- Không sai, ta cố ý.
Sở Hiên vô cùng thản nhiên đáp, hắn cầm một quả dưa chuột xanh biếc vừa ăn vừa nói:
- Tình huống này đúng là ta có cân nhắc qua, nhưng để ngươi bị công ty Umbrella phát hiện xác suất chỉ khoảng 50%, vì thế ta cũng không nghĩ cần phải nói cho ngươi biết, dù sao thì khi xảy ra chuyện gì cũng có thể tùy lúc liên lạc, tốt nhất là để ngươi tự nhiên mà làm...
- Tự nhiên mà bước vào bẫy của ngươi phải không?
Trịnh Xá cười khổ nói, lúc này hắn đang ngồi cạnh bàn vừa ăn cơm vừa bàn luận về hoạt động hôm nay.
- Bẫy? Không, là kế hoạch.
Nhìn mặt Sở Hiên chẳng có biến đổi gì, hắn chỉ thản nhiên nói:
- Trọng tâm của kế hoạch này là thuận theo tự nhiên, nếu ngươi bị công ty Umbrella chú ý, bại lộ thân phận, vậy thì cứ thế mà trà trộn vào trong căn cứ nghiên cứu của công ty, từ đó tìm hiểu rõ ràng các loại tin tức, dù để hoàn thành tình tiết kịch bản cũng được hay để đánh cắp Progenitor virus cũng được. Nếu là ngươi ở trong đó thì với sức chiến đấu của ngươi cũng đủ để khuấy động đến long trời lở đất...
Trong lòng Trịnh Xá kỳ thật cũng chẳng trách cứ gì Sở Hiên, giống như hắn từng nói vậy, đây chính là phong cách làm việc của Sở Hiên, tính toán với tất cả mọi chuyện, tất cả mọi người, mặc dù có chút bất cận nhân tình nhưng Sở Hiên vốn đã chẳng có cái gọi là nhân tình ấy rồi. Vì nghĩ như vậy nên Trịnh Xá cảm thấy khá bình tĩnh, dù sao cũng không phải là Sở Hiên cố ý hãm hại hắn mà là Sở Hiên thật sự cho rằng kế hoạch đó là tốt hơn, tiếp đó không hề cân nhắc tâm tình người khác... Thực tế hắn cũng chẳng biết tâm tình là cái gì mà.
Trịnh Xá nuốt một miếng thức ăn, ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- Chuyện đã phát triển tới mức này rồi, tình tiết kịch bản không muốn nhận thì cũng đã tiếp nhận rồi, nhân vật trong phim không muốn gặp thì cũng đã gặp rồi, nói thêm nữa cũng không có ý nghĩa gì. Vậy cứ làm như ngươi nói đi, do ta làm mồi nhử, nhân cơ hội trà trộn vào trong công tu Umbrella... Lấy danh nghĩa gì đây? Người mang G – virus?
- Làm gì có ai đi gọi mình là người mang virus, nếu ngươi cần tìm một danh nghĩa để quay lại thì... Lấy danh nghĩ báo thù đi, bởi vì bị hãm hại nên đặc ý quay lại báo thù công ty Umbrella. Với danh nghĩa như vậy ngươi làm chuyện gì cũng không khiến cấp cao trong công ty cảm thấy quá ngạc nhiên.
Đến cuối cùng Trịnh Xá chỉ có thể tiếp nhận kế hoạch này, sau đó hắn cùng Sở Hiên thương lượng kỹ càng một lượt, ví dụ như từ ngày mai, hôm này cũng tới công ty Umbrella, một khi Chiêm Lam phát hiện có người theo dõi hắn thì sẽ theo kế hoạch đại náo một trận sau đó thuận thế để công ty Umbrella bắt cũng không sao. Dù sao thì với thực lực của hắn làm thế nào cũng có thể thoát khỏi căn cứ nghiên cứu, quan trọng nhất là hắn phải xâm nhập vào chỗ nghiên cứu để thu thập một số tin tức trọng yếu.
- Ví dụ như thông tin về Progenitor virus, thứ đó đặt ở đâu, các loại số liệu nghiên cứu. Tiếp theo là vị trí của Alice, nếu đã tiếp nhận nhiệm vụ tình tiết kịch bản, tốt xấu gì cũng được một chi tiết kịch tình cấp A cùng 15000 điểm tưởng, thì những chuyện đó cũng cần phải tính toán một chút. Tóm lại tình huống cơ bản là như vậy, ngươi dùng thân phận người mang G – virus, danh nghĩa là báo thù khiến công ty Umbrella chú ý, tiếp đó... Chờ các nhân vật trong phim tới.
Sở Hiên ăn hết quả dưa chuột, tiếp đó bình thản ngồi tại chỗ nói, nhìn bộ dạng có vẻ như lại đang bắt đầu tính toán chuyện gì đó.
Lần này Trịnh Xá không dám lơ là nữa, nhân lúc Sở Hiên thuyết mình toàn bộ kế hoạch hắn cũng vội vã tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, mô phỏng phương thức suy luận của Tiêu Hoành Luật, tỉ mỉ phân tích từ đầu đến cuối kế hoạch một lượt, đến khi xác định được trong kế hoạch này không còn sơ hở hoặc cạm bẫy gì nữa hắn mới thở ra một hơi hài lòng. Cái gọi là một lần bị rắn cắn[28] chính là đạo lý này, mà hắn đâu phải chỉ bị "rắn" cắn có một lần, mặc dù thực tế mọi lần Sở Hiên cũng không phải làm hại hắn, đều là lấy lợi ích của đoàn đội làm ưu tiên nhưng lần nào cũng để hắn tự mình chui vào bẫy, lần nào cũng khiến hắn tự đi giúp Sở Hiên hoàn thành mưu kế mà bản thân vẫn không biết, cảm giác đó thật sự không hay chút nào.
-...Mặc dù ta biết ngươi lại muốn nói cái gì trí tuệ của người tầm thường, nhưng ta van ngươi, lần sau có kế hoạch gì cũng xin thông báo trước với ta một câu, ta không nhất định sẽ từ chối, tóm lại như vậy vẫn tốt hơn bị ngươi lừa gạt biến thành quân cờ đúng không?
Trịnh Xá cười khổ nói.
- Không phải quân cờ.
Sở Hiên lại đáp:
- Mà là đồng đội trọng yếu của ta...
-...Mặc dù nói như vậy nhưng ta thật sự có chút tò mò... Có thật là ngươi hiểu được nghĩa hai từ "đồng đội" không?
Cho dù thế nào, tới khi nhóm Jill tới nơi, Trung Châu đội cũng đã có kế hoạch đại khái về viêc tiếp theo nên làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ này. Đầu tiên chính là Trịnh Xá lấy bản thân làm mồi nhử, xâm nhập vào trụ sở nghiên cứu của công ty Umbrella, tiếp đó nhóm Sở Hiên vẫn dùng máy tính tìm kiếm các loại thông tin. Tới ngày hành động, dù là cứu Alice hay là đánh cắp Progenitor virus, Trịnh Xá ở trong, mấy người Bá Vương, Vương Hiệp, Zero, Triệu Anh Không ở ngoài, lại cộng thêm robot VF – 00 Phoenix chưa từng thử nghiệm uy lực của La Cam Đạo, tất cả phối hợp tấp kích, nhất định có thể khuấy động cả công ty Umbrella đến long trời lở đất.
- Kỳ thật đây cũng là một cơ hội, thực lực đội ta đã tới một giới hạn, nhân cơ hội này thử nghiệm xem thực lực của đội chúng ta rút cuộc mạnh đến mức nào, vì thế lần này xuống tay không cần lưu tình.
Trịnh Xá nhìn những thành viên còn lại trong đội nói.
Sau đó Jill, Carlos, Jason, còn cả cô bé Angela, cùng nhau tới nhà trọ, mọi người gặp mặt đều than thở hông thôi, đắc biệt là khi nhắc lại lúc giao chiến với tiểu đội luân hồi Ác Ma, khi đó đã nghĩ là không còn ngày lặp lại, không ngờ đến hôm nay lại tập hợp lại chiến đấu để giải cứu đồng đội.
-...Theo tin tức bọn ta thu thập được, công ty Umbrella có vẻ cực kỳ chú ý đến ngươi, bọn chúng hy vọng có được T – virus thể tiến hóa. Nhưng sau vụ nổ hạt nhân, cấp cao công ty đều nghĩ rằng ngươi đã chết trong thành phố, bọn chúng chỉ có thể mang Alice về, hiện tại cô ấy đang được chữa trị trong viện nghiên cứu của công ty, sau khoảng mười lăm ngày nữa sẽ hoàn tất, chúng ta nhất định phải cứu cô ấy ra trước khi bị công ty Umbrella làm hại.
Đây là những gì Jill nói với đám Trịnh Xá, mỹ nữ cảnh sát này vẫn ăn mặc rất là nóng bỏng, chiếc váy juýp siêu ngắn, hợp với tất da chân, gần như để lộ hoàn toàn đôi chân thon dài. Hơn thế nữa, vóc dáng Jill vốn đã rất đẹp, cộng thêm trang phục gợi cảm khiến gã chủ nhà trọ nhìn chằm chằm gần như chảy cả nước dãi, đến khi nàng đi vào phòng mấy người Trịnh Xá, hắn mới lưu luyến rời đi.
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Tình hình cụ thể ta đã nghe Carlos nói rồi, vì thế sau khi thương lượng bọn ta quyết định do ta làm mồi nhử xâm nhập vào căn cứ nghiên cứu của công ty Umbrella, theo như ngươi nói thì hình như công ty rất có hứng thú với ta phải không? Vậy thì không cần để bọn chúng lùng bắt, tự ta tìm đến nơi là được, chỉ cần để ta lọt vào viện nghiên cứu, đợi đến khi Alice chữa trị xong, chúng ta sẽ trong ngoài phối hợp cùng nhau giết ra, đại náo một trận cho sảng khoái!
Cùng lúc đó, trong công ty Umbrella, sau vòng bảo vệ, mấy màn hình máy tính lớn đặt đối diện với một chiếc bàn trong, trên mỗi màn hình hiện lên hình ảnh một người trung niên, nhìn có vẻ đều là thành viên cao cấp của công ty Umbrella.
- ….Tình huống cơ bản là như vậy, vốn chúng tôi tưởng tằng kẻ mang G – virus đã tử vong trong vụ nổ hạt nhân, vậy mà hắn vẫn còn sống, hơn nữa còn dùng một số biện pháp nào đó chúng ta chưa rõ để đột nhập vào cao ốc trụ sở chính. Hiện tại hắn vẫn ở trong thành phố này nhưng theo những tư liệu chúng tôi thu thập được, kẻ mang G – virus có sức chiến đấu kinh người nên chúng tôi không dám phái người theo dõi hắn, sợ sẽ đả thảo kinh xà, có thể không bắt được hắn nữa…
Một thanh niên trẻ tuổi cung kính đứng trước mấy màn hình máy tính, vừa nhìn tập tài liệu trên tay vừa nói.
Một bóng người trên màn hình lên tiếng:
- Số liệu về kẻ mang G – virus chúng ra đều đã biết nhưng không phải người trong viện nghiên cứu đang chia làm hai phe tranh cãi nhau sao? Một bên cho rằng G – virus căn bản không thể tồn tại, nói là cái gì dạng sống tiến hóa thì khả năng rất lớn nhưng biến một sinh vật trong một vòng đời biến thành siêu nhân, loại virus như thế khó có thể tồn tại được. Một phe khác thì cho rằng với sức sinh sản và tiến hóa cực mạnh của T – virus thì loại hình thái như G – virus không phải là không thể, thậm chí còn có thể sinh ra công dụng mới, ví dụ như khiến người bị ký sinh… trường sinh bất lão?
Người thanh niên trẻ tuổi vội vàng cung kính nói:
- Đúng thế, bọn họ cho là như thế, mà từ một loạt các thí nghiệm mà chúng tôi đã tiến hành cũng có thể thấy, dù là Progenitor virus cũng có tác dụng trì hoãn sự lão hóa ở một mức độ nhất định. Đây là do hiệu quả sức sống tế bào mà T – virus tự có, đến cả xác người đã chết cũng có thể hoạt động được mấy chục tiếng, đối với Progenitor virus mà nói càng có thể tăng sức sống cơ thể cho người chưa chết, tuy nhiên hiệu quả vẫn chưa rõ ràng…
- Ta biết.
Một người trung niên khác trên màn hình nhắm mắt lại nói:
- Hơn nữa Progenitor virus đối với cơ thể suy nhược có tính thương tổn quá lớn, vì thế bọn ta mới cần các ngươi không ngừng cải tiến. Nếu kẻ mang G – virus đó thật sự có hiệu quả sức sống mạnh như vậy thì cho dù có chút gây hại với cơ thể, chúng ta cũng hoàn toàn có thể chấp nhận...
Người thanh niên trẻ gật đầu vẻ khẳng định:
- Từ những số liệu chúng ta thu thập được, kẻ mang G – virus này có tố chất thân thể và sức mạnh gấp mười lần người bình thường, thậm chí là lớn hơn. Mà muốn có thay đổi lớn như vậy, sức sống của cơ thể chắc chắn là mạnh đến kinh người... Thậm chí nói không chừng còn có thể phản lão hoàn đồng.
Những người trên màn hình đều trầm mặc, hơn nửa ngày sau một người trong số đó mới lạnh nhạt nói:
-....Vậy thì, bằng mọi giá phải bắt cho được kẻ mang G – virus này... Bằng mọi giá.
Đã năm ngày trôi qua kể từ lúc tiến vào thế giới phim kinh dị này, ngoài hôm đầu tiên lẻn vào trong công ty đánh cắp mật mã, những ngày tiếp theo Trịnh Xá đều theo kế hoạch của Sở Hiên liên tục ra vào cao ốc, thậm chí để dẫn dụ người khác chú ý, lần nào hắn cũng tới những khu vực cơ mật trên tầng 50, đi đi lại lại trước máy camera. Thời gian trôi qua được năm ngày, đáng tiếc là công ty Umbrella hình như chẳng có chút hứng thú nào với hắn, căn bản không có ai tới bắt, thậm chí theo dõi hắn cũng không.
"...Ai, xem ra hôm nay lại trắng tay ra về rồi."
Trịnh Xá đi theo đám nhân viên xong việc rời khỏi tòa nhà, trong năm ngày này hắn mặc trang phục công chức, đi sớm về muộn, vẻ mặt đầy phiền muộn, nhìn còn giống nhân viên thực thụ hơn cả thành viên chính thức trong công ty.
Thanh âm của Chiêm Lam trầm mặc hơn mười giây rồi bỗng vang lên:
"Không, có người theo dõi phía sau... Không, xung quanh có rất nhiều người dang mai phục, trên nóc mấy tòa nhà xung quanh còn có lính bắn tỉa, bọn chúng đang lắp một loại đạn đặc biệt, hình như là một loại thuốc mê cực mạnh... Làm thế nào bây giờ?"
Giọng nàng bắt đầu lộ vẻ lo lắng, mặc dù sớm đã biết sớm muộn gì chuyện này cũng xảy ra nhưng đến lúc Trịnh Xá thật sự bị bao vây, Chiêm Lam vẫn cảm thấy rất khẩn trương.
Ánh mắt Trịnh Xá vụt biến thành mờ mịt, tiếp đó thông qua ý thức nói với Chiêm Lam:
"Không sao cả, chuyển hình ảnh quét hình sang cho ta là được. Nếu ta bị bắt thì không được cố gắng công kích sẽ khiến bại lộ thân phận, nhớ kỹ chỉ cần liên tục dùng tinh thần lực tảo miêu theo sát ta thôi... Lúc về nói với Sở Hiên, Trung Châu đội tạm thời giao cho hắn..."
Trong lúc nói chuyện, Trịnh Xá thu hồi vòng cổ long tinh vào trong Nạp giới, còn trước lúc đi hắn đã giao túi không gian cho Sở Hiên, trong đó có chưa vũ khí của mọi người, hiện tại chuyện duy nhất hắn cần lo lắng là Nạp giới phải an toàn, nếu thứ này bị lấy mất thì hắn chỉ có thể chiến đấu bằng tay không.
"Chiêm Lam, có thể lưu lại một loại tinh thần lực nào đó trên Nạp giới này không, như vậy dù nó bị mang đi thì ngươi cũng có thể nhanh chóng tìm lại được..."
Trịnh Xá suy nghĩ một chút rồi thông qua ý thức nói.
Chiêm Lam vội vàng đáp:
"À, đương nhiên là có cách, chỉ cần lưu lại một chút tinh thần lực lên nó là được... Trịnh Xá anh ngàn vạn lần phải cẩn thận, nếu trong viện nghiên cứu bọn chúng muốn giải phẫu hoặc tiêm thuốc gì đó thì anh nhất định phải phản kháng, dù nhiệm vụ lần này không thành, em cũng không muốn anh..."
"Yên tâm, yên tâm, anh nhất định sẽ không sao!"
Trịnh Xá vội vàng cười nói, tiếp đó hai mắt mờ mịt, tiếp tục tiến về phía trước.
Không bao lâu sau, từ bốn phía quả nhiên liền xuất hiện mấy chục tên cảnh vệ, bọn chúng ngăn cản tất cả mọi người xung quanh, trong đó hơn mười tên từ xa nhìn chằm chằm lại phía này vẻ đề phòng. Người đi đường cũng đều phát hiện có gì đó không bình thường, bọn họ bắt đầu vội vã rời khỏi quảng trường, dần dần cả khoảng không trống trải chỉ còn một mình Trịnh Xá yên lặng đứng đó.
"Hẳn là đang muốn ngắm bắn ta phải không? Không sai, đã xác nhận, đổi đạn gây mê đặc biệt, vì thế cũng không cần tránh né..."
Trịnh Xá trong lòng cảm thấy thật tức cười, với tố chất thân thể hắn mà nói, dù là thuốc mê đánh gục được voi đi nữa có thể làm hắn hôn mê hay không vẫn là cả một vấn đề, lại cộng thêm thể chất vampire cùng cường hóa tế bào rồng, đừng nói cái gì thuốc gây mê, dù là tiêm thẳng T – virus vào người hắn thì có lẽ chỉ sau nháy mắt đã bị tế bào cơ thể hắn nuốt chửng hết. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
"Chẳng còn cách nào, đùa với chúng một chút vậy."
Trong lòng đã có chủ ý, Trịnh Xá cố ý làm bộ chạy ra ngoài, vừa chạy được vài mét, mấy tiếng súng vang lên, ngực, vai, đùi hắn cùng đau nhói rồi tê rần, cả người lập tức ngã quỵ xuống đất. Bất quá cảm giác tê dại chỉ thoáng cái là hết, quả nhiên loại thuốc mê này căn bản không thể khiến hắn gục được, nhưng làm bộ bị bắt hắn vẫn ngoan ngoãn nhắm mắt lại, nằm yên dưới đất.
Đám cảnh vệ xung quanh lập tức huyên náo, trong đó hơn mười người bắt đầu chạy tới, từ phía sau mấy chiếc xe đen ngòm chạy đến còn nhanh hơn nữa, đỗ xịch cạnh chỗ Trịnh Xá, từ trên xe vài người áo đen nhảy xuống, trong đó một người cầm theo một ống thuốc màu xanh lục không chần chừ chút nào trực tiếp tiêm vào vai Trịnh Xá. Sau khi bị tiêm thuốc, Trịnh Xá không ngờ cảm thấy đầu óc bắt đầu váng vất nặng nề, mơ mơ màng màng muốn ngủ, không đợi hắn kịp vận nội lực phản kháng, cả người đã chìm vào hôn mê...
Trịnh Xá mơ hồ mở mắt ra, tiếp đó vụt bật dậy, nhìn bốn phía vẻ đề phòng, sau mấy giây hắn đã sát lại một lượt những chuyện xảy ra, nhất thời toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
Thật sự là kinh khủng, vốn chỉ định chơi đùa với công ty Umbrella một trận sau đó thận lợi tiến vào trong căn cứ nghiên cứu, ai mà biết được công ty không phải chỉ có hư danh, chỉ dùng vật phẩm công nghệ cao mà có thể khiến hắn hôn mê. Phải biết rằng với tố chất thân thể của hắn mà nói, muốn bị thuốc làm hôn mê thì đúng là có chút khoa trương, không ngờ công ty Umbrella vậy mà lại có thể làm được.
"Quá sơ ý rồi, may là đoạn thời gian này không xảy ra chuyện gì, nếu như nhân lúc ta ngủ bọn chúng mổ xẻ cắt xẻo ra thì đúng là có miệng mà không kêu oan nổi..."
Lúc này Trịnh Xá mới có cô hội quan sát kỹ xung quanh, hắn đang ở trong một căn phòng rộng rãi bị bịt kín, ngoài cánh cửa bằng thép tinh chế ra không còn gì nữa, bốn phía đều là tường thép dày, rõ ràng là một phòng giam dùng để giam giữ hắn.
Trịnh Xá nhìn lại cơ thể mình, ngoài mấy vết bị đạn gây mê bắn trúng ra toàn thân cơ bản không có thương tích gì, mặt khác Nạp giới đã bị lấy mất, trên cổ có thêm một vòng thép chặt, thiết kế này nằm ngoài dự tính của Trịnh Xá, có lẽ chiếc vòng này sẽ giống như trong phim miêu tả, ấn nhẹ một cái nút là sẽ phát nổ.
"Xem ra cũng không phát sinh chuyện gì quá đáng sợ, chỉ cần không gây thương tổn vật lý với ta là được, còn tiêm các loại T – virus gì đó cũng chẳng sao..."
Trịnh Xá vừa suy nghĩ vừa chậm rãi bước tới gần cánh cửa thép, nhưng hắn vừa chạm nhẹ vào cửa, một luồng điện đã truyền thẳng vào thân thể, bộp một tiếng hắn bị luồng điện mạnh mẽ giật ngã xuống đất, cả cánh tay trái bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Cùng lúc ấy, mọi chuyện xảy ra trong phòng cũng được máy camera truyền đi, trong phòng giám sát, mấy người áo đen trợn mắt há mồm nhìn vào phòng giam, một người ngây ngốc nói:
- Lạy chúa tôi, điện cao áp này đủ để thiêu cháy người thành than đấy, hắn vậy mà chỉ run tay mấy cái. Mẹ kiếp, ngươi xem hắn còn đứng lên được nữa, đúng là quái vật!
- Không sai, hắn chính là quái vật...
Sau lưng đám người áo đen, một người trung niên mặc trang phục nhân viên nghiên cứu nhìn Trịnh Xá đang vung vẩy tay trên màn hình nói:
- Tố chất thân thể hắn chính là quái vật... Thuốc suy nhược tế bào cường độ cao vừa nghiên cứu ra cũng chỉ vỏn vẹn làm hắn hôn mê hơn ba tiếng đồng hồ. Người bình thường chỉ tiêm vào khoảng một phần mười mức đó gần như sẽ lập tức lâm vào trạng thái chết giả, thẳng đến lúc tế bào suy kiệt mà chết, nhưng hắn thì lại tỉnh dậy như chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Các ngươi có biết kết quả kiểm tra tạm thời vừa rồi không? Cường độ cơ bắp, cường độ tổ chức thân thể, cường độ tế bào của hắn đều vượt hơn gấp mười lần người bình thường, gọi hắn là siêu nhân cũng hoàn toàn không quá đáng. Đây mới chỉ là kiểm tra tố chất thân thể bên ngoài thôi, càng quan trọng hơn là G – virus trong cơ thể hắn lại một lần nữa tiến hóa...
- Hiện tại ta thật sự tin tưởng trong cơ thể hắn có G – virus, chỉ là virus này lại tiến hóa một lần nữa, tế bào chúng ta phát hiện trong người hắn có năng lực sinh sản gần như không thể tưởng tượng nổi, dù là sức sống hay là khả năng khôi phục thân thể đều mạnh mạnh không gì sánh nổi, người bình thường nếu tiêm tế bào này vào tố chất thân thể ít nhất cũng có thể tăng lên hơn gấp đôi, thậm chí càng nhiều hơn... Chỉ là tế bào của hắn có sức sống quá mạnh, mấy con chuột bạch bị tiêm tế bào vào lúc trước đều bị tế bào phản phệ mà chết, đáng tiếc, nếu có thể chịu đựng được sự phản phệ này...
Người trung niên này dần dần chìm vào thế giới của riêng mình, không ngừng lẩm bẩm làm thế nào từ người Trịnh Xá lấy được G – virus tiến hóa có thể thay đổi cả thế giới, làm thế nào ngăn chặn được sức phản phệ đáng sợ của tế bào, làm thế nào khi tiêm tế bào này vào người bản thân mình cũng biến thành siêu nhân. Đến cuối cùng hắn giống như một nhà khoa học điên, lúc cười lúc khóc, khiến cho mấy tên áo đen xung quanh không rét mà run...
Trịnh Xá ngồi dưới đất liên tục vung vẩy cánh tay, thật sự hắn không cảm thấy rằng bức tường điện cao áp này có thể ngăn cản hắn rời đi, nếu tiến vào trạng thái Hủy diệt thì có quá nhiều cách để phá hủy chỗ này, một viện nghiên cứu nho nhỏ căn bản không trong tính toán của hăn. Chuyện thật sự khiến hắn cảm thấy có chút bất an là hắn không ngờ lại không thể liên lạc được với Chiêm Lam, dù trong ý thức hắn kêu gọi, cố gắng trao đổi thế nào đi nữa vẫn không nhận được bất kỳ hồi âm gì, đây mới là điều khiên hắn lo lắng nhất.
Trịnh Xá vẫn ngồi trầm tư, đột nhiên trong phòng vang lên tiếng nói của một người đàn ông:
- Xin chào, Trịnh Xá tiên sinh, đầu tiên ta xin tự giới thiệu một chút, ta là tổ tưởng tiểu tổ phụ trách nghiên cứu về ngươi mới được thành lập, ngươi có thể gọi ta là tổ trưởng, tên thật thì không thể nói ra được, bất quá ta nghĩ chúng ta hẳn là có thể trao đổi cởi mở với nhau phải không? Trịnh Xá tiên sinh, giờ ta gọi ngươi là người mang G – virus? Hay là thể tiến hóa siêu cấp?
Updated 230 Episodes