Chương 151: Gục Ngã

Ngũ long của Ngọc Vô Cực vừa ra, Hoàng Cực Lan cũng không chút yếu thế, quanh thân thể, đấu khí vàng đất điên cuồng rít gào rồi phóng thẳng lên trời cao

“Vẫn Thạch Hàng Không!”

Dưới tiếng quát vang dội của Hoàng Cực Lan, lượng đấu khí khổng lồ vần vũ trên bầu rời liền nhanh chóng ngưng kết lại với nhau, từ dạng khí chuyển sang lỏng, rồi từ lỏng biến thành rắn.

Cứ thế, chưa đến vài giây thời gian, một quả cầu đất khổng lồ đã lơ lững trên không trung cả trăm mét, mang theo trên mình khí thức vô cùng nặng nề và trầm trọng, tựa như nó không còn là một quả cầu đất nữa mà thật sự chính là một quả cầu thép nặng vạn cân.

“Hai đứa yêu tặc, mau chết cho ta!” Cầu đất vừa thành hình, Hoàng Cực Lan liền hét lớn, hai tay đưa lên trời tựa như cách không ôm lấy quả cầu đất mà nện thẳng xuống.

Mà theo hành động của hắn, quả cầu đất khổng lồ cũng ầm ầm chuyển động, mới đầu thì có chút chậm chạp nhưng sau đó thì càng ngày càng nhay dần, chưa đến vài cái chớp mắt đã thật sự biến thành một quả cầu lửa trông không khác gì một viên thiên thạch thật sự, mang theo uy thế thái sơn áp đỉnh mà lao thẳng vào Đăng Dương cũng như hang động sau lưng hắn.

Một băng long, một vẫn thạch, hai đại sát cự chiêu cực kỳ mạnh mẽ kết hợp với nhau, sợ rằng đến Võ Sư cao cấp cũng sẽ trong nháy mắt bị tru giết chứ đừng nói đến một kẻ chỉ tương đương cảnh giới Võ Giả sơ cấp như Đăng Dương.

Cùng lúc đối mặt với đại sát chiêu mạnh mẽ nhất của hai tên Võ Sư cao cấp, Đăng Dương hiên ngang đứng trước cửa động, tóc đen không gió tự bay, ánh mắt khóa chặt vào băng long uy mãnh cũng như vẫn thạch khổng lồ, từ sâu trong đáy mắt, sự run rẫy dần dần trở nên kiên định.

Trong suốt khoản thời gian kể từ lúc bước bước chân đầu tiên vào con đường tu luyện, có thể nói, hôm nay chính là khó khăn lớn nhất mà Đăng Dương gặp phải.

Lúc này đây, hắn đã không còn hậu chiêu và không có bất kỳ một kết hoạch cũng như lợi thế nào. Đứng trước hai Võ Sư cao cấp, mặt đối mặt với hai chiêu thức mạnh mẽ nhất của bọn chúng, Đăng Dương thật sự cảm thấy một luồng áp lực khổng lồ không thể chống đỡ phủ xuống người hắn.

Đây chính là sức mạnh tuyệt đối, sức mạnh có thể nghiền ép tất cả, mà đứng trước sức mạnh này, hắn thật ra chỉ là một thứ gì đó cực kỳ nhỏ bé.

Bất quá, càng đối mặt với hiện thực tàn khốc, nó lại càng khiến cho hắn từng chút một cứng cỏi hơn, tựa như một cục sắt thô, càng nung nóng, càng đập mạnh, nó sẽ càng thêm cúng cáp cùng vững chãi.

Sự do dự cùng sợ hãi trong ánh mắt nhanh chóng rút đi như thủy triều, mà thay vào đó chính là sự kiên cường cùng bất khuất.

Đôi con ngươi đen láy, sâu thẳm như biển cả không do dự nhìn thẳng về phía trước, Đăng Dương nở nụ cười có phần hoang dại

“Ha ha, đến tốt, để ta xem thử, võ kỹ mạnh nhất của các ngươi, rốt cuộc là uy lực đến cỡ nào, có thể trong nháy mắt giết chết ta hay là không đây?”

Cùng với nụ cười, từ trong không gian vô định, một thanh trọng kiếm hắc sắc bổng dưng xuất hiện trên tay hắn. Thanh trọng kiếm này, toàn thân duy một màu đen u tối, dài 1.7m, trên lưỡi kiếm to bản, từng tia quang mang màu trắng bạc không ngừng lưu chuyển, mang đến cảm giác trầm trọng vô cùng.

Dùng hai tay nhất Hoàng Hôn kiếm lên vai, Đăng Dương điên cuồng thét lớn một tiếng như dã thú, Lôi Đạo Công trong cơ thể lúc này đã vận chuyển đến cực hạn, tựa như một cái máy bơm cao áp, ầm ầm vận chuyển tất cả lôi hệ đấu khí trút hết vào trong lưỡi kiếm.

Đồng thời, Đăng Dững cũng dùng ý niệm của mình, thúc dục khí linh của Hoàng Hôn kiếm, để cho nó bùng nổ tất cả sức mạnh của bản thân.

Điều này nhất thời khiến cho Hoàng Hôn kiếm, từ một màu đen hôn ám bổng chốc sáng rực ánh bạc như một thanh kiếm ánh sáng rực rỡ, sau đó, từ trong lưỡi kiếm ánh sáng đó, từng tia lôi điện thô to như bắp chân tựa như lôi đình thật sự phóng xuất ra ngoài, điên cuồng tàn phá bừa bãi không gian xung quanh.

Tại những nơi lôi điện phóng ra, đất đá nổ tung, sơn động nứt vỡ, không khí bị thiêu nóng đến độ bắt đầu vặn vẹo bất định, thật không hổ là nguyên tố có sức hủy diệt mạnh nhất trong thiên địa.

“Hoàng Hôn, lần đầu tiên phong xuất, mong là ngươi không làm cho ta phải thất vọng! Lên nào, Thiên Lôi Nhất Kích!” Ánh mắt lóe lên ánh bạc của lôi điện, Đăng Dương gầm lớn một tiếng rồi đạp mạnh mặt đất phóng lên, hai tay nắm chặt lấy Hoàng Hôn kiếm, dũng mãnh bổ ra một chiêu mạnh nhất của mình.

Lưới kiếm ánh bạc, mang trên mình sức mạnh hủy thiên diệt địa của lôi đình, trong chớp mắt đã chém mạnh vào băng long cùng vẫn thạch.

Mà cũng ngay trong thời khắc điện quang hỏa thạch này, tại sau một gốc đại thụ, Lôi Nam đã âm thầm đưa lên khỏa Hồn Châu trên tay, nhắm vào bóng hình của Đăng Dương mà lạnh lùng kết ấn rồi quát khẽ một tiếng.

Lập tức, khỏa Hồn Châu trên tay hắn liền tỏa ra một luồng dao động hồn lực mạnh mẽ, tất cả đều trút toàn bộ lên người Đăng Dương.

BÙM!!! một tiếng nổ vang dội xé tan không gian.

Chỉ thấy tại vị trí ba đại sát chiêu đụng chạm mãnh liệt, lôi điện, băng phong cùng bão lửa cuộn lại với nhau, điên cuồng bộc phát sức mạnh khủng bố, nghiền ép không gian.

Ngay dưới chân vụ nổ, mặt đất cứng rắn cũng không chịu nổi uy lực kinh thiên của lực va chạm mà bị đánh ra một cái hố to đùng, đất đá tan nát không ra hình dạng, từng vết dứt rạn to lớn chạy dài khắp nơi.

Mà không chỉ mặt đất, cả một mảnh rừng xanh um xung quanh cũng không tránh khỏi kết quả bi thảm, hoàn toàn bị sóng xung kích thổi bay tất cả, thay nhau đổ rạp xuống đất như quân cờ domino, có cây thì kết thành băng điêu, có cây thì bị thiêu đốt thành tro tàn hoặc thậm chí là xé nát thành mảnh vụn.

Mà trong cơn phong bạo cuồng loạn đó, Ngọc Vô Cực cùng Hoàng Cực Lan đều đồng thời học ra một ngụm máu tươi, nối đuôi nhau cày ra hai rãnh sâu trên mặt đất mà trượt dài ra sau, quần náo rách nát, tóc tai tán loạn, trên cơ thể cũng không thiếu vết thương lớn nhỏ, bộ dạng chật vật vô cùng.

Tuy nhiên, từ sắc mặt điềm tĩnh cũng như có phần tự nhiên của bọn hắn, xem ra cũng chỉ là thụ chút ít thương tổn nho nhỏ mà thôi, còn chưa thật sự đụng đến gân cốt, nội tạng bên trong.

Ngược lại, ở phía bên kia cơn phong bạo ngập tràn khoi bụi, Đăng Dương như diều đứt dây mà bay ngược ra sau rồi phá nát một phần sơn động, đập mạnh người xuống mặt đất, khóe miệng không ngừng phun ra máu tươi. Mà trọng kiếm Hoàng Hôn cũng bay ngược theo sau rồi cắm thẳng xuống mặt đất ngay bên cạnh hắn.

Nằm tê bại trong đống đổ nát, tình trạng Đăng Dương phải nói là tồi tệ đến cực điểm, hơi thở của hắn vô cùng suy yếu, khí huyết nhợt nhạt, đấu khí tán loạn và có phần cạn khô, còn quần áo thì gần như là bị phá hủy toàn bộ, để lộ toàn thân trên dưới chằn chịt vết thương xanh tím, đầm đìa máu tươi.

Thậm chí, tại vị trí bả vai bên trái của hắn, một khúc xương gãy đã đâm thủng da thịt mà lòi ra bên ngoài, bộ dạng cực kỳ ghê rợn.

Chỉ nhìn thảm trạng phi thường thê thảm này của Đăng Dương cũng đủ biết, lần đối đầu trực diện này, hắn đã hoàn toàn bại trận, hơn nữa còn là thất bại cực kỳ triệt để, đồng thời phải hứng chịu thương tổn nghiêm trọng vô cùng.

Chỉ là thương nặng thì thương nặng, Đăng Dương vẫn còn đủ sức giữ cho thần trí không triệt để rơi vào hôn mê.

Hít sâu một hơi lương khí, Đăng Dương điên cuồng thúc dục Huyết Khí Tiên Công đến tối đa, đẩy nhanh quá trình tái tạo lượng máu bị hao hụt, đồng thời từ từ từng chút một cầm máu cũng như chữa trị thương thế từ trong ra ngoài, bắt đầu từ nội tạng.

Thời gian vài hơi thở trôi qua, phong bạo cuồng vũ trên bầu trời chấm dứt mà bụi mù cũng đã tan đi, sau khi được Huyết Khí Tiên Công khống chế phần nào thương thế, Đăng Dương đã có thể gắng gượng dựa lưng vào Hoàng Hôn kiếm ngay bên cạnh để đứng lên, ánh mắt u ám liếc nhanh tới Lôi Nam đang đứng sau một gốc đại thụ

Thật ra, với sức chiến đấu gần như ngang bằng với Võ Sư trung cấp của hắn hiện nay, lại cộng thêm sức mạnh khó lường của Hoàng Hôn kiếm – một thanh Địa Nguyên Binh cực kỳ cường đại, cho dù hắn có đối chiến không lại với hai người Hoàng Cực Lan và Ngọc Vô Cực thì cũng không thể thất bại thê thảm và thụ thương nghiêm trọng như thế này được.

Mà nguyên do cốt yếu trong này chính là tại lúc hai bên va chạm và điên cuồng nghiền ép lẫn nhau thì bất ngờ, hắn lại bị một luồng linh hồn lực khổng lồ mạnh mẽ đánh thẳng vào tâm trí, nhất thời khiến cho linh hồn hắn choáng ván đến thất điên bát đảo.

Cũng bởi vì linh hồn bị thương tổn cho nên dẫn đến đấu khi tán loạn, một chiêu Thiên Lôi Nhất Kích còn chưa thể hiện được độ bá đạo của nó thì đã hoàn toàn tan biến vào hư vô, dẫn đến Đăng Dương phải trực tiếp hứng lấy hai đại sát chiêu mạnh mẽ nhất của Ngọc Vô Cực cũng như Hoàng Cực Lan.

Tuy nhiên, trong cái rủi cũng có cái hên, may mắn là trước khi xông lên, hắn đã cẩn thận bày ra tất cả thủ đoạn phòng ngự của mình, từ Ngạnh Lôi, Lôi Bì Giáp đến Huyết Khí Tiên Công cho nên mới không trực tiếp bị đánh chết đương trường, hiểm hiểm mà nhặt lại được một cái mạng.

Ở phía bên kia, sau khi bụi mù tán đi, ba người Ngọc Vô Cực cũng đã nhìn thấy bóng dáng của Đăng Dương mà nét mặt vô cùng khó tin.

Nhất là Lôi Nam, vẻ mặt của hắn lúc này đã hiện rõ sự khiếp sợ mà thốt lên “Không thể nào!”

Đối mặt với sát chiêu của hai Võ Sư cao cấp, Lôi Nam biết rõ một tên Võ Sư sơ cấp như Đăng Dương chính là chết chắc không thể nghi ngờ, nhưng mà để càng thêm chắc chắn, hắn đã âm thầm sử dụng Hồn Châu, thi triển ra một loại công kích linh hồn cực kỳ hiếm thấy đánh thẳng vào Đăng Dương.

Thế nhưng trái ngược hoàn toàn với dự tính của hắn, vừa bị công kích linh hồn lại vừa phải cứng đối cứng với hai đại sát chiêu khủng bố, ấy vậy mà Đăng Dương không chỉ không bị nổ banh xác, mà còn có thể một lần nữa kiên cường đứng lên. Hơn nữa, thương thế trên người hắn mặt dù vô cùng ghê gớm nhưng lại chưa đến nổi gần đất xa trời, tựa như một con gián bất tử, đạp hoài không chết.

Dù không thất thố như Lôi Nam nhưng hai người Hoàng Cực Lan cũng ngạc nhiên không kém

“Vẫn còn đứng được?” Hoàng Cực Lan có chút giật mình

“Thật là một con côn trùng lì lợm!” Ngọc Vô Cục nheo đôi mắt ti hí, cười lạnh “Bất quá, còn sống thì thế nào, thêm một lần đau còn không bằng chết quách đi cho rồi”

Nói rồi, Ngọc Vô Cực bất ngờ phóng cơ thể béo mập của mình lên, tốc độ di chuyển cực nhanh mà lao thẳng đến vị trí của Đăng Dương, hay nói đúng hơn là hai thanh kiếm Bình Minh và Hoàng Hôn ngay bên cạnh hắn.

Theo như Ngọc Vô Cực dự đoán trong lòng, binh khí mà Đăng Dương đến lúc rối hậu với rút ra, tất nhiên sẽ là binh khí mạnh nhất của hắn, thậm chí so với thanh hắc kiếm chặt đứt ba ngón tay của Lôi Nam lúc trước, sợ rằng còn cao cấp hơn một bật. Thậm chí, nếu nói chính thanh trọng kiếm này là thứ vừa rồi đã cứu Đăng Dương một mạng cũng không hề sai.

Chỉ cần cả hai thanh kiếm lợi hại này đều lọt vào tay của hắn, vậy thì cả trấn Lạc Ngôn sau này cũng sẽ trở thành địa bàn của duy nhất một mình Ngọc gia bọn hắn mà thôi. Hoàng gia muốn so đo chính là tìm chết.

Mà ngay tại lúc Ngọc Vô Cực dẫn đầu lao lên, Hoàng Cực Lan cũng đã linh động mà nhận ra sự quý giá của cặp song kiếm, lần đầu tiên có thể là trùng hợp nhưng đến lần thứ hai mà vẫn còn nghĩ vậy, thế thì hắn thật sự là quá ngu rồi.

Không dám nhiều lời, Hoàng Cực Lan lập tức bộc phá đấu khí toàn thân, đẩy mạnh tốc độ đến mức cao nhất mà đuổi theo Ngọc Vô Cực.

Bổng nhiên trông thấy hai người Hoàng Cực Lan và Ngọc Vô Cực giống như ăn cướp mà phóng thẳng đến Đăng Dương, Lôi Nam liền từ trong kinh ngạc mà giật mình tĩnh lại, nhưng rồi sau đó, sắc mặt của hắn đột ngột đại biến mà quát to

“Thôi xong rồi, hai vị gia chủ, mau ngăn con ma nữ kia lại!”

Đang lao người đi, bổng nhiên nghe được tiếng quát thất thanh của Lôi Nam, cả hai người Ngọc Vô Cực liền cùng lúc hướng ánh mắt nhìn vào trong hang động.

Chỉ thấy tại nơi này, Diệp Khắc Linh chính là đang dùng ánh mắt ngập tràn thụ hận cùng sát khí nhìn chăm chăm vào bọn hắn, mà quanh người nàng, từng luồng kình phong lục sắc đang vù vù vận chuyển, tạo thành một quả phong cầu bao bọc hoàn toàn cơ thể nàng vào bên trong.

“Các ngươi cứ nhớ kỹ đấy, chuyện hôm nay còn chưa xong đâu!”

Diệp Khắc Linh lạnh lùng phun ra một câu, sau đó phong cầu vù một cái đã nháy mắt xuất hiện bên cạnh Đăng Dương, tốc độ nhanh đến nổi mắt thường không cách nào theo kịp, thật sự không khác tốc biến là mấy.

Xuất hiện bên cạnh Đăng Dương, Diệp Khắc Linh cũng không nói thêm lời nào, cánh tay ngọc ngà nhanh chóng vòng qua ôm chặt lấy eo hắn, tay còn lại thì cầm lấy Hoàng Hôn kiếm.

Sau đó, phong cầu một lần nữa vù một cái, trong ánh mắt gần như là bất lực của cả ba người Hoàng Cực Lan, phóng thẳng lên bầu trời với một tốc độ không tưởng, chưa đến vài giây thời gian đã hoàn toàn mất hình mất dạng.

Chapter
1 Chương 1: Thảm Kịch Của Làng Ngốc Ngưu
2 Chương 2: Con Đường Tương Lai
3 Chương 3: Lão Ăn Mày Gặp Nạn
4 Chương 4: Lôi Bân
5 Chương 5: Ông Và Cháu
6 Chương 6: Di Vật
7 Chương 7: Thổ Trùng Và Ong Đất
8 Chương 8: Trận Chiến Đầu Tiên
9 Chương 9: Lôi Ong Tập Kích
10 Chương 10: Thần Ma Hệ Thống
11 Chương 11: Lôi Hiệp Sĩ
12 Chương 12: Chín Chỉ Số Cơ Bản
13 Chương 13: Đau!
14 Chương 14: Hành Trình Bắt Đầu
15 Chương 15: Chém Giết Linh Miêu
16 Chương 16: Cấp 1
17 Chương 17: Cửa Hàng Hệ Thống
18 Chương 18: Fn Five-seven
19 Chương 19: Lôi Đạo Công
20 Chương 20: Săn Quái Ở Núi Sơn Dương
21 Chương 21: Bạch Mộng Miêu
22 Chương 22: Quyết Đấu Bạch Mộng Miêu
23 Chương 23: Danh Hào Tân Binh
24 Chương 24: Hướng Tới Võ Thần Điện
25 Chương 25: Âm Mưu Trong Mỏ Khoáng
26 Chương 26: Uy Lực Của Fn Five-seven
27 Chương 27: Mật Tủy Giá Trị
28 Chương 28: Bạch Tuyết Kiếm
29 Chương 29: Võ Thần Điện
30 Chương 30: Phạm Liên Hoa
31 Chương 31: Kiểm Tra (1)
32 Chương 32: Kiểm Tra (2)
33 Chương 33: Kiểm Tra (3)
34 Chương 34: Kiểm Tra (4)
35 Chương 35: Thông Qua Sát Hạch
36 Chương 36: Thẻ Thân Phận, Huy Hiệu Võ Giả
37 Chương 37: Chiêu Mộ
38 Chương 38: Tiểu Đội Phong Long
39 Chương 39: Hồ Thiên Ba
40 Chương 40: Trấn Hồng Môn
41 Chương 41: Địa Đột Dã Trư
42 Chương 42: Bầy Tam Giác Mộc Ngưu
43 Chương 43: Khả Năng Mị Hoặc Của Cẩm Tú
44 Chương 44: Ảnh Lang
45 Chương 45: Độc Giác Thú
46 Chương 46: Chế Tạo Bẫy
47 Chương 47: Săn Độc Giác Thú
48 Chương 48: Thú Cưỡi
49 Chương 49: Hồng Lâu Kim Xá Thương Hội (1)
50 Chương 50: Hồng Lâu Kim Xá Thương Hội (2)
51 Chương 51: Huyết Sát Đấu Trường
52 Chương 52: Hắc Phong Tuyệt Sát
53 Chương 53: Nguyệt Ảnh
54 Chương 54: Triệu Dũng Mạnh Mẽ
55 Chương 55: Triệu Dũng Mạnh Mẽ (2)
56 Chương 56: Ghi Danh
57 Chương 57: Qủy Thương
58 Chương 58: Quỷ Kiếm
59 Chương 59: Tốc Độ Thủ Thắng
60 Chương 60: Về Trấn Lạc Ngôn
61 Chương 61: Bắt Đầu Trả Thù
62 Chương 62: Sảnh Đấu Trường
63 Chương 63: Thượng Đài Với Phạm Liên Hoa (1)
64 Chương 64: Thượng Đài Với Phạm Liên Hoa (2)
65 Chương 65: Thanh Lâu
66 Chương 66: Liên Tiếp Săn Mồi
67 Chương 67: Khoái Cảm Giết Chóc
68 Chương 68: Cách Khống Chế Sát Khí
69 Chương 69: Lôi Gia
70 Chương 70: Lôi Các
71 Chương 71: Cổ Đồ
72 Chương 72: Dãy Núi Bạch Long Vĩ
73 Chương 73: Thái Thản Cực Viên (1)
74 Chương 74: Thái Thản Cực Viên (2)
75 Chương 75: Ngũ Giác Mộc Ngưu
76 Chương 76: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (1)
77 Chương 77: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (2)
78 Chương 78: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (3)
79 Chương 79: Đòn Kết Hợp Cuối Cùng
80 Chương 80: Tiến Đến Di Tích
81 Chương 81: Bẫy Rập Trong Di Tích
82 Chương 82: Tiểu Đội Vương Tinh
83 Chương 83: Vào Trong
84 Chương 84: Tiếng Việt Trong Di Tích
85 Chương 85: Tầm Bảo
86 Chương 86: Địa Nguyên Binh
87 Chương 87: Bình Minh Và Hoàng Hôn
88 Chương 88: Đối Đầu
89 Chương 89: Chiến Bạch Nhãn
90 Chương 90: Thủ Đoạn Quỷ Dị
91 Chương 91: Hậu Chiêu
92 Chương 92: Tiếp Viện Trọng Tuấn
93 Chương 93: Hai Mặt Trận
94 Chương 94: Bại Lộ
95 Chương 95: Kết Thúc
96 Chương 96: Chiến Lợi Phẩm
97 Chương 97: Biến Cố
98 Chương 98: Chọn Lựa Võ Kỹ (1)
99 Chương 99: Chọn Lựa Võ Kỹ (2)
100 Chương 100: Dẫn Hồn Thuật
101 Chương 101: Luyện Hóa Địa Nguyên Binh
102 Chương 102: Đấu Giá Hội (1)
103 Chương 103: Đấu Giá Hội (2)
104 Chương 104: Đấu Giá Hội (3)
105 Chương 105: Cướp Đan
106 Chương 106: Một Đánh Một Đám (1)
107 Chương 107: Một Đánh Một Đám (2)
108 Chương 108: Chỉ Số Sát Lục
109 Chương 109: Trở Lại Huyết Sát Đấu Trường
110 Chương 110: Tôi Luyện
111 Chương 111: Chiến Triệu Dũng (1)
112 Chương 112: Chiến Triệu Dũng (2)
113 Chương 113: Lại Thêm Mớ Tiền
114 Chương 114: Nuốt Tinh Huyết
115 Chương 115: Thực Lực Đại Tăng
116 Chương 116: Bóng Ma
117 Chương 117: Lôi Phủ (1)
118 Chương 118: Lôi Phủ (2)
119 Chương 119: Độc Dược
120 Chương 120: Bách Dược Đường
121 Chương 121: Tuyệt Sắc Giai Nhân
122 Chương 122: Phạm Côn Bằng
123 Chương 123: Dạ Hành (1)
124 Chương 124: Dạ Hành (2)
125 Chương 125: Lôi Gia Đại Chiến (1)
126 Chương 126: Lôi Gia Đại Chiến (2)
127 Chương 127: Lôi Gia Đại Chiến (3)
128 Chương 128: Lôi Gia Đại Chiến (4)
129 Chương 129: Lôi Gia Đại Chiến Kết Thúc
130 Chương 130: Sau Đại Chiến
131 Chương 131: Võ Thần Điện Xuất Động
132 Chương 132: Vây Bắt Bóng Ma (1)
133 Chương 133: Vây Bắt Bóng Ma (2)
134 Chương 134: Vây Bắt Bóng Ma (3)
135 Chương 135: Vây Bắt Bóng Ma (4)
136 Chương 136: Mộng Hồng Trần (1)
137 Chương 137: Mộng Hồng Trần (2)
138 Chương 138: Đại Lao (1)
139 Chương 139: Đại Lao (2)
140 Chương 140: Ám Sát Lôi Các (1
141 Chương 141: Ám Sát Lôi Các (2)
142 Chương 142: Ám Sát Lôi Các (3)
143 Chương 143: Ám Sát Lôi Các (4)
144 Chương 144: Chạy ngay đi
145 Chương 145: Hoàng Cung Linh
146 Chương 146: Thế Bí
147 Chương 147: Hộp Quà Thần Bí
148 Chương 148: Thoát?
149 Chương 149: Âm Hồn Bất Tán
150 Chương 150: Một Đấu Ba
151 Chương 151: Gục Ngã
152 Chương 152: Nhà Tranh Đơn Sơ Trong Sơn Cốc
153 Chương 153: Kỹ Năng Giám Định Sơ Cấp
154 Chương 154: Song Đầu Hắc Tuyết Xà
155 Chương 155: Bạo Chiến
156 Chương 156: Địa Giai Sơ Cấp Võ Kỹ Bị Tàn Phá
157 Chương 157: Hệ Thống Linh Thú
158 Chương 158: Hắc Ngục Xà
159 Chương 159: Mang Hắc Ngục Xà Đi Luyện Cấp
160 Chương 160: Cửu Ảnh Kiếm Ý
161 Chương 161: Luyện Dược
162 Chương 162: Đan Thành
163 Chương 163: Xuân Độc
164 Chương 164: Hậu Quả Bất Ngờ
165 Chương 165: Võ Sư Trung Cấp
166 Chương 166: Ai Mới Là Rác Rưởi?
167 Chương 167: Thế Nào Là Công Bằng?
168 Chương 168: Lão Ăn Mày Vui Tính
169 Chương 169: Thái Chử
170 Chương 170: Bảo Khí - Hồn Châu
171 Chương 171: Hồn Sư
Chapter

Updated 171 Episodes

1
Chương 1: Thảm Kịch Của Làng Ngốc Ngưu
2
Chương 2: Con Đường Tương Lai
3
Chương 3: Lão Ăn Mày Gặp Nạn
4
Chương 4: Lôi Bân
5
Chương 5: Ông Và Cháu
6
Chương 6: Di Vật
7
Chương 7: Thổ Trùng Và Ong Đất
8
Chương 8: Trận Chiến Đầu Tiên
9
Chương 9: Lôi Ong Tập Kích
10
Chương 10: Thần Ma Hệ Thống
11
Chương 11: Lôi Hiệp Sĩ
12
Chương 12: Chín Chỉ Số Cơ Bản
13
Chương 13: Đau!
14
Chương 14: Hành Trình Bắt Đầu
15
Chương 15: Chém Giết Linh Miêu
16
Chương 16: Cấp 1
17
Chương 17: Cửa Hàng Hệ Thống
18
Chương 18: Fn Five-seven
19
Chương 19: Lôi Đạo Công
20
Chương 20: Săn Quái Ở Núi Sơn Dương
21
Chương 21: Bạch Mộng Miêu
22
Chương 22: Quyết Đấu Bạch Mộng Miêu
23
Chương 23: Danh Hào Tân Binh
24
Chương 24: Hướng Tới Võ Thần Điện
25
Chương 25: Âm Mưu Trong Mỏ Khoáng
26
Chương 26: Uy Lực Của Fn Five-seven
27
Chương 27: Mật Tủy Giá Trị
28
Chương 28: Bạch Tuyết Kiếm
29
Chương 29: Võ Thần Điện
30
Chương 30: Phạm Liên Hoa
31
Chương 31: Kiểm Tra (1)
32
Chương 32: Kiểm Tra (2)
33
Chương 33: Kiểm Tra (3)
34
Chương 34: Kiểm Tra (4)
35
Chương 35: Thông Qua Sát Hạch
36
Chương 36: Thẻ Thân Phận, Huy Hiệu Võ Giả
37
Chương 37: Chiêu Mộ
38
Chương 38: Tiểu Đội Phong Long
39
Chương 39: Hồ Thiên Ba
40
Chương 40: Trấn Hồng Môn
41
Chương 41: Địa Đột Dã Trư
42
Chương 42: Bầy Tam Giác Mộc Ngưu
43
Chương 43: Khả Năng Mị Hoặc Của Cẩm Tú
44
Chương 44: Ảnh Lang
45
Chương 45: Độc Giác Thú
46
Chương 46: Chế Tạo Bẫy
47
Chương 47: Săn Độc Giác Thú
48
Chương 48: Thú Cưỡi
49
Chương 49: Hồng Lâu Kim Xá Thương Hội (1)
50
Chương 50: Hồng Lâu Kim Xá Thương Hội (2)
51
Chương 51: Huyết Sát Đấu Trường
52
Chương 52: Hắc Phong Tuyệt Sát
53
Chương 53: Nguyệt Ảnh
54
Chương 54: Triệu Dũng Mạnh Mẽ
55
Chương 55: Triệu Dũng Mạnh Mẽ (2)
56
Chương 56: Ghi Danh
57
Chương 57: Qủy Thương
58
Chương 58: Quỷ Kiếm
59
Chương 59: Tốc Độ Thủ Thắng
60
Chương 60: Về Trấn Lạc Ngôn
61
Chương 61: Bắt Đầu Trả Thù
62
Chương 62: Sảnh Đấu Trường
63
Chương 63: Thượng Đài Với Phạm Liên Hoa (1)
64
Chương 64: Thượng Đài Với Phạm Liên Hoa (2)
65
Chương 65: Thanh Lâu
66
Chương 66: Liên Tiếp Săn Mồi
67
Chương 67: Khoái Cảm Giết Chóc
68
Chương 68: Cách Khống Chế Sát Khí
69
Chương 69: Lôi Gia
70
Chương 70: Lôi Các
71
Chương 71: Cổ Đồ
72
Chương 72: Dãy Núi Bạch Long Vĩ
73
Chương 73: Thái Thản Cực Viên (1)
74
Chương 74: Thái Thản Cực Viên (2)
75
Chương 75: Ngũ Giác Mộc Ngưu
76
Chương 76: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (1)
77
Chương 77: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (2)
78
Chương 78: Kịch Chiến Thái Thản Cực Viên (3)
79
Chương 79: Đòn Kết Hợp Cuối Cùng
80
Chương 80: Tiến Đến Di Tích
81
Chương 81: Bẫy Rập Trong Di Tích
82
Chương 82: Tiểu Đội Vương Tinh
83
Chương 83: Vào Trong
84
Chương 84: Tiếng Việt Trong Di Tích
85
Chương 85: Tầm Bảo
86
Chương 86: Địa Nguyên Binh
87
Chương 87: Bình Minh Và Hoàng Hôn
88
Chương 88: Đối Đầu
89
Chương 89: Chiến Bạch Nhãn
90
Chương 90: Thủ Đoạn Quỷ Dị
91
Chương 91: Hậu Chiêu
92
Chương 92: Tiếp Viện Trọng Tuấn
93
Chương 93: Hai Mặt Trận
94
Chương 94: Bại Lộ
95
Chương 95: Kết Thúc
96
Chương 96: Chiến Lợi Phẩm
97
Chương 97: Biến Cố
98
Chương 98: Chọn Lựa Võ Kỹ (1)
99
Chương 99: Chọn Lựa Võ Kỹ (2)
100
Chương 100: Dẫn Hồn Thuật
101
Chương 101: Luyện Hóa Địa Nguyên Binh
102
Chương 102: Đấu Giá Hội (1)
103
Chương 103: Đấu Giá Hội (2)
104
Chương 104: Đấu Giá Hội (3)
105
Chương 105: Cướp Đan
106
Chương 106: Một Đánh Một Đám (1)
107
Chương 107: Một Đánh Một Đám (2)
108
Chương 108: Chỉ Số Sát Lục
109
Chương 109: Trở Lại Huyết Sát Đấu Trường
110
Chương 110: Tôi Luyện
111
Chương 111: Chiến Triệu Dũng (1)
112
Chương 112: Chiến Triệu Dũng (2)
113
Chương 113: Lại Thêm Mớ Tiền
114
Chương 114: Nuốt Tinh Huyết
115
Chương 115: Thực Lực Đại Tăng
116
Chương 116: Bóng Ma
117
Chương 117: Lôi Phủ (1)
118
Chương 118: Lôi Phủ (2)
119
Chương 119: Độc Dược
120
Chương 120: Bách Dược Đường
121
Chương 121: Tuyệt Sắc Giai Nhân
122
Chương 122: Phạm Côn Bằng
123
Chương 123: Dạ Hành (1)
124
Chương 124: Dạ Hành (2)
125
Chương 125: Lôi Gia Đại Chiến (1)
126
Chương 126: Lôi Gia Đại Chiến (2)
127
Chương 127: Lôi Gia Đại Chiến (3)
128
Chương 128: Lôi Gia Đại Chiến (4)
129
Chương 129: Lôi Gia Đại Chiến Kết Thúc
130
Chương 130: Sau Đại Chiến
131
Chương 131: Võ Thần Điện Xuất Động
132
Chương 132: Vây Bắt Bóng Ma (1)
133
Chương 133: Vây Bắt Bóng Ma (2)
134
Chương 134: Vây Bắt Bóng Ma (3)
135
Chương 135: Vây Bắt Bóng Ma (4)
136
Chương 136: Mộng Hồng Trần (1)
137
Chương 137: Mộng Hồng Trần (2)
138
Chương 138: Đại Lao (1)
139
Chương 139: Đại Lao (2)
140
Chương 140: Ám Sát Lôi Các (1
141
Chương 141: Ám Sát Lôi Các (2)
142
Chương 142: Ám Sát Lôi Các (3)
143
Chương 143: Ám Sát Lôi Các (4)
144
Chương 144: Chạy ngay đi
145
Chương 145: Hoàng Cung Linh
146
Chương 146: Thế Bí
147
Chương 147: Hộp Quà Thần Bí
148
Chương 148: Thoát?
149
Chương 149: Âm Hồn Bất Tán
150
Chương 150: Một Đấu Ba
151
Chương 151: Gục Ngã
152
Chương 152: Nhà Tranh Đơn Sơ Trong Sơn Cốc
153
Chương 153: Kỹ Năng Giám Định Sơ Cấp
154
Chương 154: Song Đầu Hắc Tuyết Xà
155
Chương 155: Bạo Chiến
156
Chương 156: Địa Giai Sơ Cấp Võ Kỹ Bị Tàn Phá
157
Chương 157: Hệ Thống Linh Thú
158
Chương 158: Hắc Ngục Xà
159
Chương 159: Mang Hắc Ngục Xà Đi Luyện Cấp
160
Chương 160: Cửu Ảnh Kiếm Ý
161
Chương 161: Luyện Dược
162
Chương 162: Đan Thành
163
Chương 163: Xuân Độc
164
Chương 164: Hậu Quả Bất Ngờ
165
Chương 165: Võ Sư Trung Cấp
166
Chương 166: Ai Mới Là Rác Rưởi?
167
Chương 167: Thế Nào Là Công Bằng?
168
Chương 168: Lão Ăn Mày Vui Tính
169
Chương 169: Thái Chử
170
Chương 170: Bảo Khí - Hồn Châu
171
Chương 171: Hồn Sư