngày ấy, liếc mắt một cái là có thể thấy phần nhân bên trong.

Nhưng có là gì đi nữa thì cũng chẳng sao.

Chỉ là tò mò về tiểu nha hoàn này một chút, nếu trong lòng nàng đã người thì hắn cũng không muốn dùng gậy đánh uyên ương.

Cố Kiến Sơn gắp một chiếc bánh bao thịt rồi cắn một nửa, cũng tạm, hương vị hơi kém hơn một chút.

Trịnh thị và Vĩnh Ninh hầu ăn xong một bữa cơm cũng không thấy có gì khác biệt so với thường ngày. Suy cho cùng thì phần nhân đều do Khương Đường hướng dẫn, chỉ là hình thức bên ngoài có chút khác biệt.

Trịnh thị thấy Cố Kiến Sơn ăn không nhiều lắm thì hỏi: “Sao vậy, thân thể không thoải mái sao?”

Cố Kiến Sơn: “Không có, chỉ là không muốn ăn. Phụ thân mẫu thân hai người cứ dùng trước, quân doanh có việc, con đi xem thử.”

Trịnh thị bất đắc dĩ thở dài, cũng may đã ăn xong chứ nếu không thì thật sự ăn không vô mất.

Bà chỉ vào bóng lưng của Cố Kiến Sơn rồi nói với Vĩnh Ninh hầu: “Ngài xem nhi tử tốt của ngài kìa!”

Vĩnh Ninh hầu: “Bớt giận bớt giận, ăn thêm một cái bánh bao thịt nhé?”

Ăn cái gì mà ăn, Trịnh thị nhìn thấy đã phiền.

Nhưng nghĩ lại thì thấy vì chuyện này mà không ăn cơm cũng không đáng, Vĩnh Ninh hầu lại đưa sang, Trịnh thị cũng nhận lấy rồi ngồi ăn.

Sau ngày hôm ấy thì rất ít khi thấy Cố Kiến Sơn ở nhà, buổi tối tới tận giờ Hợi mới về, buổi sáng lại đi từ rất sớm, còn chưa tới giờ Mẹo đã ra cửa.

Trịnh thị muốn tìm hắn nói chuyện tổ chức xuân nhật yến mà tìm mãi cũng không thấy người.

Tú nương trong phủ đã làm xong xiêm y, một bộ màu trắng ngà, một bộ màu xanh trúc, nhưng Cố Kiến Sơn chưa từng thử lấy một lần.

Mắt thấy đã sắp đến ngày hai mươi lăm tháng tư, Trịnh thị còn chưa nói chuyện được với Cố Kiến Sơn quá ba câu.

Buổi sáng ngày hai mươi ba tháng tư, Lục Cẩm Dao dắt theo Khương Đường tới chính viện thương lượng chuyện xuân nhật yến với Trịnh thị.

Trịnh thị phát sầu, thầm nghĩ đúng là oan nghiệt, sinh được một đứa nhi tử chẳng khác gì cục nợ.

Lục Cẩm Dao cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, mang đến một ít điểm tâm, đồ sứ… đến cho Trịnh thị xem qua.

Có ba loại điểm tâm, điểm tâm có nhân, điểm tâm ngàn lớp và điểm tâm xốp giòn, mỗi loại đều có ba vị, khoai nghiền, trà xanh và truyền thống.

Trịnh thị cầm một miếng bánh khoai nghiền chậm rãi ăn, tâm trạng cũng từ từ sáng sủa lên, bắt đầu chuyên chú nghe Lục Cẩm Dao nói.

Lục Cẩm Dao: “Đồ sứ có ba bộ, bộ đầu tiên là phù quang dược kim, bộ thứ hai gọi là tuyết quang, bộ thứ ba là hạnh hoa vũ.”

Lục Cẩm Dao vừa nói xong thì Khương Đường đã lấy đồ sứ từ trong hộp ra đưa cho Trịnh thị xem. Bên trong chiếc đ ĩa sứ có dán vàng lá, điểm xuyết thêm vài ngôi sao, dùng để đựng bánh khoai nghiền. Bộ thứ hai nhìn qua thì sẽ tưởng là màu trắng nhưng nhìn kỹ thì sẽ thấy có ánh xanh, dùng để đựng bánh nghìn lớp. Bộ thứ ba có màu vàng phấn nhìn cảnh đẹp ý vui.

Ngoài việc muỗng, ly, dĩa khác nhau thì hình dạng của ba bộ đồ sứ cũng có điểm khác biệt. Cái dùng để đựng bánh khoai sọ nghiền sẽ nhỏ hơn, đặt bánh nghìn lớp sẽ to hơn.

Nói ngắn gọn là cái nào cũng đẹp.

Đặt vào trong tay thì sẽ thấy như một món bảo vật hiếm có.

Trịnh thị tấm tắc khen: “Thật là tinh xảo, là đồ sứ nhà nào mà có thể được tạo hình hoàn mỹ như vậy.”

Lục Cẩm Dao nhìn Khương Đường, cười nói: “Đây đều là công lao của Khương Đường. Hình dạng của đồ sứ là do nàng ấy nghĩ ra, tức phụ chỉ tìm người tạo hình theo bản vẽ.”

Trịnh thị kinh ngạc nói: “Đều là Khương Đường nghĩ ra à, điểm tâm này do nàng ấy làm, hình dạng đồ sứ cũng là nàng ấy nghĩ ra sao?”

Khương Đường vội nói: “Nô tỳ không dám kể công.”

Lục Cẩm Dao gật đầu thật mạnh: “Nếu không nhờ có Khương Đường thì cửa hàng của tức phụ cũng không thể khai trương được. Mẫu thân, Khương Đường còn biết chữ. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì tức phụ cũng không dám tin lại có người có thể học đọc sách viết chữ nhanh như vậy.”

Lục Cẩm Dao nói với Trịnh thị Khương Đường đã đọc 《 Tam Tự Kinh 》suốt cả đêm, mỗi ngày đọc năm tờ chữ lớn, tiến bộ thần tốc: “Kiến Châu nói nàng ấy là một nhân tài khó gặp.”

Khương Đường được khen tới mức ngượng ngùng, chẳng qua nàng ỷ vào việc trước đó mình đã từng đi học nên đi trước một bước, nào có lợi hại như Lục Cẩm Dao nói.

Lục Cẩm Dao cũng thật là khoa trương, lời nàng ấy nói chỉ có bảy phần thật, ba phần nói quá, nàng nghe còn muốn tin là thật.

Trịnh thị nói: “Con bằng lòng giao phó cho nàng thì chính là may mắn của nàng, có nàng hỗ trợ cũng nhẹ nhàng không ít. Hài tử này trước đây chịu khổ, hiện giờ đã bình an thì ta cũng yên tâm.”

Trịnh thị nhớ tới lời của Hàn thị ngày ấy, bỏ qua những chuyện khác thì ánh mắt của đại nhi tức quả thật không tồi.

Lục Cẩm Dao: “Đúng vậy, còn hai ngày nữa là tới xuân nhật yến, con cũng chỉ mong tất cả đều thuận lợi.”

Trịnh thị đặt dĩa xuống, cũng thu lại nụ cười, duỗi tay cầm lấy một khối điểm tâm: “Nhắc tới việc này thì ta lại đau đầu, cũng không biết cả ngày vội vàng cái gì, đây là chuyện của ta sao, là chuyện của hắn! Lang quân nhà người ta nếu chưa thành thân thì cũng đã đính hôn, chỉ có hắn suốt ngày trốn ở quân doanh, không thèm sốt ruột một chút nào.”

Trịnh thị càng nói càng giận, tuy là tức giận nhưng có vẻ rất có tinh thần.

Xem ra bệnh tình thật sự đã chuyển biến tốt.

Lục Cẩm Dao ngồi bên cạnh yên lặng lắng nghe, Khương Đường càng không thể chen lời.

Lại nói tiếp, Trịnh thị rất giống người lớn trong nhà lúc trước, mà Cố Kiến Sơn chính là sinh viên về thăm nhà. Ngày đầu tiên còn thấy vui mừng, sau đó lại như chó với mèo.

Lần này Trịnh thị có mời An vương phi, phu nhân của Yến quốc công và mấy vị phu nhân quen biết tới nhà làm khách.

Gia Dương quận chúa năm nay mười bảy tuổi, còn chưa đính hôn, An vương phi muốn giữ nữ nhi ở nhà thêm hai năm. Tiểu nhi nữ của Yến quốc công – Yến Mính Song năm nay mới vừa mười lăm, nửa năm sau sẽ làm lễ cập kê, là một tiểu nương tử xinh đẹp hào sảng.

Ngày mai tới ngắm hoa, Trịnh thị muốn gặp mặt bọn họ một chút.

Trong hoa viên của Hầu phủ có một hồ nước, tuy rằng hoa sen chưa nở nhưng lá sen xanh biếc, gió thổi lá sen gợn sóng trên mặt hồ vô cùng đẹp.

Thiếp mời là Lục Cẩm Dao tự mình dùng giấy hoa hạnh viết lên. Lúc này, hẳn là đã đưa đến phủ Yến quốc công và phủ An vương rồi.

Lục Cẩm Dao nghe Trịnh thị nói gần đây Cố Kiến Sơn đi sớm về trễ, nàng ấy ngẫm nghĩ: “Có lẽ gặp rồi sẽ thích.”

Trịnh thị thầm nghĩ, một nha hoàn xinh đẹp như Khương Đường còn không thèm liếc nhìn một cái, hắn có thể thích cái gì chứ, thích trường thương, thích thiết kiếm, hay là thích con ngựa con bảo bối kia của hắn!

Mặc kệ Trịnh thị nói gì lúc tức giận, Lục Cẩm Dao đều có thể dỗ dành. Trước khi đi, nàng có để điểm tâm ở chính viện.

Trên đường trở về, Khương Đường đi ở phía sau, thấy đoạn đường gồ ghề, nàng sẽ nhắc nhở Lục Cẩm Dao cẩn thận một chút.

Lục Cẩm Dao nói: “Không cần lo lắng đề phòng như vậy, ta cũng nhìn đường mà.”

Khương Đường vâng lời, nhưng vẫn nhìn chằm chằm. Ở chỗ này, Lục Cẩm Dao là chủ tử nàng là nha hoàn, tuy rằng Lục Cẩm Dao có mệnh cách cẩm lý [1] không thể ngã, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất. Hơn nữa nếu Lục Cẩm Dao ngã, người đầu tiên bị trách chính là nàng.

[1] mệnh cách cẩm lý: cẩm lý là cá chép, ý chỉ số mệnh may mắn.

Lục Cẩm Dao không khuyên nhủ, nàng ấy năm nay mười tám, tính ra, Khương Đường còn nhỏ hơn nàng ấy ba tuổi, cũng bằng tuổi thứ muội trong nhà nàng ấy. Nếu không phải Khương Đường bị bán đến Bình Dương Hầu phủ, lúc này có lẽ đã bàn chuyện xuất giá. Nếu điều kiện trong nhà tốt hơn nữa, cũng sẽ cho nàng đọc sách học chữ.

Lục Cẩm Dao nhẹ nhàng hỏi: “Ngày thường ngươi đọc sách học chữ có mệt không?”

Khương Đường lắc đầu nói không mệt, nàng đã thu liễm bớt rồi, nếu không phải sợ dọa Lộ Trúc thì nàng còn có thể học nhanh hơn.

Mỗi ngày thời gian học chữ viết chữ không đến nửa canh giờ, chỉ là hiện tại viết không đẹp cho lắm.

Lục Cẩm Dao lại hỏi: “Vậy ngày thường đi ngủ vào khi nào?”

Khương Đường đáp: “Giữa lúc giờ Hợi đi ngủ, thức dậy vào giờ Mão.”

Lục Cẩm Dao tính toán, hơn ba canh giờ, hơi ít một chút.

Trên đường trở về, nàng ấy hỏi Khương Đường ăn như thế nào, ngủ như thế nào, có lang quân trong lòng hay không, Khương Đường lắc đầu, còn nhân cơ hội bày tỏ lòng trung thành, “Nô tỳ chỉ muốn chăm sóc đại nương tử, chờ tiểu công tử sinh ra sẽ chăm sóc tiểu công tử.”

Lục Cẩm Dao cười nói: “Ta ước gì được như vậy.”

Thiếu nữ Khương Đường này, tâm tư gì cũng viết hết trên mặt. Nàng nấu ăn ngon, còn có thể giúp nàng ấy quán xuyến công việc làm ăn, chỉ là, sau cùng Khương Đường muốn thành thân lập gia đình. Trước kia nàng chỉ xoay quanh Cố Kiến Châu, đến nay ý muốn thành thân phai nhạt đi rất nhiều.

Trong mắt Lục Cẩm Dao, Cố Kiến Sơn không phải là lương nhân. Quản sự trẻ tuổi trong phủ chỉ có một mình Hàn Dư Thanh.

Con người Hàn Dư Thanh, Lục Cẩm Dao không hiểu rõ, nhưng khi làm việc rất ổn thỏa.

Việc này vốn không thể gấp gáp được, cứ từ từ xem thế nào đã.

Trở lại Yến Kỷ Đường, Lục Cẩm Dao vào nhà xem xuân nhật yến còn thiếu phần nào hay không, Khương Đường vào phòng bếp nhỏ chuẩn bị cơm trưa.

Trong khoảng thời gian ngắn, công việc ở phòng bếp nhỏ sẽ không mất được.

Trời càng ngày càng nóng, Khương Đường thấy khẩu vị Lục Cẩm Dao mấy ngày nay không tốt lắm, buổi trưa ăn cá nướng chua cay thì tốt hơn.

Một món cá nướng, lại thêm vài món rau trộn, ăn cơm hoa màu khoai sọ lại kết hợp với trà trái cây thanh nhiệt.

Khương Đường đã muốn làm cá nướng từ lâu, nhưng thời gian này chỉ có cá trắm cỏ được mang tới, đều là cá tươi, nhưng có nhiều xương. Nếu nướng cá còn phải nhặt xương, lỡ như mắc vào cổ thì là lỗi của nàng.

Hôm nay chính viện đưa tới hai con cá Thanh Giang, nói là từ tỉnh Ngạc mang đến, thịt mềm tươi không nói, còn không có xương. Một con nặng ba cân, một con nặng bốn cân.

Lò bánh mì rộng chỗ, rửa sạch hai con cá, từ giữa cắt ra, để lại một lớp da mỏng dọc lưng cá. Khi ướp chỉ dùng hành, gừng, tỏi và rượu vàng, như vậy cá nướng ra vẫn giữ được vị tươi ngon nhất.

Nướng hai mặt cá vàng óng ánh, da cá cháy đều cạnh, sau đó mới là bước quan trọng nhất để làm cá nướng.

Sốt.

Gia vị và nước sốt có thể làm cá nướng có mùi vị khác nhau, trước đây Khương Đường đã từng ăn cá nướng với nhiều vị khác nhau, như tỏi thơm chua chay, còn có thêm các loại hoa quả.

Ăn cá nướng cũng không đơn thuần là cá, còn có thể thêm vào nhiều loại rau củ khác nhau.

Khương Đường dùng cá chép vo lai làm cá viên, làm cả tôm viên, có cải trắng, củ cải thái lát và khoai môn lót bên dưới.

Cá không nặng cân lắm, sau khi làm chỉ còn lại hai miếng thịt, suy nghĩ một chút Khương Đường lại trải một lớp bánh ngàn tầng xuống phía dưới. Canh cá ăn cùng với bánh phồng, hương vị tuyệt mỹ.

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 179
180 Chương 180
181 Chương 181
182 Chương 182
183 Chương 183
184 Chương 184
185 Chương 185
186 Chương 186
187 Chương 187
188 Chương 188
189 Chương 189
190 Chương 190
191 Chương 191
192 Chương 192
193 Chương 193
194 Chương 194
195 Chương 195
196 Chương 196
197 Chương 197
198 Chương 198
199 Chương 199
200 Chương 200
201 Chương 201
202 Chương 202
203 Chương 203
204 Chương 204
205 Chương 205
206 Chương 206
207 Chương 207
208 Chương 208
209 Chương 209
210 Chương 210
211 Chương 211
212 Chương 212
213 Chương 213
214 Chương 214
215 Chương 215
216 Chương 216
217 Chương 217
218 Chương 218
219 Chương 219
220 Chương 220
221 Chương 221
222 Chương 222
223 Chương 223
224 Chương 224: Ngoại truyện 1
225 Chương 225: Ngoại truyện 2
226 Chương 226: Ngoại truyện 3
227 Chương 227: Ngoại truyện 4
228 Chương 228: Ngoại truyện 5
229 Chương 229: Ngoại truyện 6
Chapter

Updated 229 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 179
180
Chương 180
181
Chương 181
182
Chương 182
183
Chương 183
184
Chương 184
185
Chương 185
186
Chương 186
187
Chương 187
188
Chương 188
189
Chương 189
190
Chương 190
191
Chương 191
192
Chương 192
193
Chương 193
194
Chương 194
195
Chương 195
196
Chương 196
197
Chương 197
198
Chương 198
199
Chương 199
200
Chương 200
201
Chương 201
202
Chương 202
203
Chương 203
204
Chương 204
205
Chương 205
206
Chương 206
207
Chương 207
208
Chương 208
209
Chương 209
210
Chương 210
211
Chương 211
212
Chương 212
213
Chương 213
214
Chương 214
215
Chương 215
216
Chương 216
217
Chương 217
218
Chương 218
219
Chương 219
220
Chương 220
221
Chương 221
222
Chương 222
223
Chương 223
224
Chương 224: Ngoại truyện 1
225
Chương 225: Ngoại truyện 2
226
Chương 226: Ngoại truyện 3
227
Chương 227: Ngoại truyện 4
228
Chương 228: Ngoại truyện 5
229
Chương 229: Ngoại truyện 6