Chương 167: Thế Nào Là Công Bằng?

Cười lạnh một tiếng có chút đắng chát, Diệp Khắc Linh từ tốn kể

“Vào mười hai năm về trước, tại trấn Lạc Ngôn cũng không phải có tam đại gia tộc như hiện nay mà là có đến tứ đại gia tộc cùng nhau chung sống, bao gồm Diệp, Lôi, Ngọc và Hoàng”

“Bốn gia tộc này, bởi vì tranh giành lượng tài nguyên có hạn mà ở cả ngoài sáng lẫn trong tối, đấu đá với nhau không ngừng. Bất quá, sức mạnh của tứ đại gia tộc khi đó đều gần như là tương đương nhau, cho nên dù cho tranh đấu liên tục nhiều thập kỉ nhưng vẫn không thể tìm ra kẻ chiến thắng cuối cùng”

“Cho đến thời của đám Lôi Các, Hoàng Cực Lan, Ngọc Vô Cực, do biết rõ cứ tranh đấu như thế này thì không một gia tộc nào có thể phát triển đi lên, bốn vị tộc trưởng của tứ đại gia tộc đã đi đến hiệp định hòa bình, chấm dứt quá trình chém giết không hồi kết, mở ra một tương lai tươi sáng hơn cho cả tứ đại gia tộc”

“Thiết nghĩ, đã đạt được hiệp nghị hòa bình, tứ đại gia tộc sẽ cùng nhau chung sống trong hòa bình nhưng không!”

“Tại một đêm không trăng, không sao vào mười hai năm về trước, thừa lúc Diệp gia nơi lỏng phòng vệ ăn mừng năm mới cùng với tộc trưởng Diệp gia – Diệp Tử Minh bởi vì trong quá trình đột phá Võ Tướng gặp phải bất trắc mà thụ trọng thương, cả ba đại gia tộc còn lại, bao gồm Hoàng, Ngọc và Lôi đã bắt tay nhau mà cùng lúc tấn công Diệp gia”

“Thử hỏi, tộc trưởng trọng thương, phòng vệ nơi lỏng lại bị cả ba đại gia tộc có sức mạnh không kém cùng nhau tập kích, số phận của Diệp gia không nghĩ cũng biết, chính là máu chảy thành sông, trong vòng một đêm đã hoàn toàn bị diệt tộc”

“Mà ta, con gái út của tộc trưởng Diệp gia – Diệp Tử Minh, cũng chính là người duy nhất máy mắn trốn thoát nhờ ẩn nấp trong một ống cống nhỏ hẹp, sử dụng thi thể lạnh lẽo của mẹ ta để che chắn tầm mắt của đám người như lang như hổ kia”

“Các ngươi nghĩ thử xem, ta trả thù cho gia tộc của mình, trả thù cho cha mẹ của mình, trả thù cho trên dưới mấy trăm mạng người vô tội của Diệp gia là đúng hay sai?”

“Và ai mới thật sự là một tên rác rưởi?”

Phạm Liên Hoa cẩn thận nghe rõ toàn bộ câu chuyện của Diệp Khắc Linh, sắc mặt biến ảo như chong chóng, nàng vừa kinh ngạc, vừa tức giận và cũng vừa đau đớn thay cho Diệp Khắc Linh.

Mười hai năm về trước, nghĩa là khi ấy Linh tỷ chỉ mới là một cô bé sáu tuổi mà thôi, nàng thật không dám nghĩ, để có thể sống sót đến tận ngày hôm nay mà trả thù, Linh tỷ đã chịu phải chịu đựng đắng cay như thế nào?

Nằm một bên, Lôi Bân nghe Diệp Khắc Linh một mạch nói ra tất cả chân tướng năm xưa mà câm như hến, bởi vì những gì nàng nói ra, tất cả đều là sự thật, hắn có muốn lên tiếng phản bác cũng không được, sự việc này, người nắm lý cũng không phải là Lôi gia bọn hắn.

Bất quá, Lôi Bân vẫn không cam tâm, hắn chuyển ánh mắt ác liệt nhìn thằng vào Đăng Dương, lạnh giọng nói

“Coi như những gì nữ ma đầu này nói là chính xác thì cũng không thể giải thích cho hành động độc ác giết người không ghê tay của ngươi được. Ha ha, không lẽ bản thân ngươi cũng giống ả ta, cả gia tộc cũng bị Lôi gia chúng ta hủy diệt?”

“Ta còn không nhớ là có một Diệp gia thứ hai nữa đấy!”

Đăng Dương nheo mắt nhìn Lôi Bân, chỉ khoanh tay cười nhạt “Ngươi nói đúng, trường hợp của ta cũng không lớn lao và sâu xa như của nàng. Lôi gia các ngươi giết cũng chỉ là một người thân của ta là thôi”

Nghe Đăng Dương thừa nhận, Lôi Bân lập tức cười lên như điên như dại, cười đến nổi hắn không ngừng nôn ra máu

“Ha ha, Liên Hoa, nàng nghe thấy chưa. Lôi gia chúng ta giết cũng chỉ là một người thân của hắn thôi, oan có đầu, nợ có chủ, một mạng đổi một mạng, ấy vậy mà hắn lại thẳng tay tru sát tộc nhân Lôi gia của chúng ta như rôm như rạ không chút nương từ, không hề phân rõ đúng sai!”

“Trả thù đối với loại người như hắn chỉ là một cái cớ mà thôi, nàng không được để hắn lừa gạt, hắn thật sự chính là một tên ma đầu lấy giết chóc làm niềm vui đó!”

Nhìn Lôi Bân thét gào trong tuyệt vọng, ánh mắt Đăng Dương bất chợt lạnh xuống, âm thanh nói ra không khác chín vạn dặm dưới âm ti địa ngục

“Lấy giết chóc làm niềm vui? Ha ha, nực cười!”

“Không được may nắm như Lôi gia các ngươi có đến hàng trăm người, gia đình nho nhỏ của ta cũng chỉ có mỗi ta và ông nội ta thôi. Mặc dù ông chỉ là một lão ăn mày nghèo khó bẩn thỉu nhưng đối với ta, ông chính là người đã cứu vớt ta khỏi cổng địa ngục, là người khổ cực nuôi dưỡng ta khôn lớn, là tất cả đối với ta”

“Mà ngươi, Lôi gia các ngươi đã ra tay giết hại ông, các ngươi đã lạnh lùng cướp đi của ta tất cả! Vậy thì ta cũng sẽ đoạt đi tất cả của các ngươi, để các ngươi có thể tự thân thấu hiểu nổi đau mà ta đã phải chịu đựng!!!”

“Như thế đối với ta, mới gọi là công bằng!”

Nói rồi, Đăng Dương hơi thu lại ánh mắt, cười nhạt “Ta giải thích với ngươi như vậy là đủ nhiều rồi, ngươi cũng nên trả nợ lại cho ta”

Lời nói của Đăng Dương vừa hạ xuống, chỉ nghe ‘xoẹt’ một tiếng da thịt bị cắt đứt, Lôi Bân toan mở miệng, cố gắng phản bác lại thì đầu hắn bổng nhiên rời khỏi cổ, kéo theo một cột máu tươi lăn lông lốc đến dưới chân Đăng Dương.

Trên cái đầu ghê rợn, đôi mắt Lôi Bân vẫn trợn trừng mở to, ngập tràn sắc thái điên cuồng.

Trong không trung, một tia kiêm ý màu trắng có hình thù như một thanh tiểu kiếm uốn lượng một chút liền hướng Đăng Dương mà bay vụt đến với tốc độ nhanh như điện xẹt rồi dung nhập vào người hắn.

Tia kiếm ý này, không gì khác chính là Nhất Kiếm của Cửu Ảnh Kiếm Ý mà Đăng Dương mới luyện thành không lâu.

“A!!!”

Mà Phạm Liên Hoa đanh bần thần ở bên cạnh, đột ngột trông thấy cảnh tượng Lôi Bân máu chảy đầu rơi thì liền hét toán lên, sắc mặt trắng bệch một mảnh không chút huyết sắc, hình như đã bị sốc đến cực độ.

Vị hôn phu mà nàng luôn luôn ngưỡng mộ, một mực khắc cốt ghi tâm lại bị bằng hữu tốt nhất của nàng, thẳng tay chém giết không chút nương tình ngay trước ánh mắt của nàng, một kiếm xuất ra liền đầu bay khỏi cổ.

Ấy vậy mà, nàng lại không thể tìm ra bất cứ cớ gì để căm ghét hắn.

Từ cổ chí kim, hành động trả thù là không bao giờ sai? Diệp Khắc Linh muốn trả thù cho gia tộc, Đăng Dương thì trả thù cho cái chết của ông hắn, nàng có lý do gì để mà trách cứ bọn họ đây?

Đừng nói rằng Đăng Dương giết nhiều người là độc ác!

Nàng cũng có ông, cũng biết rõ vị trí của ông trong lòng nàng là nặng đến nhường nào, vậy cho nên nàng có thể phần nào thấu hiểu được nỗi đau của hắn. Nếu như chính bản thân nàng bị rơi vào hoàn cảnh đó, sợ rằng so với hắn, nàng sẽ còn độc ác hơn gấp nhiều lần!

Bất quá, cho dù có là như vậy, hình ảnh của Đăng Dương lẫn Diệp Khắc Linh trong lòng nàng đã không còn như xưa nữa.

Thử hỏi bất kỳ ai rơi vào hoàn cảnh như này, có thể bình tĩnh được sao?

Nhìn sắc mặt trắng bệch của Phạm Liên Hoa, Diệp Khắc Linh định tiến lên an ủi nhưng lập tức bị Đăng Dương cản lại

“Nàng ấy đang bị sốc tâm lý, lúc này, thế giới quan cùng nhân sinh quan quả nàng đang dần dần sụp đổ. Chúng ta không thể giúp gì đâu!” Đăng Dương khẽ lắc đầu, nói

“Đi thôi!”

“Đi?” Diệp Khắc Linh nhăn mày “Không lẽ cứ để nàng ở lại đây một mình?”

“Với tình thế này, chúng ta tiếp tục ở lại thì cũng chỉ làm cho nàng càng thêm khó xử mà thôi!” Đăng Dương điềm tĩnh nói, sau đó hắn hạ thấp âm thanh xuống chỉ đủ cho hai ngươi nghe, nói khẽ “Chúng ta chỉ cần theo dõi nàng ở xa xa là được”

Nghe vậy, Diệp Khắc Linh cũng cảm thấy có lý mà khẽ gật đầu, liền nhanh chóng cùng Đăng Dương rời đi.

Mà trước khi rời đi, Đăng Dương hơi nghĩ một chút rồi quyết định để lại đặt hộp quà mà hắn đã chuẩn bị từ mấy hôm trước, cẩn thận đặt xuống ngay cạnh Phạm Liên Hoa, chân thành cười nói

“Một món quà chia tay nho nhỏ mà thôi, nếu như không thích, nàng có thể vứt đi cũng được!”

Sau đó, hai người Đăng Dương cũng không nhấn nhá nữa mà đồng thời triển khai thân pháp lao vút đi, chưa đến mười giây thời gian đã mất hút thân ảnh trong trùng trùng tre xanh.

Đợi cho hai người Đăng Dương đã hoàn toàn rời đi rồi, Phạm Liên Hoa mới hơi cứng ngắc cử động con ngươi, khẽ nhìn đến hộp quà xinh xắn được đóng gói cẩn thận bên cạnh.

Tiếp tục cứ thế hơn nữa tiếng đồng hồ, Phạm Liên Hoa tựa như một bức tượng bất động mà nhìn chăm chú hộp quà kia, trong lòng nàng suy nghĩ điều gì, không một ai hay biết.

Cuối cùng, Phạm Liên Hoa chậm rãi đứng lên, thế nhưng lại mang cả hộp quà cùng với cái đầu đầy máu tươi của Lôi Bân lên, từng bước một đi về phía Liệt Diễm Chiến Mã nơi xa, bóng lưng nhỏ nhắn vừa cô đơn lại vừa thê lương.

Suốt cuộc đời của nàng về sau, sợ rằng sẽ không bao giờ quên được ngày hôm nay, ngày mà nàng biết được, như thế nào là đau đớn đến tận cùng.

Cùng lúc Phạm Liên Hoa rời đi, ở tại một nơi nào đó bên trong Vũ Trúc Lâm, Đăng Dương thông qua liên kết linh hồn với Hắc Ngục Xà, biết được toàn bộ hành động của nàng.

Thì ra, khi trên đường rời đi, Đăng Dương cũng vô cùng cẩn thận mà để lại Hắc Ngục Xà, sử dụng nó như một cái camera giám sát từ xa mà dõi theo Phạm Liên Hoa.

Đưa mắt nhìn qua Diệp Khắc Linh đang cực kỳ lo lắng bên cạnh, Đăng Dương khẽ nói “Nàng đã đi rồi, chúng ta cũng nên lên đường thôi”

“Được!” Diệp Khắc Linh không chút do dự liền gật đầu.

Như thế, hai nhóm người, một trước một sau, một trầm lặng, một lo lắng, trong yên lặng nối đuôi nhau rời khỏi Vũ Trúc Lâm, thẳng một đường trở về trấn Lạc Ngôn.

- ------------

Tối hôm đó, tại khu vực ngoại ô phía tây trấn Lạc Ngôn, Đăng Dương và Diệp Khắc Linh đứng trên một gốc đại thụ cao hơn 30 m, dõi ánh mắt lo lắng nhìn theo bóng dáng Phạm Liên Hoa đã an toàn thông qua cổng thành, tiến vào bên trong.

“Nàng đã thuận lợi vào trong trấn rồi, chung ta cũng có thể yên tâm!” Đăng Dương thở dài một hơi nhẹ nhỏm, cười khẽ nói

“Ừ! Bên trong đó, chỉ cần không muốn chết thì không có bất kỳ một kẻ nào dám khi dễ nàng. Cái danh Luyện Dược Sư cao cấp của ông nàng cũng đâu phải để trưng cho vui” Diệp Khắc Linh gật nhẹ cằm nhỏ, sau đó, ánh mắt bắt đầu hiện lên hàn sương lạnh buốt

“Ngươi định khi nào thì hành động?”

Nghe thế, Đăng Dương khẽ cong môi, nở nụ cười lạnh băng không chút cảm xúc “Ngay trong đêm nay luôn cho nóng, nàng xử lý hai nhà Hoàng - Ngọc, còn Lôi gia kia cứ để cho ta! Nàng làm được chứ?”

Ánh mắt Diệp Khắc Linh hiện rõ sự tự tin nồng đậm, cười lạnh nói “Nếu là một tháng trước thì không dám nói nhưng đến hiện nay, mặc kệ là Hoàng Cực Lan hay Ngọc Vô Cực, chỉ cần là một chọi một thì đừng hòng chống lại được ta”

Đăng Dương cũng cười “Xem ra đột phá đến Võ Sư trung cấp, những con bài chưa lật của nàng lại nhiều thêm một đống nhỉ?”

Diệp Khắc Linh có chút buồn cười liếc nhẹ mị nhãn qua Đăng Dương “Một đống thì không tới nhưng dăm ba cái thì vẫn dư thừa! Ngươi muốn thử một chút không?”

“Không!”

- ----------------------

Trong khi hai người Đăng Dương mưu tính kế hoạch báo thù thì tại một tửu lâu nổi tiếng nhất nhì trấn Lạc Ngôn - Lạc Lâu, Thái Chử đang vô cùng hưởng thụ uống rượu xem múa thì bổng nhiên, tâm thần bất giác run động.

“Chuyện gì?” Thái Chử kinh nghi bất định nói thầm, nhanh chóng từ trong ống tay áo lấy ra một quả cầu tủy tinh trong suốt, chình là viên Hồn Châu mà hắn lấy được từ Lôi gia.

Đem linh hồn lực khẽ đầu nhập vào trong Hồn Châu, cẩn thận kiểm tra một chút, ánh mắt Thái Chử lập tức hiện lên quang mang sắc lạnh

“Ha ha, không cần bản hồn sư động tay động chân, hai con chuột nhắt kia lại tự mình chui đầu vào bẫy”

“Quả là ý trời đã định, Thái Chử ta có muốn lười biếng cũng không được. Để xem nên bắt đầu từ tên nào trước nhỉ?”

Khẽ đắng đo một chút, Thái Chử nhết môi cười nhạt “Vậy thì chọn tên có linh hồn nhỏ yếu này đi, mong là hắn không để cho ta quá mức nhàm chán a!”

Chapter
1 Chương 1: Thảm Kịch Của Làng Ngốc Ngưu
2 Chương 2: Con Đường Tương Lai
3 Chương 3: Lão Ăn Mày Gặp Nạn
4 Chương 4: Lôi Bân
5 Chương 5: Ông Và Cháu
6 Chương 6: Di Vật
7 Chương 7: Thổ Trùng Và Ong Đất
8 Chương 8: Trận Chiến Đầu Tiên
9 Chương 9: Lôi Ong Tập Kích
10 Chương 10: Thần Ma Hệ Thống
11 Chương 11: Lôi Hiệp Sĩ
12 Chương 12: Chín Chỉ Số Cơ Bản
13 Chương 13: Đau!
14 Chương 14: Hành Trình Bắt Đầu
15 Chương 15: Chém Giết Linh Miêu
16 Chương 16: Cấp 1
17 Chương 17: Cửa Hàng Hệ Thống
18 Chương 18: Fn Five-seven
19 Chương 19: Lôi Đạo Công
20 Chương 20: Săn Quái Ở Núi Sơn Dương
21 Chương 21: Bạch Mộng Miêu
22 Chương 22: Quyết Đấu Bạch Mộng Miêu
23 Chương 23: Danh Hào Tân Binh
24 Chương 24: Hướng Tới Võ Thần Điện
25 Chương 25: Âm Mưu Trong Mỏ Khoáng
26 Chương 26: Uy Lực Của Fn Five-seven
27 Chương 27: Mật Tủy Giá Trị
28 Chương 28: Bạch Tuyết Kiếm
29 Chương 29: Võ Thần Điện
30 Chương 30: Phạm Liên Hoa
31 Chương 31: Kiểm Tra (1)
32 Chương 32: Kiểm Tra (2)
33 Chương 33: Kiểm Tra (3)
34 Chương 34: Kiểm Tra (4)
35 Chương 35: Thông Qua Sát Hạch
36 Chương 36: Thẻ Thân Phận, Huy Hiệu Võ Giả
37 Chương 37: Chiêu Mộ
38 Chương 38: Tiểu Đội Phong Long
39 Chương 39: Hồ Thiên Ba
40 Chương 40: Trấn Hồng Môn
41 Chương 41: Địa Đột Dã Trư
42 Chương 42: Bầy Tam Giác Mộc Ngưu
43 Chương 43: Khả Năng Mị Hoặc Của Cẩm Tú
44 Chương 44: Ảnh Lang
45 Chương 45: Độc Giác Thú
46 Chương 46: Chế Tạo Bẫy
47 Chương 47: Săn Độc Giác Thú
48 Chương 48: Thú Cưỡi
49 Chương 49: Hồng Lâu Kim Xá Thương Hội (1)
50 Chương 50: Hồng Lâu Kim Xá Thương Hội (2)
51 Chương 51: Huyết Sát Đấu Trường
52 Chương 52: Hắc Phong Tuyệt Sát
53 Chương 53: Nguyệt Ảnh
54 Chương 54: Triệu Dũng Mạnh Mẽ
55 Chương 55: Triệu Dũng Mạnh Mẽ (2)
56 Chương 56: Ghi Danh
57 Chương 57: Qủy Thương
58 Chương 58: Quỷ Kiếm
59 Chương 59: Tốc Độ Thủ Thắng
60 Chương 60: Về Trấn Lạc Ngôn
61 Chương 61: Bắt Đầu Trả Thù
62 Chương 62: Sảnh Đấu Trường
63 Chương 63: Thượng Đài Với Phạm Liên Hoa (1)
64 Chương 64: Thượng Đài Với Phạm Liên Hoa (2)
65 Chương 65: Thanh Lâu
66 Chương 66: Liên Tiếp Săn Mồi
67 Chương 67: Khoái Cảm Giết Chóc
68 Chương 68: Cách Khống Chế Sát Khí
69 Chương 69: Lôi Gia
70 Chương 70: Lôi Các
71 Chương 71: Cổ Đồ
72 Chương 72: Dãy Núi Bạch Long Vĩ
73 Chương 73: Thái Thản Cực Viên (1)
74 Chương 74: Thái Thản Cực Viên (2)
75 Chương 75: Ngũ Giác Mộc Ngưu
76 Chương 76: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (1)
77 Chương 77: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (2)
78 Chương 78: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (3)
79 Chương 79: Đòn Kết Hợp Cuối Cùng
80 Chương 80: Tiến Đến Di Tích
81 Chương 81: Bẫy Rập Trong Di Tích
82 Chương 82: Tiểu Đội Vương Tinh
83 Chương 83: Vào Trong
84 Chương 84: Tiếng Việt Trong Di Tích
85 Chương 85: Tầm Bảo
86 Chương 86: Địa Nguyên Binh
87 Chương 87: Bình Minh Và Hoàng Hôn
88 Chương 88: Đối Đầu
89 Chương 89: Chiến Bạch Nhãn
90 Chương 90: Thủ Đoạn Quỷ Dị
91 Chương 91: Hậu Chiêu
92 Chương 92: Tiếp Viện Trọng Tuấn
93 Chương 93: Hai Mặt Trận
94 Chương 94: Bại Lộ
95 Chương 95: Kết Thúc
96 Chương 96: Chiến Lợi Phẩm
97 Chương 97: Biến Cố
98 Chương 98: Chọn Lựa Võ Kỹ (1)
99 Chương 99: Chọn Lựa Võ Kỹ (2)
100 Chương 100: Dẫn Hồn Thuật
101 Chương 101: Luyện Hóa Địa Nguyên Binh
102 Chương 102: Đấu Giá Hội (1)
103 Chương 103: Đấu Giá Hội (2)
104 Chương 104: Đấu Giá Hội (3)
105 Chương 105: Cướp Đan
106 Chương 106: Một Đánh Một Đám (1)
107 Chương 107: Một Đánh Một Đám (2)
108 Chương 108: Chỉ Số Sát Lục
109 Chương 109: Trở Lại Huyết Sát Đấu Trường
110 Chương 110: Tôi Luyện
111 Chương 111: Chiến Triệu Dũng (1)
112 Chương 112: Chiến Triệu Dũng (2)
113 Chương 113: Lại Thêm Mớ Tiền
114 Chương 114: Nuốt Tinh Huyết
115 Chương 115: Thực Lực Đại Tăng
116 Chương 116: Bóng Ma
117 Chương 117: Lôi Phủ (1)
118 Chương 118: Lôi Phủ (2)
119 Chương 119: Độc Dược
120 Chương 120: Bách Dược Đường
121 Chương 121: Tuyệt Sắc Giai Nhân
122 Chương 122: Phạm Côn Bằng
123 Chương 123: Dạ Hành (1)
124 Chương 124: Dạ Hành (2)
125 Chương 125: Lôi Gia Đại Chiến (1)
126 Chương 126: Lôi Gia Đại Chiến (2)
127 Chương 127: Lôi Gia Đại Chiến (3)
128 Chương 128: Lôi Gia Đại Chiến (4)
129 Chương 129: Lôi Gia Đại Chiến Kết Thúc
130 Chương 130: Sau Đại Chiến
131 Chương 131: Võ Thần Điện Xuất Động
132 Chương 132: Vây Bắt Bóng Ma (1)
133 Chương 133: Vây Bắt Bóng Ma (2)
134 Chương 134: Vây Bắt Bóng Ma (3)
135 Chương 135: Vây Bắt Bóng Ma (4)
136 Chương 136: Mộng Hồng Trần (1)
137 Chương 137: Mộng Hồng Trần (2)
138 Chương 138: Đại Lao (1)
139 Chương 139: Đại Lao (2)
140 Chương 140: Ám Sát Lôi Các (1
141 Chương 141: Ám Sát Lôi Các (2)
142 Chương 142: Ám Sát Lôi Các (3)
143 Chương 143: Ám Sát Lôi Các (4)
144 Chương 144: Chạy ngay đi
145 Chương 145: Hoàng Cung Linh
146 Chương 146: Thế Bí
147 Chương 147: Hộp Quà Thần Bí
148 Chương 148: Thoát?
149 Chương 149: Âm Hồn Bất Tán
150 Chương 150: Một Đấu Ba
151 Chương 151: Gục Ngã
152 Chương 152: Nhà Tranh Đơn Sơ Trong Sơn Cốc
153 Chương 153: Kỹ Năng Giám Định Sơ Cấp
154 Chương 154: Song Đầu Hắc Tuyết Xà
155 Chương 155: Bạo Chiến
156 Chương 156: Địa Giai Sơ Cấp Võ Kỹ Bị Tàn Phá
157 Chương 157: Hệ Thống Linh Thú
158 Chương 158: Hắc Ngục Xà
159 Chương 159: Mang Hắc Ngục Xà Đi Luyện Cấp
160 Chương 160: Cửu Ảnh Kiếm Ý
161 Chương 161: Luyện Dược
162 Chương 162: Đan Thành
163 Chương 163: Xuân Độc
164 Chương 164: Hậu Quả Bất Ngờ
165 Chương 165: Võ Sư Trung Cấp
166 Chương 166: Ai Mới Là Rác Rưởi?
167 Chương 167: Thế Nào Là Công Bằng?
168 Chương 168: Lão Ăn Mày Vui Tính
169 Chương 169: Thái Chử
170 Chương 170: Bảo Khí - Hồn Châu
171 Chương 171: Hồn Sư
Chapter

Updated 171 Episodes

1
Chương 1: Thảm Kịch Của Làng Ngốc Ngưu
2
Chương 2: Con Đường Tương Lai
3
Chương 3: Lão Ăn Mày Gặp Nạn
4
Chương 4: Lôi Bân
5
Chương 5: Ông Và Cháu
6
Chương 6: Di Vật
7
Chương 7: Thổ Trùng Và Ong Đất
8
Chương 8: Trận Chiến Đầu Tiên
9
Chương 9: Lôi Ong Tập Kích
10
Chương 10: Thần Ma Hệ Thống
11
Chương 11: Lôi Hiệp Sĩ
12
Chương 12: Chín Chỉ Số Cơ Bản
13
Chương 13: Đau!
14
Chương 14: Hành Trình Bắt Đầu
15
Chương 15: Chém Giết Linh Miêu
16
Chương 16: Cấp 1
17
Chương 17: Cửa Hàng Hệ Thống
18
Chương 18: Fn Five-seven
19
Chương 19: Lôi Đạo Công
20
Chương 20: Săn Quái Ở Núi Sơn Dương
21
Chương 21: Bạch Mộng Miêu
22
Chương 22: Quyết Đấu Bạch Mộng Miêu
23
Chương 23: Danh Hào Tân Binh
24
Chương 24: Hướng Tới Võ Thần Điện
25
Chương 25: Âm Mưu Trong Mỏ Khoáng
26
Chương 26: Uy Lực Của Fn Five-seven
27
Chương 27: Mật Tủy Giá Trị
28
Chương 28: Bạch Tuyết Kiếm
29
Chương 29: Võ Thần Điện
30
Chương 30: Phạm Liên Hoa
31
Chương 31: Kiểm Tra (1)
32
Chương 32: Kiểm Tra (2)
33
Chương 33: Kiểm Tra (3)
34
Chương 34: Kiểm Tra (4)
35
Chương 35: Thông Qua Sát Hạch
36
Chương 36: Thẻ Thân Phận, Huy Hiệu Võ Giả
37
Chương 37: Chiêu Mộ
38
Chương 38: Tiểu Đội Phong Long
39
Chương 39: Hồ Thiên Ba
40
Chương 40: Trấn Hồng Môn
41
Chương 41: Địa Đột Dã Trư
42
Chương 42: Bầy Tam Giác Mộc Ngưu
43
Chương 43: Khả Năng Mị Hoặc Của Cẩm Tú
44
Chương 44: Ảnh Lang
45
Chương 45: Độc Giác Thú
46
Chương 46: Chế Tạo Bẫy
47
Chương 47: Săn Độc Giác Thú
48
Chương 48: Thú Cưỡi
49
Chương 49: Hồng Lâu Kim Xá Thương Hội (1)
50
Chương 50: Hồng Lâu Kim Xá Thương Hội (2)
51
Chương 51: Huyết Sát Đấu Trường
52
Chương 52: Hắc Phong Tuyệt Sát
53
Chương 53: Nguyệt Ảnh
54
Chương 54: Triệu Dũng Mạnh Mẽ
55
Chương 55: Triệu Dũng Mạnh Mẽ (2)
56
Chương 56: Ghi Danh
57
Chương 57: Qủy Thương
58
Chương 58: Quỷ Kiếm
59
Chương 59: Tốc Độ Thủ Thắng
60
Chương 60: Về Trấn Lạc Ngôn
61
Chương 61: Bắt Đầu Trả Thù
62
Chương 62: Sảnh Đấu Trường
63
Chương 63: Thượng Đài Với Phạm Liên Hoa (1)
64
Chương 64: Thượng Đài Với Phạm Liên Hoa (2)
65
Chương 65: Thanh Lâu
66
Chương 66: Liên Tiếp Săn Mồi
67
Chương 67: Khoái Cảm Giết Chóc
68
Chương 68: Cách Khống Chế Sát Khí
69
Chương 69: Lôi Gia
70
Chương 70: Lôi Các
71
Chương 71: Cổ Đồ
72
Chương 72: Dãy Núi Bạch Long Vĩ
73
Chương 73: Thái Thản Cực Viên (1)
74
Chương 74: Thái Thản Cực Viên (2)
75
Chương 75: Ngũ Giác Mộc Ngưu
76
Chương 76: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (1)
77
Chương 77: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (2)
78
Chương 78: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (3)
79
Chương 79: Đòn Kết Hợp Cuối Cùng
80
Chương 80: Tiến Đến Di Tích
81
Chương 81: Bẫy Rập Trong Di Tích
82
Chương 82: Tiểu Đội Vương Tinh
83
Chương 83: Vào Trong
84
Chương 84: Tiếng Việt Trong Di Tích
85
Chương 85: Tầm Bảo
86
Chương 86: Địa Nguyên Binh
87
Chương 87: Bình Minh Và Hoàng Hôn
88
Chương 88: Đối Đầu
89
Chương 89: Chiến Bạch Nhãn
90
Chương 90: Thủ Đoạn Quỷ Dị
91
Chương 91: Hậu Chiêu
92
Chương 92: Tiếp Viện Trọng Tuấn
93
Chương 93: Hai Mặt Trận
94
Chương 94: Bại Lộ
95
Chương 95: Kết Thúc
96
Chương 96: Chiến Lợi Phẩm
97
Chương 97: Biến Cố
98
Chương 98: Chọn Lựa Võ Kỹ (1)
99
Chương 99: Chọn Lựa Võ Kỹ (2)
100
Chương 100: Dẫn Hồn Thuật
101
Chương 101: Luyện Hóa Địa Nguyên Binh
102
Chương 102: Đấu Giá Hội (1)
103
Chương 103: Đấu Giá Hội (2)
104
Chương 104: Đấu Giá Hội (3)
105
Chương 105: Cướp Đan
106
Chương 106: Một Đánh Một Đám (1)
107
Chương 107: Một Đánh Một Đám (2)
108
Chương 108: Chỉ Số Sát Lục
109
Chương 109: Trở Lại Huyết Sát Đấu Trường
110
Chương 110: Tôi Luyện
111
Chương 111: Chiến Triệu Dũng (1)
112
Chương 112: Chiến Triệu Dũng (2)
113
Chương 113: Lại Thêm Mớ Tiền
114
Chương 114: Nuốt Tinh Huyết
115
Chương 115: Thực Lực Đại Tăng
116
Chương 116: Bóng Ma
117
Chương 117: Lôi Phủ (1)
118
Chương 118: Lôi Phủ (2)
119
Chương 119: Độc Dược
120
Chương 120: Bách Dược Đường
121
Chương 121: Tuyệt Sắc Giai Nhân
122
Chương 122: Phạm Côn Bằng
123
Chương 123: Dạ Hành (1)
124
Chương 124: Dạ Hành (2)
125
Chương 125: Lôi Gia Đại Chiến (1)
126
Chương 126: Lôi Gia Đại Chiến (2)
127
Chương 127: Lôi Gia Đại Chiến (3)
128
Chương 128: Lôi Gia Đại Chiến (4)
129
Chương 129: Lôi Gia Đại Chiến Kết Thúc
130
Chương 130: Sau Đại Chiến
131
Chương 131: Võ Thần Điện Xuất Động
132
Chương 132: Vây Bắt Bóng Ma (1)
133
Chương 133: Vây Bắt Bóng Ma (2)
134
Chương 134: Vây Bắt Bóng Ma (3)
135
Chương 135: Vây Bắt Bóng Ma (4)
136
Chương 136: Mộng Hồng Trần (1)
137
Chương 137: Mộng Hồng Trần (2)
138
Chương 138: Đại Lao (1)
139
Chương 139: Đại Lao (2)
140
Chương 140: Ám Sát Lôi Các (1
141
Chương 141: Ám Sát Lôi Các (2)
142
Chương 142: Ám Sát Lôi Các (3)
143
Chương 143: Ám Sát Lôi Các (4)
144
Chương 144: Chạy ngay đi
145
Chương 145: Hoàng Cung Linh
146
Chương 146: Thế Bí
147
Chương 147: Hộp Quà Thần Bí
148
Chương 148: Thoát?
149
Chương 149: Âm Hồn Bất Tán
150
Chương 150: Một Đấu Ba
151
Chương 151: Gục Ngã
152
Chương 152: Nhà Tranh Đơn Sơ Trong Sơn Cốc
153
Chương 153: Kỹ Năng Giám Định Sơ Cấp
154
Chương 154: Song Đầu Hắc Tuyết Xà
155
Chương 155: Bạo Chiến
156
Chương 156: Địa Giai Sơ Cấp Võ Kỹ Bị Tàn Phá
157
Chương 157: Hệ Thống Linh Thú
158
Chương 158: Hắc Ngục Xà
159
Chương 159: Mang Hắc Ngục Xà Đi Luyện Cấp
160
Chương 160: Cửu Ảnh Kiếm Ý
161
Chương 161: Luyện Dược
162
Chương 162: Đan Thành
163
Chương 163: Xuân Độc
164
Chương 164: Hậu Quả Bất Ngờ
165
Chương 165: Võ Sư Trung Cấp
166
Chương 166: Ai Mới Là Rác Rưởi?
167
Chương 167: Thế Nào Là Công Bằng?
168
Chương 168: Lão Ăn Mày Vui Tính
169
Chương 169: Thái Chử
170
Chương 170: Bảo Khí - Hồn Châu
171
Chương 171: Hồn Sư