Chương 44: Cô còn non lắm

Từ Diệp Vi nhìn thẳng vào mắt của Kì Tố Tố nghiến răng nói ra từng chữ một

" Cô… cô nói vậy là ý gì hả?"

" Ý gì? Bà đừng tưởng việc bà làm không ai biết. Huống hồ tôi lại là người trong cuộc. Kì Tố Tố, người đang làm trời đang nhìn, gieo nhân nào thì gặp quả đấy. Ngày tàn của các người sắp đến rồi"

Dù biết là Từ Diệp Vi không có một chút thế lực nào để uy hiếp mình nhưng Kì Tố Tố vẫn xanh mặt, tay chân run cầm cập

Bà ta nhìn đám người của mình bên ngoài mà lớn tiếng ra lệnh:" Người đâu, bắt cô ta lại"

Theo lời của bà, đám người kia liền xông đến bắt cô lại. Từ Diệp Vi làm sao có thể chống lại những người đàn ông lực lưỡng kia, cô thừa biết như vậy nên buông xuôi mà để bọn họ giữ lấy

Kì Tố Tố nhìn cô bị kìm kẹp như vậy liền nhếch mép cười cười, bà ta bước lại gần cô định giơ tay tát cô nhưng đã bị Kì Phong lên tiếng ngăn cản

" Dừng tay"

" Kì Phong, cháu không thấy cô ta ăn nói khó nghe như thế nào sao? Cứ để cô dạy dỗ cô ta một chút"

Nghe tiếng ngăn cản của Kì Phong, bà ta liền xoay người nhìn anh lên tiếng. Nhưng khi đối diện với gương mặt lạnh lùng của anh liền im bặt

Điều này không có gì thắc mắc, bởi lẽ trong gia đình giàu có như bọn họ. Con cả rất có tiếng nói, không ai có thể phản kháng lại. Kì Phong cũng không ngoại lệ, anh chính là cậu cả hàng thật giá thật của Kì gia, ngoài ông nội và cha ra, lời anh nói mọi người đều phải nghe theo

" Thả cô ấy ra đi. Mọi người cũng ra ngoài đi"

" Con…"

Kì Tố Tố không muốn nhưng cũng phải nghe theo, bà ta nhìn Từ Diệp Vi hừ lạnh rồi xoay người rời đi

Sau khi bà ta rời đi, Kì Phong nhìn vào cô mở miệng:”Diệp Vi, anh…”

“Thế nào? Muốn cầu xin cho gia đình mình?”

Từ Diệp Vi nhìn anh rồi nhếch môi cười lạnh:”Đại thiếu Kì gia như anh chỉ cần mở miệng mói một tiếng. Kêu người bắt chúng tôi lại hoặc là sai người giết hại chúng tôi không phải là được rồi sao?”

Lời cô nói ra khiến người nghe vô cùng nhức lỗ tai. Nhưng dù có khó nghe đến đâu, Kì Phong vẫn không phản kháng lại lời nói ấy. Anh nhìn cô mím môi cúi đầu

" Xin lỗi "

" Thay vì xin lỗi thì anh nên làm một việc gì có ích hơn một chút đi. Ví dụ như “chỉnh” lại người nhà của mình đi"

Nói rồi, Từ Diệp Vi xoay người rời đi. Cô đến đây với mục đích chỉ nhắn nhủ với anh như vậy. Hoàn thành nhiệm vụ cô liền rời đi chứ không thèm ở lại thêm một giây một phút nào

Kì Phong nhìn bản thân sau lại bật cười tự chế giễu. Cô nói đúng, anh đúng là không xứng với cô. Mẹ anh sống ở Kì gia mấy chục năm cũng không thể chấp nhận được chuyện này huống hồ gì là cô. Anh không sai, cô cũng không sai. Có lẽ đời này, ông trời không cho bọn họ đến với nhau

Từ Diệp Vi bước chân ra khỏi bệnh viện, bỗng dưng từ phía sau một người đàn ông giơ tay đưa khăn tẩm thuốc mê bịt miệng cô lại

Chưa kịp giãy giụa, cô đã ngất lịm đi vì ngấm thuốc mê. Người đàn ông kia chính là người theo Kì Tố Tố lúc nãy, ông ta cũng một người đàn ông khác kéo cô lên chiếc xe đen đã đậu sẵn trước cổng

Kì Tố Tố nhìn người phụ nữ hôn mê kia liền nhếch mép lên cười lạnh:" Muốn trả thù tôi? Cô còn non lắm"

Nói xong bà chụp bức ảnh Từ Diệp Vi đang nằm trên băng ghế rồi gửi đi, không rõ đã gửi cho ai nhưng gương mặt ấy hiện rõ lên sự ác độc

Sáng hôm sau

Triệu Lan Nhi sau một đêm không ngủ, hai mắt hiện chi chít gân máu. Cô ngồi ôm gối trên giường, cứ nhìn vào bức tường không biết đã nghĩ gì

Bỗng dưng điện thoại bên cạnh lại reo lên

" Ting ting ting ting"

Là tin nhắn gửi đến. Cô chậm rãi cầm điện thoại lên xem, sau đó sắc mặt liền chuyển biến xấu đi

Triệu Lan Nhi vội nhảy xuống giường tung cửa phòng chạy xuống nhà. Nhiếp Nam đang ngồi trên sofa không biết đang nói chuyện với ai, khi nghe thấy tiếng động liền nhìn sang cô nhíu mày

" Có chuyện gì vậy?"

" Diệp Vi… Diệp Vi hình như bị người khác bắt cóc rồi "

Sắc mặt cô xấu đi, giọng nói lo lắng vang lên. Nhiếp Nam nghe vậy liền nhíu mày:" Em ấy bị làm sao?"

" Em không biết, vừa lúc nãy có một người gửi tin nhắn đến cho em. Nói là đang bắt giữ Từ Diệp Vi, còn kèm thêm ảnh chụp"

" Người đó bảo chúng ta đi đến khu nhà hoang ngoài ngoại ô. Còn bảo không được đem người theo, nếu không sẽ giết chết con tinh"

" Cái gì?"

Nhiếp Nam tức giận lên tiếng:" Chắc chắn là người Kì gia. Bọn họ có thể quá quắt như thế này sao?"

Anh nhìn cô suy nghĩ một lúc lại lên tiếng:“Anh điều tra được, Kì Phong đang ở bệnh viện XX chúng ta đến tìm hắn trước "

" Được "

" Àooooo”

" Tỉnh lại điii"

Một xô nước dội thẳng vào mặt của Từ Diệp Vi đang nằm trên đất. Đất cát hoà vào với nước dính vào người cô vô cùng dơ. Cô từ từ mở mắt, người đầu tiên nhìn thấy chính là Kì Tố Tố

( Còn tiếp)

Chapter
1 Chương 1: Tình một đêm
2 Chương 2: Người đàn ông kia
3 Chương 3: Bà chủ Triệu
4 Chương 4: Lấy anh
5 Chương 5: Đăng ký kết hôn
6 Chương 6: Dọn vào nhà anh
7 Chương 7: Chuẩn bị kết hôn
8 Chương 8: Nhà của cô
9 Chương 9: Hôn lễ
10 Chương 10: Ông xã
11 Chương 11: Bị sốt
12 Chương 12: Vợ à, em định giết chồng sao?
13 Chương 13: Anh lớn hơn em 12 tuổi lận đó
14 Chương 14: Nhóc con dậy thôi
15 Chương 15: Con buông bỏ không được sao?
16 Chương 16: Ngu ngốc
17 Chương 17: Khả Khả, anh xin lỗi
18 Chương 18: Có phải là chuyện vợ chồng không ổn không?
19 Chương 19: Em chỉ muốn hai gia đình thân thiết
20 Chương 20: Chịu cảnh này hơn 30 năm rồi
21 Chương 21: 21: 5 Năm Trước Mẹ Của Em
22 Chương 22: 22: Biết Chuyện Gia Đình Mình Làm Rồi Sao
23 Chương 23: 23: Vợ Anh Giỏi Nhất
24 Chương 24: 24: Tôi Đợi Cô Hơn 3 Tiếng Rồi Đấy
25 Chương 25: 25: Nhiếp Bạch Khả Anh Yêu Em
26 Chương 26: 26: Nhạn Hồi Về Rồi
27 Chương 27: 27: Cô Ấy Và Đình Quân
28 Chương 28: 28: Sao Còn Chưa Ngủ
29 Chương 29: 29: Có Chồng Quên Bạn
30 Chương 30: 30: Phòng Đó Đã Có Người Đặt Trước
31 Chương 31: 31: Cô Nhạn Nên Nhớ Vị Trí Của Mình
32 Chương 32: 32: Đều Tại Anh
33 Chương 33: 33: Anh Thực Sự Không Yêu Em Sao
34 Chương 34: 34: Con Nít
35 Chương 35: 35: Bé Cưng Suy Nghĩ Nhiều Rồi
36 Chương 36: Tôi còn có Lục Đình Quân và Lục gia
37 Chương 37: Nhiếp Chính Trung
38 Chương 38: Con cũng muốn làm con gái
39 Chương 39: Nhiếp gia liên quan gì đến tôi
40 Chương 40: Trả giá
41 Chương 41: Hiểu lầm
42 Chương 42: Liên quan đến anh
43 Chương 43: Chúng tôi làm gì sai?
44 Chương 44: Cô còn non lắm
45 Chương 45: Có tật giật mình sao?
46 Chương 46: Chính Trung, em đến đây
47 Chương 47: Kì Gia
48 Chương 48: Kết cục
49 Chương 49: Hoàn
Chapter

Updated 49 Episodes

1
Chương 1: Tình một đêm
2
Chương 2: Người đàn ông kia
3
Chương 3: Bà chủ Triệu
4
Chương 4: Lấy anh
5
Chương 5: Đăng ký kết hôn
6
Chương 6: Dọn vào nhà anh
7
Chương 7: Chuẩn bị kết hôn
8
Chương 8: Nhà của cô
9
Chương 9: Hôn lễ
10
Chương 10: Ông xã
11
Chương 11: Bị sốt
12
Chương 12: Vợ à, em định giết chồng sao?
13
Chương 13: Anh lớn hơn em 12 tuổi lận đó
14
Chương 14: Nhóc con dậy thôi
15
Chương 15: Con buông bỏ không được sao?
16
Chương 16: Ngu ngốc
17
Chương 17: Khả Khả, anh xin lỗi
18
Chương 18: Có phải là chuyện vợ chồng không ổn không?
19
Chương 19: Em chỉ muốn hai gia đình thân thiết
20
Chương 20: Chịu cảnh này hơn 30 năm rồi
21
Chương 21: 21: 5 Năm Trước Mẹ Của Em
22
Chương 22: 22: Biết Chuyện Gia Đình Mình Làm Rồi Sao
23
Chương 23: 23: Vợ Anh Giỏi Nhất
24
Chương 24: 24: Tôi Đợi Cô Hơn 3 Tiếng Rồi Đấy
25
Chương 25: 25: Nhiếp Bạch Khả Anh Yêu Em
26
Chương 26: 26: Nhạn Hồi Về Rồi
27
Chương 27: 27: Cô Ấy Và Đình Quân
28
Chương 28: 28: Sao Còn Chưa Ngủ
29
Chương 29: 29: Có Chồng Quên Bạn
30
Chương 30: 30: Phòng Đó Đã Có Người Đặt Trước
31
Chương 31: 31: Cô Nhạn Nên Nhớ Vị Trí Của Mình
32
Chương 32: 32: Đều Tại Anh
33
Chương 33: 33: Anh Thực Sự Không Yêu Em Sao
34
Chương 34: 34: Con Nít
35
Chương 35: 35: Bé Cưng Suy Nghĩ Nhiều Rồi
36
Chương 36: Tôi còn có Lục Đình Quân và Lục gia
37
Chương 37: Nhiếp Chính Trung
38
Chương 38: Con cũng muốn làm con gái
39
Chương 39: Nhiếp gia liên quan gì đến tôi
40
Chương 40: Trả giá
41
Chương 41: Hiểu lầm
42
Chương 42: Liên quan đến anh
43
Chương 43: Chúng tôi làm gì sai?
44
Chương 44: Cô còn non lắm
45
Chương 45: Có tật giật mình sao?
46
Chương 46: Chính Trung, em đến đây
47
Chương 47: Kì Gia
48
Chương 48: Kết cục
49
Chương 49: Hoàn