Trịnh Xá lúc trước chỉ là một gã công chức bình thường, cũng lắm cũng là một gã công chức bình thường có tiềm lực sinh tồn mà thôi, phải đến khi hắn hồi sinh người mình yêu quý nhất, tiềm lực đó mới được bộc lộ và cũng chính từ lúc ấy, hắn mới điên cuồng muốn sống sót.
Đến bây giờ, hắn đã không chỉ sống cho chính mình, trên lưng hắn phải mang theo rất nhiều thứ, máu tươi của đồng đội, chiến hữu, kẻ địch, sự chờ đợi của người yêu, còn cả thù hận của Phục Chế Thể, mang theo rất nhiều thứ mà sống, từ nhiều phương diện mà nói, chính những thứ này mới tạo nên con người hắn hiện tại.
"Không thể nghi ngờ gì, chăn nuôi tân nhân ở giai đoạn đầu là một biện pháp rất tốt, có thể giúp bản thân nhanh chóng mạnh mẽ lên. Nếu Chủ Thần tính toán độ khó đúng là bình quân giữa người mạnh nhất và chỉnh thể đoàn đội thì đội ngũ như vậy cũng không gặp phải phim kinh dị quá hà khắc nên luôn ở vào vị trí an toàn mà lại có thể kiếm được một lượng lớn điểm thưởng cùng chi tiết kịch tình, đây là ưu điểm lớn nhất của mô hình chăn nuôi. Nhưng thành nhờ chăn nuôi thì bại cũng vì chăn nuôi, đoàn đội như vậy đến cuối cùng nhất định sẽ bị hủy diệt..."
"Việc hủy diệt này tuyệt không phải cái gì tà bất thắng chính, câu này chỉ là đánh rắm, lịch sử sớm đã chứng minh trên thế giới chỉ có sức mạnh là tồn tại tuyệt đối, cái gọi là chính nghĩa, tà ác chỉ là cứt chó. Ngươi có thể chính nghĩa với một vài người nhưng chắc chắn không thể chính nghĩa với tất cả mọi người, tà ác cũng thế, bởi vậy cái gì tà bất thắng chính chỉ là câu lừa trẻ con hoặc kẻ yếu tự an ủi mình mà thôi... Lý do thật sự khiến mô hình này gặp thất bại là vì bọn chúng chỉ nhìn thấy mặt ngoài của Chủ Thần không gian mà quên mất ý nghĩa thật sự của nó."
"Chủ Thần tuyệt không phải để người ta tới cái không gian này liên tục cày điểm cường hóa, nếu là như vây, người sáng tạo ra nó chỉ cần thay đổi chương trình một chút, trực tiếp mang những năng lực cường hóa này chuyển cho toàn bộ loài người là được rồi. Đến lúc đó trên trời thần phật bay loạn xạ, dưới đất ác ma, quỷ hút máu không ngừng phân tranh, ta nghĩ nhân loại cách bờ vực diệt vong không xa lắm đâu... Ý nghĩa thật sự của Chủ Thần là làm người ta tiến hóa, những kẻ chăn nuôi này có thể cường hóa thuộc tính rất mạnh nhưng trình độ mở cơ nhân tỏa chắc chắn không cao. Tiếp theo bọn chúng hẳn là chỉ biết sử dụng thuộc tính và kỹ năng cường hóa từ chủ thần chứ không biết tự sáng tạo kỹ năng, khả năng này là trên 90%, điểm này chúng ta cũng đã làm rất nhiều thí nghiệm, kỹ năng tự sáng tạo có thể sử dụng được 100% uy lực, nhưng kỹ năng hoặc thuộc tính hoán đổi từ Chủ Thần thì lại căn cứ vào trình độ mở cơ nhân tỏa để sử dụng..."
"Vấn đề cuối cùng là bất kỳ cá thể mạnh mẽ nào cũng đều có khuyết điểm trí mạng, ví dụ các mập trong biển mạnh mẽ, vào rừng sâu chỉ trở thành thức ăn cho mèo hoang, sư tử ở bình nguyên mạnh mẽ, xuống biển sẽ bị cá tôm ăn sạch, một đoàn đội như vậy nhìn rất mạnh nhưng thực tế cũng rất yếu ớt..."
"Tới gặp bọn chúng đi, tiểu đội này rất mạnh nhưng cũng rất yếu, chỉ cần đánh bại cái vỏ ngoài mạnh mẽ của bọn chúng, bên trong chỉ còn xác thịt thối nát mà thôi. Nói thật, Nam Viêm Châu đội còn mạnh hơn bọn chúng nhiều!"
Trịnh Xá trong đầu nhớ lại những gì Sở Hiên đã nói, hắn cầm Hổ hồn đao cùng Zero yên lặng đi về phía trước. Lúc này hắn đang mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, không hiểu tại sau, số lần hắn sử dụng cơ nhân tỏa càng nhiều, thời gian tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng một càng lâu, tiếp tục như vậy, rất có thể tới một ngày sẽ đạt tới mức không còn hạn chế gì nữa. Đương nhiên, hiện tại hắn cũng buộc phải mở cơ nhân tỏa mới phát hiện được thành viên đội đối phương.
- Zero, thế nào? Có nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh không? Ở đây hơi tối...
Trịnh Xá nhỏ giọng nói với Zero phía sau.
Zero cầm súng ngắm Gauss, bình tĩnh đáp:
- Vẫn nhìn rõ, thuộc tính cường hóa của ta vốn chỉ tăng cường đôi mắt, hoàn cảnh tối tăm hơn thế này cũng có thể nhìn rõ một sợi tóc cách mấy nghìn mét... Chỉ là địa hình ở đây không thích hợp để bắn tỉa, đúng rồi, đạn Gauss vi tụ hợp... hai viên vẫn chưa sử dụng.
Đạn Gauss vi tụ hợp này chính là đạn uy lực cao Zero hoán đổi trước khi tiến vào bộ phim kinh dị này, tốn nhiều điểm thưởng hoán đổi, uy lực tự nhiên là cũng lớn đến kinh người, một viên đủ sức phá hủy tất cả mọi thứ trong phạm vi vài trăm mét quông, so với tên lửa hạt nhân min còn mạnh hơn. Trịnh Xá cũng đã hiểu ý của Zero, nếu như hắn không thể đấu sức được với đối phương, Zero sẽ dùng loại đạn này tấn công, với tốc độ trong trạng thái hủy diệt của hắn chắc chắn có thể chạy thoát trước khi vụ nổ lan tới còn đối phương không nhất định sẽ có tốc độ như vậy.
- Ừm, ta hiểu rồi... Zero, cám ơn ngươi vẫn cũng ta chiến đấu, ta tuyệt đối không muốn lại phải nhìn thấy ngươi ngã xuống trước mặt ta... Cùng nhau sống sót nhé, đồng đội, cùng kề vai chiến đấu, đến tận lúc chết!
Trịnh Xá yên lặng gật đầu nói.
Zero cũng gật đầu:
- Ừ, kề vai chiến đấu... tới lúc chết.
Theo thương lượng với Sở Hiên, Trịnh Xá cùng Zero đi ngược lại, bắt đầu tìm đường hướng lên trên, trên đường đi hai người không gặp bao nhiêu bọ, một vài con vừa xuất hiện lập tức bị Trịnh Xá dễ dàng chém chết, thậm chí có một con bọ tanker vừa thò đầu ra định phun lửa, nhưng Hổ hồn đao mang sắc bén đến mức nào, một đao lướt qua con bọ tanker lập tức bị cắt thành hai đoạn, hai người tiếp tục bình yên vô sự đi ra ngoài.
Cứ như vậy, sau khoảng mười phút hai người đều có cảm giác giống nhau, mặc dù cảm giác này rất mơ hồ nhưng cả hai thật sự cùng có cảm giác bị thăm dò, Trịnh Xá là bởi vì hắn đã mở cơ nhân tỏa, Zero làm sát thủ lâu năm, cảm giác với phương diện này tuyệt đối là nhạy bén dị thường. Hai người đưa mắt nhìn nhau đồng thời đi xuống chỗ địa hình thông thoáng hơn, ở đây có một số loại thực vật hình nấm cực lớn, số lượng cũng rất nhiều, nhìn qua giống như một khu rừng, lúc này Trịnh Xá cùng Zero đang đi trong một khu rừng nấm.
- Zero, bọn chúng sắp tới rồi, những gì ta nói bây giờ chắc là chúng cũng nghe được... Sống sót nhé!
Trịnh Xá thì thào nói với Zero, đồng thời hắn móc ra một bao thuốc lá, rút một điếu ném cho Zero.
Zero đưa tay bắt lấy điếu thuốc, hắn châm thuốc hút một hơi thật dài rồi gật đầu đi vào trong bóng cây, chỉ còn mình Trịnh Xá đứng giữa khoảng đất trống.
Trịnh Xá cầm Hổ hồn yên lặng nhìn xung quanh, hắn vận khinh công nhảy vọt lên, đạp vào một cây nấm lớn tiến lên trên, sau vài cú nhảy hắn đã đứng trên mũ nấm. Đưa mắt nhìn ra xa, tới lúc cảm giác bị thăm dò một lần nữa xuất hiện, hắn cuối cùng cũng nhìn thấy tại một miệng hang cách đó khá xa xuất hiện bốn người, hai người da trắng và hai người da nâu. Hai người da nâu nhìn có vẻ khép nép, chẳng những trên người mang đầy vết thương mà vẻ mặt cũng vừa lo vừa sợ, hai gã da trắng thì điệu bộ kiêu căng nhìn Trịnh Xá, tới lúc thấy Hổ hồn trên tay hắn, hai tên nãy không ngờ vẫn mỉm cười.
- Vui lắm phải không? Con lơn trắng, có gan thì tới giết ta đi!
Trịnh Xá vận nội lực quát lớn, thanh âm truyền ra xa khiến mấy tên kia cũng nghe được rõ ràng. Hai gã đó không cười nữa những nhìn động tác vẫn như cũng chẳng hề để ý, giống như rất khinh thường Trịnh Xá.
- Trung Châu đội phải không? lũ khỉ da vàng, ta còn tưởng đám mọi đen Nam Viêm Châu đội sẽ thắng, không ngờ lại là lũ khỉ các ngươi.
Một giọng nói vang lên bên tai Trịnh Xá, theo đó một luồng ánh sáng màu bạc lóe lên trong bóng tối bắn vọt tới, Trịnh Xá vụt nhảy lên, luồng sáng lập tức bắn trúng chiếc mũ nấm khổng lồ dưới chân hắn, một tiếng ầm một tiếng, mũ nấm biến mất không thấy đâu, không phải bị đốt cháy hay bắn tan mà là thật sự biến mất.
- Đừng tránh né nữa, ta đã tìm ra vị trí các ngươi rồi, bên kia còn một tên dùng vũ khí công nghệ cao đúng không? Thế nào? Còn muốn đánh lén bọn ta sao? Ha ha ha, ta nói cho người biết, trên người bọn ta có đạo cụ phòng ngự cấp 2B, đạo cụ vạn năng có thể bổ sung năng lượng, nghe nói là đồ do tổ tiên lũ khỉ các ngươi chế tạo, gọi là cái gì pháp khí tu chân, tất cả vũ khí công nghệ cao đều vô hiệu, kể cả vũ khí ma pháp truyền thuyết cũng vậy, con dao cùn màu đỏ của ngươi cũng chẳng làm gì được bọn ta, thế nào? Tự đầu hàng đi, giết các ngươi xong bọn ta còn phải tới truy kích đám bên kia, bọn chúng đang bị cả đàn bọ vây công, không động thủ nhanh sẽ bị Brain bug giành mất, số điểm ấy bọn ta phải kiếm, ha ha ha...
Giọng nói kiêu ngạo đó không ngừng vang lên bên tai Trịnh Xá, tiếng súng kịch liệt bỗng vang lên, một viên đạn với tốc độ kinh hoàng bắn thẳng tới chỗ gã cầm cây cung kim loại màu bạc, trên người hắn cũng bừng lên kim quang, một vòng bảo vệ màu vàng giống như chiếc chuông đồng cổ xuất hiện. Đinh một tiếng, âm thanh cũng giống như tiếng chuông đồng, tên này không hề bị thương.
"Quả nhiên là loại hình chăn nuôi tân nhân, vũ khí cầm loại tốt nhất, đạo cụ phòng ngự hoán đổi loại tốt nhất, có lẽ thuộc tính bản thân cũng rất mạnh, người như vậy đúng là cá thể thực lực mạnh... Sở Hiên, cái xác ngoài nhìn có vẻ mạnh mẽ này... hơi bị quá mạnh!"
Dù nghĩ như vậy, sát ý trong lòng Trịnh Xá càng nồng nặc, cùng là chăn nuôi tân nhân, cùng là ngược đãi tân nhân, hơn cũng cùng là người da trắng, mọi chuyện phảng nhất y như lời Phục Chế Thể đã nói, không biết chừng hai tên này đều là đội trường và đội viên mà Ác Ma đội từng có, nếu đúng là như vậy...
"Các ngươi nhất định phải chết!"
Hai người của Sâm Châu đội mạnh đến mức nào Trịnh Xá cũng không biết nhưng giờ phút này hắn và Zero đang ở vào tình cảnh bất lợi nhất, đầu tiên là hai người đối phương hoán đổi thuộc tính cường hóa tốt nhất, sử dụng vũ khí lợi hại nhất, có đạo cụ phòng ngự mạnh nhất, mà điểm mấu chốt chính là đối phương có tinh thần lực khống chế giả chi viện còn bọn hắn thì chỉ biết cô quân phấn chiến. Việc này cũng giống như lúc nào cũng ở trong tầm mắt đối phương, cho dù hoàn cảnh như thế nào cũng không có gì bí mật với Sâm Châu đội còn đối phương thì có thể giám sát toàn cục, thậm chí phối hợp hỗ trợ lẫn nhau.
Ngoài nhân tố tinh thần lực khống chế giả, địa điểm chiến đấu cũng không có lợi cho hai người Trịnh Xá cùng Zero, chỗ này đâu đâu cũng có bọ hoành hành, mặc dù mấy người Sở Hiên tách ra đã dẫn dụ một lượng lớn bọ, đồng thời khiến Sâm Châu đội mất cảnh giác hiện thân, nhưng xét về hoàn cảnh, nơi đây vẫn là chiến trường có lợi cho Sâm Châu đội.
Súng ngắm Gauss của Zero tấn công phát đầu đã khiến pháp khí hộ thân cấp 2B của đối phương bộc lộ năng lực, hiệu quả của nó quả thật là vô cùng lớn. Uy lực của súng ngắm Gauss Trịnh Xá từng thấy qua, mặc dù không dám nói là cái gì cũng phá được nhưng nếu muốn hắn đeo long tinh đứng mặc cho Zero xạ kích thì hắn không dám làm. Hiệu quả phòng ngự của long tinh hoàn toàn dựa vào năng lượng chống đỡ, một khi tiêu hap hết năng lượng, long tinh thực sự không khác một cục đá bao nhiêu, mà với sức mạnh của súng ngắm Gauss, muốn tiêu hao hết năng lượng trong long tinh là chuyện chẳng khó khăn gì.
"Nhưng pháp khí này còn hơn thế nữa, theo như bọn chúng nói thì hình như ngoài vũ khí tầm xa công nghệ cao, cả vũ khí cận chiến loại ma pháp truyền thuyết cũng có thể phòng ngự, chỉ không biết nó có thể ngăn cản được đao mang vô hình nhưng thực chất của Hổ hồn hay không thôi? Nếu thật sự có thể phòng ngự được thì món pháp khí này đúng là hơi quá khủng bố, không hổ là đạo cụ cấp 2B... Mẹ nó, chăn nuôi tân nhân thật sự hái ra tiền vậy sao?"
Trịnh Xá trong lòng thầm chửi, hắn lập tức áp dụng theo phương án đã bàn bạc với Zero, hai người tách ra một trái một phải lao vào trong bóng tối, mặc dù không thể chắc chắn đối phương sẽ chia quân thành hai đường truy kích nhưng phân tán ra là biện pháp tốt nhất với họ lúc này.
Hai gã da trắng của Sâm Châu đội hơi ngạc nhiên, Rosster hút một hơi thuốc dài rồi quay sang Nigeabin cầm cây cung màu bạc nói:
- Vậy tên cận chiến cầm đao kia giao cho ta, tên cầm vũ khí công nghệ cao kia giao cho ngươi. Sau năm phút tập trung ở đây, vượt quá thời gian cứ năm phút phải giao 1000 điểm cho người kia cường hóa tố chất thân thể, đã hiểu chưa?
Nigeabin cười ha ha đáp:
- Vậy cũng được nhưng phương hướng cường hóa của ngươi có ưu thế về mặt thời gian hơn ta, cho dù chạy toàn lực cũng phải mất mấy phút rồi, nếu thế ta sẽ không chuyển hình ảnh quét hình tới chỗ ngươi nữa, vậy mới tính là công bằng đúng không? Ha ha ha, ngươi tự nói đấy nhé, cứ mỗi phút phải chuyển cho đối phương 1000 điểm cường hóa tố chất thân thể, ta sợ đống điểm của ngươi không đủ cho ta tiêu đâu.
Rosster phun ra một hơi khói, hắn chửi đổng mấy tiếng rồi đạp mạnh dưới chân, toàn thân như biến thành một luồng gió lao về phía Trịnh Xá. Nigeabin nhìn bóng lưng hắn cười lạnh, sau đó quay sang hai người da nâu, khẽ nhíu mày nói:
- Tự trở về chỗ đàn bọ đi. Mẹ kiếp, nếu các ngươi bị người của Trung Châu đội giết chết ta nhất định phải hồi sinh các ngươi rồi từ từ giết, các ngươi có tin là mình sẽ bị giết mười ngày mười đêm mới chết không?
Hai người kia vội vàng vâng vâng dạ dạ, gật đầu liên tục, bộ dạng thật sự rúm ró hết mức, sau khi Nigeabin đuổi theo Zero, hai người mới vội vàng quay lại theo hướng hang động, nhìn bộ dạng chẳng hề có chút tức giận, ngoài sợ hãi ra cũng chỉ còn toàn sợ hãi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn
Lại nói về Trịnh Xá quay người nhảy xuống, mặc dù đã bị bắn tan phần mũ nhưng cây nấm vẫn cao tới hai mươi mét, có điều Trịnh Xá không chút e ngại độ cao này, hắn xoay người đạp lên thân một cây nấm khác đồng thời vận khinh công nhảy vọt lên, liên tiếp như vậy giống như một con chim lớn bay trong khu rừng nấm, không ngừng chạy đi. Tốc độ của Trịnh Xá không thể nói là chậm nhưng không chờ hắn chạy được hai phút, chân vừa điểm nhẹ xuống một tiếng rít gió bỗng vang lên, Trịnh Xá chỉ kịp nghiêng người cúi xuống, một luồng gió sắc đã sượt qua vai hắn, xé rách một đường dài trên áo.
Trịnh Xá lần này không nhảy lên nữa, hắn quay đầu nhìn lại chỉ thấy tên da trắng hút xì gà kia đang yên lặng đứng trên một cây nấm lớn. Không biết bị đuổi kịp từ lúc nào nhưng Trịnh Xá biết rằng tốc độ của tên da trắng trước mặt tuyệt đối không đơn giản, mà đâu chỉ không đơn giản, có thể đuổi kịp hắn đang sử dụng khinh công, lại từ cự ly xa như vậy mà Trịnh Xá không hề hay biết, những chuyện khác chưa cần nói, chỉ tính riêng mặt tốc độ, tên da trắng này thật sự đã vượt qua Trịnh Xá, quả không hổ là cường giả được cả một đoàn đội tạo ra.
Gã kia lần này không hút xì gà nữa, hắn khinh thường nhìn Trịnh Xá cười nói:
- Thế nào, còn chưa chuẩn bị đầu hàng sao? Phải để ta động thủ xé xác ngươi ra mới cam tâm à? Nhìn bộ dạng kiết xác của ngươi, cây đao này cùng lắm là vũ khí ma pháp truyền thuyết cấp B hoặc 2B là hết, đúng là đồ yếu đuối giả dối... Thực lực của ngươi hẳn là mạnh nhất trong Trung Châu đội đúng không? Thế mà còn liều sống liều chết vì bọn chúng, nếu như ta là ngươi, ngoài một hai tên tâm phúc ra tất cả những kẻ còn lại đều giết hoặc chăn nuôi, ha ha ha...
- Câm mồm!
Trịnh Xá gầm lên giận giữ, hắn không nhịn được nữa vung đao lên, đao mang của Hổ hồn lúc này dài khoảng hơn mười mét, chỉ thấy Trịnh Xá vung đao đồng thời dưới chân đạp mạnh lao về phía gã kia. Tiếp đó Hổ hồn đao chém xuống, đoa mang vô hình trực tiếp phạt qua thân cây nấm, xông tới chỗ ga da trắng đang đứng.
Tên đó vốn đang cười lạnh, đến lúc đao mang của Hổ hồn lướt tới hắn mới khẽ nghiêm mặt, nhảy vọt lên, tránh được một kích đoạt mệnh trong đường tơ kẽ tóc, còn cây nấm khổng lồ dưới chân đã bị chém đứt, chỉ còn nửa đoạn thân cắm xuống đất.
Gã da trắng vừa hạ xuống, Trịnh Xá đã thu đao về rồi lại chém ra một nhát, lần này hắn đang ở giữa không trung căn bản không còn đường tránh né. Mắt thấy tên da trắng sắp bị một đao chém rụng, nhưng đao mang chưa tới nơi đã thấy hắn vung tay không đánh lại, tiếng kim loại va chạm vang lên chói tai, Trịnh Xá chỉ cảm thấy Hổ hồn đao trên tay vụt chấn động, đao mang do nội lực chuyển hóa thành không ngờ bị phá thành mảnh vụn, tình huống này Trịnh Xá chưa bao giờ thấy qua. Nhìn lại chỗ gã kia, rõ ràng trên tay hắn không có thứ gì, sao có thể tay không phá tan Hổ hồn đao mang được? Đừng nói là hắn, Trịnh Xá tự thấy cho dù là mình trong trạng thái Hủy diệt cũng không làm nổi.
- Ngươi nhìn thấy vũ khí của ta rồi phải không? Ha ha ha, đây là vũ khí cấp A, tuy nhiên nó còn chưa hoàn thành, đến khi nâng cấp đến mức cao nhất nó sẽ biết thành vũ khí ma pháp truyền thuyết cấp 2A.. thanh kiếm Excalibur[23]! Ngươi cũng có thể gọi là là thanh gươm trong đá!
Tên da trắng đứng trên một cây nấm cụt nửa thân, cười lớn.
Trịnh Xá cũng khong động đậy, đứng yên dưới đất, lạnh lùng nhìn bàn tay trống trơn của gã da trắng, quả thật tay hắn đang cong lại như đang cầm một món vũ khí, nhìn độ lớn có lẽ là một thanh trọng kiếm hai tay, trong số các loại kiếm thông thưởng cũng chỉ có loại trọng kiếm này là có thể chọi thẳng được với đại đao, nhưng điều khiến hắn không ngờ là đao mang vô kiên bất tồi của Hổ hồn lại yếu ớt đến thế.
- Ngươi mạnh đến mức nào? Mở cơ nhân tỏa tầng bao nhiêu?
Trịnh Xá vừa suy nghĩ hành động tiếp theo vừa thuận miệng hỏi.
Tên da trắng kia hơi ngẩn người rồi lớn tiếng cười nhạo, đáp:
- Thế nào? Bây giờ lại muốn bắt đầu thu thập tin tức sau đó một hơi giết chết ta à? Cũng không sao, giết ngươi ta chỉ mất mười mấy giây là cùng, nói thêm mấy câu cũng thế thôi, ta là đội trưởng Sâm Châu đội, mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai. Ha ha ha, muốn ta tới chỗ nào không chăn nuôi tân nhân được nữa thì không xong đâu, ta rất thích cái thế giới như thế này, điên cuồng, tanh máu, giết chóc còn cả vô số những kẻ giả nhân giả nghĩa yếu đuối bộc lộ bản tính, thế giới thật là tốt. Nói cho ngươi biết, không những thực lực của ta mạnh mà cả Chủ Thần cũng thừa nhận tiềm lực của ta, ta từ sớm đã được nhân bản vào tiểu đội luân hồi Ác Ma, ha ha ha... Không biết clone của ta sống ở đó thể nào, ở đó có chăn nuôi được tân nhân không, tóm lại lần tới gặp mặt, clone của ta không thể quá yếu mới vui.
Ánh mắt Trịnh Xá từ từ biến thành mờ mịt, hai tay hắn siết chặt Hổ hồn đao nhìn gã kia nói:
- Nói như vậy, cho dù clone của ngươi không phải đội trưởng thì cũng là một thành viên trong Ác Ma đội đúng không? Vậy thì chuyện đó cũng liên quan tới ngươi...
Gã da trắng vốn đang muốn lập tức tấn công Trịnh Xá nhưng sau khi nghe Trịnh Xá nói những lời này, hắn lại có chút hứng thú hỏi:
- Chuyện đó? Chuyện đó là chuyện gì? Ngươi muốn nói gì thì mau nói đi, nếu không sau khi ta giết ngươi thì cơ hội để nói cũng không có nữa đâu.
Trịnh Xá khẽ rung Hổ hồn đao nói:
- Những chuyện khác cũng không cần nói nữa, ta nghĩ có thể làm vũ khí trong truyền thuyết của Xi Vưu, Hổ hồn đao sẽ không thua kém thanh gươm Excalibur của ngươi đâu! Nếu đao mang không được thì dùng cứng đấu cứng, đánh một trận đi... Còn về chuyện kia, tới lúc xuống địa ngục nhất định hỏi lại clone của ngươi cho kỹ đấy, chuyện đó... chính là nguyên nhân ta phải giết ngươi!
- Bạo tạc!
Sau khi Zero và Trịnh Xá tách ra, hắn chuyên lựa chọn những chỗ có nhiều những cây nấm khổng lồ nhất để đi, con đường quanh co khúc chiết căn bản không thể dự đoán trước được, cũng may là số bọ ở đây rất thưa thớt, ít nhất là cho tới lúc này Zero không hề nhìn thấy một con bọ nào, hắn cứ chạy xuyên qua những cây nấm tiến về phía trước.
Đang lúc Zero chạy tới, bỗng có tiếng rít vang, hắn theo bản năng lăn tròn xuống đất, quả nhiên một luống ánh sáng màu bạc phá tan thân một cây nấm to lớn, xuyên qua chỗ hắn vừa đứng. May mà Zero phản ứng nhay, nghiêng người qua đồng thời lăn xuống đất nên mới không bị luồng sáng bắn trúng, luồng sáng bạc bắn trượt mục tiêu không hề dừng lại, tiếp tục xuyên qua hàng loạt cây nấm ở phía xa, nhất thời không biết có bao nhiêu cây bị bắn thủng, Zero chỉ nghe được tiếp cây đổ ầm ầm truyền tới liên tiếp.
- Đừng tránh né nữa, ngươi có trốn cũng không được đâu, nếu bị tên của ta bắn thủng ngươi chỉ phải chịu thưởng tổn ít thôi, còn nếu ngươi làm ta thua trận này ta sẽ dùng lửa bạc đốt từng phân từng phân một từ chân lên đầu, thiêu chết ngươi. Tự mình lựa chọn đi, muốn chết trong chốc lát hay muốn bị ta hành hạ mà chết, heo thịt!
Giọng nói của một nam tử từ ngoài đám nấm truyền vào, theo tiếng hắn còn có một luồng ánh sáng màu bạc, bất quá lần này luồng sáng bắn chệch vị trí khá xa, cách chỗ Zero đứng khoảng một mét.
Zero thầm ghi nhớ một tiễn này, chuyện này từ trước hắn đã hiểu, đó là ngắm bắn từ xa không phải chỉ dựa vào quét hình là có thể ngắm chuẩn được đối phương. Ngươi có thể dựa vào quét hình để biết vị trí của đối phương nhưng không nhìn thấy được chênh lệch theo đường thẳng giữa hai bên, thậm chí là độ lớn của khoảng chênh lệch này, như thế một tiến bắn ra không thể tránh được có sai lệch, đây cũng là lý do vì sao Zero lựa chọn vị trí không hề thuận lợi để ngắm bắn và xạ kich thế này.
Trong đầu suy nghĩ, Zero vẫn lập tức nâng súng bắn về phía luồng ánh sáng màu bạc tới lúc trước. Đoàng! Viên đạn súng ngắm Gauss lao vụt ra, cùng với tiếng súng, âm thanh như tiếng một viên đá đập vào chuông đồng cũng vang lên, sau phát súng Zero lập tức chạy sau vào trong khu rừng nấm.
Không ngoài dự đoán, Zero vừa chạy được hai ba giây, chỗ hắn vừa đứng lập tức có một luồng sáng bạc xẹt qua, đồng thời có tiếng người gào lên tức giận, giống như con mèo bị giẫm trúng đuôi. Gã da trắng này đúng là bụng dạ hẹp hòi, hắn điên cuồng bắn ra mấy luồng sáng liên tiếp rồi mới từ từ đi vào đám cây đổ nát, tới chỗ Zero vừa chạy qua rồi cười lạnh nói:
- Được lắm, giờ ta thật sự muốn đốt cháy từng phần từng phân một trên người ngươi, từng khớp xương cũng phải đốt hết.
Đoàng!
Đinh!
Lại một tiếng súng kịch liệt, một viên đạn uy lực cực mạnh bắn về phía gã da trắng, đến lúc cách hắn khoảng một mét, quan mang vàng sậm lập tức bừng lên, một chiếc chuông đồng cổ phác bao trùm lấy thân thể hắn, viên đạn chỉ làm chiếc chuông âm vang một tiếng rồi im bặt.
- Ngu ngốc! còn để ta phải nói bao nhiêu lần nữa, đây là đạo cụ phòng ngự cấp 2B, cho dù ngươi dùng vũ khí công nghệ cao bắn cả ngày cũng không thể khiến ta bị thương, chỉ vỏn vẹn khiến ngươi bại lộ vị trí thôi!
Gã da trắng cười lạnh, gương cung bắn về phía khu rừng nấm, cây cung bằng kim loại màu bạc bỗng phảng phất như tràn ngập năng lượng, lưu quang màu bạc không ngừng hội tụ lên dây cung, đến khi gã kia kéo căng dây, lưu quan đã tập trung hết vào dây cung. Khi hắn buông tay ra, một luồng sáng bạc lập tức bắn ra, xuyên qua mấy cây nấm lao về phía Zero.
Nhưng lần bắn này cũng chẳng khác gì mấy lần trước, hoàn toàn vô tác dụng, trước khi luồng sáng tới nơi Zero đã nhanh nhẹn tránh qua, cũng khiến gã da trắng nổi giận lôi đình, bắt đầu liên tục quát mắng, hơn nữa thời gian không ngừng trôi qua, sắp sửa hết năm phút, hắn càng lúc càng nôn nóng.
- Hiểu rồi! Con lợn, đây là ngươi ép ta! Vốn muốn cho ngươi một cái chết thống khoái nhưng xem ra vẫn phải cho ngươi tan xác thành vạn mảnh mới xong!
Gã da trắng gào lên một, hắn đột nhiên lấy ra một đồng xu màu bạc hình thù kỳ lạ đặt lên dây cùng, sau đó kéo căng dây cung ra hơn rất nhiều lúc bình thường. Chỉ thấy đồng xu dần dần dùng hòa với lưu quang chuyển động trên dây cung, đến khi hắn quát lớn một tiếng thả dây cung ra, lập tức có vô số tia sáng bắn ra, vốn chỉ có một luồng sáng bạc, lúc này lại biến thành rất nhiều tia sáng nhỏ màu bạc, số lượng lên đến hàng ngàn hàng vạn tia, loáng một cái đã bao trùm toàn bộ đám cây trước mặt.
Lúc này Zero vẫn đang chạy trốn, nhưng sau phát bắn của gã kia, trong tiềm thức Zero chợt cảm nhận được nguy hiểm cực độ, đặc biệt khi hắn dùng dư quang thoáng liếc về phía sau liền nhìn thấy vô số tia sáng màu bạc ập tới. Số lượng những tia sáng thật sự quá kinh người, trong chốc lát đã khiến Zero có cảm giác không còn chỗ nào để tránh né, bất quá hắn không hổ là sát thủ, trong lúc nguy cấp này vẫn bình tĩnh dị thường, chùm sáng này chẳng những bao phủ phạm vi quanh người hắn mà còn chắn hết đường chạy tới trước nên hắn lập tức dứt khoát quay đầu chạy ngược về sau.
Chùm sáng màu bạc gần như tương đương với kỹ năng bắn tỉa trên phạm vi rộng, phạm vi bắn bao trùm cả trăm mét, khuyết điểm duy nhất là khiến tốc độ của những tia sáng chậm lại một chút, tới khi Zero chạy được bốn năm bước những tia sáng đầu tiên mới bắn tới nơi. Nhưng dù như vậy, chỗ Zero đang đứng vẫn ở trong tàm bao phủ của chùm sáng, thời gian phảng phất như ngưng đọng lại, Zero chỉ cảm thấy hoàn cảnh xung quanh bắt đầu chậm lại, động tác của hắn cũng bắt đầu trở nên chậm chạp, mắt thấy những tia sáng màu bạc sắp xuyên qua thân thể mà không có cách nào chống cự.
Khi tia sáng còn cách khoảng mấy chục phân, ánh mắt Zero vụt biến thành mờ mịt, lúc này thay đổi động tác cũng không còn kịp nữa nên hắn chỉ có thể thuận thế chạy đưa chân đạp vào một cây nấm lớn, nương theo phản lực cả người đổ gục về phía trước. Chùm sáng bạc gần như dán sát vào lưng và gáy hắn mà đi, có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng rực của chúng, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc này thời gian cứ chậm rãi trôi qua, đến khi Zero hoàn toàn nằm dưới đất thì những tia sáng đã bay qua chỗ hắn, Zero vội vã bật dậy.
"Đây là... Mở cơ nhân tỏa sao?"
Đây là lần đầu tiên Zero có cảm giác như vậy, sau khi mở cơ nhân tỏa phảng phất như cái gì cũng biết, cái gì cũng có thể làm được, vô số tin tức từ xung quanh bắt đầu tràn vào đầu hắn, ví dụ như tình huống thân thể, sức mạnh, thể lực, còn cả hoàn cảnh chạy trốn xung quanh cùng tốc độ bản thân có thể đạt tới, uy lực và sức phá hoại của những tia sáng màu bạc kia, thậm chí tiếp theo hắn nên xạ kích thể nào các loại, tất cả tin tức giống như thủy triều ùa vào não Zero, hắn lập tức lấy ra một viên đạn Gauss vi tụ hợp, viên đạn có thể hủy diệt mọi thứ trong phạm vi vài trăm mét.
Lúc này gã da trắng đang cách Zero mấy trăm mét, mặc dù hắn còn đang tiến lại gần nhưng giờ phút này rất an toàn để sử dụng viên đạn, nên Zero không chút do dự quay lại hướng chùm sáng bắn tới, khai hỏa. Viên đạn này chẳng có gì khác đạn súng ngắm Gauss bình thường, cũng đoàng một tiếng, tiếp đó từ xa truyền tới tiếng kim loại va chạm, còn Zero sau khi bắn vội vã đổ nhào xuống đất, ngay lập tức một luồng hơi nóng cuồn cuộn ập tới...
Tên kia vốn đang âm thầm chờ đợi tiếng của Chủ Thần thông báo hắn giết chết một thành viên Trung Châu đội, nhưng khiến hắn tức tối là cho dù hắn chờ thế nào cũng không nghe được tiếng của Chủ Thần mà ngược lại, thứ nghênh đón hắn là một viên đạn súng ngắm Gauss, việc này thật sự làm hắn vô cùng tức giận đồng thời cũng thầm tự hỏi, chẳng lẽ trên người tên đội viên Trung Châu đội này cũng có một đạo cụ phòng ngự? Hơn nữa còn là đạo cụ phòng ngự cấp cao có thể ngăn cản vũ khí ma pháp truyền thuyết?
Không đợi hắn có phản ứng, viên đạn bắn trúng chuông đồng không rơi xuống đất mà vụt phát nổ kịch liệt, một luồng ánh sáng chói mắt bùng lên trước mắt hắn, tiếp đó bên tai vang lên tiếng nổ ầm ỹ, đồng thời chấn động điên cuồng làm chiếc chuông đồng lay động mãnh liệt. Mặc dù chiếc chuông có thể bảo hộ hắn không bị thương nhưng mặt đất chỗ hắn đứng thì không thể chịu được vụ nổ kịch liệt như vậy, gã da trắng bị luồng lửa đẩy vọt lên cao mấy chục mét, tiếp đó bị sóng nhiệt thổi bay ra xa, giống như một viên đạn pháo đâm sầm vào một đám nấm rồi cuối cùng rơi ngập xuống đất, sâu tới mấy mét...
Sau phát súng Zero lập tức chạy sâu vào khu vực càng rậm rạp hơn, hắn từng nghe đồng đội nói về sự thống khổ sau khi mở cơ nhân tỏa lần đầu tiên, nếu một đòn này không giết được gã kia thì hắn nhất định phải tìm chỗ bí mật vượt qua sự thống khổ này... Sau đó tiếp tục chiến đấu, tới bao giờ giết chết đối phương mới thôi!
Updated 230 Episodes