Chương 71: Tổng giám đốc ăn sạch Tiểu Bạch Liên

Vài ngày sau, bác sĩ Lục thực sự đi công tác! Để lại một mình em zai cô đơn lạnh lẽo, đành phải về nhà ở.

Anh cậu đang ngồi hút thuốc trong phòng khách!

“Sặc chết anh.” Em zai vừa đổi giày vừa bất mãn oán giận, “Sao hôm nay anh tan ca sớm thế?”

Anh zai không thèm để ý thằng em, vì anh cảm thấy vợ yêu nhà mình gần đây có chút khác thường!

Ban đầu nghe em ấy kể mới tìm được bạn hồi trước cùng cô nhi viện, còn cảm thấy rất vui vẻ! Nhưng vì cái răng gì mỗi lần em ấy gọi điện phải nhắc đến cái người tên Diệp Thanh chứ! Thật không có khoa học mà! Cả ngày ở cùng người đàn ông khác ra thể thống gì chứ! Không chịu quan tâm đến cảm giác của mình! Anh zai cáu kỉnh dí đầu thuốc lá xuống gạt tàn! Lại châm một điếu khác hút! Ánh mắt vô cùng ngang ngược!

“Anh không sao chứ?” Em zai nóng nảy.

“Mầy gọi điện cho Tiểu Niên, bảo anh ốm!” Anh zai ra lệnh cho thằng em mình.

“Sao muốn lừa cậu ấy?” Em zai khó hiểu.

“Bớt luyên thuyên đi, làm theo lời anh là được!” Anh zai tối tăm lại lãnh khốc!

Đòe mòe hung dữ như vầy làm gì! Em zai bị dọa, đành phải ủy khuất giơ móng vuốt, run rẩy bấm số gọi điện, thuận tiện mở loa ngoài!

“Alo, ai vậy?” Lưu Tiểu Niên mơ màng, hiển nhiên chưa tỉnh ngủ.

Cố tổng trong lòng mềm nhũn, giọng vợ yêu thiệt mềm mại êm dịu!!

“Là tui.” Giọng em zai nghiêm túc hẳn lên cho hợp tình huống!

“Tiểu Hi?” Lưu Tiểu Niên tỉnh ngủ, bọc chăn lại, “Sao lại gọi giờ này?”

“Anh tui ngã bệnh rồi!” Em zai chọt thẳng trọng điểm!

Anh zai xoa đầu tán dương thằng em một chút, làm tốt lắm!

“Bị bệnh?” Lưu Tiểu Niên sửng sốt, ngồi bật dậy, “Bệnh gì?”

Em zai nhìn anh mình xin giúp đỡ, anh zai sờ trán mình một chút!

Em zai lập tức hiểu ý, vì thế vô cùng vô cùng đau buồn nói, “Ảnh đang phát tình!”

“Hả?” Lưu Tiểu Niên giật mình, “Cậu nói ảnh đang phát cái gì?”

Tình cái đầu mầy nhá! Anh zai hung tàn bẻ tay răng rắc.

“Tui tui tui sai rồi, anh tui phát sốt!” Em zai vội vã giải thích.

“Không nghiêm trọng chứ?” Lưu Tiểu Niên hỏi.

“Ai bảo, vô cùng nghiêm trọng!” Em zai nhìn anh mình, “Hơn nữa ảnh vừa đột nhiên hôn mê, lăn từ trên cầu thang xuống!”

Anh zai vừa lòng gật đầu.

“Cái gì?!!” Lưu Tiểu Niên bị dọa, “Có bị thương không?”

“Bị gãy một tay!” Em zai ảo tưởng quá độ.

“Gãy xương?!” Đại não Lưu Tiểu Niên ngừng hoạt động “Vậy vậy ảnh đâu? Đưa đến viện chưa? Bác sĩ bảo sao? Có thể đưa máy cho anh ấy nói chuyện với tôi không?”

Em zai thấp thỏm nhìn anh mình —— Còn định bịa tiếp hở?

Anh zai dựa vào sofa, vẻ mặt bình tĩnh bóc vỏ hạnh nhân.

Trong lòng em zai có chuyện, vì thế tiếp tục hưng trí bừng bừng mặt mày hớn hở nói, “Anh tui không chịu đến bệnh viện!”

“Gãy xương sao không chịu đi bệnh viện!” Lưu Tiểu Niên sốt ruột, “Người đâu?”

“Còn đang tăng ca.” Giọng em zai tràn ngập sùng kính.

“Đưa máy tôi nói chuyện!” Lưu Tiểu Niên hiếm khi giận dữ.

Anh zai lãnh khốc lắc đầu, phải nghiêm khắc trừng phạt vợ bé nhỏ!

“Không được, anh tui lúc tăng ca không thích bị người khác quấy rầy.” Em zai ngầm hiểu!

“Nhưng mà anh ấy gãy xương đó!” Lưu Tiểu Niên hoang mang!

Đại khái cảm thấy chị dâu hơi đáng thương, vì thế em zai giảm bớt tình huống đi một chút, “À, thực ra chắc ảnh không gãy xương đâu, chẳng qua tay ảnh sưng lên thôi, cậu đừng lo lắng quá!”

“Bị cảm còn lăn từ trên cầu thang xuống, sao lại không chịu đi bệnh viện hả!” Giọng Lưu Tiểu Niên nghẹn ngào, rốt cuộc là đang làm cái quái gì vậy!

Đòe mòe khóc thiệt? Tay anh zai cứng đờ, hạnh nhân lăn lông lốc dưới sofa.

“Sao vậy?” Ba ba nghe được tiếng động, đẩy cửa phòng ngủ cậu ra.

“Bác đến khuyên ảnh đi.” Lưu Tiểu Niên nhìn thấy cứu tinh, vội vã đưa điện thoại qua.

Khuyên cái gì? Ba ba chẳng hiểu gì cầm điện thoại, “Chuyện gì?”

“Ba.” Cố Hi 囧, sao đột nhiên biến thành ba mình rồi!

“Rốt cuộc là làm sao?” Ba Cố xoa trán.

“Không có gì cả!” Em zai hoàn toàn không biết giải thích sao, cậu vô cùng thê thảm nhìn anh mình —— Không chém được nữa!

Anh zai cũng cảm thấy hơi quá!

“Vì sao Tiểu Niên nói anh con bị hôn mê gãy xương?” Đột nhiên tiếng ba ba gầm gừ hỗn loạn xen lẫn gió rét mãnh liệt truyền đến!

Ô! Em zai rất không trượng nghĩa ném điện thoại cho anh zai! Cha thiệt đáng sợ mà!

“Ba, con không sao.” Anh zai đành phải nghe máy.

“Không sao sao Tiểu Niên lại khóc!” Ba ba vừa sợ vừa giận lại khẩn trương, “Sao không đi bệnh viện?”

“Ba nói nhỏ chút nào.” Cố Khải cảm thấy màng nhĩ mình ê ẩm, “Con lừa em ấy thôi!”

“Con lừa —— khụ!” Ba ba rít gào được một nửa, đột nhiên cảm thấy không thích hợp, vì thế kịp thời ngậm miệng không nói, “Vì sao?”

“Đùa em ấy một chút, không ngờ dọa em ấy khóc.” Anh zai bất đắc dĩ, “Con thực sự không sao, không tin ba với con gọi video.”

Thằng con mình đúng là nhàm chán đến cực độ rồi! Ba Cố đồng tình nhìn thoáng qua con dâu! Dạy dỗ ra một đứa con thô tục như vậy, ba thực sự xin lỗi con!

“Ba dỗ em ấy, nói là tay con không nghiêm trọng, không sao rồi.” Cố Khải dặn đi dặn lại cha mình, “Không được nói là con lừa em ấy!”

“Được rồi, nghỉ ngơi cho tốt! Nhớ nghe lời bác sĩ!” Ba ba rất phối hợp với thằng con nói vài câu rồi cúp máy, hiền từ nhìn con dâu, “A Khải không bị nghiêm trọng, đã gặp bác sĩ rồi, đừng lo lắng.”

“Cháu nghe thấy rồi.” Lưu Tiểu Niên buồn bã nói, vành mắt vẫn đỏ, nhưng vẻ mặt từ lo lắng chuyển sang tức giận!

“A?” Ba Cố hóa đá!

“Di động của cháu âm lượng rất lớn!” Lưu Tiểu Niên tức giận vùi mình vào chăn, tức thiệt luôn đó! Dọa người ta sợ chơi vui lắm sao! Mình mới suýt ngất đây này!

……

Ba ba khuyên một hai câu không được, đành phải gọi lại cho thằng con.

Sau khi nghe xong, Cố Khải giống như bị sét đánh, mình xong đời rồi! Em zai thấy tình thế không ổn, khẩn cấp nhảy lên vèo về phòng, chỉ sợ không cẩn thận bị anh zai kéo lại xả giận! Phải biết rằng, anh zai là tên vô cùng bạo lực đó!

Lúc sau anh zai lấy lại bình tĩnh, run rẩy gọi cho vợ yêu, cuộc thứ nhất cúp cuộc thứ hai cúp, cuộc thứ năm Lưu Tiểu Niên mới nhấc máy.

“Bảo bối, tức giận thật rồi?” Cố Khải cẩn thận hỏi, giọng điệu nịnh nọt.

“Hừ!” Lưu Tiểu Niên ra sức tóm cái gối!

“Ngoan, anh sai rồi.” Cố tổng vô cùng vô cùng không khí phách, đúng tiêu chuẩn sợ vợ!

“Anh không sao sao lại lừa em!” Lưu Tiểu Niên ngồi dậy, vẫn không vui!

“… Vì anh không thích cái người tên Diệp Thanh đó!” Cố Khải dứt khoát nói thẳng, đúng vậy mình đang ghen tị! Được chưa!

“Cậu ấy?” Lưu Tiểu Niên giật mình, “Chuyện đó với chuyện anh giả bệnh liên quan gì!”

“Khi anh nói chuyện điện thoại với em, một phần ba số thời gian em đều kể chuyện người khác, em có biết anh không vui không?!” Cố tổng thấy tự khâm phục mình!

“A?” Lưu Tiểu Niên sửng sốt, sau đó không hiểu sao chột dạ, nếu đúng như lời ảnh nói, là mình mình cũng tức!

“Biết mình sai ở đâu chưa?” Cố tổng một tấc muốn thêm một thước!

“Bọn em chỉ là bạn bè.” Lưu Tiểu Niên rất lo lắng thanh minh, sau đó ngoan ngoãn nhận sai, “Được rồi, về sau em sẽ chú ý.”

Vợ yêu quả nhiên rất nhu thuận nghe lời! Cố tổng cảm thấy hài lòng, “Ngoan, hai tuần nữa anh sang đón em về nhà.”

“Đón em?” Lưu Tiểu Niên bất ngờ, “Nhưng bác trai nói anh bận nhiều việc.”

“Vừa vặn có hội nghị ở đó, thuận tiện đón em về.” Giọng Cố tổng ôn nhu, “Có nhớ anh không?”

“Ừm.” Lưu Tiểu Niên nằm về giường gật đầu, cười ngốc ngốc. Tới đón mình về nhà gì đó… Thiệt may mắn nha!

Ba Cố núp sau cửa nghe lén, sau đó không nhịn được cảm khái một chút thằng con mình thiệt quá lợi hại! Vốn tưởng con dâu sẽ rất tức, nhưng không ngờ còn cười ra tiếng!

Đúng là hậu sinh khả úy mà! Như zầy mới đúng!

Buổi chiều, Diệp Thanh lại đến nhà tìm Lưu Tiểu Niên chơi đánh cầu lông, nhưng mà lần đầu tiên bị từ chối.

“Xin lỗi, tôi…. hôm nay có chút chuyện.” Thực ra Lưu Tiểu Niên rất tiếc, dù sao số người biết quá khứ mình không nhiều nha. Nhưng đặt mình vào vị trí Cố Khải nghĩ lại, cậu vẫn cảm thấy nên từ chối lời mời của Diệp Thanh.

“Ừ, Tiểu Niên phải cùng bác chơi cờ nhảy.” Ba Cố cũng yểm trợ cho con dâu!

“Ra là vậy.” Diệp Thanh buông vợt xuống, không để ý nói, “Tôi có thể mượn máy tính nhà cậu lên mạng một chút không? Chuyến xe bus sau phải một tiếng nữa mới đến, tôi muốn ngồi xe về thẳng nhà.”

Nói đến đây chắc chắn không thể từ chối, huống hồ nói một cách công bằng Diệp Thanh cũng không có gì sai. Lưu Tiểu Niên hơi do dự, ba Cố bất đắc dĩ rộng lượng một chút, “Đương nhiên là được.”

“Cảm ơn.” Diệp Thanh ngồi trước máy tính, cười với ba Cố và Lưu Tiểu Niên, “Không cần để ý tôi, hai người cứ chơi đi.”

Lưu Tiểu Niên cảm thấy hơi có lỗi với hắn, không tập trung chơi cờ được. Ba Cố sau khi thắng liền ba ván cảm thấy không thú vị, vì thế xuống nhà định gọi Diệp Thanh lên cùng ăn điểm tâm, lại thấy hắn đang xem album ảnh trên máy tính.

Những tấm ảnh cũ đó màu sắc hơi ố vàng, là lúc vợ chồng Trầm Dịch còn trẻ đang ôm đứa con, cười vô cùng sáng lạn.

“Bác trai.” Thấy ba Cố xuất hiện, Diệp Thanh xấu hổ, lập tức tắt đi.

“Qua đây ăn chút gì đó đi.” Tuy không thích hành vi tùy tiện đụng vào đồ của người khác, nhưng ba Cố vẫn không nói gì.

“Không cần đâu ạ.” Diệp Thanh đứng lên, “Cháu phải đi rồi.”

Ba Cố gật đầu, không giữ hắn lại, trong lòng nghĩ sau này nếu hắn vẫn thường xuyên đến chơi như vậy, mình hẳn phải đưa Tiểu Niên đi ra ngoài shopping, tránh bị người lừa mất gì đó… Thiệt là đáng lo mà!

Nhưng Diệp Thanh cũng biết điều, vài ngày sau không thấy đến. Cố Khải sau khi nghe ba mình kể lại cũng yên tâm, tuy cảm thấy hơi có lỗi với vợ êu… Nhưng đợi đến khi mình qua Mỹ đưa em ấy đi gặp cái tên Diệp Thanh đó cũng không muộn mà! Cố tổng ngồi trong văn phòng tự an ủi mình.

“Tổng giám đốc.” David Khương gõ cửa bước vào, “Thứ sáu này tổ chúng tôi định đi liên hoan, anh có muốn đi cùng không?”

“Thứ sáu?” Cố Khải nhìn lịch, “Tôi không rảnh, thứ sáu là sinh nhật của Vân Phi, đã hẹn cùng đi uống rượu.”

“Sinh nhật của Hồ tổng?” David Khương giật mình, “Nhưng mà Bình Bình cũng muốn đi liên hoan với tụi tôi mà!”

“Chắc là cãi nhau rồi?” Cố Khải nhún vai, tỏ vẻ mình cũng không biết.

Hồ Vân Phi có nhân khí rất cao trong tổ trò chơi ‘Trái tym thủy tinh hường phấn moe moe’, vì thế tổ trưởng Khương sau khi trở về lợi dụng lúc Lâm Bình Bình không có mặt ở đó, nhanh chóng báo với mọi người tin tức này! Cả đám nhao nhao hết hồn tỏ vẻ đòe mòe chuyện này tuyệt đối không thể! Nhất định phải giúp Hồ tổng một phen! Vì thế đến khi Lâm Bình Bình lả lướt chạy về, nhận được một tin tức vô cùng bi thảm!

“Vì sao tui không được đi liên hoan?” Tiểu Bạch Liên nước mắt đầy mặt.

“Vì chúng tôi vừa mới xem bói, thứ sáu cậu không đi được, chỉ có thể ở nhà.” Đào Nhạc Nhạc lập tức mở trang web hắn lập tạm ra, phía trên có vài chữ to đùng màu đen ‘Trời đất Hoàng đế cha mẹ thầy giáo, nam mô a di đà phật’, vô cùng vô cùng uy tín!

Lạc Vi Nhã sụp đổ quay đi, tự nhủ không nên đếm xỉa, sao cái thứ văn hóa này lại khác người thế chứ!

“Quy bặc, chu dịch, bát quái, xứng cốt… Đại sư phong thủy Trương Bán Tiên, bói cho ngươi một thẻ đường làm ăn, ngươi sẽ gặp dữ hóa lành!” Một bối cảnh hùng hồn lờ mờ hiện ra, Trương Hữu Nhạc vô cùng kiêu ngạo!

Lâm Bình Bình trưng vẻ mặt chán ghét, “Cái trang web vớ vẩn gì thế này!”

“A, không được nói thế!” Đào Nhạc Nhạc vô cùng hoảng sợ, vội vàng che miệng cậu lại, “Lời trẻ con không chấp, lời trẻ con không chấp, Trương Bán Tiên ngài đại nhân đại lượng, đừng để bụng lời tên này!”

….

“Cậu làm gì thế?” Lâm Bình Bình vất vả lắm mới giãy ra được.

“Trương Bán Tiên rất linh nghiệm, cậu đừng có nói lung tung!” Đào Nhạc Nhạc cằn nhằn ngồi về ghế, click vào ô tìm kiếm gõ tên Lâm Bình Bình, lập tức nhảy ra hàng chữ to màu đen.

“Cái gì thế?” Lâm Bình Bình tò mò đọc ra, “Mọi việc không nên làm, huyết quang tai ương?”

“Cậu xem, chúng tôi đều muốn tốt cho cậu.” Trang web lập tạm thời nên rất nhiều lỗi! Vì thế Đào Nhạc Nhạc quyết đoán tắt màn hình, còn vô cùng nghiêm túc.

Mấy người còn lại cũng nhao nhao gật đầu, đúng vậy! Cậu nhất định không thể đi.

“Không chừng sẽ liên lụy làm xe bus của tụi tui lật luôn!”

“Ăn cơm ngộ độc!”

“Trên đường gặp cướp!”

“Bị tiêu chảy!”

“Thẻ thân phận (chứng minh thư) bị gãy làm hai!”

“Này!” Lâm Bình Bình đeo vẻ mặt hắc tuyến, “Chẳng qua là muốn tôi ở nhà mừng sinh nhật với hắn, không cần phải trù ẻo mình thế chứ?”

Đòe! Mòe! Bị vạch trần rồi?!

Cả đám ào ào tán đi, David Khương vô cùng nghiêm túc bảo Nhạc Nhạc tôi chuẩn bị cho cậu cái này tốt lắm Lạc Vi Nhã ôm đống tranh Trương Hữu Nhạc đeo tai nghe vặn vẹo cơ thể vẻ mặt tiêu hồn mỗi người đều có việc bận vô cùng! Lâm Bình Bình về chỗ ngồi, bất đắc dĩ nằm bò ra bàn.

“Hai người cãi nhau?” Cuối cùng Lạc Vi Nhã nhịn không nổi, dè dặt mở miệng hỏi cậu.

Đòe mòe thế mà dám hỏi thẳng luôn! Cái đám còn lại trong văn phòng nhao nhao tự ti! Nhất trí tỏ vẻ cô nàng này mới là đàn ông • đích thực!

Cãi nhau gì đó… Chắc là không sao đâu ha. Lâm Bình Bình ỉu xìu lắc đầu.

Gần đây không hiểu sao cảm thấy bầu không khí giữa hai người rất kì lạ, tuy hai người vẫn ở cùng nhau, vẫn cùng đi mua đồ nấu cơm, nhưng lại thiếu mất vài lần cãi nhau, thậm chí…

Hắn đã một tuần không đụng vào mình rồi đó nha nha nha nha nha nha! Tuy mỗi đêm hai người vẫn ngủ chung giường, nhưng thế mà ngay cả hôn chúc ngủ ngon cũng không có! Miễn bàn trước đây có hơn nửa số lần hôn môi đều do cưỡng ép gì gì… Mới đầu còn mừng thầm, nhưng vài ngày sau liền lạnh nhạt đúng là không khoa học! Tiểu Bạch Liên vô cùng ủy khuất, sao lúc mình bắt đầu thích thì hắn đột nhiên lạnh lùng như thế chứ! Quá đáng hu hu hu!

“Cho nên thực ra cậu muốn làm sinh nhật cho ảnh? Nhưng Hồ tổng không nói ra?” Lạc Vi Nhã truy hỏi đến cùng.

Lâm Bình Bình vô lực rầm rì, gián tiếp thừa nhận.

Nhóm đồng nghiệp trong văn phòng lập tức thả lỏng, vì dựa theo lời vừa rồi tám chín phần là… Hồ tổng cố tình chỉnh cậu ta nha nha nha! Người trong cuộc u mê người ngoài cuộc thanh tỉnh gì đó, cả đáo nhao nhao rớt nước mắt cá sấu đồng tình với cúc hoa của Tiểu Bạch Liên!!

Lúc tan tầm, Hồ Vân Phi vẫn đứng dưới lầu như cũ, Lâm Bình Bình ngồi ở ghế phó lái, trong lòng ngũ vị tạp trần! Hồi trước lo lắng sợ hắn đột nhiên nhào qua, giờ biến thành buồn bực vì sao hắn không làm gì… Hu hu hu mình sa đọa mất rồi!

“Trong nhà còn đồ ăn, làm chút mì ăn nhé?” Tuy chỉ là thăm dò, nhưng giọng Hồ Vân Phi nhất định là ra lệnh!

“À… Hay là đi xem phim đi?” Lâm Bình Bình rụt rè mời hắn, “Đang có phim Hollywood mới.”

“Không đi.” Hồ Vân Phi khởi động xe, “Mệt, về sớm nghỉ ngơi.”

“A.” Lâm Bình Bình thức thời ngậm miệng, cúi đầu.

Hồ tổng thoáng nhìn vẻ mặt cậu, khóe miệng không đổi dường như hơi nhếch lên, đáng tiếc Tiểu Bạch Liên đang chuyên tâm hối hận, cho nên không thấy được!

Sau khi về Hồ Vân Phi mở máy tính tiếp tục làm việc, bữa tối cũng do Lâm Bình Bình nấu mì rồi mang vào thư phòng giúp.

“Cảm ơn.” Hồ Vân Phi không rời mắt khỏi màn hình, vừa lật báo cáo vừa ăn.

“Dạo này công việc bận rộn ha.” Lâm Bình Bình đứng bên cạnh nói.

Hồ Vân Phi cầm điện thoại lên, “Mike, chuẩn bị một chút quảng cáo của đối thủ trên báo mấy kì trước, sáng mai mở cuộc họp.”

Lần nữa bị ngó lơ làm Tiểu Bạch Liên vô cùng ủy khuất, tự giác rời khỏi thư phòng.

“Tiểu Niên.” Lâm Bình Bình trốn trong toilet, buồn bực gọi điện.

“Sao vậy?” Lưu Tiểu Niên đang cho nai con ăn cùng Tim.

“…” Đề tài này nói ra rất mất mặt, Lâm Bình Bình há mỏ nửa ngày mới gom được dũng khí nói ra, “Tôi cảm thấy dạo này ảnh bắt đầu chán ghét tôi.”

“Cậu nói Hồ tổng?” Lưu Tiểu Niên cầm củ cà rốt đưa cho Tim, “Không có đâu, ảnh rất thích cậu.”

“Dạo này ảnh đối xử với tôi vô cùng lạnh nhạt!!” Lâm Bình Bình ngồi trên bồn cầu, cảm thấy vô cùng đáng thương!

“Chắc do ảnh mệt mỏi quá thôi, cuối năm luôn nhiều việc, cậu phải dành thời gian chăm sóc ảnh.” Tuy không có kinh nghiệm yêu đương nhiều, nhưng là tay viết ngôn tình Lưu Tiểu Niên hiển nhiên siêu hơn Tiểu Bạch Liên nhiều!

“Nhưng mà ảnh không thèm để ý tôi.” Yêu nghiệt vô cùng hờn tủi.

“Vậy cậu phải chủ động để ý ảnh nha.” Lưu Tiểu Niên kiên nhẫn đề nghị, đúng là chụy iêm tri kỷ!

Sau khi cúp máy, yêu nghiệt cắn ngón tay hạ quyết tâm, kiểu gì cũng phải đánh cuộc một phen!

Vì thế ban đêm, Lâm Bình Bình điên cuồng tắm giặt, lại dùng nửa tiếng thoa kem dưỡng, xác định từng tấc da nhẵn mịn mới choàng áo tắm vào phòng ngủ!

Nhưng mà Hồ tổng chẳng thèm liếc mắt nhìn một cái, sau khi buông sách xuống đi ra tủ quần áo, lấy một bộ đồ ngủ vào nhà tắm!

Hu hu hu! Tiểu Bạch Liên bị đả kích! Mình chủ động câu dẫn thế mà lại không có tác dụng! Cậu đứng trước gương cảm thấy rất đau! Đúng là hỗn độn trong gió!

Tốc độ tắm rửa của Hồ tổng luôn rất nhanh, sau mười phút hắn bước ra khỏi phòng tắm, thấy Lâm Bình Bình đã nằm trên giường, cổ áo tắm phanh ra, giống như đang chờ mình xé mở.

Sau đó… Hồ tổng liên nhào zô? Đương nhiên không phải! Bởi vì hắn là âm • hiểm • tà • mị công!

“Ngủ đi.” Hồ Vân Phi xốc chăn tiến vào, tiện tay tắt đèn.

Cứ thế mà ngủ? Lâm Bình Bình cắn môi, quyết tâm nhỏ giọng nói, “Em lạnh.”

Trong bóng đêm, âm thanh điềm đạm đáng yêu mị hoặc của yêu nghiệt khiến người yêu thương, hô hấp của Hồ tổng cứng lại, cơ thể phản ứng trước đại não, xoay người hung hăng ôm người vào lòng.

Trở lại lồng ngực ấm áp lại rắn chắc của người yêu, Tiểu Bạch Liên cảm thấy vô cùng hạnh phúc! Vì thế ra sức ôm chặt hắn.

Thực ra Hồ tổng đã bình tĩnh lại, hắn ảo não vì mình không kiềm chế được nhưng… thực ra là mình đã sớm không nhịn nổi nữa! Mấy ngày nay cố tình ra vẻ thờ ơ cậu, nhưng chỉ có trời mới biết chịu dày vò nhiều hơn tuyệt đối là hắn! Vì thế hắn siết chặt cánh tay, hận không thể khảm người trong lồng ngực mình!

Sau đó hắn cảm thấy thân thể trong lòng hơi run rẩy, rồi… Ngực hình như dính chút ẩm ướt.

“Khóc?” Hắn nhỏ giọng hỏi.

“Mấy ngày này anh không để ý em.” Giọng Lâm Bình Bình rất nhỏ rất ủy khuất.

“Ngốc.” Hồ Vân Phi vỗ vỗ lưng cậu, “Không có việc gì.”

Lâm Bình Bình khóc khỏe hơn, không có việc gì sao không để ý em!

Hồ Vân Phi xoay người đè lên cậu, từng chút từng chút hôn lên nước mắt cậu, bắt đầu hối hận vì đã lạnh lùng với cậu.

Thực ra mục đích của mình rất đơn giản, chỉ muốn ép cậu hiểu rõ tình cảm này, không giữ thói quen sợ hãi né tránh mà thôi. Giờ hình như có hiệu quả, nhưng thấy cậu khóc như vậy chắc chắn là có đau lòng.

Nụ hôn nóng bỏng lại ôn nhu rải trên mặt, Lâm Bình Bình ôm lấy cổ hắn, lần đầu trong đời làm ra tư thế mời chào.

Hồ tổng đương nhiên không khách khí cũng không định khách khí càng không cần thiết phải khách khí, sau khi lột sạch tiểu yêu nghiệt trực tiếp bôi dầu bôi trơn, ngay cả bước mở rộng cơ bản cũng bỏ qua.

Nhưng dù là vậy, Lâm Bình Bình vẫn cảm thấy vô cùng… thỏa mãn! Chỉ cần nghĩ đến trong lòng người kia là mình cũng đã hạnh phúc đến run rẩy.

Trong bóng tối tiếng thở dốc pha lẫn tiếng rên rỉ trầm thấp, cuồng dã lại mạnh mẽ. Lửa tình giống như đại dương mênh mông, cuốn hai người lên tận đỉnh. Lâm Bình Bình hai tay vô lực khoác lên vai hắn, thân thể bị va chạm kịch liệt, không biết là đau đớn hay thoải mái, bị động tiếp nhận, nhưng dù thế nào cũng không muốn thả hắn đi.

Cuối cùng trong giây phút phun trào, Hồ Vân Phi lưu luyến, xấu xa nằm xấp lên người cậu không chịu rời đi.

“Nặng muốn chết.” Lâm Bình Bình đẩy hắn.

“Thêm một lúc đi.” Hồ Vân Phi ôm lấy thắt lưng cậu, “Mệt quá, vợ để anh nghỉ một chút, rồi ôm em đi tắm.”

Em cũng mệt chết rồi. Lâm Bình Bình xoa xoa đầu hắn, trong lòng ấm áp.

Vợ gì đó… Mới không cao hứng đâu!

o(≧v≦)o

Chapter
1 Chương 1: Người vợ này thật tốt!
2 Chương 2: Đại cẩu huyết của tiểu thẳng nam~
3 Chương 3: Cậu ấy là bạn trai Cố tổng
4 Chương 4: Đậu xanh rau má không giới hạn
5 Chương 5: Rau hẹ hạt thông có thể tráng dương
6 Chương 6: Kế giả say không khả dụng
7 Chương 7: Đậu xanh rau má cư nhiên không phát hiện ra
8 Chương 8: Một con sứa đập chai
9 Chương 9: Hình như hơi thông suốt rồi
10 Chương 10: Mi mới là kẻ bật bông!
11 Chương 11: Cá viên chiên gợi cảm
12 Chương 12: Ngủ cùng với anh zai!
13 Chương 13: Anh giai mạnh mẽ số một rất cô đơn đó~
14 Chương 14: Hoa sen nhỏ hỗn độn trong gió
15 Chương 15: Xây dựng một bầu không khí toẹt vời ông mặt giời nào~
16 Chương 16: Em với anh zai cùng nhau ngủ~
17 Chương 17: Mùa xuân về với trái tim của em zai rồi~
18 Chương 18: Đặc biệt đặc biệt méo có tiền đồ~
19 Chương 19: Tên bán thuốc giả gian trá không có lương tâm!
20 Chương 20: Thiệt là muốn cùng ảnh ăn cháo lưỡi nha~
21 Chương 21: Cố tổng ngay lập tức kinh sợ
22 Chương 22: Tổng tài trà trộn vào đám độc giả
23 Chương 23: Đậu má, thổ phỉ thiệt đáng sợ
24 Chương 24: Không thể tin quảng cáo trên TV!
25 Chương 25: Cùng nhau đi dạo, xem phim
26 Chương 26: Hồ đồ nối tiếp hồ đồ
27 Chương 27: Hồ tổng tà mị chính trực điên cuồng
28 Chương 28: Em zai cảm thấy lo lắng
29 Chương 29: Nụ hôn đầu tiên chẳng tuyệt vời chút nào
30 Chương 30: Thân thiết hơn với vợ yêu
31 Chương 31: Em zai thiệt là tuyệt zời
32 Chương 32: Đùi gà thay mặt cho tấm lòng anh
33 Chương 33: Anh zai cảm thấy rất buồn bực
34 Chương 34: Đây là đoạn tình trường gập ghềnh
35 Chương 35: Anh zai em zai thiệt phấn khích
36 Chương 36: Thần tình yêu đúng là tiểu yêu tinh
37 Chương 37: Hữu duyên ngàn dặm phao ôn tuyền (Có duyên ngàn dặm ngâm suối nước nóng)
38 Chương 38: Suối nước nóng thiệt đáng sợ
39 Chương 39: Hoa sen trắng nở lần hai
40 Chương 40: Thực ra em zai rất đáng tin cậy
41 Chương 41: Em zai nửa đêm gặp người yêu
42 Chương 42: Trò chơi trái đất rung chuyển
43 Chương 43: Có người ra vẻ nghiêm túc
44 Chương 44: Cuối cùng thì anh zai cũng thổ lộ
45 Chương 45: Khi tiểu 0 không đạt tiêu chuẩn
46 Chương 46: Người yêu đầu tiên thiệt hung tàn
47 Chương 47: Đã ngâu lại còn giả tạo
48 Chương 48: Hồ tổng vừa khí phách lại uy vũ
49 Chương 49: Từng bước tiếp cận
50 Chương 50: Nương nương đứng cười giữa đường
51 Chương 51: Người vui kẻ buồn
52 Chương 52: Em zai cảm thấy thiệt cơ khát
53 Chương 53: Bác sĩ phúc hắc thiệt gian ác
54 Chương 54: Đánh đuổi tra nam thay nhân vật chính vào đi
55 Chương 55: Hồ tổng đúng là một công chất lượng tốt
56 Chương 56: Rốt cuộc em zai cũng chống lầy
57 Chương 57: Áo may ô của Cố tổng thiệt toẹt zời
58 Chương 58: Từn êu ôn nhu có tiến triển
59 Chương 59: Ba ba giỏi vô cùng luôn nà
60 Chương 60: Con dâu hiền lành ngốc manh
61 Chương 61: Bác sĩ Lục thấp thỏm hồi hộp
62 Chương 62: Trong văn phòng thiệt nhộn nhạo
63 Chương 63: Cố tổng trên bản tin giải trí
64 Chương 64: Thực ra come out rất đơn giản
65 Chương 65: Em zai say rượu thiệt đáng sợ
66 Chương 66: Chung sống hữu hảo rất quan trọng
67 Chương 67: Kẻ vui người 囧
68 Chương 68: Rốt cuộc là ai gọi điện thoại
69 Chương 69: Đời người thiệt trùng hợp
70 Chương 70: Bác sĩ Lục dán sai nhãn
71 Chương 71: Tổng giám đốc ăn sạch Tiểu Bạch Liên
72 Chương 72: Loại chuyện này không khoa học
73 Chương 73: Thân nhau làm bạn cùng nắm tay
74 Chương 74: Đêm Giáng sinh ngọt ngào ấm áp
75 Chương 75: Anh zai say rượu làm càn
76 Chương 76: Thật ra rất rất yêu em
77 Chương 77: Cuộc sống là một vở kịch đầy máu chó
78 Chương 78: Thần vận mệnh rất mạnh đó
79 Chương 79: Cố ba ba là ảnh đế!
80 Chương 80: Diễn trò nhất định phải chuyên nghiệp!
81 Chương 81: Nương nương đột nhiên té xỉu!
82 Chương 82: Các đồng nghiệp trong công ty rất đáng yêu
83 Chương 83: Cuộc sống thật sự rất tốt đẹp
84 Chương 84: Hồ Tổng cầu hôn thực bi hài
85 Chương 85: Xem như là cầu hôn thành công!
86 Chương 86: Đệ đệ thực sự không hay ho
87 Chương 87: Phấn hồng manh manh thực hạnh phúc
88 Chương 88: Phiên ngoại : Tiểu pet moe thích tạc mao
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Người vợ này thật tốt!
2
Chương 2: Đại cẩu huyết của tiểu thẳng nam~
3
Chương 3: Cậu ấy là bạn trai Cố tổng
4
Chương 4: Đậu xanh rau má không giới hạn
5
Chương 5: Rau hẹ hạt thông có thể tráng dương
6
Chương 6: Kế giả say không khả dụng
7
Chương 7: Đậu xanh rau má cư nhiên không phát hiện ra
8
Chương 8: Một con sứa đập chai
9
Chương 9: Hình như hơi thông suốt rồi
10
Chương 10: Mi mới là kẻ bật bông!
11
Chương 11: Cá viên chiên gợi cảm
12
Chương 12: Ngủ cùng với anh zai!
13
Chương 13: Anh giai mạnh mẽ số một rất cô đơn đó~
14
Chương 14: Hoa sen nhỏ hỗn độn trong gió
15
Chương 15: Xây dựng một bầu không khí toẹt vời ông mặt giời nào~
16
Chương 16: Em với anh zai cùng nhau ngủ~
17
Chương 17: Mùa xuân về với trái tim của em zai rồi~
18
Chương 18: Đặc biệt đặc biệt méo có tiền đồ~
19
Chương 19: Tên bán thuốc giả gian trá không có lương tâm!
20
Chương 20: Thiệt là muốn cùng ảnh ăn cháo lưỡi nha~
21
Chương 21: Cố tổng ngay lập tức kinh sợ
22
Chương 22: Tổng tài trà trộn vào đám độc giả
23
Chương 23: Đậu má, thổ phỉ thiệt đáng sợ
24
Chương 24: Không thể tin quảng cáo trên TV!
25
Chương 25: Cùng nhau đi dạo, xem phim
26
Chương 26: Hồ đồ nối tiếp hồ đồ
27
Chương 27: Hồ tổng tà mị chính trực điên cuồng
28
Chương 28: Em zai cảm thấy lo lắng
29
Chương 29: Nụ hôn đầu tiên chẳng tuyệt vời chút nào
30
Chương 30: Thân thiết hơn với vợ yêu
31
Chương 31: Em zai thiệt là tuyệt zời
32
Chương 32: Đùi gà thay mặt cho tấm lòng anh
33
Chương 33: Anh zai cảm thấy rất buồn bực
34
Chương 34: Đây là đoạn tình trường gập ghềnh
35
Chương 35: Anh zai em zai thiệt phấn khích
36
Chương 36: Thần tình yêu đúng là tiểu yêu tinh
37
Chương 37: Hữu duyên ngàn dặm phao ôn tuyền (Có duyên ngàn dặm ngâm suối nước nóng)
38
Chương 38: Suối nước nóng thiệt đáng sợ
39
Chương 39: Hoa sen trắng nở lần hai
40
Chương 40: Thực ra em zai rất đáng tin cậy
41
Chương 41: Em zai nửa đêm gặp người yêu
42
Chương 42: Trò chơi trái đất rung chuyển
43
Chương 43: Có người ra vẻ nghiêm túc
44
Chương 44: Cuối cùng thì anh zai cũng thổ lộ
45
Chương 45: Khi tiểu 0 không đạt tiêu chuẩn
46
Chương 46: Người yêu đầu tiên thiệt hung tàn
47
Chương 47: Đã ngâu lại còn giả tạo
48
Chương 48: Hồ tổng vừa khí phách lại uy vũ
49
Chương 49: Từng bước tiếp cận
50
Chương 50: Nương nương đứng cười giữa đường
51
Chương 51: Người vui kẻ buồn
52
Chương 52: Em zai cảm thấy thiệt cơ khát
53
Chương 53: Bác sĩ phúc hắc thiệt gian ác
54
Chương 54: Đánh đuổi tra nam thay nhân vật chính vào đi
55
Chương 55: Hồ tổng đúng là một công chất lượng tốt
56
Chương 56: Rốt cuộc em zai cũng chống lầy
57
Chương 57: Áo may ô của Cố tổng thiệt toẹt zời
58
Chương 58: Từn êu ôn nhu có tiến triển
59
Chương 59: Ba ba giỏi vô cùng luôn nà
60
Chương 60: Con dâu hiền lành ngốc manh
61
Chương 61: Bác sĩ Lục thấp thỏm hồi hộp
62
Chương 62: Trong văn phòng thiệt nhộn nhạo
63
Chương 63: Cố tổng trên bản tin giải trí
64
Chương 64: Thực ra come out rất đơn giản
65
Chương 65: Em zai say rượu thiệt đáng sợ
66
Chương 66: Chung sống hữu hảo rất quan trọng
67
Chương 67: Kẻ vui người 囧
68
Chương 68: Rốt cuộc là ai gọi điện thoại
69
Chương 69: Đời người thiệt trùng hợp
70
Chương 70: Bác sĩ Lục dán sai nhãn
71
Chương 71: Tổng giám đốc ăn sạch Tiểu Bạch Liên
72
Chương 72: Loại chuyện này không khoa học
73
Chương 73: Thân nhau làm bạn cùng nắm tay
74
Chương 74: Đêm Giáng sinh ngọt ngào ấm áp
75
Chương 75: Anh zai say rượu làm càn
76
Chương 76: Thật ra rất rất yêu em
77
Chương 77: Cuộc sống là một vở kịch đầy máu chó
78
Chương 78: Thần vận mệnh rất mạnh đó
79
Chương 79: Cố ba ba là ảnh đế!
80
Chương 80: Diễn trò nhất định phải chuyên nghiệp!
81
Chương 81: Nương nương đột nhiên té xỉu!
82
Chương 82: Các đồng nghiệp trong công ty rất đáng yêu
83
Chương 83: Cuộc sống thật sự rất tốt đẹp
84
Chương 84: Hồ Tổng cầu hôn thực bi hài
85
Chương 85: Xem như là cầu hôn thành công!
86
Chương 86: Đệ đệ thực sự không hay ho
87
Chương 87: Phấn hồng manh manh thực hạnh phúc
88
Chương 88: Phiên ngoại : Tiểu pet moe thích tạc mao