Chương 57: Chương 57

Ngày hôm nay, Tạ Hoàn đã có một khoảng thời gian chơi rất vui, cũng rất mệt, nhưng ngay khi cậu ta nhìn thấy Ti Du và Bùi Khuynh Thừa đứng cạnh nhau, rồi nhìn một người im lặng đứng bên cạnh hai người từ nãy đến giờ, tinh thần cậu ta lập tức nâng cao.Nhiệm vụ của cậu ta là Ti Du tìm kiếm tình địch!Ti Du đứng tại chỗ, ánh mắt đảo quanh hai người bên kia, không có gì ngạc nhiên khi cả hai đều bắt gặp ánh mắt của cậu.Cậu lại xem như không có chuyện gì, nhìn lại Tạ Hoàn.Bây giờ cậu cơ bản chắc chắn hai người này có hứng thú với cậu, nhưng cậu vẫn nên dò xét thử xem.Tạ Hoàn và cậu nhìn nhau, trong nháy mắt, cả hai đã nhận được sự hiểu ý ngầm của nhau.“Đi ăn đi.” Tạ Hoàn bước đến chỗ Ti Du, cất giọng nói.Thẩm Ngộ Bắc nói: “Tôi thua, để tôi mời.”"Vậy thì tôi..." Bùi Khuynh Thừa quay lại nhìn Ti Du, cậu ấy không tham gia bất kỳ cuộc thi nào, cậu ấy không biết rằng thắng thua của họ có liên quan gì đến đi ăn, nếu không cậu ấy cũng có thể mời cơm.Ti Du khựng lại, nếu cậu đãi khách thì không sao, nhưng do Thẩm Ngộ Bắc mời, thì cậu không thể thay người ta ra quyết định.Thẩm Ngộ Bắc cũng vừa lên tiếng, nói: “Đi cùng luôn đi.”Tuy rằng bất đắc dĩ, nhưng mọi người đều đã gặp mặt, để người ta tự mình rời đi cũng không tốt.

Hơn nữa, Ti Du là một người mềm lòng, có lẽ khi thấy Bùi Khuynh Thừa đi một mình hơi đáng thương nên mới đi cùng.Mặt lợi không bằng mặt hại.Sau đó, mọi người chuẩn bị rời khỏi sân trượt tuyết.Ti Du quay đầu lại hỏi: "Các cậu ở đâu?”Lộc Minh đi bên cạnh cậu nghe thấy lập tức nói: "Ngay bên cạnh Shelton cậu cũng vậy phải không?”Ti Du nói: “Đúng.”“Tôi cũng vậy.” Thẩm Ngộ Bắc nói.Bùi Khuynh Thừa cũng gật đầu.Trên thực tế, vì ở đây có khu trượt tuyết, có rất nhiều người đến du lịch vào dịp lễ (*)1 tháng 10, nên khách sạn ở đây chật kín phòng.(*) Ngày 1 tháng 10: lễ quốc khánh ở Trung Quốc.Ti Du và Tạ Hoàn đến thường xuyên, vì vậy họ có thể ở lại đây bất cứ lúc nào.Mà Thẩm Ngộ Bắc và những người khác, chưa kể đến việc đặt phòng muộn, đoán rằng nếu đặt phòng trước còn chưa chắc có phòng.Ti Du cảm thấy rằng họ phải chi rất nhiều tiền mới có được một phòng trống trong khách sạn.Cùng lắm thì bọn họ ở cùng với nhau, không có sự phản đối nào khác, tất cả bọn họ đều đi bộ về khách sạn.Trên đường đi, mỗi người mang theo một chiếc ván trượt tuyết, còn ván trượt của Ti Du đã được Bùi Khuynh Thừa mang giúp, để trả công cậu dạy cậu ấy cả buổi chiều.Khi sắp đến khách sạn, Ti Du bước nhanh vài bước, chạy tới trước mặt bọn họ, sau đó xoay người đi."Đừng nhúc nhích, tôi sẽ quay video cho các cậu.”Tạ Hoàn lập tức hưng phấn nói: "Vừa rồi tớ cũng nghĩ đến chuyện này!”Tạ Hoàn biết quay như thế nào sẽ đẹp khi họ đi cùng nhau, tỷ lệ nhấp chuột chắc chắn sẽ cao khi chúng được đăng trên B trạm.Vừa rồi cậu ta đang tìm cơ hội để nói nhưng lại sợ đám người đó, nên chỉ biết tìm cách lén chọc Ti Du một cái.Nhưng giữa Ti Du và cậu ta còn có một người khác là Thẩm Ngộ Bắc, cậu ta thật sự không thể nào làm trắng trợn, nhưng anh Du của cậu ta thật sự rất giỏi, cậu ta không nói gì mà cậu đã biết.Ti Du cười và nói: "Các cậu đều đẹp trai, tôi sẽ quay thật đẹp cho các cậu.”Mọi người ngoan ngoãn dừng lại, nhìn cậu.Ti Du bật chế độ camera, đếm: "Ba, hai, một, đi!”Những người đó lập tức bước đi tới.Từ trái qua phải, Tạ Hoàn, Thẩm Ngộ Bắc, Lộc Minh, và Bùi Khuynh Thừa, bốn người này đều mặc bộ đồ trượt tuyết với nhiều màu sắc khác nhau, họ cao ráo và rạng ngời, vừa nhìn Ti Du đã thấy đẹp trai.Sau khi thêm nhạc nền, đoán chắc còn đẹp trai hơn nữa!Trên đường đi đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người rồi, giờ nhìn thấy bọn họ bắt đầu quay video, một số người cũng lấy điện thoại di động ra làm theo.Đột nhiên, từ bên cạnh vang lên một giọng nói: "Cậu đẹp trai, nếu cậu cũng muốn vào, chú sẽ quay giúp cậu.”Ti Du quay đầu lại nhìn thấy đó là một ông chú có bộ râu quai nón.“Vậy xin làm phiền chú rồi.” Ti Du mỉm cười và cảm ơn chú ấy.Ông chú vui vẻ bước đến vị trí cậu đã đứng trước đó và nói: "Nhất định chú sẽ quay cho các cậu thật cao ráo, đẹp trai!”“Được ạ.” Ti Du đồng ý rồi chạy về phía bọn người Thẩm Ngộ Bắc.Bọn họ nhìn cậu chạy đến, không hẹn mà cùng nhau mỉm cười.Chỉ sau một lần quay, Ti Du và Tạ Hoàn bước tới xem chú ấy đã quay được gì.Họ phát hiện ra rằng chú ấy thực sự rất giỏi.Bây giờ bầu trời tối dần, chỉ có một chút ánh sáng xanh thẫm phía chân trời, càng lên cao là bầu trời đêm càng ngày càng sâu, sao kim đã nhô đầu ra ngoài.Quay lưng về phía ánh sáng, bọn họ bước đi một cách đồng loạt.Các tư thế đi đứng tuy không giống nhau nhưng đều có nét riêng, đều toát lên khí chất riêng của họ một cách mạnh mẽ.Đặc biệt là Ti Du đứng ở giữa.Cậu mặc một bộ quần áo màu vàng tươi, thực sự rất dễ thấy, khuôn mặt cậu không che lại càng thêm nổi bật hơn.Vài người đã tải video này lên điện thoại di động của họ, được sự cho phép của mọi người, Tạ Hoàn đã lập tức sử dụng điện thoại di động để thêm nhạc nền vào video này, đồng thời thêm nhiều thao tác khác nhau mà Ti Du quá lười xem, sau đó đã gửi nó đi để xem xét.Ti Du giúp cậu ta cầm ván trượt, đi thật chậm trên đường đi.Sự dung túng của cậu đối với Tạ Hoàn khiến ba người còn lại rất ghen ghét, nhưng cũng chỉ dám giận mà không dám nói.Vài người quay trở lại khách sạn trước để thay quần áo bình thường, sau đó họ lại tập trung tại phòng của Ti Du.“Sao nào, đi ăn ở đâu?” Ti Du hỏi họ.Lộc Minh nói: "Cậu muốn ăn cái gì?”Ti Du suy nghĩ rồi nói: "Tôi không biết muốn ăn cái gì, nhưng tôi đang đói.”Thẩm Ngộ Bắc cười: “Ăn lẩu không? Mùa này ăn lẩu cũng rất được.”“Tôi cũng được.” Bùi Khuynh Thừa nhìn sang Ti Du.Ti Du gật đầu: "Được, vậy thì ăn lẩu.”Ở tầng dưới khách sạn có một khu lẩu, nên bọn họ đi thẳng đến đó.Sau khi gọi món, trên bàn ăn có một sự im lặng khó xử.Tạ Hoàn gãi gãi cằm, nhìn Ti Du rồi mỉm cười nói: "Dù sao thì ngày mai chúng ta cũng sẽ nghỉ ngơi, sao đêm nay không chơi vui vẻ một chút nhỉ?”Lộc Minh nhìn cậu ta hỏi: “Cậu muốn chơi cái gì?”Đúng lúc, cậu ta không muốn phải xa Ti Du sớm như vậy, tốt hơn là cả đêm uống thật nhiều rượu, sau đó cậu ta giả vờ rằng mình không thể đi được, nằm nghỉ trên giường bên cạnh Ti Du!Suy nghĩ của Thẩm Ngộ Bắc và Bùi Khuynh Thừa có lẽ cũng không khác biệt lắm.Tạ Hoàn cười nói: "Ăn tối xong trở về khách sạn chơi board game (*), loại có quy định phạt người thua.”(*) Board game: là trò chơi cờ bàn, gồm 2 hoặc nhiều người tương tác trực tiếp với nhau thông qua một bàn cờ, như trò: Uno, Mèo nổ,...Khách sạn có cung cấp bài và những thứ tương tự để chơi board game, bọn người Ti Du đã đặt một phòng khác có phòng khách rộng, đủ cho bọn họ chơi.Quan trọng nhất là, khi bầu không khí trở nên đúng chỗ, vai trò của trò Sự thật hay thử thách sẽ được phát huy!Mọi người không phản đối.Tạ Hoàn va nhẹ vào vai Ti Du, tựa như là cậu ta đã thành công trong thủ đoạn của mình.Lộc Minh nhìn thấy cảnh này, trong lòng vang lên một hồi chuông báo động.

Đây có phải là những gì Ti Du và Tạ Hoàn đã bàn tính trước? Không phải là để dò xét bọn họ chứ!Ánh mắt Thẩm Ngộ Bắc cũng đảo quanh hai người, sau đó cười hỏi: "Quy định trừng phạt là gì? Lúc trước cậu chưa nói ra hai điều kiện khi thắng tôi, không phải là để lại rồi dùng sau đấy chứ?”“Đương nhiên không phải.” Ti Du hất cằm ngạo nghễ nói: “Nếu thua thì chọn Sự thật hay thử thách, dám chơi không?”Mọi người: “...”Thì ra vậy.Bây giờ ngay cả Bùi Khuynh Thừa cũng biết chuyện gì đang xảy ra.Cậu ấy lặng lẽ liếc nhìn Ti Du, rồi nhìn đến hai người Lộc Minh và Thẩm Ngộ Bắc đang cố tỏ ra bình tĩnh, lập tức bắt đầu nghĩ lại, hôm nay cậu ấy chắc hẵn không có nói gì hay làm điều gì khiến Ti Du có thể "nhận ra", đúng không ?Ba người đều có chút căng thẳng, nhưng không để lộ ra mặt.Thẩm Ngộ Bắc cười nói: “Thế thôi hả? Được thôi.”Bùi Khuynh Thừa cũng gật đầu.Nhưng sau khi Lộc Minh suy nghĩ lại, nói: "Ở đây, không phải chỉ có Ti Du là chưa đủ tuổi trưởng thành sao?”Mọi người đều nhìn cậu.Cậu ta lại nói tiếp: “Vậy thêm một quy định, nếu như không chọn Sự thật hay thử thách thì phải uống rượu.

Bỏ qua đi, Ti Du được uống nước.”Tất nhiên, mọi người không phản đối, bọn họ vui vẻ nêu lên quy định xong.Một lúc sau, nồi lẩu sôi lên, điện thoại di động của Ti Du bên cạnh bàn vang lên, cậu lập tức cầm lên xem.Đó là một chiếc bàn tròn, xung quanh là những chiếc ghế sofa, chỉ có một hướng ra vào để nhân viên phục vụ mang thức ăn.Mà Ti Du đang ngồi một mình ở hướng ra vào, Bùi Khuynh Thừa và Tạ Hoàn ở hai bên cậu không nhìn thấy được điện thoại di động của cậu.Nhưng dù vậy, Ti Du vẫn cầm điện thoại và tựa lưng vào ghế sofa.Sau đó, cậu bấm mở lên, đó là một tin nhắn WeChat.Ti Nguy Lâu: “Cậu đang ăn sao?”Ti Du ngạc nhiên, đáp: “Tôi sắp ăn rồi, sao cậu biết?”Ti Nguy Lâu: “Giờ này ở chỗ cậu là giờ cơm tối.”Ti Du cười nhẹ, chụp nồi lẩu trên bàn cho anh, nói: “Ăn lẩu này.

Còn cậu thì sao?”Ti Nguy Lâu đã gửi cho cậu một bức ảnh chiếc bánh hamburger.Túi hamburger có màu trắng và đỏ, vẫn chưa được mở ra, ngón tay xinh đẹp mảnh khảnh của Ti Nguy Lâu đang nắm nhẹ lấy nó, đầu ngón tay hơi ửng hồng.Hóa ra đôi bàn tay của anh đẹp đến vậy.Ti Du nhìn chằm chằm vào bức ảnh vài lần, tin nhắn của Ti Nguy Lâu lại đến.“Ăn ít đồ cay.”Ti Du cười đáp: “Cậu mới là người ăn ít thức ăn nhanh lại.”Ti Nguy Lâu: “Tình huống đặc biệt.”Ti Du: “Tình huống thế nào? Ở nhà không có ai nấu ăn?”Ti Nguy Lâu: “Chỉ là do tôi không muốn làm.”Tim Ti Du lỡ nhịp, cậu cắn chặt môi dưới, nhất thời không biết phải nói gì.Trước khi cậu trả lời, thì một tin nhắn lại đến.Ti Nguy Lâu: “Ăn tối đi, tối nay nói chuyện sau.”Tối nay còn nói chuyện… Ti Du mím môi và gửi cho anh một biểu tượng cảm xúc "mèo hiểu chuyện".Cậu cất điện thoại, nhìn lên và thấy trên bàn có ba cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào cậu.Nụ cười trên môi Ti Du như đông cứng lại.“...!Có chuyện gì sao?”Lộc Minh cau mày không nói gì.Thẩm Ngộ Bắc khoanh tay trước ngực dựa lưng vào ghế sô pha, khóe môi mang theo ý cười, nhưng trong mắt lại là lạnh lùng.Bùi Khuynh Thừa lo lắng cọ xát đũa đang cầm trong tay.Tạ Hoàn từ trong bát nhìn lên, hoang mang nói: "Sao vậy?Không có, sao cậu không ăn?”“Chờ tớ sao?” Ti Du hỏi với vẻ kỳ lạ: “Cậu không phải đợi tớ, tớ không phải người lớn trong nhà, cậu có thể xem tớ như con trai không cần đợi.”Tạ Hoàn nhấp một ngụm Coca, cười nói: “Thật là làm quá, xin lỗi.”Ti Du cười.Ba người còn lại tuy im lặng, nhưng vẫn cầm đũa và ăn trong im lặng.Trong một lúc nhất thời, trong đầu họ loé lên một số khả năng.Người bên kia là ai, trong lòng bọn họ đều có suy đoán viễn vông, hi vọng không phải thật.Sau khi ăn xong, mọi người đi dạo bên ngoài một lúc.Không khí về đêm rất mát mẻ, không lạnh nhưng lại có cảm giác yên tĩnh lạnh lẽo.Nhìn lên, có thể nhìn thấy bầu trời cao đầy sao, trong vắt.Ti Du nhìn lên nó và đột nhiên nói: "Các cậu có biết trên bầu trời có những vì sao nào không?”Mọi người nhìn cậu.Thẩm Ngộ Bắc cười nói: “Tôi chỉ biết chòm sao Bắc Đẩu.”“Cậu cũng chỉ có thể biết chòm sao Bắc Đẩu.” Lộc Minh khịt mũi nhẹ một cái.Thẩm Ngộ Bắc: "Sao hả, cậu còn biết gì khác không?”Lộc Minh: “...” Cậu ta không biết.Bùi Khuynh Thừa nâng mắt lên nhìn nó, nói: "Tôi có thể chỉ biết đại khái phương hướng, nhưng tôi không thể xác định rõ ràng.”Tạ Hoàn gật đầu: "Tôi chỉ có thể nhớ một vị trí.”Sau đó, cậu ta quay đầu lại và hỏi Ti Du: "Anh Du, cậu có muốn biết những ngôi sao được gọi là gì không? Tớ nhớ rằng hình như sắp có một APP, tớ sẽ là tiếp theo.”Nói xong, cậu ta lấy điện thoại ra.Ti Du giơ tay chỉ về một hướng: "Đó là sao Chức Nữ.”"Còn cái kia, rất gần với chòm sao Bắc Đẩu, là chòm sao Tiên Hậu.”Mọi người đều nhìn lên theo hướng ngón tay của cậu, đương nhiên, họ đã nhìn thấy ngôi sao mà cậu nói.Ti Du tiếp tục chỉ cho họ nhìn, mỗi lần cậu nói tới một ngôi sao, cậu đều có thể kể một chút truyền thuyết về ngôi sao đó.Mọi người ngạc nhiên, vì ngay cả Tạ Hoàn cũng không biết từ khi nào Ti Du hiểu biết nhiều chòm sao như vậy.Bùi Khuynh Thừa quay đầu nhìn Ti Du, nhìn thấy nét mặt mơ hồ của cậu trong bóng đêm, trông có chút dịu dàng, rung động lòng người.Thẩm Ngộ Bắc cũng nhìn Ti Du, một người với nụ cười trên môi và giọng nói ấm áp như vậy, thực sự khiến trái tim cậu ta rung động, khiến cậu ta muốn ôm người vào lòng.Lộc Minh không hề rời mắt khỏi Ti Du, có thể thấy được Ti Du rất vui vẻ khi nói lời này, như vậy khiến cậu ta cũng rất vui theo.Ti Du đang nhìn các vì sao, nhưng họ đang nhìn Ti Du, đối với họ, Ti Du sáng hơn các vì sao trên bầu trời.Ti Du cười, nói: "Tôi chỉ biết những điều này.”So với những gì Ti Nguy Lâu biết, nó thực sự không đáng nói.Ti Du chợt nhớ đến, ngày đó Ti Nguy Lâu nói rằng các ngôi sao ở mỗi bán cầu là khác nhau, một số có thể nhìn thấy ở thành phố Mạn, một số chỉ có thể nhìn thấy ở đây phải không?_____________ Tác giả có lời muốn nói: Đối với họ, cậu còn sáng hơn cả những vì sao trên bầu trời..

Chapter
1 Chương 1: Chương 1
2 Chương 2: Chương 2
3 Chương 3: Chương 3
4 Chương 4: Chương 4
5 Chương 5: Chương 5
6 Chương 6: Chương 6
7 Chương 7: Chương 7
8 Chương 8: Chương 8
9 Chương 9: Chương 9
10 Chương 10: Chương 10
11 Chương 11: Chương 11
12 Chương 12: Chương 12
13 Chương 13: Chương 13
14 Chương 14: Chương 14
15 Chương 15: Chương 15
16 Chương 16: Chương 16
17 Chương 17: Chương 17
18 Chương 18: Chương 18
19 Chương 19: Chương 19
20 Chương 20: Chương 20
21 Chương 21: Chương 21
22 Chương 22: Chương 22
23 Chương 23: Chương 23
24 Chương 24: Chương 24
25 Chương 25: Chương 25
26 Chương 26: Chương 26
27 Chương 27: Chương 27
28 Chương 28: Chương 28
29 Chương 29: Chương 29
30 Chương 30: Chương 30
31 Chương 31: Chương 31
32 Chương 32: Chương 32
33 Chương 33: Chương 33
34 Chương 34: Chương 34
35 Chương 35: Chương 35
36 Chương 36: Chương 36
37 Chương 37: Chương 37
38 Chương 38: Chương 38
39 Chương 39: Chương 39
40 Chương 40: Chương 40
41 Chương 41: Chương 41
42 Chương 42: Chương 42
43 Chương 43: Chương 43
44 Chương 44: Chương 44
45 Chương 45: Chương 45
46 Chương 46: Chương 46
47 Chương 47: Chương 47
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: Chương 49
50 Chương 50: Chương 50
51 Chương 51: Chương 51
52 Chương 52: Chương 52
53 Chương 53: Chương 53
54 Chương 54: Chương 54
55 Chương 55: Chương 55
56 Chương 56: Chương 56
57 Chương 57: Chương 57
58 Chương 58: Chương 58
59 Chương 59: Chương 59
60 Chương 60: Chương 60
61 Chương 61: Chương 61
62 Chương 62: Chương 62
63 Chương 63: Chương 63
64 Chương 64: Chương 64
65 Chương 65: Chương 65
66 Chương 66: Chương 66
67 Chương 67: Chương 67
68 Chương 68: Chương 68
69 Chương 69: 69: Là Biểu Hiện Của Tôi Không Đủ Rõ Ràng Ư
70 Chương 70: Chương 70
71 Chương 71: Chương 71
72 Chương 72: Chương 72
73 Chương 73: Chương 73
74 Chương 74: Chương 74
75 Chương 75: Chương 75
76 Chương 76: Chương 76
77 Chương 77: Chương 77
78 Chương 78: Chương 78
79 Chương 79: Chương 79
80 Chương 80: Chương 80
81 Chương 81: Chương 81
82 Chương 82: Chương 82
83 Chương 83: Chương 83
84 Chương 84: Chương 84
85 Chương 85: Chương 85
86 Chương 86: Chương 86
87 Chương 87: Chương 87
88 Chương 88: Chương 88
89 Chương 89: Chương 89
90 Chương 90: Chương 90
91 Chương 91: Chương 91
92 Chương 92: Chương 92
93 Chương 93: Chương 93
94 Chương 94: Chương 94
95 Chương 95: Chương 95
96 Chương 96: Chương 96
97 Chương 97: 97: Hôn Rồi Hôn Rồi!
98 Chương 98: Chương 98
99 Chương 99: Chương 99
100 Chương 100: Chương 100
101 Chương 101: Chương 101
102 Chương 102: Chương 102
103 Chương 103: Chương 103
104 Chương 104: Chương 104
105 Chương 105: Chương 105
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chương 1: Chương 1
2
Chương 2: Chương 2
3
Chương 3: Chương 3
4
Chương 4: Chương 4
5
Chương 5: Chương 5
6
Chương 6: Chương 6
7
Chương 7: Chương 7
8
Chương 8: Chương 8
9
Chương 9: Chương 9
10
Chương 10: Chương 10
11
Chương 11: Chương 11
12
Chương 12: Chương 12
13
Chương 13: Chương 13
14
Chương 14: Chương 14
15
Chương 15: Chương 15
16
Chương 16: Chương 16
17
Chương 17: Chương 17
18
Chương 18: Chương 18
19
Chương 19: Chương 19
20
Chương 20: Chương 20
21
Chương 21: Chương 21
22
Chương 22: Chương 22
23
Chương 23: Chương 23
24
Chương 24: Chương 24
25
Chương 25: Chương 25
26
Chương 26: Chương 26
27
Chương 27: Chương 27
28
Chương 28: Chương 28
29
Chương 29: Chương 29
30
Chương 30: Chương 30
31
Chương 31: Chương 31
32
Chương 32: Chương 32
33
Chương 33: Chương 33
34
Chương 34: Chương 34
35
Chương 35: Chương 35
36
Chương 36: Chương 36
37
Chương 37: Chương 37
38
Chương 38: Chương 38
39
Chương 39: Chương 39
40
Chương 40: Chương 40
41
Chương 41: Chương 41
42
Chương 42: Chương 42
43
Chương 43: Chương 43
44
Chương 44: Chương 44
45
Chương 45: Chương 45
46
Chương 46: Chương 46
47
Chương 47: Chương 47
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: Chương 49
50
Chương 50: Chương 50
51
Chương 51: Chương 51
52
Chương 52: Chương 52
53
Chương 53: Chương 53
54
Chương 54: Chương 54
55
Chương 55: Chương 55
56
Chương 56: Chương 56
57
Chương 57: Chương 57
58
Chương 58: Chương 58
59
Chương 59: Chương 59
60
Chương 60: Chương 60
61
Chương 61: Chương 61
62
Chương 62: Chương 62
63
Chương 63: Chương 63
64
Chương 64: Chương 64
65
Chương 65: Chương 65
66
Chương 66: Chương 66
67
Chương 67: Chương 67
68
Chương 68: Chương 68
69
Chương 69: 69: Là Biểu Hiện Của Tôi Không Đủ Rõ Ràng Ư
70
Chương 70: Chương 70
71
Chương 71: Chương 71
72
Chương 72: Chương 72
73
Chương 73: Chương 73
74
Chương 74: Chương 74
75
Chương 75: Chương 75
76
Chương 76: Chương 76
77
Chương 77: Chương 77
78
Chương 78: Chương 78
79
Chương 79: Chương 79
80
Chương 80: Chương 80
81
Chương 81: Chương 81
82
Chương 82: Chương 82
83
Chương 83: Chương 83
84
Chương 84: Chương 84
85
Chương 85: Chương 85
86
Chương 86: Chương 86
87
Chương 87: Chương 87
88
Chương 88: Chương 88
89
Chương 89: Chương 89
90
Chương 90: Chương 90
91
Chương 91: Chương 91
92
Chương 92: Chương 92
93
Chương 93: Chương 93
94
Chương 94: Chương 94
95
Chương 95: Chương 95
96
Chương 96: Chương 96
97
Chương 97: 97: Hôn Rồi Hôn Rồi!
98
Chương 98: Chương 98
99
Chương 99: Chương 99
100
Chương 100: Chương 100
101
Chương 101: Chương 101
102
Chương 102: Chương 102
103
Chương 103: Chương 103
104
Chương 104: Chương 104
105
Chương 105: Chương 105