Chương 233

Tấn Dương quận chúa tư thông với Lục Minh Viễn, nên đã cấu kết với lục hoàng tử bày ra chuyện này. Trời à, thật là đáng sợ! Trong mắt của những người có mặt ở đây xuất hiện một tia sáng kỳ diệu.

Mà người của Lục gia sắp lo lắng đến phát điên lên, những lời này nếu truyền ra ngoài, bất kể là thật hay giả, Lục Minh Viễn cũng đừng mơ đến chuyện lấy Tấn Dương quận chúa nữa, như vậy chả khác nào bọn họ đã bày mưu tính kế một cách vô ích.

Lục Mậu Điển hận không thể bịt miệng lục hoàng tử lại, hắn ta cắn răng hòa giải: “Điện hạ, trong chuyện này nhất định là có hiểu lầm gì đó.”

Lục hoàng tử nổi giận lôi đình, một chân đá Lục Mậu Điển đang ồn ào tránh ra một bên: “Chính là bọn ngươi, chính bọn ngươi đã hại chết Gia Dục.”

Nghe lục hoàng tử nhắc đến tên, Lục Mậu Điển tim đập lỡ nhịp.

Bởi vì hành động tùy tiện của lục hoàng tử mà tang lễ của Lục gia trở thành trò hề.

Nghĩ đến ánh mắt của binh khách, đám người Lục Mậu Điển khiếp sợ, bọn họ đã tin, họ đã tin lời của lục hoàng tử nói. Đừng nói họ, ngay cả người của Lục gia cũng có vài người đã tin.

Bọn họ đã sớm biết Lục Minh Viễn và Tấn Dương quận chúa có tình ý với nhau, biết đâu Tấn Dương quận chúa thực sự đã can thiệp vào chuyện này, họ bất giác hận nàng ta đã không làm được việc còn khiến cho mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn.

Lục lão phu nhân nhìn chằm chằm Lục Minh Viễn, muốn hỏi lại không dám. Bà ấy có thể dung thứ cho Bách thị hãm hại Nhan Gia Dục, nhưng lại không muốn tôn tử của mình nhúng tay vào chuyện này. Tôn tử của bà ấy lòng dạ ngay thẳng, sao có thể dính vào những chuyện bẩn thỉu này.

Lục Minh Viễn giống như bị người khác dùng búa sắt bổ vào đầu, ba hồn sáu phách rối ren bất an. Là Tấn Dương quận chúa đã vạch ra toàn bộ âm mưu, không thể nào, quận chúa quang minh lỗi lạc, tâm địa lương thiện, nàng ta làm sao có thể hại biểu muội của mình, lại còn dùng thủ đoạn hèn hạ để hủy hoại sự thanh bạch của người khác.

Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!

Lục Minh Viễn muốn lao ra ngoài, hắn muốn đích thân hỏi Tấn Dương quận chúa, nhất định là lục hoàng tử vì muốn trốn tránh trách nhiệm nên mới ngậm máu phun người.

“Ngươi muốn đi đâu, quay lại cho ta!” Lục Mậu Điển vô cùng sốt ruột, lập tức hạ lệnh người hầu ngăn Lục Minh Viễn lại, hắn đang muốn đi An Vương phủ, đi đến đó có khác gì không đánh mà khai, thừa nhận hắn và Tấn Dương quận chúa có tư tình.

Bị chặn lại, Lục Minh Viễn quỳ xuống ôm lấy đầu, đau khổ đập vào đầu mình giống như bị một cái búa đập trên đỉnh đầu. Không phải là sự thật, tất cả những chuyện này đều không phải là sự thật!

Hoàng đế cũng hy vọng đây không phải là sự thật, nhưng nó lại là sự thật.

Vào ngày xảy ra chuyện, ông ấy đã tra hỏi được sự thật khó tin này từ chỗ lục nhi tử, ông ấy đã biết được tất cả chuyện này đều là âm mưu mà nhi tử và Tấn Dương đã vạch ra. Vì thể diện của hoàng thất, ông ấy để An Vương phủ sống trong sự thái bình giả tạo, nhưng ông ấy không có ý định bỏ qua chuyện này.

Lương tâm của hoàng đế vẫn còn trong mức chấp nhận được. Ông ấy muốn đợi sóng gió qua đi rồi mới nghiêm trị lão lục và Tấn Dương, hai kẻ khốn kiếp này lại dám vì tư tình mà âm mưu tước đoạt đi sự thanh bạch của một nữ tử cô nhi oanh liệt, thiệt là vô pháp vô thiên.

Ông ấy tuyệt đối sẽ không cho phép Tấn Dương và Lục Minh Viễn ở bên nhau, đã đi hại người thì không thể để cho nàng ta đạt được điều mình muốn, đó gọi là dung túng. Lần này nếm được quả ngọt, nếu không cương quyết giáo huấn nàng ta, nàng ta sẽ đi hại người ngày càng táo tợn hơn.

Còn về lão lục, chuyện ban hôn sẽ không thể nào xảy ra. Nhan thị nữ đã bị mất trinh tiết trước mặt đông người, nếu như không gả cho lão lục thì đời này của nàng coi như bị hủy hoại, hơn nữa, hoàng gia cũng sẽ bị đâm chọt sau lưng. Sau này, ông ấy đương nhiên phải trừng phạt lão lục.

Không không ngờ tính tình của Nhan thị nữ lại mạnh mẽ như vậy, nàng lại treo cổ tự tử. Điều không ngờ hơn chính là lão lục, trong lúc đau khổ và phẫn uất, cái tên cây gậy này đã tiết lộ sự thật ra ngoài, hắn ta còn sợ mọi người không biết nên làm càn làm quấy cho tấtt cả mọi người đều biết.

Hoàng đế đau đầu hỏi tôn tử: “Theo như ngươi thấy, chuyện này sẽ kết thúc như thế nào?”

Trình Yến ngẫm nghĩ một lúc: “Ngăn chặn chi bằng để nó được khai thông.”

Hoàng đế sầu não thở dài một hơi: “Gia môn bất hạnh nuôi phải hai kẻ nghiệp chướng này, đi bức chết một cô nương đang sống yên ổn như vậy.”

Trình Yến biết được mọi chuyện, trong lòng cũng cảm thấy buồn rầu.

“Ngươi đi nghe ngóng xem, bên ngoài đang lan truyền như thế nào rồi?”

Trình Yến tuân lệnh.

Ngày thứ hai Trình Yếu hồi cung bẩm báo tình hình, nói những vấn đề trọng điểm.

Bên ngoài đang trở nên vô cùng náo loạn, lục hoàng tử không chỉ quậy ầm lên ở Lục phủ mà còn chạy đến An Vương phủ làm ầm ĩ lên.

Hoàng đế bực mình xoa xoa huyệt thái dương, ông ấy không muốn bị mất mặt, nhưng hắn ta gây chuyện ầm ĩ đến nông nỗi này rồi, nếu tiếp tục giả ngu sẽ càng mất mặt hơn.

Hoàng đế sai nội thị mài mực, ông ấy cầm bút lên, viết thánh chỉ phế truất phong hiệu của Tấn Dương quận chúa, rồi lệnh cho nội thị truyền khẩu dụ dừng bổng lộc của lục hoàng tử, đợi hắn ta dưỡng thương xong sẽ cho hắn ta đến quân doanh Mạc Bắc. Một hoàng tử mà bị đưa đến Mạc Bắc thì giống với việc bị trục xuất lưu đày. Đáng lý nên sớm đưa hắn ta đến vùng đất khô cằn để hắn ta được nếm mùi khổ cực, để  hắn ta không đến nỗi lớn ngần này rồi vẫn giống như một kẻ vô lại.

Nội thị mang thánh chỉ đến, giống như sấm sét đánh xuống từ chín tầng mây, khiến cho đám người An vương phủ hồn lìa khỏi xác.

“Mẫu phi mẫu phi!” Tấn Dương quận chúa kinh hãi, bất lực kêu An vương phi.

An Vương phi trong lòng bâng khuâng, không ngờ hoàng đế lại nhẫn tâm tước bỏ phong hiệu của nữ nhi, đó chẳng qua chỉ là một cô nhi mà thôi, còn nữ nhi mới là cháu gái ruột của ông ấy, Vương gia bọn họ đã cúc cung tận tụy nhiều năm như thế, lẽ nào một chút hương hoả tình cũng không có.

“Vương gia, làm sao bây giờ?” An vương phi hy vọng nhìn sang An vương.

An Vương vô cùng tức giận: “Đừng hỏi ta, ta không biết gì cả, đây chẳng phải là do nó đã hao tâm tổn sức cầu được hay sao? Nhan Gia Dục và An Vương phủ chúng ta dù sao cũng có chút quan hệ, bây giờ người người đều biết nó vì nam nhân mà dùng thủ đoạn hạ lưu để huỷ hoại sự thanh bạch của người ta, còn bức chết người ta. Giờ thì hay rồi, toàn bộ An Vương phủ đều mất mặt cùng với người.”

Tấn Dương quận chúa sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, thật sự rất hoảng hốt, lúc trước bị cấm túc, nàng ta không sợ, gỗ đá đóng thành thuyền, phụ vương chỉ tức giận một lát rồi hết.

Chapter
1 Chương 1: Thiên Kim Thật Giả
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21-22
22 Chương 23
23 Chương 24
24 Chương 25
25 Chương 26
26 Chương 27
27 Chương 28
28 Chương 29
29 Chương 30
30 Chương 31
31 Chương 32
32 Chương 33
33 Chương 34
34 Chương 35
35 Chương 36
36 Chương 37
37 Chương 38
38 Chương 39
39 Chương 40
40 Chương 41
41 Chương 42
42 Chương 43
43 Chương 44
44 Chương 45
45 Chương 46
46 Chương 47
47 Chương 48
48 Chương 49
49 Chương 50
50 Chương 51
51 Chương 52
52 Chương 53
53 Chương 54
54 Chương 55
55 Chương 56
56 Chương 57
57 Chương 58
58 Chương 59
59 Chương 60
60 Chương 61
61 Chương 62
62 Chương 63
63 Chương 64
64 Chương 65
65 Chương 66
66 Chương 67
67 Chương 68
68 Chương 69
69 Chương 70
70 Chương 71
71 Chương 72
72 Chương 73
73 Chương 74
74 Chương 75
75 Chương 76
76 Chương 77
77 Chương 78
78 Chương 79
79 Chương 80
80 Chương 81
81 Chương 82
82 Chương 83
83 Chương 84
84 Chương 85
85 Chương 86
86 Chương 87
87 Chương 88
88 Chương 89
89 Chương 90
90 Chương 91
91 Chương 92
92 Chương 93
93 Chương 94
94 Chương 95
95 Chương 96
96 Chương 97
97 Chương 98
98 Chương 99
99 Chương 100
100 Chương 101
101 Chương 102
102 Chương 103
103 Chương 104
104 Chương 105
105 Chương 106
106 Chương 107
107 Chương 108
108 Chương 109
109 Chương 110
110 Chương 111
111 Chương 112
112 Chương 113
113 Chương 114
114 Chương 115
115 Chương 116
116 Chương 117
117 Chương 118
118 Chương 119
119 Chương 120
120 Chương 121
121 Chương 122
122 Chương 123
123 Chương 124
124 Chương 125
125 Chương 126
126 Chương 127
127 Chương 128
128 Chương 129
129 Chương 130
130 Chương 131
131 Chương 132
132 Chương 133
133 Chương 134
134 Chương 135
135 Chương 136
136 Chương 137
137 Chương 138-139
138 Chương 140
139 Chương 141
140 Chương 142
141 Chương 143
142 Chương 144
143 Chương 145
144 Chương 146
145 Chương 147
146 Chương 148
147 Chương 149
148 Chương 150
149 Chương 151
150 Chương 152
151 Chương 153
152 Chương 154
153 Chương 155
154 Chương 156
155 Chương 157
156 Chương 158
157 Chương 159
158 Chương 160
159 Chương 161
160 Chương 162
161 Chương 163
162 Chương 164
163 Chương 165
164 Chương 166
165 Chương 167
166 Chương 168
167 Chương 169
168 Chương 170
169 Chương 171
170 Chương 172
171 Chương 173
172 Chương 174
173 Chương 175
174 Chương 176
175 Chương 177
176 Chương 178
177 Chương 179
178 Chương 180
179 Chương 181
180 Chương 182
181 Chương 183
182 Chương 184
183 Chương 185
184 Chương 186
185 Chương 187
186 Chương 188
187 Chương 189
188 Chương 190
189 Chương 191
190 Chương 192
191 Chương 193
192 Chương 194
193 Chương 195
194 Chương 196
195 Chương 197
196 Chương 198
197 Chương 199
198 Chương 200
199 Chương 201
200 Chương 202
201 Chương 203
202 Chương 204
203 Chương 205
204 Chương 206
205 Chương 207
206 Chương 208
207 Chương 209
208 Chương 210
209 Chương 211
210 Chương 212
211 Chương 213
212 Chương 214
213 Chương 215
214 Chương 216
215 Chương 217
216 Chương 218
217 Chương 219
218 Chương 220
219 Chương 221
220 Chương 222
221 Chương 223
222 Chương 224
223 Chương 225
224 Chương 226
225 Chương 227
226 Chương 228
227 Chương 229
228 Chương 230
229 Chương 231
230 Chương 232
231 Chương 233
232 Chương 234
233 Chương 235
234 Chương 236
235 Chương 237
236 Chương 238
237 Chương 239
238 Chương 240
239 Chương 241
240 Chương 242
241 Chương 243
242 Chương 244
243 Chương 245
244 Chương 246
245 Chương 247
246 Chương 248
247 Chương 249
248 Chương 250
249 Chương 251
250 Chương 252
251 Chương 253
252 Chương 254
253 Chương 255
254 Chương 256
255 Chương 257
256 Chương 258
257 Chương 259
258 Chương 260
259 Chương 261
260 Chương 262
261 Chương 263
262 Chương 264
263 Chương 265
264 Chương 266
265 Chương 267
266 Chương 268
267 Chương 269
268 Chương 270
269 Chương 271
270 Chương 272
271 Chương 273
272 Chương 274
273 Chương 275
274 Chương 276
275 Chương 277
276 Chương 278
277 Chương 279
278 Chương 280
279 Chương 281
280 Chương 282
281 Chương 283
282 Chương 284
283 Chương 285
284 Chương 286
285 Chương 287
286 Chương 288
287 Chương 289
288 Chương 290
289 Chương 291
290 Chương 292
291 Chương 293
292 Chương 294
293 Chương 295
294 Chương 296
295 Chương 297
296 Chương 298
297 Chương 299
298 Chương 300
299 Chương 301
300 Chương 302
301 Chương 303
302 Chương 304
303 Chương 305
304 Chương 306
305 Chương 307
306 Chương 308
307 Chương 309
308 Chương 310
309 Chương 311
310 Chương 312
311 Chương 313
312 Chương 314
313 Chương 315
314 Chương 316
315 Chương 317
316 Chương 318
317 Chương 319
318 Chương 320
319 Chương 321
320 Chương 322
321 Chương 323
322 Chương 324
323 Chương 325
324 Chương 326
325 Chương 327
326 Chương 328
327 Chương 329-339
328 Chương 340
329 Chương 341
330 Chương 342
331 Chương 343
332 Chương 344
333 Chương 345
Chapter

Updated 333 Episodes

1
Chương 1: Thiên Kim Thật Giả
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21-22
22
Chương 23
23
Chương 24
24
Chương 25
25
Chương 26
26
Chương 27
27
Chương 28
28
Chương 29
29
Chương 30
30
Chương 31
31
Chương 32
32
Chương 33
33
Chương 34
34
Chương 35
35
Chương 36
36
Chương 37
37
Chương 38
38
Chương 39
39
Chương 40
40
Chương 41
41
Chương 42
42
Chương 43
43
Chương 44
44
Chương 45
45
Chương 46
46
Chương 47
47
Chương 48
48
Chương 49
49
Chương 50
50
Chương 51
51
Chương 52
52
Chương 53
53
Chương 54
54
Chương 55
55
Chương 56
56
Chương 57
57
Chương 58
58
Chương 59
59
Chương 60
60
Chương 61
61
Chương 62
62
Chương 63
63
Chương 64
64
Chương 65
65
Chương 66
66
Chương 67
67
Chương 68
68
Chương 69
69
Chương 70
70
Chương 71
71
Chương 72
72
Chương 73
73
Chương 74
74
Chương 75
75
Chương 76
76
Chương 77
77
Chương 78
78
Chương 79
79
Chương 80
80
Chương 81
81
Chương 82
82
Chương 83
83
Chương 84
84
Chương 85
85
Chương 86
86
Chương 87
87
Chương 88
88
Chương 89
89
Chương 90
90
Chương 91
91
Chương 92
92
Chương 93
93
Chương 94
94
Chương 95
95
Chương 96
96
Chương 97
97
Chương 98
98
Chương 99
99
Chương 100
100
Chương 101
101
Chương 102
102
Chương 103
103
Chương 104
104
Chương 105
105
Chương 106
106
Chương 107
107
Chương 108
108
Chương 109
109
Chương 110
110
Chương 111
111
Chương 112
112
Chương 113
113
Chương 114
114
Chương 115
115
Chương 116
116
Chương 117
117
Chương 118
118
Chương 119
119
Chương 120
120
Chương 121
121
Chương 122
122
Chương 123
123
Chương 124
124
Chương 125
125
Chương 126
126
Chương 127
127
Chương 128
128
Chương 129
129
Chương 130
130
Chương 131
131
Chương 132
132
Chương 133
133
Chương 134
134
Chương 135
135
Chương 136
136
Chương 137
137
Chương 138-139
138
Chương 140
139
Chương 141
140
Chương 142
141
Chương 143
142
Chương 144
143
Chương 145
144
Chương 146
145
Chương 147
146
Chương 148
147
Chương 149
148
Chương 150
149
Chương 151
150
Chương 152
151
Chương 153
152
Chương 154
153
Chương 155
154
Chương 156
155
Chương 157
156
Chương 158
157
Chương 159
158
Chương 160
159
Chương 161
160
Chương 162
161
Chương 163
162
Chương 164
163
Chương 165
164
Chương 166
165
Chương 167
166
Chương 168
167
Chương 169
168
Chương 170
169
Chương 171
170
Chương 172
171
Chương 173
172
Chương 174
173
Chương 175
174
Chương 176
175
Chương 177
176
Chương 178
177
Chương 179
178
Chương 180
179
Chương 181
180
Chương 182
181
Chương 183
182
Chương 184
183
Chương 185
184
Chương 186
185
Chương 187
186
Chương 188
187
Chương 189
188
Chương 190
189
Chương 191
190
Chương 192
191
Chương 193
192
Chương 194
193
Chương 195
194
Chương 196
195
Chương 197
196
Chương 198
197
Chương 199
198
Chương 200
199
Chương 201
200
Chương 202
201
Chương 203
202
Chương 204
203
Chương 205
204
Chương 206
205
Chương 207
206
Chương 208
207
Chương 209
208
Chương 210
209
Chương 211
210
Chương 212
211
Chương 213
212
Chương 214
213
Chương 215
214
Chương 216
215
Chương 217
216
Chương 218
217
Chương 219
218
Chương 220
219
Chương 221
220
Chương 222
221
Chương 223
222
Chương 224
223
Chương 225
224
Chương 226
225
Chương 227
226
Chương 228
227
Chương 229
228
Chương 230
229
Chương 231
230
Chương 232
231
Chương 233
232
Chương 234
233
Chương 235
234
Chương 236
235
Chương 237
236
Chương 238
237
Chương 239
238
Chương 240
239
Chương 241
240
Chương 242
241
Chương 243
242
Chương 244
243
Chương 245
244
Chương 246
245
Chương 247
246
Chương 248
247
Chương 249
248
Chương 250
249
Chương 251
250
Chương 252
251
Chương 253
252
Chương 254
253
Chương 255
254
Chương 256
255
Chương 257
256
Chương 258
257
Chương 259
258
Chương 260
259
Chương 261
260
Chương 262
261
Chương 263
262
Chương 264
263
Chương 265
264
Chương 266
265
Chương 267
266
Chương 268
267
Chương 269
268
Chương 270
269
Chương 271
270
Chương 272
271
Chương 273
272
Chương 274
273
Chương 275
274
Chương 276
275
Chương 277
276
Chương 278
277
Chương 279
278
Chương 280
279
Chương 281
280
Chương 282
281
Chương 283
282
Chương 284
283
Chương 285
284
Chương 286
285
Chương 287
286
Chương 288
287
Chương 289
288
Chương 290
289
Chương 291
290
Chương 292
291
Chương 293
292
Chương 294
293
Chương 295
294
Chương 296
295
Chương 297
296
Chương 298
297
Chương 299
298
Chương 300
299
Chương 301
300
Chương 302
301
Chương 303
302
Chương 304
303
Chương 305
304
Chương 306
305
Chương 307
306
Chương 308
307
Chương 309
308
Chương 310
309
Chương 311
310
Chương 312
311
Chương 313
312
Chương 314
313
Chương 315
314
Chương 316
315
Chương 317
316
Chương 318
317
Chương 319
318
Chương 320
319
Chương 321
320
Chương 322
321
Chương 323
322
Chương 324
323
Chương 325
324
Chương 326
325
Chương 327
326
Chương 328
327
Chương 329-339
328
Chương 340
329
Chương 341
330
Chương 342
331
Chương 343
332
Chương 344
333
Chương 345