Chương 59: Kỷ Ninh, Mười Năm Trước Đã Xảy Ra Chuyện Gì,…?

Chương 59. Kỷ Ninh, mười năm trước đã xảy ra chuyện gì, khiến ngươi hận ta đến thế?

Sơn động không lớn, giờ phút này bởi vì bóng đêm thăm thẳm mà lộ ra một màu đen kịt. Trong bóng tối, Bạch Thanh Nhan đột nhiên cảm nhận được một thứ gì đó mềm mại chạm lên mặt mình, để lại một tiếng hôn vang dội.

"Ngươi đứng yên tại chỗ đừng nhúc nhích."

Thời điểm nói lời này, môi Kỷ Ninh vẫn còn dán trên mặt Bạch Thanh Nhan. Lúc nói chuyện mang theo rung động làm Bạch Thanh Nhan có chút nhột. Thanh âm quá gần lại khiến y có chút khẩn trương.

Đúng lúc này, chủ nhân của đôi môi khiến y nhiễu loạn tâm thần kia buông lỏng tay, đi ra. Bạch Thanh Nhan có thể nghe được hắn đang loay hoay làm gì đó... Tựa như đối với nơi này cực kỳ quen thuộc, Kỷ Ninh không chút phí sức trong bóng đêm lần tìm tới nơi mình cần, sau đó bắt đầu làm việc. Rất nhanh, tia lửa bắn lên cùng một tiếng tách vang giòn, thanh củi khô bắt lửa. Bạch Thanh Nhan quan sát Kỷ Ninh quỳ một chân trên đất, chuyên tâm nhóm lửa. Hắn nhìn chằm chằm ánh lửa kia, cẩn thận cho thêm củi, từng chút từng chút đem ngọn lửa từ nhỏ biến lớn. Cuối cùng, mấy thanh củi thô khó cháy nhất cũng đã bắt lửa, Kỷ Ninh thở phào nhẹ nhõm, lấy ra một chút thịt tươi, gia cầm từ trong giỏ, đặt lên đống lửa.

"Được rồi."

Kỷ Ninh ngẩng đầu. Trên mặt hắn chẳng biết từ lúc nào nhiễm chút tro than, thoạt nhìn có chút buồn cười. Bạch Thanh Nhan bật cười. Mà Kỷ Ninh sững sờ tại chỗ, chỉ biết si ngốc nhìn y.

"Thanh Nhan..."

Hắn nhẹ giọng thốt ra hai chữ này. Tựa như ngoại trừ từ này, hắn sẽ không nói cái gì khác.

"Ta đây."

Bạch Thanh Nhan đi qua, ngồi xuống bên đống lửa. Buổi chiều lúc đi vào, ánh nắng đã có chút u ám, chỉ nhìn được đại khái. Giờ phút này, y nương theo ánh lửa nhìn quanh bốn phía, mới thấy rõ mỗi tấc càn khôn trong sơn động.

Sơn động này có lẽ do con người một đao một búa mở ra*, chỉnh thể so với sơn động sau núi ở Ngọc Dao cơ hồ giống nhau như đúc. Ngay cả vị trí đống lửa, bày biện đơn giản bên trong, thậm chí độ dày của rơm trải trên mặt đất đều không có chút khác biệt so với trong trí nhớ của y.

*Cả câu đại ý là do con người tạo ra.

Kỷ Ninh đã mang theo tâm tình thế nào, từng chút bố trí một nơi như vậy?

Lúc xế chiều nhìn thấy sơn động này, Bạch Thanh Nhan liền bắt đầu nghĩ ngợi. Cho đến tận bây gờ, y cũng không dám nói mình đã hiểu thấu. Y chỉ biết, buổi trưa y suy nghĩ một chút, rốt cuộc quyết định... Y phải hỏi người này cho rõ ràng, nhiều năm như vậy, trong lòng hắn đến cùng chứa cái khỉ gì mới có thể ủ ra thứ hương rượu nặng nề khiến người ta thở không nổi như vậy.

"Kỷ Ninh."

"Ừm."

"Những năm này..."

"Ta chưa từng quên ngươi lấy một ngày."

"Thế nhưng ngươi hận ta."

"..."

"Vì cái gì? Ngươi vì sao phải hận ta như vậy?"

"Ta..."

Kỷ Ninh do dự. Hắn gục đầu xuống, bờ môi mấp máy. Bạch Thanh Nhan nhìn ra được, hắn đang giãy giụa. Y thậm chí còn nhìn ra được, người trước mặt này có lẽ muốn trốn tránh theo thói quen, thậm chí nói dối lấp liếm cho qua chuyện.

Nhưng Kỷ Ninh đại khái cũng rõ ràng, nếu hắn lại nói dối Bạch Thanh Nhan, phần tín nhiệm mỏng manh khó khăn lắm mới thắp lên được một chút xíu kia giữa hai người sẽ thật sự phân liệt phân ly, khó mà nối lại.

"Kỷ Ninh, ta nói rồi, ta muốn biết những năm này rốt cuộc ngươi đã xảy ra chuyện gì."

"Nếu ta nói sai cái gì... Ngươi lại muốn rời khỏi ta, không chịu cho ta cơ hội. Có phải không?"

Bạch Thanh Nhan nhất thời trầm mặc. Kỳ thật ngay cả chính y cũng không nghĩ tới điều này. Nhưng sự trầm mặc ấy lại khiến Kỷ Ninh khẩn trương. Hắn ngẩng đầu, dùng sức nắm chặt tay Bạch Thanh Nhan:

"Ta biết rồi, ngươi muốn nghe cái gì, ta đều nói cho ngươi hết! Ngươi đừng đi mà..."

"Được, ta không đi."

Bạch Thanh Nhan nghĩ nghĩ.

"Bất luận đêm nay ngươi nói cái gì, chỉ cần ngươi không gạt ta, ta đều sẽ không đi. Ta đáp ứng ngươi, ta nói lời giữ lời, ngươi cũng biết."
"Được."

Kỷ Ninh tựa như thực sự yên tâm rồi. Nhưng thần sắc bối rối của hắn lại không giảm bớt đi chút nào. Bạch Thanh Nhan thấy cả gương mặt hắn đều căng cứng lại, như thể mãi không hạ được quyết tâm.

"Hoặc là..." Bạch Thanh Nhan nhẹ nhàng nói, "Ngươi nói cho ta, mười năm này, ngươi vì sao lại hận ta như vậy?"

Đôi mắt Kỷ Ninh đột ngột mở to. Ánh mắt ngây dại nhìn vào đống lửa trước mặt, tia sáng rực rỡ nhảy múa trong đôi mắt ấy.

"Là bởi vì sau khi gặp mặt trong sơn động mười năm trước, ta rời đi, lại đưa ngươi đến nơi khác, không muốn gặp ngươi? Về sau ta nghe nói, ngươi đã đến hành cung tìm ta mấy lần."

"Lúc đó ta bệnh, bệnh rất nặng. Một tháng không thể gặp người, thời điểm ngươi đến tìm ta, ta cũng không biết."

Kỷ Ninh vẫn không lên tiếng. Lần này, toàn thân hắn đều căng cứng đến kịch liệt. Bạch Thanh Nhan rốt cuộc cũng cảm nhận được sự kỳ quái, y đưa tay sờ sờ bàn tay Kỷ Ninh.
Lạnh băng.

Trái tim Bạch Thanh Nhan đột nhiên trầm xuống. Y chợt ý thức được, có lẽ giữa mười năm của y và Kỷ Ninh, đã xảy ra một sự tình cực kỳ quan trọng... Mà y lại không hề hay biết.

Song y cần phải biết. Y có một loại dự cảm, nếu như bỏ mặc không quan tâm, một lúc nào đó trong tương lai, vực sâu ẩn tàng trong bóng đêm nhất định sẽ đột ngột mở ngoác miệng lớn dữ tợn, đem hai người bọn họ nuốt chửng đến hầu như không còn.

Chapter
1 Chương 1: Đời Này, Ta Đều Không Muốn Gặp Lại Kỷ Ninh.
2 Chương 2: Kỷ Tướng Quân Tiêu Diệt Ngọc Dao, Là Đại Anh Hùng Ta Sùng Bái Nhất!
3 Chương 3: Nàng Bỏ Trốn Đi, Ta Thay Nàng Ứng Phó...
4 Chương 4: Sau Khi Ly Hôn Đơn Phương Bỏ Trốn,...
5 Chương 5: Thật Sự Là Ngươi Sao?...
6 Chương 6: Bạch Thanh Nhan Chậm Rãi Đâm Chủy Thủ Vào Cơ Thể Kỷ Ninh.
7 Chương 7: Đây Không Phải Là Phạm Nhân, Mà Là Cố Nhân Của Phó Diễm Ta.
8 Chương 8: Ngươi Thay Ta Tới Tìm Bọn Họ, Ta Thay Ngươi Gϊếŧ Kỷ Ninh.
9 Chương 9: Nếu Kỷ Tướng Quân Trắng Trợn Cướp Người,...
10 Chương 10: Chỉ Sợ Ngươi Đến Cùng Vẫn Lựa Chọn Kỷ Ninh,...
11 Chương 11: Bạch Vong? Nếu Ngươi Thật Sự...
12 Chương 12: Hỷ Phòng Của Tướng Quân, Lại Có Một Nam Nhân?!
13 Chương 13: Bạch Thanh Nhan, Đừng Đi!
14 Chương 14: Hắn Yêu Bạch Thanh Nhan Nhiều Năm Như Vậy,...
15 Chương 15: Ngươi Cho Kỷ Ninh Uống Dược,...
16 Chương 16: Sau Khi Kỷ Ninh Chết, Ngươi Có Thể Ở Lại Bên Cạnh Ta Không?
17 Chương 17: Phủ Tướng Quân Đã Bày Linh Đường, Kỷ Tướng Quân Hẳn Là Đã Bỏ Mình!
18 Chương 18: Một Số Người Một Khi Đã Bỏ Lỡ, Có Lẽ Chính Là Cả Đời.
19 Chương 19: Ta Vì Y Làm Một Hỷ Sự, Một Đám Tang,...
20 Chương 20: Ngươi Tự Tay Đem Tình Yêu Giữa Hai Chúng Ta...
21 Chương 21: Nhiễm Quận Vương Mất Tích!
22 Chương 22: Huynh Có Thể Hận Hắn, Vậy Đến Khi Nào...
23 Chương 23: Bạch Thanh Nhan, Ở Lại Lang Nghiệp...
24 Chương 24: Xích Chân Thô Ráp, Ủy Khuất Ngươi Rồi.
25 Chương 25: Đem Trò Chơi Tù Nô, Đặt Tên là "Tình Ái" Sao?
26 Chương 26: Ta Sẽ Trói Ngươi Lại, Cho Đến Ngày Ngươi Không...
27 Chương 27: Ta Điên Sao? Nếu Để Cho Ngươi Đi,...
28 Chương 28: Y Sẽ Không Dùng Mệnh Của Ta Đổi Lấy Tự Do,...
29 Chương 29: Lần Đầu Tiên Vào Phủ Tướng Quân.
30 Chương 30: Sự Nghi Kỵ Của Hoàng Đế Là Chiếc Thòng Lọng Treo Trên Cổ Kỷ Ninh.
31 Chương 31: Ta Rốt Cuộc Vẫn Không Nên Ở Lại Phủ Tướng Quân Của Ngươi.
32 Chương 32: Ngươi Đã Đáp Ứng Ta Mà, Ngươi Nói Ngươi Sẽ Không Rời Đi...
33 Chương 33: Huynh Có Thể Buông Tay Hắn Hay Không?
34 Chương 34: Bạch Thanh Nhan, Tâm Trí Huynh Quá Hỗn Loạn.
35 Chương 35: Có Kẻ Muốn Phá Phủ Tướng Quân.
36 Chương 36: Phía Sau Đám Người Vây Khốn Phủ Có Kẻ Mưu Hại.
37 Chương 37: Trên Đời Này Có Lẽ Có Một Người Ta Không Hạ Thủ Được,...
38 Chương 38: Để Ngươi Cùng Nhiễm Trần Tự Ôn Chuyện.
39 Chương 39: Nhiễm Trần Mặc Dù Còn Sống Nhưng Cũng Chẳng Khác Nào Người Đã Chết.
40 Chương 40: Nếu Còn Tiếp Tục Như Vậy, Đôi Chân Đã Gãy Của Nhiễm Trần...
41 Chương 41: Vì Sao Trẫm Lại Đối Xử Với Phế Vật Này Như Vậy?...
42 Chương 42: Tống Giam Kỷ Ninh Vào Đại Lao!
43 Chương 43: Kỷ Tướng Quân Nói Ngài Đã Sớm Có Thê Tử Kết Tóc.
44 Chương 44: Bạch Công Tử Ở Đây, Tướng Quân Của Ta Thật Ra Vô Cùng Vui Vẻ.
45 Chương 45: Đoàn Sứ Giả Mang Đến Cho Kỷ Ninh Một Tin Tức.
46 Chương 46: Kỷ Ninh Không Nghĩ Tới, Chuyện Cho Tới Bây Giờ,...
47 Chương 47: Vậy Trước Tiên Để Kỷ Ninh Ra Khỏi Thiên Lao Mấy Ngày.
48 Chương 48: Kỷ Tướng Quân, Trẫm Cho Phép Ngươi Hồi Phủ.
49 Chương 49: Trong Vòng Mười Ngày, Ta Muốn Nhìn Thấy Thái Tử Ngọc Dao...
50 Chương 50: Đổi Màu Mắt Cũng Chỉ Là Đề Phòng Vạn Nhất.
51 Chương 51: Thanh Nhan, Ngươi Đừng Đi... Có Được Không?
52 Chương 52: Không Có Ngươi, Bạch Thanh Nhan, Ta Sống Hay Chết...?
53 Chương 53: Khuyên Hắn Nên Nhìn Cho Rõ Ràng Thân Phận Của Mình,...
54 Chương 54: Hoàng Đế Đại Tiếp Thế Mà Lại Lẻn Vào Vương Đô Lang Nghiệp?
55 Chương 55: Kỷ Tướng Quân, Ngươi Có Biết Công Lực...?
56 Chương 56: Có Những Thứ Chưa Từng Thay Đổi, Vẫn Luôn Ở Nơi Đó...
57 Chương 57: Ta Vẫn Không Thể Tha Thứ Cho Ngươi....
58 Chương 58: Có Lẽ Tương Lai Của Bọn Họ, Vẫn Còn Một Tia Hy Vọng.
59 Chương 59: Kỷ Ninh, Mười Năm Trước Đã Xảy Ra Chuyện Gì,...?
60 Chương 60: Lần Cuối Cùng Trong Hồi Ức...
61 Chương 61: Đêm Hôm Đó.
62 Chương 62: Công Lực Của Hắn Không Còn Nữa. Người Hắn Yêu, Cũng Đi Rồi...
63 Chương 63: Người Kia, Thật Sự Là Phụng Mệnh Ngươi Mà Đến?
64 Chương 64: Đại Lao Ngọc Dao.
65 Chương 65: Nếu Ngươi Cần Dùng Ta Làm Vật Lót Đường, Ta Nguyện Ý...
66 Chương 66: Người Khi Đó Muốn Gϊếŧ Ta... Là Ngươi Sao?
67 Chương 67: Đây Không Phải Mệnh Lệnh Của Ta... Ta Muốn Để Ngươi Sống Sót!
68 Chương 68: Tổn Thương Khó Lành... Đối Với Kỷ Ninh Hay Bạch Thanh Nhan...
69 Chương 69: Nửa Đêm Canh Ba, Người Ở Trong Phòng Lộc Minh Sơn Này Là Ai?
70 Chương 70: Bảo Hắn Cút Ra Ngoài, Đừng Có Lại Đặt Chân Vào Đây Nửa Bước!
71 Chương 71: Nếu Biết Trước Sẽ Đau Đớn Đến Thế Thì Trước Đây Đã Không Làm Như Vậy.
72 Chương 72: Ngọc Dao Mất? Ta Thấy Chưa Hẳn.
73 Chương 73: Huynh Có Muốn Nói Cho Kỷ Ninh, Hắn Không Cần Phải Chết,...
74 Chương 74: Bạch Thanh Nhan, Vì Sao Không Chịu Nói Sự Thật Với Ta?
75 Chương 75: Cái Gọi Là Ngọc Dao Công Pháp, Chẳng Qua Là Tà Thuật Hại Người!
76 Chương 76: Nếu Không Có Thần Y Ngươi Xoa Xoa Giúp Ta,...
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: Đời Này, Ta Đều Không Muốn Gặp Lại Kỷ Ninh.
2
Chương 2: Kỷ Tướng Quân Tiêu Diệt Ngọc Dao, Là Đại Anh Hùng Ta Sùng Bái Nhất!
3
Chương 3: Nàng Bỏ Trốn Đi, Ta Thay Nàng Ứng Phó...
4
Chương 4: Sau Khi Ly Hôn Đơn Phương Bỏ Trốn,...
5
Chương 5: Thật Sự Là Ngươi Sao?...
6
Chương 6: Bạch Thanh Nhan Chậm Rãi Đâm Chủy Thủ Vào Cơ Thể Kỷ Ninh.
7
Chương 7: Đây Không Phải Là Phạm Nhân, Mà Là Cố Nhân Của Phó Diễm Ta.
8
Chương 8: Ngươi Thay Ta Tới Tìm Bọn Họ, Ta Thay Ngươi Gϊếŧ Kỷ Ninh.
9
Chương 9: Nếu Kỷ Tướng Quân Trắng Trợn Cướp Người,...
10
Chương 10: Chỉ Sợ Ngươi Đến Cùng Vẫn Lựa Chọn Kỷ Ninh,...
11
Chương 11: Bạch Vong? Nếu Ngươi Thật Sự...
12
Chương 12: Hỷ Phòng Của Tướng Quân, Lại Có Một Nam Nhân?!
13
Chương 13: Bạch Thanh Nhan, Đừng Đi!
14
Chương 14: Hắn Yêu Bạch Thanh Nhan Nhiều Năm Như Vậy,...
15
Chương 15: Ngươi Cho Kỷ Ninh Uống Dược,...
16
Chương 16: Sau Khi Kỷ Ninh Chết, Ngươi Có Thể Ở Lại Bên Cạnh Ta Không?
17
Chương 17: Phủ Tướng Quân Đã Bày Linh Đường, Kỷ Tướng Quân Hẳn Là Đã Bỏ Mình!
18
Chương 18: Một Số Người Một Khi Đã Bỏ Lỡ, Có Lẽ Chính Là Cả Đời.
19
Chương 19: Ta Vì Y Làm Một Hỷ Sự, Một Đám Tang,...
20
Chương 20: Ngươi Tự Tay Đem Tình Yêu Giữa Hai Chúng Ta...
21
Chương 21: Nhiễm Quận Vương Mất Tích!
22
Chương 22: Huynh Có Thể Hận Hắn, Vậy Đến Khi Nào...
23
Chương 23: Bạch Thanh Nhan, Ở Lại Lang Nghiệp...
24
Chương 24: Xích Chân Thô Ráp, Ủy Khuất Ngươi Rồi.
25
Chương 25: Đem Trò Chơi Tù Nô, Đặt Tên là "Tình Ái" Sao?
26
Chương 26: Ta Sẽ Trói Ngươi Lại, Cho Đến Ngày Ngươi Không...
27
Chương 27: Ta Điên Sao? Nếu Để Cho Ngươi Đi,...
28
Chương 28: Y Sẽ Không Dùng Mệnh Của Ta Đổi Lấy Tự Do,...
29
Chương 29: Lần Đầu Tiên Vào Phủ Tướng Quân.
30
Chương 30: Sự Nghi Kỵ Của Hoàng Đế Là Chiếc Thòng Lọng Treo Trên Cổ Kỷ Ninh.
31
Chương 31: Ta Rốt Cuộc Vẫn Không Nên Ở Lại Phủ Tướng Quân Của Ngươi.
32
Chương 32: Ngươi Đã Đáp Ứng Ta Mà, Ngươi Nói Ngươi Sẽ Không Rời Đi...
33
Chương 33: Huynh Có Thể Buông Tay Hắn Hay Không?
34
Chương 34: Bạch Thanh Nhan, Tâm Trí Huynh Quá Hỗn Loạn.
35
Chương 35: Có Kẻ Muốn Phá Phủ Tướng Quân.
36
Chương 36: Phía Sau Đám Người Vây Khốn Phủ Có Kẻ Mưu Hại.
37
Chương 37: Trên Đời Này Có Lẽ Có Một Người Ta Không Hạ Thủ Được,...
38
Chương 38: Để Ngươi Cùng Nhiễm Trần Tự Ôn Chuyện.
39
Chương 39: Nhiễm Trần Mặc Dù Còn Sống Nhưng Cũng Chẳng Khác Nào Người Đã Chết.
40
Chương 40: Nếu Còn Tiếp Tục Như Vậy, Đôi Chân Đã Gãy Của Nhiễm Trần...
41
Chương 41: Vì Sao Trẫm Lại Đối Xử Với Phế Vật Này Như Vậy?...
42
Chương 42: Tống Giam Kỷ Ninh Vào Đại Lao!
43
Chương 43: Kỷ Tướng Quân Nói Ngài Đã Sớm Có Thê Tử Kết Tóc.
44
Chương 44: Bạch Công Tử Ở Đây, Tướng Quân Của Ta Thật Ra Vô Cùng Vui Vẻ.
45
Chương 45: Đoàn Sứ Giả Mang Đến Cho Kỷ Ninh Một Tin Tức.
46
Chương 46: Kỷ Ninh Không Nghĩ Tới, Chuyện Cho Tới Bây Giờ,...
47
Chương 47: Vậy Trước Tiên Để Kỷ Ninh Ra Khỏi Thiên Lao Mấy Ngày.
48
Chương 48: Kỷ Tướng Quân, Trẫm Cho Phép Ngươi Hồi Phủ.
49
Chương 49: Trong Vòng Mười Ngày, Ta Muốn Nhìn Thấy Thái Tử Ngọc Dao...
50
Chương 50: Đổi Màu Mắt Cũng Chỉ Là Đề Phòng Vạn Nhất.
51
Chương 51: Thanh Nhan, Ngươi Đừng Đi... Có Được Không?
52
Chương 52: Không Có Ngươi, Bạch Thanh Nhan, Ta Sống Hay Chết...?
53
Chương 53: Khuyên Hắn Nên Nhìn Cho Rõ Ràng Thân Phận Của Mình,...
54
Chương 54: Hoàng Đế Đại Tiếp Thế Mà Lại Lẻn Vào Vương Đô Lang Nghiệp?
55
Chương 55: Kỷ Tướng Quân, Ngươi Có Biết Công Lực...?
56
Chương 56: Có Những Thứ Chưa Từng Thay Đổi, Vẫn Luôn Ở Nơi Đó...
57
Chương 57: Ta Vẫn Không Thể Tha Thứ Cho Ngươi....
58
Chương 58: Có Lẽ Tương Lai Của Bọn Họ, Vẫn Còn Một Tia Hy Vọng.
59
Chương 59: Kỷ Ninh, Mười Năm Trước Đã Xảy Ra Chuyện Gì,...?
60
Chương 60: Lần Cuối Cùng Trong Hồi Ức...
61
Chương 61: Đêm Hôm Đó.
62
Chương 62: Công Lực Của Hắn Không Còn Nữa. Người Hắn Yêu, Cũng Đi Rồi...
63
Chương 63: Người Kia, Thật Sự Là Phụng Mệnh Ngươi Mà Đến?
64
Chương 64: Đại Lao Ngọc Dao.
65
Chương 65: Nếu Ngươi Cần Dùng Ta Làm Vật Lót Đường, Ta Nguyện Ý...
66
Chương 66: Người Khi Đó Muốn Gϊếŧ Ta... Là Ngươi Sao?
67
Chương 67: Đây Không Phải Mệnh Lệnh Của Ta... Ta Muốn Để Ngươi Sống Sót!
68
Chương 68: Tổn Thương Khó Lành... Đối Với Kỷ Ninh Hay Bạch Thanh Nhan...
69
Chương 69: Nửa Đêm Canh Ba, Người Ở Trong Phòng Lộc Minh Sơn Này Là Ai?
70
Chương 70: Bảo Hắn Cút Ra Ngoài, Đừng Có Lại Đặt Chân Vào Đây Nửa Bước!
71
Chương 71: Nếu Biết Trước Sẽ Đau Đớn Đến Thế Thì Trước Đây Đã Không Làm Như Vậy.
72
Chương 72: Ngọc Dao Mất? Ta Thấy Chưa Hẳn.
73
Chương 73: Huynh Có Muốn Nói Cho Kỷ Ninh, Hắn Không Cần Phải Chết,...
74
Chương 74: Bạch Thanh Nhan, Vì Sao Không Chịu Nói Sự Thật Với Ta?
75
Chương 75: Cái Gọi Là Ngọc Dao Công Pháp, Chẳng Qua Là Tà Thuật Hại Người!
76
Chương 76: Nếu Không Có Thần Y Ngươi Xoa Xoa Giúp Ta,...