Chương 15: Trúng Đạn

Một người đàn ông trẻ tướng mạo khá tuấn tú đi tới trước mặt Lục Thần Kiệt, cúi chào:

"Cậu chủ."

"Ừ. Xử lý hết cho tôi. Còn chú ba, mang đi!"

Lục Thần Hạo thu dao găm, giao Lục Hàng Cảnh cho người người của mình.

Mang đi? Lục Hàng Cảnh không hiểu Lục Thần Hạo muốn mang mình đi đâu, dữ dằn hỏi:

"Lục Thần Hạo, mày muốn mang tao đi đâu? Tao là chú mày đấy." . Google 𝒏ga𝙮 𝘁ra𝒏g [ 𝘛RÙM𝘛R𝐔YỆN.v𝒏 ]

"Yên tâm, tôi chỉ đưa chú về nhà gặp ba một chuyển thôi. Lâu rồi hai người không gặp nhau, chắc có nhiều chuyện để nói lắm."

Lục Hàng Cảnh khiếp sợ, thái độ thay đổi nhanh hơn lật sách: "Không, Thần Hạo, chú xin cháu. Chú sai rồi, là chú nhất thời hồ đồ. Cháu tha cho chú lần này đi, đừng giao chú cho ba cháu. Chú hứa sẽ không tới tìm Lục gia gây chuyện nữa. Nếu cháu muốn, chú sẽ lập tức trở về Nam Phi. Cả đời này cũng không về nước nữa."

Người khác không biết, Lục Hàng Cảnh sao lại không hiểu rõ con người thật của Lục Bạch Văn.

Một sát nhân, máu lạnh, giết người không ghê tay, vô tình, tàn nhẫn không gì sánh bằng.

Để có thể có địa vị cao trăm ngàn người ngưỡng mộ, nể trọng như ngày hôm nay, Lục Bạch Văn không biết đã dẫm lên bao nhiêu xác người mà đi.

Lục Bạch Văn bây giờ tuy đã thu liễm, như hổ ăn chay, tạo cho mình cái vỏ bọc là người có lòng nhân từ, thấu tình đạt lý, công chính liêm minh, yêu vợ thương con. Nhưng bản chất nguyên thủy sao có thể thay đổi.

Cũng chỉ có cái yêu vợ thương con là thật mà thôi. Ngay cả người em trai ruột là ông đây vì ông ta mà cống hiến hết mình, Lục Bạch Văn còn có thể tuyệt tình tổng sang Nam Phi.

Nếu Lục Bạch Văn biết ông ta cãi ý trở về, còn bắt cóc con trai, chắc chắn Lục Bạch Văn sẽ không tha cho nữa.

Có điều, Lục Thần Hạo không nghe được nỗi lòng của người chú này. Anh chỉ nghĩ Lục Hàng Cảnh chỉ đơn giản là sợ anh trai theo bản năng thôi, không nghĩ nhiều, nói: "Chú ba, chú nên cảm thấy may mắn vì mang chung dòng máu với tông. Nếu là người khác, tôi sẽ không giao cho ba mình đâu. Đem đi."

Anh đồng thời quay qua cởi trói cho Tuyết Vũ. "Có sao không?"

Tuyết Vũ lắc đầu: "Không sao!"

Đôi mắt trong veo, hời hợt, điềm nhiên, cứ như những gì xảy ra xung quanh chỉ là ảo ảnh, không liên quan cô. Lục Hàng Cảnh không được điềm tĩnh như vậy, sau câu nói kia, cơ thể càng mạnh run, dáng vẻ hèn mọn, còn đâu bộ dáng quyền uy, hống hách, ban đầu, khẩn thiết cầu xin, chỉ thiếu quỳ xuống dập đầu.

Cái gì gọi là cảm thấy may mắn. Ông tình nguyện chịu để nó xử lý còn hơn là đến gặp Lục Bạch Văn đấy. Tiếc thay, bất kể ông có nói gì, làm gì cũng không thay đổi được quyết định của Lục Thần Hạo, cuối cùng vẫn bị kéo lên xe, mang đi.

Dù sao, Lục Thần Hạo nghĩ, ông già nhà anh không phải loại người tuyệt tình tuyệt nghĩa, sẽ không làm gì quá đáng với em trai ruột của mình.

"Đi thôi." Anh trầm lặng ôm eo Tuyết Vũ đi về phía trực thăng, giọng nói mang vài tia thích thú: "Cô gan dạ hơn tôi tưởng đấy! Không sợ sao?"

Tuyết Vũ nhún vai, không dấu vết nhìn Lục Hàng Cảnh, cũng không giãy ra: "Sợ thì sao? Khóc lóc có tác dụng gì?" Lục Thần Hạo cong khóe môi, không nói gì. Bây giờ, anh hình như cảm nhận được một chút điều tốt khi lấy cô vợ hào môn này rồi.

Ít ra, khi gặp chuyện cô không nháo, anh cũng sẽ bớt phiền!

"Cẩn thận!" Tiếng Tuyết Vũ vừa hô lên, cô đã chắn sau lưng anh.

Pång!

Viên đạn bay ra ngay lúc đó. Lục Thần Hạo vừa ngoảnh lại, Tuyết Vũ đã ngã vào người anh.

Anh sững người!

Dưới vai phải của cô, máu chảy ra, nhanh chóng nhuộm đỏ phần lưng áo trắng.

"Trần Tuyết Vũ. Cô bị điện à!" Lục Thần Hạo thoáng cái hồi thần, nhíu mày chặt chân mày, mắng.

"Tôi vừa cứu anh đấy! Vậy mà còn mắng tôi điên!" Tuyết Vũ bất mãn, bĩu môi, tưởng chừng không có một chút đau đớn nào. Hai mắt cứ thể ngắm nghiền lại, ngất đi.

Sắc mặt Lục Thần Hạo âm trầm, lãnh khốc. Hàn khí từ người anh lan tràn ra khắp nơi.

"Ngu ngốc!" Anh vẫn mắng, ai mượn cô ta cứu anh. Chỉ là động tác vội hơn bình thường, bế cô lên.

Tên vừa bắn lén kia đã bị người của Lục Thần Hạo bắn một phát vào ngực, tắt thở rồi!

Tài xế sau vài giây chấn động, sực tỉnh lại, không cần Lục Thần Hạo sai bảo, rất hiểu chuyện chạy lên mở cửa xe cho anh. Phần mình ngồi vào ghế lái, nhanh chóng cho xe chuyển bánh, tăng tốc.

Trên xe, Lục Thần Hạo sơ cứu cầm máu cho Tuyết Vũ. Thao tác đầu ra đó, không hề rối loạn.

Đáng ghét! Là tại anh quá sơ ý!

Xe chạy như ăn cướp, chỉ hơn chục phút đã tới bệnh viện. Tuyết Vũ được đưa vào phòng cấp cứu.

Ông bà Trần, ông bà Lục hay tin, vội vã đến bệnh viện. "Thần Hạo, mau nói cho mẹ biết, Tuyết Vũ thế nào rồi? Có nguy hiểm gì không? Sao đang yên đang lành nó lại vào viện được chứ?" Bà Trần vừa tới nơi, đã sốt sắng hỏi. Khi Lục Thần Hạo thông báo, cũng chỉ nói Tuyết Vũ vào viện, không nói rõ sự tình.

"Phải đấy, chẳng phải hôm nay Tuyết Vũ đến công ty làm việc sao. Sao bỗng dưng lại có chuyện được chứ." Bà Lục cũng lên tiếng.

"Vợ con vẫn đang được cấp cứu, vẫn chưa biết kết quả." Lục Thần Hạo giọng không quá ngoan ngoãn nhưng cũng không thiếu đi phép lễ độ.

Anh gộp lại mọi câu hỏi, kể lại sự cố hôm nay, không hề giấu giếm. Cho dù muốn giấu, cũng không được.

"Sao lại ra nông nỗi này chứ?" Bà Trần sốc, che miệng, xanh tái mặt, lảo đảo xuýt ngã, may nhờ Trần Trọng Cường đỡ mới đứng vững được.

Trần Trọng Cường sắc mặt âm u, vừa tức giận kẻ khiến con gái mình bị thương, vừa tức Lục Thần Hạo không bảo vệ được con gái mình.

Ông bà Lục bất ngờ, không nghĩ tới lại có sự tình như vậy. "Con xin lỗi. Đã để ba mẹ lo lắng. Là do con không bảo vệ được Tuyết Vũ. Để cô ấy đỡ thay con một viên đạn." Anh cúi đầu nhận lỗi, thực sự áy náy cùng cảm thấy bản thân vô dụng.

Một bộ sẵn sàng chờ ba vợ chỉ trích.

Tuy rằng anh ghét Trần Tuyết Vũ, nhưng việc để một cô gái đỡ thay mình một viên đạn là chuyện không thể chấp nhận được.

"Xin lỗi thì có tác dụng gì. Anh thân là đàn ông, mà lại không bảo vệ được vợ mình, lại để con bé đỡ thay! Nếu không may viên đạn bắn vào ngực, anh nói xem lúc đó ai đền con gái cho chúng tôi!" Trần Trọng Cường không kiêng kỵ gì, dạy bảo con rể tại chỗ.

Nói gì thì nói, tuy địa vị của Lục gia lớn mạnh không phải ai cũng đụng vào được. Nhưng Trần gia cũng đâu thua kém gì, Trần Trọng Cường có đủ vốn liếng để lên mặt chất vấn anh con rể cực phẩm này.

Vợ chồng Lục Bạch Văn nhíu mày, không vui, nhưng tự biết mình đuối lý, không thể phản bác.

Tuy rằng Lục Hàng Cảnh đã bị đuổi ra khỏi Lục gia, nhưng dù thế nào vẫn không thể thay đổi được sự thật, Lục Hàng Cảnh là em trai của ông. Em trai mình lại đi bắn hạ thương cháu dâu, chuyện này

mà đồn ra ngoài, không phải sẽ thành chuyện cười cho thiên hạ đàm tiểu sao. Đã vậy, cô con dâu này của ông, là con gái cưng của tỷ phú giàu nhất Châu Á đấy. Lục Bạch Văn trầm mặc một lát, thở dài:

"Thật xin lỗi, lại để anh chị xui gia chê cười rồi. Thằng em này của tôi, mấy năm trước làm điều sai trái, đã bị đuổi ra khỏi gia tộc. Cứ tưởng nó sẽ biết lỗi thay đổi tính tình, không ngờ lại tiếp tục làm xằng bậy. Anh chị xui yên tâm, lần này tôi sẽ xử phạt nó cho anh chị câu trả lời thoả đáng." %3D

Trần Trọng Cường sắc mặt khá hơn một chút, cũng không muốn tỏ ra khách khí gì, gật đầu: "Anh xui cảm thấy như thế nào thỏa đáng là được rồi."

Lục Bạch Văn hiểu ý, dù không hài lòng, cũng không thể nói gì thêm.

Lần này là do Lục gia sai sót!

Chapter
1 Chương 1: Ngày Cưới
2 Chương 2: Cô Không Bằng Người Yêu Bé Bỏng Của Hắn
3 Chương 3: Trở lại Mái Ấm Xưa
4 Chương 4: Thoả Thuận Hôn Nhân
5 Chương 5: Chuyện Nửa Đêm
6 Chương 6: Gọi Kẻ Thù Là Ba
7 Chương 7: Phía Sau Cánh Cổng
8 Chương 8: Mẫu Đơn Có Gai
9 Chương 9: Tin Nóng
10 Chương 10: Diễn Kịch
11 Chương 11: Không Khí
12 Chương 12: Dấu Hiệu
13 Chương 13: Có Đi Thì Cùng Đi
14 Chương 14: Ai Uy Hiếp Ai
15 Chương 15: Trúng Đạn
16 Chương 16: Bệnh Viện
17 Chương 17: Tôi Không Thích Anh
18 Chương 18: Tôi Tắm Giúp Cô
19 Chương 19: Thất Thần
20 Chương 20: Sự Cố
21 Chương 21: Không Tin Tưởng
22 Chương 22: Vợ, Em Giỏi Lắm
23 Chương 23: Party
24 Chương 24: Bà Cố Của Diễn Xuất
25 Chương 25: Gan Quái Vật
26 Chương 26: Mình Cô Là Đủ Rồi
27 Chương 27: Ghen
28 Chương 28: Liễu Tư Linh
29 Chương 29: Ảo Tưởng
30 Chương 30: Chuyện Lễ Phục (1)
31 Chương 31: Chuyện Lễ Phục (2)
32 Chương 32: Đi Dự Tiệc
33 Chương 33: Lam Bích Trâm
34 Chương 34: Khiêu Vũ
35 Chương 35: Tim Người
36 Chương 36: Chỉ Là Một Vết Thương Nhỏ
37 Chương 37: Không Đáng Tin Tưởng?
38 Chương 38: Thẩm Tra (1)
39 Chương 39: Thẩm Tra (2)
40 Chương 40: Hình Phạt Cho Kẻ Lừa Gạt
41 Chương 41: Bà Lục Nhập Viện
42 Chương 42: Hình Phạt Cho Kẻ Lừa Gạt
43 Chương 43: Cách Trả Thù Đáng Sợ
44 Chương 44: Đánh Bạc
45 Chương 45: Cậu Út Lục Gia
46 Chương 46: Cách Giải Quyết Tận Gốc
47 Chương 47: Tin Vui Của Cậu Dụ
48 Chương 48: Vì Tôi Là Chị Dâu
49 Chương 49: Bà Lục Muốn Đền Ơn
50 Chương 50: Trở Về Nhà
51 Chương 51: Bất Ngờ Va Chạm
52 Chương 52: "Chú Nhỏ" Thức Giấc
53 Chương 53: Về Nhà Mẹ
54 Chương 54: Sự Cố Nhỏ Trong Bếp
55 Chương 55: Lục Thần Hạo Nấu Ăn
56 Chương 56: Tình Cảm Là Chuyện Khó Nói
57 Chương 57: Khắc Tinh Của Lam Thế Lân
58 Chương 58: Chuyện Thư Phòng
59 Chương 59: Chuyên Gia Tình Yêu
60 Chương 60: Mặt Đỏ, Tim Đập Nhanh Là Gì?
61 Chương 61: Thích Một Người Có Cảm Giác Gì?
62 Chương 62: Cô Không Thích Đàn Ông?
63 Chương 63: Chiếc Gối Bị Bỏ Rơi
64 Chương 64: Theo Đuổi
65 Chương 65: Đến Đưa Em Đi Ăn
66 Chương 66: Tặng Hoa Lại Bị Từ Chối
67 Chương 67: Thứ Gọi Là Nằm Trong Lòng Bàn Tay
68 Chương 68: Bị Hớt Tay Trên
69 Chương 69: Cô Nhận Hoa Rồi
70 Chương 70: Thà Tra Nhầm Còn Hơn Bỏ Sót
71 Chương 71: Anh Sẽ Không Lấy Vợ
72 Chương 72: Khi Tuyết Vũ Dỗi
73 Chương 73: Lễ Đính Hôn (1)
74 Chương 74: Lễ Đính Hôn (2)
75 Chương 75: Lễ Đính Hôn (3)
76 Chương 76: Lễ Đính Hôn (4)
77 Chương 77: Sự Khổ Tâm Của Khắc Dương
78 Chương 78: Nổi Giận
79 Chương 79: Dối Trá
80 Chương 80: Quà Giáng Sinh
81 Chương 81: Vườn Hoa Trong Nhà Kính
82 Chương 82: Điều Kiện Cuối Cùng
83 Chương 83: Bà Xã, Anh Nhớ Em
84 Chương 84: Mặt Dày Vô Đối
85 Chương 85: Nỗi Khổ Khi Tắm Nước Lạnh Nửa Đêm
86 Chương 86: Kế Hoạch Hẹn Hò Phá Sản
87 Chương 87: Trường Đua Ngựa
88 Chương 88: Thi Đấu
89 Chương 89: Tai Nạn
90 Chương 90: Lách Luật
91 Chương 91: Phí Làm Quen Này Đắt Quá Rồi
92 Chương 92: Sẵn Sàng Chờ Em Đến Chà Đạp
93 Chương 93: Đàm Phán Thất Bại
94 Chương 94: Đỉnh Cao Của Sự Tức Giận
95 Chương 95: Cùng Tăng Ca
96 Chương 96: Độc Chiêu
97 Chương 97: Vẫn Chậm Một Bước
98 Chương 98: Mười Một Giờ Trưa
99 Chương 99: Bí Mật Của Hai Lão Cổ Đông
100 Chương 100: Ngõ Cụt
101 Chương 101: Ngồi Trên Thớt
102 Chương 102: Ngủ Quên
103 Chương 103: Cúng Giỗ
104 Chương 104: Khi Leen Xuất Hiện
105 Chương 105: Mèo Nào Cắn Mỉu Nào
106 Chương 106: Kí Ức Tang Thương (1)
107 Chương 107: Kí Ức Tang Thương (2)
108 Chương 108: Bí Mật Bị Nghe Lén (1)
109 Chương 109: Bí Mật Bị Nghe Lén (2)
110 Chương 110: Ngôi Nhà Cũ
111 Chương 111: Sốc
112 Chương 112: Tỏ Tình Rồi, Nhưng Thất Bại Rồi
113 Chương 113: Đau Vẫn Cười
114 Chương 114: Bữa Cơm Tối Của Nhà Họ Lục
115 Chương 115: Chẳng Có Gì Là Bí Mật
116 Chương 116: Bị Cắn
117 Chương 117: Mưu kế Chống Lại Mưu Kế
118 Chương 118: Coi Như Bị Cún Hôn
119 Chương 119: Biến Cố Cuối Ngày (1)
120 Chương 120: Biến Cố Cuối Ngày (2)
121 Chương 121: Biến Cố Cuối Ngày (3)
122 Chương 122: Biến Cố Cuối Ngày (4)
123 Chương 123: Biến Cố Cuối Ngày (5)
124 Chương 124: Biến Cố Cuối Ngày (6)
125 Chương 125: Biến Cố Cuối Ngày (7)
126 Chương 126: Biến Cố Cuối Ngày (8)
127 Chương 127: Hậu Biến Cố (1)
128 Chương 128: Hậu Biến Cố (2)
129 Chương 129: Hậu Biến Cố (3)
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133: Vợ Đầu Chông Ở no
134 Chương 134: Tinh Dây 0 Nơi Xà La
135 Chương 135: Ngon hoài
136 Chương 136
137 Chương 137: Du Xuân (1)
138 Chương 138: Du Xuân (2)
139 Chương 139
140 Chương 140: Khi Tuyết Và Uông Rudu
141 Chương 141: Hoang Mang
142 Chương 142
143 Chương 143: Tâm Tình Vụng Trộm Của Bà Lục
144 Chương 144: Tình Vụng Trộm Nở Hoa
145 Chương 145: Ngọc Tâm Tư
146 Chương 146: Lục Khang Dụ Đòi Nợ
147 Chương 147: Lục Khang Dụ Đòi Nợ
148 Chương 148: Lục Khang Dụ Đòi Nợ
149 Chương 149: Đã Đến Lúc Thu Lưới
150 Chương 150: Thu Lưới
151 Chương 151: Thu Lưới
152 Chương 152: Thu Lưới (3)
153 Chương 153: Thu Lưới (4)
154 Chương 154: Thu Lưới (5)
155 Chương 155: Thu Lưới (6)
156 Chương 156: Thu Lưới (7)
157 Chương 157: Thu lưới (8)
158 Chương 158: Quả báo (1)
159 Chương 159: Quả báo (2)
160 Chương 160: Quả báo (3)
161 Chương 161: Quả báo (4)
162 Chương 162: Quả báo (5)
163 Chương 163: Nhà Giam
164 Chương 164: Người Nắm Cán Cân Thật Sự
165 Chương 165: Lật Bài Ngửa
166 Chương 166: Bí Mật Được Phơi Bày
167 Chương 167: Nguyên Nhân Cuối Cùng
168 Chương 168: Thế Giới Sụp Đổ
169 Chương 169: Lấy lại tất cả (1)
170 Chương 170: Lấy lại tất cả (2)
171 Chương 171: Lấy lại tất cả (3)
172 Chương 172: Lấy lại tất cả (4)
173 Chương 173: Bất tỉnh
174 Chương 174: Cô có thai rồi
175 Chương 175: Tuyệt vọng
176 Chương 176: Cô tuyệt tình vậy sao?
177 Chương 177: Kẻ vô gia cư
178 Chương 178: Đối Chất
179 Chương 179: Tôi trả nợ cho em
180 Chương 180: Vì anh là ba của con cô
181 Chương 181: Lỡ yêu rồi
182 Chương 182: Ngang trái
183 Chương 183: Lí lẽ của trái tim
184 Chương 184: Đi xa
185 Chương 185: Buông tay
186 Chương 186: Có một người yêu cô hơn thế
187 Chương 187: Mùa Thu ở Paris Có Gì Đẹp
188 Chương 188: Mùa Thu ở Paris Có Gì Đẹp
189 Chương 189: Hồi kết viên mãn
Chapter

Updated 189 Episodes

1
Chương 1: Ngày Cưới
2
Chương 2: Cô Không Bằng Người Yêu Bé Bỏng Của Hắn
3
Chương 3: Trở lại Mái Ấm Xưa
4
Chương 4: Thoả Thuận Hôn Nhân
5
Chương 5: Chuyện Nửa Đêm
6
Chương 6: Gọi Kẻ Thù Là Ba
7
Chương 7: Phía Sau Cánh Cổng
8
Chương 8: Mẫu Đơn Có Gai
9
Chương 9: Tin Nóng
10
Chương 10: Diễn Kịch
11
Chương 11: Không Khí
12
Chương 12: Dấu Hiệu
13
Chương 13: Có Đi Thì Cùng Đi
14
Chương 14: Ai Uy Hiếp Ai
15
Chương 15: Trúng Đạn
16
Chương 16: Bệnh Viện
17
Chương 17: Tôi Không Thích Anh
18
Chương 18: Tôi Tắm Giúp Cô
19
Chương 19: Thất Thần
20
Chương 20: Sự Cố
21
Chương 21: Không Tin Tưởng
22
Chương 22: Vợ, Em Giỏi Lắm
23
Chương 23: Party
24
Chương 24: Bà Cố Của Diễn Xuất
25
Chương 25: Gan Quái Vật
26
Chương 26: Mình Cô Là Đủ Rồi
27
Chương 27: Ghen
28
Chương 28: Liễu Tư Linh
29
Chương 29: Ảo Tưởng
30
Chương 30: Chuyện Lễ Phục (1)
31
Chương 31: Chuyện Lễ Phục (2)
32
Chương 32: Đi Dự Tiệc
33
Chương 33: Lam Bích Trâm
34
Chương 34: Khiêu Vũ
35
Chương 35: Tim Người
36
Chương 36: Chỉ Là Một Vết Thương Nhỏ
37
Chương 37: Không Đáng Tin Tưởng?
38
Chương 38: Thẩm Tra (1)
39
Chương 39: Thẩm Tra (2)
40
Chương 40: Hình Phạt Cho Kẻ Lừa Gạt
41
Chương 41: Bà Lục Nhập Viện
42
Chương 42: Hình Phạt Cho Kẻ Lừa Gạt
43
Chương 43: Cách Trả Thù Đáng Sợ
44
Chương 44: Đánh Bạc
45
Chương 45: Cậu Út Lục Gia
46
Chương 46: Cách Giải Quyết Tận Gốc
47
Chương 47: Tin Vui Của Cậu Dụ
48
Chương 48: Vì Tôi Là Chị Dâu
49
Chương 49: Bà Lục Muốn Đền Ơn
50
Chương 50: Trở Về Nhà
51
Chương 51: Bất Ngờ Va Chạm
52
Chương 52: "Chú Nhỏ" Thức Giấc
53
Chương 53: Về Nhà Mẹ
54
Chương 54: Sự Cố Nhỏ Trong Bếp
55
Chương 55: Lục Thần Hạo Nấu Ăn
56
Chương 56: Tình Cảm Là Chuyện Khó Nói
57
Chương 57: Khắc Tinh Của Lam Thế Lân
58
Chương 58: Chuyện Thư Phòng
59
Chương 59: Chuyên Gia Tình Yêu
60
Chương 60: Mặt Đỏ, Tim Đập Nhanh Là Gì?
61
Chương 61: Thích Một Người Có Cảm Giác Gì?
62
Chương 62: Cô Không Thích Đàn Ông?
63
Chương 63: Chiếc Gối Bị Bỏ Rơi
64
Chương 64: Theo Đuổi
65
Chương 65: Đến Đưa Em Đi Ăn
66
Chương 66: Tặng Hoa Lại Bị Từ Chối
67
Chương 67: Thứ Gọi Là Nằm Trong Lòng Bàn Tay
68
Chương 68: Bị Hớt Tay Trên
69
Chương 69: Cô Nhận Hoa Rồi
70
Chương 70: Thà Tra Nhầm Còn Hơn Bỏ Sót
71
Chương 71: Anh Sẽ Không Lấy Vợ
72
Chương 72: Khi Tuyết Vũ Dỗi
73
Chương 73: Lễ Đính Hôn (1)
74
Chương 74: Lễ Đính Hôn (2)
75
Chương 75: Lễ Đính Hôn (3)
76
Chương 76: Lễ Đính Hôn (4)
77
Chương 77: Sự Khổ Tâm Của Khắc Dương
78
Chương 78: Nổi Giận
79
Chương 79: Dối Trá
80
Chương 80: Quà Giáng Sinh
81
Chương 81: Vườn Hoa Trong Nhà Kính
82
Chương 82: Điều Kiện Cuối Cùng
83
Chương 83: Bà Xã, Anh Nhớ Em
84
Chương 84: Mặt Dày Vô Đối
85
Chương 85: Nỗi Khổ Khi Tắm Nước Lạnh Nửa Đêm
86
Chương 86: Kế Hoạch Hẹn Hò Phá Sản
87
Chương 87: Trường Đua Ngựa
88
Chương 88: Thi Đấu
89
Chương 89: Tai Nạn
90
Chương 90: Lách Luật
91
Chương 91: Phí Làm Quen Này Đắt Quá Rồi
92
Chương 92: Sẵn Sàng Chờ Em Đến Chà Đạp
93
Chương 93: Đàm Phán Thất Bại
94
Chương 94: Đỉnh Cao Của Sự Tức Giận
95
Chương 95: Cùng Tăng Ca
96
Chương 96: Độc Chiêu
97
Chương 97: Vẫn Chậm Một Bước
98
Chương 98: Mười Một Giờ Trưa
99
Chương 99: Bí Mật Của Hai Lão Cổ Đông
100
Chương 100: Ngõ Cụt
101
Chương 101: Ngồi Trên Thớt
102
Chương 102: Ngủ Quên
103
Chương 103: Cúng Giỗ
104
Chương 104: Khi Leen Xuất Hiện
105
Chương 105: Mèo Nào Cắn Mỉu Nào
106
Chương 106: Kí Ức Tang Thương (1)
107
Chương 107: Kí Ức Tang Thương (2)
108
Chương 108: Bí Mật Bị Nghe Lén (1)
109
Chương 109: Bí Mật Bị Nghe Lén (2)
110
Chương 110: Ngôi Nhà Cũ
111
Chương 111: Sốc
112
Chương 112: Tỏ Tình Rồi, Nhưng Thất Bại Rồi
113
Chương 113: Đau Vẫn Cười
114
Chương 114: Bữa Cơm Tối Của Nhà Họ Lục
115
Chương 115: Chẳng Có Gì Là Bí Mật
116
Chương 116: Bị Cắn
117
Chương 117: Mưu kế Chống Lại Mưu Kế
118
Chương 118: Coi Như Bị Cún Hôn
119
Chương 119: Biến Cố Cuối Ngày (1)
120
Chương 120: Biến Cố Cuối Ngày (2)
121
Chương 121: Biến Cố Cuối Ngày (3)
122
Chương 122: Biến Cố Cuối Ngày (4)
123
Chương 123: Biến Cố Cuối Ngày (5)
124
Chương 124: Biến Cố Cuối Ngày (6)
125
Chương 125: Biến Cố Cuối Ngày (7)
126
Chương 126: Biến Cố Cuối Ngày (8)
127
Chương 127: Hậu Biến Cố (1)
128
Chương 128: Hậu Biến Cố (2)
129
Chương 129: Hậu Biến Cố (3)
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133: Vợ Đầu Chông Ở no
134
Chương 134: Tinh Dây 0 Nơi Xà La
135
Chương 135: Ngon hoài
136
Chương 136
137
Chương 137: Du Xuân (1)
138
Chương 138: Du Xuân (2)
139
Chương 139
140
Chương 140: Khi Tuyết Và Uông Rudu
141
Chương 141: Hoang Mang
142
Chương 142
143
Chương 143: Tâm Tình Vụng Trộm Của Bà Lục
144
Chương 144: Tình Vụng Trộm Nở Hoa
145
Chương 145: Ngọc Tâm Tư
146
Chương 146: Lục Khang Dụ Đòi Nợ
147
Chương 147: Lục Khang Dụ Đòi Nợ
148
Chương 148: Lục Khang Dụ Đòi Nợ
149
Chương 149: Đã Đến Lúc Thu Lưới
150
Chương 150: Thu Lưới
151
Chương 151: Thu Lưới
152
Chương 152: Thu Lưới (3)
153
Chương 153: Thu Lưới (4)
154
Chương 154: Thu Lưới (5)
155
Chương 155: Thu Lưới (6)
156
Chương 156: Thu Lưới (7)
157
Chương 157: Thu lưới (8)
158
Chương 158: Quả báo (1)
159
Chương 159: Quả báo (2)
160
Chương 160: Quả báo (3)
161
Chương 161: Quả báo (4)
162
Chương 162: Quả báo (5)
163
Chương 163: Nhà Giam
164
Chương 164: Người Nắm Cán Cân Thật Sự
165
Chương 165: Lật Bài Ngửa
166
Chương 166: Bí Mật Được Phơi Bày
167
Chương 167: Nguyên Nhân Cuối Cùng
168
Chương 168: Thế Giới Sụp Đổ
169
Chương 169: Lấy lại tất cả (1)
170
Chương 170: Lấy lại tất cả (2)
171
Chương 171: Lấy lại tất cả (3)
172
Chương 172: Lấy lại tất cả (4)
173
Chương 173: Bất tỉnh
174
Chương 174: Cô có thai rồi
175
Chương 175: Tuyệt vọng
176
Chương 176: Cô tuyệt tình vậy sao?
177
Chương 177: Kẻ vô gia cư
178
Chương 178: Đối Chất
179
Chương 179: Tôi trả nợ cho em
180
Chương 180: Vì anh là ba của con cô
181
Chương 181: Lỡ yêu rồi
182
Chương 182: Ngang trái
183
Chương 183: Lí lẽ của trái tim
184
Chương 184: Đi xa
185
Chương 185: Buông tay
186
Chương 186: Có một người yêu cô hơn thế
187
Chương 187: Mùa Thu ở Paris Có Gì Đẹp
188
Chương 188: Mùa Thu ở Paris Có Gì Đẹp
189
Chương 189: Hồi kết viên mãn