Vài phút sau mọi người mới hồi lại từ sự kinh hoàng mà cuộc tàn sát đẫm máu mang lại, Matt Anderson vỗ vỗ vào vai Trịnh Xá biểu lộ sự cảm kích, người đội trưởng dung binh đáng ra phải chết trong hành lang tử thần lại sống sót đã là sự thay đổi lớn trong diễn biến câu truyện. Nhưng liệu tiếp theo, anh ta có sóng sót qua miệng zombie hay móng sắc của Licker không, ai mà biết được. Matt nhìn mọi người rồi nói:
- Ok, chúng ta tiếp tục thôi!
Sion kêu ầm lên:
- Cái gì? tiếp tục cái gì? Anh đùa đấy hả, tôi không vào cái hành lang chết toi đó đâu.
Matt nhìn Frank, anh chàng này đang mồ hôi mồ kê đầy người, gục gặc đầu nói:
- Tôi đã vô hiệu hóa toàn bộ hệ thống, toàn bộ đấy.
Matt lặp lại:
- Toàn bộ? Xác định là toàn bộ?
Không chờ Frank trả lời, Matt cầm máy điều khiển từ xa lên, đi vào hành lang, đúng như trong phim, Alice cũng đi theo, hai cánh cửa lần này không đóng lại cho đến khi Matt tiến vào phòng máy chủ. Frank không người gõ lên bàn phím, Trịnh Xá và mọi người hiểu rằng sắp đến lúc đối diện với vấn đề chính của cuộc phiêu lưu: đám zombie. Chiêm Lam nhỏ giọng nói với Trịnh Xá:
- Đừng có rời xa Trương Kiệt, đừng để zombie cắn hay cào, trong phim thì bị nhiễm trong 30' sẽ phát tác, tiêm vaccine trong 10' mới có hiệu quả. Đừng rời xa Trương Kiệt, anh ấy đã sống sót qua 3 bộ phim thì lần này cũng sẽ sống sót.
Trịnh Xá và Lý Tiêu Nghị đều gật đầu, Chiêm Lam bỗng cười hỏi:
- Đúng rồi, mấy vị giết người có cảm thấy khó chịu không?
Lý Tiêu Nghị nói:
- Lúc mới đầu thì khó chịu thật, nhưng vừa nôn xong, thấy đỡ hơn nhiều rồi, bây giờ có thể giết người.
Trịnh Xá nghĩ lại, quả là nôn xong hắn thấy nhẹ người đi nhiều, vả lại vừa trải qua một trận sống còn, hắn đã cảm thấy hoàn toàn hòa nhập vào thế giới này, giết người, giết quái vật, sao cũng được, miễn là sống sót. Chiêm Lam nói tiếp:
- Được rồi, lát nữa cố gắng nhặt súng của dung binh, tận lượng giết zombie đi lạc, điểm thưởng cả đấy, nhớ bắn vào đầu, điểm yếu duy nhất.
Đang nói chuyện, đèn đóm xung quanh bỗng tắt phụt, họ hiểu ngay rằng Matt đã tắt Red Queen, cái duy nhất có thể ngăn chặn zombie và Licker chiếm lĩnh Hive đã mất tác dụng. Vừa trải qua hiểm nguy, cay đắng của việc thay đổi cốt truyện, giờ không ai có gan làm việc đó nữa, chỉ giương mắt nhìn máy tính bị tắt và đối diện cái chết.
Trong bóng tối, Trịnh Xá cảm thấy Lý Tiêu Nghị không ngừng run lên, cả Chiêm Lam cũng hơi run rẩy, hắn không nhịn được hỏi khẽ:
- Sợ lắm à?
Lý Tiêu Nghị:
- Ừm, sợ lắm!
Chiêm Lam lại nói:
- Hưng phấn quá!
Trịnh Xá đột nhiên nhận ra rằng đàn bà rất là khủng bố, hắn không dám hỏi nữa, lẳng lặng chờ đợi. Vài chục giây sau, anh sáng lại bừng lên, mọi việc bắt đầu. Matt đã trở lại, chỉ những dung binh tử trận nói:
- Tạm thời không có thời gian bố trí cho họ, chúng ta mang main của Red Queen về tổng bộ, Frank, tình hình Hive ra sao rồi?
- Hoàn toàn khống chế, các hệ thống phòng ngự đã tắt, chúng ta có thể nghênh ngang đi ra rồi.
- Ok, bây giờ chúng ta...
Lời Matt chưa dứt, từ phòng ăn B vang lên mấy tiếng súng,Matt và Frank nhìn nhau, rút súng chạy ra, Alice và hai nhân vật phim cũng chạy theo, Trịnh Xá mấy người cũng theo bước. Mọi người chạy đến Phòng ăn B, Trịnh Xá chú ý thấy những thùng pha lê chứa Licker đã chuyển từ đèn xanh sang đèn đỏ, báo hiệu Licker đã được rã đông, nghĩ đến số lượng cả trăm con Licker, Trịnh Xá thấy trong lòng lạnh ngắt, số lượng ấy thì làm sao sức người chống lại được.
Đến cửa ra vào, mọi người thấy Ryan ôm tay vừa chửi bới vừa đi tới, Matt lập tức hỏi:
- Có chuyện gì, tôi nghe thấy tiếng súng?
Ryan giơ tay ra, giữa ngón cái và ngón trỏ mất một miếng thịt, máu thịt lầy nhầy, be bét rất dễ sợ, cô nàng nghiến răng đáp:
- Sếp, tôi gặp người sống sót, nhưng hắn điên rồi, xông vào cắn tôi.
- Thế nên cô nổ súng? - Matt nhíu mày.
- Nhưng sếp, hắn điên rồi.- Ryan kêu lớn
- Không thấy đâu nữa thưa sếp - Tiếng Trương Kiệt vang lên, hắn đang nửa ngồi nửa quỳ bên một đám máu - Vừa thấy ở đây, bây giờ đã mất tích rồi.
Matt đi tới, nhìn vũng máu, vũng máu đặc sệt, tuyệt đối không giống vừa mới chảy ra khỏi cơ thể người, trong lòng dậy lên cảm giác bất an, lập tức đứng dậy nói:
- Lập tức rời khỏi Hive!
Ryan phản bác:
- Nhưng thưa sếp, mệnh lệnh của chúng ta là cố thủ cho đến khi có tiếp viện.
Matt cười khổ lắc đầu:
- Không có tiếp viện nữa, lập tức rời khỏi Hive!
Chiêm Lam đến bên Trương Kiệt hỏi:
- Anh vừa lên tiếng, không sợ thay đổi cốt truyện à?
Trương Kiệt cười phì ra:
- các người mới giỏi, thay đổi diễn biến mà không chết, xem lại đồng hồ đi, trên đó còn tên Matt Anderson nữa không?
Chiêm Lam, Trịnh Xá cùng nhìn, quả nhiên, tên cả Matt đã biến mất, trên đó không còn gì cả, Trương Kiệt cười nhạt:
- Bây giờ chúng ta được tự do hành động, nhớ rõ, làm cái quỷ gì cũng được, miễn là sống sót.
Bọn Trịnh Xá ba người ngẩn ra, Chiêm Lam cười nói:
- Hóa ra anh cũng là người tốt đấy chứ.
Trương Kiệt lại cười phì:
- Người tốt, đùa hả? Tôi chỉ không muốn mấy người trở ngại tôi kiếm điểm thưởng, đừng hiểu nhầm, trong cái thế giới này không có người tốt đâu. Nếu các người trở ngai tôi, tôi không ngần ngại đem mấy người ra làm lá chắn đâu.
Nghe thấy câu nói đầy sát ý trần trụi ấy, bọn Trịnh Xá lạnh ngắt tim gan. Đúng lúc đó, có tiếng kim loại ma sát vang lên, Ryan và JD tiến về hướng có tiếng động, không bao lâu, một người đàn ông mặc đồ nghiên cứu xuất hiện, lôi theo một cái búa tạ, đằng sau còn vài" người" lắc lư tiếp bước.
JD lên đạn quát lớn:
- Đứng lại, nếu không tôi nổ súng.
Đám " người" đó tất nhiên là không đứng lại, tất cả đều bị nhiễm virus biến thành zombie từ lâu, từ khắp bốn phía zombie xuất hiện, lắc lư lê bước. Phần lớn bọn họ mặc đồ nghiên cứu viên, có một vài người đã bắt đầu thối rữa, có kẻ chân bị vặn chéo vẫn bước đi, còn có một người chỉ có một nửa cái đầu đã thối rữa, xương sọ và não tạo thành màu xám trắng bẩn thỉu. Thấy cảnh ấy, Trịnh Xá suýt nữa lại nôn ra.
- Đứng lại, nếu không tôi sẽ bắn!
Matt là người đầu tiên nổ súng, zombie cầm búa tạ bị bắn bay đi, trung mười mấy viên đạn nhưng lập tức lắc lư đứng dậy. Trương Kiệt cũng nổ súng, cỡ đạn 0.50 của Deasert eangle có uy lực lớn lập tức khiến một cái sọ vỡ tan ra như quả dưa hấu bị đập mạnh. Hắn cười lạnh nói:
- Mọi người đi trước đi, chỗ này giao cho tôi.
Matt chần chừ một lúc rồi nói:
- OK, JD tìm cửa ra, Ryan canh phạm nhân, mọi người còn lại đi sát bên tôi.
Trịnh Xá quay lại nhìn, Trương Kiệt chưa bắn, hắn xoay súng trên tay, chờ zombie lại gần mới bắn liên tục, vài con zombie gần nhất liên tiếp nổ sọ vật xuống, tốc độ bắn và độ chính xác cao hơn hẳn người bình thường. Trịnh Xá nhận thấy mình có thể nhìn rõ động tác của Trương Kiệt, trước đây hắn xem qua một số sách võ thuật, trong đó phân thị lực của con người thành hai loại, một là tĩnh thị lực, anh có thể nhìn thấy một vật ở xa nhất là bao nhiêu, loại thứ hai là động thị lực, anh có thể nhìn thấy một vật di động nhanh đến mức nào. Vật thể di động càng nhanh mà anh vẫn nhìn rõ được có nghĩa là động thị lực của anh càng cao. Xem ra động thị lực và phản xạ thần kinh có quan hệ với nhau, Trinh Xá nhìn rõ động tác của Trương Kiệt có nghĩa là phản xạ thần kinh của hai người không sai biệt là mấy, bên cạnh đó, lúc mới đầu hắn thấy zombie vỡ sọ rất buồn nôn, nhưng chỉ giây lát lại tự nhiên bình thường, có vẻ như hiệu quả của tinh thần nâng cao.
Quả nhiên điểm thưởng tăng cường thể chất của mình, không phải nói đùa) Trịnh Xá mừng đến phát cuồng nhưng vẫn bình tĩnh đi theo Matt, bỗng Matt quay lại, đưa cho hắn một khẩu súng ngắn và hai băng đạn, nói:
- Lát nữa có thể không chiếu cố được mấy người, mỗi băng đạn có 15 viên, học theo Trương Kiệt, chuyên bắn vào đầu.
Trịnh Xá tất nhiên hiểu rõ, tuy hắn chưa từng bắn súng ngắn, nhưng do Phản xạ thần kinh được tăng cường, bề ngoài hắn giơ tay là bắn, thực chất là đã ngắm kỹ vào đầu zombie, hắn còn đủ thông minh để chỉ bắn vào những con zombie trong phạm vi 10 m xung quanh, súng ngắn không được chính xác lắm, chỉ có thể trông cậy vào cảm giác. Người khác nào biết, chỉ thấy Trịnh Xá giơ tay là bắn, không thèm ngắm, phát nào cũng trúng vào đầu zombie, matt chỉ gật đầu, những dung binh còn lại chỉ chuyên chú phía trước, đàng sau hoàn toàn giao cho Trịnh Xá và Trương Kiệt.
Lý Tiêu Nghị hai mắt lóe ra toàn sao, hưng phấn nói:
- Trịnh đại ca thật là lợi hại, hồi trước anh chắc hay dùng súng, được biết bao nhiêu là điểm thưởng.
Matt bỗng quay đầu lại hỏi:
- Điểm thưởng?
Lý Tiêu Nghị mặt mũi xanh lè, Trinh xá hiếu rằng anh chàng đã nghe thấy thông báo trừ điểm, người anh em quả là xui xẻo, nửa điểm thưởng chưa nhận được đã bị trừ. Matt chỉ kỳ quái nhìn ba người rồi lại quay về phía trước, Chiêm Lam vỗ vỗ ngực thở phào. Thân thể Chiêm Lam thật ra không xấu chút nào, gương mặt cũng khá xinh, cô nàng vỗ ngực như thế khiến bộ ngực rung động loạn lên, Trịnh Xá và Lý Tiêu Nghị cùng trố mắt ra. Chiêm Lam phát hiện lập tức dùng tay ôm ngực nói:
- Trương Kiệt đâu rồi, không có gì chứ.
Trịnh Xá biết cô nàng chỉ đánh lạc hướng nên trả lời:
- Không có gì đâu, anh ấy có khẩu Deasert Eangle vô hạn đạn dược, mẹ kiếp, lão tử mà sống sót trở về cũng đổi lấy một khẩu.
Chiêm Lam lại vuốt vuốt trán, có vẻ như thói quen, trán cô nàng hơi giô, bộ ngực cũng khá lớn nên động tác đó tạo nên không gian tưởng tượng hơi bị lớn:
- Một trăm điểm thưởng, có thể nâng cao tố chất một phần mười hoặc nhiều thứ khác, thôi, chờ sóng sót trở về đã, sẽ hỏi Trương Kiệt chi tiết sau, đừng nói vội, anh cứ lo bảo vệ bon em đã- Chiêm Lam cười hi hi nói. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Bốn phía không ngừng có zombie tràn tới, đám xác chết biết đi lúc lắc trông thật khủng khiếp, nhưng thực ra tốc độ của chúng rất chậm, Trịnh Xá tập trung chú ý khiến không một zombie nào tiến vào phạm vi quanh hắn 5 m được. Tuy vậy, tùy vào số zombie tràn ra càng nhiều, đạn dược của hắn càng ít, cuối cùng hắn chỉ còn một băng đạn, trước mặt lăn lóc mấy chục xác zombie không đầu.
Ở một bên, đám dung binh đã tìm cách mở được cánh cửa dẫn vào khu nghiên cứu, nhưng lập tức bên kia cánh cửa hàng chục zombie xuất hiện, lôi tuột JD ra, tiếng gào thét thê thảm khiến mọi người lạnh gáy. Trinh Xá ba người càng sợ hơn, lúc trước nghe nói hay xem phim thì không sao, bây giờ tham gia trực tiếp thì không dùng lời nào miêu tả cảm giác được.
Matt kêu lớn: " Quay về chỗ Red Queen, ngay lập tức"
Từ lúc nào không biết, khoảng cách giữa đám Trịnh Xá và lính đánh thuê đã có cả chục con zombie tràn vào, chúng lắc lư tiến về phía bọn họ, khoảng cách quá gần khiến mọi người ngửi thấy cả mùi xác thối rữa tanh tưởi. Lý Tiêu Nghị kêu ầm lên:
- Trịnh đại ca, bắn đi, mau bắn đi!
Xem qua phim mọi người đều biết, bị zombie cào hay cắn thì tuyệt đối chắc chắn bị nhiễm virus, chỉ có vài liều vaccine trên tàu hỏa, từ chỗ này ra đó thì đã thành zombie rồi, bọn họ bây giờ bất quá là người bình thường, bị nhiễm là chết chắc.
Trịnh Xá nhìn đám dung binh càng ngày càng xa, zombie không ngừng tràn ra, đạn càng ngày càng ít.
Mười..chín...tám...
Trịnh Xá đếm thầm số đạn, bỗng nhiên mấy con zombie bên cạnh đều vỡ đầu gục xuống, Trương Kiệt từ đâu xông ra gào lên:
- Làm cái quỷ gì ở đây thế hả, đã bảo các người đi cùng dung binh cơ mà, quên rằng chỗ này trên phim xuất hiện Licker à?
Nói xong Trương Kiệt không ngừng lại, bắn gục zombie thành từng đám, co cẳng chạy về phía dung binh, bọn Trịnh Xá cũng hớt hải chạy theo.
"Tốc độ như vậy có lẽ do cường hóa cường độ cơ bắp" Trịnh Xá vừa chạy vừa đánh giá Trương Kiệt, cảm giác thân thể không theo kịp tư duy của hắn càng ngày càng mạnh, nhất là khi bắn súng, giống như một người lớn cầm cái búa đồ chơi múa may vậy.
Có khẩu súng vô hạn đạn dược của Trương Kiệt và kỹ thuật xa kích bách phát bách trúng, mọi người chạy vào phòng máy chính đúng lúc dung binh chuẩn bị đóng cửa. Oanh một tiếng, cánh cửa nặng nề khép lại phía sau, đám zombie bị chặn lại bên ngoài.
- Cực kỳ không tệ- Trương Kiệt nhét súng vào thắt lưng, cười nói với mấy người.
Trịnh Xá hổn hển hỏi:
- Ý anh là sao?
Trương Kiệt quay lại nhìn đám dung binh, họ đang ở hành lang tử thần, kiểm tra xác chết đồng bạn, nhỏ giọng nói:
- Thật ra với người mới, bộ phim đầu tiên là nguy hiểm nhất, quan trọng là vấn đề tâm lý, phải hiểu tình huống của mình. Tôi đã thấy nhiều người mới cứ nghĩ đây là ảo giác hay tiết mục của đài truyền hình, những người như thế chết nhanh nhất, mà chết cực thảm. Lần này số người mới đều không tồi, nhanh chóng điều chỉnh được tâm lý, đặc biệt là cậu và Chiêm Lam, hai người không chỉ điều chỉnh được tâm lý mà còn khắc phục được nỗi sợ, tiềm năng rất khá.
- Thứ hai, điều chỉnh được tâm lý không phải là tất cả, bộ phim đầu tiên còn kiểm tra vận may của mấy người, sống sót được là may mắn vì các người hiện chỉ là người bình thường, dù biết diễn biến nhưng khả năng mất mạng cực cao, không đủ may mắn sẽ không sống sót được, còn sống sót được sẽ có điểm cường hóa như khẩu súng và tố chất của tôi làm bằng chứng.
Nói xong Trương Kiệt móc ra bao thuốc mời Trịnh Xá cười phá lên nói:
- Chúc mừng lũ chim non, cảm giác sống sót ra sao? Sướng không? Có phải giống như làm tình đạt được cực khoái không?
Lý Tiêu Nghị chìa tay ra rụt rè nói:
- Trương đại ca, cho em một điếu.
Trương Kiệt trừng mắt nói:
- Trẻ con học người lớn hút thuốc cái gì, trên người chú mày toàn mùi sữa, làm gì có mùi thuốc lá, muốn sống thì theo sát bọn anh.
Lý Tiêu Nghị gãi gãi đầu nói:
- Bây giờ phải làm sao? Em bị trừ 10 điểm rồi.
Trương Kiệt ngẩn ra rồi cười phá lên:
- Chưa được điểm nào đã bị trừ, vận may của chú cũng khá quá chứ. Yên tâm đi, hết bộ phim này sẽ được nhận 1000 điểm, nhưng nhớ rằng hết phim mới có, nếu đã nhận được điểm thưởng mà vẫn bị âm thì sẽ bị Chủ thần mạt sát.
Lý Tiêu Nghị nhăn nhó, Trịnh Xá vỗ vỗ vào vai anh chàng thông cảm. Đúng lúc đó, bên ngoài có tiếng gõ cửa và tiếng gọi:
- Mở cửa, mau mở cửa!
Đám lính đánh thuê đều chạy lại hành lang, Trương Kiệt không chờ ai nói mở cửa ra, Alice và Mad luồn vào, đằng sau còn vô số zombie kéo kéo lôi lôi. Trương Kiệt nhe răng ra, móc súng bắn liên tiếp rồi đẩy cửa vào đánh oành một tiếng.
Matt vội vàng hỏi Alice:
- bên ngoài thế nào, con đường vừa rồi còn đi được không
- Bên ngào toàn quái vật, chúng đang ở đó chờ, không đi được nữa đâu.
Đám dung binh lặng đi, Frank ôm đầu kêu khóc:
- Xong rồi, chúng ta kết thúc rồi, phòng máy chính không còn cửa nào cả.
Sion đột nhiên nói:
- Tại sao chúng ta không ở lại đây, bên ngoài phát hiện sẽ phái tiếp viện đến, tôi không muốn tiếp tục đối diện cái thứ quỷ quái đó.
Đám dung binh đều hiện ra vẻ có lỗi, Sion kêu lên:
- Sao vậy, tôi nói sai cái gì à?
Frank ho một tiếng nói:
- Có lẽ không có tiếp viện đâu.
Sion nổi giận tóm lấy cổ áo Frank quát:
- Cái gì, sao lại không có tiếp viện?
Matt lúc bấy giờ mới thở dài nói:
- Chúng tôi nhận mệnh lệnh mang Main của Red Queen về, sau đó đóng chặt Hive lại, cắt đứt hoàn toàn liên hệ. các người còn nhớ cánh cửa lớn dẫn đến Hive không, trong 3 tiếng mà chưa đạt đến đó, cánh cửa sẽ triệt để đóng lại. Đám lãnh đạo công ty chết tiệt, bây giờ tôi mới hiểu rõ cái mệnh lệnh đó, hóa ra trong này đầy những thứ quỷ quái...
Trịnh Xá, Trương Kiệt nhìn nhau, họ đã hiểu ý nghĩa của thời gian đếm ngược trên đồng hồ, họ phải sống sót qua 3 tiếng đó, không để zombie cắn cào, không thể đối mặt với số lượng lớn zombie, còn Licker là khắc tinh của họ, một khẩu Deasert Eangle không đủ để chống lại con quái vật đó.
Sion buông Frank ra, nét mặt kinh hoàng thất thố lảm nhảm:
- Họ không thể làm như thế, không thể chôn sống chúng ta được.
Ryan nói:
- Đó là cách bảo mật tốt nhất, chúng ta đều chết thì không ai tiết lộ bí mật nghiên cứu nữa.
Nói xong lại bóp chặt chỗ tay bị cắn vẫn còn ứa máu.
Mọi người đều trầm đi, Sion có vẻ bình tĩnh lại nhưng vẫn phẫn nộ nói:
- Tại sao đến giờ mới nói, ở dưới lòng đất nửa dặm này mới nói. ( dặm anh = 1,6 km)
Đám dung binh đều cúi đầu xuống, Alice lên tiếng:
- Đừng tranh cãi nữa, bây giờ quan trọng là tìm đường rời khỏi đây.
Nói đoạn đứng dậy cầm cái túi chứa Main của Red Queen tiến lại phòng máy chính. Matt kêu lên:
- Cô muốn làm gì vậy?
- Khởi động lại máy tính - Alice bình tĩnh đáp.
Nhìn bọn họ rời đi, Trịnh Xá hỏi Trương Kiệt đang nhắm mắt dưỡng thần:
- Không đi xem à?
- Xem làm cái gì, không phải là chưa xem phim, đi theo họ mất sức thì thà ở đây dưỡng sức lát nữa giết thêm một ít zombie đáng hơn.
Trương Kiệt cười nhạt trả lời. Chiêm Lam bỗng vuốt vuốt tran hỏi:
- Đúng rồi, tôi có một việc muốn hỏi. - Trương Kiệt gật đầu thị ý, Chiêm Lam tiếp tục- Tôi muốn hỏi chúng ta làm cách nào trở về chỗ chủ thần, từ trên trời chiếu xuống ánh sáng? Chúng ta tự biến mất hay là mở ra cửa thông?
- Tôi cũng không biết nữa, trước đây chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ hay hết thời gian thì một giây sau tôi đã trở về Phòng chính của Chủ thần rồi, vì thế đừng lo vì bất kỳ lý do gì mà không về được. Chỉ cần sống sót là về được, dù các người bị nhiễm virus hay bị thương nặng, chỉ cần còn có ý thức, về đến chỗ chủ thần sẽ khỏe mạnh bình thường, mất chân mất tay cũng có thể dùng điểm số hồi phục.
Trương Kiệt cười đáp. Chiêm Lam nhíu mày hỏi tiếp:
- Anh nói đến nhiệm vụ phải không?
- Ừ, ví dụ như chúng ta vừa mới đến không được rời xa Matt 100m là nhiệm vụ đặc thù, trời biết được bất kỳ lúc nào chúng ta lại nhận được một cái nhiệm vụ kỳ quái nào đó, như tôi trong bộ phim trước nhận nhiệm vụ mới đáng buồn nôn, thôi, không nói đến nó nữa, tổng kết lại là chúng ta trong các bộ phim kinh dị có khi phải hoàn thành một vài nhiệm vụ nào đó để tăng độ khó sóng sót.
Chiêm Lam thở dài nói:
- Thế thì hỏng rồi, em đang định nói.. thôi.. không đáng nói nữa.
Trịnh Xá đột nhiên hiểu ra hỏi:
- Ý cô là chúng ta ở lại đây đến hết giờ phải không?
Chiêm lâm ngẩn ra một lúc rồi cười hi hi nói:
- Đúng vậy, như Trương Kiệt nói, chỉ cần chúng ta sống sót, ở đâu cũng có thể trở về được, đúng không? Tại sao không ở lại đây? Em nhớ là trong phim bọn họ phải đi qua đường nước ngầm rất nguy hiểm, lại còn nội gian khiến mọi người suýt nữa chết bởi Licker, thoát lên xe rồi vẫn không an toàn, ở lại đây đến hết giờ cơ hội sống cao hơn.
Trịnh Xá và Trương Kiệt nhìn nhau kinh ngạc, không ngờ cô bé này lại có khả năng tư duy tốt như vậy. Trương Kiệt nói:
- Cô em sợ rằng lát nữa chúng ta ở lại đây, chủ thần lại hiện ra một cái tên bắt chúng ta đi theo, như vậy toàn bộ chúng ta đều chết chắc phải không?
Chiêm Lam gật đầu nói:
- Đúng, nếu không vì nguyên nhân đó chúng ta ở lại đây là an toàn nhất.
Trương Kiệt rít một hơi thuốc dài rồi nói:
- Được, chúng ta ở lại đây, chủ thần không bao giờ đưa ra những nhiệm vụ không thể hoàn thành khiến chúng ta đều chết, chẳng hạn như không thể chờ dung binh đi thật xa mới đưa ra một cái tên để chúng ta đi theo. Vì thế đã quyết định là làm, chúng ta ở lại đây.
Ba người đều kinh ngạc, Trịnh Xá cười khổ nói:
- Bọn tôi đều là người phổ thông, bất đắc dĩ không nói làm gì, anh có thân thủ tốt, lại có súng vô hạn đạn dược, sao không đi theo họ, kiếm thêm ít điểm, nên biết giết licker trên tàu hỏa đáng 100 điểm đó nha.
Trương Kiệt cười khổ, lần đầu tiên trên mặt hắn thể hiện ra vẻ yếu nhược:
- Thật với mấy người, chẳng thằng chết tiệt nào nguyện ý ở lại cái thế giới này, lắm lúc tôi chỉ muốn chết cho xong, thế giới này không phải là chỗ để người ở, mẹ nó. Bên cạnh đó tôi cũng mong mấy người sống sót, có những bộ phim một người không tài nào sống sót được, nếu có vài cựu binh bên cạnh, khả năng sinh tồn sẽ cao hơn. Thôi, quyết định ở lại rồi thì thương lượng xem nói thế nào với họ đã.
Bốn người xúm vào bàn luận, đến khi dung binh trở ra thì đều tiến đến. Trịnh Xá biết rằng không chỉ hắn muốn sống sót, mọi người đều muốn sống, đối diện cái chết, ai cũng muốn sống, chỉ muốn sống.
Updated 230 Episodes