Chương 164: Người Nắm Cán Cân Thật Sự

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nếu không có lớp kính chắn giữa, không nghi ngờ gì việc ông ta sẽ lao tới cắn xé cô. Lại nói, cho dù không có lớp kính ngăn cách, chưa chắc Lê Hùng đã đụng được tới đầu ngón tay của cô.

Nhắc tới ba mình, Tuyết Vũ không còn thản nhiên, hời hợt nữa. Cô đập bàn, quát:

"Im mồm! Ông không có tư cách nhắc tới ba tôi!"

Ánh mắt của cô sắc lạnh như lưỡi dao, Lê Hùng nhìn không tự chủ được rùng mình, im bặt. Rõ ràng ngăn cách bởi một lớp kính, nhưng ông ta lại cứ có cảm giác có mấy con dao đang uốn lượn bay quanh người mình.

Tuyết Vũ vẫn tiếp tục: "Năm đó, ông và Lục Bạch Văn cấu kết hãm hại ba tôi, tạo dựng màn kịch lô hàng xuất sang Thái chìm xuống biển, báo khống tổn thất nặng nề, chắc ông vẫn nhớ chứ?"

Lê Hùng giật mình, mặt chợt tái đi, chột dạ.

Làm sao nó lại biết được? Chuyện đó chỉ có mình ông ta và Lục Bạch Văn biết mà thôi, cả Mạc Lâm khi còn sống cũng không hề phát hiện ra. Đã qua lâu như vậy rồi, thậm chí ông ta cũng đã sắp quên đi rồi.

Vậy mà nó lại biết? Có điều, nó biết thì đã sao, ông đây cứ không nhận đấy.

Ông ta vênh mặt, gân cổ đáp:

"Mày nói gì, tao không hiểu. Tao chẳng biết cấu kết với hãm hại gì cả. Đừng có đổ oan cho người tốt. Đừng quên, đây là nhà giam. Mày còn vu khống tao, tao sẽ báo cảnh sát. Tuyết Vũ nhếch môi: "Ông không nhận cũng không sao. Hôm nay tôi đến đây không phải cùng ông đối chất. Mà là tới tuyên án."

Lê Hùng rợn gáy.

Tuyết Vũ tiếp tục, càng nói càng đay nghiến thêm: "Năm đó, nhờ có sự giúp sức của ông dựng lên màn kịch "Tàu chở hàng bị chìm" mà Lục Bạch Văn chiếm được lòng tin tuyệt đối của ba tôi, không đề phòng gì. Vì thế, cả nhà tôi mới rơi vào thảm cảnh máu chảy khắp nơi. Nếu không có ông, ba tôi cũng sẽ không vì quá tin người mà mất cảnh giác, để rồi bị người mà ông coi là bạn thân đâm sau lưng. Còn bản thân ông và mẹ, em gái tôi cũng bị sát hại, chết thảm. Ngay cả tro cốt cũng không còn.

Lê Hùng, ông nói xem, tội tiếp tay của ông có đáng bị trừng phạt hay không?" Cổ Lê Hùng như có bàn tay bóp lấy, không thốt nên lời.

Năm đó, Lục Bạch Văn đã đến tìm ông ta, nói muốn hợp tác. Khi biết cụ thể sẽ làm gì, ông ta hơi sợ. Nhưng lợi nhuận thu được chính là một nửa số tiền bán tàu hàng đó làm ông ta loá mắt, không thể từ chối.

Sau đó, Lục Bạch Văn sẽ đứng ra giải quyết, lập chiến công, giúp Hải Vận thoát khỏi bế tắc đó, không phải bồi thường thiệt hại cho đối tác. Mạc Lâm cảm kích, càng thêm coi trọng Lục Bạch Văn hơn. Thậm chí, Mạc Lâm đã không tiếc mà tặng Lục Bạch Văn 10% cổ phần, giúp số cổ phần của ông ta tăng thêm mười phần trăm.

Lê Hùng chỉ biết có nhiều đó, còn chuyện cả nhà Mạc Lâm bị sát hại chết thảm chỉ có cô con gái lớn thoát được thì không rõ lắm. Ông ta cũng đã từng hoài nghi cả nhà Mạc Lâm có thể bị Lục Bạch Văn sát hại, nhưng càng tưởng tượng càng thấy khủng khiếp, nên Lê Huy đã gạt nó ra khỏi đầu. Dù sao, người chết cũng không phải gia đình ông ta, nghĩ nhiều làm gì. Nghĩ nhiều chỉ tổ rước thêm phiền phức. Nhưng bây giờ, nghe Trần Tuyết Vũ nói vậy, ông ta càng ngờ ngợ thêm. Nếu vậy, Trần Tuyết Vũ kết hôn với Lục Thần Hạo chẳng phải chỉ là một âm mưu sao? Lê Hùng nghĩ mà khiếp sợ.

Chỉ là:

"Năm đó, nếu tao không làm thì Lục Bạch Văn cũng sẽ tìm người khác hợp tác. Mày không thể trách tạo được, muốn trách thì đi mà trách Lục Bạch Văn ấy." Ông ta giảo biện.

Nếu con khốn này đã biết rồi, ông ta chối cũng chẳng được gì.

Tuyết Vũ thở ra một hơi lạnh lẽo: "Thật không may. Số phận đã chọn ông. Tôi đã từng thề với trời đất, những kẻ đã từng hại gia đình tôi, dù ít hay nhiều cũng đều phải trả giá. Ngày hôm nay, chính là cái giá dành cho ông. Đừng cố gắng vùng vẫy nữa, vô ích thôi. Nhà họ Lê các người, đến ngày tàn rồi!"

Tuyết Vũ nói xong, đứng dậy đi thẳng. Nửa giây chần chừ cũng không có. Mà Lê Hùng, chẳng khác nào vừa nghe tuyên án tử hình, thừ người ra như xác chết. Tận đến khi Tuyết Vũ đi khuất dạng rồi, vẫn chưa khôi phục tinh thần.

Tuyết Vũ đến nhanh mà đi cũng nhanh. Những lời cô nói quá dồn dập, khiến ông ta như bị búa nện vào đầu, ong ong khủng khiếp.

"Hết rồi. Hết thật rồi!... Ha ha..." Ông ta lảm nhảm, rồi phá lên cười một cách điên dại.

Cứ nghĩ cha con Lục Bạch Văn mới là người nắm cán cận. Hóa ra, Trần Tuyết Vũ mới là nhân tố bí ẩn cuối cùng.

"Lục Bạch Văn, ông thông minh hơn tôi thì sao? Tài giỏi hơn tôi thì thế nào? Chẳng phải cũng chỉ là một quân cờ của đứa con dâu mà chính ông cảm thấy rất hãnh diện đó sao...?"

Tuyết Vũ rời nhà giam. Cô không về nhà họ Trần, mà chạy xe tới nhà họ Lục. À mà không, phải là nhà cô mới đúng.

Ngày hôm nay nữa thôi, sẽ không còn một kẻ nào của nhà họ Lục được phép đặt chân trong ngôi nhà này nữa.

Vừa bước vào trong nhà, Tuyết Vũ đã nghe thấy tiếng la hét điên dại của Lục Nhược Uyên và giọng dỗ dành cầu xin của mấy người giúp việc.

"Buông tôi ra. Tôi muốn đi tìm Gia Thụy.... Mấy người có nghe không hả? Gia Thụy... Anh đang ở đâu, mau tới cứu em... Gia Thụy... Tôi muốn đi tìm Gia Thụy...bỏ tôi ra..."

"Cô chủ, cô không thể đi một mình được đâu. Ngoài kia nguy hiểm lắm. Chờ khi nào cậu Hạo về, cậu Hạo sẽ đưa cô đi được không?"

"Không, tôi muốn đi ngay bây giờ cơ. Các người lừa tôi. Lúc nào các người cũng bảo anh Hai sai sẽ đưa tôi đi. Nhưng có đi lần nào không? Tôi muốn đi tìm Gia Thụy... Tôi muốn đi... tôi muốn đi..."

Tuyết Vũ nhíu mày, đi lên lầu. Quét mắt qua hai cô người làm đang cố giữ Lục Nhược Uyên trong bộ dạng điên chính hiệu, cô nhàn nhạt lên tiếng: "Có chuyện gì vậy? Sao ồn ào thế?"

Đám người làm quay lại, thấy cô mừng như thấy mẹ đi chợ về.

"Thiếu phu nhân, cô về rồi."

Một cô ngập ngừng: "Cô xem, cô chủ đòi ra ngoài..."

Tuyết Vũ gật đầu, lại gần nhìn mái tóc như rơm rạ che hết khuôn mặt tàn tạ của Lục Nhược Uyên, bảo:

"Giao cô ấy cho tôi. Mấy người đi làm việc của mình đi."

"Vâng." Đám giúp việc chỉ chờ có thể, lỉnh đi rất nhanh.

Mấy ngày qua phải trông trừng Lục Nhược Uyên, họ sợ lắm rồi. Không muốn làm cái công việc này thêm một giây nào nữa.

Tuyết Vũ liếc nhìn hai giúp việc rời đi, rồi mới nhìn Lục Nhược Uyên. Lúc này, cô ta không còn náo loạn nữa, mà rất yên tĩnh. Nhưng là kiểu yên tĩnh thẫn thờ của một người không tỉnh táo.

Cô ta cúi đầu, mắt dại ra, nghịch nghịch mấy sợi tóc trước ngực mình, không có mục đích.

Tuyết Vũ lại gần, khẽ khàng lên tiếng: "Nhược Uyên, cô muốn đi gặp Gia Thụy

Chapter
1 Chương 1: Ngày Cưới
2 Chương 2: Cô Không Bằng Người Yêu Bé Bỏng Của Hắn
3 Chương 3: Trở lại Mái Ấm Xưa
4 Chương 4: Thoả Thuận Hôn Nhân
5 Chương 5: Chuyện Nửa Đêm
6 Chương 6: Gọi Kẻ Thù Là Ba
7 Chương 7: Phía Sau Cánh Cổng
8 Chương 8: Mẫu Đơn Có Gai
9 Chương 9: Tin Nóng
10 Chương 10: Diễn Kịch
11 Chương 11: Không Khí
12 Chương 12: Dấu Hiệu
13 Chương 13: Có Đi Thì Cùng Đi
14 Chương 14: Ai Uy Hiếp Ai
15 Chương 15: Trúng Đạn
16 Chương 16: Bệnh Viện
17 Chương 17: Tôi Không Thích Anh
18 Chương 18: Tôi Tắm Giúp Cô
19 Chương 19: Thất Thần
20 Chương 20: Sự Cố
21 Chương 21: Không Tin Tưởng
22 Chương 22: Vợ, Em Giỏi Lắm
23 Chương 23: Party
24 Chương 24: Bà Cố Của Diễn Xuất
25 Chương 25: Gan Quái Vật
26 Chương 26: Mình Cô Là Đủ Rồi
27 Chương 27: Ghen
28 Chương 28: Liễu Tư Linh
29 Chương 29: Ảo Tưởng
30 Chương 30: Chuyện Lễ Phục (1)
31 Chương 31: Chuyện Lễ Phục (2)
32 Chương 32: Đi Dự Tiệc
33 Chương 33: Lam Bích Trâm
34 Chương 34: Khiêu Vũ
35 Chương 35: Tim Người
36 Chương 36: Chỉ Là Một Vết Thương Nhỏ
37 Chương 37: Không Đáng Tin Tưởng?
38 Chương 38: Thẩm Tra (1)
39 Chương 39: Thẩm Tra (2)
40 Chương 40: Hình Phạt Cho Kẻ Lừa Gạt
41 Chương 41: Bà Lục Nhập Viện
42 Chương 42: Hình Phạt Cho Kẻ Lừa Gạt
43 Chương 43: Cách Trả Thù Đáng Sợ
44 Chương 44: Đánh Bạc
45 Chương 45: Cậu Út Lục Gia
46 Chương 46: Cách Giải Quyết Tận Gốc
47 Chương 47: Tin Vui Của Cậu Dụ
48 Chương 48: Vì Tôi Là Chị Dâu
49 Chương 49: Bà Lục Muốn Đền Ơn
50 Chương 50: Trở Về Nhà
51 Chương 51: Bất Ngờ Va Chạm
52 Chương 52: "Chú Nhỏ" Thức Giấc
53 Chương 53: Về Nhà Mẹ
54 Chương 54: Sự Cố Nhỏ Trong Bếp
55 Chương 55: Lục Thần Hạo Nấu Ăn
56 Chương 56: Tình Cảm Là Chuyện Khó Nói
57 Chương 57: Khắc Tinh Của Lam Thế Lân
58 Chương 58: Chuyện Thư Phòng
59 Chương 59: Chuyên Gia Tình Yêu
60 Chương 60: Mặt Đỏ, Tim Đập Nhanh Là Gì?
61 Chương 61: Thích Một Người Có Cảm Giác Gì?
62 Chương 62: Cô Không Thích Đàn Ông?
63 Chương 63: Chiếc Gối Bị Bỏ Rơi
64 Chương 64: Theo Đuổi
65 Chương 65: Đến Đưa Em Đi Ăn
66 Chương 66: Tặng Hoa Lại Bị Từ Chối
67 Chương 67: Thứ Gọi Là Nằm Trong Lòng Bàn Tay
68 Chương 68: Bị Hớt Tay Trên
69 Chương 69: Cô Nhận Hoa Rồi
70 Chương 70: Thà Tra Nhầm Còn Hơn Bỏ Sót
71 Chương 71: Anh Sẽ Không Lấy Vợ
72 Chương 72: Khi Tuyết Vũ Dỗi
73 Chương 73: Lễ Đính Hôn (1)
74 Chương 74: Lễ Đính Hôn (2)
75 Chương 75: Lễ Đính Hôn (3)
76 Chương 76: Lễ Đính Hôn (4)
77 Chương 77: Sự Khổ Tâm Của Khắc Dương
78 Chương 78: Nổi Giận
79 Chương 79: Dối Trá
80 Chương 80: Quà Giáng Sinh
81 Chương 81: Vườn Hoa Trong Nhà Kính
82 Chương 82: Điều Kiện Cuối Cùng
83 Chương 83: Bà Xã, Anh Nhớ Em
84 Chương 84: Mặt Dày Vô Đối
85 Chương 85: Nỗi Khổ Khi Tắm Nước Lạnh Nửa Đêm
86 Chương 86: Kế Hoạch Hẹn Hò Phá Sản
87 Chương 87: Trường Đua Ngựa
88 Chương 88: Thi Đấu
89 Chương 89: Tai Nạn
90 Chương 90: Lách Luật
91 Chương 91: Phí Làm Quen Này Đắt Quá Rồi
92 Chương 92: Sẵn Sàng Chờ Em Đến Chà Đạp
93 Chương 93: Đàm Phán Thất Bại
94 Chương 94: Đỉnh Cao Của Sự Tức Giận
95 Chương 95: Cùng Tăng Ca
96 Chương 96: Độc Chiêu
97 Chương 97: Vẫn Chậm Một Bước
98 Chương 98: Mười Một Giờ Trưa
99 Chương 99: Bí Mật Của Hai Lão Cổ Đông
100 Chương 100: Ngõ Cụt
101 Chương 101: Ngồi Trên Thớt
102 Chương 102: Ngủ Quên
103 Chương 103: Cúng Giỗ
104 Chương 104: Khi Leen Xuất Hiện
105 Chương 105: Mèo Nào Cắn Mỉu Nào
106 Chương 106: Kí Ức Tang Thương (1)
107 Chương 107: Kí Ức Tang Thương (2)
108 Chương 108: Bí Mật Bị Nghe Lén (1)
109 Chương 109: Bí Mật Bị Nghe Lén (2)
110 Chương 110: Ngôi Nhà Cũ
111 Chương 111: Sốc
112 Chương 112: Tỏ Tình Rồi, Nhưng Thất Bại Rồi
113 Chương 113: Đau Vẫn Cười
114 Chương 114: Bữa Cơm Tối Của Nhà Họ Lục
115 Chương 115: Chẳng Có Gì Là Bí Mật
116 Chương 116: Bị Cắn
117 Chương 117: Mưu kế Chống Lại Mưu Kế
118 Chương 118: Coi Như Bị Cún Hôn
119 Chương 119: Biến Cố Cuối Ngày (1)
120 Chương 120: Biến Cố Cuối Ngày (2)
121 Chương 121: Biến Cố Cuối Ngày (3)
122 Chương 122: Biến Cố Cuối Ngày (4)
123 Chương 123: Biến Cố Cuối Ngày (5)
124 Chương 124: Biến Cố Cuối Ngày (6)
125 Chương 125: Biến Cố Cuối Ngày (7)
126 Chương 126: Biến Cố Cuối Ngày (8)
127 Chương 127: Hậu Biến Cố (1)
128 Chương 128: Hậu Biến Cố (2)
129 Chương 129: Hậu Biến Cố (3)
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133: Vợ Đầu Chông Ở no
134 Chương 134: Tinh Dây 0 Nơi Xà La
135 Chương 135: Ngon hoài
136 Chương 136
137 Chương 137: Du Xuân (1)
138 Chương 138: Du Xuân (2)
139 Chương 139
140 Chương 140: Khi Tuyết Và Uông Rudu
141 Chương 141: Hoang Mang
142 Chương 142
143 Chương 143: Tâm Tình Vụng Trộm Của Bà Lục
144 Chương 144: Tình Vụng Trộm Nở Hoa
145 Chương 145: Ngọc Tâm Tư
146 Chương 146: Lục Khang Dụ Đòi Nợ
147 Chương 147: Lục Khang Dụ Đòi Nợ
148 Chương 148: Lục Khang Dụ Đòi Nợ
149 Chương 149: Đã Đến Lúc Thu Lưới
150 Chương 150: Thu Lưới
151 Chương 151: Thu Lưới
152 Chương 152: Thu Lưới (3)
153 Chương 153: Thu Lưới (4)
154 Chương 154: Thu Lưới (5)
155 Chương 155: Thu Lưới (6)
156 Chương 156: Thu Lưới (7)
157 Chương 157: Thu lưới (8)
158 Chương 158: Quả báo (1)
159 Chương 159: Quả báo (2)
160 Chương 160: Quả báo (3)
161 Chương 161: Quả báo (4)
162 Chương 162: Quả báo (5)
163 Chương 163: Nhà Giam
164 Chương 164: Người Nắm Cán Cân Thật Sự
165 Chương 165: Lật Bài Ngửa
166 Chương 166: Bí Mật Được Phơi Bày
167 Chương 167: Nguyên Nhân Cuối Cùng
168 Chương 168: Thế Giới Sụp Đổ
169 Chương 169: Lấy lại tất cả (1)
170 Chương 170: Lấy lại tất cả (2)
171 Chương 171: Lấy lại tất cả (3)
172 Chương 172: Lấy lại tất cả (4)
173 Chương 173: Bất tỉnh
174 Chương 174: Cô có thai rồi
175 Chương 175: Tuyệt vọng
176 Chương 176: Cô tuyệt tình vậy sao?
177 Chương 177: Kẻ vô gia cư
178 Chương 178: Đối Chất
179 Chương 179: Tôi trả nợ cho em
180 Chương 180: Vì anh là ba của con cô
181 Chương 181: Lỡ yêu rồi
182 Chương 182: Ngang trái
183 Chương 183: Lí lẽ của trái tim
184 Chương 184: Đi xa
185 Chương 185: Buông tay
186 Chương 186: Có một người yêu cô hơn thế
187 Chương 187: Mùa Thu ở Paris Có Gì Đẹp
188 Chương 188: Mùa Thu ở Paris Có Gì Đẹp
189 Chương 189: Hồi kết viên mãn
Chapter

Updated 189 Episodes

1
Chương 1: Ngày Cưới
2
Chương 2: Cô Không Bằng Người Yêu Bé Bỏng Của Hắn
3
Chương 3: Trở lại Mái Ấm Xưa
4
Chương 4: Thoả Thuận Hôn Nhân
5
Chương 5: Chuyện Nửa Đêm
6
Chương 6: Gọi Kẻ Thù Là Ba
7
Chương 7: Phía Sau Cánh Cổng
8
Chương 8: Mẫu Đơn Có Gai
9
Chương 9: Tin Nóng
10
Chương 10: Diễn Kịch
11
Chương 11: Không Khí
12
Chương 12: Dấu Hiệu
13
Chương 13: Có Đi Thì Cùng Đi
14
Chương 14: Ai Uy Hiếp Ai
15
Chương 15: Trúng Đạn
16
Chương 16: Bệnh Viện
17
Chương 17: Tôi Không Thích Anh
18
Chương 18: Tôi Tắm Giúp Cô
19
Chương 19: Thất Thần
20
Chương 20: Sự Cố
21
Chương 21: Không Tin Tưởng
22
Chương 22: Vợ, Em Giỏi Lắm
23
Chương 23: Party
24
Chương 24: Bà Cố Của Diễn Xuất
25
Chương 25: Gan Quái Vật
26
Chương 26: Mình Cô Là Đủ Rồi
27
Chương 27: Ghen
28
Chương 28: Liễu Tư Linh
29
Chương 29: Ảo Tưởng
30
Chương 30: Chuyện Lễ Phục (1)
31
Chương 31: Chuyện Lễ Phục (2)
32
Chương 32: Đi Dự Tiệc
33
Chương 33: Lam Bích Trâm
34
Chương 34: Khiêu Vũ
35
Chương 35: Tim Người
36
Chương 36: Chỉ Là Một Vết Thương Nhỏ
37
Chương 37: Không Đáng Tin Tưởng?
38
Chương 38: Thẩm Tra (1)
39
Chương 39: Thẩm Tra (2)
40
Chương 40: Hình Phạt Cho Kẻ Lừa Gạt
41
Chương 41: Bà Lục Nhập Viện
42
Chương 42: Hình Phạt Cho Kẻ Lừa Gạt
43
Chương 43: Cách Trả Thù Đáng Sợ
44
Chương 44: Đánh Bạc
45
Chương 45: Cậu Út Lục Gia
46
Chương 46: Cách Giải Quyết Tận Gốc
47
Chương 47: Tin Vui Của Cậu Dụ
48
Chương 48: Vì Tôi Là Chị Dâu
49
Chương 49: Bà Lục Muốn Đền Ơn
50
Chương 50: Trở Về Nhà
51
Chương 51: Bất Ngờ Va Chạm
52
Chương 52: "Chú Nhỏ" Thức Giấc
53
Chương 53: Về Nhà Mẹ
54
Chương 54: Sự Cố Nhỏ Trong Bếp
55
Chương 55: Lục Thần Hạo Nấu Ăn
56
Chương 56: Tình Cảm Là Chuyện Khó Nói
57
Chương 57: Khắc Tinh Của Lam Thế Lân
58
Chương 58: Chuyện Thư Phòng
59
Chương 59: Chuyên Gia Tình Yêu
60
Chương 60: Mặt Đỏ, Tim Đập Nhanh Là Gì?
61
Chương 61: Thích Một Người Có Cảm Giác Gì?
62
Chương 62: Cô Không Thích Đàn Ông?
63
Chương 63: Chiếc Gối Bị Bỏ Rơi
64
Chương 64: Theo Đuổi
65
Chương 65: Đến Đưa Em Đi Ăn
66
Chương 66: Tặng Hoa Lại Bị Từ Chối
67
Chương 67: Thứ Gọi Là Nằm Trong Lòng Bàn Tay
68
Chương 68: Bị Hớt Tay Trên
69
Chương 69: Cô Nhận Hoa Rồi
70
Chương 70: Thà Tra Nhầm Còn Hơn Bỏ Sót
71
Chương 71: Anh Sẽ Không Lấy Vợ
72
Chương 72: Khi Tuyết Vũ Dỗi
73
Chương 73: Lễ Đính Hôn (1)
74
Chương 74: Lễ Đính Hôn (2)
75
Chương 75: Lễ Đính Hôn (3)
76
Chương 76: Lễ Đính Hôn (4)
77
Chương 77: Sự Khổ Tâm Của Khắc Dương
78
Chương 78: Nổi Giận
79
Chương 79: Dối Trá
80
Chương 80: Quà Giáng Sinh
81
Chương 81: Vườn Hoa Trong Nhà Kính
82
Chương 82: Điều Kiện Cuối Cùng
83
Chương 83: Bà Xã, Anh Nhớ Em
84
Chương 84: Mặt Dày Vô Đối
85
Chương 85: Nỗi Khổ Khi Tắm Nước Lạnh Nửa Đêm
86
Chương 86: Kế Hoạch Hẹn Hò Phá Sản
87
Chương 87: Trường Đua Ngựa
88
Chương 88: Thi Đấu
89
Chương 89: Tai Nạn
90
Chương 90: Lách Luật
91
Chương 91: Phí Làm Quen Này Đắt Quá Rồi
92
Chương 92: Sẵn Sàng Chờ Em Đến Chà Đạp
93
Chương 93: Đàm Phán Thất Bại
94
Chương 94: Đỉnh Cao Của Sự Tức Giận
95
Chương 95: Cùng Tăng Ca
96
Chương 96: Độc Chiêu
97
Chương 97: Vẫn Chậm Một Bước
98
Chương 98: Mười Một Giờ Trưa
99
Chương 99: Bí Mật Của Hai Lão Cổ Đông
100
Chương 100: Ngõ Cụt
101
Chương 101: Ngồi Trên Thớt
102
Chương 102: Ngủ Quên
103
Chương 103: Cúng Giỗ
104
Chương 104: Khi Leen Xuất Hiện
105
Chương 105: Mèo Nào Cắn Mỉu Nào
106
Chương 106: Kí Ức Tang Thương (1)
107
Chương 107: Kí Ức Tang Thương (2)
108
Chương 108: Bí Mật Bị Nghe Lén (1)
109
Chương 109: Bí Mật Bị Nghe Lén (2)
110
Chương 110: Ngôi Nhà Cũ
111
Chương 111: Sốc
112
Chương 112: Tỏ Tình Rồi, Nhưng Thất Bại Rồi
113
Chương 113: Đau Vẫn Cười
114
Chương 114: Bữa Cơm Tối Của Nhà Họ Lục
115
Chương 115: Chẳng Có Gì Là Bí Mật
116
Chương 116: Bị Cắn
117
Chương 117: Mưu kế Chống Lại Mưu Kế
118
Chương 118: Coi Như Bị Cún Hôn
119
Chương 119: Biến Cố Cuối Ngày (1)
120
Chương 120: Biến Cố Cuối Ngày (2)
121
Chương 121: Biến Cố Cuối Ngày (3)
122
Chương 122: Biến Cố Cuối Ngày (4)
123
Chương 123: Biến Cố Cuối Ngày (5)
124
Chương 124: Biến Cố Cuối Ngày (6)
125
Chương 125: Biến Cố Cuối Ngày (7)
126
Chương 126: Biến Cố Cuối Ngày (8)
127
Chương 127: Hậu Biến Cố (1)
128
Chương 128: Hậu Biến Cố (2)
129
Chương 129: Hậu Biến Cố (3)
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133: Vợ Đầu Chông Ở no
134
Chương 134: Tinh Dây 0 Nơi Xà La
135
Chương 135: Ngon hoài
136
Chương 136
137
Chương 137: Du Xuân (1)
138
Chương 138: Du Xuân (2)
139
Chương 139
140
Chương 140: Khi Tuyết Và Uông Rudu
141
Chương 141: Hoang Mang
142
Chương 142
143
Chương 143: Tâm Tình Vụng Trộm Của Bà Lục
144
Chương 144: Tình Vụng Trộm Nở Hoa
145
Chương 145: Ngọc Tâm Tư
146
Chương 146: Lục Khang Dụ Đòi Nợ
147
Chương 147: Lục Khang Dụ Đòi Nợ
148
Chương 148: Lục Khang Dụ Đòi Nợ
149
Chương 149: Đã Đến Lúc Thu Lưới
150
Chương 150: Thu Lưới
151
Chương 151: Thu Lưới
152
Chương 152: Thu Lưới (3)
153
Chương 153: Thu Lưới (4)
154
Chương 154: Thu Lưới (5)
155
Chương 155: Thu Lưới (6)
156
Chương 156: Thu Lưới (7)
157
Chương 157: Thu lưới (8)
158
Chương 158: Quả báo (1)
159
Chương 159: Quả báo (2)
160
Chương 160: Quả báo (3)
161
Chương 161: Quả báo (4)
162
Chương 162: Quả báo (5)
163
Chương 163: Nhà Giam
164
Chương 164: Người Nắm Cán Cân Thật Sự
165
Chương 165: Lật Bài Ngửa
166
Chương 166: Bí Mật Được Phơi Bày
167
Chương 167: Nguyên Nhân Cuối Cùng
168
Chương 168: Thế Giới Sụp Đổ
169
Chương 169: Lấy lại tất cả (1)
170
Chương 170: Lấy lại tất cả (2)
171
Chương 171: Lấy lại tất cả (3)
172
Chương 172: Lấy lại tất cả (4)
173
Chương 173: Bất tỉnh
174
Chương 174: Cô có thai rồi
175
Chương 175: Tuyệt vọng
176
Chương 176: Cô tuyệt tình vậy sao?
177
Chương 177: Kẻ vô gia cư
178
Chương 178: Đối Chất
179
Chương 179: Tôi trả nợ cho em
180
Chương 180: Vì anh là ba của con cô
181
Chương 181: Lỡ yêu rồi
182
Chương 182: Ngang trái
183
Chương 183: Lí lẽ của trái tim
184
Chương 184: Đi xa
185
Chương 185: Buông tay
186
Chương 186: Có một người yêu cô hơn thế
187
Chương 187: Mùa Thu ở Paris Có Gì Đẹp
188
Chương 188: Mùa Thu ở Paris Có Gì Đẹp
189
Chương 189: Hồi kết viên mãn