Chương 59: 59: Triền Miên

"..." Thuật Dung không trả lời, nước không ngừng chảy, gần như tràn bồn tắm mới tắt.
"Khụ khụ, khụ, khụ khụ..." Tạ Dư Trì không để ý trượt xuống, sặc mấy ngụm nước, Thuật Dung phản ứng cực nhanh kéo nàng ra ngoài.
Tạ Dư Trì đáng thương nhìn Thuật Dung, tóc ướt sũng nhưng nước vẫn không ngừng chảy xuống, chảy vào mắt nàng rất khó chịu, Tạ Dư Trì dụi dụi mắt, hốc mắt lập tức đỏ lên.
Thuật Dung lấy khăn bông lau mặt cho Tạ Dư Trì, "Khá hơn chưa?"
"Khá ổn..." Tạ Dư Trì khịt mũi, chỉ cần nàng chớp mắt, liền sẽ có bóng đen lướt qua trước mắt, nếu không biết đây là tác dụng phụ của ngọc trai đen, nàng còn tưởng rằng chính mình nhìn thấy ma.
Tạ Dư Trì tháo chiếc vòng cổ trên cổ ra, che những bộ phận quan trọng của mình, nhìn chằm chằm vào Thuật Dung, "Sao chị không đi?"
"Chờ em bình thường trở lại." Thuật Dung đi ra ngoài, đem một cái ghế đẩu nhỏ tới đặt bên cạnh bồn tắm ngồi xuống, "Có đói bụng không?"
"Không đói lắm..." Tạ Dư Trì có chút choáng váng, mặc dù ngâm mình trong nước lạnh nhưng nàng vẫn không thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể thay đổi, cảm thấy rất khó chịu.
Hệ thống, đó sẽ không phải là...!Lời nguyền gì đó chứ? Sương đen gì đó...!Một con quái vật bị phong ấn trong ngọc trai?
『??? 』
『 Hãy ăn nhiều quả óc chó.


Tạ Dư Trì:??? Chủ đề này cứ kết thúc như vậy sao?!
Cho đến khi bầu trời tối lại, thời gian làm mới của kỹ năng cuối cùng cũng kết thúc.
Nàng tập trung sử dụng kỹ năng, nhưng có một cơn đau râm ran trong đầu, từng cơn như kim châm, kéo căng mọi dây thần kinh.

Tạ Dư Trì suy sụp một chút, nghiến răng ngồi trong bồn tắm đau đến hít thở không thông.
Màn sương đen bao phủ cơ thể nàng có thể nhìn thấy bằng mắt thường, ăn mòn cơ thể nàng từng chút một.

Thần sắc Thuật Dung ngưng trọng đứng dậy, do dự đưa tay chạm vào sương đen, lại không cảm thấy gì, trực tiếp chạm vào da thịt Tạ Dư Trì.
Rất nóng.

"Đừng cắn lưỡi." Lần đầu tiên Thuật Dung có chút lúng túng, cô phát hiện mình tựa hồ không giúp được gì.

Tạ Dư Trì...!Lần đầu tiên, hệ thống cũng như những thứ kỳ lạ xung quanh nàng khiến Thuật Dung cảm thấy mất kiểm soát.
Đó là một cảm giác tồi tệ.
Nhưng so với cảm giác tồi tệ này, cô càng lo lắng cho trạng thái của Tạ Dư Trì hơn.
"Không, không sao..." Tạ Dư Trì gần như nghiến răng nghiến lợi thốt ra một tiếng, toàn thân co quắp, nắm đấm trắng bệch, thậm chí có thể nghe được tiếng răng rắc do xương cốt của mình phát ra cùng với tiếng tim đập.

Cơn đau khiến nàng hầu như không còn sức lực để quan tâm đ ến những thứ khác, từ lúc chào đời tới nay Tạ Dư Trì chưa từng nếm trải cảm giác đau đớn như thế này.

Không, có lẽ nàng đã nếm trải nó khi bị tang thi 2 Sao cào? Nhưng cơn đau lúc đó không rõ ràng, chắc là giữa sự sống và cái chết?
Khối nước đá.

Thuật Dung trước tiên nghĩ đến điều này, nhưng cô tự hỏi liệu có cục đá hay tủ lạnh ở thành phố N không? Không, không, cho dù là có, với trường hợp của Tạ Dư Trì như thế này, cô không thể ra ngoài để lấy được.

Thuật Dung cho Tạ Dư Trì uống một lọ thuốc chữa bệnh, nhưng nó không có tác dụng gì.
Cầm lọ thuốc đông lạnh trong lòng bàn tay, Thuật Dung không biết nếu mình đập nó lên người Tạ Dư Trì thì sẽ có hậu quả gì.
"Chị...! Không thể dời đi...!Lực chú ý của em một chút sao..." Tạ Dư Trì cắn răng oán giận, trên mặt đầy mồ hôi lạnh, nhưng nàng đang ngâm mình trong bồn tắm, người khác cũng không phân biệt được rốt cuộc đó là nước hay là mồ hôi.
Thuật Dung không đáp lại, suy nghĩ hồi lâu mới bất đắc dĩ nói: "Chị...!Hơi nhàm chán." Dường như cô không có bất kỳ chuyện xưa thú vị nào trong đời? Nghiên cứu? Kế hoạch? Có lẽ còn có làm lãnh đạo trong việc xây dựng thành phố Z? Nhớ lại quá khứ, cô không hề cảm thấy hối hận mà còn cảm thấy vô cùng phong phú, nhưng những trải nghiệm này có lẽ không phải là câu chuyện có thể khiến Tạ Dư Trì phân tâm.
"Những gì Thanh Hòa nói...!Không sai chút nào..."
Sắc mặt Thuật Dung trầm trầm, Thanh Hòa nói không lựa lời, lời cô ấy nói mà cũng có thể tin sao? Không, điều cần truy cứu phải là Thanh Hòa lén nói xấu mình với Tạ Dư Trì.

Nói xấu...!Vợ mình nhàm chán? Hình như cũng đúng? Ừm, ngoại trừ tuổi tác, dường như nhàm chán là có thật.

Thuật Dung ghé sát vào trán Tạ Dư Trì, vẫn còn nóng, và càng lúc càng nóng, nhưng cũng không phải nóng cháy người.

"Nhìn chị."
Tạ Dư Trì đau đến chết đi sống lại, cái tên Thuật Dung này chuyển một chiếc ghế dài nhỏ ngồi bên cạnh nhìn nàng, thật quá đáng! Nàng vốn dĩ đã một bụng tủi thân, hơn nữa gia hỏa này còn rót cho nàng một bình thuốc vô dụng! Hiện tại còn lạnh lùng nhìn nàng như vậy? Nhìn cái gì? Có thể nhìn thành một đóa hoa à?
Thuật Dung nhéo cằm Tạ Dư Trì, xoay đầu nàng lại, chống xuống thành bồn tắm hôn nàng, trông có vẻ hơi khó chịu.
Khi Tạ Dư Trì bị người phụ nữ này hung tàn cắn phá môi, cảm nhận được mùi máu tươi trong miệng mới hậu tri hậu giác cảm thấy Thuật Dung đang khó chịu.

—— Cô có gì phải khó chịu chứ?
"Tại sao chị lại như vậy...! A?" Tạ Dư Trì vốn muốn chất vấn Thuật Dung, lại đột nhiên phát hiện, đau đớn đã biến mất? Nàng nhìn lòng bàn tay, siết tay thành nắm đấm, một tầng sương đen dày đặc dính trên tay cũng siết tay thành nắm đấm.
Nàng gấp không chờ nổi, thậm chí còn có chút phấn khích muốn thử kỹ năng khi vòng cổ đã thăng cấp, nàng nện vào thành bồn tắm một chút, sương đen bám vào cũng nện thành bồn tắm theo chuyển động của nàng.

Tạ Dư Trì cảm nhận được điều đó rất rõ.

Rõ ràng vách tường bồn tắm ban đầu lạnh và cứng, trong khoảnh khắc tiếp theo...!Có lẽ trong khoảnh khắc sương đen dày đặc chạm vào, nó trở nên vô cùng mỏng manh! Những vết rạn nứt dày đặc bao phủ toàn bộ bồn tắm.
Tạ Dư Trì sững sờ, nàng không thể tin được cái chạm nhẹ này, nàng kích động đứng dậy nhìn Thuật Dung, ai biết chỉ đứng lên như vậy...
Bồn tắm bất ngờ vỡ tan tành.

Nước đột nhiên chảy ra ngoài, trực tiếp làm ướt dép và quần của Thuật Dung.
Dưới chân có mảnh vỡ của bồn tắm, Tạ Dư Trì có chút xấu hổ, "Em, em không biết chuyện này...!A!" Nàng đột nhiên ý thức được, mình không chỉ đi chân trần, mà còn là khỏa thân!
Mặt Thuật Dung tối sầm, không để ý mặt Tạ Dư Trì đột nhiên đỏ bừng vì xấu hổ, kéo một chiếc khăn tắm lớn quấn lấy toàn thân Tạ Dư Trì, sau đó trực tiếp bế nàng ra khỏi phòng tắm.

"Nghe này, hiện tại, em có thể phản kháng, nhưng là vô dụng." Thuật Dung nói xong ném khăn tắm vào trong góc, quỳ gối trên người Tạ Dư Trì, sau đó lần lượt tháo kính và đồng hồ xuống trước mặt Tạ Dư Trì.
"Ha, ha? Chị đang nói cái gì vậy? Chỉ là ngủ một giấc mà thôi.

Chị xem, đã rất muộn rồi!" Tạ Dư Trì kìm nén xúc động muốn chạy trốn, thân thể cứng ngắc gượng cười nói.
"Đúng vậy, ngủ một giấc mà thôi.

Căn cứ trưởng phu nhân."
"A không, Thuật Dung, chị biết ý em mà, em chỉ là...!Ý em là, em vừa mới khôi phục, tình huống vừa rồi, chị cũng không nỡ..." Tạ Dư Trì nói, dưới gương mặt không biểu tình gì của Thuật Dung, giọng nàng càng ngày càng nhỏ.

Không, có lẽ người phụ nữ này sẽ thật sự nhẫn tâm.
Nàng nỗ lực nghĩ xem mình đã chọc Thuật Dung chỗ nào, trước khi Thuật Dung hôn nàng, nàng đã nói gì? Ôi —— "Em sai rồi! Đáng lẽ em không nên gọi chị là bà già! Chị biết là do Thanh Hòa đã nói như vậy mà!"
"Cậu ấy còn nói chị nguyện cả đời nghiên cứu khoa học." Thuật Dung thản nhiên nói thêm, "Hơn nữa, cậu ấy nói chị bệnh lãnh cảm."
"Cái này có gì sai!" Tạ Dư Trì lo lắng nói, thấy sắc mặt Thuật Dung tựa hồ càng thêm khó coi, nàng lúng túng giải thích, "Không phải, em, ý em là, chuyện này có gì mà không tốt —— Shh! Đừng cắn mà!"
Hiển nhiên Thuật Dung không muốn cùng Tạ Dư Trì kéo dài thêm nữa, cô cắn vào xương quai xanh của Tạ Dư Trì, để lại một dấu răng rớm máu, sau đó mò mẫm hôn xuống.
"Em cảm thấy...!Shh ——"
Hiển nhiên Thuật Dung không muốn nghe Tạ Dư Trì nói nhảm, cô cắn lên nhũ tiêm của Tạ Dư Trì, dùng đầu lưỡi cảm nhận hình dáng của Tạ Dư Trì, thân thể bé con nóng lên rõ ràng, thậm chí ưỡn ưỡn người lên theo phản xạ.
"Như vậy không được..." Tạ Dư Trì giãy dụa, nàng cảm thấy như thế này rất xấu hổ, một sự xấu hổ chưa từng có.

Chẳng lẽ hôm nay trải qua đau đớn không gì sánh được, nàng còn phải nếm trải cảm giác thẹn thùng không gì bì kịp sao?
"Không có thực tiễn, nhưng trên lý thuyết, điều này không có hại gì." Thuật Dung ngẩng đầu nhẹ giọng nói, hơi thở cô phun lên đ ỉnh núi của Tạ Dư Trì, vật nhỏ mềm mại màu hồng không thể không nhô lên, như thể đang mời gọi gì đó.
Có lẽ đó là một lời mời trao đổi sâu hơn.

Thuật Dung nghĩ.
Cô lại giữ một bên mềm mại như ý muốn, dùng đầu ngón tay chọc ghẹo bên còn lại, khiến Tạ Dư Trì lại không nhịn được ưỡn ưỡn thân mình.
Đầu gối cọ xát cửa huy3t, đầu ngón tay Thuật Dung lướt qua sống lưng Tạ Dư Trì, cảm giác tê dại như có dòng điện chạy tới khiến Tạ Dư Trì hoảng hốt vài giây, cảm giác đó truyền đến bụng dưới, dẫn đến một trận nóng rực.
"Cơ thể của em thực mong đợi điều này."

Có lẽ Tạ Dư Trì sẽ không bao giờ hiểu được tại sao Thuật Dung lại có thể nói những điều như vậy với vẻ mặt vô biểu tình như thế này, hơn nữa còn dùng giọng nói lãnh đạm khiến người chán ghét này! Đúng, thực chán ghét!
Ghét đến mức Tạ Dư Trì không muốn nhìn thấy người này nữa, vì vậy nàng lấy tay che mắt, quay đầu sang một bên không muốn để ý Thuật Dung.
"Em làm ướt quần chị rồi." Ngữ khí Thuật Dung có chút nghiêm túc.

Nói rồi cô đứng dậy c ởi quần áo.
"...! Rõ ràng là chị quá phận như vậy." Giọng nói Tạ Dư Trì mềm đến đáng sợ, nàng không ngờ giọng nói của mình lại...!Yếu ớt đến như vậy?
"Ấm ức?" Thuật Dung cúi người xoay đầu Tạ Dư Trì qua, thấy bé con không giống như đang khóc, nhẹ giọng nói: "Em sẽ thích."
"Chúng ta có đi quá nhanh không? Như thế này?" Tạ Dư Trì vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng.
"Để chị giúp em, không nhanh đâu." Thuật Dung thấp giọng nói, cô từ từ duỗi xuống phần eo Tạ Dư Trì, sờ được một mảnh ướt sũng.

Một nụ cười thoáng qua trong mắt cô, cô thì thầm vào tai Tạ Dư Trì, "Em rất thích chị." Ngữ khí không thể nghi ngờ.
Tạ Dư Trì không trả lời, da mặt nàng vẫn chưa dày đến như vậy.

Nàng ủ rũ ôm lấy cổ Thuật Dung, "Đừng trêu chọc em."
"Sẽ không, chị yêu em." Nụ hôn của Thuật Dung trở nên bá đạo triền miên, cô gắt gao áp sát vào người Tạ Dư Trì, đầu lưỡi điên cuồng hướng vào bên trong, gần như khiến người hít thở không thông.
Một đêm say đắm mãnh liệt.
*********
Khi tỉnh lại đã là trưa hôm sau, Tạ Dư Trì dụi mắt, người phụ nữ bên cạnh đã biến mất từ ​​lâu.
Cắn cắn môi, Tạ Dư Trì cảm thấy nơi nào đó đau nhức không nói nên lời, quyết định không gọi cô là bà già lãnh cảm nữa.

Thật là khủng khiếp.
"Tỉnh rồi?" Thuật Dung bưng cơm trưa đi vào, đặt đ ĩa lên tủ nhỏ cạnh giường, sau đó cúi người hôn lên má Tạ Dư Trì, "Rửa mặt ăn cơm thôi."
"Đau lắm đó!" Tạ Dư Trì than thở, "Chị không an ủi em sao? Vào lúc như thế này, không phải chị nên cưng chiều em sao?"
"Đùng vậy, buổi tối chị sẽ chăm sóc em từng chút một, hiện tại trước tiên nên tắm rửa rồi ăn cơm thôi." Thuật Dung đặt quần áo sạch sẽ lên giường, "Nước xả xong rồi, em có thể đi tắm được rồi, hoặc là em có cần chị ôm đi không?".

Chapter
1 Chương 1: 1: Hệ Thống
2 Chương 2: 2: Nhiệm Vụ
3 Chương 3: 3: Thanh Hòa
4 Chương 4: 4: Săn Bắn
5 Chương 5: 5: Trốn Giết
6 Chương 6: 6: Thuật Dung
7 Chương 7: 7: Căn Cứ
8 Chương 8: 8: Tinh Hạch
9 Chương 9: 9: Thăm Dò
10 Chương 10: 10: Biểu Diễn
11 Chương 11: 11: Mạt Thế
12 Chương 12: 12: Sợ Độ Cao
13 Chương 13: 13: Đàm Phán
14 Chương 14: 14: Mời
15 Chương 15: 15: Kỹ Năng
16 Chương 16: 16: 2 Sao
17 Chương 17: 17: Giải Cứu
18 Chương 18: 18: Sùng Linh
19 Chương 19: 19: Trở Về Thành Phố
20 Chương 20: 20: Thư Phòng
21 Chương 21: 21: Muội Muội
22 Chương 22: 22: Cao Thủ
23 Chương 23: 23: Bạo Nộ
24 Chương 24: 24: Phi Nga
25 Chương 25: 25: Bắt Giữ
26 Chương 26: 26: Đúng Sai
27 Chương 27: 27: Rừng Rậm
28 Chương 28: 28: Ong Rừng
29 Chương 29: 29: Sương Mù Hóa
30 Chương 30: 30: Chuẩn Bị
31 Chương 31: 31: Thâm Nhập
32 Chương 32: 32: 3 Sao
33 Chương 33: 33: Bí Mật
34 Chương 34: 34: Hành Trình
35 Chương 35: 35: Lập Uy
36 Chương 36: 36: Vả Mặt
37 Chương 37: 37: Kiểm Tra
38 Chương 38: 38: Phó Bản
39 Chương 39: 39: Thôn Hoang Vắng
40 Chương 40: 40: Kết Thúc
41 Chương 41: 41: Huấn Luyện
42 Chương 42: 42: Tủi Thân
43 Chương 43: 43: Chuột Vương
44 Chương 44: 44: Chim Vàng Anh
45 Chương 45: 45: Kỹ Năng
46 Chương 46: 46: Tế Ti
47 Chương 47: 47: Trở Về Thành Phố
48 Chương 48: 48: Hoang Đảo
49 Chương 49: 49: Thử Xem
50 Chương 50: 50: Dị Thú
51 Chương 51: 51: Hội Nghị
52 Chương 52: 52: Hợp Tác
53 Chương 53: 53: Thành Phố J
54 Chương 54: 54: Ý Thức
55 Chương 55: 55: Cảm Nhiễm
56 Chương 56: 56: Liên Minh
57 Chương 57: 57: Chiến Đấu
58 Chương 58: 58: Ngọc Trai Đen
59 Chương 59: 59: Triền Miên
60 Chương 60: 60: Nước C
61 Chương 61: 61: Ngư Ông
62 Chương 62: 62: Phòng Tắm
63 Chương 63: 63: Khai Chiến
64 Chương 64: 64: Con Rết
65 Chương 65: 65: Tập Kích
66 Chương 66: 66: Rương Kho Báu
67 Chương 67: 67: Rương Kho Báu 2
68 Chương 68: 68: Hằng Ngày
69 Chương 69: 69: Du Lịch
70 Chương 70: 70: Hải Vực
71 Chương 71: 71: Nước E
72 Chương 72: 72: Biên Giới
73 Chương 73: 73: Kết Thúc
74 Chương 74: 74: Quá Khứ
75 Chương 75: 75: Thú Nhân
76 Chương 76: 76: Nước Suối
77 Chương 77: 77: Ngoại Giao
78 Chương 78: 78: Ngủ Đông
79 Chương 79: 79: Luận Bàn
80 Chương 80: 80: Thắng Lợi
81 Chương 81: 81: Đột Kích
82 Chương 82: 82: Thư
83 Chương 83: 83: Xâm Lược
84 Chương 84: 84: Tồn Tại
85 Chương 85: 85: 11
86 Chương 86: 86: Triệu Nghị
87 Chương 87: 87: Trọng Thương
88 Chương 88: 88: Đình Chiến
89 Chương 89: 89: Nguy Cơ
90 Chương 90: 90: Ảo Cảnh
91 Chương 91: 91: Quyết Chiến
92 Chương 92: 92: Thức Tỉnh
93 Chương 93: 93: Tiến Sĩ
94 Chương 94: 94: Gặp Nhau
95 Chương 95: 95: Phó Diễn
96 Chương 96: 96: Chiến Dịch
97 Chương 97: 97: Bạch Cốt
98 Chương 98: 98: 【ngoại Truyện】phó Diễn
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Chương 1: 1: Hệ Thống
2
Chương 2: 2: Nhiệm Vụ
3
Chương 3: 3: Thanh Hòa
4
Chương 4: 4: Săn Bắn
5
Chương 5: 5: Trốn Giết
6
Chương 6: 6: Thuật Dung
7
Chương 7: 7: Căn Cứ
8
Chương 8: 8: Tinh Hạch
9
Chương 9: 9: Thăm Dò
10
Chương 10: 10: Biểu Diễn
11
Chương 11: 11: Mạt Thế
12
Chương 12: 12: Sợ Độ Cao
13
Chương 13: 13: Đàm Phán
14
Chương 14: 14: Mời
15
Chương 15: 15: Kỹ Năng
16
Chương 16: 16: 2 Sao
17
Chương 17: 17: Giải Cứu
18
Chương 18: 18: Sùng Linh
19
Chương 19: 19: Trở Về Thành Phố
20
Chương 20: 20: Thư Phòng
21
Chương 21: 21: Muội Muội
22
Chương 22: 22: Cao Thủ
23
Chương 23: 23: Bạo Nộ
24
Chương 24: 24: Phi Nga
25
Chương 25: 25: Bắt Giữ
26
Chương 26: 26: Đúng Sai
27
Chương 27: 27: Rừng Rậm
28
Chương 28: 28: Ong Rừng
29
Chương 29: 29: Sương Mù Hóa
30
Chương 30: 30: Chuẩn Bị
31
Chương 31: 31: Thâm Nhập
32
Chương 32: 32: 3 Sao
33
Chương 33: 33: Bí Mật
34
Chương 34: 34: Hành Trình
35
Chương 35: 35: Lập Uy
36
Chương 36: 36: Vả Mặt
37
Chương 37: 37: Kiểm Tra
38
Chương 38: 38: Phó Bản
39
Chương 39: 39: Thôn Hoang Vắng
40
Chương 40: 40: Kết Thúc
41
Chương 41: 41: Huấn Luyện
42
Chương 42: 42: Tủi Thân
43
Chương 43: 43: Chuột Vương
44
Chương 44: 44: Chim Vàng Anh
45
Chương 45: 45: Kỹ Năng
46
Chương 46: 46: Tế Ti
47
Chương 47: 47: Trở Về Thành Phố
48
Chương 48: 48: Hoang Đảo
49
Chương 49: 49: Thử Xem
50
Chương 50: 50: Dị Thú
51
Chương 51: 51: Hội Nghị
52
Chương 52: 52: Hợp Tác
53
Chương 53: 53: Thành Phố J
54
Chương 54: 54: Ý Thức
55
Chương 55: 55: Cảm Nhiễm
56
Chương 56: 56: Liên Minh
57
Chương 57: 57: Chiến Đấu
58
Chương 58: 58: Ngọc Trai Đen
59
Chương 59: 59: Triền Miên
60
Chương 60: 60: Nước C
61
Chương 61: 61: Ngư Ông
62
Chương 62: 62: Phòng Tắm
63
Chương 63: 63: Khai Chiến
64
Chương 64: 64: Con Rết
65
Chương 65: 65: Tập Kích
66
Chương 66: 66: Rương Kho Báu
67
Chương 67: 67: Rương Kho Báu 2
68
Chương 68: 68: Hằng Ngày
69
Chương 69: 69: Du Lịch
70
Chương 70: 70: Hải Vực
71
Chương 71: 71: Nước E
72
Chương 72: 72: Biên Giới
73
Chương 73: 73: Kết Thúc
74
Chương 74: 74: Quá Khứ
75
Chương 75: 75: Thú Nhân
76
Chương 76: 76: Nước Suối
77
Chương 77: 77: Ngoại Giao
78
Chương 78: 78: Ngủ Đông
79
Chương 79: 79: Luận Bàn
80
Chương 80: 80: Thắng Lợi
81
Chương 81: 81: Đột Kích
82
Chương 82: 82: Thư
83
Chương 83: 83: Xâm Lược
84
Chương 84: 84: Tồn Tại
85
Chương 85: 85: 11
86
Chương 86: 86: Triệu Nghị
87
Chương 87: 87: Trọng Thương
88
Chương 88: 88: Đình Chiến
89
Chương 89: 89: Nguy Cơ
90
Chương 90: 90: Ảo Cảnh
91
Chương 91: 91: Quyết Chiến
92
Chương 92: 92: Thức Tỉnh
93
Chương 93: 93: Tiến Sĩ
94
Chương 94: 94: Gặp Nhau
95
Chương 95: 95: Phó Diễn
96
Chương 96: 96: Chiến Dịch
97
Chương 97: 97: Bạch Cốt
98
Chương 98: 98: 【ngoại Truyện】phó Diễn