Chương 26: Lam, ngày, đêm cùng bắt đầu trận chiến cuối cùng!

Sau khi thương nghị thỏa đáng, mọi người cũng không chần chừ tự thu thập đồ đạc rồi rời khỏi phòng, sau đó bắt đầu đi về phía quảng trường.

Giờ phút này đang là lúc hoàng hôn, trên quảng trường cũng khá tấp nập, sáu người tìm một chỗ ghế trống rồi ngồi xuống. Tiếp theo Zero cùng Triệu Anh Không không nói câu nào, chạy đi quan sát địa hình, bốn người còn lại thì nhìn quanh bốn phía đề phòng.

Theo sắc trời dần dần tối đi, lượng người trên quảng trường cũng bắt đầu giảm bớt. Đến khi xung quanh chỉ còn thưa thớt vài người, Zero và Triệu Anh Không rốt cuộc cũng từ trong bóng tối trở về.

Trịnh Xá vừa cười vừa nói:

- Vất vả rồi, đã dò xét kĩ càng hoàn cảnh xung quanh chưa? Không bị tấn công chứ?

Zero lẳng lặng gật đầu, Triệu Anh Không thản nhiên nói:

- Hộ thân phù không có bất cứ khác thường gì, hoàn cảnh xung quanh cũng đã dò xét gần hết. Phía tây là mấy tòa nhà trung tâm thương mại, trên tầng thượng rất thích hợp để bắn tỉa, ba phía còn lại là quốc lộ trống trải. Nếu như sau khi tiêu diệt chú oán chủ thể, do tiếng súng của chúng ta dẫn dắt cảnh sát tới mà nói, phương hướng chạy trốn sẽ là phía đông. Nơi đó có một cửa ống cống… Còn lại thì tạm thời chưa rõ, nếu như muốn hoàn toàn dò xét tình huống bốn phía thì đại khái phải cần thời gian một hai ngày.

Trịnh Xá vừa cười vừa nói:

- Không, như vậy là đủ rồi, chúng ta chỉ sợ chú oán mà thôi, sau khi có thể tiêu diệt chủ thể chú oán, nếu gặp cảnh sát chúng ta trực tiếp đầu hàng càng tốt. Sau khi thời gian bảy ngày kết thúc, chúng ta sẽ trực tiếp trở về Chủ Thần không gian, cho nên chỉ cần tiêu diệt chủ thể chú oán thì chúng ta căn bản không cần phải sợ hãi trốn tránh cảnh sát.

Lúc này trên quảng trường chỉ còn lác đác người đi lại, sáu người Trịnh Xá ngồi cùng một chỗ quay lưng về nhau trông rất ám muội. Đã có vài đội cảnh sát tuần tra lảng vảng qua chỗ bọn họ, nhưng mà chẳng có ai quy định là ban đêm không được ngồi trên quảng trường. Cho nên đám cảnh sát tuần tra này cũng không thể can thiệp gì được, chỉ có ánh mắt không ngừng quét qua chỗ bọn họ.

- Ta sẽ đặt hai tấm hộ thân phù ở giữa chỗ chúng ta, mỗi lần hai người gác đêm, chỉ cần phát hiện hộ thân phù bị cháy thì phải đánh thức những người khác dậy. Mọi người nếu như không có ý kiến gì thì sẽ do ta phân công gác đêm được chứ.

Đợi đến khoảng mười hai giờ đêm, bộ dạng mọi người đều có chút buồn ngủ, dù sao mấy ngày qua mọi người đều sống trong sự lo lắng đề phòng, ngoại trừ buổi tối hôm lấy được kinh phật ra thì ai mà dám an tâm đi ngủ chứ? Dù Trịnh Xá không nói ra đề nghị này, khẳng định là sau đó mọi người cũng sẽ cùng nhau thương lượng quyết định.

- Như vậy Zero cùng Triệu Anh Không một tổ, Trương Kiệt cùng Tề Đằng Nhất một tổ, ta cùng Chiêm Lam một tổ. Đầu tiên do tổ của Trương Kiệt và Tề Đằng Nhất gác trước, sau đó lượt thứ hai đến tổ của ta và Chiêm Lam, lượt thứ ba thì giao cho tổ Zero và Triệu Anh Không hai người các ngươi. Mỗi tổ gác ba tiếng đồng hồ, tất cả mọi người không có vấn đề gì chứ?

Trịnh Xá lần này phân tổ là cũng có tâm cơ, mỗi một tân nhân đều được ghép với một tư thâm giả. Với thân thủ của Trương Kiệt đối phó với Tề Đằng Nhất tự nhiên là không thành vấn đề. Mà Zero so với Triệu Anh Không mặc dù thực lực kém hơn một chút nhưng hắn là người đủ cơ cảnh, nếu Triệu Anh Không có điểm nào khác thường thì hắn khẳng định sẽ lập tức đánh thức mọi người. Như vậy chắc cũng sẽ không lại xuất hiện chuyện như khi mất kinh phật.

Thời gian ba tiếng chớp mắt cái đã hết, đặc biệt là khi mọi người cực kì buồn ngủ, phảng phất như vừa mới nằm xuống đã bị người khác đánh thức rồi. Cũng may ý chí lực của Trịnh Xá xem như kinh người, hắn dùng lực vỗ vỗ lên mặt rồi dần dần tỉnh táo lại, đáng tiếc cô bé Chiêm Lam này lại không có ý chí lực được như vậy. Cô gái này mơ hồ cố gắng mở mắt ra, nhưng vì quá buồn ngủ, mí mắt như nặng cả ngàn cân vậy, bộ dạng của Chiêm Lam lúc này trông cực kì đáng thương.

- Chiêm Lam, ngươi ngủ tiếp đi, để ta gác xung quanh là được rồi. Kỳ thật cũng chỉ cần chú ý rốt cuộc hộ thân phù có cháy hay không thôi, một người là đủ trông chừng rồi.

Trịnh Xá cười ôn nhu nói.

Chiêm Lam hai mắt mơ màng khẽ lắc lắc đầu nói:

- Không cần, ngươi cùng ta tán gẫu đi, nói chuyện thì ta sẽ dần tỉnh táo lại.

- Vậy nói chuyện cũng tốt…

Trịnh Xá nghĩ nghĩ một lúc, cười khổ nói:

- Nhưng mà nên nói cái gì? Ta kể chuyện cười cho ngươi vậy: có một con gấu Bắc cực rất nhàm chán, nó bắt đầu nhổ lông của chính mình, sau đó khi lông đã bị nhổ sạch …

- Không cần không cần, không cần kể chuyện cười cho ta nữa. Người từ lúc bắt đầu đã kể chuyện cười ghê rợn, mấy chuyện cười kiểu này chẳng hay ho chút nào…

Chiêm Lam không ngờ lắc lắc mạnh đầu, tiếp đó nàng ngồi xuống bên cạnh Trịnh Xá rồi chầm chậm ngả vào lòng hắn.

Trịnh Xá cứng đờ cả người, hắn không dám cử động tý nào, nói:

- Vậy được rồi, không kể chuyện cười ghê rợn nữa … Vậy nói một chút về tình huống hiện tại của chúng ta nhé. Ngươi có cảm thấy ta rất ngu ngốc hay không? Coi bản thân phảng phất như cứu thế chủ, kỳ thật ngay cả tính mạng của chính mình còn chưa bảo đảm được, thế lại vọng tưởng đi cứu vớt cài này cứu vớt cái kia. Vì đám tân nhân này, thiếu chút nữa đã hại đến mọi người trong doàn đội, không, là đã hại rồi, nếu như không phải ta thì nói không chừng cuốn kinh phật kia…

- Nếu như không phải là ngươi, nói không chừng chúng ta căn bản đã không đi tìm kinh phật.

Chiêm Lam mặc dù ánh mắt vẫn có còn chút mông lung, nhưng mà thật sự đã bắt đầu có chút tỉnh táo lại, nàng vẫn dựa vào lòng Trịnh Xá, thì thào nói.

- Người khác nghĩ thế nào ta không biết, nhưng mà ở theo bên cạnh ngươi sẽ cảm thấy rất an toàn … Trong thế giới hiện thực đã gặp qua quá nhiều chuyện như vậy, lúc nhìn người khác bị thương thì lạnh lùng bàng quan, đến khi chính mình bị thương lại kêu người xung quanh là lạnh lùng… Trong thế giới luân hồi phim kinh dị đầy tử vong này, vốn ai cũng không chịu tin ai, tất cả mọi người đều hoài nghi đối phương thậm chí là công kích lẫn nhau. Nhưng mà năm người chúng ta là thật lòng đi theo ngươi, mặc dù không nói ra nhưng chúng ta đều tin tưởng khi năm người chúng ta gặp nguy hiểm, ngươi nhất định sẽ dùng toàn lực cứu giúp chúng ta. Cho nên đội ngũ này mới có thể tồn tại a.

Trịnh Xá cười khổ, hắn khẽ lắc đầu, nói:

- Ta không có cao thượng như ngươi nói đâu, ta chỉ hi vọng tập hợp được lực lượng mọi người, để có thể sống sót trong cái thế giới phim kinh dị này thôi … So với sự lương thiện ngu xuẩn của ta, kỳ thật cách làm của Sở Hiên mới thật sự có hiệu quả. Ít nhất hắn sẽ dẫn dắt đại bộ phận mọi người sống sót, còn ta có thể sẽ dẫn mọi người xuống vực sâu, có phải vậy không?

Chiêm Lam cũng nhẹ nhàng lắc đầu nói:

- Không biết tại sao, ta rốt cuộc vẫn cảm thấy Sở Hiên là một người rất đáng thương. Mặc dù không biết tại sao ta lại có cảm giác như vậy, nhưng mỗi lần nhìn thấy vẻ mặt lãnh đạm của hắn cũng đều cảm thấy bộ dạng hắn tựa hồ rất mệt mỏi… Không nói tới hắn nữa, sự thiện lương của ngươi không phải là ngu xuẩn đâu, cái tâm thiện lương đó đã tập hợp chúng ta vào trong đội ngũ này. Chỉ cần sau này khi lựa chọn tân nhân thì phải cẩn thận hơn là được, phần thiện lương kia xin ngươi nhất định giữ lấy nó … Nếu như ta hoặc thành viên khác lâm vào tuyệt cảnh, ngươi sẽ đến cứu ta chứ?

Trịnh Xá gật đầu chắc chắn nói:

- Ân, nhất định sẽ đến cứu … Ta đã nói sẽ không bỏ rơi bất cứ ai đã được thùa nhận là thành viên trong đội. Nếu như hắn tự vì mình mà gặp nguy hiểm thì ta sẽ cố gắng bảo toàn đại bộ phận mọi người trong đội. Nếu như là vì cả đội mà hắn lâm vào nguy hiểm, khi đó dù là chỉ còn mình ta cũng được, ta nhất định sẽ đi cứu hắn!

- Thật không? Ngươi thật đúng là …

Chiêm Lam đột nhiên tựa vào lồng ngực Trịnh Xá khóc thút thít, nàng càng khóc càng thương tâm, thì thào nói:

- Tại sao ngươi giống hắn như vậy? Ngươi, tên ngốc này, ngu ngốc, đần độn, tại sao phải làm bộ người tốt kiến nghĩa dũng vi như thế a … Tại sao a? Sẽ chẳng ai nhớ tới ngươi, mấy năm sau ta cũng sẽ quên bóng hình của ngươi, quên mùi mồ hôi trên người ngươi … Ta cũng sẽ quên ngươi..hu hu… Ngươi, cái đồ ngu ngốc này, tại sao lại là người tốt a …?

Trịnh Xá không dám nhúc nhích chút nào, hắn cứ ngồi im cả người cứng ngắc yên lặng như vậy, không bao lâu, trước ngực đã bị nước mắt của Chiêm Lam làm ướt đẫm một mảng lớn, không những thế Chiêm Lam còn gắt gao ôm chặt lấy eo của hắn, làm cho hắn không có đường thoát nữa.

Cũng không biết bao lâu, sau khi tiếng khóc của Chiêm Lam dần nhỏ đi, Trịnh Xá mới chậm rãi nói:

- Nếu như muốn nói thì cứ nói đi, ta sẽ yên lặng lắng nghe...

Chiêm Lam lại chỉ dùng sức lắc đầu, mặc dù tiếng khóc của nàng đã ngừng, nhưng vẫn ôm chặt lấy Trịnh Xá như cũ không chịu buông ra, phảng phất chỉ có như vậy mới có thể tìm được một chút an toàn. Cứ tiếp tục như vậy không biết quá bao lâu cho đến tận khi hai người phía sau truyền đến một tiếng ho nhẹ, Chiêm Lam mới giật mình buông tay ra cúi gằm mặt nằm xuống một bên ghế, cả quá trình nàng căn bản không dám liếc nhìn xung quanh một cái.

Bên kia Zero và Triệu Anh Không đã tỉnh lại, hai người đều lẳng lặng nhìn Trịnh Xá, dưới ánh mắt như vậy mặt hắn cũng đỏ bừng lên, hắn cười khan vài tiếng rồi cũng tùy tiện nằm xuống một góc, trong đầu văng vẳng tiếng khóc của Chiêm Lam, còn có trên ngực hắn vẫn ướt đẫm nước mắt.

Thời gian trôi qua thật nhanh, cả một đêm yên tĩnh, ngày thứ hai mọi ngươi về cơ bản đều cùng nhau hành động, tùy tiện tìm một quán cơm ăn uống một chút rồi vào một khách sạn gần đó tắm rửa, sau đó mọi người quay lại quảng trường tiếp tục cố thủ. Lúc màn đêm buông xuống lại phân tổ gác đêm, ngay khi Trịnh Xá cùng Chiêm Lam bắt đầu nhiệm vụ canh gác thì tiểu nữ nhân này lập tức không nói tiếng nào đi tới ngồi bên cạnh Trịnh Xá, hai tay gắt gao ôm chặt lấy hắn, khiến cho Trịnh Xá chỉ có thể chôn chân tại đó không ngừng cười khổ.

Thời gian lại nhanh chóng trôi qua … đảo mắt đã đến hoàng hôn ngày thứ bảy, chỉ cần kiên trì thêm bảy tám tiếng nữa là mọi người có thể thoát khỏi thế giới chú oán kinh khủng này mà trở về Chủ Thần không gian. Mặc dù chưa giết được chủ thể chú oán thật có chút tiếc nuối, nhưng mà so ra thì việc mọi người có thể bình an sống sót đã là vạn hạnh trong bất hạnh rồi.

Lúc hoàng hôn, người đi lại trên quảng trường vẫn còn tấp nập, cả đội trải qua mấy ngày liên tục thức đêm cố thủ này, trên thực tế bọn họ đã sức cùng lực kiệt. Cho nên tuy lúc này mới chỉ là hoàng hôn nhưng mọi người đã phân tổ canh gác bắt đầu nghỉ ngơi.

Khi Trịnh Xá đang ngủ say thì đột nhiên bị người khác đánh thức, trong khi hắn còn đang mơ màng chưa tỉnh hẳn thì giọng nói của Trương Kiệt đã truyền tới khẩn trương:

- Trịnh Xá! Không thấy Chiêm Lam đâu nữa!

Không thấy cái gì cơ?

Trịnh Xá đột nhiên nhảy dựng dậy lớn tiếng hỏi:

- Không thấy Chiêm Lam nữa? Cô ấy không phải đang ngủ ở chỗ này sao? Sao lại có thể đột nhiên không thấy? Hộ thân phù đâu? Bị cháy chưa?

Zero cùng Triệu Anh Không cũng đều bị đánh thức dậy, Trương Kiệt vội nói:

- Ta và Tề Đằng Nhất ngay cả ngủ gật cũng không dám, vẫn tập trung tinh thần cảnh giới bốn phía, kể cả hai tấm hộ thân phù cũng đều nguyên vẹn, vừa rồi người qua lại so với bây giờ còn nhiều hơn, có phải cô ấy rời đi cùng đám người đi đường đó hay không?

Trịnh Xá lúc này mới chú ý tới sắc trời đã chuyển thành màu đen, lúc này ước chừng là hơn tám giờ gần chín giờ, hắn đang muốn hỏi thêm mấy cấu đột nhiên máy liên lạc rung lên, hắn liền vội vàng mở nút liên lạc nói:

- Chiêm Lam phải không? Ngươi đang ở đâu? Đi đâu tại sao không nói với chúng ta một tiếng? Không biết mọi người đang lo lắng cho ngươi à ….. Chiêm Lam?

Trong máy liên lạc không ngừng truyền đến tiếng khóc của Chiêm Lam, nàng vừa khóc vừa nói:

- Ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, vừa rồi đột nhiên tỉnh dậy, chỗ ta tỉnh dậy không ngờ lại là trong phòng chúng ta từng thuê ở khách sạn Dương Quang mấy hôm trước. Ta cũng không biết tại sao lại tới đây được, trước đó rõ ràng còn đang ngủ trên ghế mà … Ô, Trịnh Xá, bùa hộ thân của ta đang cháy, ta sợ lắm …

Trịnh Xá nghe thấy thế cả người chấn động, hộ thân phù đang cháy … điều này rõ ràng chính là …

- Zero, Triệu Anh Không các ngươi chạy lên trên mấy tòa nhà cao tầng tìm chỗ ngắm bắn, lát nữa dùng máy liên lạc trao đổi, nếu như ta không ra hiệu thì ngàn vạn lần không được bắn, lượt công kích tiếp theo của Quỷ Hồn sẽ hướng về phía người vừa đánh tan nó… Trương Kiệt, Tề Đằng Nhất các ngươi cố thủ ở đây, chốc nữa nếu Quỷ Hồn đuổi theo phía sau ta, vậy phiền các ngươi cung cấp hỏa lực hỗ trợ …

Trịnh Xá quyết đoán tắt máy liên lạc, sau đó vội vàng nói với bốn người mấy câu còn hắn thì chạy ra ngoài quảng trường.

Trương Kiệt vội lớn tiếng nói với theo:

- Trịnh Xá! Ngươi đi đâu?

- Hoàn thành lời hứa! Còn nữa … bảo vệ đội của chúng ta!

Một đoàn đội có thể tồn tại chính là bởi vì lực lượng tổng hợp và lợi ích cộng đồng của nó, hai thứ này không thể thiếu một. Lợi ích cộng đồng trước mắt mọi người chính là tương trợ giúp đỡ nhau cùng sống sót, điểm này không thể nghi ngờ gì chính là lợi ích cộng đồng lớn nhất. Nhưng lực lượng tổng hợp của đoàn đội là vì hắn đề xuất tuyệt đối sẽ không bỏ rơi bất cứ người nào, mặc dù không có hứa hẹn… hắn cũng nhất định phải đi bất chấp sinh tử. Nếu không đội ngũ này sẽ không tồn tại được nữa, hơn nữa … hắn cũng sẽ vĩnh viễn sống trong cái bóng của Sở Hiên!

Từ quảng trường đến khách sạn Dương Quang cũng không xa, nhưng chạy bộ như thế này tốt xấu gì cũng phải mất khoảng vài phút đồng hồ. Tình hình càng khẩn cấp, suy nghĩ trong lòng Trịnh Xá càng dần trở nên rõ ràng. Vừa chạy đến ngoài quảng trường, đưa mắt nhìn quanh lại không có thấy một chiếc taxi nào, lúc này hắn cũng không chần chừ liền lao ra chắn ngang một chiếc xe đang chạy tới. Trước khi chiếc xe đụng phải hắn đã nhảy lên, cả người đập vào cửa kính.

Chủ chiếc xe này càng hoảng sợ, tự dưng từ bên đường lại có một người lao ra chặn đầu xe, hắn lập tức đạp phanh, nhưng chiếc xe vẫn trượt theo quán tính đâm vào người phía trước, tiếp theo cửa kính vang lên một tiếng vỡ giòn tan, chủ xe bị va đập vào đầu trực tiếp ngất đi.

Tố chất thân thể của Trịnh Xá cực mạnh, va chạm mãnh liệt như vậy cũng chỉ làm cho đầu hắn hơi choáng váng một chút, sau khi hít sâu vài hơi cả người liền tỉnh táo lại, hắn kéo chủ xe đã hôn mê ra ngoài, khẽ nói cảm ơn, đóng cửa lại rồi phóng thẳng về phía khách sạn Dương Quang.

- Chiêm Lam, bây giờ tình huống thế nào rồi? Không khóc nữa, nói cho ta biết tình huống hiện tại như thế nào rồi!

Trịnh Xá đạp ga điên cuồng, đồng thời quát lên trong máy liên lạc.

Chiêm Lam chậm rãi ngừng khóc, nàng thì thào nói:

- Vẫn chưa nhìn thấy Quỷ Hồn, hộ thân phù cháy cũng rất chậm nhưng mà cứ tới gần cửa phòng thì lại cháy nhanh, bây giờ ta chỉ còn bốn tấm hộ thân phù, cũng không dám tới gần chỗ đó nữa … Trịnh Xá, chỗ ngươi có tiếng gì vậy, ngươi đang chạy xe à?

- Không được! Ta không cho phép ngươi lại đây! Ô, xin ngươi đừng đến đây, chú oán sẽ giết chết ngươi … xin ngươi đừng đến đây, sẽ chẳng ai nhớ tới ngươi a, nếu ngươi chết người yêu của ngươi sẽ rất thương tâm … La Lệ sẽ chịu không biết bao nhiêu khổ sở.

Giọng nói của Chiêm Lam đột nhiên trở nên kích động, nàng gần như đang gào lên.

Trịnh Xá im lặng một chút, hắn đáp:

- Đây là đáp ứng lời hứa với ngươi … Ta cũng đáp ứng với La Lệ, vô luận như thế nào ta cũng sẽ không chết, vô luận thế nào cũng phải sống sót … Lời hứa đó ta nhất định phải tuân thủ, cho nên ta nhất định sẽ sống sót!

Chiếc xe hối hả chạy về phía khách sạn, tốc độ đã sớm vượt qua tốc độ cho phép chạy trên đường này, người qua đường xung quanh chỉ nghe thấy tiếng gió rít lên chiếc xe đã lướt cực nhanh qua bọn họ, còn xe cộ trên đường thì bị nó bỏ xa phía sau. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn

Một tiếng giữa lốp xe ma sát với mặt đường vang lên chói tai, chiếc xe trượt trên mặt đường hơn mười thước rồi dừng lại, tiếp theo Trịnh Xá một cước đá bay cửa xe, cả người giống như một con báo vọt mạnh về phía khách sạn Dương Quang, đám gác cửa thậm chí còn chưa có phản ứng gì thì Trịnh Xá đã lướt qua người bọn họ vọt vào trong khách sạn.

Trịnh Xá theo cầu thang bộ hối hả chạy lên không ngừng, tốc độ của hắn đã cực kì nhanh, đột nhiên trong bộ đàm lại truyền tới tiếng kinh hô của Chiêm Lam, Trịnh Xá chỉ kịp nghe được một câu:

- Hộ thân phù hết rồi!

Tiếp theo từ chỗ nào đó trên lầu truyền đến tiếng súng tự động, Trịnh Xá lúc này đã gấp đến độ hai mắt đỏ ngầu.

"Tốc độ! Tốc độ a!"

Trịnh Xá trong lòng điên cuồng gầm lên, hắn liều mạng nhớ lại cảm giác mấy lần mở cơ nhân tỏa lúc trước, cũng không biết trải qua bao lâu, hắn chỉ cảm thấy trong cơ thể phảng phất có thứ gì đó được giải khai, đây là lần đầu tiên hắn chủ động thử mở cơ nhân tỏa, khi không có bất cứ ngoại lực gì uy hiếp … hắn đã thành công rồi!

Nhưng mà cái giá phải trả tựa hồ cũng không nhỏ, Trịnh Xá há mồm phun ra vài ngụm máu lớn, cảm giác chủ động mở cơ nhân tỏa thật sự so với chết còn khó chịu hơn. Cơ nhục cả người hắn đều đang kịch liệt co rút, trong bụng phảng phất như có một bàn tay lớn đang không ngừng khuấy động, bộ xương trong cơ thể lại càng không ngừng vặn vẹo răng rắc. Nếu như không phải là bùa hộ thân trên người chưa bị cháy thì hắn thực sự nghi ngờ là mình đang bị quỷ hồn công kích.

Nhưng mà kèm theo thống khổ thì cảm giác cùng lực lượng so với mấy lần mở cơ nhân tỏa trước càng cường đại hơn, các loại bản năng chiến đấu đó không ngừng ào ạt tiến vào trong não: trực giác và dự cảm sắp gặp nguy hiểm, kĩ xảo sử dụng lực lượng, loại cảm giác cường đại này thực sự không cách nào dùng lời mà diễn tả được.

Lúc này nếu có người nhìn thấy động tác của Trịnh Xá thì nhất định sẽ bị dọa đến khiếp vía, bởi vì Trịnh Xá đã dùng cả hai tay hai chân bò trên mặt đất, cả người thuận theo vách tường cầu thang điên cuồng phóng lên, bởi vì tốc độ quá nhanh nên hắn không ngờ không bị rơi khỏi vách tường, giống như là xe đạp chạy trên đường đua vòng tròn vậy, cả người giống như … giống như bộ dạng của dã thú đang chạy bằng cả bốn chi trên vách tường vậy.

- A!

Trịnh Xá vừa chạy lên đến tầng chỗ Chiêm Lam liền hét một tiếng, đồng thời hộ thân phù trên người hắn cũng bắt đầu chầm chậm bốc cháy, khoảng cách đến chỗ Chiêm Lam càng gần thì lá bùa cháy càng mạnh, tiếp đó hắn nhìn thấy cửa phòng đã mở toang.

Vừa nhìn thấy tình hình trong phòng, hai mắt hắn trợn trừng thiếu điều muốn nứt ra, Chiêm Lam sắc mặt xanh mét đang run rẩy đứng đó, từ sau lưng nàng thò ra một cánh tay tái nhợt đang gắt gao nắm lấy yết hầu của nàng, đồng thời một cái đầu lâu phụ nữ xuất hiện bên bả vai của Chiêm Lam.

Trịnh Xá vài bước đã vọt tới bên người Chiêm Lam, một tay cầm lá hộ thân phù đang cháy áp lên khuôn mặt nhỏ nhắn đang tái mét của nàng, nữ nhân trắng bệch kia phảng phất như bị lửa thiêu, phát ra âm thanh lục cục lục cục lùi lại phía sau. Ngay khi Quỷ Hồn vừa rời khỏi sau lưng Chiêm Lam, Trịnh Xá đã lấy ra súng tiểu liên từ Nạp giới bắn về phía đó, nữ nhân trắng bệch đang cười dữ tợn này tức thì bị linh loại đạn bắn cho tiêu tán vô tung.

Quỷ Hồn vừa rời khỏi sau lưng, cả người Chiêm Lam lập tức rũ xuống mặt đất, toàn thân bắt đầu run rẩy kịch liệt, mà tấm hộ thân phù dán trên mặt càng bốc cháy mạnh hơn, nửa lá bùa chớp mắt đã bị cháy sáng rực, nhưng mà từ chỗ lá bùa cháy, màu trắng xanh trên mặt nàng lại bắt đầu từ từ biến mất, dần dần trên mặt cũng lộ ra chút huyết sắc.

- Thứ hai…

Chiêm Lam liều mạng mở miệng nói, nhưng lúc này nàng đã hư nhược cực độ, cho nên thanh âm này quá bé cơ hồ không thể nghe thấy.

May mà Trịnh Xá hiện giờ đang trong trạng thái mở cơ nhân tỏa nên hắn lại nghe được thanh âm này, chỉ thấy hắn một tay ôm Chiêm Lam đứng lên, đồng thời móc ra tấm hộ thân phù cuối cùng dán lên mặt nàng, Trịnh Xá vội hỏi:

- Cái gì thứ hai..?

- Thứ hai …. Lượt công kích thứ hai …

Lượt công kích thứ hai, vậy lượt thứ ba chính là công kích từ sau lưng?

Ánh mắt Trịnh Xá bỗng trở nên sắc bén, sau khi buông Chiêm Lam xuống hắn liền xông về phía vách tường gần nhất, ngay khi dự cảm nguy hiểm đột nhiên ập đến hắn đã đạp mạnh vọt lên vách tường. Tiếp theo một cánh tay trắng nhợt từ phía sau cổ hắn thò ra, còn chưa kịp chạm vào người hắn, Trịnh Xá đã tại giữa không trung xoay người đánh một quyền xuống phía dưới… Một đấm đó chính là nắm tay có đeo Nạp giới, nội lực được hắn điên cuồng quán nhập vào Nạp giới. Một quyền này xuyên thẳng qua thân thể trắng bệch của Quỷ Hồn, lực trường vô hình trên nạp giới chỉ phảng phất như a xít, phần thân thể của quỷ hồn vừa tiếp xúc với lực trường đó trong chốc lát liền biến mất không thấy nữa. Một quyền tung ra, nữ nhân trắng bệch đó đã bị đánh cho tan thành mây khói.

- Đây là lượt công kích thứ ba, tiếp theo là lượt thứ tư …. rất nhiều quỷ hồn cùng nhau công kích sao?

Trịnh Xá vừa rơi xuống đất liền lao tới bên người Chiêm Lam, hắn vừa ôm nàng vào lòng, ngay sau đó từ bốn phương tám hướng truyền đến vô số tiếng lục cục lục cục, phảng phất như có mấy trăm quỷ hồn đang cùng phát ra âm thanh âm trầm khủng bố này. Mà dự cảm nguy hiểm trong đầu Trịnh Xá lại càng đạt tới cực hạn, đó là một loại cảm giác cực kì kinh khủng như sắp tới gần tử vong.

Cũng không biết trải qua bao lâu, một phần thân trắng nhợt từ chỗ cánh cửa thò ra, một nữ nhân trắng bệch thân hình vặn vẹo quỷ dị từ vách tường phía cánh cửa bò đến, tiếp theo là người thứ hai, người thứ ba …

Trịnh Xá giơ súng tiểu liên lên bắt đầu tảo xạ không ngừng, uy lực súng mặc dù không lớn nhưng hơn ở chỗ tốc độ bắn cùng lượng đạn, sau khi Trịnh Xá bắn rụng hơn mười Quỷ Hồn, một cỗ nguy hiểm bỗng từ sau lưng áp tới, hắn vội quay đầu nhìn lại, mấy chi thể trắng nhợt đang bò lên từ cửa sổ phía sau, tưng bóng từng bóng quỷ không ngừng hiện ra. Hắn vội vàng quét súng về phía phía bên đó, sau khi bắn rụng vài Quỷ Hồn, hắn liền nhìn ra bên ngoài cửa sổ, cả người lập tức chết lặng.

Bên ngoài khách sạn Dương Quang, trên đường dày đặc toàn là Quỷ hồn nữ nhân trắng bệch, số lượng này không một ngàn thì cũng tới tám trăm, hơn nữa bên ngoài hành lang không biết còn có bao nhiêu quỷ hồn nữa, dưới tình thế hai mặt giáp công thế này, chuyện tử vong của hai người chỉ là sớm hay muộn mà thôi …

- Chiêm Lam, cô sẽ tin tưởng ta chứ? Cho dù tình huống vó vẻ như là phải chết…

Chiêm Lam lúc này đã khôi phục một ít sinh khí, nàng nhẹ nhàng gật đầu nói:

- Ân, cho dù ngươi muốn ta chết … ta cũng nhất định tin tưởng ngươi.

- Được!

Trịnh Xá vừa nổ súng vừa lấy áo chống đạn quấn Chiêm Lam vào sau lưng mình… Tựa như lần trước bao bọc La Lệ, giờ phút này hắn cùng Chiêm Lam đã dính sát với nhau.

- Ôm chặt ta! Tin tưởng ta … vô luận thế nào chúng ta cũng nhất định sẽ sống sót!

Tiếp theo Trịnh Xá kêu lên một tiếng đau đớn, Chiêm Lam kinh dị nhìn thấy tay phải của hắn bắt đầu càng lúc càng phình to lên, đó là sự thay đổi mà mắt thường cũng nhìn thấy được, cuối cùng cánh tay kia trông đã to gấp ba lần tay người bình thường, cảm giác cơ nhục trương lên phảng phất như là sinh vật biến dị.

- Nguyên lai đây là biến hóa khi mở cơ nhân tỏa giai đoạn thứ hai … Ôm chặt ta! Chiêm Lam!

Tay trái Trịnh Xá ôm lấy Chiêm Lam, còn tay phải biến dị thì gắt gao nắm chặt Prog knife, hắn tung một cước đá bung cửa sổ, tiếp theo kề sát vách tường cửa sổ nhảy ra ngoài, chỗ này là tầng thứ mười hai của khách sạn… độ cao mười hai tầng…

- A!

Lúc Trịnh Xá nhảy ra ngoài, đồng thời tay phải sử dụng thanh chủy thủ có thể căt xuyên qua tất cả cắm vào vách tường, hai người rơi nhanh xuống dưới kéo theo một vệt dài bị rạch ra trên vách tường…

Chapter
1 Chương 1: Tỉnh giấc
2 Chương 2: Đi sát bên cái chết
3 Chương 3: Dục vọng sinh tồn
4 Chương 4: Hành lang laser cứu mạng
5 Chương 5: Bằng chứng tồn tại
6 Chương 6: Cường hóa
7 Chương 7: Chuẩn bị hoàn tất
8 Chương 8: Người mới
9 Chương 9: Cực hạn kinh hoàng
10 Chương 10: Trái tim bùng cháy
11 Chương 11: Hai sự lựa chọn
12 Chương 12: Máu đen trong tim
13 Chương 13: Chia rẽ
14 Chương 14: Thỏa hiệp
15 Chương 15: Đi tới sào huyệt!
16 Chương 16: Liều mạng!
17 Chương 17: Hi vọng về thế giới hiện thực!
18 Chương 18: Phảng như cách thế
19 Chương 19: Phẫn nộ
20 Chương 20: Quyết liệt
21 Chương 21: Chú Oán! Khai Mạc
22 Chương 22: Ngày Thứ Hai
23 Chương 23: Ngày Thứ ba! Đáng Ghê Tởm!
24 Chương 24: Nghỉ Ngơi
25 Chương 25: Nội Tâm Trưởng Thành Lời Nhắn
26 Chương 26: Lam, ngày, đêm cùng bắt đầu trận chiến cuối cùng!
27 Chương 27: Đợt tấn công thứ bảy
28 Chương 28: Kiên trì tin tưởng! Lực lượng của đồng đội
29 Chương 29: Chiến lợi phẩm dồi dào
30 Chương 30: Trời xanh, biển xanh ngực và điềm gở
31 Chương 31: Chuyện cũ và ước hẹn?
32 Chương 32: The Mummy
33 Chương 33: Hiện thực tàn khốcđồng hành
34 Chương 34: Thành phố mất tích
35 Chương 35: Cuốn sách của người chết
36 Chương 36: Cuốn sách đen huyền bí
37 Chương 37: Ưu thế
38 Chương 38: Tiếp xúc lần đầu và gã cao to đen hôi
39 Chương 39: Không thể hòa bình!
40 Chương 40: Giao chiến trong viện bảo tàng
41 Chương 41: Phát súng phong tình đó
42 Chương 42: Chống theo dõi
43 Chương 43: Kịch bản biến đổi
44 Chương 44: Bay lên đi! Hy vọng
45 Chương 45: Sai lầm
46 Chương 46: Quyết chiến bắt đầu
47 Chương 47: Phân chia chiến trường! Đánh đi, một quyền đó
48 Chương 48: Lăng mộ hỗn chiến
49 Chương 49: Cắn chết tiểu hòa thượng
50 Chương 50: Thần bí quỷ bảo
51 Chương 51: Chiến quả
52 Chương 52: Khí huyết chi biến
53 Chương 53: Đối luyện và Năm điều của Trung Châu đội
54 Chương 54: Mỗi người và Tiến nhập
55 Chương 55: Final Destination và Khởi đầu quỷ dị
56 Chương 56: Nghi hoặc mơ hồ
57 Chương 57: Công kích của đồng bọn
58 Chương 58: Tài năng lãnh đạo tiềm ẩn
59 Chương 59: Bóng ma tiếp cận
60 Chương 60: Chuẩn bị đột phá tầng thứ ba
61 Chương 61: Tử thần không kiêng kỵ
62 Chương 62: Còn nhớ không Lần đối luyện đó
63 Chương 63: Một tiễn đầy tiếc hận
64 Chương 64: Đội trưởng và Mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba
65 Chương 65: Chuyển biến! Luân hồi Trung Châu đội!
66 Chương 66: Gánh nặng trên lưng và Tiến nhập
67 Chương 67: Đột ngột! Nửa giờ 
68 Chương 68: Thời gian tuyệt cảnh!
69 Chương 69: Queen thứ hai!
70 Chương 70: Chiến đấu ở phía còn lại!
71 Chương 71: Alien thể tiến hóa
72 Chương 72: Tử thần phía sau
73 Chương 73: Thập tự hồi sinh
74 Chương 74: Lại cường hóa
75 Chương 75: Kỳ nghỉ và tiến nhập
76 Chương 76: Tiểu đội luân hồi Ác Ma
77 Chương 77: Màn đêm buông xuống 
78 Chương 78: Hai phần ăn khớp  
79 Chương 79: Giao dịch
80 Chương 80: Ác Ma lên đài
81 Chương 81: Nguy cơ sinh hóa đại bộc phát 
82 Chương 82: Truy đuổi và chạy trốn
83 Chương 83: Rơi xuống và Hy vọng bảy mươi km 
84 Chương 84: Bốn đội ngũ!
85 Chương 85: Bắt đầu tử chiến! 
86 Chương 86: Huyết chiến!
87 Chương 87: Thích khách chi đạo
88 Chương 88: Tàn nhẫn ẩn giấu
89 Chương 89: Ánh sáng và bóng tối Khởi đầu của tiểu đội luân hồi mạnh nhất!
90 Chương 90: Toan tính và gặp lại
91 Chương 91: Trở lại Hamunaptra
92 Chương 92: Cường hãn! Ngọn giáo của thần Osiris
93 Chương 93: Mười phút đoạt mệnh
94 Chương 94: Chuẩn bị bắt đầu
95 Chương 95: Hành trình và bất tử tế tự
96 Chương 96: Đây là khỉ? Khốn kiếp Chủ Thần!
97 Chương 97: Tạm thời lùi bước và Hồi sinh Sở Hiên!
98 Chương 98: Độ khó và Thiêu đốt
99 Chương 99: Lực lượng bị tước đoạt
100 Chương 100: Một thoáng nhàn hạ và Hứng thú của Sở Hiên!?
101 Chương 101: Nguyên mẫu Trung Châu đội
102 Chương 102: Phương hướng tương lai và Tiến vào
103 Chương 103: Địa điểm tiến vào và độ khó hạ thấp
104 Chương 104: Hòn đảo bị phong tỏa
105 Chương 105: May mắn và Đảo khủng long
106 Chương 106: Tình tiết kịch bản thứ nhất
107 Chương 107: Giá trị của việc liều mạng
108 Chương 108: Hỗn chiến!
109 Chương 109: Tình tiết kịch bản cấp B
110 Chương 110: Khủng long hào tình
111 Chương 111: Nhất định phải hồi sinh hắn
112 Chương 112: Bệnh biến, cứu chữa, thời gian
113 Chương 113: Trở về
114 Chương 114: Bội thu
115 Chương 115: Sống lại đi đồng đội!
116 Chương 116: Trước khi xuất phát, câu cá và cái ôm trong thoáng chốc
117 Chương 117: Hỗn Nguyên nhất khí công
118 Chương 118: Bay tới New York
119 Chương 119: Một người, hai người, ba người
120 Chương 120: Có thể điều khiển gen
121 Chương 121: Sản phẩm không trọn vẹn
122 Chương 122: Đánh lén trước bình minh
123 Chương 123: Vô địch Hoặc là không hoàn hảo
124 Chương 124: Khuyết điểm trí mạng và di tích cổ
125 Chương 125: Tìm kiếm di tích
126 Chương 126: Quay về, thu xếp, thực lực
127 Chương 127: Cải tạo người máy
128 Chương 128: Chuẩn bị và huấn luyện
129 Chương 129: Hoàn tất và tiến vào
130 Chương 130: Vị trí tiến vào
131 Chương 131: Giết chóc
132 Chương 132: Loài bọ kinh khủng
133 Chương 133: Vị trí!
134 Chương 134: Chỉ huy và thủ vững bảy giờ!
135 Chương 135: Cuộc phòng thủ khốc liệt
136 Chương 136: Nếu như phải chết thì cũng không phải hôm nay
137 Chương 137: Huyết chiến và trở về
138 Chương 138: Tạo 'Thế'
139 Chương 139: Không ăn ý Thể hiện sức mạnh
140 Chương 140: Chấn nhiếp
141 Chương 141: Bố cục
142 Chương 142: Phá cục
143 Chương 143: Kết cục
144 Chương 144: Kỹ năng tự sáng tạo
145 Chương 145: Bước đường cùng của Nam Viêm Châu đội
146 Chương 146: Dự đoán thành hiện thực
147 Chương 147: Tác chiến bảy giữ một
148 Chương 148: Không nương tay
149 Chương 149: Cá thể mạnh mẽ
150 Chương 150: Trả giá bằng mạng sống
151 Chương 151: Cường đại
152 Chương 152: Cứu viện
153 Chương 153: Một súng
154 Chương 154: Trở về
155 Chương 155: Thực lực đại tăng
156 Chương 156: Đã lâu rồi, chiến hữu!
157 Chương 157: Đoàn đội cường hóa
158 Chương 158: Trở lại Resident Evil
159 Chương 159: Công ty Umbrella
160 Chương 160: Mật mã
161 Chương 161: Tình tiết kịch bản ngoài ý muốn
162 Chương 162: Kế hoạch nhử mồi
163 Chương 163: Lửa giận
164 Chương 164: Kế hoạch tập kích
165 Chương 165: Cường tập! Thâu tập
166 Chương 166: Sức chiến đấu của Trung Châu đội
167 Chương 167: Sát phạt chi tâm
168 Chương 168: Trở về Dự cảm gặp lại
169 Chương 169: Tâm sự của Anh Không và Tiến vào
170 Chương 170: Năm đội cuồng chiến
171 Chương 171: Sắp tới tầng thứ năm
172 Chương 172: Nhân vật trong phim cường hãn - Ringwraith
173 Chương 173: Liều mạng chạy trốn
174 Chương 174: Khô lâu ác mộng
175 Chương 175: Sóng chân không thiểm linh - Đồng đội mạnh mẽ
176 Chương 176: Thủ đô người Elf và Đông Mỹ Châu đội
177 Chương 177: Rivendell
178 Chương 178: Sự chấn động của ma pháp chân thật
179 Chương 179: Đường hầm Moria
180 Chương 180: Kho báu và Giết giết giết
181 Chương 181: Ác ma viễn cổ Đối thủ Thánh nhân từng gặp
182 Chương 182: Ta nhất định sẽ trả lại ngươi
183 Chương 183: Nghỉ ngơi sau đại chiến
184 Chương 184: Mưu kế bí mật
185 Chương 185: Trở lại hành trình
186 Chương 186: Uruk-hai
187 Chương 187: Mỗi người một hướng
188 Chương 188: Thiết kỵ Rohan
189 Chương 189: Hành trình tới Rohan
190 Chương 190: Giải phong và du kích
191 Chương 191: Tình hình các đội cùng trò hề của La Ứng Long
192 Chương 192: Chiến tranh Chiến tranh!
193 Chương 193: Cái chết của Sở Hiên và Một lần bố cục khác!
194 Chương 194: Một đội khác biến mất và Lại xuất hiện
195 Chương 195: Trước khi chiến đấu Chuyện của các đội
196 Chương 196: Xuất phát! Thủ đô Gondor, Minas Tirith
197 Chương 197: Chiến đấu bắt đầu
198 Chương 198: Cảnh giới và thực lực… Đối chiến! Sống hoặc chết!
199 Chương 199: Trịnh Xá cùng đường và Sở Hiên lại xuất hiện
200 Chương 200: Thỏa hiệp của tiểu đội Thiên Thần
201 Chương 201: Mordor loạn chiến và trở về!
202 Chương 202: Đây mới là trúng đậm
203 Chương 203: Lá thư đến từ Trung Quốc
204 Chương 204: Tín niệm lực
205 Chương 205: Sát khí bạch hổ và bát quái lô
206 Chương 206: Không ngừng mạnh lên và Tiến vào
207 Chương 207: Đã tới ngày tận thế
208 Chương 208: Vẫn chưa từ bỏ hy vọng
209 Chương 209: Tìm kiếm cùng đánh cắp mật mã
210 Chương 210: Mật mã đến tay
211 Chương 211: Xếp đặt cùng bị xếp đặt
212 Chương 212: Tất cả trở thành tro bụi và Tấn công!
213 Chương 213: Trịnh Xá
214 Chương 214: Nhất niệm thành Ma
215 Chương 215: Tan vỡ và robot hàng không mẫu hạm 
216 Chương 216: Vận mệnh Trung Châu đội và Trở về
217 Chương 217: Tương lai nghiêm trọng
218 Chương 218: Sợ hãi và Thu hoạch trong tháp pháp sư
219 Chương 219: Tiến vào A Nightmare on Elm street 3
220 Chương 220: Mở đầu kinh hoàng
221 Chương 221: Mộng và thực
222 Chương 222: Trương Hằng gục ngã
223 Chương 223: Nhảy chương
224 Chương 224: Căn phòng bốc cháy Đứa bé khóc
225 Chương 225: Tiếng chuông lúc nửa đêm
226 Chương 226: Bộ phim không có lời giải
227 Chương 227: Anh Không ngã xuống
228 Chương 228: Toàn diệt
229 Chương 229: Phá rồi lại lập Bại rồi mới thành
230 Chương 230: Thắng thảm
Chapter

Updated 230 Episodes

1
Chương 1: Tỉnh giấc
2
Chương 2: Đi sát bên cái chết
3
Chương 3: Dục vọng sinh tồn
4
Chương 4: Hành lang laser cứu mạng
5
Chương 5: Bằng chứng tồn tại
6
Chương 6: Cường hóa
7
Chương 7: Chuẩn bị hoàn tất
8
Chương 8: Người mới
9
Chương 9: Cực hạn kinh hoàng
10
Chương 10: Trái tim bùng cháy
11
Chương 11: Hai sự lựa chọn
12
Chương 12: Máu đen trong tim
13
Chương 13: Chia rẽ
14
Chương 14: Thỏa hiệp
15
Chương 15: Đi tới sào huyệt!
16
Chương 16: Liều mạng!
17
Chương 17: Hi vọng về thế giới hiện thực!
18
Chương 18: Phảng như cách thế
19
Chương 19: Phẫn nộ
20
Chương 20: Quyết liệt
21
Chương 21: Chú Oán! Khai Mạc
22
Chương 22: Ngày Thứ Hai
23
Chương 23: Ngày Thứ ba! Đáng Ghê Tởm!
24
Chương 24: Nghỉ Ngơi
25
Chương 25: Nội Tâm Trưởng Thành Lời Nhắn
26
Chương 26: Lam, ngày, đêm cùng bắt đầu trận chiến cuối cùng!
27
Chương 27: Đợt tấn công thứ bảy
28
Chương 28: Kiên trì tin tưởng! Lực lượng của đồng đội
29
Chương 29: Chiến lợi phẩm dồi dào
30
Chương 30: Trời xanh, biển xanh ngực và điềm gở
31
Chương 31: Chuyện cũ và ước hẹn?
32
Chương 32: The Mummy
33
Chương 33: Hiện thực tàn khốcđồng hành
34
Chương 34: Thành phố mất tích
35
Chương 35: Cuốn sách của người chết
36
Chương 36: Cuốn sách đen huyền bí
37
Chương 37: Ưu thế
38
Chương 38: Tiếp xúc lần đầu và gã cao to đen hôi
39
Chương 39: Không thể hòa bình!
40
Chương 40: Giao chiến trong viện bảo tàng
41
Chương 41: Phát súng phong tình đó
42
Chương 42: Chống theo dõi
43
Chương 43: Kịch bản biến đổi
44
Chương 44: Bay lên đi! Hy vọng
45
Chương 45: Sai lầm
46
Chương 46: Quyết chiến bắt đầu
47
Chương 47: Phân chia chiến trường! Đánh đi, một quyền đó
48
Chương 48: Lăng mộ hỗn chiến
49
Chương 49: Cắn chết tiểu hòa thượng
50
Chương 50: Thần bí quỷ bảo
51
Chương 51: Chiến quả
52
Chương 52: Khí huyết chi biến
53
Chương 53: Đối luyện và Năm điều của Trung Châu đội
54
Chương 54: Mỗi người và Tiến nhập
55
Chương 55: Final Destination và Khởi đầu quỷ dị
56
Chương 56: Nghi hoặc mơ hồ
57
Chương 57: Công kích của đồng bọn
58
Chương 58: Tài năng lãnh đạo tiềm ẩn
59
Chương 59: Bóng ma tiếp cận
60
Chương 60: Chuẩn bị đột phá tầng thứ ba
61
Chương 61: Tử thần không kiêng kỵ
62
Chương 62: Còn nhớ không Lần đối luyện đó
63
Chương 63: Một tiễn đầy tiếc hận
64
Chương 64: Đội trưởng và Mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba
65
Chương 65: Chuyển biến! Luân hồi Trung Châu đội!
66
Chương 66: Gánh nặng trên lưng và Tiến nhập
67
Chương 67: Đột ngột! Nửa giờ 
68
Chương 68: Thời gian tuyệt cảnh!
69
Chương 69: Queen thứ hai!
70
Chương 70: Chiến đấu ở phía còn lại!
71
Chương 71: Alien thể tiến hóa
72
Chương 72: Tử thần phía sau
73
Chương 73: Thập tự hồi sinh
74
Chương 74: Lại cường hóa
75
Chương 75: Kỳ nghỉ và tiến nhập
76
Chương 76: Tiểu đội luân hồi Ác Ma
77
Chương 77: Màn đêm buông xuống 
78
Chương 78: Hai phần ăn khớp  
79
Chương 79: Giao dịch
80
Chương 80: Ác Ma lên đài
81
Chương 81: Nguy cơ sinh hóa đại bộc phát 
82
Chương 82: Truy đuổi và chạy trốn
83
Chương 83: Rơi xuống và Hy vọng bảy mươi km 
84
Chương 84: Bốn đội ngũ!
85
Chương 85: Bắt đầu tử chiến! 
86
Chương 86: Huyết chiến!
87
Chương 87: Thích khách chi đạo
88
Chương 88: Tàn nhẫn ẩn giấu
89
Chương 89: Ánh sáng và bóng tối Khởi đầu của tiểu đội luân hồi mạnh nhất!
90
Chương 90: Toan tính và gặp lại
91
Chương 91: Trở lại Hamunaptra
92
Chương 92: Cường hãn! Ngọn giáo của thần Osiris
93
Chương 93: Mười phút đoạt mệnh
94
Chương 94: Chuẩn bị bắt đầu
95
Chương 95: Hành trình và bất tử tế tự
96
Chương 96: Đây là khỉ? Khốn kiếp Chủ Thần!
97
Chương 97: Tạm thời lùi bước và Hồi sinh Sở Hiên!
98
Chương 98: Độ khó và Thiêu đốt
99
Chương 99: Lực lượng bị tước đoạt
100
Chương 100: Một thoáng nhàn hạ và Hứng thú của Sở Hiên!?
101
Chương 101: Nguyên mẫu Trung Châu đội
102
Chương 102: Phương hướng tương lai và Tiến vào
103
Chương 103: Địa điểm tiến vào và độ khó hạ thấp
104
Chương 104: Hòn đảo bị phong tỏa
105
Chương 105: May mắn và Đảo khủng long
106
Chương 106: Tình tiết kịch bản thứ nhất
107
Chương 107: Giá trị của việc liều mạng
108
Chương 108: Hỗn chiến!
109
Chương 109: Tình tiết kịch bản cấp B
110
Chương 110: Khủng long hào tình
111
Chương 111: Nhất định phải hồi sinh hắn
112
Chương 112: Bệnh biến, cứu chữa, thời gian
113
Chương 113: Trở về
114
Chương 114: Bội thu
115
Chương 115: Sống lại đi đồng đội!
116
Chương 116: Trước khi xuất phát, câu cá và cái ôm trong thoáng chốc
117
Chương 117: Hỗn Nguyên nhất khí công
118
Chương 118: Bay tới New York
119
Chương 119: Một người, hai người, ba người
120
Chương 120: Có thể điều khiển gen
121
Chương 121: Sản phẩm không trọn vẹn
122
Chương 122: Đánh lén trước bình minh
123
Chương 123: Vô địch Hoặc là không hoàn hảo
124
Chương 124: Khuyết điểm trí mạng và di tích cổ
125
Chương 125: Tìm kiếm di tích
126
Chương 126: Quay về, thu xếp, thực lực
127
Chương 127: Cải tạo người máy
128
Chương 128: Chuẩn bị và huấn luyện
129
Chương 129: Hoàn tất và tiến vào
130
Chương 130: Vị trí tiến vào
131
Chương 131: Giết chóc
132
Chương 132: Loài bọ kinh khủng
133
Chương 133: Vị trí!
134
Chương 134: Chỉ huy và thủ vững bảy giờ!
135
Chương 135: Cuộc phòng thủ khốc liệt
136
Chương 136: Nếu như phải chết thì cũng không phải hôm nay
137
Chương 137: Huyết chiến và trở về
138
Chương 138: Tạo 'Thế'
139
Chương 139: Không ăn ý Thể hiện sức mạnh
140
Chương 140: Chấn nhiếp
141
Chương 141: Bố cục
142
Chương 142: Phá cục
143
Chương 143: Kết cục
144
Chương 144: Kỹ năng tự sáng tạo
145
Chương 145: Bước đường cùng của Nam Viêm Châu đội
146
Chương 146: Dự đoán thành hiện thực
147
Chương 147: Tác chiến bảy giữ một
148
Chương 148: Không nương tay
149
Chương 149: Cá thể mạnh mẽ
150
Chương 150: Trả giá bằng mạng sống
151
Chương 151: Cường đại
152
Chương 152: Cứu viện
153
Chương 153: Một súng
154
Chương 154: Trở về
155
Chương 155: Thực lực đại tăng
156
Chương 156: Đã lâu rồi, chiến hữu!
157
Chương 157: Đoàn đội cường hóa
158
Chương 158: Trở lại Resident Evil
159
Chương 159: Công ty Umbrella
160
Chương 160: Mật mã
161
Chương 161: Tình tiết kịch bản ngoài ý muốn
162
Chương 162: Kế hoạch nhử mồi
163
Chương 163: Lửa giận
164
Chương 164: Kế hoạch tập kích
165
Chương 165: Cường tập! Thâu tập
166
Chương 166: Sức chiến đấu của Trung Châu đội
167
Chương 167: Sát phạt chi tâm
168
Chương 168: Trở về Dự cảm gặp lại
169
Chương 169: Tâm sự của Anh Không và Tiến vào
170
Chương 170: Năm đội cuồng chiến
171
Chương 171: Sắp tới tầng thứ năm
172
Chương 172: Nhân vật trong phim cường hãn - Ringwraith
173
Chương 173: Liều mạng chạy trốn
174
Chương 174: Khô lâu ác mộng
175
Chương 175: Sóng chân không thiểm linh - Đồng đội mạnh mẽ
176
Chương 176: Thủ đô người Elf và Đông Mỹ Châu đội
177
Chương 177: Rivendell
178
Chương 178: Sự chấn động của ma pháp chân thật
179
Chương 179: Đường hầm Moria
180
Chương 180: Kho báu và Giết giết giết
181
Chương 181: Ác ma viễn cổ Đối thủ Thánh nhân từng gặp
182
Chương 182: Ta nhất định sẽ trả lại ngươi
183
Chương 183: Nghỉ ngơi sau đại chiến
184
Chương 184: Mưu kế bí mật
185
Chương 185: Trở lại hành trình
186
Chương 186: Uruk-hai
187
Chương 187: Mỗi người một hướng
188
Chương 188: Thiết kỵ Rohan
189
Chương 189: Hành trình tới Rohan
190
Chương 190: Giải phong và du kích
191
Chương 191: Tình hình các đội cùng trò hề của La Ứng Long
192
Chương 192: Chiến tranh Chiến tranh!
193
Chương 193: Cái chết của Sở Hiên và Một lần bố cục khác!
194
Chương 194: Một đội khác biến mất và Lại xuất hiện
195
Chương 195: Trước khi chiến đấu Chuyện của các đội
196
Chương 196: Xuất phát! Thủ đô Gondor, Minas Tirith
197
Chương 197: Chiến đấu bắt đầu
198
Chương 198: Cảnh giới và thực lực… Đối chiến! Sống hoặc chết!
199
Chương 199: Trịnh Xá cùng đường và Sở Hiên lại xuất hiện
200
Chương 200: Thỏa hiệp của tiểu đội Thiên Thần
201
Chương 201: Mordor loạn chiến và trở về!
202
Chương 202: Đây mới là trúng đậm
203
Chương 203: Lá thư đến từ Trung Quốc
204
Chương 204: Tín niệm lực
205
Chương 205: Sát khí bạch hổ và bát quái lô
206
Chương 206: Không ngừng mạnh lên và Tiến vào
207
Chương 207: Đã tới ngày tận thế
208
Chương 208: Vẫn chưa từ bỏ hy vọng
209
Chương 209: Tìm kiếm cùng đánh cắp mật mã
210
Chương 210: Mật mã đến tay
211
Chương 211: Xếp đặt cùng bị xếp đặt
212
Chương 212: Tất cả trở thành tro bụi và Tấn công!
213
Chương 213: Trịnh Xá
214
Chương 214: Nhất niệm thành Ma
215
Chương 215: Tan vỡ và robot hàng không mẫu hạm 
216
Chương 216: Vận mệnh Trung Châu đội và Trở về
217
Chương 217: Tương lai nghiêm trọng
218
Chương 218: Sợ hãi và Thu hoạch trong tháp pháp sư
219
Chương 219: Tiến vào A Nightmare on Elm street 3
220
Chương 220: Mở đầu kinh hoàng
221
Chương 221: Mộng và thực
222
Chương 222: Trương Hằng gục ngã
223
Chương 223: Nhảy chương
224
Chương 224: Căn phòng bốc cháy Đứa bé khóc
225
Chương 225: Tiếng chuông lúc nửa đêm
226
Chương 226: Bộ phim không có lời giải
227
Chương 227: Anh Không ngã xuống
228
Chương 228: Toàn diệt
229
Chương 229: Phá rồi lại lập Bại rồi mới thành
230
Chương 230: Thắng thảm