Chương 10: Trái tim bùng cháy

Trừ việc không có vũ khí, họ còn không có lương thực và nước, không có hai thứ đó, trong không gian khép kín của phim kinh dị, họ có khả năng chết đói, chết khát.

- Chúng ta quả là non nớt, cứ nghĩ sống qua một bộ phim là thành cựu binh rồi, thực ra còn rất nhiều thứ chưa chuẩn bị đã nghênh ngang đi vao phim như đi chơi vậy, àiii..

Trịnh Xá cảm thán một cách vô nại, Chiêm Lam lẳng lặng gật đầu, cô gái đang lần sờ dọc tường, tìm kiếm cái gì đó. Trịnh Xá tò mò hỏi:

- Em tìm cái gì vậy?

Chiêm Lam không ngoảnh đầu nói:

- Đây là một con tàu hiện đại, em không tin là không có phương tiện liên lạc, chẳng lẽ thuyền viên muốn nói cái gì lại phải chạy đi tìm nhau?

Vừa lúc đó, Chiêm Lam tìm được một cái nút trên tường, ấn vào phát ra tiếng xè xè như điện thoại nhấc máy mà không ai trả lời. Chiêm Lam vuốt vuốt trán, nói:

- Có hơn 40 cái nút, mỗi nút liên lạc đến một phòng, chúng ta đang ở khoảng giữa, nói một cách khác, phòng điều khiển ở cách đây không xa.

Trịnh Xá nhìn qua, có tổng cộng 46 nút, chỗ của họ đề số 21, chỉ có nút số 27 là màu hồng. Hắn nghĩ theo cách của Chiêm Lam, theo suy luận thì phòng số 1 và 46 ở tận cùng hai đầu thuyền, cả tàu chia làm 46 khu vực, họ đang ở khu 21, nằm ở khoảng giữa, còn cái nút đặc biệt màu hồng số 27 chắc là phòng điều khiển.

Trịnh Xá chần chừ một lúc rồi nói:

- Nếu các tên nút và vị trí không liên quan đến nhau thì sao? Nếu phòng số 27 không phải phòng điều khiển mà là phòng an ninh hay gì đó thì sao? Chỉ bằng như vậy mà em phán đoán vị trí của chúng ta có vũ đoán quá không?

Chiêm Lam hanh một tiếng nói:

- Vũ đoán thì đã sao? Còn hơn ở lại đây để Alien tìm thấy, lặp lại vụ Licker phá cửa lần trước, nhìn cửa bị phá mà không làm được gì. Dù phòng 27 không phải là phòng điều khiển mà là phòng an ninh thì cũng phải có vũ khí đúng không?

Trịnh Xá nhức hết cả đầu, đừng có trêu đàn bà, họ sẽ cằn nhằn suốt ngày, tràng giang đại hải khiến bạn chóng mặt hoa mắt, hắn vội vàng gật đầu:

- Đúng, rất tốt, không vấn đề, chúng ta nên ra thử xem, còn hơn là kẹt ở đây, anh hoàn toàn đồng ý.

Chiêm Lam liền cười hi hi nói:

- Ưm ưm, Trịnh Xá đúng là người đàn ông tốt, biết tiếp thu lời phụ nữ, phải bảo vệ em cẩn thận đấy nha, trông cậy cả vào anh đấy.

Trịnh Xá buộc ba ống sắt sau lưng, tay cầm một ống to, dài nhất, không nói gì, chỉ chờ Chiêm Lam mở khóa bèn hít một hơi thật sâu, xông ra ngoài...

- Đúng vậy, tôi suy luận rất chính xác, mỗi căn phòng quan trọng đều có số hiệu, chúng ta vừa đi qua phòng số 25, như vậy phòng điều khiển ở rất gần đây.

Sở Hiên từ một căn phòng bước ra, nói ngắn gọn với bốn người còn lại, mọi người đều cảnh giác nhìn bốn phía. Trương Kiệt nói:

- Tìm phòng điều khiển để làm gì, tôi cho rằng chúng ta nên đi tìm Trịnh Xá thì hơn, cậu ấy là sức chiến đầu quan trọng nhất của bọn ta.

Sở Hiên lanh lùng nói:

- Chưa nói đến việc họ còn sống hay không, muốn tìm được họ phải tìm được phòng điều khiển, chúng ta không quen thuộc địa hình, không biết Alien tập trung ở đâu, không biết vũ khí ở chỗ nào, ở đâu có thức ăn và nước uống, thậm chí...mọi người còn không biết nhà vệ sinh ở đâu? Vì thế chúng ta phải đến phòng điều khiển, tìm hiểu sơ đồ tàu, lúc đó mới có khả năng chiến đấu.

Trương Kiệt định nói gì đó nhưng cuối cùng lại im lặng, Zero cắt ngang:

- Muốn làm gì thì nhanh lên, tôi có cảm giác cái gì đó đang tiến về hướng này, tuy còn xa nhưng cảm giác nguy hiểm rất rõ ràng.

Bá Vương cũng gật đầu nói bằng thứ tiếng TRung không sõi:

- Đúng thế, tôi dám chắc đó là Alien.

Sở Hiên nhíu mày nói:

- Ok, chúng ta đi bên trái, mọi người chạy nhanh, chúng ta phải tìm được phòng điều khiển, nếu tôi đoán không sai thì chỉ cần tìm được phòng điều khiển... chúng ta có cơ hội sống sót rất lớn.

Các đó không xa, Trịnh Xá và Chiêm Lam đang vừa cẩn thận vừa nhanh chóng hướng về cùng một nơi, chay không bao lâu, Chiêm Lam kêu lên:

- Chờ chút, để em vào xem đã, nếu có tình huống thì anh tự quyết định.

Nói xong không thèm nhìn Trịnh Xá, xông vào một căn phòng. Trịnh Xá cười khổ lẩm bẩm:

- Nói đến là dễ, tự phán đoán tình huống! Quyết định quái gì cũng chết mà... Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

Nói thì nói vậy, hắn vẫn căng người lên cảnh giác bốn phía, tự nhiên hắn có cảm giác rất khó chịu, như có cái gì đó nguy hiểm đang đến gần khiến hắn hồi hộp.

Giây lát, Chiêm Lam trở lại, cười nói:

- Tuyệt quá, em suy luận không sai, đây là phòng số 23, lúc nãy chúng ta đã đi qua phòng 23, cứ theo hướng này sẽ đến phòng điều khiển..ý..sao mặt anh trắng bệch vậy, sợ à?

Trịnh Xá cười miễn cưỡng nói:

- Không hiểu sao tôi thấy rất lo, hay là chúng ta tìm nơi nào đó nấp chút đã...

Chiêm Lam lắc đầu nói:

- Không nên, chúng ta bị lạc khỏi mọi người rất nguy hiểm, huống hồ chúng ta cách phòng điều khiển không xa nữa, dù sao cũng phải tìm được phòng điều khiển....em biết là anh cảm thấy không khỏe, anh còn cố gắng thêm một chút được không?

Trịnh Xá cười khổ:

- Thế thì đi thôi, mà em cũng giỏi thật đấy, gan to lại còn kiên cường nữa, con gái bình thường gặp tình cảnh này thì sợ bẹp dí trên giường rồi.

Chiêm Lam quay đầu cười hi hi nói:

- Từ bé em đã rất kiên cường, hồi 12 tuổi bố mẹ em đều mất, họ đi mua bánh sinh nhật cho em, bị tai nạn, nếu không kiên cường làm sao sống đến giờ, vì vậy anh phải bảo vệ cẩn thận một người con gái tốt như em nha...

Phập một tiếng, Chiêm Lam đang đi đến góc đường, vừa quay đầu nói với Trịnh Xá thì một cái lưỡi đầy răng vụt ra, xuyên qua vai cô gái, lôi tuột nàng vào hành lang. Máu bắn tóe lên đầy mặt Trịnh Xá, bên tai hắn còn vẳng tiếng:" phải bảo vệ cẩn thận một người con gái tốt như em đó nha..."

- Khô..ô..ng!

Hai mắt Trịnh Xá đỏ ngầu, không biết vì phẫn nỗ hay máu của Chiêm Lam nhuộm đỏ, khi cô gáu vừa khuất sau goc tường, hắn đã xông đến, vì quá mạnh nên va vào bức tường đối diện. Lúc này phản xạ thần kinh gấp ba người thường cứu hắn, mọi thứ xung quanh bỗng chậm hẳn lại, mỗi động tác đều phai dùng hết sức, không khí, mặt đất, mọi thứ đều tạo thành sức kéo ngăn cản hành động của hắn, hắn chưa từng trải qua cảm giác này. Đến gần tường, không khí đặc quánh lại như nước, thậm chí hắn đạp lên không khí đến gần tường, lúc này hai chân hắn búng mạnh vào tường, toàn thân xoay lại. Hắn thấy một con Alien đang lôi Chiêm Lam, con này nhỏ hơn một chút nhưng cũng cao đến 2m, dài 3m, Chiêm Lam bị kéo đi sền sệt, vai bị vỡ nát, toàn thân đầy máu, đôi mắt tràn đầy tuyệt vọng và một tia quyến luyến kỳ lạ.

Trịnh Xá hiểu tia quyến luyến ấy là gì, đó là sự nuối tiếc cuộc sống và hy vọng tương lai, hắn chưa từng nhìn vào mắt chính mình nhưng hắn dám chắc vào những lúc nguy hiểm nhất, trong mắt hắn cũng có tia quyến luyến ấy. Trong mắt Trịnh Xá, Chiêm Lam đã biến thành Lý Tiêu Nghị, sắp bị xé nát thành từng mảnh vụn, hay chính hắn khi bị Alien bắt cũng sẽ có sự tuyệt vọng và quyến luyến trong đáy mắt. Vì thế hắn phải cứu nàng, dù thế nào cũng phải cho người con gái kiên cường ấy tiếp tục sống!

Aaaaa!

Trịnh Xá rống lên điên cuồng, vì mọi thứ trở nên châm chạp nên hắn nhìn rõ từng chi tiết của Alien, không khí đặc quánh khiến hắn đạp lên, vọt tới trước con Alien.

Tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt, trong mắt Chiêm Lam, Trịnh Xá đien cuồng lao đến tường, dùng một tốc độ kỳ quặc đạp mạnh vào tường thép thành một tiếng động lớn, tạo thành hai vế chân in hằn, sau đó biến thành một viên đạn bay khỏi tầm mắt nàng.

Lúc này Trịnh Xá đã lao đến cạnh Alien, hắn nhìn rõ cải cái miệng lòng thòng rãi rớt của Alien, cai lưỡi kinh tởm, khi ngang qua, cây gậy trong tay hắn cực kỳ chính xác chém xuống cái lưỡi đó, một tiếng động trầm muộn vang lên, Chiêm Lam ngã xuống sàn, cái lưỡi bị Trịnh Xá chém làm đôi, đoạn đứt phun phè phè thứ máu ăn mòn như acid. Alien rống lên.

Aaaaa!

Trịnh Xá cũng gầm lên, hắn điên cuồng, đôi mắt không còn lý trí mà chỉ còn một màu đỏ rực của máu, không biết là máu Chiêm Lam hay tự nó biến thành như thế. Hắn vừa chạm đất, cây côn thép quật mạnh vào lưng Alien, tiếng kim loại va đập lanh lảnh, cả cây côn cong veo, nhưng vỏ cứng của Alien đã toác ra, máu acid bắn tung tóe, cả hành lang đã bị ăn mòn lỗ chỗ.

Tốc độ của Alien cũng rất nhanh, dù bây giờ Trịnh Xá đã cảm thấy không khí quánh lại mà cũng chỉ nhanh ngang với Alien, khi móng vuốt đánh tới, hắn chỉ kịp giơ tay ra chặn, bị đánh bật vào tường, đầu đập đến tóe máu.

Trịnh Xá lúc này hoàn toàn liều mạng, hắn không có lớp vỏ cứng như Alien, vừa nãy đỡ đòn khiến tay hắn đã xuất hiện vài cãi lỗ đẫm máu. Sức mạnh của Alien cũng thật khủng khiếp, đầu hắn va vào sàn đau điếng, nếu không phải vào giây phút quan trọng, hắn cắn chặt vào lưỡi thì giờ hắn đã ngất đi rồi.

Hắn thậm chí không định ngồi dậy, thuận tay rút ra một cây gậy thép, quật mạnh vào hai chân Alien, do có sức bạo phá của nội lực nên quật gục con Alien lớn bằng hai ba người xuống sàn, tuy thế Alien vẫn kịp dùng đuôi cắm ngập vào đùi hắn, quả là một sinh vật sinh ra để chiến đấu, bản năng sát lục thật mạnh mẽ.

Trong đầu Trịnh Xá hoàn toàn trống rỗng, dường như hắn chỉ chiến đấu bằng bản năng, hàng loạt các bản năng liên quan đến chiến đấu xuất hiện trong đầu hắn. Chỉ thấy hắn lăn qua một bên, cái đuôi Alien tuột ra, hai chân hắn bật mạnh, toàn thân bay lên, cây gậy thép cắm ngập vào miệng Alien. Hắn buông cây gậy đó ra, lại rút ra một cây khác, điên cuồng đâm vào đầu Alien, tùng dòng máu ăn mòn như acid bắn ra tung tóe trên người hắn, tình trạng điên cuồng như muốn xé xác con Alien thành từng mảnh. Cũng may Chiêm Lam còn tỉnh táo, không quản vết thương nặng trên người, lao vào đẩy bật hắn qua một bên, cải hai lăn đi mấy mét mới khiến hắn tỉnh lại.

Thân thể hắn như bị lửa đốt, vừa nóng vừa đau, hắn vội xé quần áo, dùng tay gạt bỏ máu Alien trên người, từng mảng dung dịch bị gạt rơi xuống ăn mòn sàn nhà như những tảng băng gặp nóng. Tuy vậy trên người hắn lại không bị ăn mòn toét ra mà chỉ có từng mảng cháy đen, điều ấy khiến Chiêm Lam vô cùng kinh ngạc. Chiêm Lam vừa dùng thuốc xịt cầm máu trên vai vừa nói:

- Cảm giác sống sót thật tốt, cảm ơn anh...Nhưng sao anh lại không sao nhỉ, máu Alien là acid mạnh, chỉ cần dính vào là ăn mòn đến xương liền.

Lúc này đầu óc Trịnh Xá vẫn trống rỗng, từ nãy hắn chiến đấu bằng bản năng, mọi việc lúc nãy phảng phất như một cơn ác mộng, đặc biệt là khi cái đuôi Alien cắm vào đùi, trong người hắn như có gì đó mở ra.

- Có lẽ là du tế bào hoạt lực cao, mà đâu phải không sao, mấy chỗ bị thiêu thành than rồi này.

Trịnh Xá cười khổ trả lời, hắn vừa định lấy thuốc trong nhẫn ra cầm máu thì bỗng một cơn đau tê liệt trào ra từ trong nội tạng, lan vào xương tủy rồi ra toàn thân khiến hắn co quắp lại vì đau. Cơn đau giằng xé khiến hắn sống dở chết dở, vô cùng khó chịu, từ từ hai mắt hắn hoa lên toàn thân mềm nhũn ra.

" các người thử tưởng tượng xem, loài khỉ phát huy cực hạn thì thành người, còn loài người vượt qua cực hạn thì sẽ ra sao?.... Cần có một loại vật chất như là nội tiết tố, chỉ do cơ thể tự hình thành...quan trọng nhất là nó kịch độc...cơ nhân tỏa.."

Trịnh Xá nhớ lại những lời Sở Hiên nói về cơ nhân tỏa, hắn không biết mình có phải vừa vô ý mở cơ nhân tỏa không, nhưng lúc này cơn đau đã tê liệt hắn, phổi co bóp, hít thở không nổi, chỉ há hốc miệng ra, máu không ngừng ứa ra trong miệng, nội tạng co thắt liên tục.

Chiêm Lam phản ứng kịp thời, nàng ôm chặp lấy hắn, không ngừng dùng miệng thổi khí vào họng hắn, liên tục khoảng mười mấy giây, Trịnh Xá cuối cùng an tĩnh lại, nội tạng dần ngừng co thắt, phổi cũng giãn ra khiến hắn có thể thở được. Chiêm Lam vẫn không hay biết, không ngừng hô hấp nhân tạo, vừa làm vừa lảm nhảm:

- Đừng chết, đừng bỏ lại em một mình lần nữa, cùng em nhất tề tiếp tục sống đi!

Vì đã từng có người bên cạnh mất đi, vì thế cô ấy mới sợ mất đi như vậy chăng? Trịnh Xá dường như có thể hiểu được suy nghĩ của Chiêm Lam, họ hầu như là cùng một loại người, sau khi mất đi những thứ cực kỳ quan trọng trong quá khứ, tự thề rằng sẽ không mất đi lần nữa, vì thế mới cố chấp với tính mạng, vì thế mới giúp đỡ cùng một dạng người là hắn.

- Anh đỡ nhiều rồi...

Lúc này trong đầu Trịnh Xá hiện ra khuôn mặt của một người con gái khác, hắn đẩy Chiêm Lam ra, tuy thân thể vẫn còn mềm nhũn vô lực nhưng cái đẩy vô cùng kiên quyết. Chiêm Lam đang khóc một cách thê thảm, bị đẩy ra nên ngẩn người một lúc, sau đó cười không tự nhiên nói:

- Anh không sao rồi à? Lúc nãy anh làm em sợ chết đi được, người như bị động kinh, không ngừng ứa máu ra, hình dạng rất đáng sợ...

Trịnh Xá toàn thâm mềm nhũn, tuy nhiên so với cơn đau chết đi sống lại vừa rồi, hiện tại hắn cảm thấy mình đang ở thiên đường, hắn cười khổ nói:

- Cảm ơn em lúc nãy...giúp anh hô hấp, nếu không chắc anh đã ngạt thở ngất đi, trong tình huống vừa rồi mà ngất chắc là giờ thành xác chết rồi.

Chiêm Lam cũng đã khôi phục bình thường, nàng cười hi hi nói:

- Em phải cảm ơn anh mới đúng, nếu không phải anh cứu em, lúc nãy kết quả ra sao thì thật đáng sợ. Mà lúc nãy anh sao vậy, bệnh cũ gì à?

Trịnh Xá lúc lắc đầu, hắn không biết làm sao hình dung cảm giác vừa rồi, trong thân thể hắn như có gì đó bị mở ra, những bản năng chiến đấu đơn thuần, sức không chế đến từng milimet, từng phần sức mạnh dều được phát huy đến cực hạn, bản năng chiến đấu không chút thương hại hay sợ hãi...

Tất nhiên có thể giả thích rằng đó là mở cơ nhân tỏa, như Sở Hiên nói, là dạng tiến hóa của con người, trong tình trạng nào cũng sống tiếp. Còn sự đau đớn là do tác dụng phụ của chất đã mở cơ nhân tỏa nên mới khủng khiếp như vậy. Cơn đau đến nhanh, đi nhanh, nhưng đồng thời cảm giác mở cơ nhân tỏa cũng mất đi cùng với lực khí trở lại. Có lẽ do tế bào hoạt lực và miễn dịch lực cao đã cứu hắn, đồng thời phân giả vật chất đó, ngăn nó tiếp tục mở cơ nhân tỏa. Trịnh Xá nghĩ bụng, nếu hắn có thể duy trì tình trang mở cơ nhân tỏa thì Alien không phải đáng sợ lắm, có thể chiến thắng.

Chiêm Lam thấy Trịnh Xá không trả lời, nàng cười hi hi nói:

- Anh giết một con Alien, được thưởng những gì, đừng nói là không được gì nhé.

Trịnh Xá đã khôi phục rất nhiều, hắn giơ đồng hồ lên xem, quả nhiên trên đó ghi số Alien giết được 1, điểm thưởng 500. Có lẽ lúc nãy đã vang lên tiếng thông báo, nhưng hắn đang điên cuồng trong cơn chém giết nên không nghe thấy.

Hắn cố nén niềm vui nói:

- Được thưởng 500 điểm, tuyệt quá, bằng một nửa số điểm thưởng cơ bản rồi.

Chiêm Lam cũng cười tươi tắn, dường như 500 điểm đó cũng là của nàng, nói:

- 500 điểm một con, không chừng anh sẽ còn giết được vài con, đến hết phim có được mấy nghìn điểm, anh nói là em cứu anh phải không, đến lúc ấy nhớ mua quà cho người ta đấy.

Trịnh Xá nhìn đôi môi đỏ hòng của nàng, bỗng nói:

- Vậy thì tặng em loại son tốt nhất nhé, môi lúc ấy chắc sẽ rất đẹp...

Mặt Chiêm Lam lập tức đỏ hồng, nàng lườm hắn, người đàn ông lập tức nhận ra chỗ không đúng trong lời nói, vội hắng giọng nói:

- Chúng ta rời khỏi đây thôi, mùi máu Alien nồng quá, thật không biết là còn con nào khác quanh đây không, anh đã khôi phục nhiều rồi, chúng ta đi theo hướng em nói đi.

Chiêm Lam gật đầu, nhưng trên má nàng vẫn còn hồng hồng, cúi đầu nói nhỏ:

- Anh không sao chứ...lúc nãy thấy đùi và trên đầu chảy nhiều máu lắm.

Trịnh Xá cũng đã chú ý, những vết thương của hắn chảy một ít máu là tự động khép miệng, khả năng khôi phục thật thần kỳ, có lẽ là tác dụng của huyết thống ma cà rồng, công hiệu rất rõ ràng.

Hắn hoạt động chân tay một lúc rồi nói:

- Không sao, anh đã khôi phục thể lực rất nhiều, vả lại anh có cảm giác nguy hiểm đang đến gần, chúng ta đi nhanh đi.

Lần này Chiêm Lam không dám coi thường dự cảm của Trịnh Xá, nàng vội hướng về phía dự định tiến lên. Hai người đi qua vài cái hành lang thì xuất hiện một cánh cửa lớn, Chiêm Lam định tiến vào thì Trịnh Xá giữ nàng lại nói:

- Phản xạ thần kinh của em quá yếu, để anh đi trước.

Trịnh Xá xông vào, căn phòng hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có các loại thức ăn đóng gói nghiêm chỉnh xếp khắp nơi, đây là nhà bếp. Hai người đều nhìn thấy nỗi vui mừng trong mắt nhau. Đột nhiên thiết bị liên lạc trên tường réo ầm lên, khiến hai người chút nữa giật mình ngã lăn ra. Trịnh Xá phản ứng nhanh nhất, hắn lao đến bên thiết bị ấn vào cái nút đang nhập nháy đèn xanh, giọng Sở Hiên vang lê:

- Trước cửa phòng 22 chúng tôi thấy một xác Alien, có phải là các bạn giết không? Các bạn đã tìm được kho vũ khí rồi à?

Trịnh Xá thở dài:

- Tình hình cụ thể nói sau, mà sao mọi người biết chúng tôi ở đây, các bạn đang ở đâu vậy?

Sở Hiên đáp:

- Mỗi phòng quan trọng đều có đánh số, chúng tôi đang ở phòng số 27, là phòng điều khiển, ở đây có hệ thống giám sát các hành lang, nếu các bạn không vào phòng thì chúng tôi cũng không liên lạc được. Vị trí của các bạn theo ghi chép là nhà bếp, hãy mang theo số lượng lớn nhất có thể thực phẩm và nước mà không ảnh hưởng đến tốc độ, sau đó tiến về phía phòng 27. Tiếp theo là liên quan đên sống chết của các bạn, tôi nói ngắn gọn, phía sau các bạn có ba con Alien đang bám theo, khoảng cách chừng 10 căn phòng, theo tốc độ của chúng thì sau 2 phút rưỡi sẽ đuổi kịp các bạn, không biết vì sao chúng lại bám chặt các bạn.

Mùi, mùi máu Alien, Trịnh Xá lập tức hiểu ngay nguyên nhân. Giọng Sở Hiên tiếp tục:

- Chúng tôi giành cho các bạn 2 phút, hướng như sau: thẳng, thẳng, thẳng, trái, thẳng, trái, thẳng, trái. Tôi nhắc laụi một lần nữa: thẳng, thẳng, thẳng, trái, thẳng, trái,thẳng, trái! Đó là đường đến phòng điều khiển, các bạn có 1 phút lấy lương thực, trong 2 phút đạt đến đích, đến 2'45" tôi sẽ hạ tường cách ly của gian phòng phía trước phòng điều khiển, nếu các bạn chưa đến thì xin lỗi, chúng tôi sẽ phải bỏ rơi các bạn vì ở đây có 5 người. Thời gian...bắt đầu tính!

Trịnh Xá hít một hơi, hắn vận nội lực vào nhẫn, điên cuồng vơ vét nhà bếp, đặc biệt là từng thùng nước ngọt, 1,5 mét khối thất ra chứa được rất nhiều thứ, đặc biệt là có hình dạng khối vuông như thế. 30 giây sau, hắn bế Chiêm Lam lao ra ngoài. Hắn gào lên:

- Anh chạy hết sức, em chỉ hướng cho anh, lúc nào rẽ, lúc nào thẳng! Rõ chưa?

Chiêm Lam ngoan ngoãn gật đầu, nagf chăm chú nhìn đường, miệng lẩm bẩn:

- Chạy tiếp, chạy tiếp, ngã tư đầu tiên thẳng...thứ hai thẳng...thứ ba cũng thẳng...lần này rẽ trái..

Trịnh Xá chạy như điên về phía trước, cảm giác không khí đặc quánh dần trở lại, cảm giác nguy hiểm càng lúc càng gần, so với con Alien nhỏ kia thì Alien đã trưởng thành có tốc độ thật khủng khiếp, nhanh hơn cả hắn.

- Trái! Bên trái!

Trịnh Xá bật chân vào tường, như một viên đạn rẽ trái, lao vào hành lang, khi hắn quay mình đã nhìn thấy cái bóng đen to lớn của Alien, tốc độ không thua gì hắn bật tường, thâm chí nhanh hơn, Trịnh Xá không suy nghĩ gì nữa, chỉ biết lao về phía trước, cái chết đang phà hơi thở vào gáy. Nhìn thấy rồi, đã thấy cánh cửa thép đang từ từ hạ xuống, nhưng ngay lúc này hắn thấy đau sau lưng, con Alien chỉ còn cách 1 m, đầu lưỡi đã chạm vào da hắn dù mỗi bước lúc này hắn vượt qua mấy mét.

- Không, tôi không muốn chết, dù thế nào cũng phải sống!

Trịnh Xá gầm lên, hắn bỗng bật lên, Alien chỉ còn cách hắn vài mi li mét, cái lưỡi đang thu về, khi nào phóng ra thì đầu hắn sẽ vỡ nát. Trịnh Xá vừa nhảy lên vừa phóng hai chân về phía thân hình Alien, toàn thân nội lực dồn xuống chân, mượn tốc độ của Alien và sức bùng phát của nội lực, bắn về phía cánh cửa đang khép lại hơn nửa, cuối cùng lọt qua khoảng không cuối cùng. ba con Alien đều va mạnh vào cửa, mạnh đến nỗi cả phi thuyền dường như rung chuyển. Trịnh Xá lần này đã kiệt lực, đến động ngón tay cũng không làm được nữa.

-Phải sống! Dù thế nào cũng phải sống!

Chapter
1 Chương 1: Tỉnh giấc
2 Chương 2: Đi sát bên cái chết
3 Chương 3: Dục vọng sinh tồn
4 Chương 4: Hành lang laser cứu mạng
5 Chương 5: Bằng chứng tồn tại
6 Chương 6: Cường hóa
7 Chương 7: Chuẩn bị hoàn tất
8 Chương 8: Người mới
9 Chương 9: Cực hạn kinh hoàng
10 Chương 10: Trái tim bùng cháy
11 Chương 11: Hai sự lựa chọn
12 Chương 12: Máu đen trong tim
13 Chương 13: Chia rẽ
14 Chương 14: Thỏa hiệp
15 Chương 15: Đi tới sào huyệt!
16 Chương 16: Liều mạng!
17 Chương 17: Hi vọng về thế giới hiện thực!
18 Chương 18: Phảng như cách thế
19 Chương 19: Phẫn nộ
20 Chương 20: Quyết liệt
21 Chương 21: Chú Oán! Khai Mạc
22 Chương 22: Ngày Thứ Hai
23 Chương 23: Ngày Thứ ba! Đáng Ghê Tởm!
24 Chương 24: Nghỉ Ngơi
25 Chương 25: Nội Tâm Trưởng Thành Lời Nhắn
26 Chương 26: Lam, ngày, đêm cùng bắt đầu trận chiến cuối cùng!
27 Chương 27: Đợt tấn công thứ bảy
28 Chương 28: Kiên trì tin tưởng! Lực lượng của đồng đội
29 Chương 29: Chiến lợi phẩm dồi dào
30 Chương 30: Trời xanh, biển xanh ngực và điềm gở
31 Chương 31: Chuyện cũ và ước hẹn?
32 Chương 32: The Mummy
33 Chương 33: Hiện thực tàn khốcđồng hành
34 Chương 34: Thành phố mất tích
35 Chương 35: Cuốn sách của người chết
36 Chương 36: Cuốn sách đen huyền bí
37 Chương 37: Ưu thế
38 Chương 38: Tiếp xúc lần đầu và gã cao to đen hôi
39 Chương 39: Không thể hòa bình!
40 Chương 40: Giao chiến trong viện bảo tàng
41 Chương 41: Phát súng phong tình đó
42 Chương 42: Chống theo dõi
43 Chương 43: Kịch bản biến đổi
44 Chương 44: Bay lên đi! Hy vọng
45 Chương 45: Sai lầm
46 Chương 46: Quyết chiến bắt đầu
47 Chương 47: Phân chia chiến trường! Đánh đi, một quyền đó
48 Chương 48: Lăng mộ hỗn chiến
49 Chương 49: Cắn chết tiểu hòa thượng
50 Chương 50: Thần bí quỷ bảo
51 Chương 51: Chiến quả
52 Chương 52: Khí huyết chi biến
53 Chương 53: Đối luyện và Năm điều của Trung Châu đội
54 Chương 54: Mỗi người và Tiến nhập
55 Chương 55: Final Destination và Khởi đầu quỷ dị
56 Chương 56: Nghi hoặc mơ hồ
57 Chương 57: Công kích của đồng bọn
58 Chương 58: Tài năng lãnh đạo tiềm ẩn
59 Chương 59: Bóng ma tiếp cận
60 Chương 60: Chuẩn bị đột phá tầng thứ ba
61 Chương 61: Tử thần không kiêng kỵ
62 Chương 62: Còn nhớ không Lần đối luyện đó
63 Chương 63: Một tiễn đầy tiếc hận
64 Chương 64: Đội trưởng và Mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba
65 Chương 65: Chuyển biến! Luân hồi Trung Châu đội!
66 Chương 66: Gánh nặng trên lưng và Tiến nhập
67 Chương 67: Đột ngột! Nửa giờ 
68 Chương 68: Thời gian tuyệt cảnh!
69 Chương 69: Queen thứ hai!
70 Chương 70: Chiến đấu ở phía còn lại!
71 Chương 71: Alien thể tiến hóa
72 Chương 72: Tử thần phía sau
73 Chương 73: Thập tự hồi sinh
74 Chương 74: Lại cường hóa
75 Chương 75: Kỳ nghỉ và tiến nhập
76 Chương 76: Tiểu đội luân hồi Ác Ma
77 Chương 77: Màn đêm buông xuống 
78 Chương 78: Hai phần ăn khớp  
79 Chương 79: Giao dịch
80 Chương 80: Ác Ma lên đài
81 Chương 81: Nguy cơ sinh hóa đại bộc phát 
82 Chương 82: Truy đuổi và chạy trốn
83 Chương 83: Rơi xuống và Hy vọng bảy mươi km 
84 Chương 84: Bốn đội ngũ!
85 Chương 85: Bắt đầu tử chiến! 
86 Chương 86: Huyết chiến!
87 Chương 87: Thích khách chi đạo
88 Chương 88: Tàn nhẫn ẩn giấu
89 Chương 89: Ánh sáng và bóng tối Khởi đầu của tiểu đội luân hồi mạnh nhất!
90 Chương 90: Toan tính và gặp lại
91 Chương 91: Trở lại Hamunaptra
92 Chương 92: Cường hãn! Ngọn giáo của thần Osiris
93 Chương 93: Mười phút đoạt mệnh
94 Chương 94: Chuẩn bị bắt đầu
95 Chương 95: Hành trình và bất tử tế tự
96 Chương 96: Đây là khỉ? Khốn kiếp Chủ Thần!
97 Chương 97: Tạm thời lùi bước và Hồi sinh Sở Hiên!
98 Chương 98: Độ khó và Thiêu đốt
99 Chương 99: Lực lượng bị tước đoạt
100 Chương 100: Một thoáng nhàn hạ và Hứng thú của Sở Hiên!?
101 Chương 101: Nguyên mẫu Trung Châu đội
102 Chương 102: Phương hướng tương lai và Tiến vào
103 Chương 103: Địa điểm tiến vào và độ khó hạ thấp
104 Chương 104: Hòn đảo bị phong tỏa
105 Chương 105: May mắn và Đảo khủng long
106 Chương 106: Tình tiết kịch bản thứ nhất
107 Chương 107: Giá trị của việc liều mạng
108 Chương 108: Hỗn chiến!
109 Chương 109: Tình tiết kịch bản cấp B
110 Chương 110: Khủng long hào tình
111 Chương 111: Nhất định phải hồi sinh hắn
112 Chương 112: Bệnh biến, cứu chữa, thời gian
113 Chương 113: Trở về
114 Chương 114: Bội thu
115 Chương 115: Sống lại đi đồng đội!
116 Chương 116: Trước khi xuất phát, câu cá và cái ôm trong thoáng chốc
117 Chương 117: Hỗn Nguyên nhất khí công
118 Chương 118: Bay tới New York
119 Chương 119: Một người, hai người, ba người
120 Chương 120: Có thể điều khiển gen
121 Chương 121: Sản phẩm không trọn vẹn
122 Chương 122: Đánh lén trước bình minh
123 Chương 123: Vô địch Hoặc là không hoàn hảo
124 Chương 124: Khuyết điểm trí mạng và di tích cổ
125 Chương 125: Tìm kiếm di tích
126 Chương 126: Quay về, thu xếp, thực lực
127 Chương 127: Cải tạo người máy
128 Chương 128: Chuẩn bị và huấn luyện
129 Chương 129: Hoàn tất và tiến vào
130 Chương 130: Vị trí tiến vào
131 Chương 131: Giết chóc
132 Chương 132: Loài bọ kinh khủng
133 Chương 133: Vị trí!
134 Chương 134: Chỉ huy và thủ vững bảy giờ!
135 Chương 135: Cuộc phòng thủ khốc liệt
136 Chương 136: Nếu như phải chết thì cũng không phải hôm nay
137 Chương 137: Huyết chiến và trở về
138 Chương 138: Tạo 'Thế'
139 Chương 139: Không ăn ý Thể hiện sức mạnh
140 Chương 140: Chấn nhiếp
141 Chương 141: Bố cục
142 Chương 142: Phá cục
143 Chương 143: Kết cục
144 Chương 144: Kỹ năng tự sáng tạo
145 Chương 145: Bước đường cùng của Nam Viêm Châu đội
146 Chương 146: Dự đoán thành hiện thực
147 Chương 147: Tác chiến bảy giữ một
148 Chương 148: Không nương tay
149 Chương 149: Cá thể mạnh mẽ
150 Chương 150: Trả giá bằng mạng sống
151 Chương 151: Cường đại
152 Chương 152: Cứu viện
153 Chương 153: Một súng
154 Chương 154: Trở về
155 Chương 155: Thực lực đại tăng
156 Chương 156: Đã lâu rồi, chiến hữu!
157 Chương 157: Đoàn đội cường hóa
158 Chương 158: Trở lại Resident Evil
159 Chương 159: Công ty Umbrella
160 Chương 160: Mật mã
161 Chương 161: Tình tiết kịch bản ngoài ý muốn
162 Chương 162: Kế hoạch nhử mồi
163 Chương 163: Lửa giận
164 Chương 164: Kế hoạch tập kích
165 Chương 165: Cường tập! Thâu tập
166 Chương 166: Sức chiến đấu của Trung Châu đội
167 Chương 167: Sát phạt chi tâm
168 Chương 168: Trở về Dự cảm gặp lại
169 Chương 169: Tâm sự của Anh Không và Tiến vào
170 Chương 170: Năm đội cuồng chiến
171 Chương 171: Sắp tới tầng thứ năm
172 Chương 172: Nhân vật trong phim cường hãn - Ringwraith
173 Chương 173: Liều mạng chạy trốn
174 Chương 174: Khô lâu ác mộng
175 Chương 175: Sóng chân không thiểm linh - Đồng đội mạnh mẽ
176 Chương 176: Thủ đô người Elf và Đông Mỹ Châu đội
177 Chương 177: Rivendell
178 Chương 178: Sự chấn động của ma pháp chân thật
179 Chương 179: Đường hầm Moria
180 Chương 180: Kho báu và Giết giết giết
181 Chương 181: Ác ma viễn cổ Đối thủ Thánh nhân từng gặp
182 Chương 182: Ta nhất định sẽ trả lại ngươi
183 Chương 183: Nghỉ ngơi sau đại chiến
184 Chương 184: Mưu kế bí mật
185 Chương 185: Trở lại hành trình
186 Chương 186: Uruk-hai
187 Chương 187: Mỗi người một hướng
188 Chương 188: Thiết kỵ Rohan
189 Chương 189: Hành trình tới Rohan
190 Chương 190: Giải phong và du kích
191 Chương 191: Tình hình các đội cùng trò hề của La Ứng Long
192 Chương 192: Chiến tranh Chiến tranh!
193 Chương 193: Cái chết của Sở Hiên và Một lần bố cục khác!
194 Chương 194: Một đội khác biến mất và Lại xuất hiện
195 Chương 195: Trước khi chiến đấu Chuyện của các đội
196 Chương 196: Xuất phát! Thủ đô Gondor, Minas Tirith
197 Chương 197: Chiến đấu bắt đầu
198 Chương 198: Cảnh giới và thực lực… Đối chiến! Sống hoặc chết!
199 Chương 199: Trịnh Xá cùng đường và Sở Hiên lại xuất hiện
200 Chương 200: Thỏa hiệp của tiểu đội Thiên Thần
201 Chương 201: Mordor loạn chiến và trở về!
202 Chương 202: Đây mới là trúng đậm
203 Chương 203: Lá thư đến từ Trung Quốc
204 Chương 204: Tín niệm lực
205 Chương 205: Sát khí bạch hổ và bát quái lô
206 Chương 206: Không ngừng mạnh lên và Tiến vào
207 Chương 207: Đã tới ngày tận thế
208 Chương 208: Vẫn chưa từ bỏ hy vọng
209 Chương 209: Tìm kiếm cùng đánh cắp mật mã
210 Chương 210: Mật mã đến tay
211 Chương 211: Xếp đặt cùng bị xếp đặt
212 Chương 212: Tất cả trở thành tro bụi và Tấn công!
213 Chương 213: Trịnh Xá
214 Chương 214: Nhất niệm thành Ma
215 Chương 215: Tan vỡ và robot hàng không mẫu hạm 
216 Chương 216: Vận mệnh Trung Châu đội và Trở về
217 Chương 217: Tương lai nghiêm trọng
218 Chương 218: Sợ hãi và Thu hoạch trong tháp pháp sư
219 Chương 219: Tiến vào A Nightmare on Elm street 3
220 Chương 220: Mở đầu kinh hoàng
221 Chương 221: Mộng và thực
222 Chương 222: Trương Hằng gục ngã
223 Chương 223: Nhảy chương
224 Chương 224: Căn phòng bốc cháy Đứa bé khóc
225 Chương 225: Tiếng chuông lúc nửa đêm
226 Chương 226: Bộ phim không có lời giải
227 Chương 227: Anh Không ngã xuống
228 Chương 228: Toàn diệt
229 Chương 229: Phá rồi lại lập Bại rồi mới thành
230 Chương 230: Thắng thảm
Chapter

Updated 230 Episodes

1
Chương 1: Tỉnh giấc
2
Chương 2: Đi sát bên cái chết
3
Chương 3: Dục vọng sinh tồn
4
Chương 4: Hành lang laser cứu mạng
5
Chương 5: Bằng chứng tồn tại
6
Chương 6: Cường hóa
7
Chương 7: Chuẩn bị hoàn tất
8
Chương 8: Người mới
9
Chương 9: Cực hạn kinh hoàng
10
Chương 10: Trái tim bùng cháy
11
Chương 11: Hai sự lựa chọn
12
Chương 12: Máu đen trong tim
13
Chương 13: Chia rẽ
14
Chương 14: Thỏa hiệp
15
Chương 15: Đi tới sào huyệt!
16
Chương 16: Liều mạng!
17
Chương 17: Hi vọng về thế giới hiện thực!
18
Chương 18: Phảng như cách thế
19
Chương 19: Phẫn nộ
20
Chương 20: Quyết liệt
21
Chương 21: Chú Oán! Khai Mạc
22
Chương 22: Ngày Thứ Hai
23
Chương 23: Ngày Thứ ba! Đáng Ghê Tởm!
24
Chương 24: Nghỉ Ngơi
25
Chương 25: Nội Tâm Trưởng Thành Lời Nhắn
26
Chương 26: Lam, ngày, đêm cùng bắt đầu trận chiến cuối cùng!
27
Chương 27: Đợt tấn công thứ bảy
28
Chương 28: Kiên trì tin tưởng! Lực lượng của đồng đội
29
Chương 29: Chiến lợi phẩm dồi dào
30
Chương 30: Trời xanh, biển xanh ngực và điềm gở
31
Chương 31: Chuyện cũ và ước hẹn?
32
Chương 32: The Mummy
33
Chương 33: Hiện thực tàn khốcđồng hành
34
Chương 34: Thành phố mất tích
35
Chương 35: Cuốn sách của người chết
36
Chương 36: Cuốn sách đen huyền bí
37
Chương 37: Ưu thế
38
Chương 38: Tiếp xúc lần đầu và gã cao to đen hôi
39
Chương 39: Không thể hòa bình!
40
Chương 40: Giao chiến trong viện bảo tàng
41
Chương 41: Phát súng phong tình đó
42
Chương 42: Chống theo dõi
43
Chương 43: Kịch bản biến đổi
44
Chương 44: Bay lên đi! Hy vọng
45
Chương 45: Sai lầm
46
Chương 46: Quyết chiến bắt đầu
47
Chương 47: Phân chia chiến trường! Đánh đi, một quyền đó
48
Chương 48: Lăng mộ hỗn chiến
49
Chương 49: Cắn chết tiểu hòa thượng
50
Chương 50: Thần bí quỷ bảo
51
Chương 51: Chiến quả
52
Chương 52: Khí huyết chi biến
53
Chương 53: Đối luyện và Năm điều của Trung Châu đội
54
Chương 54: Mỗi người và Tiến nhập
55
Chương 55: Final Destination và Khởi đầu quỷ dị
56
Chương 56: Nghi hoặc mơ hồ
57
Chương 57: Công kích của đồng bọn
58
Chương 58: Tài năng lãnh đạo tiềm ẩn
59
Chương 59: Bóng ma tiếp cận
60
Chương 60: Chuẩn bị đột phá tầng thứ ba
61
Chương 61: Tử thần không kiêng kỵ
62
Chương 62: Còn nhớ không Lần đối luyện đó
63
Chương 63: Một tiễn đầy tiếc hận
64
Chương 64: Đội trưởng và Mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba
65
Chương 65: Chuyển biến! Luân hồi Trung Châu đội!
66
Chương 66: Gánh nặng trên lưng và Tiến nhập
67
Chương 67: Đột ngột! Nửa giờ 
68
Chương 68: Thời gian tuyệt cảnh!
69
Chương 69: Queen thứ hai!
70
Chương 70: Chiến đấu ở phía còn lại!
71
Chương 71: Alien thể tiến hóa
72
Chương 72: Tử thần phía sau
73
Chương 73: Thập tự hồi sinh
74
Chương 74: Lại cường hóa
75
Chương 75: Kỳ nghỉ và tiến nhập
76
Chương 76: Tiểu đội luân hồi Ác Ma
77
Chương 77: Màn đêm buông xuống 
78
Chương 78: Hai phần ăn khớp  
79
Chương 79: Giao dịch
80
Chương 80: Ác Ma lên đài
81
Chương 81: Nguy cơ sinh hóa đại bộc phát 
82
Chương 82: Truy đuổi và chạy trốn
83
Chương 83: Rơi xuống và Hy vọng bảy mươi km 
84
Chương 84: Bốn đội ngũ!
85
Chương 85: Bắt đầu tử chiến! 
86
Chương 86: Huyết chiến!
87
Chương 87: Thích khách chi đạo
88
Chương 88: Tàn nhẫn ẩn giấu
89
Chương 89: Ánh sáng và bóng tối Khởi đầu của tiểu đội luân hồi mạnh nhất!
90
Chương 90: Toan tính và gặp lại
91
Chương 91: Trở lại Hamunaptra
92
Chương 92: Cường hãn! Ngọn giáo của thần Osiris
93
Chương 93: Mười phút đoạt mệnh
94
Chương 94: Chuẩn bị bắt đầu
95
Chương 95: Hành trình và bất tử tế tự
96
Chương 96: Đây là khỉ? Khốn kiếp Chủ Thần!
97
Chương 97: Tạm thời lùi bước và Hồi sinh Sở Hiên!
98
Chương 98: Độ khó và Thiêu đốt
99
Chương 99: Lực lượng bị tước đoạt
100
Chương 100: Một thoáng nhàn hạ và Hứng thú của Sở Hiên!?
101
Chương 101: Nguyên mẫu Trung Châu đội
102
Chương 102: Phương hướng tương lai và Tiến vào
103
Chương 103: Địa điểm tiến vào và độ khó hạ thấp
104
Chương 104: Hòn đảo bị phong tỏa
105
Chương 105: May mắn và Đảo khủng long
106
Chương 106: Tình tiết kịch bản thứ nhất
107
Chương 107: Giá trị của việc liều mạng
108
Chương 108: Hỗn chiến!
109
Chương 109: Tình tiết kịch bản cấp B
110
Chương 110: Khủng long hào tình
111
Chương 111: Nhất định phải hồi sinh hắn
112
Chương 112: Bệnh biến, cứu chữa, thời gian
113
Chương 113: Trở về
114
Chương 114: Bội thu
115
Chương 115: Sống lại đi đồng đội!
116
Chương 116: Trước khi xuất phát, câu cá và cái ôm trong thoáng chốc
117
Chương 117: Hỗn Nguyên nhất khí công
118
Chương 118: Bay tới New York
119
Chương 119: Một người, hai người, ba người
120
Chương 120: Có thể điều khiển gen
121
Chương 121: Sản phẩm không trọn vẹn
122
Chương 122: Đánh lén trước bình minh
123
Chương 123: Vô địch Hoặc là không hoàn hảo
124
Chương 124: Khuyết điểm trí mạng và di tích cổ
125
Chương 125: Tìm kiếm di tích
126
Chương 126: Quay về, thu xếp, thực lực
127
Chương 127: Cải tạo người máy
128
Chương 128: Chuẩn bị và huấn luyện
129
Chương 129: Hoàn tất và tiến vào
130
Chương 130: Vị trí tiến vào
131
Chương 131: Giết chóc
132
Chương 132: Loài bọ kinh khủng
133
Chương 133: Vị trí!
134
Chương 134: Chỉ huy và thủ vững bảy giờ!
135
Chương 135: Cuộc phòng thủ khốc liệt
136
Chương 136: Nếu như phải chết thì cũng không phải hôm nay
137
Chương 137: Huyết chiến và trở về
138
Chương 138: Tạo 'Thế'
139
Chương 139: Không ăn ý Thể hiện sức mạnh
140
Chương 140: Chấn nhiếp
141
Chương 141: Bố cục
142
Chương 142: Phá cục
143
Chương 143: Kết cục
144
Chương 144: Kỹ năng tự sáng tạo
145
Chương 145: Bước đường cùng của Nam Viêm Châu đội
146
Chương 146: Dự đoán thành hiện thực
147
Chương 147: Tác chiến bảy giữ một
148
Chương 148: Không nương tay
149
Chương 149: Cá thể mạnh mẽ
150
Chương 150: Trả giá bằng mạng sống
151
Chương 151: Cường đại
152
Chương 152: Cứu viện
153
Chương 153: Một súng
154
Chương 154: Trở về
155
Chương 155: Thực lực đại tăng
156
Chương 156: Đã lâu rồi, chiến hữu!
157
Chương 157: Đoàn đội cường hóa
158
Chương 158: Trở lại Resident Evil
159
Chương 159: Công ty Umbrella
160
Chương 160: Mật mã
161
Chương 161: Tình tiết kịch bản ngoài ý muốn
162
Chương 162: Kế hoạch nhử mồi
163
Chương 163: Lửa giận
164
Chương 164: Kế hoạch tập kích
165
Chương 165: Cường tập! Thâu tập
166
Chương 166: Sức chiến đấu của Trung Châu đội
167
Chương 167: Sát phạt chi tâm
168
Chương 168: Trở về Dự cảm gặp lại
169
Chương 169: Tâm sự của Anh Không và Tiến vào
170
Chương 170: Năm đội cuồng chiến
171
Chương 171: Sắp tới tầng thứ năm
172
Chương 172: Nhân vật trong phim cường hãn - Ringwraith
173
Chương 173: Liều mạng chạy trốn
174
Chương 174: Khô lâu ác mộng
175
Chương 175: Sóng chân không thiểm linh - Đồng đội mạnh mẽ
176
Chương 176: Thủ đô người Elf và Đông Mỹ Châu đội
177
Chương 177: Rivendell
178
Chương 178: Sự chấn động của ma pháp chân thật
179
Chương 179: Đường hầm Moria
180
Chương 180: Kho báu và Giết giết giết
181
Chương 181: Ác ma viễn cổ Đối thủ Thánh nhân từng gặp
182
Chương 182: Ta nhất định sẽ trả lại ngươi
183
Chương 183: Nghỉ ngơi sau đại chiến
184
Chương 184: Mưu kế bí mật
185
Chương 185: Trở lại hành trình
186
Chương 186: Uruk-hai
187
Chương 187: Mỗi người một hướng
188
Chương 188: Thiết kỵ Rohan
189
Chương 189: Hành trình tới Rohan
190
Chương 190: Giải phong và du kích
191
Chương 191: Tình hình các đội cùng trò hề của La Ứng Long
192
Chương 192: Chiến tranh Chiến tranh!
193
Chương 193: Cái chết của Sở Hiên và Một lần bố cục khác!
194
Chương 194: Một đội khác biến mất và Lại xuất hiện
195
Chương 195: Trước khi chiến đấu Chuyện của các đội
196
Chương 196: Xuất phát! Thủ đô Gondor, Minas Tirith
197
Chương 197: Chiến đấu bắt đầu
198
Chương 198: Cảnh giới và thực lực… Đối chiến! Sống hoặc chết!
199
Chương 199: Trịnh Xá cùng đường và Sở Hiên lại xuất hiện
200
Chương 200: Thỏa hiệp của tiểu đội Thiên Thần
201
Chương 201: Mordor loạn chiến và trở về!
202
Chương 202: Đây mới là trúng đậm
203
Chương 203: Lá thư đến từ Trung Quốc
204
Chương 204: Tín niệm lực
205
Chương 205: Sát khí bạch hổ và bát quái lô
206
Chương 206: Không ngừng mạnh lên và Tiến vào
207
Chương 207: Đã tới ngày tận thế
208
Chương 208: Vẫn chưa từ bỏ hy vọng
209
Chương 209: Tìm kiếm cùng đánh cắp mật mã
210
Chương 210: Mật mã đến tay
211
Chương 211: Xếp đặt cùng bị xếp đặt
212
Chương 212: Tất cả trở thành tro bụi và Tấn công!
213
Chương 213: Trịnh Xá
214
Chương 214: Nhất niệm thành Ma
215
Chương 215: Tan vỡ và robot hàng không mẫu hạm 
216
Chương 216: Vận mệnh Trung Châu đội và Trở về
217
Chương 217: Tương lai nghiêm trọng
218
Chương 218: Sợ hãi và Thu hoạch trong tháp pháp sư
219
Chương 219: Tiến vào A Nightmare on Elm street 3
220
Chương 220: Mở đầu kinh hoàng
221
Chương 221: Mộng và thực
222
Chương 222: Trương Hằng gục ngã
223
Chương 223: Nhảy chương
224
Chương 224: Căn phòng bốc cháy Đứa bé khóc
225
Chương 225: Tiếng chuông lúc nửa đêm
226
Chương 226: Bộ phim không có lời giải
227
Chương 227: Anh Không ngã xuống
228
Chương 228: Toàn diệt
229
Chương 229: Phá rồi lại lập Bại rồi mới thành
230
Chương 230: Thắng thảm