Chương 70: Bác sĩ Lục dán sai nhãn

“Cậu sao rồi? Giờ có nhớ được gì không?” Diệp Thanh hỏi cậu.

“Ừm, đã mười mấy năm rồi.” Lưu Tiểu Niên rất uể oải, “Hơn nữa có lẽ tôi vĩnh viễn không thể nhớ lại được, ngay cả bác sĩ cũng nói vậy.”

Tuy như bây giờ cũng tốt lắm, nhưng đời người thiếu mất gần mười năm, ít nhiều gì cũng sẽ thấy tiếc nuối.

“Vậy sao cậu tìm được Cố tiên sinh?” Diệp Thanh tò mò.

“Là con trai của bác Cố tìm được tôi.” Lưu Tiểu Niên rót thêm trà cho hắn, “Anh ấy nói năm đó sau khi gia đình tôi gặp tai nạn, anh ấy và bác Cố vẫn luôn tìm tôi, nhưng vì lúc đó trẻ bị bỏ rơi thì nhiều, hệ thống tin tức của các cô nhi viện lại không hoàn thiện, hơn nữa tôi còn bị tai nạn mất trí nhớ nên mãi không tìm được tôi; mãi cho đến khoảng thời gian vừa rồi anh ấy mới tình cờ nghe được một chút tin tức, vì thế đến cô nhi viện tìm được tôi.”

“Cố Khải?” Diệp Thanh hỏi.

“Sao cậu biết?” Lưu Tiểu Niên giật mình.

“Hay xem web kinh tế tài chính trong nước, nên tôi biết vài chuyện.” Diệp Thanh cười cười, “Cậu nói anh ấy tìm cậu mười mấy năm?”

“Ừ, anh ấy nói hồi bé chúng tôi là bạn tốt.” Tuy Lưu Tiểu Niên có thiện cảm với hắn, nhưng cũng không não tàn đến độ vừa gặp mặt đã công khai quan hệ của mình và Cố Khải, cho nên trả lời rất mơ hồ.

Nhưng Diệp Thanh không nể mặt cậu, thở ra một câu hỏi khiến người ta ngạc nhiên, “Cậu là người đồng tính?”

Lưu Tiểu Niên suýt phun sữa, “Hả?” Sao hắn hắn hắn biết được tính hướng gì đó đâu có viết trên mặt hay tại mình vừa nhìn đã nhận ra là một tiểu 0 cô đơn lạnh lẽo hả mình vẫn rất ngay thẳng mà! Liếc mắt nhìn ra gì đó tuyệt đối không có khoa học!

“Trên mạng chỗ nào cũng có tin đồn, tôi không muốn biết cũng khó.” Diệp Thanh buồn cười nhìn cậu, “Cậu đừng căng thẳng.”

“Cậu sẽ không đi bán tin tức cho phóng viên chứ?” Lưu Tiểu Niên cẩn thận hỏi.

Diệp Thanh lắc đầu, “Tôi chưa nhàm chán đến mức đó.”

“Ừm ừm, vậy là tốt rồi.” Lưu Tiểu Niên nuốt nước bọt, “Chúng ta đổi đề tài đi ví dụ như chuyện hồi nhỏ hoặc mấy năm sau khi cậu được đón đi sống thế nào hay là thời tiết hôm nay rất đẹp ha ha ha ha… Muốn uống nước trái cây nữa không?”

Diệp Thanh vui vẻ, “Sao cậu vẫn giống hồi bé vậy, lúc căng thẳng sẽ nói linh tinh không ngừng?”

Lưu Tiểu Niên nhìn trời, thầm nghĩ ai bảo cậu không có việc gì lại nhắc đến Cố Khải…..

Diệp Thanh cười lắc đầu, rất biết điều đổi chủ để.

Nói chuyện với một người mất trí nhớ, hơn nữa mình còn là người đã cùng trả qua quá khứ tất nhiên sẽ trở thành vô cùng thần bí lại thân thiết, vì thế chiều hôm nay, hai người ngồi trong phòng khách hàn huyên thật lâu. Mãi đến buổi tối lúc ba Cố quay về, Diệp Thanh mới lưu luyến chào tạm biệt.

“Nói chuyện gì lâu vậy?” Ba Cố hỏi.

“Cậu ấy nói rất nhiều chuyện của bọn cháu hồi trước.” Ánh mắt Lưu Tiểu Niên sáng ngời.

“A Khải cũng có thể kể rất nhiều chuyện hồi đó cho cháu.” Ba Cố nhấn mạnh, “Bác cũng thế.”

“Không giống mà.” Lưu Tiểu Niên cười tít mắt, “Cậu ấy là bạn tốt của cháu lúc còn ở cô nhi viện.”

“Hôm nay có gọi điện với A Khải không?” Ba Cố cảm thấy hơi không ổn, nói chuyện với đàn ông lạ đến đêm gì đó còn chưa tính, thế mà khi nhắc đến hắn lại còn liếc mắt, sự chú ý này không tốt!

“Không ạ, anh ấy nhắn tin bảo không vội, muốn cháu nghỉ ngơi sớm.” Lưu Tiểu Niên mang thức ăn khuya ra, “Đây là chè táo đỏ, cháu đi ngủ trước mọi người ngủ ngon!”

“Anh ngủ ngon.” Tim ghé vào bàn ăn chảy nước miếng với chén canh.

……

“Ngoan, con có thấy anh tốt không?” Ba ba nghiêm túc ôm lấy con trai bé bỏng của mình.

“Tốt!” Tim ra sức gật đầu, tốt mới nấu chè!

“Bề ngoài thế nào?” Ba ba tiếp tục hỏi.

“Xinh đẹp!” Tim niết mặt mình, “Xinh như hoa!” Đúng vậy đây là do lần trước Cố Hi sang Mỹ nhạy nhóc! Vô cùng có phong cách phương Đông!

“Tính tình tốt không?” Ba ba lo lắng.

“Tốt!” Tim mút ngón tay, rất ao ướng mong ngóng nhìn bát chè.

“Nếu cho con chọn anh, con sẽ chon ai?” Ba hỏi.

“Anh mới!” Tim nhanh chóng chọn luôn! Anh lớn chơi không vui, anh nhỡ hay niết mặt mình, anh bé không chơi cùng mình, chỉ có anh mới kể chuyện cổ tích cho mình! Còn chơi xếp gỗ cùng mình! Còn nấu canh rất ngon! Còn không ngại mình béo! Tốt hơn cả ba và anh!

Nhỏ như vậy mà cũng bị hấp dẫn nha! Ba ba hỗn độn trong gió vì ông cảm thấy con dâu mình quá được hoan nghênh! Nhất định là trai gái đều thích, già trẻ đều ham! Mà mấu chốt là thời gian này, con của ông thế mà vẫn đang vội vàng làm việc! Điên cuồng làm việc gì đó rất dễ xuất hiện mâu thuẫn nội bộ nha! Chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra!

Ba ba móc di động ra, gọi điện cho con trai nhỏ nhà mình! Đúng vậy ông định vòng vo với em zai một chút!

“Ba.” Cố Hi nhanh chóng nhấc máy, vô cùng nhu thuận.

“Anh con đâu?” Ba ba đi thẳng vào vấn đề.

Em zai mất hứng, “Ba nhớ anh sao lại gọi điện cho con!”

“Ai bảo.” Ba Cố nghiêm túc, “Ba không nhớ anh con chút nào.”

“Vậy sao vừa mới gọi đã hỏi ảnh!” Giọng điệu em zai sắc bén, không để lại mặt mũi cho ông ba nhà mình!

“Con tin ba đi.” Ba ba vô cùng nghiêm túc.”

“Con mới không thèm tin ba!” Em zai vô cùng ngạo kiều! Cậu nghĩ sau đó ba mình nhất định phải hiền từ nói vài câu như kiểu ‘Ba không thương anh con chút nào’ ‘Anh con thực ra là nhặt được trong bãi rác’ ‘Anh con lạnh lùng như thế, ba không thích nó, ba chỉ thích Tiểu Hi đáng yêu nhu thuận thôi’, để thỏa mãn tâm hư vinh của mình một chút, cho nên vô cùng chờ mong!

Nhưng ba cậu không phối hợp chút nào, không những không an ủi, ngược lại còn nói trắng ra, “Con không tin thì thôi, anh con giờ đang vội việc gì?”

Em zai khóc lóc kể lể, “Sao lại như thế, ít nhất ba phải quanh co một chút chứ!”

“Nói nhanh!” Ba ba lãnh khốc vô tình ra lệnh.

Em zai cảm thấy mình bị thương rồi, cậu vừa nghẹn ngào vừa gào thét, “Làm kiểm kê cuối năm như mọi khi mà! Không phải ba chưa từng làm việc công ty! Năm đó khi ba còn trẻ cũng như vậy! Vội vội vàng vàng! Còn không về nhà ăn cơm!”

“Vậy sao còn không nấu canh mang đến công ty cho anh!” Ba ba gầm thét.

Em zai ủy khuất vô cùng, “Con cũng bận nhiều việc.”

“Con thì bận cái gì.” Ba ba khinh thường.

“Cuối năm con có tuần triển lãm nghệ thuật.” Em zai nhấn mạnh.

“Ngoan, triển lãm xong rồi phải nấu canh cho anh.” Ba ba lại oánh trúng trái tim mỏng manh dễ vỡ của em zai! Sau đó ông cúp máy!

Nếu con lớn bận như vậy, mình đành phải giải quyết chuyện này giúp con thôi!

Ba ba cảm thấy mình đang gánh vác trách nhiệm to nhớn!

Cùng lúc đó, em zai ngồi trong phòng tranh nước mắt đầy mặt! Với tư cách là một nghệ thuật gia thanh tân, mình thế mà lại có người cha như vầy! Anh cậu chỉ kiếm nhiều tiền hơn thôi mà! Hơn nữa mình cũng kiếm ra tiền! Chẳng qua mình khinh thường làm bạn với đồng tiền thôi! Em zai kiêu ngạo ưỡn ưỡn ngực nhỏ! Trực tiếp bỏ qua chuyện anh và ba đầu tư cho phòng trưng bày này!

“Tiểu Hi.” Anh zai đột nhiên gọi điện đến.

“Hừ!” Em zai không vui.

“Hừ cái gì, tối nay làm chút đồ ăn đưa đến công ty.” Anh zai ho khan.

“Anh lại bị cảm?” Em zai sửng sốt.

“Tối hôm qua ngủ ở công ty, bị cảm.” Giọng Cố Khải khàn khàn, “Không ăn nổi cơm hộp nữa. Tùy tiện làm mấy thứ cho anh.”

Em zai cúp máy, vèo cái bay về phía siêu thị! Mua gà rồi mua rau xanh xong mua nấm mua lạp xưởng, còn thêm một hộp trứng chim! Xách giỏ không có chút khí chất nghệ thuật gia nào sất!

Còn một củ cải cuối cùng trên kệ, em zai định nấu canh củ cải nấm tuyết giúp nhuận hầu, nhưng mà không may em zai còn chưa kịp cầm lên, củ cải đã bị một bác gái nhặt mất!

……

Em zai ủy khuất nhìn bác gái, “Bác có thể tặng củ cải cho con không?”

“Không được!” Bác gái từ chối luôn và ngay.

Không được cũng phải được! Em zai trong lòng rít gào sau đó chớp chớp đôi mắt ánh lên vẻ đáng thương, “Nhưng cháu rất cần cây củ cải đó.”

“Tôi cũng rất cần.” Bác gái rất cương quyết, “Con tôi hôm nay về nhà, nó thích ăn canh sườn củ cải.”

“Chúng ta mỗi người một nửa.” Em zai nhượng bộ một bước, “Bác xem củ cải lớn như vậy, con bác một mình ăn không hết.”

“Con tôi ăn nhiều.” Bác gái vô cùng lãnh diễm, đẩy xe đi.

Sao lại như thế! Em zai nóng nảy! Anh zai thưn êu của cậu mỗi khi cảm mạo phải uống canh củ cải! Cổ họng mới mau khỏi! Mắt thấy bác gái đã đi xa, em zai động não, chạy như bay đến giật lại củ cải, hơn nữa cười lạnh một chút.

Bác gái giật mình, “Cậu làm cái gì?”

Em zai xắn tay áo lên, lộ ra hình xăm cuồng dã trên cánh tay!

Bác gái rõ ràng bị dọa một chút!

Em zai giả vờ gọi điện, vừa nói chân vừa run, “Nè, chị dâu, đại ca muốn ăn củ cải em mua được rồi. Ăn xong canh củ cải nấm tuyết, chúng ta nhất định phải đi đập nát nhà thằng nhãi đó!”

Bác gái quyết đoán đẩy xe đi.

Na na! Kỹ xảo gì đó càng tinh xảo càng tốt! Em zai vô cùng say mê bản thân, đặt cây củ cải thắng lợi vào giỏ! Thuận tiện hỏi cô gái bán xúc xích hỏi quầy khăn ướt, lấy khăn ướt lau hình xăm trên tay —— Thằng nhóc đáng ghét con ông chủ hiệu sách gần nhà mỗi lần ăn kẹo cao su xong đều dán giấy lên tay mình vô cùng vô cùng ảnh hưởng đến khí chất tiểu thanh tân của mình!

Bác gái trong lòng còn sợ hãi, vừa mua đồ vừa gọi điện cho con mình, “Triển Phong à, ban nãy mẹ ở siêu thị gặp một đứa thần kinh, lại giống xã hội đen nữa.”

“Mẹ không sao chứ?” Bác sĩ Lục giật mình.

“Mẹ không sao, nhưng mà củ cải bị nó tranh mất rồi.” Bác gái tiếc nuối, “Còn định nấu cho Triển Vũ canh sườn củ cải.”

“Mẹ về nhà đi.” Bác sĩ Lục căn dặn, “Củ cải nấu canh cho Triển Vũ con sẽ mang đến, con tăng ca có thể tối mới về.”

“Được rồi.” Bác gái cúp máy, ngẩng đầu vừa vặn nhìn thấy em zai, vì thế hai người sửng sốt!

Em zai phản ứng vô cùng mau lẹ, nhanh chóng mode on hình ảnh ngâu xi kia, tư thế đi đường vô cùng cuồng dã, anh mắt tràn ngập khinh thường và tà nịnh! Còn tiện tay cầm một quả dứa lên ước lượng.

Mẹ Lục quả nhiên bị dọa! Xã hội đen gì đó thiệt đáng sợ mà, ban ngày ban mặt dám hung hăng càn quấy!

Đại công cáo thành, em zai vui vẻ chạy về giúp anh zai làm bữa tối, lái xe đưa đến công ty.

“Đêm nay về nhà không?” Anh zai vừa ăn vừa hỏi.

Em zai xấu hổ lắc đầu.

“Sao em có thể đến nhà người ta ở!” Anh zai bất mãn.

Bác sĩ Lục có phải người khác đâu! Ảnh là chồng em! Em zai vô cùng kiêu ngạo.

Nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của em zai, anh zai đành phải cảm khái một chút bát nước hắt đi gì đó… Trong lòng hơi chua xót! Nhưng em zai vô cùng không có lương tâm, vẫn kiên định về nhà bác sĩ Lục, vừa dọn phòng vừa chờ người trong lòng về, cuối cùng còn thay áo ngủ mới! Lộ ra bả vai khêu gợi và đùi non mịn!

Đòe mòe hình như cái quần này rất đắt, còn là hàng limited, nếu ảnh xé… Em zai cảm thấy mình sẽ rất đau lòng! Hay là lột luôn? Em zai phấn khích ảo tưởng một chút chính mình trần trụi nằm trên bàn cơm, vô cùng xấu hổ mời chủ nhân nhấm nháp gì đó… Nhưng mà bàn ăn lạnh lắm nha! Nhớ tới ký ức kinh hoàng đêm đầu tiên khổ bức, em zai quyết đoán lắc đầu! Hơn nữa còn bắt đầu hối hận vì không xem nhiều tiểu thuyết của chị dâu, không hay đọc sách gì đó thiệt đáng hận!

Cố Hi nằm trên sofa thở dài một lúc đã đến mười giờ, sao ảnh còn chưa về nữa! Cơ thể trẻ trung tràn đầy sức sống lại không được yêu thương, quả thực là phí của! Em zai cảm thán, sau đó hai ba nhát tự lột đồ, chỉ giữ lại một cái quần lót chữ T!

Dáng người thiệt đẹp! Em zai mặt dày tự khen, sau đó nhắm mắt lại, ảo tưởng mình đang bị bác sĩ Lục khi dễ! Nhìn bề ngoài của em zai thanh tân như vậy thôi, thực ra đang cất giấu một tâm hồn khẩu vị nặng! Tình tiết bị bác sĩ Lục dùng cà vạt trói lại trong bệnh viện hung hăng chiếm lấy gì đó không cần quá toẹt zời đâu! Em zai vừa suy nghĩ đến nhập thần vừa với tay vào nắm hym nhỏ trong quần lót!

“Ừm…” Em zai nhẹ nhàng cắn môi dưới, thiệt thích bác sĩ Lục mà, ngay cả lúc ảo tưởng trong đầu đều là mặt người ta!

“Tiểu yêu tinh, muốn hả?” Trong ảo tưởng bác sĩ Lục đang tươi cười tà mị, tay cầm roi da!

Tiếng hít thở của em zai rõ ràng dồn dập, động tác tay cũng nhanh hơn.

“Không ngờ Tiểu Hi của anh không ngoan như vậy.” Bác sĩ Lục hung hăng nắm cằm cậu, “Không có sự cho phép của anh, ai cho em tự sờ mình, hả?”

Thân thể em zai run lên, một tay nắm chặt đệm.

“Xem ra phải dạy dỗ em một chút.” Ánh mắt bác sĩ Lục đột biến, roi da mang theo tiếng gió đột nhiên hạ xuống.

Em zai say sưa rên rỉ ra tiếng, sau đó… Cửa phòng khách đột nhiên mở ra!

Lục Triển Phong cầm chìa khóa, khiếp sợ nhìn Cố Hi trên ghế sofa!

Em zai rõ ràng cũng bị sợ, ngay cả bé Hi nho nhỏ cũng bị sợ đến rũ xuống —— Ban nãy nó còn vô cùng có tinh thần đó biết không!

“Anh về rồi.” Sau một lúc yên lặng, em zai run rẩy hỏi hắn.

“Hình như anh về hơi sớm?” Bác sĩ Lục khóa cửa lại, nhịn cười ôm người trên ghế sofa vào lòng.

“… Em không làm gì hết!” Em zai quyết đoán lắc đầu.

“Phải không?” Khóe miệng Lục Triển Phong giương lên, nhẹ nhàng ấn lên nơi giữa hai chân cậu.

Sau đó em zai phát hiện tay mình vẫn đang ở trong quần lót!

Lục Triển Phong cười như không cười, muốn nhìn cậu giải quyết sao.

Tim em zai đập bình bịch, dù sao cũng bị thấy rồi, không bằng thẳng thắn phô ra luôn! Vì thế… Cậu cuồng dã đè bác sĩ Lục! Cưỡi trên bụng hắn, cảm thấy mình vô cùng uy vũ!

Lục Triển Phong giữ thắt lưng cậu, điều chỉnh tư thế dễ chịu hơn, sau đó nhắm mắt lại, áo sơ mi cúc cài cúc không rộng mở, đường cong xinh đẹp như ẩn như hiện!

Đúng là yêu nghiệt mà!!!! Em zai trong lòng rít gào, sao có thể mê người như thế chứ! Là một tiểu 1 tinh khiết, như thế này rất không khoa học có biết không!!!!

“Tiếp tục đi.” Giọng Lục Triển Phong khàn khàn.

Phải là anh tiếp tục mới đúng! Em zai vừa bĩu môi oán thầm, vừa hưng trí bừng bừng cởi thắt lưng da của hắn.

Khóe miệng Lục Triển Phong giương lên, hưởng thụ cách phục vụ ngốc ngốc lại nhiệt tình này.

Có thể kiếm được người yêu như vậy, còn mong gì hơn…

Em zai lột sạch mình, sau đó cẩn thận ngồi xuống, nhưng dù sao cúc hoa nhỏ rất non nớt, cậu cảm thấy độ khó vô cùng cao, vì thế do dự muốn rút lui.

“Ngoan, thả lỏng.” Lục Triển Phong nắm lấy eo nhỏ của cậu, hơi dùng sức ấn cậu xuống, vào được một chút, em zai lập tức cảm thấy mặt sau có xu hướng nứt ra!

“Bảo bối thật chặt.” Lục Triển Phong thoải mái thở ra.

Bảo bối gì đó là phiến tình nhất! Em zai bị giọng nói khàn trầm lại từ tính mê hoặc đến quay cuồng, đòe mòe nứt ra đã là cái quéo gì! Vì thế cậu quyết tâm, dùng sức ngồi xuống!

Dựa theo tiểu thuyết tiểu thụ lẽ ra phải thích đến nghẹt thở, nhưng trên thực tế phải là mịa nóa đau đến hít thở không thông có biết không! Em zai hai mắt rưng rưng toàn thân thoát lực, oanh liệt đổ ầm vào ngực Lục Triển Phong, trong lòng có hơn một vạn con thảo nê mã ầm ầm chạy qua!

Đòe mòe ông muốn chửi thề… Em zai ỉu xìu rên rỉ.

“Rất yêu em.” Lục Triển Phong nhẹ nhàng vuốt ve cổ cậu, ôn nhu hôn môi.

Đòe mòe! Trong lòng em zai mềm mại theo, sủng nịch công gì đó có cần ôn nhu như vầy không! Cho nên tuy cúc hoa nhỏ đã đau đến chịu không nổi, em zai vẫn kiên cường ngồi dậy, chậm rãi đong đưa vòng eo lấy lòng hắn. Khóe miệng Lục Triển Phong vẫn giương lên, tay phải khi nhẹ khi mạnh âu yếm cậu, nhưng không cho cậu thoải mái thực sự.

Tư thế này không thoải mái, huống hồ đau đớn pha lẫn sắc dục, dày vò không chịu nổi, chỉ ngắn ngủi hai phút, Cố Hi đã cảm thấy mình không chống đỡ được, vì thế cầu xin nhìn hắn, muốn lên giường.

“Tiếp tục.” Lục Triển Phong vỗ vỗ chân cậu.

“Chồng.” Em zai vô cùng ủy khuất ghé vào ngực hắn, “Em biết sai rồi.”

“Sai chỗ nào?” Lục Triển Phong khẽ vuốt lưng cậu.

“Không nên không mặc quần áo nằm trên sofa, sẽ bị cảm lạnh.” Em zai nghẹn ngào.

“Còn gì nữa?” Giọng Lục Triển Phong ôn nhu.

“Không nên tự mình làm thế, phải đợi chồng về.” Em zai ôm chặt hắn, “Em không dám nữa ô ô ô……”

“Là em tự nói nhé.” Bác sĩ Lục hôn lỗ tai cậu, “Lần sau anh bắt gặp nữa thì sao?”

“Sẽ ngoan ngoãn chịu phạt.” Em zai chôn mặt trong ngực hắn, lỗ lai đỏ bừng.

Bác sĩ Lục hài lòng ô cậu, ngồi dậy.

“A!” Cố Hi bất ngờ không kịp đề phòng kêu một tiếng, ảnh ảnh ảnh thứ kia còn đang ở trong… Ô ô ô tự dưng ngồi lên đau quá!

“Ngoan, lần này chịu phạt.” Lục Triển Phong ôm cậu đứng lên, đè xuống giường trong phòng ngủ, “Sau đó, thưởng cho em vì ngoan ngoãn nhận sai.”

Em zai hai mắt ngấn lệ, cảm thấy bác sĩ ôn nhu của mình bị hắc hóa, chẳng lẽ ảnh cứ thế mà biến đen? Em zai chóng hết cả mặt, cảm thấy mình câu được một công phúc hắc • quỷ súc • lãnh khốc dán mác ôn nhu • săn sóc • sủng nịch!

Ô ô ô tui muốn quay zề! Em zai vừa khóc vừa say sưa ôm chặt Lục Triển Phong!

“Giờ thoải mái chưa?” Lục Triển Phong khẽ cười.

Hai đùi em zai gắt gao cuốn lấy thắt lưng hắn, rên rỉ theo từng đợt đụng chạm của hắn, sau đó bi ai phát hiện dù là quỷ súc phúc hắc, mình vẫn thích mê thích mệt nha….

Chẳng lẽ mình là tiểu tiện thụ trong truyền thuyết?

Em zai nước mắt đầy mặt! Chuyện này chắc chắn không phải sự thật! Tui là phong độ thụ!

Trận hoan ái này rất lâu, em zai bị khi dễ cả người vô lực, cuối cùng đành phải duỗi thẳng tứ chi nằm trên giường, để bác sĩ Lục miệng đối miệng tiếp nước.

Nước truyền vào khoang miệng tiếp theo là nụ hôn nồng nhiệt của người yêu, em zai thoải mái lầm bầm.

“Mệt lắm không?” Sau khi Lục Triển Phong mớm nước xong, săn sóc kéo cậu vào lòng.

“Em rất yêu anh.” Em zai ngây ngốc nói.

“Anh cũng yêu em.” Lục Triển Phong ôm chặt cậu.

“Ừm, vậy bao giờ đưa em đi gặp bác gái?” Em zai hỏi.

“Sao đột nhiên nghĩ ra chuyện này?” Lục Triển Phong hơi bất ngờ.

“Em zai hơi xấu hổ nghĩ, vì em vô cùng muốn kết hôn với anh nha! Cho nên phải đi gặp phụ huynh sớm một chút!

“Chờ tháng sau anh về, anh sẽ đưa em đi gặp mẹ.” Lục Triển Phong hôn hôn trán cậu.

A? Em zai ngẩng đầu nhìn hắn, “Cái gì mà một tháng sau về?”

“Vốn mai mới định nói em biết.” Đáy mắt Lục Triển Phong có chút không muốn, “Anh phải đi công tác, một tháng.”

“A?” Em zai buồn bực, “Em phải làm sao?”

“Em ở nhà chờ anh.” Lục Triển Phong bật cười.

“Em đi cùng được không?” Em zai rất chờ mong, “Tự túc!”

“Không được.” Lục Triển Phong từ chối luôn.

“Vậy anh phải đi đâu?” Em zai đáng thương hề hề.

“Không thể nói.” Lục Triển Phong bất đắc dĩ.

“Vì sao vậy!” Em zai mất hứng!

“Lần này do cơ quan yêu cầu, điều bọn anh đi soạn đề thi, trong thời gian đó không thể liên lạc với ai.” Lục Triển Phong hôn nhẹ cậu, “Ngoan, châm chước cho anh một chút được không?”

“Cho nên cả di động anh cũng không được mang theo?” Em zai khóc ròng.

Lục Triển Phong thở dài, sau đó…. Gật đầu.

Đôi mắt nhỏ của em zai lập tức ai oán! Cậu cảm thấy mình bị tàn nhẫn lãnh khốc lại tuyệt tình từ bỏ!

“Tiểu Hi nghe lời.” Lục Triển Phong dỗ cậu.

“Vậy anh phải mua quà tặng em!” Em zai lầm bầm tranh thủ đòi phúc lợi.

“Ừ.”

“Muốn mười thứ!” Được voi đòi ma mút.

“Ừ.”

“Phải đắt tiền!” Ngày càng trắng trợn.

“Ừ.”

“Còn phải vô cùng vô cùng to!” Cố tình gây sự!

“Ừ.”

“Muốn mua cả mũ giáp cho em!” Ánh mắt sáng long lanh!

“… Ừ.”

“Còn muốn mặc quần lót ra ngoài như siêu nhân!” Vô cùng chờ mong!

“…..”

“Sao anh không ‘Ừ’? Em muốn hai bộ, chúng ta mặc đồ tình nhân… Ô! Anh làm gì…. Đau quá vừa mới làm xong… Tay đang làm gì…. Anh hoang dâm vô độ… A nhanh quá không có khoa học ô ô ô… Nhẹ thôi nhẹ thôi… Ngao ngao……….”

“Bảo bối, khen anh một chút.”

“Ừ…”

Chapter
1 Chương 1: Người vợ này thật tốt!
2 Chương 2: Đại cẩu huyết của tiểu thẳng nam~
3 Chương 3: Cậu ấy là bạn trai Cố tổng
4 Chương 4: Đậu xanh rau má không giới hạn
5 Chương 5: Rau hẹ hạt thông có thể tráng dương
6 Chương 6: Kế giả say không khả dụng
7 Chương 7: Đậu xanh rau má cư nhiên không phát hiện ra
8 Chương 8: Một con sứa đập chai
9 Chương 9: Hình như hơi thông suốt rồi
10 Chương 10: Mi mới là kẻ bật bông!
11 Chương 11: Cá viên chiên gợi cảm
12 Chương 12: Ngủ cùng với anh zai!
13 Chương 13: Anh giai mạnh mẽ số một rất cô đơn đó~
14 Chương 14: Hoa sen nhỏ hỗn độn trong gió
15 Chương 15: Xây dựng một bầu không khí toẹt vời ông mặt giời nào~
16 Chương 16: Em với anh zai cùng nhau ngủ~
17 Chương 17: Mùa xuân về với trái tim của em zai rồi~
18 Chương 18: Đặc biệt đặc biệt méo có tiền đồ~
19 Chương 19: Tên bán thuốc giả gian trá không có lương tâm!
20 Chương 20: Thiệt là muốn cùng ảnh ăn cháo lưỡi nha~
21 Chương 21: Cố tổng ngay lập tức kinh sợ
22 Chương 22: Tổng tài trà trộn vào đám độc giả
23 Chương 23: Đậu má, thổ phỉ thiệt đáng sợ
24 Chương 24: Không thể tin quảng cáo trên TV!
25 Chương 25: Cùng nhau đi dạo, xem phim
26 Chương 26: Hồ đồ nối tiếp hồ đồ
27 Chương 27: Hồ tổng tà mị chính trực điên cuồng
28 Chương 28: Em zai cảm thấy lo lắng
29 Chương 29: Nụ hôn đầu tiên chẳng tuyệt vời chút nào
30 Chương 30: Thân thiết hơn với vợ yêu
31 Chương 31: Em zai thiệt là tuyệt zời
32 Chương 32: Đùi gà thay mặt cho tấm lòng anh
33 Chương 33: Anh zai cảm thấy rất buồn bực
34 Chương 34: Đây là đoạn tình trường gập ghềnh
35 Chương 35: Anh zai em zai thiệt phấn khích
36 Chương 36: Thần tình yêu đúng là tiểu yêu tinh
37 Chương 37: Hữu duyên ngàn dặm phao ôn tuyền (Có duyên ngàn dặm ngâm suối nước nóng)
38 Chương 38: Suối nước nóng thiệt đáng sợ
39 Chương 39: Hoa sen trắng nở lần hai
40 Chương 40: Thực ra em zai rất đáng tin cậy
41 Chương 41: Em zai nửa đêm gặp người yêu
42 Chương 42: Trò chơi trái đất rung chuyển
43 Chương 43: Có người ra vẻ nghiêm túc
44 Chương 44: Cuối cùng thì anh zai cũng thổ lộ
45 Chương 45: Khi tiểu 0 không đạt tiêu chuẩn
46 Chương 46: Người yêu đầu tiên thiệt hung tàn
47 Chương 47: Đã ngâu lại còn giả tạo
48 Chương 48: Hồ tổng vừa khí phách lại uy vũ
49 Chương 49: Từng bước tiếp cận
50 Chương 50: Nương nương đứng cười giữa đường
51 Chương 51: Người vui kẻ buồn
52 Chương 52: Em zai cảm thấy thiệt cơ khát
53 Chương 53: Bác sĩ phúc hắc thiệt gian ác
54 Chương 54: Đánh đuổi tra nam thay nhân vật chính vào đi
55 Chương 55: Hồ tổng đúng là một công chất lượng tốt
56 Chương 56: Rốt cuộc em zai cũng chống lầy
57 Chương 57: Áo may ô của Cố tổng thiệt toẹt zời
58 Chương 58: Từn êu ôn nhu có tiến triển
59 Chương 59: Ba ba giỏi vô cùng luôn nà
60 Chương 60: Con dâu hiền lành ngốc manh
61 Chương 61: Bác sĩ Lục thấp thỏm hồi hộp
62 Chương 62: Trong văn phòng thiệt nhộn nhạo
63 Chương 63: Cố tổng trên bản tin giải trí
64 Chương 64: Thực ra come out rất đơn giản
65 Chương 65: Em zai say rượu thiệt đáng sợ
66 Chương 66: Chung sống hữu hảo rất quan trọng
67 Chương 67: Kẻ vui người 囧
68 Chương 68: Rốt cuộc là ai gọi điện thoại
69 Chương 69: Đời người thiệt trùng hợp
70 Chương 70: Bác sĩ Lục dán sai nhãn
71 Chương 71: Tổng giám đốc ăn sạch Tiểu Bạch Liên
72 Chương 72: Loại chuyện này không khoa học
73 Chương 73: Thân nhau làm bạn cùng nắm tay
74 Chương 74: Đêm Giáng sinh ngọt ngào ấm áp
75 Chương 75: Anh zai say rượu làm càn
76 Chương 76: Thật ra rất rất yêu em
77 Chương 77: Cuộc sống là một vở kịch đầy máu chó
78 Chương 78: Thần vận mệnh rất mạnh đó
79 Chương 79: Cố ba ba là ảnh đế!
80 Chương 80: Diễn trò nhất định phải chuyên nghiệp!
81 Chương 81: Nương nương đột nhiên té xỉu!
82 Chương 82: Các đồng nghiệp trong công ty rất đáng yêu
83 Chương 83: Cuộc sống thật sự rất tốt đẹp
84 Chương 84: Hồ Tổng cầu hôn thực bi hài
85 Chương 85: Xem như là cầu hôn thành công!
86 Chương 86: Đệ đệ thực sự không hay ho
87 Chương 87: Phấn hồng manh manh thực hạnh phúc
88 Chương 88: Phiên ngoại : Tiểu pet moe thích tạc mao
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Người vợ này thật tốt!
2
Chương 2: Đại cẩu huyết của tiểu thẳng nam~
3
Chương 3: Cậu ấy là bạn trai Cố tổng
4
Chương 4: Đậu xanh rau má không giới hạn
5
Chương 5: Rau hẹ hạt thông có thể tráng dương
6
Chương 6: Kế giả say không khả dụng
7
Chương 7: Đậu xanh rau má cư nhiên không phát hiện ra
8
Chương 8: Một con sứa đập chai
9
Chương 9: Hình như hơi thông suốt rồi
10
Chương 10: Mi mới là kẻ bật bông!
11
Chương 11: Cá viên chiên gợi cảm
12
Chương 12: Ngủ cùng với anh zai!
13
Chương 13: Anh giai mạnh mẽ số một rất cô đơn đó~
14
Chương 14: Hoa sen nhỏ hỗn độn trong gió
15
Chương 15: Xây dựng một bầu không khí toẹt vời ông mặt giời nào~
16
Chương 16: Em với anh zai cùng nhau ngủ~
17
Chương 17: Mùa xuân về với trái tim của em zai rồi~
18
Chương 18: Đặc biệt đặc biệt méo có tiền đồ~
19
Chương 19: Tên bán thuốc giả gian trá không có lương tâm!
20
Chương 20: Thiệt là muốn cùng ảnh ăn cháo lưỡi nha~
21
Chương 21: Cố tổng ngay lập tức kinh sợ
22
Chương 22: Tổng tài trà trộn vào đám độc giả
23
Chương 23: Đậu má, thổ phỉ thiệt đáng sợ
24
Chương 24: Không thể tin quảng cáo trên TV!
25
Chương 25: Cùng nhau đi dạo, xem phim
26
Chương 26: Hồ đồ nối tiếp hồ đồ
27
Chương 27: Hồ tổng tà mị chính trực điên cuồng
28
Chương 28: Em zai cảm thấy lo lắng
29
Chương 29: Nụ hôn đầu tiên chẳng tuyệt vời chút nào
30
Chương 30: Thân thiết hơn với vợ yêu
31
Chương 31: Em zai thiệt là tuyệt zời
32
Chương 32: Đùi gà thay mặt cho tấm lòng anh
33
Chương 33: Anh zai cảm thấy rất buồn bực
34
Chương 34: Đây là đoạn tình trường gập ghềnh
35
Chương 35: Anh zai em zai thiệt phấn khích
36
Chương 36: Thần tình yêu đúng là tiểu yêu tinh
37
Chương 37: Hữu duyên ngàn dặm phao ôn tuyền (Có duyên ngàn dặm ngâm suối nước nóng)
38
Chương 38: Suối nước nóng thiệt đáng sợ
39
Chương 39: Hoa sen trắng nở lần hai
40
Chương 40: Thực ra em zai rất đáng tin cậy
41
Chương 41: Em zai nửa đêm gặp người yêu
42
Chương 42: Trò chơi trái đất rung chuyển
43
Chương 43: Có người ra vẻ nghiêm túc
44
Chương 44: Cuối cùng thì anh zai cũng thổ lộ
45
Chương 45: Khi tiểu 0 không đạt tiêu chuẩn
46
Chương 46: Người yêu đầu tiên thiệt hung tàn
47
Chương 47: Đã ngâu lại còn giả tạo
48
Chương 48: Hồ tổng vừa khí phách lại uy vũ
49
Chương 49: Từng bước tiếp cận
50
Chương 50: Nương nương đứng cười giữa đường
51
Chương 51: Người vui kẻ buồn
52
Chương 52: Em zai cảm thấy thiệt cơ khát
53
Chương 53: Bác sĩ phúc hắc thiệt gian ác
54
Chương 54: Đánh đuổi tra nam thay nhân vật chính vào đi
55
Chương 55: Hồ tổng đúng là một công chất lượng tốt
56
Chương 56: Rốt cuộc em zai cũng chống lầy
57
Chương 57: Áo may ô của Cố tổng thiệt toẹt zời
58
Chương 58: Từn êu ôn nhu có tiến triển
59
Chương 59: Ba ba giỏi vô cùng luôn nà
60
Chương 60: Con dâu hiền lành ngốc manh
61
Chương 61: Bác sĩ Lục thấp thỏm hồi hộp
62
Chương 62: Trong văn phòng thiệt nhộn nhạo
63
Chương 63: Cố tổng trên bản tin giải trí
64
Chương 64: Thực ra come out rất đơn giản
65
Chương 65: Em zai say rượu thiệt đáng sợ
66
Chương 66: Chung sống hữu hảo rất quan trọng
67
Chương 67: Kẻ vui người 囧
68
Chương 68: Rốt cuộc là ai gọi điện thoại
69
Chương 69: Đời người thiệt trùng hợp
70
Chương 70: Bác sĩ Lục dán sai nhãn
71
Chương 71: Tổng giám đốc ăn sạch Tiểu Bạch Liên
72
Chương 72: Loại chuyện này không khoa học
73
Chương 73: Thân nhau làm bạn cùng nắm tay
74
Chương 74: Đêm Giáng sinh ngọt ngào ấm áp
75
Chương 75: Anh zai say rượu làm càn
76
Chương 76: Thật ra rất rất yêu em
77
Chương 77: Cuộc sống là một vở kịch đầy máu chó
78
Chương 78: Thần vận mệnh rất mạnh đó
79
Chương 79: Cố ba ba là ảnh đế!
80
Chương 80: Diễn trò nhất định phải chuyên nghiệp!
81
Chương 81: Nương nương đột nhiên té xỉu!
82
Chương 82: Các đồng nghiệp trong công ty rất đáng yêu
83
Chương 83: Cuộc sống thật sự rất tốt đẹp
84
Chương 84: Hồ Tổng cầu hôn thực bi hài
85
Chương 85: Xem như là cầu hôn thành công!
86
Chương 86: Đệ đệ thực sự không hay ho
87
Chương 87: Phấn hồng manh manh thực hạnh phúc
88
Chương 88: Phiên ngoại : Tiểu pet moe thích tạc mao