Chương 69: 69: Nói Ra Sẽ Dọa Chết Ông Đấy

Giang Thần ngồi trên sô pha, bắt chéo hai chân, lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa.

Mùi khói tràn ngập phòng đá dưới lòng đất.

Ở phía đối diện, người đàn ông trung niên mặc áo ba lỗ đen cầm quả óc chó trên tay nói với vẻ mặt trầm thấp: “Nói lại lần nữa, muốn tin tức thì lập tức chuyển khoản.”
Giang Thần khẽ phất tay, nói: “Bỏ đi, tôi không mua nữa, ông thế này hố người ta quá rồi.”
Anh đứng dậy.

Tiểu Hắc, Hoa Hồng Đen cũng đứng lên theo.

Người đàn ông mặc áo ba lỗ đen giận dữ nói: “Xem chỗ của tôi là chỗ nào hả, muốn đến thì đến muốn đi thì đi sao?”
Giang Thần cười nhạt một tiếng, đáp: “Muốn mua bán cũng được, gọi đại ca các người đích thân làm đi, đây là cuộc mua bán lớn, ông không nuốt được.”
Người đàn ông mặc áo ba lỗ đen sững sờ một lúc rồi mỉm cười: “Cậu nói, tôi không phải Quỷ Kiến Sầu sao?”
Giang Thần chỉ vào camera ẩn trong góc, nói: “Đại ca ông chắc chắn đang trong tối nhìn đúng chứ, không hổ là Quỷ Kiến Sầu, làm việc cẩn thận đến vậy, vậy mà lại phái một tên đàn em bà chuyện làm ăn với tôi, nếu đã như vậy thì thật chẳng có thành ý gì cả, vậy thôi đi.”
Ở căn phòng khác.

Sắc mặt ông già hơn sáu mươi tuổi hút tẩu thuốc càng ngày càng ngưng trọng.

Giang Thần này không đơn giản, bị dí súng vào đầu chẳng những mặt không đổi sắc mà còn quan sát kỹ lưỡng đến vậy.

Còn Giang Thần nhìn người mặc áo ba lỗ đen đang ngồi trên sô pha nghịch quả óc chó, cười nhạt: “Ông giả vờ rất giống, gần như không có bất kỳ sơ hở nào.”
“Đã như vậy, sao cậu lại nói tôi không phải Quỷ Kiến Sầu?”
“Khí thế.”
Giang Thần thản nhiên nói: “Thế lực của Quỷ Bất Kiến rất lớn, là hoàng đế thực thụ của thế giới ngầm, là một ông trùm, sống ở địa vị hơn người đã lâu trên người sẽ có loại khí thế vô hình, nhưng ông không có.”
“Dựa vào đó?”
“Đúng.”
Căn phòng đá khác.

Một tên đàn em đi đến, nói: “Đại ca, đã gọi cho Hắc lão bát rồi, nhưng tên nhóc đó ấp a ấp úng, không nói gì nhiều, chỉ nói người mua tư liệu không dễ chọc.”
“Được rồi, đã biết.”
Ông già khẽ phất tay, rồi đứng dậy bước ra khỏi phòng.

Mà Giang Thần nói xong quay người người định đi.

“Bộp bộp bộp.”
Lúc này, những tiếng vỗ tay vang lên.

Ngay sau đó, một ông già mặc bộ đồ xanh, đi đầu, dáng vẻ nhìn già nhưng rất có sức sống đi tới, ông ta vỗ tay, cười nói: “Giỏi lắm, thật sự rất giỏi.”
Giang Thần nhìn lại, thấy ông già đi đến.

Ngay lúc người này đi tới, anh đã cảm nhận được một luồng khí thế mạnh mẽ từ người này.

Anh biết, Quỷ Kiến Sầu thật sự đến rồi.

Anh không ngờ rằng Quỷ Kiến Sầu được đồn thổi trong giới, thực ra lại là một ông già.

Ông già phất tay cho đám lính đánh thuê: “Lui xuống.”
“Vâng.”
Những tên lính đánh thuê được trang bị đầy đủ lúc này mới rút lui.

“Đại ca.”
Người đàn ông mặc áo ba lỗ đen khom người, gọi một tiếng kính cẩn.

Quỷ Kiến Sầu khẽ gật đầu, ngồi xuống ghế sô pha, mà người đàn ông mặc ba lỗ đen đang đứng sau lưng ông ta.

Quỷ Kiến Sầu nhìn đoàn người Giang Thần, nói: “Cậu muốn sự thật về chuyện nhà họ Giang bị thiêu rụi vào mười năm trước?”

Giang Thần nhìn ông ta, đáp: “Phải, trong tay ông có chứ?”
“Thực sự là có, nhưng, giá cả vẫn là giá cả, mười tỷ.”
Giang Thần vểnh miệng cười, nói: “Mười tỷ quá đắt, tôi trả mười đồng.”
Nghe vậy, sắc mặt Quỷ Kiến Sầu nháy mắt trở lên âm trầm.

Người đàn ông mặc áo ba lỗ đen phía sau có thể rút súng, đối mặt với Giang Thần, lạnh lùng nói: “Cố tình bới móc à?”
“Phải…”
Sắc mặt Giang Thần trầm xuống, tiện tay ném tàn thuốc.

Tàn thuốc lá nhỏ, trong tay Giang Thần lại trở thành ám khí đáng sợ.

Người đàn ông mặc ba lỗ đen còn chưa kịp nổ súng thì đã bị bắn trúng vào cổ tay, cơn đau dữ dội ập đến làm khẩu súng trên tay anh ta rơi xuống đất.

Giang Thần lắc mình, lăn qua bàn, nháy mắt xuất hiện trước mặt người đàn ông mặc ba lỗ đen, đá ông ta ra, sau đó nhặt súng trên mặt đất lên.

Một loạt sự việc xảy ra chỉ như cái chớp mắt.

Quỷ Kiến Sầu còn không có kịp phản ứng, đàn em của ông ta đã bị đạp bay, khẩu súng găm vào trán ông ta.

Nghe thấy động tĩnh, đám lính đánh thuê vừa lui đã trở lại, đều giơ súng lên, chĩa về phía Giang Thần.

Quỷ Kiến Sầu bị dí súng lên trán cũng không có chút hoang mang, vẻ mặt thong dong, thản nhiên nói: “Cậu biết đây là chỗ nào không, cho dù cậu có giết tôi thì cậu cho rằng cậu có thể sống sót ra ngoài sao?”
“Mười đồng, bán hay không?”
Giang Thần dùng súng đẩy đầu Quỷ Kiến Sầu, trên mặt mang theo ý cười nói: “Tốt nhất là ông kêu đám đàn em của ông đi ra, nếu không, ngón tay tôi khẽ run một cái là đầu ông nở hoa đấy.”
Lúc này, người đàn ông mặc ba lỗ đen bị Giang Thần đá bay bò dậy từ mặt đất, ông ta tức giận chửi rủa: “Khốn kiếp, làm càn.”
Quỷ Kiến Sầu phất tay, người đàn ông mặc ba lỗ đen mới dừng lại.

Quỷ Kiến Sầu bình tĩnh ngồi ở trên ghế sô pha, vẻ mặt bình tĩnh, hỏi: “cậu đến cùng là ai?”
“Tiểu Hắc, nói cho ông ta biết tôi là ai.”
Tiểu Hắc lại ngồi xuống lần nữa.

Bạch Tố bị dọa đến mặt đầy mồ hôi, thấy Tiểu Hắc ngồi xuống, cô ta cũng ngồi lại.

Tiểu Hắc cười nhạt ra tiếng, nói: “Quỷ Kiến Sầu, tôi khuyên ông không cần biết, biết rồi, ông sẽ bị dọa chết đấy.”
“Vậy sao?” Quỷ Kiến Sầu không cho là vậy cười đáp: “Nói ra nghe thử, những năm này tôi cũng từng gặp không ít nhân vật lớn, tôi ngược lại muốn xem xem, là nhân vật lớn đến cỡ nào có thể dọa chết cả tôi.”
Tiểu Hắc nói từng chữ một: “Người dùng súng dí ông chính là Hắc Long, tổng chỉ huy Hắc Long dẫn đầu trăm vạn quân hắc long Nam Hoang, một trong năm tổng tư lệnh của nước Trung Quốc.”
Nghe đến đây, hơn hai mươi tên lính đánh thuê cầm vũ khí run lên.

Nhanh chóng lùi lại mấy bước, sau đó bỏ súng quỳ trên mặt đất, thân thể run lẩy bẩy.

Đã là lính đánh thuê thì sao không biết đến Hắc Long cho được.

Đây chính là thần chết danh tiếng lẫy lừng trên trường quốc tế đấy.

Toàn thân Quỷ Kiến Sầu cũng run lên, trên mặt thong dong không sợ hãi hiện ra mồ hôi.

Giang Thần trực tiếp ném vũ khí trong tay cho người đàn ông mặc ba lỗ đen, đi tới, ngồi xuống bên cạnh Tiêu Hắc, lấy ra một điếu thuốc, châm lại.

Về phần hai mươi tên lính đánh thuê đang quỳ sau lưng, anh mặc kệ.

Quỷ Kiến Sầu lau giọt mồ hôi trên trán.

Ông ta không hề nghi ngờ thân phận của Giang Thần.

Từ lúc Giang Thần bị hắn dí súng vào đầu, biểu cảm bình tĩnh vô cùng, ông ta đã biết Giang Thần không đơn giản.

Lại thêm anh có thể chế ngự thuộc hạ của ông ta trong nháy mặt, ông ta đã tin tưởng tuyệt đối thân phận của Giang Thần rồi.

“Thì, thì ra là Hắc Long ngài khách quý đến nhà…” Quỷ Kiến Sầu mở miệng, lúc này ông ta không còn bình tĩnh thản nhiên như trước nữa, mà toàn thân run rẩy, nếu không phải ngồi trên sô pha thì ông ta đã co quắp trên mặt đất rồi.

“Bây giờ đã có thể tiếp tục bàn chuyện làm ăn được chưa?”
“Đưa, đưa, lập tức đưa.” Quỷ Kiến Sầu lập tức ra lệnh: “Nhanh, mau đi lấy tất cả tài liệu về trận hỏa hoạn ở nhà họ Giang mười năm trước ra đây.”
“Vâng.”
Tên đàn ông mặc ba lỗ phía sau lập tức gật đầu, xoay người rời đi.

Vừa đi được vài bước, đã ngã xuống đất.

Sau đó lập tức đứng dậy, nhưng hai chân không có sức, lại ngã xuống đất.

Ngã lại lắn đến kho tư liệu, cấm tài liệu liên quan đến trận hỏa hoạn lớn nhà họ Giang vào mười năm trước.

Tình huống đảo ngược hoàn toàn làm Bạch Tố rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.

Không hổ là Hắc Long, loại tình huống này, còn bình tĩnh như thế.

Không hổ là Hắc Long, một tàn thuốc bắn ra cũng có thể làm người ta bị thương.

Cô ta bị thực lực của Giang Thần làm cho kinh hãi.

Hôm nay cuối cùng cũng thấy được bản lĩnh của người đàn ông số một thế giới.

Giang Thần không nói gì.

Quỷ Kiến Sầu ngồi đối diện anh lại khó yên.

Bầu không khí trong phòng đá có chút khác thường, sau khoảng năm phút, Quỷ Kiến Sầu thật không thể chịu đựng thêm được nữa rồi.

Bởi vì, lúc này khí thế trên người Giang Thần quá mạnh mẽ, Quỷ Kiến Sầu căn bản là không chịu nổi, ông ta thu mình khỏi ghế sô pha, rồi quỳ trên mặt đất: “Chủ, chủ soái, tha cho tôi một còn đường sống đi.”
Giang Thần nhìn ông ta một cái, thản nhiên nói: “Ông đây là đang làm gì vậy, đứng lên rồi nói, chỉ mong những tài liệu ông đưa tôi có tác dụng, nếu không, trên thế giới này không có Quỷ Kiến Sầu nữa rồi.”
Cảm giác lạnh sống lưng ập thẳng vào đầu Quỷ Kiến Sầu, ông ta rùng mình ngã xuống đất, sau đó lại bò dậy, quỳ trên mặt đất không ngừng dập đầu: “Xin chủ soái tha mạng.”.

Chapter
1 Chương 1: 1: Có Anh Em Có Cả Thế Giới
2 Chương 2: 2: Lấy Chồng
3 Chương 3: 3: Lật Lọng
4 Chương 4: 4: Chuẩn Bị Một Cái Quan Tài
5 Chương 5: 5: Nợ Máu Trả Bằng Máu
6 Chương 6: 6: Đến Khách Sạn Bàn Chuyện
7 Chương 7: 7: Bàn Chuyện Quá Dễ Dàng
8 Chương 8: 8: Quỳ Xuống Van Xin
9 Chương 9: 9: Tiêu Thần Tự Cao Tự Đại
10 Chương 10: 10: Giám Đốc Điều Hành
11 Chương 11: 11: Phí Chia Tay
12 Chương 12: 12: Tổng Chỉ Huy Của Năm Phía
13 Chương 13: 13: Mưu Kế Của Nhà Họ Tiêu
14 Chương 14: 14: Là Tôi
15 Chương 15: 15: Hắc Long
16 Chương 16: 16: Nợ Quá Nhiều
17 Chương 17: 17: Trục Xuất Gia Tộc
18 Chương 18: 18: Huỷ Bỏ Hợp Tác
19 Chương 19: 19: Quỳ Xuống Cầu Xin Đường Sở Sở Trở Về Nhà
20 Chương 20: 20: Giấy Chuyển Nhượng Cổ Phần
21 Chương 21: 21: Làm Nhục Trước Mặt Mọi Người
22 Chương 22: 22: Ai Dám
23 Chương 23: 23: Tôi Đã Thuê Phòng Bao Kim Cương
24 Chương 24: 24: Đảo Ngược
25 Chương 25: 25: Người May Mắn
26 Chương 26: 26: Y Thuật Thần Kỳ
27 Chương 27: 27: Cuộc Họp Gia Tộc
28 Chương 28: 28: Tôn Nghiêm Của Hắc Long
29 Chương 29: 29: Đưa Thiệp Mời
30 Chương 30: 30: Tranh Công
31 Chương 31: 31: Mua Trung Tâm Thương Mại Nội Thành
32 Chương 32: 32: Hoàn Lại Gấp Trăm Lần
33 Chương 33: 33: Hắc Long Rơi Lệ
34 Chương 34: 34: Chấn Động
35 Chương 35: 35: Đoàn Xe Hùng Hậu
36 Chương 36: 36: Đỉnh Cao Của Cuộc Sống
37 Chương 37: 37: Trèo Cao Té Đau
38 Chương 38: 38: Nhất Định Sẽ Cho Mẹ Nở Mày Nở Mặt
39 Chương 39: 39: Trút Cơn Thịnh Nộ
40 Chương 40: 40: Thái Độ Thay Đổi
41 Chương 41: 41: Làm Cho Nở Mày Nở Mặt
42 Chương 42: 42: Thần Y Giang Trung
43 Chương 43: 43: Ứng Tuyển
44 Chương 44: 44: Theo Dõi
45 Chương 45: 45: Đâm Đầu Vào Chỗ Chết
46 Chương 46: 46: Giúp Tôi Đè Xuống
47 Chương 47: 47: Tiêu Dao Vương Chạy Đến
48 Chương 48: 48: Hắc Long Có Nghĩa Khí Nhất
49 Chương 49: 49: Kiên Cường Một Lần
50 Chương 50: 50: Đề Nghị Của Giang Thần
51 Chương 51: 51: Không Đáng Sợ Như Trong Truyền Thuyết Đâu
52 Chương 52: 52: Ác Mộng Của Tứ Đại Gia Tộc
53 Chương 53: 53: Kiên Quyết Chống Chọi
54 Chương 54: 54: Gặp Rắc Rối
55 Chương 55: 55: Ly Hôn Với Giang Thần
56 Chương 56: 56: Bố Cậu Là Cái Thá Gì
57 Chương 57: 57: Chọc Tôi Thì Được Đừng Có Chọc Giận Vợ Tôi
58 Chương 58: 58: Tiêu Dao Vương Phẫn Nộ
59 Chương 59: 59: Ba Trận Hỏa Hoạn Lúc Mới Nhậm Chức
60 Chương 60: 60: Tiêu Dao Vương Tìm Đến Nhà
61 Chương 61: 61: Trước Kia Tôi Là Tướng Quân
62 Chương 62: 62: Anh Có Đủ Khả Năng Mua Không
63 Chương 63: 63: Để Tôn Thái Vân Quỳ Xuống Đất Nhận Sai
64 Chương 64: 64: Anh Cũng Nhớ Nhung Vợ Của Tôi
65 Chương 65: 65: Người Đàn Ông Đeo Mặt Nạ Quỷ
66 Chương 66: 66: Còn Người Khác Tham Gia
67 Chương 67: 67: Chuyện Mười Năm Trước Không Hề Đơn Giản
68 Chương 68: 68: Quỷ Kiến Sầu Đại Ca Quỷ
69 Chương 69: 69: Nói Ra Sẽ Dọa Chết Ông Đấy
70 Chương 70: 70: Giang Trung Sắp Loạn Rồi
71 Chương 71: 71: Cuộc Đời Là Câu Chuyện Huyền Thoại
72 Chương 72: 72: Người Phụ Nữ Hoàn Hảo
73 Chương 73: 73: Nghe Nói Phía Trên Nổi Giận Rồi
74 Chương 74: 74: Em Gái Thích Thì Tặng Cho Em Gái Luôn
75 Chương 75: 75: Mời Nhảy Cùng
76 Chương 76: 76: Ai Đang Nói Bừa
77 Chương 77: 77: Tất Cả Quỳ Xuống
78 Chương 78: 78: Lâm Y Giảng Hoà
79 Chương 79: 79: Em Thật Sự Không Phản Bội Anh
80 Chương 80: 80: Lan Truyền Tin Tức
81 Chương 81: 81: Cho Tôi Mượn Mười Vạn Lính
82 Chương 82: 82: Chơi Gái
83 Chương 83: 83: Nói Chuyện Không Hợp Liền Ra Tay
84 Chương 84: 84: Lại Bị Cướp Công
85 Chương 85: 85: Sùng Bái Anh Hùng
86 Chương 86: 86: Anh Ta Tên Là Hoắc Tây
87 Chương 87: 87: Sùng Bái Hắc Long Nhất
88 Chương 88: 88: Khóc Vì Sung Sướng
89 Chương 89: 89: Cô Ấy Có Thể
90 Chương 90: 90: Phân Chia Cổ Phần
91 Chương 91: 91: Hiểu Lầm
92 Chương 92: 92: Đường Sở Sở Tủi Thân
93 Chương 93: 93: Hiểu Lầm Ngày Một Lớn
94 Chương 94: 94: Thành Phố Mới Thời Đại Khoa
95 Chương 95: 95: Lão Làng Tài Chính
96 Chương 96: 96: Phong Tỏa Cục Dân Chính
97 Chương 97: 97: Khiêm Tốn Khiêm Tốn Thôi
98 Chương 98: 98: Đổi Địa Điểm
99 Chương 99: 99: Ngay Cả Cổng Cũng Không Vào Được
100 Chương 100: 100: Không Nên Đâm Đầu Vào Xui Xẻo
101 Chương 101: 101: Đến Nhà Nhận Lỗi
102 Chương 102: 102: Ông Sẽ Phải Hối Hận
103 Chương 103: 103: Nhà Họ Đường Phất Lên
104 Chương 104: 104: Tướng Quân Đến
105 Chương 105: 105: Ai Cho Ông Cái Quyền Đó
106 Chương 106: 106: Nhà Họ Đường Rơi Vào Đường Cùng
107 Chương 107: 107: Anh Với Bạch Tố Có Mối Quan Hệ Như Thế Nào
108 Chương 108: 108: Đúng Là Khoác Lác
109 Chương 109: 109: Ai Cũng Đừng Mong Sống Sót
110 Chương 110: 110: Không Biết Rõ Tình Thế
111 Chương 111: 111: Xét Xử
112 Chương 112: 112: Ân Oán Rõ Ràng
113 Chương 113: 113: Lai Lịch Nhà Họ Giang
114 Chương 114: 114: Bệnh Viện Vĩnh Nhạc Xảy Ra Chuyện
115 Chương 115: 115: Thật Sự Có Vấn Đề
116 Chương 116: 116: Tự Biên Tự Diễn
117 Chương 117: 117: Hóa Ra Chỉ Là Quảng Cáo Làm Màu
118 Chương 118: 118: Vu Oan Giá Họa
119 Chương 119: 119: Khó Giãi Bày
120 Chương 120: 120: Thêm Dầu Vào Lửa
121 Chương 121: 121: Thật Không Có Khí Thế
122 Chương 122: 122: Vĩnh Thái
123 Chương 123: 123: Vay Tiền Phạm Pháp
124 Chương 124: 124: Đòi Nợ
125 Chương 125: 125: Kế Hoạch Chưa Từng Có
126 Chương 126: 126: Lại Là Một Chiếc Xe Hơi Sang Trọng Lại Là Một Căn Biệt Thự
127 Chương 127: 127: Mong Chờ Buổi Tối Đến
128 Chương 128: 128: Tiểu Hắc Đang Xem Mắt
129 Chương 129: 129: Cười Suýt Chảy Nước Mắt
130 Chương 130: 130: Phải Trả Cái Giá Thật Đắt
131 Chương 131: 131: Sính Lễ Xa Xỉ
132 Chương 132: 132: Cậu Giang Thần Bí
133 Chương 133: 133: Đường Sở Sở Không Kiềm Chế Được Cảm Xúc
134 Chương 134: 134: Tôi Đã Báo Cảnh Sát
Chapter

Updated 134 Episodes

1
Chương 1: 1: Có Anh Em Có Cả Thế Giới
2
Chương 2: 2: Lấy Chồng
3
Chương 3: 3: Lật Lọng
4
Chương 4: 4: Chuẩn Bị Một Cái Quan Tài
5
Chương 5: 5: Nợ Máu Trả Bằng Máu
6
Chương 6: 6: Đến Khách Sạn Bàn Chuyện
7
Chương 7: 7: Bàn Chuyện Quá Dễ Dàng
8
Chương 8: 8: Quỳ Xuống Van Xin
9
Chương 9: 9: Tiêu Thần Tự Cao Tự Đại
10
Chương 10: 10: Giám Đốc Điều Hành
11
Chương 11: 11: Phí Chia Tay
12
Chương 12: 12: Tổng Chỉ Huy Của Năm Phía
13
Chương 13: 13: Mưu Kế Của Nhà Họ Tiêu
14
Chương 14: 14: Là Tôi
15
Chương 15: 15: Hắc Long
16
Chương 16: 16: Nợ Quá Nhiều
17
Chương 17: 17: Trục Xuất Gia Tộc
18
Chương 18: 18: Huỷ Bỏ Hợp Tác
19
Chương 19: 19: Quỳ Xuống Cầu Xin Đường Sở Sở Trở Về Nhà
20
Chương 20: 20: Giấy Chuyển Nhượng Cổ Phần
21
Chương 21: 21: Làm Nhục Trước Mặt Mọi Người
22
Chương 22: 22: Ai Dám
23
Chương 23: 23: Tôi Đã Thuê Phòng Bao Kim Cương
24
Chương 24: 24: Đảo Ngược
25
Chương 25: 25: Người May Mắn
26
Chương 26: 26: Y Thuật Thần Kỳ
27
Chương 27: 27: Cuộc Họp Gia Tộc
28
Chương 28: 28: Tôn Nghiêm Của Hắc Long
29
Chương 29: 29: Đưa Thiệp Mời
30
Chương 30: 30: Tranh Công
31
Chương 31: 31: Mua Trung Tâm Thương Mại Nội Thành
32
Chương 32: 32: Hoàn Lại Gấp Trăm Lần
33
Chương 33: 33: Hắc Long Rơi Lệ
34
Chương 34: 34: Chấn Động
35
Chương 35: 35: Đoàn Xe Hùng Hậu
36
Chương 36: 36: Đỉnh Cao Của Cuộc Sống
37
Chương 37: 37: Trèo Cao Té Đau
38
Chương 38: 38: Nhất Định Sẽ Cho Mẹ Nở Mày Nở Mặt
39
Chương 39: 39: Trút Cơn Thịnh Nộ
40
Chương 40: 40: Thái Độ Thay Đổi
41
Chương 41: 41: Làm Cho Nở Mày Nở Mặt
42
Chương 42: 42: Thần Y Giang Trung
43
Chương 43: 43: Ứng Tuyển
44
Chương 44: 44: Theo Dõi
45
Chương 45: 45: Đâm Đầu Vào Chỗ Chết
46
Chương 46: 46: Giúp Tôi Đè Xuống
47
Chương 47: 47: Tiêu Dao Vương Chạy Đến
48
Chương 48: 48: Hắc Long Có Nghĩa Khí Nhất
49
Chương 49: 49: Kiên Cường Một Lần
50
Chương 50: 50: Đề Nghị Của Giang Thần
51
Chương 51: 51: Không Đáng Sợ Như Trong Truyền Thuyết Đâu
52
Chương 52: 52: Ác Mộng Của Tứ Đại Gia Tộc
53
Chương 53: 53: Kiên Quyết Chống Chọi
54
Chương 54: 54: Gặp Rắc Rối
55
Chương 55: 55: Ly Hôn Với Giang Thần
56
Chương 56: 56: Bố Cậu Là Cái Thá Gì
57
Chương 57: 57: Chọc Tôi Thì Được Đừng Có Chọc Giận Vợ Tôi
58
Chương 58: 58: Tiêu Dao Vương Phẫn Nộ
59
Chương 59: 59: Ba Trận Hỏa Hoạn Lúc Mới Nhậm Chức
60
Chương 60: 60: Tiêu Dao Vương Tìm Đến Nhà
61
Chương 61: 61: Trước Kia Tôi Là Tướng Quân
62
Chương 62: 62: Anh Có Đủ Khả Năng Mua Không
63
Chương 63: 63: Để Tôn Thái Vân Quỳ Xuống Đất Nhận Sai
64
Chương 64: 64: Anh Cũng Nhớ Nhung Vợ Của Tôi
65
Chương 65: 65: Người Đàn Ông Đeo Mặt Nạ Quỷ
66
Chương 66: 66: Còn Người Khác Tham Gia
67
Chương 67: 67: Chuyện Mười Năm Trước Không Hề Đơn Giản
68
Chương 68: 68: Quỷ Kiến Sầu Đại Ca Quỷ
69
Chương 69: 69: Nói Ra Sẽ Dọa Chết Ông Đấy
70
Chương 70: 70: Giang Trung Sắp Loạn Rồi
71
Chương 71: 71: Cuộc Đời Là Câu Chuyện Huyền Thoại
72
Chương 72: 72: Người Phụ Nữ Hoàn Hảo
73
Chương 73: 73: Nghe Nói Phía Trên Nổi Giận Rồi
74
Chương 74: 74: Em Gái Thích Thì Tặng Cho Em Gái Luôn
75
Chương 75: 75: Mời Nhảy Cùng
76
Chương 76: 76: Ai Đang Nói Bừa
77
Chương 77: 77: Tất Cả Quỳ Xuống
78
Chương 78: 78: Lâm Y Giảng Hoà
79
Chương 79: 79: Em Thật Sự Không Phản Bội Anh
80
Chương 80: 80: Lan Truyền Tin Tức
81
Chương 81: 81: Cho Tôi Mượn Mười Vạn Lính
82
Chương 82: 82: Chơi Gái
83
Chương 83: 83: Nói Chuyện Không Hợp Liền Ra Tay
84
Chương 84: 84: Lại Bị Cướp Công
85
Chương 85: 85: Sùng Bái Anh Hùng
86
Chương 86: 86: Anh Ta Tên Là Hoắc Tây
87
Chương 87: 87: Sùng Bái Hắc Long Nhất
88
Chương 88: 88: Khóc Vì Sung Sướng
89
Chương 89: 89: Cô Ấy Có Thể
90
Chương 90: 90: Phân Chia Cổ Phần
91
Chương 91: 91: Hiểu Lầm
92
Chương 92: 92: Đường Sở Sở Tủi Thân
93
Chương 93: 93: Hiểu Lầm Ngày Một Lớn
94
Chương 94: 94: Thành Phố Mới Thời Đại Khoa
95
Chương 95: 95: Lão Làng Tài Chính
96
Chương 96: 96: Phong Tỏa Cục Dân Chính
97
Chương 97: 97: Khiêm Tốn Khiêm Tốn Thôi
98
Chương 98: 98: Đổi Địa Điểm
99
Chương 99: 99: Ngay Cả Cổng Cũng Không Vào Được
100
Chương 100: 100: Không Nên Đâm Đầu Vào Xui Xẻo
101
Chương 101: 101: Đến Nhà Nhận Lỗi
102
Chương 102: 102: Ông Sẽ Phải Hối Hận
103
Chương 103: 103: Nhà Họ Đường Phất Lên
104
Chương 104: 104: Tướng Quân Đến
105
Chương 105: 105: Ai Cho Ông Cái Quyền Đó
106
Chương 106: 106: Nhà Họ Đường Rơi Vào Đường Cùng
107
Chương 107: 107: Anh Với Bạch Tố Có Mối Quan Hệ Như Thế Nào
108
Chương 108: 108: Đúng Là Khoác Lác
109
Chương 109: 109: Ai Cũng Đừng Mong Sống Sót
110
Chương 110: 110: Không Biết Rõ Tình Thế
111
Chương 111: 111: Xét Xử
112
Chương 112: 112: Ân Oán Rõ Ràng
113
Chương 113: 113: Lai Lịch Nhà Họ Giang
114
Chương 114: 114: Bệnh Viện Vĩnh Nhạc Xảy Ra Chuyện
115
Chương 115: 115: Thật Sự Có Vấn Đề
116
Chương 116: 116: Tự Biên Tự Diễn
117
Chương 117: 117: Hóa Ra Chỉ Là Quảng Cáo Làm Màu
118
Chương 118: 118: Vu Oan Giá Họa
119
Chương 119: 119: Khó Giãi Bày
120
Chương 120: 120: Thêm Dầu Vào Lửa
121
Chương 121: 121: Thật Không Có Khí Thế
122
Chương 122: 122: Vĩnh Thái
123
Chương 123: 123: Vay Tiền Phạm Pháp
124
Chương 124: 124: Đòi Nợ
125
Chương 125: 125: Kế Hoạch Chưa Từng Có
126
Chương 126: 126: Lại Là Một Chiếc Xe Hơi Sang Trọng Lại Là Một Căn Biệt Thự
127
Chương 127: 127: Mong Chờ Buổi Tối Đến
128
Chương 128: 128: Tiểu Hắc Đang Xem Mắt
129
Chương 129: 129: Cười Suýt Chảy Nước Mắt
130
Chương 130: 130: Phải Trả Cái Giá Thật Đắt
131
Chương 131: 131: Sính Lễ Xa Xỉ
132
Chương 132: 132: Cậu Giang Thần Bí
133
Chương 133: 133: Đường Sở Sở Không Kiềm Chế Được Cảm Xúc
134
Chương 134: 134: Tôi Đã Báo Cảnh Sát