Chương 74: 74: Em Gái Thích Thì Tặng Cho Em Gái Luôn

Trương Luân gật đầu: "Ừm, chuyện rất nghiêm trọng, nghe nói tên rác rưởi Giang Thần này mượn xe vị cấp lớn nào đó, tới lúc người đó trở lại thì tài xế, cấp trên của Giang Thần cũng đều sẽ bị đưa ra tòa án quân sự."
"Hả?"
Đường Sở Sở bị dọa sợ rồi.

Cô bất giác nắm chặt lấy tay của Giang Thần.

Còn Lâm Y lại liếc qua Trương Luân, trong lòng không khỏi hừ lạnh một tiếng.

Xét xử Hắc Long?
Ai dám?
Giang Thần và Đường Sở Sở xuất hiện dẫn tới sóng gió lớn.

Bởi vì nhà họ Đường hiện tại đã trở thành trò cười của Giang Trung này rồi.

Đường Thiên Long làm một tấm thiệp mời giả tới tham dự buổi lễ kế nhiệm của Tiêu Dao Vương, Giang Thần lại xách một chiếc xe để ra vẻ, còn coi đó như là đồ của mình mà ra oai.

"Giang Thần, chính là anh phạm tội nhưng chớ có làm liên lụy Sở Sở, anh vẫn nên li dị với Sở Sở đi, anh vốn dĩ không xứng với cô ấy."
Trương Luân tiếp tục mở miệng nói.

Trong lòng anh ta cũng có dự định riêng.

Có yêu đương cùng với Lâm Y đi nữa, cũng sẽ chẳng ảnh hưởng gì tới chuyện anh ta xảy ra gì đó với Đường Sở Sở ở trong tối.

"Ông xã, làm sao bây giờ?" Đường Sở Sở thật sự sợ rồi.

Bởi vì cô biết được Giang Thần phạm tội, nếu như phía trên truy cứu thì sẽ phiền phức rồi.

Giang Thần kéo tay của cô, an ủi: "Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu, nếu thật sự có chuyện gì thì anh cũng sẽ không liên lụy tới em đâu."
"Úi giời ơi, đừng nói nữa, đi vào trong ngồi đi." Lâm Y kéo tay của Đường Sở Sở, đích thân dắt cô vào nhà hàng.

"Lâm Y..." Trương Luân đuổi theo.

Vì buổi tiệc rượu lần này mà Lâm Y đặt biệt bao trọn tầng tám.

Sau khi lên tới tầng tám, Giang Thần tìm một khu nghỉ ngơi.

Anh ngồi trên ghế sô pha, lấy điện thoại ra chơi Plant vs Zombie.

Mà Đường Sở Sở thì bị Lâm Y kéo đi.

Giới thiệu cô với bạn bè của mình làm quen.

Những người này thật sự đều là cậu ấm cô chiêu giàu có, trong đó cũng có rất nhiều người là từ thủ đô chạy tới.

Sau khi Giang Thần tới, bạn cùng lớp của Đường Sở Sở cũng lật đật tìm tới.

Nhận ra cả bọn cũng đều biết rồi, bọn họ có thể nhận được thư mời hoàn toàn là vì nhờ mặt mũi của lớp trưởng Trương Luân.

Bọn họ không quen biết Lâm Y, cũng không dám đi tới chào hỏi.

Nhưng mà, bọn họ biết Trương Luân, cho nên đều vây xung quanh Trương Luân.

"Lớp trưởng Trương, dạo này tôi thất nghiệp, anh có thể giúp tôi tìm một công việc ở công ty dược phẩm Vạn Thịnh của nhà anh được không, một nhân viên đơn giản thôi là được rồi."
"Tôi thấy Đường Sở Sở bây giờ cũng rất đẹp, khí chất không thua gì Lâm Y.

Lớp trưởng Trương, tôi cảm thấy anh hoàn toàn có thể theo đuổi được đó, vừa qua lại với Lâm Y, vừa có thể ò í e với Đường Sở Sở."
"Lớp trưởng, thể diện của anh thật sự là lớn ghê đó, nhờ có anh mà chúng tôi mới có thể tới chỗ sang trọng như này.

Đây chính là nhà hàng cao cấp Giang Trung, bàn tiệc ở đây, một bàn chí ít cũng hai triệu nhỉ?"
"Lớp trưởng, anh còn chưa đi tỏ tình với Lâm Y đi, đây chính là cơ hội tốt đó."
Bạn học năm nhất đều đứng vây quanh Trương Luân, không ngừng nịnh hót.

Nhận được vô vàn lời nịnh hót đó, Trương Luân cảm thấy mình rất có lời.

Lúc này đây, anh ta cảm thấy rất khoan thai.

Anh ta thật sự cho rằng là Lâm Y nể mặt của anh ta mới mời toàn bộ bạn học năm nhất tham gia tiệc rượu sinh nhật này.

Anh ta buộc lòng phải đi tỏ tình rồi.

Dường như cũng đã nghĩ đến cảnh tượng mình lấy nhẫn kim cương ra tỏ tình, rồi Lâm Y bên này sẽ gật đầu đồng ý.

Nghĩ tới đây, cả người anh ta cũng kích động theo.

"Lớp trưởng, nhanh đi tỏ tình đi."
Dưới sự thúc giục của không ít người, Trương Luân cũng một bụng tự tin.

Anh ta quét mắt nhìn khắp cả hiện trường, thấy Lâm Y đang đứng cùng với một vài người phụ nữ khác, vừa cười vừa nói chuyện.

Anh ta lấy ra chiếc nhẫn kim cương đã chuẩn bị từ trước, đi về phía người kia dưới sự chăm chú của rất nhiều ánh mắt.

Trương Luân đi tới trước mặt Lâm Y.

"Hm?"
Lâm Y nhìn qua Trương Luân.

Người kia mặc âu phục màu trắng, da dẻ của anh ta vốn rất đẹp, ngũ quan cũng khá là tinh tế, kiểu tóc làm theo kiểu mấy anh chàng siêu sao Hàn Quốc, rất có khí chất.

Dưới không ít những ánh nhìn chăm chú của mọi người, Trương Luân quỳ một gối xuống.

"Lâm Y, từ lần đầu nhìn thấy em, dáng vẻ của em đã khắc sâu vào trong đầu của anh rồi.

Anh lúc nào cũng mơ thấy em, cuộc sống có em, anh như có cả thế giới này, không có em, cả thế giới với anh như cũng không tồn tại nữa.

Anh biết em cũng yêu anh, bây giờ, anh chính thức bày tỏ lòng mình ở ngay trước mặt em.

Lâm Y, làm bạn gái anh đi."
"Wao..."
"Thật là lãng mạn."
"Nếu tôi là Lâm Y thì tốt quá rồi."
"Wao, thật là lãng mạn quá, chừng nào thì người yêu trong mơ của tôi mới xuất hiện đây."
Một vài cô gái ở hiện trường đó không ngưng xuýt xoa, cảm động đến sắp khóc.

Hận bản thân mình không thể là Lâm Y.

Lâm Y ở đây mỉm cười.

Cô ta nhìn Trương Luân quỳ một chân xuống đất mà hai tay ôm trước ngực, bày ra vẻ mặt trêu chọc: "Trương Luân, là ai cho anh tự tin đó vậy, anh cảm thấy mình có chỗ nào xứng được với tôi?"
"Năng lực? Theo như tôi biết thì dù nhà họ Trương mấy người có chút tiền của, nhưng mà anh cũng là một cậu ấm ngồi bát vàng, là cậy vào gia thế của nhà họ Trương thôi chứ không có tài cán gì."

"Tài sản? Với chút tài sản của nhà họ Trương mấy người thậm chí còn không sánh nổi với công ty con của nhà họ Lâm chúng tôi."
"Anh lấy dũng khí từ đâu vậy?"
"Còn tự tin nữa, đào ở đâu ra thế?"
Giọng nói của Lâm Y vang vọng khắp nơi.

Trương Luân nghe như thế, lập tức trợn tròn hai mắt.

Kịch bản câu chuyện không phải như thế mà.

Không phải là vì người này thích anh ta mới mời anh ta, mời cả lớp của anh ta tới tham gia buổi tiệc sinh nhật này sao?
Người này còn đích thân đứng ở cửa ra vào chờ anh ta nữa kia mà.

Vây, vậy làm sao có thể từ chối anh ta được?
Bị từ chối, còn bị vả mặt thẳng thừng, Trương Luân có hơi ngơ ngác, quỳ trên mặt đất nửa ngày cũng không kịp phản ứng lại.

"Ha ha..."
"Nghe nói, cậu chủ Trương theo đuổi Lâm Y rất lâu, tới tập đoàn Trường Sinh tặng hoa lại bị đuổi ra ngoài rất nhiều lần, anh ta lại dám tỏ tình ở ngay tiệc sinh nhật của Lâm Y, thật sự là không biết đào đâu ra can đảm nữa.

Lẽ nào anh ta không biết sự chênh lệch của nhà họ Trương và nhà họ Lâm sao?"
"Cũng đúng nha, đến cả cậu chủ Cổ là Cổ Dật Hiên mà tổng giám đốc Lâm còn thấy chướng mắt, huống chi là Trương Luân."
Nghe có rất nhiều người đang bàn tán về mình, Trương Luân cũng cuống lên rồi.

Anh ta sốt ruột, đầu đổ đầy mồ hôi.

"Lâm Y, không phải như vậy đâu, nhất định là em đang thử thách anh thôi đúng không.

Không, anh không có tức giận, anh không tức giận chút nào hết."
"Cút..."
Lâm Y thật chẳng muốn đứng đây phí lời với Trương Luân thêm nữa.

Tên này quả thật có mấy lần mang hoa tới công ty của cô ta.

Nhưng đều bị đuổi ra ngoài.

Cô ta cũng không ngờ được, Trương Luân và Đường Sở Sở lại là bạn cùng lớp.

Vì để Giang Thần tới tham dự bữa tiệc sinh nhật của mình, cho nên cô ta mới mời Đường Sở Sở.

Chính vì cô ta biết rõ, Đường Sở Sở không tới thì Giang Thần cũng sẽ không tới.

Bởi vậy cô ta tốn công tốn sức mới mời Đường Sở Sở.

"Lâm Y, em, em đừng như vậy mà.

Anh không xứng đáng với em sao, anh đẹp trai phong độ như này, không thua gì mấy minh tinh hàng đầu cả."
"Tôi chính là không thích mấy thể loại ăn bám tự cho mình là hay ho như anh."
"Vậy, vậy em thích kiểu như nào.

Anh, anh sẽ biến thành như thế..."
Trương Luân quỳ một chân xuống đất, nhiều người nhìn như thế khiến anh ta có chút xấu hổ, lời nói cũng không còn được mạch lạc nữa.

"Hm? Thích dáng vẻ như nào sao?" Lâm Y quét mắt nhìn một dọc hiện trường xung quanh.

Cuối cùng, ánh mắt lại dừng ở phía Giang Thần đang ngồi trên ghế sô pha, ăn mặc vô cùng giản đơn mà nghiêm túc chơi game kia.

Cô ta nhìn Giang Thần, ánh mắt lại không giống như lúc nhìn Trương Luân nữa, mà là dịu dàng vô cùng.

Lâm Y chậm rãi chĩa ngón tay thon dài về phía Giang Thần đang ngồi trên sô pha, nói: "Tôi thích dáng vẻ như thế kia."
Ánh mắt của tất cả mọi người đều ngoái nhìn theo đường chỉ tay của Lâm Y.

Bọn họ sau đó cũng nhìn thấy Giang Thần đang ngồi trên ghế sô pha, nghiêm túc chơi điện thoại.

Tất cả mọi người đều hóa đá, ai nấy cũng đều trợn mắt há hốc mồm.

Thích, thích kiểu như Giang Thần ư?
Một chủ tịch của tập đoàn dược phẩm Trường Sinh vang danh khắp chốn, lại đi thích một tên ở rể như Giang Thần?
Trương Luân nghe thế lập tức hiểu ra, vội vàng nói: "Lâm Y, anh có thể mà, anh có thể tới nhà họ Lâm ở rể."
Theo cách hiểu của Trương Luân thì Lâm Y là con của gia đình danh giá lại xuất chúng, chắc chắn gia đình sẽ không nỡ gả ra ngoài, sẽ chỉ bắt rể thôi.

Vì Lâm Y, anh ta cũng có thể chịu ở rể nhà họ Lâm.

"Phụt!"
Câu nói của Trương Luân khiến cả đám người bật cười nghiêng ngả, mà Lâm Y bên này cũng vừa nhìn về phía Giang Thần ở kia vừa thành thật nói: "Anh hiểu sai ý rồi, tôi không phải thích kiểu ở rể, tôi chính là thích người đàn ông giống như Giang Thần vậy.

Hừm, nói sao nhỉ, hành xử dứt khoát không chút sợ sệt, anh coi đó, ở đây có nhiều nhân vật tai to mặt lớn như vậy, nhưng mà anh ấy lại vẫn có thể bình thản mà ngồi chơi điện thoại."
Lời nói của Lâm Y khiến mọi người đều trợn mắt, há hốc mồm.

Mà Đường Sở Sở đứng ở đó cũng bày ra một mặt ghen tuông, có chút bất mãn: "Lâm Y, em gái như này là đang muốn cướp chồng chị đó hả?"
"Vậy á?" Lâm Y linh động chớp chớp mắt: "Được không?"
Đường Sở Sở có hơi ngẩn người, lại cũng chợt hiểu ra.

Nhất định là vì Lâm Y muốn từ chối Trương Luân, cho nên mới tìm bia đỡ đạn thôi.

Cô cũng nương theo ý tứ của Lâm Y mà cười nói: "Nếu như em gái thích thì cho em luôn, dù sao thì chồng của chị đây cũng không có tài cán gì, ở nhà họ Đường tốn cơm tốn áo.".

Chapter
1 Chương 1: 1: Có Anh Em Có Cả Thế Giới
2 Chương 2: 2: Lấy Chồng
3 Chương 3: 3: Lật Lọng
4 Chương 4: 4: Chuẩn Bị Một Cái Quan Tài
5 Chương 5: 5: Nợ Máu Trả Bằng Máu
6 Chương 6: 6: Đến Khách Sạn Bàn Chuyện
7 Chương 7: 7: Bàn Chuyện Quá Dễ Dàng
8 Chương 8: 8: Quỳ Xuống Van Xin
9 Chương 9: 9: Tiêu Thần Tự Cao Tự Đại
10 Chương 10: 10: Giám Đốc Điều Hành
11 Chương 11: 11: Phí Chia Tay
12 Chương 12: 12: Tổng Chỉ Huy Của Năm Phía
13 Chương 13: 13: Mưu Kế Của Nhà Họ Tiêu
14 Chương 14: 14: Là Tôi
15 Chương 15: 15: Hắc Long
16 Chương 16: 16: Nợ Quá Nhiều
17 Chương 17: 17: Trục Xuất Gia Tộc
18 Chương 18: 18: Huỷ Bỏ Hợp Tác
19 Chương 19: 19: Quỳ Xuống Cầu Xin Đường Sở Sở Trở Về Nhà
20 Chương 20: 20: Giấy Chuyển Nhượng Cổ Phần
21 Chương 21: 21: Làm Nhục Trước Mặt Mọi Người
22 Chương 22: 22: Ai Dám
23 Chương 23: 23: Tôi Đã Thuê Phòng Bao Kim Cương
24 Chương 24: 24: Đảo Ngược
25 Chương 25: 25: Người May Mắn
26 Chương 26: 26: Y Thuật Thần Kỳ
27 Chương 27: 27: Cuộc Họp Gia Tộc
28 Chương 28: 28: Tôn Nghiêm Của Hắc Long
29 Chương 29: 29: Đưa Thiệp Mời
30 Chương 30: 30: Tranh Công
31 Chương 31: 31: Mua Trung Tâm Thương Mại Nội Thành
32 Chương 32: 32: Hoàn Lại Gấp Trăm Lần
33 Chương 33: 33: Hắc Long Rơi Lệ
34 Chương 34: 34: Chấn Động
35 Chương 35: 35: Đoàn Xe Hùng Hậu
36 Chương 36: 36: Đỉnh Cao Của Cuộc Sống
37 Chương 37: 37: Trèo Cao Té Đau
38 Chương 38: 38: Nhất Định Sẽ Cho Mẹ Nở Mày Nở Mặt
39 Chương 39: 39: Trút Cơn Thịnh Nộ
40 Chương 40: 40: Thái Độ Thay Đổi
41 Chương 41: 41: Làm Cho Nở Mày Nở Mặt
42 Chương 42: 42: Thần Y Giang Trung
43 Chương 43: 43: Ứng Tuyển
44 Chương 44: 44: Theo Dõi
45 Chương 45: 45: Đâm Đầu Vào Chỗ Chết
46 Chương 46: 46: Giúp Tôi Đè Xuống
47 Chương 47: 47: Tiêu Dao Vương Chạy Đến
48 Chương 48: 48: Hắc Long Có Nghĩa Khí Nhất
49 Chương 49: 49: Kiên Cường Một Lần
50 Chương 50: 50: Đề Nghị Của Giang Thần
51 Chương 51: 51: Không Đáng Sợ Như Trong Truyền Thuyết Đâu
52 Chương 52: 52: Ác Mộng Của Tứ Đại Gia Tộc
53 Chương 53: 53: Kiên Quyết Chống Chọi
54 Chương 54: 54: Gặp Rắc Rối
55 Chương 55: 55: Ly Hôn Với Giang Thần
56 Chương 56: 56: Bố Cậu Là Cái Thá Gì
57 Chương 57: 57: Chọc Tôi Thì Được Đừng Có Chọc Giận Vợ Tôi
58 Chương 58: 58: Tiêu Dao Vương Phẫn Nộ
59 Chương 59: 59: Ba Trận Hỏa Hoạn Lúc Mới Nhậm Chức
60 Chương 60: 60: Tiêu Dao Vương Tìm Đến Nhà
61 Chương 61: 61: Trước Kia Tôi Là Tướng Quân
62 Chương 62: 62: Anh Có Đủ Khả Năng Mua Không
63 Chương 63: 63: Để Tôn Thái Vân Quỳ Xuống Đất Nhận Sai
64 Chương 64: 64: Anh Cũng Nhớ Nhung Vợ Của Tôi
65 Chương 65: 65: Người Đàn Ông Đeo Mặt Nạ Quỷ
66 Chương 66: 66: Còn Người Khác Tham Gia
67 Chương 67: 67: Chuyện Mười Năm Trước Không Hề Đơn Giản
68 Chương 68: 68: Quỷ Kiến Sầu Đại Ca Quỷ
69 Chương 69: 69: Nói Ra Sẽ Dọa Chết Ông Đấy
70 Chương 70: 70: Giang Trung Sắp Loạn Rồi
71 Chương 71: 71: Cuộc Đời Là Câu Chuyện Huyền Thoại
72 Chương 72: 72: Người Phụ Nữ Hoàn Hảo
73 Chương 73: 73: Nghe Nói Phía Trên Nổi Giận Rồi
74 Chương 74: 74: Em Gái Thích Thì Tặng Cho Em Gái Luôn
75 Chương 75: 75: Mời Nhảy Cùng
76 Chương 76: 76: Ai Đang Nói Bừa
77 Chương 77: 77: Tất Cả Quỳ Xuống
78 Chương 78: 78: Lâm Y Giảng Hoà
79 Chương 79: 79: Em Thật Sự Không Phản Bội Anh
80 Chương 80: 80: Lan Truyền Tin Tức
81 Chương 81: 81: Cho Tôi Mượn Mười Vạn Lính
82 Chương 82: 82: Chơi Gái
83 Chương 83: 83: Nói Chuyện Không Hợp Liền Ra Tay
84 Chương 84: 84: Lại Bị Cướp Công
85 Chương 85: 85: Sùng Bái Anh Hùng
86 Chương 86: 86: Anh Ta Tên Là Hoắc Tây
87 Chương 87: 87: Sùng Bái Hắc Long Nhất
88 Chương 88: 88: Khóc Vì Sung Sướng
89 Chương 89: 89: Cô Ấy Có Thể
90 Chương 90: 90: Phân Chia Cổ Phần
91 Chương 91: 91: Hiểu Lầm
92 Chương 92: 92: Đường Sở Sở Tủi Thân
93 Chương 93: 93: Hiểu Lầm Ngày Một Lớn
94 Chương 94: 94: Thành Phố Mới Thời Đại Khoa
95 Chương 95: 95: Lão Làng Tài Chính
96 Chương 96: 96: Phong Tỏa Cục Dân Chính
97 Chương 97: 97: Khiêm Tốn Khiêm Tốn Thôi
98 Chương 98: 98: Đổi Địa Điểm
99 Chương 99: 99: Ngay Cả Cổng Cũng Không Vào Được
100 Chương 100: 100: Không Nên Đâm Đầu Vào Xui Xẻo
101 Chương 101: 101: Đến Nhà Nhận Lỗi
102 Chương 102: 102: Ông Sẽ Phải Hối Hận
103 Chương 103: 103: Nhà Họ Đường Phất Lên
104 Chương 104: 104: Tướng Quân Đến
105 Chương 105: 105: Ai Cho Ông Cái Quyền Đó
106 Chương 106: 106: Nhà Họ Đường Rơi Vào Đường Cùng
107 Chương 107: 107: Anh Với Bạch Tố Có Mối Quan Hệ Như Thế Nào
108 Chương 108: 108: Đúng Là Khoác Lác
109 Chương 109: 109: Ai Cũng Đừng Mong Sống Sót
110 Chương 110: 110: Không Biết Rõ Tình Thế
111 Chương 111: 111: Xét Xử
112 Chương 112: 112: Ân Oán Rõ Ràng
113 Chương 113: 113: Lai Lịch Nhà Họ Giang
114 Chương 114: 114: Bệnh Viện Vĩnh Nhạc Xảy Ra Chuyện
115 Chương 115: 115: Thật Sự Có Vấn Đề
116 Chương 116: 116: Tự Biên Tự Diễn
117 Chương 117: 117: Hóa Ra Chỉ Là Quảng Cáo Làm Màu
118 Chương 118: 118: Vu Oan Giá Họa
119 Chương 119: 119: Khó Giãi Bày
120 Chương 120: 120: Thêm Dầu Vào Lửa
121 Chương 121: 121: Thật Không Có Khí Thế
122 Chương 122: 122: Vĩnh Thái
123 Chương 123: 123: Vay Tiền Phạm Pháp
124 Chương 124: 124: Đòi Nợ
125 Chương 125: 125: Kế Hoạch Chưa Từng Có
126 Chương 126: 126: Lại Là Một Chiếc Xe Hơi Sang Trọng Lại Là Một Căn Biệt Thự
127 Chương 127: 127: Mong Chờ Buổi Tối Đến
128 Chương 128: 128: Tiểu Hắc Đang Xem Mắt
129 Chương 129: 129: Cười Suýt Chảy Nước Mắt
130 Chương 130: 130: Phải Trả Cái Giá Thật Đắt
131 Chương 131: 131: Sính Lễ Xa Xỉ
132 Chương 132: 132: Cậu Giang Thần Bí
133 Chương 133: 133: Đường Sở Sở Không Kiềm Chế Được Cảm Xúc
134 Chương 134: 134: Tôi Đã Báo Cảnh Sát
Chapter

Updated 134 Episodes

1
Chương 1: 1: Có Anh Em Có Cả Thế Giới
2
Chương 2: 2: Lấy Chồng
3
Chương 3: 3: Lật Lọng
4
Chương 4: 4: Chuẩn Bị Một Cái Quan Tài
5
Chương 5: 5: Nợ Máu Trả Bằng Máu
6
Chương 6: 6: Đến Khách Sạn Bàn Chuyện
7
Chương 7: 7: Bàn Chuyện Quá Dễ Dàng
8
Chương 8: 8: Quỳ Xuống Van Xin
9
Chương 9: 9: Tiêu Thần Tự Cao Tự Đại
10
Chương 10: 10: Giám Đốc Điều Hành
11
Chương 11: 11: Phí Chia Tay
12
Chương 12: 12: Tổng Chỉ Huy Của Năm Phía
13
Chương 13: 13: Mưu Kế Của Nhà Họ Tiêu
14
Chương 14: 14: Là Tôi
15
Chương 15: 15: Hắc Long
16
Chương 16: 16: Nợ Quá Nhiều
17
Chương 17: 17: Trục Xuất Gia Tộc
18
Chương 18: 18: Huỷ Bỏ Hợp Tác
19
Chương 19: 19: Quỳ Xuống Cầu Xin Đường Sở Sở Trở Về Nhà
20
Chương 20: 20: Giấy Chuyển Nhượng Cổ Phần
21
Chương 21: 21: Làm Nhục Trước Mặt Mọi Người
22
Chương 22: 22: Ai Dám
23
Chương 23: 23: Tôi Đã Thuê Phòng Bao Kim Cương
24
Chương 24: 24: Đảo Ngược
25
Chương 25: 25: Người May Mắn
26
Chương 26: 26: Y Thuật Thần Kỳ
27
Chương 27: 27: Cuộc Họp Gia Tộc
28
Chương 28: 28: Tôn Nghiêm Của Hắc Long
29
Chương 29: 29: Đưa Thiệp Mời
30
Chương 30: 30: Tranh Công
31
Chương 31: 31: Mua Trung Tâm Thương Mại Nội Thành
32
Chương 32: 32: Hoàn Lại Gấp Trăm Lần
33
Chương 33: 33: Hắc Long Rơi Lệ
34
Chương 34: 34: Chấn Động
35
Chương 35: 35: Đoàn Xe Hùng Hậu
36
Chương 36: 36: Đỉnh Cao Của Cuộc Sống
37
Chương 37: 37: Trèo Cao Té Đau
38
Chương 38: 38: Nhất Định Sẽ Cho Mẹ Nở Mày Nở Mặt
39
Chương 39: 39: Trút Cơn Thịnh Nộ
40
Chương 40: 40: Thái Độ Thay Đổi
41
Chương 41: 41: Làm Cho Nở Mày Nở Mặt
42
Chương 42: 42: Thần Y Giang Trung
43
Chương 43: 43: Ứng Tuyển
44
Chương 44: 44: Theo Dõi
45
Chương 45: 45: Đâm Đầu Vào Chỗ Chết
46
Chương 46: 46: Giúp Tôi Đè Xuống
47
Chương 47: 47: Tiêu Dao Vương Chạy Đến
48
Chương 48: 48: Hắc Long Có Nghĩa Khí Nhất
49
Chương 49: 49: Kiên Cường Một Lần
50
Chương 50: 50: Đề Nghị Của Giang Thần
51
Chương 51: 51: Không Đáng Sợ Như Trong Truyền Thuyết Đâu
52
Chương 52: 52: Ác Mộng Của Tứ Đại Gia Tộc
53
Chương 53: 53: Kiên Quyết Chống Chọi
54
Chương 54: 54: Gặp Rắc Rối
55
Chương 55: 55: Ly Hôn Với Giang Thần
56
Chương 56: 56: Bố Cậu Là Cái Thá Gì
57
Chương 57: 57: Chọc Tôi Thì Được Đừng Có Chọc Giận Vợ Tôi
58
Chương 58: 58: Tiêu Dao Vương Phẫn Nộ
59
Chương 59: 59: Ba Trận Hỏa Hoạn Lúc Mới Nhậm Chức
60
Chương 60: 60: Tiêu Dao Vương Tìm Đến Nhà
61
Chương 61: 61: Trước Kia Tôi Là Tướng Quân
62
Chương 62: 62: Anh Có Đủ Khả Năng Mua Không
63
Chương 63: 63: Để Tôn Thái Vân Quỳ Xuống Đất Nhận Sai
64
Chương 64: 64: Anh Cũng Nhớ Nhung Vợ Của Tôi
65
Chương 65: 65: Người Đàn Ông Đeo Mặt Nạ Quỷ
66
Chương 66: 66: Còn Người Khác Tham Gia
67
Chương 67: 67: Chuyện Mười Năm Trước Không Hề Đơn Giản
68
Chương 68: 68: Quỷ Kiến Sầu Đại Ca Quỷ
69
Chương 69: 69: Nói Ra Sẽ Dọa Chết Ông Đấy
70
Chương 70: 70: Giang Trung Sắp Loạn Rồi
71
Chương 71: 71: Cuộc Đời Là Câu Chuyện Huyền Thoại
72
Chương 72: 72: Người Phụ Nữ Hoàn Hảo
73
Chương 73: 73: Nghe Nói Phía Trên Nổi Giận Rồi
74
Chương 74: 74: Em Gái Thích Thì Tặng Cho Em Gái Luôn
75
Chương 75: 75: Mời Nhảy Cùng
76
Chương 76: 76: Ai Đang Nói Bừa
77
Chương 77: 77: Tất Cả Quỳ Xuống
78
Chương 78: 78: Lâm Y Giảng Hoà
79
Chương 79: 79: Em Thật Sự Không Phản Bội Anh
80
Chương 80: 80: Lan Truyền Tin Tức
81
Chương 81: 81: Cho Tôi Mượn Mười Vạn Lính
82
Chương 82: 82: Chơi Gái
83
Chương 83: 83: Nói Chuyện Không Hợp Liền Ra Tay
84
Chương 84: 84: Lại Bị Cướp Công
85
Chương 85: 85: Sùng Bái Anh Hùng
86
Chương 86: 86: Anh Ta Tên Là Hoắc Tây
87
Chương 87: 87: Sùng Bái Hắc Long Nhất
88
Chương 88: 88: Khóc Vì Sung Sướng
89
Chương 89: 89: Cô Ấy Có Thể
90
Chương 90: 90: Phân Chia Cổ Phần
91
Chương 91: 91: Hiểu Lầm
92
Chương 92: 92: Đường Sở Sở Tủi Thân
93
Chương 93: 93: Hiểu Lầm Ngày Một Lớn
94
Chương 94: 94: Thành Phố Mới Thời Đại Khoa
95
Chương 95: 95: Lão Làng Tài Chính
96
Chương 96: 96: Phong Tỏa Cục Dân Chính
97
Chương 97: 97: Khiêm Tốn Khiêm Tốn Thôi
98
Chương 98: 98: Đổi Địa Điểm
99
Chương 99: 99: Ngay Cả Cổng Cũng Không Vào Được
100
Chương 100: 100: Không Nên Đâm Đầu Vào Xui Xẻo
101
Chương 101: 101: Đến Nhà Nhận Lỗi
102
Chương 102: 102: Ông Sẽ Phải Hối Hận
103
Chương 103: 103: Nhà Họ Đường Phất Lên
104
Chương 104: 104: Tướng Quân Đến
105
Chương 105: 105: Ai Cho Ông Cái Quyền Đó
106
Chương 106: 106: Nhà Họ Đường Rơi Vào Đường Cùng
107
Chương 107: 107: Anh Với Bạch Tố Có Mối Quan Hệ Như Thế Nào
108
Chương 108: 108: Đúng Là Khoác Lác
109
Chương 109: 109: Ai Cũng Đừng Mong Sống Sót
110
Chương 110: 110: Không Biết Rõ Tình Thế
111
Chương 111: 111: Xét Xử
112
Chương 112: 112: Ân Oán Rõ Ràng
113
Chương 113: 113: Lai Lịch Nhà Họ Giang
114
Chương 114: 114: Bệnh Viện Vĩnh Nhạc Xảy Ra Chuyện
115
Chương 115: 115: Thật Sự Có Vấn Đề
116
Chương 116: 116: Tự Biên Tự Diễn
117
Chương 117: 117: Hóa Ra Chỉ Là Quảng Cáo Làm Màu
118
Chương 118: 118: Vu Oan Giá Họa
119
Chương 119: 119: Khó Giãi Bày
120
Chương 120: 120: Thêm Dầu Vào Lửa
121
Chương 121: 121: Thật Không Có Khí Thế
122
Chương 122: 122: Vĩnh Thái
123
Chương 123: 123: Vay Tiền Phạm Pháp
124
Chương 124: 124: Đòi Nợ
125
Chương 125: 125: Kế Hoạch Chưa Từng Có
126
Chương 126: 126: Lại Là Một Chiếc Xe Hơi Sang Trọng Lại Là Một Căn Biệt Thự
127
Chương 127: 127: Mong Chờ Buổi Tối Đến
128
Chương 128: 128: Tiểu Hắc Đang Xem Mắt
129
Chương 129: 129: Cười Suýt Chảy Nước Mắt
130
Chương 130: 130: Phải Trả Cái Giá Thật Đắt
131
Chương 131: 131: Sính Lễ Xa Xỉ
132
Chương 132: 132: Cậu Giang Thần Bí
133
Chương 133: 133: Đường Sở Sở Không Kiềm Chế Được Cảm Xúc
134
Chương 134: 134: Tôi Đã Báo Cảnh Sát