Chương 26: 26: Y Thuật Thần Kỳ

Sau khi ăn cơm ở Mỹ Vị Hiên xong, người nhà họ Đường rời khỏi đó với tâm trạng hoang mang.

Băng gạc trên mặt Đường Sở Sở bị Vương Tĩnh kéo xuống, nên sau khi rời khỏi Mỹ Vị Hiên, Giang Thần dẫn cô đến phòng khám phàm nhân của Tiểu Hắc, trộn bột thuốc cho cô lần nữa.

Đường Sở Sở ngồi một bên, nhìn thẻ VIP được mài từ kim cương, lại nhìn Giang Thần đang trộn thuốc với vẻ mặt nghiêm túc, cô cảm thấy hoảng hốt, cảm thấy tất cả những chuyện xảy ra ngày hôm nay rất không chân thực.

Cô không quen Cổ Dật Hiên của Mỹ Vị Hiên.

Thế mà Cổ Dật Hiên lại tặng thẻ kim cương cho cô.

Thẻ kim cương này còn có rất nhiều đặc quyền, không những giảm mười phần trăm, mà mỗi tháng còn miễn phí ba bữa, việc này có khác gì bao ăn đâu?
Rất nhanh, Giang Thần đã trộn xong bột thuốc.

“Sở Sở.”
“Hả?” Đường Sở Sở đang ngẩn người đưa ra phản ứng.

Giang Thần nói: “Đến đây, anh thoa thuốc cho em, hôm nay rất xin lỗi em, là do anh rời đi mới khiến em bị sỉ nhục, anh đảm bảo sau này sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa.”
“Không sao.” Đường Sở Sở đã quen rồi, cô đưa mặt qua: “Nào, anh thoa thuốc đi.”
Giang Thần bắt đầu thoa thuốc cho cô, sau đó băng bó lại cho cô.

Sau khi băng bó xong, Giang Thần mới đưa Đường Sở Sở về nhà.

Trong phòng khách nhà Đường Bác.

Lần này Đường Sở Sở trở về, Hà Diễm Mai rất nhiệt tình với cô, vừa rót trà vừa rót nước, giống như đang hầu hạ cô chủ vậy.

Còn Đường Bác lại ôm lấy bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, không ngừng cười ngây ngốc.

“Sở Sở à, con nói thật cho mẹ nghe, rốt cuộc con và ông chủ của Mỹ Vị Hiên có quan hệ gì? Đó là cậu chủ đến từ gia tộc lớn ở Kinh Đô đấy, chẳng lẽ là con đã dụ dỗ được cậu ta trong lúc khôi phục vẻ ngoài sao? Nếu là như vậy, đợi mặt con chữa lành rồi thì ly hôn với thằng nhóc Giang Thần này, rồi ở bên Cổ Dật Hiên, như vậy sau này mẹ cũng có thể diện.

Chậc chậc, một đứa con rể tài giỏi như vậy, nghĩ thôi cũng thấy kích động!”
Vẻ mặt Hà Diễm Mai tỏ vẻ khao khát.

Nghĩ đến sự ngang tàn của Cổ Dật Hiên, nói đánh là đánh người nhà họ Châu, việc này thật vui sướng biết bao.

Nếu có được một đứa con rể như vậy, bà ta có nằm mơ cũng sẽ cười đến tỉnh.

“Mẹ, con không quen anh ta.” Đường Sở Sở tỏ vẻ bất lực, đến bây giờ cô vẫn còn đang hoang mang không hiểu tại sao Cổ Dật Hiên lại nhiệt tình với cô như vậy.

Cô từng nghi ngờ Giang Thần.

Bởi vì trước đó là vì Giang Thần nên Thiên Quân mới hợp tác với Đường Thị Vĩnh Nhạc.

Nhưng Giang Thần lại nói là vì trước kia lúc trong quân đội từng cứu Diệp Hùng.

Còn lần này, Giang Thần lại nói không hề qua lại với Cổ Dật Hiên.

Ngô Mẫn ngồi ở đối diện nhìn thấy Hà Diễm Mai đối xử với Đường Sở Sở tốt như vậy, vẻ mặt cô ta mang theo sự tia chán ghét, kéo Đường Tùng ở bên cạnh: “Đi thôi, chúng ta về phòng.”
“Sở Sở, lấy thẻ kim cương của Mỹ Vị Hiên ra cho mẹ xem một chút nào, mẹ thật sự chưa từng nhìn thấy thẻ kim cương của Mỹ Vị Hiên đấy.”
Đường Sở Sở bất lực lấy ra.

Hà Diễm Mai nhận lấy, nhìn trái nhìn phải.

“Chậc chậc, thật sự làm tử kim cương đấy, nặng trịch, chỉ cái thẻ này thôi cũng có giá trên trời rồi nhỉ.

Vẫn là Sở Sở nhà chúng ta có tiền đồ, đến ông chủ của Mỹ Vị Hiên cũng tự mình tiếp đón, chuyện này đáng để mẹ khoe khoang rất lâu rồi, sau này mẹ cũng có thể ngẩng đầu ở nhà ngoại rồi.”
Giang Thần nhìn thấy cảnh tượng này, cũng thấy rất bất lực.

Nếu thay đổi vị trí, anh cũng có thể hiểu được suy nghĩ của Hà Diễm Mai.

Gả cho một ông chồng không biết phấn đấu, lại còn sinh ra một đứa con gái bị huỷ dung cả người, bà ta không sụp đổ đã là không tệ rồi.

Mặc dù trước đây bà ta từng quỳ xuống trước mặt Vương Tĩnh, nhưng đó cũng là vì cái nhà này.

Dù sao cũng tốt hơn Đường Tùng và Ngô Mẫn, thấy tình hình không tốt lắm thì lập tức chuồn đi.

Còn Đường Bác thì bị doạ đến một câu cũng chẳng nói nên lời.

Thật không dễ dàng.

Ông ta hơi lắc đầu.

Bởi vì lấy lại được mười phần trăm cổ phần của Đường Thị, còn khiến Hà Diễm Mai nở mày nở mặt ở Mỹ Vị Hiên, địa vị của Đường Sở Sở ở trong nhà lập tức tăng lên, Hà Diễm Mai cũng không còn trách mắng cô là đồ bỏ đi, là đồ sao chổi nữa.

Có được sự công nhận của mẹ, trong lòng Đường Sở Sở cũng rất đắc ý.

Mấy ngày tiếp theo, ngày nào Giang Thần cũng ở nhà cùng Đường Sở Sở, chỉ có lúc thay thuốc, anh mới cùng cô đi thay thuốc.

Thuốc mà anh cho Đường Sở Sở dùng đều rất đắt đỏ, có giá trên trời, hơn nữa là do anh tự mình trộn, hiệu quả vô cùng tốt.

Ba ngày sau, Đường Sở Sở tháo băng ra.

Vết thương trên mặt cô đã khỏi hoàn toàn, đến sẹo cũng không có.

Đường Sở Sở đứng ở trước gương, nhìn gương mặt đã khôi phục của mình, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

Mặc dù Giang Thần nói với cô là cô sẽ hồi phục, sẽ lành lại không chỉ một lần, nhưng sau khi khôi phục rồi, cô vẫn thấy rất kinh ngạc.

Y thuật này cũng quá thần kỳ rồi.

“Thần, anh thật giỏi, nhiều vết thương như vậy mà lại không để lại sẹo.”
Giang Thần cười nói: “Đâu phải là do anh giỏi, đây đều là công lao của Tiểu Hắc, là do anh ấy dạy anh trộn thuốc mà.”
Đường Sở Sở sờ lên gương mặt trắng nõn: “Nếu phương pháp trộn thuốc này mà truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ gây nên trận sóng gió lớn, nếu dùng để mở thẩm mỹ viện, chắc chắn sẽ làm ăn rất tốt.”
Giang Thần nói: “Tiểu Hắc không để tâm đến danh lợi, không thích tiền tài, chỉ muốn có cuộc sống bình thường thôi.”
Đường Sở Sở bĩu môi: “Đúng là một người kỳ lạ, đầu năm nay vẫn còn có người không thích tiền sao.”
“Cốc cốc cốc.”
Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

“Sở Sở, con lề mề cái gì cái đấy, ông cụ mở cuộc họp gia tộc, bảo chúng ta đến đúng giờ, đến trễ khiến ông cụ tức giận, lấy lại cổ phần thì mẹ sẽ không tha cho con đâu.”
Bên ngoài truyền đến tiếng kêu của Hà Diễm Mai.

“Mẹ, nhanh thôi, đợi con thêm mấy phút.” Đường Sở Sở vừa kêu vừa đến tủ quần áo tìm đồ.

“Thần, em nên mặc cái gì đây?”
Giang Thần ngồi trên giường, nhìn Đường Sở Sở.

Đường Sở Sở mặc một bộ đồ mỏng manh, hơi trong suốt, thân hình cô rất đẹp, đặc biệt là đôi chân dài kia, vừa trắng nõn vừa thẳng tắp.

Anh mở miệng nói: “Sở Sở mặc gì cũng đẹp.”
“Ôi, mau chọn cho em một bộ đi.”
“Bộ trong tay em không tệ.”
“Bộ này à?”
“Ừ.”
“Anh ra ngoài đi, em thay đồ.” Đường Sở Sở đột nhiên đỏ mặt, chỉ ra ngoài cửa.

Mặc dù đã lãnh giấy chứng nhận với Giang Thần, anh cũng ở lại nhà cô, nhưng buổi tối đều là cô ngủ trên giường, anh ngủ dưới đất.

Đây là do Giang Thần chủ động yêu cầu.

Từ ngày đầu tiên bắt đầu, việc này dường như đã trở thành lẽ đương nhiên.

Mặc dù cô là vợ của Giang Thần, nhưng hai người chỉ dừng lại ở mức nắm tay, đến hôn cũng chưa từng.

Giang Thần đến để báo ơn, anh sẽ không cưỡng ép Đường Sở Sở.

Đường Sở Sở không gật đầu, anh sẽ không chạm vào cô.

Bây giờ Đường Sở Sở yêu cầu anh ra ngoài, anh cũng không nói nhiều mà lập tức đi ra.

Anh ở ngoài phòng khách đợi mấy phút.

Rất nhanh, Đường Sở Sở đã đi ra khỏi phòng.

“Woa, chị, vết thương của chị khỏi rồi à?” Đường Tùng vừa nhìn thấy Đường Sở Sở, mắt đột nhiên sáng lên.

Ngô Mẫn nhìn thấy, cũng tỏ vẻ ngưỡng mộ, ngưỡng mộ Đường Sở Sở có một gương mặt đẹp, lại càng ngưỡng mộ Đường Sở Sở có một thân hình hoàn hảo như vậy.

“Con gái, con?” Hà Diễm Mai cũng kinh ngạc đến ngây ra.

Mấy hôm nay, trên mặt Đường Sở Sở vẫn luôn quấn băng, cô cũng không để tâm gì mấy, bây giờ cô tháo băng rồi, trên mặt thế mà lại không có dấu vết gì, y thuật này cũng quá thần kỳ rồi.

Đường Sở Sở mặc một chiếc váy màu trắng ôm người, mang đôi giày cao gót màu đỏ, mái tóc dài thả xuống vai, thân hình thon dài, vô cùng có khí chất, trên gương mặt xinh đẹp của cô mang theo ý cười: “Đều là do Thần chữa khỏi cho con đấy.”
Hà Diễm Mai nhìn Giang Thần một cái, nhẹ giọng thì thầm: “Cũng không phải là cái gì cũng tệ, ít nhất còn biết một chút y thuật.”
Giang Thần cười cười, không nói gì.

Anh biết đâu chỉ một chút y thuật, mà y thuật của anh còn vang danh khắp nơi, những nhà quyền quý giàu có ở Kinh Đô đều tìm cách muốn nịnh bợ anh, một là vì thân phận của anh, hai là vì y thuật của anh.

“Biết chút y thuật, mở một phòng khám, hình như cũng có thể kiếm tiền.” Hà Diễm Mai quan sát kỹ Giang Thần.

Mặc dù bà ta thấy Giang Thần không thuận mắt, nhưng anh lại có vẻ ngoài cao to, cơ thể cường tráng, trông cũng khá là đẹp trai.

Cộng thêm Giang Thần đã chữa khỏi cho Đường Sở Sở hai lần, bà ta đã nhắm đến y thuật của anh.

“Mẹ, sao ông nội lại đột nhiên triệu tập mở cuộc họp gia tộc vậy?”
Hà Diễm Mai nói: “Còn không phải là vì lễ kế vị của Tiêu Dao Vương sao, nghe nói lần này mở không ít khán thính phòng cho bên ngoài, bố muốn có thể diện nên, muốn mở cuộc họp này, muốn tìm cách để mọi người đến đông đủ, để nhà họ Đường gia nhập vào hàng ngũ gia tộc bậc nhất.”.

Chapter
1 Chương 1: 1: Có Anh Em Có Cả Thế Giới
2 Chương 2: 2: Lấy Chồng
3 Chương 3: 3: Lật Lọng
4 Chương 4: 4: Chuẩn Bị Một Cái Quan Tài
5 Chương 5: 5: Nợ Máu Trả Bằng Máu
6 Chương 6: 6: Đến Khách Sạn Bàn Chuyện
7 Chương 7: 7: Bàn Chuyện Quá Dễ Dàng
8 Chương 8: 8: Quỳ Xuống Van Xin
9 Chương 9: 9: Tiêu Thần Tự Cao Tự Đại
10 Chương 10: 10: Giám Đốc Điều Hành
11 Chương 11: 11: Phí Chia Tay
12 Chương 12: 12: Tổng Chỉ Huy Của Năm Phía
13 Chương 13: 13: Mưu Kế Của Nhà Họ Tiêu
14 Chương 14: 14: Là Tôi
15 Chương 15: 15: Hắc Long
16 Chương 16: 16: Nợ Quá Nhiều
17 Chương 17: 17: Trục Xuất Gia Tộc
18 Chương 18: 18: Huỷ Bỏ Hợp Tác
19 Chương 19: 19: Quỳ Xuống Cầu Xin Đường Sở Sở Trở Về Nhà
20 Chương 20: 20: Giấy Chuyển Nhượng Cổ Phần
21 Chương 21: 21: Làm Nhục Trước Mặt Mọi Người
22 Chương 22: 22: Ai Dám
23 Chương 23: 23: Tôi Đã Thuê Phòng Bao Kim Cương
24 Chương 24: 24: Đảo Ngược
25 Chương 25: 25: Người May Mắn
26 Chương 26: 26: Y Thuật Thần Kỳ
27 Chương 27: 27: Cuộc Họp Gia Tộc
28 Chương 28: 28: Tôn Nghiêm Của Hắc Long
29 Chương 29: 29: Đưa Thiệp Mời
30 Chương 30: 30: Tranh Công
31 Chương 31: 31: Mua Trung Tâm Thương Mại Nội Thành
32 Chương 32: 32: Hoàn Lại Gấp Trăm Lần
33 Chương 33: 33: Hắc Long Rơi Lệ
34 Chương 34: 34: Chấn Động
35 Chương 35: 35: Đoàn Xe Hùng Hậu
36 Chương 36: 36: Đỉnh Cao Của Cuộc Sống
37 Chương 37: 37: Trèo Cao Té Đau
38 Chương 38: 38: Nhất Định Sẽ Cho Mẹ Nở Mày Nở Mặt
39 Chương 39: 39: Trút Cơn Thịnh Nộ
40 Chương 40: 40: Thái Độ Thay Đổi
41 Chương 41: 41: Làm Cho Nở Mày Nở Mặt
42 Chương 42: 42: Thần Y Giang Trung
43 Chương 43: 43: Ứng Tuyển
44 Chương 44: 44: Theo Dõi
45 Chương 45: 45: Đâm Đầu Vào Chỗ Chết
46 Chương 46: 46: Giúp Tôi Đè Xuống
47 Chương 47: 47: Tiêu Dao Vương Chạy Đến
48 Chương 48: 48: Hắc Long Có Nghĩa Khí Nhất
49 Chương 49: 49: Kiên Cường Một Lần
50 Chương 50: 50: Đề Nghị Của Giang Thần
51 Chương 51: 51: Không Đáng Sợ Như Trong Truyền Thuyết Đâu
52 Chương 52: 52: Ác Mộng Của Tứ Đại Gia Tộc
53 Chương 53: 53: Kiên Quyết Chống Chọi
54 Chương 54: 54: Gặp Rắc Rối
55 Chương 55: 55: Ly Hôn Với Giang Thần
56 Chương 56: 56: Bố Cậu Là Cái Thá Gì
57 Chương 57: 57: Chọc Tôi Thì Được Đừng Có Chọc Giận Vợ Tôi
58 Chương 58: 58: Tiêu Dao Vương Phẫn Nộ
59 Chương 59: 59: Ba Trận Hỏa Hoạn Lúc Mới Nhậm Chức
60 Chương 60: 60: Tiêu Dao Vương Tìm Đến Nhà
61 Chương 61: 61: Trước Kia Tôi Là Tướng Quân
62 Chương 62: 62: Anh Có Đủ Khả Năng Mua Không
63 Chương 63: 63: Để Tôn Thái Vân Quỳ Xuống Đất Nhận Sai
64 Chương 64: 64: Anh Cũng Nhớ Nhung Vợ Của Tôi
65 Chương 65: 65: Người Đàn Ông Đeo Mặt Nạ Quỷ
66 Chương 66: 66: Còn Người Khác Tham Gia
67 Chương 67: 67: Chuyện Mười Năm Trước Không Hề Đơn Giản
68 Chương 68: 68: Quỷ Kiến Sầu Đại Ca Quỷ
69 Chương 69: 69: Nói Ra Sẽ Dọa Chết Ông Đấy
70 Chương 70: 70: Giang Trung Sắp Loạn Rồi
71 Chương 71: 71: Cuộc Đời Là Câu Chuyện Huyền Thoại
72 Chương 72: 72: Người Phụ Nữ Hoàn Hảo
73 Chương 73: 73: Nghe Nói Phía Trên Nổi Giận Rồi
74 Chương 74: 74: Em Gái Thích Thì Tặng Cho Em Gái Luôn
75 Chương 75: 75: Mời Nhảy Cùng
76 Chương 76: 76: Ai Đang Nói Bừa
77 Chương 77: 77: Tất Cả Quỳ Xuống
78 Chương 78: 78: Lâm Y Giảng Hoà
79 Chương 79: 79: Em Thật Sự Không Phản Bội Anh
80 Chương 80: 80: Lan Truyền Tin Tức
81 Chương 81: 81: Cho Tôi Mượn Mười Vạn Lính
82 Chương 82: 82: Chơi Gái
83 Chương 83: 83: Nói Chuyện Không Hợp Liền Ra Tay
84 Chương 84: 84: Lại Bị Cướp Công
85 Chương 85: 85: Sùng Bái Anh Hùng
86 Chương 86: 86: Anh Ta Tên Là Hoắc Tây
87 Chương 87: 87: Sùng Bái Hắc Long Nhất
88 Chương 88: 88: Khóc Vì Sung Sướng
89 Chương 89: 89: Cô Ấy Có Thể
90 Chương 90: 90: Phân Chia Cổ Phần
91 Chương 91: 91: Hiểu Lầm
92 Chương 92: 92: Đường Sở Sở Tủi Thân
93 Chương 93: 93: Hiểu Lầm Ngày Một Lớn
94 Chương 94: 94: Thành Phố Mới Thời Đại Khoa
95 Chương 95: 95: Lão Làng Tài Chính
96 Chương 96: 96: Phong Tỏa Cục Dân Chính
97 Chương 97: 97: Khiêm Tốn Khiêm Tốn Thôi
98 Chương 98: 98: Đổi Địa Điểm
99 Chương 99: 99: Ngay Cả Cổng Cũng Không Vào Được
100 Chương 100: 100: Không Nên Đâm Đầu Vào Xui Xẻo
101 Chương 101: 101: Đến Nhà Nhận Lỗi
102 Chương 102: 102: Ông Sẽ Phải Hối Hận
103 Chương 103: 103: Nhà Họ Đường Phất Lên
104 Chương 104: 104: Tướng Quân Đến
105 Chương 105: 105: Ai Cho Ông Cái Quyền Đó
106 Chương 106: 106: Nhà Họ Đường Rơi Vào Đường Cùng
107 Chương 107: 107: Anh Với Bạch Tố Có Mối Quan Hệ Như Thế Nào
108 Chương 108: 108: Đúng Là Khoác Lác
109 Chương 109: 109: Ai Cũng Đừng Mong Sống Sót
110 Chương 110: 110: Không Biết Rõ Tình Thế
111 Chương 111: 111: Xét Xử
112 Chương 112: 112: Ân Oán Rõ Ràng
113 Chương 113: 113: Lai Lịch Nhà Họ Giang
114 Chương 114: 114: Bệnh Viện Vĩnh Nhạc Xảy Ra Chuyện
115 Chương 115: 115: Thật Sự Có Vấn Đề
116 Chương 116: 116: Tự Biên Tự Diễn
117 Chương 117: 117: Hóa Ra Chỉ Là Quảng Cáo Làm Màu
118 Chương 118: 118: Vu Oan Giá Họa
119 Chương 119: 119: Khó Giãi Bày
120 Chương 120: 120: Thêm Dầu Vào Lửa
121 Chương 121: 121: Thật Không Có Khí Thế
122 Chương 122: 122: Vĩnh Thái
123 Chương 123: 123: Vay Tiền Phạm Pháp
124 Chương 124: 124: Đòi Nợ
125 Chương 125: 125: Kế Hoạch Chưa Từng Có
126 Chương 126: 126: Lại Là Một Chiếc Xe Hơi Sang Trọng Lại Là Một Căn Biệt Thự
127 Chương 127: 127: Mong Chờ Buổi Tối Đến
128 Chương 128: 128: Tiểu Hắc Đang Xem Mắt
129 Chương 129: 129: Cười Suýt Chảy Nước Mắt
130 Chương 130: 130: Phải Trả Cái Giá Thật Đắt
131 Chương 131: 131: Sính Lễ Xa Xỉ
132 Chương 132: 132: Cậu Giang Thần Bí
133 Chương 133: 133: Đường Sở Sở Không Kiềm Chế Được Cảm Xúc
134 Chương 134: 134: Tôi Đã Báo Cảnh Sát
Chapter

Updated 134 Episodes

1
Chương 1: 1: Có Anh Em Có Cả Thế Giới
2
Chương 2: 2: Lấy Chồng
3
Chương 3: 3: Lật Lọng
4
Chương 4: 4: Chuẩn Bị Một Cái Quan Tài
5
Chương 5: 5: Nợ Máu Trả Bằng Máu
6
Chương 6: 6: Đến Khách Sạn Bàn Chuyện
7
Chương 7: 7: Bàn Chuyện Quá Dễ Dàng
8
Chương 8: 8: Quỳ Xuống Van Xin
9
Chương 9: 9: Tiêu Thần Tự Cao Tự Đại
10
Chương 10: 10: Giám Đốc Điều Hành
11
Chương 11: 11: Phí Chia Tay
12
Chương 12: 12: Tổng Chỉ Huy Của Năm Phía
13
Chương 13: 13: Mưu Kế Của Nhà Họ Tiêu
14
Chương 14: 14: Là Tôi
15
Chương 15: 15: Hắc Long
16
Chương 16: 16: Nợ Quá Nhiều
17
Chương 17: 17: Trục Xuất Gia Tộc
18
Chương 18: 18: Huỷ Bỏ Hợp Tác
19
Chương 19: 19: Quỳ Xuống Cầu Xin Đường Sở Sở Trở Về Nhà
20
Chương 20: 20: Giấy Chuyển Nhượng Cổ Phần
21
Chương 21: 21: Làm Nhục Trước Mặt Mọi Người
22
Chương 22: 22: Ai Dám
23
Chương 23: 23: Tôi Đã Thuê Phòng Bao Kim Cương
24
Chương 24: 24: Đảo Ngược
25
Chương 25: 25: Người May Mắn
26
Chương 26: 26: Y Thuật Thần Kỳ
27
Chương 27: 27: Cuộc Họp Gia Tộc
28
Chương 28: 28: Tôn Nghiêm Của Hắc Long
29
Chương 29: 29: Đưa Thiệp Mời
30
Chương 30: 30: Tranh Công
31
Chương 31: 31: Mua Trung Tâm Thương Mại Nội Thành
32
Chương 32: 32: Hoàn Lại Gấp Trăm Lần
33
Chương 33: 33: Hắc Long Rơi Lệ
34
Chương 34: 34: Chấn Động
35
Chương 35: 35: Đoàn Xe Hùng Hậu
36
Chương 36: 36: Đỉnh Cao Của Cuộc Sống
37
Chương 37: 37: Trèo Cao Té Đau
38
Chương 38: 38: Nhất Định Sẽ Cho Mẹ Nở Mày Nở Mặt
39
Chương 39: 39: Trút Cơn Thịnh Nộ
40
Chương 40: 40: Thái Độ Thay Đổi
41
Chương 41: 41: Làm Cho Nở Mày Nở Mặt
42
Chương 42: 42: Thần Y Giang Trung
43
Chương 43: 43: Ứng Tuyển
44
Chương 44: 44: Theo Dõi
45
Chương 45: 45: Đâm Đầu Vào Chỗ Chết
46
Chương 46: 46: Giúp Tôi Đè Xuống
47
Chương 47: 47: Tiêu Dao Vương Chạy Đến
48
Chương 48: 48: Hắc Long Có Nghĩa Khí Nhất
49
Chương 49: 49: Kiên Cường Một Lần
50
Chương 50: 50: Đề Nghị Của Giang Thần
51
Chương 51: 51: Không Đáng Sợ Như Trong Truyền Thuyết Đâu
52
Chương 52: 52: Ác Mộng Của Tứ Đại Gia Tộc
53
Chương 53: 53: Kiên Quyết Chống Chọi
54
Chương 54: 54: Gặp Rắc Rối
55
Chương 55: 55: Ly Hôn Với Giang Thần
56
Chương 56: 56: Bố Cậu Là Cái Thá Gì
57
Chương 57: 57: Chọc Tôi Thì Được Đừng Có Chọc Giận Vợ Tôi
58
Chương 58: 58: Tiêu Dao Vương Phẫn Nộ
59
Chương 59: 59: Ba Trận Hỏa Hoạn Lúc Mới Nhậm Chức
60
Chương 60: 60: Tiêu Dao Vương Tìm Đến Nhà
61
Chương 61: 61: Trước Kia Tôi Là Tướng Quân
62
Chương 62: 62: Anh Có Đủ Khả Năng Mua Không
63
Chương 63: 63: Để Tôn Thái Vân Quỳ Xuống Đất Nhận Sai
64
Chương 64: 64: Anh Cũng Nhớ Nhung Vợ Của Tôi
65
Chương 65: 65: Người Đàn Ông Đeo Mặt Nạ Quỷ
66
Chương 66: 66: Còn Người Khác Tham Gia
67
Chương 67: 67: Chuyện Mười Năm Trước Không Hề Đơn Giản
68
Chương 68: 68: Quỷ Kiến Sầu Đại Ca Quỷ
69
Chương 69: 69: Nói Ra Sẽ Dọa Chết Ông Đấy
70
Chương 70: 70: Giang Trung Sắp Loạn Rồi
71
Chương 71: 71: Cuộc Đời Là Câu Chuyện Huyền Thoại
72
Chương 72: 72: Người Phụ Nữ Hoàn Hảo
73
Chương 73: 73: Nghe Nói Phía Trên Nổi Giận Rồi
74
Chương 74: 74: Em Gái Thích Thì Tặng Cho Em Gái Luôn
75
Chương 75: 75: Mời Nhảy Cùng
76
Chương 76: 76: Ai Đang Nói Bừa
77
Chương 77: 77: Tất Cả Quỳ Xuống
78
Chương 78: 78: Lâm Y Giảng Hoà
79
Chương 79: 79: Em Thật Sự Không Phản Bội Anh
80
Chương 80: 80: Lan Truyền Tin Tức
81
Chương 81: 81: Cho Tôi Mượn Mười Vạn Lính
82
Chương 82: 82: Chơi Gái
83
Chương 83: 83: Nói Chuyện Không Hợp Liền Ra Tay
84
Chương 84: 84: Lại Bị Cướp Công
85
Chương 85: 85: Sùng Bái Anh Hùng
86
Chương 86: 86: Anh Ta Tên Là Hoắc Tây
87
Chương 87: 87: Sùng Bái Hắc Long Nhất
88
Chương 88: 88: Khóc Vì Sung Sướng
89
Chương 89: 89: Cô Ấy Có Thể
90
Chương 90: 90: Phân Chia Cổ Phần
91
Chương 91: 91: Hiểu Lầm
92
Chương 92: 92: Đường Sở Sở Tủi Thân
93
Chương 93: 93: Hiểu Lầm Ngày Một Lớn
94
Chương 94: 94: Thành Phố Mới Thời Đại Khoa
95
Chương 95: 95: Lão Làng Tài Chính
96
Chương 96: 96: Phong Tỏa Cục Dân Chính
97
Chương 97: 97: Khiêm Tốn Khiêm Tốn Thôi
98
Chương 98: 98: Đổi Địa Điểm
99
Chương 99: 99: Ngay Cả Cổng Cũng Không Vào Được
100
Chương 100: 100: Không Nên Đâm Đầu Vào Xui Xẻo
101
Chương 101: 101: Đến Nhà Nhận Lỗi
102
Chương 102: 102: Ông Sẽ Phải Hối Hận
103
Chương 103: 103: Nhà Họ Đường Phất Lên
104
Chương 104: 104: Tướng Quân Đến
105
Chương 105: 105: Ai Cho Ông Cái Quyền Đó
106
Chương 106: 106: Nhà Họ Đường Rơi Vào Đường Cùng
107
Chương 107: 107: Anh Với Bạch Tố Có Mối Quan Hệ Như Thế Nào
108
Chương 108: 108: Đúng Là Khoác Lác
109
Chương 109: 109: Ai Cũng Đừng Mong Sống Sót
110
Chương 110: 110: Không Biết Rõ Tình Thế
111
Chương 111: 111: Xét Xử
112
Chương 112: 112: Ân Oán Rõ Ràng
113
Chương 113: 113: Lai Lịch Nhà Họ Giang
114
Chương 114: 114: Bệnh Viện Vĩnh Nhạc Xảy Ra Chuyện
115
Chương 115: 115: Thật Sự Có Vấn Đề
116
Chương 116: 116: Tự Biên Tự Diễn
117
Chương 117: 117: Hóa Ra Chỉ Là Quảng Cáo Làm Màu
118
Chương 118: 118: Vu Oan Giá Họa
119
Chương 119: 119: Khó Giãi Bày
120
Chương 120: 120: Thêm Dầu Vào Lửa
121
Chương 121: 121: Thật Không Có Khí Thế
122
Chương 122: 122: Vĩnh Thái
123
Chương 123: 123: Vay Tiền Phạm Pháp
124
Chương 124: 124: Đòi Nợ
125
Chương 125: 125: Kế Hoạch Chưa Từng Có
126
Chương 126: 126: Lại Là Một Chiếc Xe Hơi Sang Trọng Lại Là Một Căn Biệt Thự
127
Chương 127: 127: Mong Chờ Buổi Tối Đến
128
Chương 128: 128: Tiểu Hắc Đang Xem Mắt
129
Chương 129: 129: Cười Suýt Chảy Nước Mắt
130
Chương 130: 130: Phải Trả Cái Giá Thật Đắt
131
Chương 131: 131: Sính Lễ Xa Xỉ
132
Chương 132: 132: Cậu Giang Thần Bí
133
Chương 133: 133: Đường Sở Sở Không Kiềm Chế Được Cảm Xúc
134
Chương 134: 134: Tôi Đã Báo Cảnh Sát