Chương 28: 28: Hắn Nghĩ Nhiều Rồi

Đầu tiên Bùi Huyền Trì hơi ngẩn người, sau đó hắn mới ý thức được có lẽ là mèo nhỏ hiểu lầm.

Nhìn cậu nhóc tủi thân nhìn hắn, hắn vội vàng chống trán mình lên trán mèo nhỏ rồi truyền âm dỗ dành: "Tất nhiên là đáng yêu, Tiểu Bạch đáng yêu nhất."
Vân Lạc Đình lắc lắc cái đuôi, ngẩn đầu lên: "Meo ~!"
Coi như ngươi thức thời.
Biểu cảm kiêu ngạo của cậu thực sự rất đáng yêu.

Bùi Huyền Trì cười rồi giúp cậu vuốt lông trên cổ.

Thời tiết se lạnh làm lông ở chỗ này càng xù hơn.

Con chim sẻ ở trên cây cúi đầu nhìn xuống, nó vươn cổ nhìn mèo nhỏ.
Vân Lạc Đình lăn lộn vài vòng trong lòng ngực Bùi Huyền Trì, cậu chạy tới chạy lui nhiều quá nên giờ lười leo lên rồi.
"Meo meo!" Vân Lạc Đình duỗi móng vuốt, giơ đệm thịt lên cho hắn xem.
Bùi Huyền Trì luôn mang khăn theo bên người.

Sau khi giúp Vân Lạc Đình lau sạch sẽ, cậu sẽ tự liếm móng vuốt.
Không nói đến, Thính Tuyền Uyển so bên ngoài ấm áp hơn, loại ấm này không phải là loại nóng của thạch ấm, mà là loại cảm giác như trời vừa mới vào thu.
Hạ Dục Cẩn chơi cùng với đại cẩu, nhưng cảm xúc đại cẩu quá phấn khích, tý nữa đánh hắn ngã.
Để tránh mình bị đánh ngã xuống đất, Hạ Dục Cẩn ôm chặt đại cẩu, nó lập tức nện vào lồng ngực hắn, khiến hắn ho khan hai tiếng, thiếu chút nữa đi toi nửa cái mạng.

Lại ngẩn đầu lên nhìn mèo Tiểu Bạch ở trong lòng ngực Bùi Huyền Trì hết cọ rồi làm nũng, còn thi thoảng kêu meo meo.
Rồi lại nhìn lại con chó của mình, ánh mắt không những không khôn ngoan mà còn nhìn ngu không chịu được, nó thế mà còn muốn tử chiến một trận với hắn.
Hạ Dục Cẩn: "......"
Yên lặng đẩy đầu chó ra, đứng dậy vỗ đất cát trên người xuống.
Sau một hồi dỗ dành mèo nhỏ, Bùi Huyền Trì rót ra một chén trà đút cho cậu uống.
Đại cẩu vừa nãy cảm thấy vô cùng hứng thú với mèo nhỏ, nhưng mãi mà không thể leo lên cây.

Bây giờ Bùi Huyền Trì ôm mèo ngồi xuống, nó cũng muốn thò lại gần, nhưng mà lại cảm giác được mèo trắng nhỏ trên người Bùi Huyền Trì rất nguy hiểm, nó vòng trái vòng phải vài vòng cũng không dám đi lên.
Hạ Dục Cẩn nhận ra được chó to muốn làm gì, vội vàng kéo lỗ tai nó: "Ngươi bình tĩnh một chút."
Nếu mà ngươi thật sự liếm mèo cục cưng của Bùi Huyền Trì, bữa tối hôm nay sẽ có thêm món thịt chó đó, ngươi có hiểu không
Đại cẩu nghiêng nghiêng đầu.
Hạ Dục Cẩn xoa đầu chó: "Ngoan."
"Gâu!" Đại cẩu cắn cổ tay Hạ Dục Cẩn.
Hạ Dục Cẩn: "......"
Đêm nay ngươi nhất định sẽ thành đồ ăn.
Vân Lạc Đình nhìn con chó này có chút quen mắt, nhưng trước khi cậu xuyên thư không có nuôi chó, cũng không am hiểu về chó, chỉ có xem qua vài hình ảnh.
Con chó này hình như cậu từng nhìn thấy, nhưng cũng không giống lắm.
Bùi Huyền Trì nắm đệm thịt mèo nhỏ rồi ôm cậu lên cao một chút: "Muốn chơi cùng với nó?"
"Meo ~" Vân Lạc Đình lắc lắc đầu.
Thính Tuyền Uyển cách chủ viện có chút xa, cũng bởi vì cách bên đó xa, nên bên này mới tương đối an tĩnh, vì thế mới có mấy con chim bay qua đây.
Quản gia dẫn theo nha hoàn qua, ông không lập tức mở cửa mang đồ vào mà gõ cửa trước, cao giọng nói: "Tướng quân, điểm tâm ngài giao phó đã được chuẩn bị xong."

Hạ Dục Cẩn: "Mang vào đi."
Được lệnh, quản gia mới bảo nha hoàn mang đồ vào.
Một lúc sau, một bàn đầy đồ ăn được bày ra.
Hạ Dục Cẩn nhớ Vân Lạc Đình không có ăn cơm trưa, nên đã cố ý dặn dò phòng bếp, ngoài trừ điểm tâm, còn làm một bát thịt nhỏ, khi nấu cho rất ít gia vị, mèo hẳn là sẽ thích ăn.
Hạ Dục Cẩn ngồi phía đối diện Bùi Huyền Trì, cầm một khối điểm tâm lên ăn.

Thời điểm ăn cơm trưa có Hạ Thục Nguyệt ở đó, hắn ăn cũng không được tự nhiên.

Sau đó lại nháo hết cả lên, càng nháo càng hết muốn ăn, vừa lúc cũng ăn chút.
Bùi Huyền Trì bẻ mỗi loại điểm tâm một khối cho mèo nhỏ.
"Meo meo ~" Vân Lạc Đình ăn cái nào cũng cảm thấy ngon, cậu cử động móng vuốt chỉ khối điểm tâm nào Bùi Huyền Trì sẽ đút khối điểm tâm đó cho cậu ăn.
Cậu cắn một miếng nếu cảm thấy ăn không ngon miệng sẽ để số còn lại cho Bùi Huyền Trì ăn.
Hạ Dục Cẩn ăn không có tư vị, mỗi loại điểm tâm đều ăn một miếng, đại cẩu ở bên cạnh quay vòng vòng, Hạ Dục Cẩn chia cho nó một khối, nó cắn một miếng rồi nuốt xuống luôn, nhai cũng chưa thèm nhai.
Có lẽ là sau khi nuốt vào bụng cảm thấy ăn không ngon, nên đại cẩu không quấn lấy hắn đòi ăn nữa, ở bên chân Hạ Dục Cẩn chơi chán sẽ đứng dậy chạy vào buồng trong uống nước.
Hạ Dục Cẩn uống trà cho xuôi điểm tâm, thuận miệng nói: "Trong cung truyền tin đến nói cung nữ tên Thải Hà ở bên cạnh ngươi đã bị phân đến lãnh cung, nàng quỳ gối trước cửa Điện Quảng Phụng không chịu đi, không khóc không nháo cứ quỳ ở đó, người tới người đi không ít người nhìn thấy."
"Cuối cùng bị thị vệ kéo đi."
Theo lý thuyết, Thải Hà là cung nữ hoàng đế ban cho Bùi Huyền Trì.

Bùi Huyền Trì dời Điện Quảng Phụng, cũng không mang Thải Hà theo, vì Điện Quảng Phụng Điện để không, nên cũng không cần giữ lại hạ nhân.

Nhưng dù thế nào đi nữa Thải Hà, cũng sẽ phân cho các nương nương ở cung khác, hoặc là đi mấy chỗ linh tinh như Tư Y Cục để làm ít công việc may vá.
Cũng sẽ không đến mức bị phân đến lãnh cung.
Hơn nữa, hôm nay Bùi Huyền Trì mới bắt đầu dọn đồ vật, Thải Hà vậy mà đã bị định ra nơi ở mới, thật là có chút nhanh.
Bùi Huyền Trì lạnh nhạt nói: "Gần đây hoàng đế bị việc trong triều làm cho mệt mỏi, hẳn là không rảnh lo chuyện bên đó."
Tuy nói là hoàng đế ban cho, nhưng hoàng đế trăm công ngàn việc, chỉ sợ là sớm đã quên có người tên Thải Hà.
Bùi Huyền Trì càng thiên về hướng bởi vì Thải Hà không thể đến Vương phủ với hắn.

Nên người chân chính đứng phía sau nàng không tiếp tục che chở cho nàng nữa.

Vừa lúc bị Hoàng Hậu theo dõi phạt đi lãnh cung, cũng có thể xem như mượn cơ hội cảnh cáo hắn.
Hắn không vội, đợi đến lúc độc trong người Thải Hà bộc phát rồi đến tìm hắn, đến lúc đó sẽ xem lựa chọn của Thải Hà.
Lần trước hắn hỏi, Thải Hà không chịu nói đúng sự thật, nói vậy cũng có thể là bị người đứng sau lưng nắm nhược điểm trong tay, vậy liền xem nhược điểm của nàng và mạng của nàng cái nào quan trọng hơn.
Hạ Dục Cẩn gật gật đầu: "Cho nên ta mới thấy kỳ quái, cố ý đẩy nô tỳ từng hầu hạ ngươi đến lãnh cung, không phải là ý của Hoàng Hậu đi?"
Hẳn là không phải Quý phi làm, nếu là Quý phi, nàng hẳn là sẽ đưa Thải Hà đến chỗ Bùi Huyền Trì, thuận tiện tìm hiểu vài chuyện có liên quan đến hắn.
Vậy chỉ còn có Hoàng Hậu.
Bùi Huyền Trì: "Ừ."
Thục quý phi có động tác, Hoàng Hậu tất nhiên sẽ không ngồi yên chờ chết.
Hạ Dục Cẩn thở dài: "Thật là phiền toái." Như vậy có thể nhìn ra, Bùi Huyền Trì đắc tội không ít người.
Vân Lạc Đình cắn một miếng điểm tâm trên tay Bùi Huyền Trì, liếm vụn bánh trên ngón tay hắn rồi tựa đầu ở trên cổ tay, nghiêng đầu kêu: "Meo meo ~?"
"Không có việc gì, không cần lo lắng."
Cảnh cáo của Hoàng Hậu không những không đụng được vào hắn, mà hắn còn có thể thuận thế mà làm việc hơn.
- --
Chơi mệt rồi, đến chiều, Vân Lạc Đình ghé vào trên đùi Bùi Huyền Trì ngủ.

Vào ban ngày mèo dành đại đa số thời gian để ngủ, có lẽ là do hôm nay nhìn thấy chim sẻ, nên mèo nhỏ tương đối hoạt bát.
Bùi Huyền Trì vừa giúp mèo nhỏ vuốt lông, vừa nghĩ, so với những món đồ chơi cho mèo, mèo nhỏ càng thích vật còn sống hơn.

Hắn nên chuẩn bị nhiều hơn ở Vương phủ, để lúc nào mèo nhỏ tỉnh chơi cho đỡ buồn.
Nhưng mà, nếu là ở Vương phủ, mèo nhỏ hẳn là có thể hóa thành hình người ngồi chờ.
Lúc ngủ mèo nhỏ luôn yên tĩnh, vì thời tiết không phải quá lạnh, nên mèo nhỏ không cần dùng áo ngoài che chắn, cứ nằm như vậy cũng có thể phơi nắng.
Cậu cuộn thành một cục lông nho nhỏ ở trên đùi hắn, vươn một cái chân ra, nghiêng người là có thể thấy đệm thịt mềm mại.
Đôi mắt mèo nhỏ nhắm chặt, yết hầu phát ra tiếng ngáy nho nhỏ.
Âm thanh nói chuyện của Hạ Dục Cẩn không tự giác nhỏ lại: "Bên trong có đệm giường, hay là ngươi ôm hắn vào đó?"
Cứ ôm cậu liên tục như vậy, Bùi Huyền Trì muốn làm việc gì cũng không được thuận tiện.

||||| Truyện đề cử: Bác Sĩ Kiều Xin Đừng Manh Động |||||
Bùi Huyền Trì đặt tay trên người mèo nhỏ: "Không cần."
Dừng một chút, hắn lại nói: "Tiểu Bạch không rời xa ta được, nếu ngủ ở bên trong mà không thấy ta bên người, Tiểu Bạch sẽ tỉnh lại đi ra ngoài tìm ta."
Bùi Huyền Trì ôm ổn mèo, nói: "Cứ để ta ôm là được rồi."
Hạ Dục Cẩn: "???"
Ngươi đang khoe đúng không?
Hạ Dục Cẩn gãi gãi đầu, cảm thấy tính cách của Bùi Huyền Trì không phải như vậy, chắn là hắn nghĩ nhiều rồi.
- ----------
Không biết các cô thế nào chứ tui chưa từng đọc bộ nào mà nhân vật chính hết ngủ rồi ăn, ăn rồi lại chơi như bộ truyện này đâu(人 •͈ᴗ•͈).

Nhiều lúc thật muốn biến thành một con mèo để có người nựng..

Chapter
1 Chương 1: 1: Tư Hằng Ta Đau Quá
2 Chương 2: 2: Lại Xuyên Qua
3 Chương 3: 3: Thoát Khỏi Phong Gia
4 Chương 4: 4: Hình Như Kịch Bản Này Không Thích Hợp
5 Chương 5: 5: Hồng Y Nam Tử
6 Chương 6: 6: Câu Chuyện Tình Yêu Triền Miên Lâm Li
7 Chương 7: 7: Cảm Giác Sẽ Phải Sinh Ra Tâm Ma
8 Chương 8: 8: Côn Luân Còn Có Thể
9 Chương 9: 9: Tìm Cho Nàng Một Sư Phụ Tốt
10 Chương 10: 10: Tóm Lại Nàng Trốn Không Thoát
11 Chương 11: 11: Cái Ngọc Giản Này Có Chút Hung
12 Chương 12: 12: Tôn Giả Ngài Đây Là Đang Chơi Cái Gì A
13 Chương 13: 13: Tôn Giả Ngài Lại Chơi Gì Đó
14 Chương 14: 14: Đồ Đệ Là Của Ta Ai Cũng Quải Không Được
15 Chương 15: 15: Sư Phụ Vì Sao Ngài Có Thể Nói Dối Lưu Loát Như Vậy
16 Chương 16: 16: Vị Chủ Nhân Thứ Hai Của Tư Khuê Phong
17 Chương 17: 17: Âm Tuyết Ảo Cảnh
18 Chương 18: 18: Má Ơi! Âm Tuyết!
19 Chương 19: 19: Đồ Đệ Luôn Có Phương Pháp Tu Luyện Không Tầm Thường
20 Chương 20: 20: Sư Phụ Có Người Khi Dễ Ta
21 Chương 21: 21: Nước Đường Đỏ Nguyệt Bố
22 Chương 22: 22: Kết Làm Tần Tấn Chi Hảo
23 Chương 23: 23: Ánh Mắt Sư Phụ Nhìn Ta Càng Ngày Càng Đáng Sợ
24 Chương 24: 24: Sau Nguyên Anh Rồi Nhắc Lại
25 Chương 25: 25: Nhớ Kỹ Bảo Vệ Nàng Thật Tốt
26 Chương 26: 26: Hắn Mở Tay Ra
27 Chương 27: 27: Mèo Nhỏ Không Đáng Yêu Sao 。:゚;∩;"゚。
28 Chương 28: 28: Hắn Nghĩ Nhiều Rồi
29 Chương 29: 29: Là Cảm Giác Thân Mình Bị Đào Rỗng
30 Chương 30: 30: Tư Hằng Một Con Rồng Tri Kỷ Phục Vụ Trúc Cơ Kết Đan
31 Chương 31: 31: Song Bào Thai Kim Đan Ta Xứng Đáng Có Được
32 Chương 32: 32: Đã Thiếu Nhiều Như Vậy Thiếu Thêm Chút Cũng Không Sao
33 Chương 33: 33: Đồ Đệ Ngu Như Vậy Hắn Làm Sao Có Thể Yên Tâm Được
34 Chương 34: 34: Tư Hằng - Lão Gia Gia
35 Chương 35: 35: Vì Sao Lại Đuổi Theo Ta
36 Chương 36: 36: Tuyệt Đối Không Thể Để Tư Hằng Nghe Loại Lời Này
37 Chương 37: 37: Hai Cái Kim Đan Đặt Vào Hai Lựa Chọn
38 Chương 38: 38: Các Ngươi Không Cần Mắt Đi Mày Lại
39 Chương 39: 39: Tiểu Sư Nương Tương Lai
40 Chương 40: 40: Tư Hằng Đột Nhiên Có Chút Hãi Hùng Khiếp Vía
41 Chương 41: 41: Đô Đệ Tức Giận Phải Hống Thế Nào Online Chờ Gấp!!!
42 Chương 42: 42: Ta Sẽ Phụ Trách 3918
Chapter

Updated 42 Episodes

1
Chương 1: 1: Tư Hằng Ta Đau Quá
2
Chương 2: 2: Lại Xuyên Qua
3
Chương 3: 3: Thoát Khỏi Phong Gia
4
Chương 4: 4: Hình Như Kịch Bản Này Không Thích Hợp
5
Chương 5: 5: Hồng Y Nam Tử
6
Chương 6: 6: Câu Chuyện Tình Yêu Triền Miên Lâm Li
7
Chương 7: 7: Cảm Giác Sẽ Phải Sinh Ra Tâm Ma
8
Chương 8: 8: Côn Luân Còn Có Thể
9
Chương 9: 9: Tìm Cho Nàng Một Sư Phụ Tốt
10
Chương 10: 10: Tóm Lại Nàng Trốn Không Thoát
11
Chương 11: 11: Cái Ngọc Giản Này Có Chút Hung
12
Chương 12: 12: Tôn Giả Ngài Đây Là Đang Chơi Cái Gì A
13
Chương 13: 13: Tôn Giả Ngài Lại Chơi Gì Đó
14
Chương 14: 14: Đồ Đệ Là Của Ta Ai Cũng Quải Không Được
15
Chương 15: 15: Sư Phụ Vì Sao Ngài Có Thể Nói Dối Lưu Loát Như Vậy
16
Chương 16: 16: Vị Chủ Nhân Thứ Hai Của Tư Khuê Phong
17
Chương 17: 17: Âm Tuyết Ảo Cảnh
18
Chương 18: 18: Má Ơi! Âm Tuyết!
19
Chương 19: 19: Đồ Đệ Luôn Có Phương Pháp Tu Luyện Không Tầm Thường
20
Chương 20: 20: Sư Phụ Có Người Khi Dễ Ta
21
Chương 21: 21: Nước Đường Đỏ Nguyệt Bố
22
Chương 22: 22: Kết Làm Tần Tấn Chi Hảo
23
Chương 23: 23: Ánh Mắt Sư Phụ Nhìn Ta Càng Ngày Càng Đáng Sợ
24
Chương 24: 24: Sau Nguyên Anh Rồi Nhắc Lại
25
Chương 25: 25: Nhớ Kỹ Bảo Vệ Nàng Thật Tốt
26
Chương 26: 26: Hắn Mở Tay Ra
27
Chương 27: 27: Mèo Nhỏ Không Đáng Yêu Sao 。:゚;∩;"゚。
28
Chương 28: 28: Hắn Nghĩ Nhiều Rồi
29
Chương 29: 29: Là Cảm Giác Thân Mình Bị Đào Rỗng
30
Chương 30: 30: Tư Hằng Một Con Rồng Tri Kỷ Phục Vụ Trúc Cơ Kết Đan
31
Chương 31: 31: Song Bào Thai Kim Đan Ta Xứng Đáng Có Được
32
Chương 32: 32: Đã Thiếu Nhiều Như Vậy Thiếu Thêm Chút Cũng Không Sao
33
Chương 33: 33: Đồ Đệ Ngu Như Vậy Hắn Làm Sao Có Thể Yên Tâm Được
34
Chương 34: 34: Tư Hằng - Lão Gia Gia
35
Chương 35: 35: Vì Sao Lại Đuổi Theo Ta
36
Chương 36: 36: Tuyệt Đối Không Thể Để Tư Hằng Nghe Loại Lời Này
37
Chương 37: 37: Hai Cái Kim Đan Đặt Vào Hai Lựa Chọn
38
Chương 38: 38: Các Ngươi Không Cần Mắt Đi Mày Lại
39
Chương 39: 39: Tiểu Sư Nương Tương Lai
40
Chương 40: 40: Tư Hằng Đột Nhiên Có Chút Hãi Hùng Khiếp Vía
41
Chương 41: 41: Đô Đệ Tức Giận Phải Hống Thế Nào Online Chờ Gấp!!!
42
Chương 42: 42: Ta Sẽ Phụ Trách 3918