Chương 32: Ngân phách tỉnh

Sau ngày hôm đó, Nhạc Phong Hoa cấp tốc lên Bắc Đảo tìm thuốc bồi dưỡng thể lực cho Ngân Phách, một ngày ba lần không bỏ sót bữa nào, Sở Tử Ngôn ở một bên chạy tới lui săn sóc cơ hồ khí sắc trên mặt Ngân Phách đã khôi phục rất tốt, nếu nhìn kỹ có thể thấy hắn cường tráng thêm một vòng. Tiểu Mao cùng Ngân Tu cũng bận rộn không thôi, ngày ngày giấu giấu giếm giếm thay phiên rót yêu lực mài giũa Xích Cư thạch cho đến khi bóng loáng, nhẵn nhụi rồi sau đó tạo thành một miếng ngọc bội màu đỏ hình hồ ly mới tranh thủ lúc Sở Tử Ngôn ngủ say nhét vào trong tay áo nàng, sau khi thức dậy nhìn thấy miếng ngọc, nàng liền yêu thích không thôi thường xuyên tạo thành thói quen vuốt ngọc như Nhạc Phong Hoa, luôn đeo bên người. Đã qua ba ngày, mặc dù tất cả đã hồi phục không sai nhưng Ngân Phách vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại thật là làm cho Sở Tử Ngôn sốt ruột không thôi.

-“Nóng vội cái gì, chờ không được nữa sao?”. Nhạc Phong Hoa cười cười trêu tức nhìn Sở Tử Ngôn.

-“Ta đi nấu chút cháo, ngươi trông chừng hắn”. Sở Tử Ngôn lười so đo cùng Nhạc Phong Hoa, trực tiếp lách người đi ra ngoài. Nhạc Phong Hoa nhún vai không sao cả, đi đến trước giường nơi Ngân Phách đang nằm, ngũ quan đúng là quá tuấn mỹ, khí chất khi hôn mê cũng không lu mờ phần nào, ánh mắt nha đầu kia quả không tệ. Chìm trong suy nghĩ, một cơn gió như có như không lướt qua Nhạc Phong Hoa khiến tay áo bào của hắn khẽ đong đưa, hắn cười nhẹ liếc nhìn trên chiếc giường bây giờ đã không còn ai.

Sở Tử Ngôn loay hoay cả buổi trong phòng bếp đến chân tay luống cuống, cả khuôn mặt bị hun khói đến tức cười, đừng trách nàng vô dụng, từ nhỏ đến lớn nàng chưa từng làm qua những việc này, đến khi nhận lại thể xác đây là lần đầu tiên nàng xuống bếp. Vốn dĩ muốn nấu một ít cháo cho Ngân Phách lại có thể tốn rất nhiều sức lực, Sở Tử Ngôn lắc đầu oai oán nhốm thêm ít củi vào bếp, bàn tay nho nhỏ khoáy cháo tiếp tục cho một ít gia vị nấu ăn vui vẻ đến bất diệc nhạc hồ, gật gật đầu. Lúc này, eo thon nhỏ nhắn bị vòng chặt bởi một vòng tay quen thuộc, Sở Tử Ngôn kích động đến quên phản ứng, mặc người nào đó ôm nàng hòa quyện thương tiếc cùng nhung nhớ trong đó. 

-“Tiểu Ngôn, nghĩ cái gì?”. Ngân Phách cười cười kéo nàng đối diện về phía mình, trông thấy khuôn mặt đầy than của Sở Tử Ngôn cũng không có ý cười nhạo đưa tay ôn nhu lau đi chúng, tâm tư lưu luyến cảm giác nhớ thương khôn nguôi, thì ra chỉ mới mấy ngày không thấy nàng trong lòng lại sinh ra nỗi tương tư dày vò như vậy.

-“A Ngân”. Không có kích động chỉ là nhẹ nhàng thâm tình kêu tên Ngân Phách, đem bao nhiêu đau khổ cùng nhớ thương suốt những ngày qua đều đặt trong tiếng gọi này. Dường như nhớ ra điều gì, Sở Tử Ngôn vòng ra sau lưng Ngân Phách đẩy hắn ngồi xuống ghế, sau đó thật cẩn thận đem cháo bỏ vào chén đưa đến.

-“Nếm thử xem có hợp khẩu vị không, nếu không ngon sau này ta nhất định sẽ từ từ học tập”. Ngân Phách nâng chén đem hương vị cháo trắng tinh thuần đưa đến miệng, thanh nhẹ ấm áp rất hợp khẩu vị nhưng ánh mắt hài lòng dừng lại một nửa, mùi vị quả không tệ nhưng cháo hình như có chút vấn đề.

-“Sao thế?” Nhận thấy bất thường của Ngân Phách, Sở Tử Ngôn liền muốn đem chén cháo qua nếm thử thì đúng lúc này đám người Nhạc Phong Hoa, Tiểu Mao cùng Ngân Tu đi tới, Ngân Phách âm thầm thở hắt ra nếu nha đầu này truy tới cùng hắn thật sự không thể ứng phó nổi.

-“Thật không có chút lương tâm, trong mắt trong tim đều chỉ có một người”. Nhạc Phong Hoa trêu tức chỉa mũi dùi về hướng Sở Tử Ngôn trách cứ nàng bên nặng bên nhẹ, từ đằng xa đã nghe thấy hương thơm cháo trắng lan tỏa nhất định mùi vị không tệ lại giấu giếm chăm sóc tên nam nhân kia.

-“Thánh quân”. Ngân Tu vừa nhìn thấy Ngân Phách không nói hai lời liền cung kính hành lễ, sau khi nghe được lời nói Nhạc Phong Hoa liền gật đầu phụ họa. Tiểu Mao cảm nhận uy áp của người bên cạnh chủ nhân thật đáng sợ không dám làm gì quá phận nhưng đã lộ rõ lập trường đứng cùng một phe với Nhạc Phong Hoa.

-“Được, các người tiếp tục ăn, không được bỏ sót”. Ngân Phách cười cười kéo Sở Tử Ngôn ra ngoài. Đám người còn lại nhanh chóng đem nồi cháo đặt trên bàn hăng hái tàn sát, nhưng mỹ thực không hề có như trong tưởng tượng, bọn họ đồng loạt mau chóng định nôn ra hết thì từ đằng xa truyền đến âm vọng uy nghiêm của Ngân Phách.

-“Bổn quân thưởng cho các ngươi, tuyệt không được bỏ sót”.  Ngân Tu ai oán khổ sở chấp hành nghiêm mệnh không dám trái ý Ngân Phách, lần này đành ngậm đắng nuốt cay đem cháo ăn đến hết. 

-“Chúng ta cũng coi như đang ở chung một con thuyền, hai ngươi có nên...”. Sau đó, Ngân Tu ép Tiểu Mao ăn đến mặt mày xanh mét uất ức không thôi, rõ ràng chủ nhân không phải của nó tại sao lại đè trên đầu của nó, Tiểu Mao cùng Ngân Tu tranh chấp nồi cháo đến loạn thất bát tao, Nhạc Phong Hoa thừa cơ trốn thoát không thành bị hai tiểu mao đầu kia bồi ăn cháo đến không ra hình người, trong lòng rất muốn mổ xẻ Ngân Phách, rõ ràng chúng ta là ân nhân cứu mạng của ngươi lại đối xử với chúng ta như vậy, thật không có tình người. Nhạc Phong Hoa âm thầm mang mười tám đời tổ tông của Ngân Phách ra thăm hỏi, rõ ràng biết cháo vẫn chưa được vo sạch thậm chí còn rất nhiều sạn lại cố tình dâng tới miệng hắn, thật là ham ăn đến hại thân a. Sở Tử Ngôn được Ngân Phách đưa đi, cái gì cũng không quản nữa mặc hắn muốn đưa nàng đi đến nơi nào cũng được. Ngân Phách dừng lại, nắm thật chặt tay nàng ngắm nhìn phong cảnh bên dưới, tâm tình phút chốc thả lỏng.

-“A Ngân, ngươi tỉnh lại thật là tốt”. Sở Tử Ngôn dựa vào ngực Ngân Phách, cảm giác mệt mỏi ập tới, con mắt nặng trĩu chìm sau vào giấc ngủ. Ngân Phách cảm nhận hơi thở đều đặn của người ngọc, môi giương nụ cười hạnh phúc, áo bào tung bay trước gió nhè nhẹ đắp lên thân thể nhỏ bé trong lòng. Ngân Phách phi thân về Tây đảo, nhẹ nhàng đặt nàng đến trên giường sau đó bản thân cũng leo lên tiếp tục ôm nàng an yên ngủ say. Sở Tử Ngôn như chú mèo lười cọ cọ bờ ngực vững chãi của Ngân Phách đến phát ngứa khiến hắn không tài nào ngủ sâu được chỉ có thể tùy nàng hồ nháo, điều chỉnh tư thế cho nàng ngủ thật thoải mái, dù sao hắn cũng ngủ đủ rồi đành nhìn nàng ngủ vậy. Môi mỏng nhẹ nhẹ thầm thì:

-“Tiểu Ngôn”.

Chapter
1 Chương 1: Hồn về thể xác
2 Chương 2: Gặp gỡ
3 Chương 3: Tiếp nhận
4 Chương 4: Thiên kiếp
5 Chương 5: Bách độc bất xâm
6 Chương 6: Bước đầu thay đổi
7 Chương 7: Hạ quyết định
8 Chương 8: Thời gian tươi đẹp
9 Chương 9: Thệ Viễn sơn 1
10 Chương 10: Thệ Viễn sơn 2
11 Chương 11: Tử ngôn chật vật
12 Chương 12: Trêu trọc ngân tu
13 Chương 13: Dụ dỗ ngân tu
14 Chương 14: Sóng gió đầu tiên, ngân phách gặp nguy hiểm
15 Chương 15: Ngân phách xuất hiện
16 Chương 16: Ngươi là đồ Ngốc
17 Chương 17: Lên đường
18 Chương 18: Đau lòng tín nhiệm
19 Chương 19: Nguy hiểm khó thoát 1
20 Chương 20: Nguy hiểm khó thoát 2
21 Chương 21: Nguy hiểm khó thoát 3
22 Chương 22: Tiếp tục lên đường
23 Chương 23: Tử ngôn nổi sát tâm, tuyết liên thần bí
24 Chương 24: Nhạc phong hoa
25 Chương 25: Tâm ma
26 Chương 26: Huyễn băng thành
27 Chương 27: Thiên hồ Chân chính
28 Chương 28: Tiểu hồ Ly
29 Chương 29: Tiểu mao
30 Chương 30: Tìm kiếm xích cư thạch
31 Chương 31: Trao đổi
32 Chương 32: Ngân phách tỉnh
33 Chương 33: Chuẩn bị hành trang
34 Chương 34: Trở về xà tộc, gặp lại lục nhiễm
35 Chương 35: Đại trưởng lão xà tộc
Chapter

Updated 35 Episodes

1
Chương 1: Hồn về thể xác
2
Chương 2: Gặp gỡ
3
Chương 3: Tiếp nhận
4
Chương 4: Thiên kiếp
5
Chương 5: Bách độc bất xâm
6
Chương 6: Bước đầu thay đổi
7
Chương 7: Hạ quyết định
8
Chương 8: Thời gian tươi đẹp
9
Chương 9: Thệ Viễn sơn 1
10
Chương 10: Thệ Viễn sơn 2
11
Chương 11: Tử ngôn chật vật
12
Chương 12: Trêu trọc ngân tu
13
Chương 13: Dụ dỗ ngân tu
14
Chương 14: Sóng gió đầu tiên, ngân phách gặp nguy hiểm
15
Chương 15: Ngân phách xuất hiện
16
Chương 16: Ngươi là đồ Ngốc
17
Chương 17: Lên đường
18
Chương 18: Đau lòng tín nhiệm
19
Chương 19: Nguy hiểm khó thoát 1
20
Chương 20: Nguy hiểm khó thoát 2
21
Chương 21: Nguy hiểm khó thoát 3
22
Chương 22: Tiếp tục lên đường
23
Chương 23: Tử ngôn nổi sát tâm, tuyết liên thần bí
24
Chương 24: Nhạc phong hoa
25
Chương 25: Tâm ma
26
Chương 26: Huyễn băng thành
27
Chương 27: Thiên hồ Chân chính
28
Chương 28: Tiểu hồ Ly
29
Chương 29: Tiểu mao
30
Chương 30: Tìm kiếm xích cư thạch
31
Chương 31: Trao đổi
32
Chương 32: Ngân phách tỉnh
33
Chương 33: Chuẩn bị hành trang
34
Chương 34: Trở về xà tộc, gặp lại lục nhiễm
35
Chương 35: Đại trưởng lão xà tộc