"Phượng Kinh Thiên", Mộ Như Nguyệt cười lạnh, "Ngươi không có cơ hội, ngươi cho rằng ta sẽ thích một nam nhân bức bách ta sao? Từ khi ngươi ra loại chuyện này thì ngay cả cơ hội tháo gỡ khúc mắc giữa chúng ta cũng không còn, không phải ngươi muốn biết vì sao ta yêu Dạ Vô Trần sao? Ta có thể nói cho ngươi..."
Hơi dừng một chút, thanh âm khi nàng nói về Dạ Vô Trần trở nên nhu hòa.
"Vô Trần tôn trọng ta, chưa bao giờ bức bách ta làm gì, hắn vì ta mà không tiếc bại lộ thực lực trước Thánh Nữ Môn, còn vì an toàn của ta mà một mình đi gặp cường giả, nhưng mà, hắn vì ta làm nhiều như vậy, lại không hề đòi hỏi thù lao gì, rõ ràng khi ta trúng xuân dược hắn có thể nhân cơ hội này mà phát sinh quan hệ với ta, nhưng hắn không làm vậy, hắn tôn trọng ý nghĩ của ta, cách đây không lâu, hắn sợ bộc phát lực lượng cường đại sẽ làm ta bị thương, cho nên hắn cam nguyện tự phế thực lực, nếu không phải ta đến kịp lúc, sợ là hắn đã trở thành một phế vật rồi."
"Hắn nói, thực lực cường đại là để bảo vệ ta, nếu như lực lượng này tổn thương ta, vậy hắn giữ lại có ích gì? Ngươi nói, vì sao ta phải vứt bỏ một phu quân tốt như vậy để chọn ngươi? Phượng Kinh Thiên, những lời này ta chỉ nói một lần, cả đời Mộ Như Nguyệt ta chỉ có một nam nhân là Dạ Vô Trần, nếu muốn phản bội hắn, vậy ta tình nguyện vứt bỏ thân thể này!"
Ánh mắt thiếu nữ kiên định như thế làm trái tim Phượng Kinh Thiên đau đớn.
Là hắn chậm một bước sao? Nếu không phải hắn biến mất nửa năm, hắn có thể có một cơ hội hay không? Trong nửa năm kia hắn thật sự mất đi quá nhiều, mỗi lần nàng gặp chuyện gì, người xuất hiện bên nàng luôn là Dạ Vô Trần.
Phượng Kinh Thiên che giấu nỗi thống khổ trong đáy mắt, giơ tay bắt lấy tay Mộ Như Nguyệt: "Nữ nhân, đi theo ta, hôm nay bất luận thế nào, ngươi đều phải đi cùng ta đến một chỗ."
"Phượng Kinh Thiên, buông ta ra!"
Sắc mặt Mộ Như Nguyệt lạnh lùng, trong mắt bắt đầu bùng lên lửa giận.
Nhưng Phượng Kinh Thiên tựa như không thấy nàng tức giận, kéo tay nàng đi ra ngoài, giờ phút này, không ai biết trong lòng nam nhân này cuồn cuộn....
Trong tháp cao, một cỗ hơi thở cường đại ập đến, thần sắc Mộ Như Nguyệt chấn động, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, tại tháp cao này nàng có một loại cảm thụ.
Thấy thiếu nữ dừng lại, Phượng Kinh Thiên buông lỏng tay nàng ra, quay đầu nhìn lại.
Giác ngộ...
Không sai, Mộ Như Nguyệt quả thật giác ngộ được.
Nơi này tụ tập rất nhiều cường giả thiên phú, cho nên vừa đến nơi này nàng liền giác ngộ tình huống ở đây,nếu có thể ở chỗ này nửa tháng, nàng chắc chắn có thể đột phá cấp thiên phú trong thời gian ngắn nhất."Di?" Một thanh âm giật mình từ phía sau truyền đến.
Rồi sau đó một u hồn trong suốt phiêu lượn đến bên cạnh Phượng Kinh Thiên, kinh ngạc nhìn về phía thiếu nữ giác ngộ được thực lực thiên phú kia.
"Phượng tiểu tử, cô nương này không phải người Phượng gia? Là người trong lòng ngươi sao? Ha ha, nơi này ngoại trừ người của Phượng gia không ai có thể tiến vào, nhưng nếu cô nương này là người trong lòng ngươi thì khác."
U hồn râu bạc tấm tắc khen, cảm thán nói: "Kỳ tài, thật là kỳ tài! Trước đây đã có không ít cường giả ở nơi này đột phá thiên phú, cho nên nơi này chỉ có các đại thiên tiên giác ngộ được, mấy ngàn năm qua rất nhiều người của Phượng gia tại thời điểm sắp đột phá đến đây sẽ giác ngộ được, bất quá nha đầu này có ngộ tính tốt nhất."
Updated 1566 Episodes