Chương 2

Ôm theo giấc mộng đẹp, Khương Đường ngủ cực kỳ ngon lành, đến lúc Lục Anh Bội Lan trở về khi nào cũng không biết. Ngày kế giờ dần, nha hoàn trong phòng hạ nhân bắt đầu rời giường dọn dẹp, đến các viện hầu hạ.

Khương Đường chỉ để ý quét dọn viện, ngay đầu xuân, nàng chỉ phụ trách quét cánh hoa trên đất. Sân trước không thể có nước, các hòn đá nhỏ cũng phải dọn dẹp sạch sẽ.

Qua giờ dần, Lục Anh Bội Lan mang theo nước nóng đã đun sôi ở cửa đợi, hầu hạ Cố Kiến Châu Lục Cẩm Dao rửa mặt xong, Lộ Trúc dẫn người đi.

Bắt đầu dọn thức ăn vào.

Chờ người ở bên trong ăn uống chỉnh lý xong, mới đến phiên các nàng.

So với cơm canh phong phú của chủ nhân, nha hoàn ăn đơn giản hơn nhiều, một chén cháo hoa một cái bánh bao, còn có một tô thức ăn hầm.

Nếu như chủ nhân ăn không vô, cũng sẽ phân cho hạ nhân, đều là mấy món không động tới, có thịt có tôm, như bánh bao, sủi cảo.

Chỉ có điều Khương Đường là nha hoàn tam đẳng, chuyện như vậy căn bản không tới phiên nàng.

Khương Đường quét dọn viện xong đến nhĩ phòng chờ, thế nhưng đợi mãi cũng không thấy người trở về, nàng vén rèm lên nhìn bên ngoài thì thấy Lục Anh lộ vẻ lo lắng.

Mấy nha hoàn cùng phòng cũng không thể nói chuyện.

Nàng hỏi thăm ba người, đều lạnh nhạt, Khương Đường dứt khoát không chủ động nói nữa.

Theo nguyên tắc nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, Khương Đường quyết định không hỏi, nhưng Lục Anh không muốn buông tha cho nàng.

Lục Anh đứng phía sau Khương Đường, nói: “Trái lại ngươi rất vui vẻ nhỉ, có điều, cho dù chúng ta bị phạt, cũng không tới phiên ngươi trèo lên trên.”

*

Khương Đường quay đầu lại, viền mắt Lục Anh ửng đỏ, méo miệng, điệu bộ tức muốn khóc.

Sao lại khóc rồi.

Ở trong ấn tượng của nàng, Lục Anh là người rất “kiên cường”.

Nếu như nha hoàn của Yến Cơ Đường có phân chia bè phái, Lục Anh này nhất định là “phải bảo vệ Châu”. Nàng ấy vốn chính là người của Yến Cơ Đường, còn là một nha hoàn nhị đẳng.

Cố Kiến Châu không thích quá nhiều người hầu hạ, trước khi Lục Cẩm Dao chưa gả vào, Yến Cơ Đường chỉ có sáu nha hoàn.

Sau đó Lục Cẩm Dao vào cửa, Lục Anh từ nha hoàn nhị đẳng biến thành nha hoàn tam đẳng.

Nói nàng ấy là phái bảo vệ Châu cũng không phải nói nàng ấy thích Cố Kiến Châu, mà là tất cả lấy Cố Kiến Châu làm đầu, trong lòng nàng ấy Cố Kiến Châu mới là chủ nhân của nàng ấy.

Khương Đường không chịu nổi con gái khóc, lấy khăn ra đưa tới: “Đừng khóc đừng khóc, nhà chính gần như vậy, nếu bị nghe thấy, không tránh được bị phạt.”

Lục Anh nhận khăn, khóc càng dữ dội: “Hạ nhân cũng không phải là người!”

Tiếng nàng ấy đứt quãng: “Sáng sớm Nguyệt Vân Bán Hạ đi vào hầu hạ đại nương tử và Tứ gia dùng bữa sáng, đại nương tử nôn oẹ không thấy ngon miệng… Tứ gia nói chúng ta vô dụng, còn nói nếu như đại nương tử ăn không vô thì đuổi toàn bộ chúng ta ra ngoài.”

Khương Đường khẽ nhếch miệng…

Cố Kiến Châu hoàn toàn chính là tổng tài bá đạo, trong mắt trong lòng chỉ có một mình Lục Cẩm Dao, sự quyết đoán này, phần tình cảm này! Hắn có lỗi gì, sai chỉ sai ở quá yêu Lục Cẩm Dao thôi.

Tình yêu thần tiên lại khiến thường dân chúng ta sứt đầu mẻ trán.

Đợi đã.

Hình như nàng cũng là một trong “chúng ta”.

Khương Đường lập tức không cười được, nàng kề sát bên cạnh Lục Anh: “Dù sao cũng không đến nỗi đuổi hết ra ngoài, người có thai nôn oẹ mười người thì có năm, sáu người, cũng không phải sai lầm của chúng ta, thiếu gia và đại nương tử luôn rộng lượng, ngươi đừng khóc.”

Lục Anh nói: “Ai bảo chúng ta là nha hoàn… Đúng là không đến mức đuổi hết ra ngoài, đại nương tử không thể bỏ Lộ Trúc Hoài Hề, Nguyệt Vân và Bán Hạ có người cầu xin, người bị đuổi ra ngoài còn có thể là ai!”

Sẽ không phải là nàng chứ.

Khương Đường ngửa đầu nhìn trời, cảm thấy khả năng này vô cùng lớn.

Lục Anh cầm khăn lau nước mắt: “Chủ nhân không ổn, người bị phạt chính là chúng ta, hôm nay là ngày đầu tiên, gia có thể bỏ qua, chờ lát nữa về ngươi và ta đi vào hầu hạ, vậy thì không nói chắc được.”

Khương Đường cảm thấy Lộ Trúc sẽ không dễ dàng cho nàng đi vào hầu hạ, nhưng tưởng tượng đến kết cục thê thảm của nguyên thân, lỡ như bị đuổi ra ngoài, chắc chắn nàng sẽ bị chết cóng.

Nàng ho một tiếng, cùng chung mối thù nói: “Vậy không được, làm sao cũng phải để đại nương tử ăn một chút.”

Nếu Lục Anh có cách cũng không đến mức ở đây khóc lóc: “Phòng bếp nhỏ đều nấu ra mùi vị đó, Tứ gia cho người vào phòng bếp lớn bưng cơm, cũng không biết đại nương tử có thể ăn một ít hay không.”

Người là sắt, cơm là thép, người bình thường không ăn một bữa còn đói bụng đến mức ngực dán vào lưng, huống chi Lục Cẩm Dao là một người ăn hai người hưởng.

Khương Đường nói: “Nếu không thì ta thử xem, trước đây ta cũng biết làm mấy món ăn, nếu như đại nương tử có thể ăn được, không cần nghĩ cách khác nữa.”

Lục Anh nghi ngờ nhìn Khương Đường: “Không phải là ngươi muốn hại đại nương tử đấy chứ!”

Trước đây Khương Đường luôn đi loanh quanh trước mặt Tứ gia, cũng chỉ có hai ngày nay yên tĩnh chút. Hiện tại đại nương tử mang thai, sợ là có ý xấu.

Khương Đường nói một cách thành khẩn: “Ta nấu ăn, nếu như đại nương tử ăn xảy ra chuyện gì, người đầu tiên bị trách hỏi chính là ta.”

Lục Anh đánh giá Khương Đường từ trên xuống dưới mấy lần, cuối cùng tâm tư muốn cho Lục Cẩm Dao ăn đồ ăn chiếm phần hơn: “Ngươi có thể thử xem, nhưng ta sẽ nhìn chằm chằm ngươi.”

Khương Đường cũng chỉ thử một lần, nàng không phải đầu bếp chuyên nghiệp, nấu cơm cũng chỉ ngon hơn người bình thường một chút.

Điểm tâm trong Yến Cơ Đường chỉ có năm sáu món, bánh bao nhân thịt heo hành lá, sủi cảo tôm nõn, bánh quẩy nhân bắp và tôm, hoành thánh tôm rải mè…

Còn có đủ loại cháo.

Những thứ này đều là món tủ của Triệu đại nương, trước đây Lục Cẩm Dao cũng rất thích ăn.

Nhưng bây giờ cái gì cũng ăn không vô, chỉ ngửi mùi thôi đã muốn ói.

Tuy rằng Triệu đại nương sẽ không bị phạt, nhưng nấu ăn ở tiểu trù phòng nhiều mỡ, vẫn tiếp tục như thế, sớm muộn cũng có một ngày Tứ gia phải đổi đầu bếp mới.

Khương Đường thì khác, nàng là người của Yến Cơ Đường, ít hôm nữa sau khi khẩu vị của đại nương tử tốt lên, Khương Đường còn phải làm nha hoàn.

Trong lòng Triệu đại nương sáng như gương, vì thế Khương Đường nấu ăn bà không nói hai lời đã đồng ý.

Thật ra cho dù Khương Đường không hề làm gì, thai của Lục Cẩm Dao cũng sẽ không xảy ra chuyện gì, chỉ là chịu khổ một chút, chờ đứa nhỏ sinh ra cũng sẽ có mệnh cách rực rỡ.

Nhưng có thể để nàng ấy dễ chịu một chút chắc chắn tốt hơn hiện tại.

Ngửi là muốn ói đoán chừng là có mùi tanh chưa làm sạch, khử mùi tanh là quan trọng nhất. Hiện tại cũng không kịp nấu món ăn phức tạp, Khương Đường thấy nhà bếp có gạo có bột có cá có thịt, rau dưa cũng không thiếu.

Rửa tay sạch sẽ, Khương Đường tìm chậu rửa làm bột nở, đập một quả trứng gà sống vào trong bột, lại chà rửa dao thái và nồi sạch sẽ.

Dầu cũng không cần mỡ heo, mà là dùng dầu hạt cải và mì hòa vào nhau làm bánh rán.

Thịt heo chặt sạch, bỏ thêm không ít hành thái và gừng lát, lại thêm giấm trắng rượu vàng, vì Lục Cẩm Dao có thai, Khương Đường cũng không dám bỏ nhiều rượu vàng.

Chọn tôm làm sạch chỉ rồi băm nhỏ, cũng dùng cách giống vậy khử mùi tanh.

Vò xong bỏ ít dầu vào trong bột, sau đó múc một muỗng nhân thịt heo một muỗng thịt tôm, gói kỹ sau đó cán mỏng, đáy nồi thoa một lớp dầu mỏng, rồi bỏ bánh to bằng lòng bàn tay vào, là có thể nghe thấy tiếng dầu kêu xì xèo.

Khi thấy vỏ bánh vàng óng ánh, ở giữa từ từ phồng lên, Khương Đường cũng không nhàn rỗi, tìm bát sạch đập trứng gà, đồ trong phòng bếp cũng không ít, Khương Đường còn thấy hạt tiêu.

Mài một ít thành bột, thêm hành thái vào tô trứng gà, chờ vỏ bánh phồng cao thì chọc một lỗ, nhanh tay nhanh mắt đổ trứng gà vào.

Triệu đại nương còn chưa từng thấy cách làm như vậy, cái cổ kéo dài ra, mắt cũng không thèm chớp.

Đổ trứng gà vào xong lập tức lật mặt, trong phút chốc, mùi thơm của thịt và bánh xen lẫn vào nhau, khiến người ta không nhịn được muốn nuốt nước miếng.

Bánh còn phải nướng một lúc, Khương Đường xoay người nói với Lục Anh: “Cháo thì phải là cháo hoa, nhớ dọn từng món từng món lên, tuyệt đối đừng trộn mùi vị. Còn có bên của Lộ Trúc tỷ tỷ…”

Nấu ăn xong, có thể bưng lên hay không còn là một chuyện.

Lục Anh nói: “Ngươi cũng đừng lo.”

Chờ bánh nướng xong, Khương Đường cầm dao đã rửa sạch sẽ cắt thành hai nửa, thịt tôm màu cam và thịt heo sẫm màu chồng lên trong bánh trứng, chỉ nhìn thôi quả thật khiến người ta muốn ăn nhiều hơn.

Chỉ là Lục Anh chưa từng ăn món gì ngon, nhìn cái gì cũng thấy ngon, từ trước đến giờ đại nương tử ăn món tinh tế, cũng không biết có thể ăn được hay không.

Thời gian cấp bách, Lục Anh bưng khay đi phòng chính, kịp lúc Nguyệt Vân bưng thức ăn đi ra khỏi đại trù phòng.

Nguyên liệu trong đại trù phòng rất nhiều, đầu bếp cũng là đầu bếp nổi tiếng một vùng Hoài Dương, nhưng cơm nước mang tới đều nguội, Lục Cẩm Dao nếm thử hai miếng rồi bảo dọn xuống.

Lục Anh nói: “Đây là Khương Đường làm, nhìn không tệ, có lẽ đại nương tử chịu ăn.”

Khuôn mặt Nguyệt Vân lộ vẻ chần chờ, Khương Đường làm có thể ăn sao?

“Lục Anh, Tứ gia đang nổi nóng, nếu đưa tới, khó tránh khỏi liên lụy.”

“Nàng ta làm ta đưa, có bị phạt ai cũng trốn không thoát.” Lục Anh nghiêng đầu nói: “Ta không ưa nàng ta, nhưng sẽ không vô cớ hại nàng ta.”

Nguyệt Vân nghiêng người sang, “Vậy ngươi vào đi.”

————

Khương Đường chờ ở tiểu trù phòng, cái bụng kêu lên ùng ục, còn ít bột, cũng không thể lãng phí, nàng lại nướng miếng bánh.

Chờ bánh nướng chín, Lục Anh còn chưa trở lại, Khương Đường lo lắng có lẽ nào nàng ta bị phạt rồi không.

Trái là Triệu đại nương rất vô tư: “Không trở về là chuyện tốt, có thể đã ăn xong rồi, a di đà Phật, Phật tổ phù hộ.”

Khương Đường cảm thấy buồn cười, lại có hơi chua xót.

Ở cổ đại, chủ nhân và hạ nhân trời sinh khác biệt, làm hạ nhân phải lo lắng chủ nhân nổi giận, phải lo lắng bị đánh bị mắng.

Đời sau nô tịch vẫn là nô tịch, năm nay Khương Đường 15, đã cập kê, dựa theo chế độ cổ đại, còn chưa phải lập gia đình đã rất tốt.

Lại đợi nửa khắc đồng hồ, Lục Anh bưng đ ĩa không trở về.

Khóe miệng nàng ta còn hơi dính dầu mỡ: “Đại nương tử ăn rồi, không ăn hết toàn bộ, còn lại một miếng cho Tứ gia ăn.”

Lục Anh thử món trước, trông rất ngon, nhưng có thế nào cũng phải nếm thử có thể cho vào miệng hay không.

Ban đầu Tứ gia không muốn cho đại nương tử ăn, nhưng đại nương tử không ngửi thấy buồn nôn.

Ăn xong bánh lại uống chén cháo hoa, Tứ gia trông rất vui, thưởng hai lượng bạc.

Lục Anh đưa hầu bao cho Khương Đường: “Gia thưởng, còn nói sau này ngươi giúp đỡ trong tiểu trù phòng. Khương Đường, sao ta không biết ngươi còn có thể nấu cơm nhỉ.”

Khương Đường nhìn chằm chằm vào hầu bao, đây là lần đầu tiên sau khi nàng tới đây nhìn thấy tiền.

Khương Đường nhẹ nhàng bỏ qua chuyện biết nấu ăn: “Đều là mấy món ăn vặt của quê hương.”

Lục Anh thoáng chốc nói không nên lời.

Khương Đường không giống với các nàng.

Nàng ta là con của người hầu, cha mẹ đều là nô tài của Vĩnh Ninh Hầu phủ. Mà Khương Đường được nhà họ Lục mua, là Lục phu nhân thấy nàng xinh đẹp mới… Mới cho làm nha hoàn của hồi môn, vì làm thiếp cho Tứ gia.

Người đứng đắn ai muốn làm thiếp, Khương Đường cũng đáng thương.

Lục Anh không được tự nhiên ừ một tiếng: “Gia cho ngươi ở tiểu trù phòng cũng là vì đại nương tử, ngươi cũng đừng suy nghĩ lung tung, thành thật ở yên!”

Lúc Lục Anh không khóc vẫn hung dữ thật.

Khương Đường nói: “Ta nhất định sẽ làm thật tốt, ở tiểu trù phòng không ra.”

Nàng không nghĩ tới trong một đêm đã thăng chức.

Dưới cái nhìn của nàng tiểu trù phòng tốt hơn quét viện nhiều. Thứ nhất tiểu trù phòng dầu mỡ, nấu cơm xong đầu thừa đuôi thẹo còn thừa lại cũng là thứ tốt. Thứ hai trù phòng chọn mua đồ ăn, chắc chắn có thể ra ngoài. Thứ ba ở nhà bếp hỗ trợ, chỉ cần Lục Cẩm Dao ăn ngon, là có thể được ban thưởng.

Tiền lương của nha hoàn tam đẳng chỉ có năm đồng bạc, nhưng một lần được ban thưởng lại có hai lượng bạc, Khương Đường có thể đi mua lò bếp và nồi sớm một chút.

Chỉ là…

Khương Đường liếc nhìn Triệu đại nương, Triệu đại nương là đầu bếp nữ của tiểu trù phòng, nếu nàng đến rồi, vậy Triệu đại nương làm sao bây giờ.

Triệu đại nương cười nói: “Vậy sau này còn phải nhờ Khương Đường cô nương giúp đỡ nhiều hơn, ta cũng học thêm được một chút.”

Tuy rằng Triệu đại nương không quá đồng ý có thêm người tiến vào tiểu trù phòng, thế nhưng thêm một người dù sao cũng hơn có người đến đẩy bà xuống.

Nói thế nào Khương Đường cũng là người của Yến Cơ Đường.

Chờ đứa nhỏ sinh ra có lẽ Khương Đường nên làm gì thì làm nấy.

Khương Đường nói: “Vậy sau này làm phiền đại nương, còn có… Đây không phải công lao của một mình ta, Lục Anh, phần bạc thưởng này ngươi…”

Lục Anh trợn mắt trừng Khương Đường một cái: “Tự ngươi giữ đi.”

Nha hoàn của Yến Cơ Đường ít nhiều gì cũng có thể được thưởng bạc, cũng chỉ có Khương Đường đều tiêu bạc vào son bột nước và quần áo, đồ trang sức.

Nếu Lục Anh đã không muốn, Khương Đường cũng sẽ không khách sáo: “Trong nồi còn có bánh, ngươi có muốn ăn chút gì không?.”

Lục Cẩm Dao không ăn bao nhiêu điểm tâm, đồ còn dư lại có lẽ sẽ được bọn nha hoàn chia hết, ngày hôm nay còn thừa nhiều, nha hoàn tam đẳng cũng có thể được chia.

Lục Anh cảm thấy bánh ăn ngon hơn, nàng ấy thành thực nói: “Muốn! Nhưng ta nói ngươi cũng phải để trong lòng, chăm sóc đại nương tử cho tốt, nghe không?”

Khương Đường tỏ vẻ đã biết.

Nàng lấy bạc ra xem đi xem lại, cuối cùng cũng coi như không phải người không có đồng nào rồi.

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 179
180 Chương 180
181 Chương 181
182 Chương 182
183 Chương 183
184 Chương 184
185 Chương 185
186 Chương 186
187 Chương 187
188 Chương 188
189 Chương 189
190 Chương 190
191 Chương 191
192 Chương 192
193 Chương 193
194 Chương 194
195 Chương 195
196 Chương 196
197 Chương 197
198 Chương 198
199 Chương 199
200 Chương 200
201 Chương 201
202 Chương 202
203 Chương 203
204 Chương 204
205 Chương 205
206 Chương 206
207 Chương 207
208 Chương 208
209 Chương 209
210 Chương 210
211 Chương 211
212 Chương 212
213 Chương 213
214 Chương 214
215 Chương 215
216 Chương 216
217 Chương 217
218 Chương 218
219 Chương 219
220 Chương 220
221 Chương 221
222 Chương 222
223 Chương 223
224 Chương 224: Ngoại truyện 1
225 Chương 225: Ngoại truyện 2
226 Chương 226: Ngoại truyện 3
227 Chương 227: Ngoại truyện 4
228 Chương 228: Ngoại truyện 5
229 Chương 229: Ngoại truyện 6
Chapter

Updated 229 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 179
180
Chương 180
181
Chương 181
182
Chương 182
183
Chương 183
184
Chương 184
185
Chương 185
186
Chương 186
187
Chương 187
188
Chương 188
189
Chương 189
190
Chương 190
191
Chương 191
192
Chương 192
193
Chương 193
194
Chương 194
195
Chương 195
196
Chương 196
197
Chương 197
198
Chương 198
199
Chương 199
200
Chương 200
201
Chương 201
202
Chương 202
203
Chương 203
204
Chương 204
205
Chương 205
206
Chương 206
207
Chương 207
208
Chương 208
209
Chương 209
210
Chương 210
211
Chương 211
212
Chương 212
213
Chương 213
214
Chương 214
215
Chương 215
216
Chương 216
217
Chương 217
218
Chương 218
219
Chương 219
220
Chương 220
221
Chương 221
222
Chương 222
223
Chương 223
224
Chương 224: Ngoại truyện 1
225
Chương 225: Ngoại truyện 2
226
Chương 226: Ngoại truyện 3
227
Chương 227: Ngoại truyện 4
228
Chương 228: Ngoại truyện 5
229
Chương 229: Ngoại truyện 6