Chương 37: Ông lão nuôi ong

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Aqua

- --------------------

Dạo qua ổ tổ ong một vòng, sau khi phát hiện không có thứ gì có giá trị, hơn nữa trên đường còn tái sinh một ít Ong Vua mới. Đây là loại quái mà Sở U cảm thấy phiền toái nhất. Trừ số kinh nghiệm ít ỏi tới đáng thương, nó không cho ra vật phẩm có thể hoán đổi. Máu đã dày thì thôi lại còn có kỹ năng riêng, ghét muốn chết.

Xem ra cũng đến lúc ra ngoài rồi. Vừa nghĩ tới chuyện sắp thắng cấp, tâm tình Sở U liền chuyển từ âm u sang tươi sáng. Nghĩ là làm, Sở U lập tức chạy ra phía miệng hang tổ ong. Chẳng qua cho dù là người đã trùng sinh như Sở U, lọt vào nơi sào huyệt phức tạp giống mê cung thế này, cũng lạc đường tới vài bận. Có điều cũng may là trí nhớ Sở U rất tốt, hơn nữa có kinh nghiệm từ kiếp trước, Sở U liền nhanh chóng tìm được lối ra. Nếu như đây là người chơi bình thường, nói không chừng đã trực tiếp chọn quay về thành sau đó chạy lại một lượt rồi.

Một cơn gió mát nhẹ nhàng thổi qua, Sở U không khỏi hít sâu một hơi bầu không khí sáng sớm trong trò chơi. Đứng ở phía ngoài hang động chốc lát, trong đầu lại hồi tưởng đến tình trạng địa hình khi mới bắt đầu xử lý đàn ong xung quanh nơi này. Sở U nhìn về phía bên phải, sau đó lắc đầu. Nơi đó là con đường mình chạy trốn, đã kiểm tra rồi. Bèn nhìn về phía trước, bên ấy là hướng ngọn núi, nhưng liếc mắt một cái đã thấy chỉ toàn những bụi hoa dày đặc, cây cỏ tràn lan, không có dấu hiệu cho thấy hoạt động của con người.

Sở U nhìn bên trái, trong lòng gần như đã xác định, con đường bên trái hẳn là đúng. Chỉ cần chú tâm, không bỏ sót điều gì bất thường là được. Nghĩ tới đây, dáng người cao lớn của Sở U liền lao về hướng rừng cây phía bên trái.

Sau khi chạy hết một vòng ngọn núi nhỏ có động tổ ong, tốc độ của Sở U chậm lại. Đôi mắt nhìn chăm chú ra phía dưới chung quanh, thử quan sát địa hình, nhìn xem có dấu vết của người đi qua không. Nếu là NPC đổi nhiệm vụ, vậy thì sẽ phải có một lối mòn nhỏ hẹp để đi.

Chẳng bao lâu sau, Sở U liền phát hiện mé phải phía trước xuất hiện một con đường nhỏ bí mật. Nếu không nhìn thật kỹ thì đúng là không thể thấy được. Chỉ người chơi nào có sức quan sát hơn người mới có thể phát hiện một ít dấu vết còn lưu lại.

Sở U đi men theo con đường lại chẳng giống đường trên bãi cỏ này. Dần dần, sau khi đi được một đoạn nhất định, mặt đường dưới chân hiện ra một con đường nhỏ có thể trông thấy do người ta đi lại nhiều mà hình thành.

Sở U mừng rỡ trong lòng, chạy lên con đường nhỏ, địa hình quanh co dốc xuống. Sở U đã thấy được ở một góc nọ phía bên dưới có một căn lều cỏ, xem ra chính là chỗ đó. Sở U bước nhanh hơn. Đã xác định được mục tiêu, Sở U liền bỏ qua việc chạy theo đường mòn, đổi thành dựa vào khả năng quan sát mà đi theo "đường tắt".

Cuối cùng, sau khi băng qua một rừng cây với một đống những bụi cây cỏ rậm rạp khó đi, Sở U đã tới trước căn lều cỏ.

Có một ông lão đang gõ lên thùng nuôi ong. Ong ở đây là ong mật thực sự, chứ không phải ong rừng.

- Ông lão, xin hỏi ông là người mua thu mật đúng không?

Sở U đứng bên ông lão hỏi.

Ông cụ này nhìn lướt qua Sở U, trong đôi mắt có chút lạnh nhạt:

- Đúng thế. Kẻ tội ác tày trời kia, ngươi tới đây là để cướp mật ong của ta sao?

Trong trò chơi, giết kẻ vô tội sẽ khiến một số NPC sinh ra cảm giác căm ghét. Nếu cư xử không khéo, có thể phải từ bỏ nhiệm vụ, thậm chí bị giết.

- Sao tôi dám. Có điều người tôi giết đều là kẻ đáng chết. Người giang hồ sống sảng khoái, đúng sai thế nào mọi người sẽ tự có đánh giá.

- Ha ha, lá gan ngươi không nhỏ. Có điều lời ngươi nói, bản thân ta cũng đồng ý ít nhiều.

Việc khiến người ta bất ngờ chính là, trong mắt ông lão có một chút tán thưởng.

Đối với dạng NPC không có cấp bậc này, Sở U không dám ra tay đánh cướp. Bởi rất có thể đó là tồn tại tối cao trong < Thiên Thế>, pháp lực vô biên, khả năng chiến đấu không lường được. Độ tự do trong trò chơi của < Thiên Thế> cực kỳ cao. Hoàn toàn có thể miêu tả bằng câu "tùy theo ý mình". Ở giai đoạn sau của trò chơi, người chơi thường xuyên làm chuyện tàn sát NPC trong các thành, trấn, thôn xóm. Nhất là chiến tranh giữa các nước, việc đánh vào thành chính của nước đối phương cũng có xảy ra.

Sở U tùy ý cười cười, tiếp tục nói:

- Ông lão, lần này tôi đến đây có mang theo thứ mà ông yêu thích đó.

- Hả? Lẽ nào là mật ong rừng?

- Đúng thế!

- Ồ, thứ này quả thực là lão rất cần, nhưng lão không có tiền để mua.

Sở U mỉm cười,

- Không có tiền cũng không sao, chỉ cần cho tôi kinh nghiệm là được.

- Ha ha, chính hợp với ý lão. Vậy thì, giao dịch thôi.

Phía Sở U xuất hiện nhắc nhở từ hệ thống, vì thế hắn liền đưa luôn liền một lèo một ngàn phần mật ong rừng kia.

- Nhóc con cừ đấy, số lượng không ít nha.

Ông lão vung tay lên, lấy đi một nghìn phần mật ong, sau đó tặng cho Sở U hơn năm mươi ngàn điểm kinh nghiệm.

Hệ thống: chúc mừng bạn đã đạt cấp 7.

Ông lão gật gật đầu:

- Đại Yến có một anh hùng thế này, đúng là may mắn lớn.

- Ông lão này, tôi không chỉ có mật, mà còn có cả ấu trùng ong rừng.

Ông lão thoáng mở to mắt, dường như có chút ngạc nhiên:

- Vậy thì giao ra đây đi, lão đang cần vật ấy.

Vì thế, Sở U đem 200 con ấu trùng ong rừng giao nốt ra, phần kinh nghiệm để đạt tới cấp 8 đã vượt quá một nửa.

Nhìn ông lão quay lưng lại tiếp tục gõ gõ thùng nuôi ong, trong mắt Sở U hiện lên vẻ khó hiểu. Lúc này, hắn chậm rãi mở miệng nói:

- Vừa rồi nghe nói thì hình như ông rất thiếu tiền. Lại thấy ông có nuôi ong mật. Vậy xin hỏi, ông có bán mật mình đã luyện chế ra không?

Ông lão quay đầu lại, nhìn Sở U một cái.

= Lão có thể bán mật của mình. Chỉ là giá thành rất cao. Phải biết rằng rượu tiên nữ mà lão thường uống giá cũng không nhỏ đâu.

Xem ra ông lão này là uống rượu uống tới nghèo.

- Không vấn đề gì. Giao thử cho tôi một lọ mật xem hương vị thế nào đã.

Chỉ thấy ông lão tiện tay rót mật từ một thùng gỗ vào vò nhỏ, sau đó đưa cho Sở U.

Hệ thống: Bạn có đồng ý bỏ ra 20 ngân tệ để giao dịch với người nuôi ong không?

Sở U chọn chấp nhận. Sau khi giao tiền, trong túi của Sở U có thêm một cái bình.

Tên vật phẩm: Mật Lạc Hà.

Thuyết minh vật phẩm: ăn mật ong Lạc Hà, bản thân đạt được được năm mươi điểm kinh nghiệm.

- Ông lão, xin hỏi ông còn bao nhiêu bình mật thế này? Tôi muốn mua hết!

Ông lão lúc này thoáng giật mình nhìn vẻ mặt chân thành của Sở U. Chỉ có điều, trong phần chân thành này còn mang theo một phần kiêu hãnh.

Chapter
1 Chương 1: Sống lại
2 Chương 2: Kẻ điên nạp tiền, đại gia chân chính
3 Chương 3: Thiên Thế Open Beta
4 Chương 4: Lừa dối
5 Chương 5: Thiên Thế
6 Chương 6: Một mình giết quái cày kinh nghiệm
7 Chương 7: Nhiệm vụ phó bản một người
8 Chương 8: Quét sạch phó bản
9 Chương 9: Thu hoạch
10 Chương 10: Quy tắc ngầm
11 Chương 11: Ký ức tuyệt mỹ
12 Chương 12: Trị Liệu cấp Thần
13 Chương 13: Hang động dã ngoại cấp Tinh Anh
14 Chương 14: Cách chơi mới lạ - Độc đáo
15 Chương 15: Trang bị đều bị đánh nát
16 Chương 16: Tiêu diệt Boss dã ngoại
17 Chương 17: Bề ngoài hung mãnh
18 Chương 18: Một lần ra tay, tất cả đều phải sợ hãi
19 Chương 19: Sự kiên trì của Lâm Lạc Nhi
20 Chương 20: Tiến vào phó bản
21 Chương 21: Cùng Lâm Lạc Nhi vượt phó bản (1)
22 Chương 22: Cùng Lâm Lạc Nhi vượt phó bản (2)
23 Chương 23: Oan gia ngõ hẹp
24 Chương 24: Vượt qua phó bản (1)
25 Chương 25: Vượt qua phó bản (2)
26 Chương 26: Vượt qua phó bản (3)
27 Chương 27: Tuyển thành viên
28 Chương 28: Vị vua của giới thích khách — Sát Thống Lĩnh!
29 Chương 29: Tin tưởng
30 Chương 30: Tổ Ong
31 Chương 31: Hòm báu dưới hồ
32 Chương 32: Giết trở lại hang động
33 Chương 33: Đấu Pháp Câu Cá
34 Chương 34: Diệt sát Hoàng Phong đầu mục
35 Chương 35: Phá hủy hoàn toàn
36 Chương 36: Sự hỗn loạn của Lâm Lạc Nhi
37 Chương 37: Ông lão nuôi ong
38 Chương 38: Thuộc tính cảm nhận
39 Chương 39: Muốn gì làm nấy
40 Chương 40: Cô lại tự dâng tới tận cửa
41 Chương 41: Giết người đẹp! Giết! Giết! Giết!
42 Chương 42: Ra quyết định
43 Chương 43: Câu trả lời
44 Chương 44: Tài nguyên chiến lược
45 Chương 45: Phong vân trên diễn đàn Thiên Thế
46 Chương 46: Lâm Lạc Nhi đến
47 Chương 47: Hợp Đồng Bá Vương
48 Chương 48: Lại thu thêm exp
49 Chương 49: Triệu Phi Yến mời hảo hữu
50 Chương 50: Nhiệm vụ Áp Vận Tiêu Cục
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: Sống lại
2
Chương 2: Kẻ điên nạp tiền, đại gia chân chính
3
Chương 3: Thiên Thế Open Beta
4
Chương 4: Lừa dối
5
Chương 5: Thiên Thế
6
Chương 6: Một mình giết quái cày kinh nghiệm
7
Chương 7: Nhiệm vụ phó bản một người
8
Chương 8: Quét sạch phó bản
9
Chương 9: Thu hoạch
10
Chương 10: Quy tắc ngầm
11
Chương 11: Ký ức tuyệt mỹ
12
Chương 12: Trị Liệu cấp Thần
13
Chương 13: Hang động dã ngoại cấp Tinh Anh
14
Chương 14: Cách chơi mới lạ - Độc đáo
15
Chương 15: Trang bị đều bị đánh nát
16
Chương 16: Tiêu diệt Boss dã ngoại
17
Chương 17: Bề ngoài hung mãnh
18
Chương 18: Một lần ra tay, tất cả đều phải sợ hãi
19
Chương 19: Sự kiên trì của Lâm Lạc Nhi
20
Chương 20: Tiến vào phó bản
21
Chương 21: Cùng Lâm Lạc Nhi vượt phó bản (1)
22
Chương 22: Cùng Lâm Lạc Nhi vượt phó bản (2)
23
Chương 23: Oan gia ngõ hẹp
24
Chương 24: Vượt qua phó bản (1)
25
Chương 25: Vượt qua phó bản (2)
26
Chương 26: Vượt qua phó bản (3)
27
Chương 27: Tuyển thành viên
28
Chương 28: Vị vua của giới thích khách — Sát Thống Lĩnh!
29
Chương 29: Tin tưởng
30
Chương 30: Tổ Ong
31
Chương 31: Hòm báu dưới hồ
32
Chương 32: Giết trở lại hang động
33
Chương 33: Đấu Pháp Câu Cá
34
Chương 34: Diệt sát Hoàng Phong đầu mục
35
Chương 35: Phá hủy hoàn toàn
36
Chương 36: Sự hỗn loạn của Lâm Lạc Nhi
37
Chương 37: Ông lão nuôi ong
38
Chương 38: Thuộc tính cảm nhận
39
Chương 39: Muốn gì làm nấy
40
Chương 40: Cô lại tự dâng tới tận cửa
41
Chương 41: Giết người đẹp! Giết! Giết! Giết!
42
Chương 42: Ra quyết định
43
Chương 43: Câu trả lời
44
Chương 44: Tài nguyên chiến lược
45
Chương 45: Phong vân trên diễn đàn Thiên Thế
46
Chương 46: Lâm Lạc Nhi đến
47
Chương 47: Hợp Đồng Bá Vương
48
Chương 48: Lại thu thêm exp
49
Chương 49: Triệu Phi Yến mời hảo hữu
50
Chương 50: Nhiệm vụ Áp Vận Tiêu Cục