Chương 315

“Đuổi theo, cậu ấy nghĩ mình là tên lưu manh sao!” Nhìn về phía sau, người đàn ông mắt tam giác hung dữ nhìn chằm chằm vào Thiệu Dương đang chạy như điên, còn chưa nói xong thì đã bị đánh bất tỉnh, cảnh tượng cuối cùng trước khi ngất là khuôn mặt như cười như không của A Ngư.

Dưới ánh mắt không thể tin được của người khác, A Ngư đánh gục hắn ta một cách gọn gàng. Lúc này chắc tin tố giác cũng nên xuất hiện ở nơi cần xuất hiện, và cô sẽ đến hang cọp một ngày khi đã ăn no

Tài xế nhìn thấy mọi thứ từ kính chiếu hậu, quay đầu lại trừng to mắt, vẫn không kịp phản ứng: “Cô!”

A Ngư nghiêng người về phía trước, một tay cầm con dao gọt hoa quả từ trên người tên mắt tam giác kề vào cổ tài xế, một tay bẻ đầu hắn ta nhìn về phía trước: “Không muốn chết thì dừng xe.”

Bị con dao lạnh lẽo làm cho giật mình tài xế dừng xe lại trong vô thức, A Ngư dùng tay không đánh hắn ta bất tỉnh, mở cửa xe đối mặt với Thiệu Dương đang chạy tới. Cô hét lên: “Bắt Diệp Hinh Ngọc, đưa chị ấy lên xe.”

A Ngư vừa ra khỏi xe vừa hét.

Thiệu Dương sửng sốt một chút, vội vàng phanh gấp chạy trở về, trực giác của cậu ấy không sai, Diệp Hinh Ngọc đúng là có ý định xấu!

Trong khoảnh khắc chiếc xe dừng lại, tim của Diệp Hinh Ngọc đập đến cổ họng, một linh cảm không lành ập đến, một khi Diệp Phức Ngọc không bị bắt đi, thì cô ta xong đời rồi.

Trong cơn hoảng loạn, nghe thấy lời nói của A Ngư, Diệp Hinh Ngọc như bị sét đánh, máu trong người như chảy ngược, cho đến khi nhìn thấy Thiệu Dương và A Ngư một trước một sau chạy đến, cô ta mới giật mình hoàn hồn, co giò bỏ chạy.

“Meo…” Con mèo trên cây vồ lấy Diệp Hinh Ngọc.

“A” Diệp Hinh Ngọc kêu lên một tiếng, chân trái gấp chân phải, ngã mạnh xuống đất.

Ngay khi Thiệu Dương đến gần, cậu ấy không chút thương hoa tiếc ngọc siết chặt tay của Diệp Hinh Ngọc và ấn xuống đất, nhìn A Ngư đang cầm sợi dây gai trong tay.

Sợi dây được A Ngư kéo từ trên xe xuống, cô còn không thương hoa tiếc ngọc hơn Thiệu Dương nên đã đi lên trói cô ta lại.

A Ngư mệt mỏi nói với Thiệu Dương: “Anh đi trói ba người kia vào trong xe đi.”

Thiệu Dương cẩn thận hỏi: “Em đã làm gì bọn họ vậy?”

A Ngư trả lời: “Đánh hôn mê mà thôi, không chết.”

Thiệu Dương cả kinh, lời cậu ấy nói hôm trước đã thành sự thật, với bản lĩnh của cô, kẻ xấu gặp phải cô mới là xui xẻo.

Nhìn thấy ba người xui xẻo bất tỉnh trong xe, Thiệu Dương có chút đồng tình với bọn họ, vậy mà muốn bắt cóc bạn học Diệp, đúng là lão tinh ăn thạch tín!

Nhìn vào dây thừng, băng dán, dao găm trong xe, Thiệu Dương cảm thấy ớn lạnh sau khi biết họ sẽ trói cô đến đâu, và sẽ làm gì với cô.

Một thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp, một tên khốn vừa nhìn chẳng phải thứ tốt đẹp gì, suy nghĩ đáng sợ lần lượt xuất hiện, vẻ mặt Thiệu Dương dần dần trắng bệch, cậu ấy cầm dây thừng trói chặt người lại, cố ý chọn tư thế không thoải mái nhất.

Sau khi trói người lại và chắc chắn bọn họ không thể chạy thoát, Thiệu Dương nhờ hai người qua đường nghe thấy âm thanh trông chừng giúp mình, còn cậu ấy chạy vào một cửa hàng, mượn điện thoại gọi cho anh trai mình, anh trai Thiệu Huy của cậu ấy làm việc ở cục công an Bằng Thành.

Gọi về nhà không ai bắt máy, gọi đến văn phòng cũng không có người trả lời nên Thiệu Dương quyết định gọi cảnh sát.

Diệp Hinh Ngọc bị trói tay chân run rẩy như trấu, nghiến răng, chỉ cảm thấy tay chân lạnh cóng, bên tai ù đi. Sao có thể như vậy được, anh Long nói, những người ra tay đều là những kẻ già đời, dày dặn kinh nghiệm, mười người thì chắc chắn đến chín người.

Đáng tiếc A Ngư chính là người không chắc chắn trong mười người đó.

A Ngư nhìn xuống Diệp Hinh Ngọc đang sợ hãi: “Trước đây, có phải chị vẫn luôn nghĩ, Diệp Phức Ngọc là một kẻ ngốc nghếch thật dễ lừa.”

Hai má Diệp Hinh Ngọc co giật mạnh, giọng nói căng thẳng: “Cô, cô đã biết từ trước!”

“Tất nhiên tôi biết chị không có ý tốt, lần trước chị đối tốt với tôi là vào ngày thi đại học, chị cho tôi ly sữa đậu nành rau muống. Dựa vào cái gì mà chị cho rằng nhỏ vào giọt nước mắt, nói vài câu xin lỗi thì tôi sẽ không so đo hiềm khích trước đây mà tha thứ cho chị, ai cho chị tự tin, cho rằng người khác nhất định phải diễn theo kịch bản của chị. Chẳng qua là không ngờ vậy mà chị lại muốn bắt cóc tôi, trói tôi lại, chị muốn đối phó với tôi như thế nào?” Sao cô ấy có thể biết toàn bộ được, nếu không thì giải thích chuyện này như thế nào.

Những lời châm chọc giống như là lưỡi lửa, khiến nội tạng của Diệp Hinh Ngọc đều tan chảy, cô ta âm thầm đắc ý chính mình lừa gạt được Diệp Phức Ngọc, không ngờ, Diệp Phức Ngọc đã nhìn thấu kế hoạch của cô ta từ lâu, bản thân cô ta giống như một tên hề.

“Tôi chỉ muốn muốn mang cô đi dạy dỗ một chút mà thôi.” Diệp Hinh Ngọc thật lòng đến mức, chỉ trói Diệp Phức Ngọc lên mà thôi, lại không làm gì, cô ta cứ một mực bám vào mâu thuẫn gia đình, công an có thể cô ta làm gì. Đúng, chính là như vậy!

A Ngư cười nhạo một tiếng: “Đồ ngu, chị cho rằng nói những mâu thuẫn trước đó, thì có tác dụng gì. Chị đã phạm pháp, chỉ cần có đầy đủ chứng cứ, cho dù chị chết không nhận tội, thì nên kết án như thế nào cũng sẽ kết án như thế đó.”

“Cô bớt hù dọa tôi, tôi chỉ muốn bắt cô đánh một trận, thì vi phạm pháp luật cái gì.” Diệp Hinh Ngọc ngoài mạnh trong yếu, tim đập thình thịch như sấm.

A Ngư nhếch khóe miệng: “Chị đúng là hiền lành. Nếu chị không nói, tự nhiên có người sẽ nói. Đôi mắt tam giác kia tôi thấy có quen mắt, tôi nhớ có nhìn thấy hắn ta trên báo, hắn ta là tội phạm chạy trốn đang bị truy nã, chị nói hắn ta có thể vì giảm án mà khai chị ra hay không?”

Vẻ mặt Diệp Hinh Ngọc trắng bệch, nhìn A Ngư mỉm cười, trong lòng lạnh lẽo, một loại lạnh lẽo thấm vào tận xương tủy.

Thiệu Dương nói chuyện điện thoại xong đi ra, sờ mũi, hóa ra cô cũng nghi ngờ Diệp Hinh Ngọc: “Anh đã báo cảnh sát rồi, em có bị thương không?”

A Ngư ngẩng đầu lên mỉm cười với cậu ấy: “Cảm ơn, em không sao.”

Thiệu Dương lo lắng gật đầu, liếc mắt nhìn từ trên xuống dưới, nhảy cẫng lên và mỉm cười: “Mắt tam giác kia vậy mà là tôi phạm truy nã? Coi như hắn ta xui xẻo, rơi vào tay em.” Nhìn Diệp Hinh Ngọc ngồi trên mặt đất, lại cười không nổi, lần đầu tiên cậu ấy nhìn thấy chị em ruột làm ầm lên như thế này, nên có chút lo lắng nhìn A Ngư.

A Ngư nhìn thấy ánh mắt lo lắng của cậu ấy, khẽ nhún vai.

Thiệu Dương cảm thấy nhất định cô rất khó xử, nhưng vẫn giả vờ mạnh mẽ, lập tức cậu ấy càng thêm đồng cảm hơn.

Thấy vậy, A Ngư cũng không nói gì, cô không thể nói rằng cô ước gì Diệp Hinh Ngọc ngu xuẩn phạm tội chết, để báo thù cho Diệp Phức Ngọc ban đầu một cách công khai.

......

Cùng lúc đó, nhà kho nơi mười tám thiếu nữ đang trốn bị công an bao vây. Tại một nhà kho cách đó không xa, người ta phát hiện có sáu cô gái trẻ bị trói tay chân, bịt miệng, không giống người tự nguyện nhập cư trái phép, người sau bị bắt cóc, tất nhiên là dung mạo xinh đẹp hơn một chút.

Vẻ mặt Thiệu Huy tối sầm ra lệnh bắt giữ giám đốc thương mại của Vạn Xuân, nhà kho này thuộc công ty thương mại Vạn Xuân.

Ngũ Hưng Quốc ở nhà tăng ca uống một ngụm trà để lấy lại tinh thần, tối mai có một lô hàng rời cảng, cho nên anh ta rất bận. Ngũ Hưng Quốc nâng gọng kính lên, vẻ mặt như thường, giống như thứ anh ta mua bán là thịt lợn, chứ không phải là người sống. Chuyện này làm lâu cũng sẽ tê dại, lại làm thêm hai năm, tích góp đủ tiền dưỡng lão, anh ta sẽ trở về quê sống cuộc sống an nhàn, dù sao thì chuyện làm ăn này cũng không được lâu dài.

Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa, sau đó là một giọng nữ có hơi lo lắng: “Có ai không, nhà vệ sinh của anh bị rò rỉ nước.”

Ngũ Hưng Quốc không nghĩ nhiều bèn đi mở cửa, anh ta sống trong một khu dân cư cao tầng đầu tiên ở Bằng Thành, là nhà của cậu anh ta: “Bị rò rỉ nước?”

Trong khoảnh khắc anh ta vặn khóa, không hiểu sao trong lòng lại dâng lên một cảm giác bất an, Ngũ Hưng Quốc muốn đóng cửa lại. Thế nhưng, đã quá muộn, người mặc thường phục đã đẩy cửa xông vào túm lấy Ngũ Hưng Quốc đang quay lưng bỏ chạy: “Công an!”

Đột nhiên Ngũ Hưng Quốc cảm thấy như bị sét đánh, vẻ mặt sợ hãi không còn chút máu.

Nửa đêm, đèn của cục công an sáng trưng, từng nhóm người liên quan đến vụ án đều bị bắt.

“Đồng chí, mời xác nhận, nếu không có vấn đề gì thì ký ở đây.” Một nữ công an mỉm cười nhẹ nhàng, đẩy biên bản cho A Ngư.

A Ngư xem qua, rồi cầm bút ký.

Tranh thủ thời gian bận rộn, Thiệu Huy đến nói với Thiệu Dương: “Muộn như vậy rồi, em đưa đồng chí Tiểu Diệp về đi, anh gọi taxi cho em.” Lúc này cũng không có xe buýt.

Thiệu Dương gật đầu như giã tỏi.

Thiệu Huy nghĩ một chút, lại nói: “Em có thể ở lại trong căn phòng kia, nửa đêm đỡ phải đi xa.” Bên cạnh có một cậu bé, ít nhiều cũng yên tâm hơn.

Thiệu Dương nói được.

Thiệu Huy mỉm cười nhìn A Ngư, cô gái nhỏ thật mỏng manh, không ngờ thân thủ lại giỏi như vậy, một mình đánh gục ba tên cướp, ba người kia chính là tội phạm bị truy nã, trên tay dính mạng người. Các cô gái nên mạnh mẽ hơn, nghĩ đến những cô gái bị bắt cóc và bị trói kia, trong lòng Thiệu Huy thở dài, nếu bọn họ cũng có khả năng tự vệ như vậy, thì sẽ không đến mức này, đám người cặn bã kia đáng bị bắn: “Các em đi đi, anh bận việc đi trước.”

A Ngư nhìn Thiệu Huy rời đi, cô đã chuẩn bị một bức thư nặc danh để gửi cho Thiệu Huy. Trong quá trình điều tra, cô phát hiện người đàn ông được gọi là anh Long đã tìm người cho Diệp Hinh Ngọc, là Lệ Hàn Bình, một đại ca khét tiếng ở vùng này. Nói chung, hắn ta chỉ thu phí nhập cư trái phép của những người muốn nhập cư trái phép, nhưng đại ca khét tiếng này cũng buôn người. Có thể làm ăn lớn như vậy, chắc chắc lai lịch cũng không đơn giản, sau khi điều tra thì quả nhiên là có ô dù, là người của cảnh sát.

Thời gian không còn nhiều, cô không thể điều tra thêm còn đồng bọn nào khác hay không, để tránh cho thư nặc danh gửi đến những người vô nhân tính. Nên cô đã để mắt đến Thiệu Dương và những người khác. Họ đều là những thanh niên đàng hoàng, có học thức, nói chung là người nhà nên đáng tin cậy. Điều tra qua một lượt thì anh cả của Thiệu Dương khá thích hợp, sau khi quan sát sơ bộ, chắc là đáng tin cậy.

May mắn, quả nhiên là đáng tin cậy!

Ra khỏi cục công an, thì một chiếc xe cảnh sát dừng lại, Ngũ Hưng Quốc đang để tang bị hai người mặc thường phục đưa xuống xe.

Ngũ Hưng Quốc đang chìm trong tuyệt vọng như cảm nhận được điều gì đó ngẩng đầu lên, nhìn thấy A Ngư ở cách đó không xa thì sửng sốt, là cô!

Khóe miệng A Ngư khẽ nhếch lên, thật trùng hợp, cậu của Ngũ Hưng Quốc chính là thủ hạ của Lệ Hàn Bình, một lần xử lý hết cả ổ, tất cả vận mệnh đều là ý trời.

Nhìn đi chỗ khác, A Ngư đi theo Thiệu Dương ra cửa.

Ngũ Hưng Quốc lại cúi đầu, không còn tâm trạng để nghĩ xem tại sao A Ngư lại ở cục công an, càng không biết mình bị bắt như thế nào, hiện tại anh ta tràn đầy tuyệt vọng và sợ hãi, không biết điều gì đang chờ đợi anh ta?

Thiệu Dương đưa A Ngư đến cửa phòng: “Em nghỉ ngơi cho tốt, đừng suy nghĩ quá nhiều.” Đã thông báo cho cha mẹ Diệp, mấy ngày nữa họ sẽ tới, sẽ có chút hỗn loạn.

Chapter
1 Chương 1: Thiên Kim Thật Giả
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21-22
22 Chương 23
23 Chương 24
24 Chương 25
25 Chương 26
26 Chương 27
27 Chương 28
28 Chương 29
29 Chương 30
30 Chương 31
31 Chương 32
32 Chương 33
33 Chương 34
34 Chương 35
35 Chương 36
36 Chương 37
37 Chương 38
38 Chương 39
39 Chương 40
40 Chương 41
41 Chương 42
42 Chương 43
43 Chương 44
44 Chương 45
45 Chương 46
46 Chương 47
47 Chương 48
48 Chương 49
49 Chương 50
50 Chương 51
51 Chương 52
52 Chương 53
53 Chương 54
54 Chương 55
55 Chương 56
56 Chương 57
57 Chương 58
58 Chương 59
59 Chương 60
60 Chương 61
61 Chương 62
62 Chương 63
63 Chương 64
64 Chương 65
65 Chương 66
66 Chương 67
67 Chương 68
68 Chương 69
69 Chương 70
70 Chương 71
71 Chương 72
72 Chương 73
73 Chương 74
74 Chương 75
75 Chương 76
76 Chương 77
77 Chương 78
78 Chương 79
79 Chương 80
80 Chương 81
81 Chương 82
82 Chương 83
83 Chương 84
84 Chương 85
85 Chương 86
86 Chương 87
87 Chương 88
88 Chương 89
89 Chương 90
90 Chương 91
91 Chương 92
92 Chương 93
93 Chương 94
94 Chương 95
95 Chương 96
96 Chương 97
97 Chương 98
98 Chương 99
99 Chương 100
100 Chương 101
101 Chương 102
102 Chương 103
103 Chương 104
104 Chương 105
105 Chương 106
106 Chương 107
107 Chương 108
108 Chương 109
109 Chương 110
110 Chương 111
111 Chương 112
112 Chương 113
113 Chương 114
114 Chương 115
115 Chương 116
116 Chương 117
117 Chương 118
118 Chương 119
119 Chương 120
120 Chương 121
121 Chương 122
122 Chương 123
123 Chương 124
124 Chương 125
125 Chương 126
126 Chương 127
127 Chương 128
128 Chương 129
129 Chương 130
130 Chương 131
131 Chương 132
132 Chương 133
133 Chương 134
134 Chương 135
135 Chương 136
136 Chương 137
137 Chương 138-139
138 Chương 140
139 Chương 141
140 Chương 142
141 Chương 143
142 Chương 144
143 Chương 145
144 Chương 146
145 Chương 147
146 Chương 148
147 Chương 149
148 Chương 150
149 Chương 151
150 Chương 152
151 Chương 153
152 Chương 154
153 Chương 155
154 Chương 156
155 Chương 157
156 Chương 158
157 Chương 159
158 Chương 160
159 Chương 161
160 Chương 162
161 Chương 163
162 Chương 164
163 Chương 165
164 Chương 166
165 Chương 167
166 Chương 168
167 Chương 169
168 Chương 170
169 Chương 171
170 Chương 172
171 Chương 173
172 Chương 174
173 Chương 175
174 Chương 176
175 Chương 177
176 Chương 178
177 Chương 179
178 Chương 180
179 Chương 181
180 Chương 182
181 Chương 183
182 Chương 184
183 Chương 185
184 Chương 186
185 Chương 187
186 Chương 188
187 Chương 189
188 Chương 190
189 Chương 191
190 Chương 192
191 Chương 193
192 Chương 194
193 Chương 195
194 Chương 196
195 Chương 197
196 Chương 198
197 Chương 199
198 Chương 200
199 Chương 201
200 Chương 202
201 Chương 203
202 Chương 204
203 Chương 205
204 Chương 206
205 Chương 207
206 Chương 208
207 Chương 209
208 Chương 210
209 Chương 211
210 Chương 212
211 Chương 213
212 Chương 214
213 Chương 215
214 Chương 216
215 Chương 217
216 Chương 218
217 Chương 219
218 Chương 220
219 Chương 221
220 Chương 222
221 Chương 223
222 Chương 224
223 Chương 225
224 Chương 226
225 Chương 227
226 Chương 228
227 Chương 229
228 Chương 230
229 Chương 231
230 Chương 232
231 Chương 233
232 Chương 234
233 Chương 235
234 Chương 236
235 Chương 237
236 Chương 238
237 Chương 239
238 Chương 240
239 Chương 241
240 Chương 242
241 Chương 243
242 Chương 244
243 Chương 245
244 Chương 246
245 Chương 247
246 Chương 248
247 Chương 249
248 Chương 250
249 Chương 251
250 Chương 252
251 Chương 253
252 Chương 254
253 Chương 255
254 Chương 256
255 Chương 257
256 Chương 258
257 Chương 259
258 Chương 260
259 Chương 261
260 Chương 262
261 Chương 263
262 Chương 264
263 Chương 265
264 Chương 266
265 Chương 267
266 Chương 268
267 Chương 269
268 Chương 270
269 Chương 271
270 Chương 272
271 Chương 273
272 Chương 274
273 Chương 275
274 Chương 276
275 Chương 277
276 Chương 278
277 Chương 279
278 Chương 280
279 Chương 281
280 Chương 282
281 Chương 283
282 Chương 284
283 Chương 285
284 Chương 286
285 Chương 287
286 Chương 288
287 Chương 289
288 Chương 290
289 Chương 291
290 Chương 292
291 Chương 293
292 Chương 294
293 Chương 295
294 Chương 296
295 Chương 297
296 Chương 298
297 Chương 299
298 Chương 300
299 Chương 301
300 Chương 302
301 Chương 303
302 Chương 304
303 Chương 305
304 Chương 306
305 Chương 307
306 Chương 308
307 Chương 309
308 Chương 310
309 Chương 311
310 Chương 312
311 Chương 313
312 Chương 314
313 Chương 315
314 Chương 316
315 Chương 317
316 Chương 318
317 Chương 319
318 Chương 320
319 Chương 321
320 Chương 322
321 Chương 323
322 Chương 324
323 Chương 325
324 Chương 326
325 Chương 327
326 Chương 328
327 Chương 329-339
328 Chương 340
329 Chương 341
330 Chương 342
331 Chương 343
332 Chương 344
333 Chương 345
Chapter

Updated 333 Episodes

1
Chương 1: Thiên Kim Thật Giả
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21-22
22
Chương 23
23
Chương 24
24
Chương 25
25
Chương 26
26
Chương 27
27
Chương 28
28
Chương 29
29
Chương 30
30
Chương 31
31
Chương 32
32
Chương 33
33
Chương 34
34
Chương 35
35
Chương 36
36
Chương 37
37
Chương 38
38
Chương 39
39
Chương 40
40
Chương 41
41
Chương 42
42
Chương 43
43
Chương 44
44
Chương 45
45
Chương 46
46
Chương 47
47
Chương 48
48
Chương 49
49
Chương 50
50
Chương 51
51
Chương 52
52
Chương 53
53
Chương 54
54
Chương 55
55
Chương 56
56
Chương 57
57
Chương 58
58
Chương 59
59
Chương 60
60
Chương 61
61
Chương 62
62
Chương 63
63
Chương 64
64
Chương 65
65
Chương 66
66
Chương 67
67
Chương 68
68
Chương 69
69
Chương 70
70
Chương 71
71
Chương 72
72
Chương 73
73
Chương 74
74
Chương 75
75
Chương 76
76
Chương 77
77
Chương 78
78
Chương 79
79
Chương 80
80
Chương 81
81
Chương 82
82
Chương 83
83
Chương 84
84
Chương 85
85
Chương 86
86
Chương 87
87
Chương 88
88
Chương 89
89
Chương 90
90
Chương 91
91
Chương 92
92
Chương 93
93
Chương 94
94
Chương 95
95
Chương 96
96
Chương 97
97
Chương 98
98
Chương 99
99
Chương 100
100
Chương 101
101
Chương 102
102
Chương 103
103
Chương 104
104
Chương 105
105
Chương 106
106
Chương 107
107
Chương 108
108
Chương 109
109
Chương 110
110
Chương 111
111
Chương 112
112
Chương 113
113
Chương 114
114
Chương 115
115
Chương 116
116
Chương 117
117
Chương 118
118
Chương 119
119
Chương 120
120
Chương 121
121
Chương 122
122
Chương 123
123
Chương 124
124
Chương 125
125
Chương 126
126
Chương 127
127
Chương 128
128
Chương 129
129
Chương 130
130
Chương 131
131
Chương 132
132
Chương 133
133
Chương 134
134
Chương 135
135
Chương 136
136
Chương 137
137
Chương 138-139
138
Chương 140
139
Chương 141
140
Chương 142
141
Chương 143
142
Chương 144
143
Chương 145
144
Chương 146
145
Chương 147
146
Chương 148
147
Chương 149
148
Chương 150
149
Chương 151
150
Chương 152
151
Chương 153
152
Chương 154
153
Chương 155
154
Chương 156
155
Chương 157
156
Chương 158
157
Chương 159
158
Chương 160
159
Chương 161
160
Chương 162
161
Chương 163
162
Chương 164
163
Chương 165
164
Chương 166
165
Chương 167
166
Chương 168
167
Chương 169
168
Chương 170
169
Chương 171
170
Chương 172
171
Chương 173
172
Chương 174
173
Chương 175
174
Chương 176
175
Chương 177
176
Chương 178
177
Chương 179
178
Chương 180
179
Chương 181
180
Chương 182
181
Chương 183
182
Chương 184
183
Chương 185
184
Chương 186
185
Chương 187
186
Chương 188
187
Chương 189
188
Chương 190
189
Chương 191
190
Chương 192
191
Chương 193
192
Chương 194
193
Chương 195
194
Chương 196
195
Chương 197
196
Chương 198
197
Chương 199
198
Chương 200
199
Chương 201
200
Chương 202
201
Chương 203
202
Chương 204
203
Chương 205
204
Chương 206
205
Chương 207
206
Chương 208
207
Chương 209
208
Chương 210
209
Chương 211
210
Chương 212
211
Chương 213
212
Chương 214
213
Chương 215
214
Chương 216
215
Chương 217
216
Chương 218
217
Chương 219
218
Chương 220
219
Chương 221
220
Chương 222
221
Chương 223
222
Chương 224
223
Chương 225
224
Chương 226
225
Chương 227
226
Chương 228
227
Chương 229
228
Chương 230
229
Chương 231
230
Chương 232
231
Chương 233
232
Chương 234
233
Chương 235
234
Chương 236
235
Chương 237
236
Chương 238
237
Chương 239
238
Chương 240
239
Chương 241
240
Chương 242
241
Chương 243
242
Chương 244
243
Chương 245
244
Chương 246
245
Chương 247
246
Chương 248
247
Chương 249
248
Chương 250
249
Chương 251
250
Chương 252
251
Chương 253
252
Chương 254
253
Chương 255
254
Chương 256
255
Chương 257
256
Chương 258
257
Chương 259
258
Chương 260
259
Chương 261
260
Chương 262
261
Chương 263
262
Chương 264
263
Chương 265
264
Chương 266
265
Chương 267
266
Chương 268
267
Chương 269
268
Chương 270
269
Chương 271
270
Chương 272
271
Chương 273
272
Chương 274
273
Chương 275
274
Chương 276
275
Chương 277
276
Chương 278
277
Chương 279
278
Chương 280
279
Chương 281
280
Chương 282
281
Chương 283
282
Chương 284
283
Chương 285
284
Chương 286
285
Chương 287
286
Chương 288
287
Chương 289
288
Chương 290
289
Chương 291
290
Chương 292
291
Chương 293
292
Chương 294
293
Chương 295
294
Chương 296
295
Chương 297
296
Chương 298
297
Chương 299
298
Chương 300
299
Chương 301
300
Chương 302
301
Chương 303
302
Chương 304
303
Chương 305
304
Chương 306
305
Chương 307
306
Chương 308
307
Chương 309
308
Chương 310
309
Chương 311
310
Chương 312
311
Chương 313
312
Chương 314
313
Chương 315
314
Chương 316
315
Chương 317
316
Chương 318
317
Chương 319
318
Chương 320
319
Chương 321
320
Chương 322
321
Chương 323
322
Chương 324
323
Chương 325
324
Chương 326
325
Chương 327
326
Chương 328
327
Chương 329-339
328
Chương 340
329
Chương 341
330
Chương 342
331
Chương 343
332
Chương 344
333
Chương 345