Chương 727
“Tĩnh Nghi, nếu em còn nói như vậy nữa sẽ khiến chị cảm động đến phát khóc mất.” Giang Nguyệt chớp chớp mắt, trên mặt cô mang theo ý cười nhàn nhạt:
“Nhưng em không thể vì chị mà cả đời không kết hôn được.”
“Cho nên, chị cũng phải vì chúng ta, mà sống thật tốt.” Tĩnh Nghi đúng lúc bổ sung thêm một câu.
…
Buổi tối, Giang Nguyệt nhận được điện thoại của Ứng Thừa Kỳ, đây là điều cô đã dự đoán trước.
“Giang Nguyệt, cô hẳn là nên nói trước cho tôi một tiếng.” Đầu dây bên kia, giọng nói của đạo diễn Ứng không khỏi thở dài: “Bộ phim của chúng ta chỉ mới vừa hoàn thành.”
“Tôi biết, đạo diễn Ứng, tôi thật sự rất xin lỗi.” Giang Nguyệt lên tiếng xin lỗi: “Nếu ảnh hưởng đến doanh thu của phòng vé, thì tôi sẽ để cho người đại diện của tôi chịu trách nhiệm bồi thường tổn thất.”
Ứng Thừa Kỳ nói: “Không phải là vấn đề về doanh thu phòng vé. Bộ phim này tôi định lấy ra để đi giành giải thưởng, mấy lão già ở bên đánh giá giải thưởng kia cũng không phải là cô không biết, vốn dĩ rất khó hầu hạ.”
Lời sau anh ta cũng không nói hết, thế nhưng trong lòng Giang Nguyệt biết rất rõ.
Những người bên chuyên gia bình chọn giải thưởng ban đầu đều là những người có thâm niên, muốn gây ấn tượng với bọn họ đã không dễ dàng, còn phải cạnh tranh với những tác phẩm dự thi khác, hơn nữa còn có một số nhân tình thế cố, muốn đoạt giải sẽ càng khó khăn hơn.
Tính cả mấy lần trước đó, đây đã là lần thứ ba Ứng Thừa Kỳ mang tác phẩm đi tranh giải, đây cũng là lần anh ta nắm chắc nhất.
Kịch bản được Ứng Thừa Kỳ tỉ mỉ mài giũa, những diễn viên trong phim đều biểu hiện rất xuất sắc, việc đoạt giải vốn dĩ sẽ không thành vấn đề.
Thế nhưng anh ta thế nào cũng không nghĩ tới, nửa đường lại lại nhảy ra rối loạn lưỡng cực của Giang Nguyệt.
Mặc dù trong ngành cũng không có quy định rõ ràng, là diễn viên mắc bệnh tâm thần không được tham gia, nhưng trong lòng mọi người đều có những quan niệm và suy nghĩ riêng, sẽ khiến cho những người khác đeo một cái kính màu đối với diễn xuất của Giang Nguyệt.
Cô là nữ chính của bộ phim “Tú Nương”, và cũng là nhân vật chính xuyên suốt bộ phim.
Đột nhiên công khai bản thân bị bệnh tâm thần, điều này chắc chắn sẽ làm giảm đáng kể điểm số của giải thưởng.
Giải thưởng này cho dù có hay không, đều sẽ bị người ta chỉ trích.
Các tác phẩm gây tranh cãi, nếu muốn tiếp tục giành giải thưởng, thì cơ hội gần như là bằng không.
“Tôi thật sự rất xin lỗi, đạo diễn Ứng.” Giang Nguyệt nhẹ giọng nói: “Là tôi huỷ hoại tác phẩm đắc ý nhất của anh, là tôi không tốt.”
“Quên đi, hiện tại chuyện đã xảy ra rồi, nói những thứ này cũng vô dụng.” Ứng Thừa Kỳ thở dài: “Hiện tại tôi chỉ có thể tranh thủ nghĩ ra một số biện pháp để lọt vào danh sách ở vòng chung kết, còn về sau thì cứ nhìn ý trời vậy.”
Anh ta nói xong, lại rất kỳ quái hỏi: “Giang Nguyệt, lúc trước rõ ràng không phải cô nói cho tôi biết, cô muốn lấy ảnh hậu sao? Cô đã có cái tâm tư này, cô phải là nên rõ ràng…”
Cô phải là nên rõ ràng, công khai bệnh tình của bản thân có ảnh hưởng tiêu cực như thế nào đối với một nữ diễn viên.
Tác phẩm không giành được giải thưởng, cô cũng không có khả năng có thể giành được ảnh hậu.
Nghe được câu nói của đạo diễn trong điện thoại, Giang Nguyệt nhắm mắt lại thật chặt, cô gần như thì thào mà nói:
Updated 1149 Episodes