Chương 16: 16: Hẹn Ước

Vũ Bắc Nguyệt đột nhiên rủ mắt bước qua ngồi trên chiếc xích đu gỗ dây thừng treo trên một cây Tùng thật lớn trong vườn.

“Ngày trước tôi còn nhỏ mỗi lúc tôi giận dỗi chuyện gì thì mẹ tôi đều dẫn tôi ra vườn Diệp Hà Sơn này làm ảo thuật khiến cánh hoa trong suốt cho tôi xem, tâm trạng tôi sẽ vui lên ngay nhưng mà sau này tôi mới biết rằng mẹ tôi không hề biết làm ảo thuật tất cả chỉ là giả dối, kể cả tình thương của bà ấy cũng là giả dối.


A Sở nhíu mày tò mò lên tiếng hỏi “Tại sao lại như vậy?”
Khóe mắt của Vũ Bắc Nguyệt đỏ hoe lên “Cách đây tám năm bà ấy nói đi mua bánh sinh nhật cho tôi nhưng cuối cùng bà ấy không trở về nữa, bà ấy bỏ rơi tôi một mình với vườn Diệp Sơn Hà này.


“Rốt cuộc phu nhân đã đi đâu cô biết không hả?”
Vũ Bắc Nguyệt rủ mắt “Tôi nghe người ta đồn rằng lúc đó có thông tin ba tôi không được thừa kế công ty của ông nội để lại nên bà ấy thay lòng đổi dạ đi theo người đàn ông khác bỏ rơi tôi một mình.


Nói tới đó thì mắt của Vũ Bắc Nguyệt đỏ hoe lên, những giọt nước mắt trong suốt rơi xuống đến tận bây giờ cô vẫn không thể chấp nhận được chuyện mẹ cô đột ngột bỏ rơi cô mà đi như thế.

A Sở cảm thấy Vũ Bắc Nguyệt không có mẹ nhưng vẫn còn cha yêu thương ít ra cô vẫn tốt hơn anh ở chỗ có người thân còn anh trên đời này đã không còn người thân nào nữa rồi.

A Sở đưa tay lên lau nước mắt trên mặt của Vũ Bắc Nguyệt “Cô đừng khóc mà Bắc Nguyệt, ít ra cô vẫn còn ba mà.


Vũ Bắc Nguyệt nghe vậy thì nở một nụ cười khó coi, nước mắt càng rơi xuống nhiều hơn nữa “Ba của tôi cũng thay đổi rồi không còn xem tôi là bảo bối tâm can nữa, hiện tại ông ấy đã có người phụ nữ khác rồi, tôi chỉ còn lại một mình bơ vơ trên thế giới này thôi, tôi chính là đứa trẻ bị bỏ rơi mà.


A Sở mất hết cha mẹ, mất luôn cả thân phận cậu hiểu cảm giác của một người khi mất hết người thân là như thế nào nên lên tiếng an ủi Vũ Bắc Nguyệt “Vậy xem ra hoàn cảnh của cô cũng chẳng khá khẩm hơn tôi là mấy.


Vũ Bắc Nguyệt ngồi nép qua một bên rồi chỉ tay vào bên xích đu còn lại “Anh ngồi xuống đây kể cho tôi nghe chuyện của anh đi.


A Sở ngồi xuống xích đu rồi lên tiếng “Tôi mất cả ba lẫn em và em gái vào năm 12 tuổi gia đình tôi bị người ta hãm hại nhưng khi đó tôi còn quá nhỏ không đủ sức chống chội lại bọn người kia.

Tôi trốn thoát không bị gi3t chết nhưng sau đó lại rơi vào tay bọn buôn người và bị bán đến đấu trường cờ người Vọng Bắc.

Ở nơi không có tình người đó tôi mỗi ngày đều bị đánh đập không thương tiếc, ăn không đủ, mặc không đủ ấm, lúc nào cũng phải đối mặt với sinh tử.


Vũ Bắc Nguyệt nhíu mày hỏi “Anh ở đó trong 8 năm luôn sao?”
A Sở gật đầu “Phải, tôi đã sống ở đấu trường Vọng Bắc suốt 8 năm qua, tôi cũng cảm thấy mạng mình lớn mới trụ được lâu như vậy.


“Sau đó làm sao anh bỏ trốn được vậy?”
A Sở đau lòng lên tiếng kể lại “Hôm đó, tôi bị bắt buộc phải giết một người bạn của mình nhưng tôi đã không ra tay được nên bị tên đại ca ở đó đánh cho một trận thừa sống thiếu chết sau đó bị nhốt bên ngoài trời tuyết tự sinh tự diệt, đối mặt với sinh tử con người ta đột nhiên có một luồng sức mạnh phi thường nên tôi dùng hết sức bình sinh chạy trốn, cũng may tối đó gặp cô cứu giúp nếu không tôi bị đánh chết từ lâu rồi.


Vũ Bắc Nguyệt khẽ thở dài rồi lên tiếng đáp “Tôi cảm thấy chúng ta đều là những đứa trẻ đáng thương của số mệnh, là những kẻ bị bỏ rơi mặc dù chúng ta chẳng có tội tình gì hết.


A Sở quay sang nhìn Vũ Bắc Nguyệt mím môi một lúc rồi lên tiếng “Nếu cô không chê thì cả đời này tôi sẽ ở bên cạnh cô, mãi mãi trung thành với cô một đời không thay đổi, tôi sẽ không bao giờ bỏ rơi cô một mình nữa.


Vũ Bắc Nguyệt cảm động vì câu nói này của A Sở nên đưa ngón tay út lên “Móc nghéo đi, ai thất hứa thì những niềm vui trong đời người đó đều sẽ trở thành nỗi đau đáng sợ nhất, dám hứa không?”

A Sở đưa tay lên móc nghéo với Vũ Bắc Nguyệt “Có gì mà không dám chứ, cô có ơn cứu mạng tôi nên tôi nguyện dùng cả đời này để ở bên cạnh cô không để cô phải sống cô đơn lạc lõng nữa, thậm chí là hy sinh tính mạng này tôi cũng không thấy tiếc.


“Không được nói gỡ, khó khăn tôi mới có được một người bạn tri âm tri kỷ đồng điệu tâm hồn như anh ở bên cạnh anh không được rời xa tôi đâu đấy.


A Sở khẽ nở một nụ cười chân thành “Được, tôi sẽ mãi mãi không để cô một mình.


Vũ Bắc Nguyệt ở bên cạnh A Sở cũng gần cả năm rồi, bản tính cậu hiền lành lương thiện, luôn làm những điều khiến cô vui, dần dần cô cũng bắt đầu có cảm tình với A Sở mà quên đi những tình cảm say nắng đầu đời dành cho Vũ Đình Hiên.

A Sở sống an yên ở Vọng Nguyệt Trang cảm thấy mỗi ngày trôi qua vô cùng bình yên, hơn nữa suốt 8 năm bị nhốt ở đấu trường Vọng Bắc đã khiến cậu thui chột ý chí tiến thủ hiện giờ muốn báo thù cũng không biết nên điều tra từ đâu nữa, cậu ích kỷ muốn cuộc sống bình yên này kéo dài không muốn kẻ thù biết mình vẫn còn sống mà truy đuổi nữa.

Vũ Thế Hải cho gọi Vũ Bắc Nguyệt về họp mặt gia đình để tuyên bố chuyện quan trọng nên cô miễn cưỡng trở về biệt thự Vũ gia.

Vừa đến cổng thì Vũ Bắc Nguyệt gặp chú của cô là Vũ Thế Duy, từ nhỏ cô thường xuyên đến xưởng làm tượng thạch cao nghệ thuật của chú chơi, học hỏi được nhiều điều mới lạ nên vô cùng yêu mến người chú này.

“Con chào chú ạ, ba con gọi cả chú về sao ạ?”
Vũ Thế Duy gật đầu “Phải, con có biết đột nhiên anh hai gọi mọi người họp mặt gia đình là vì chuyện gì không hả Bắc Nguyệt.


Vũ Bắc Nguyệt khẽ lắc đầu rồi lên tiếng đáp “Dạ không ạ, cả năm qua con sống tại Vọng Nguyệt Trang chứ không ở Vũ gia nên cũng không rõ đâu ạ.

Vừa lúc đó giọng một cô gái xinh đẹp vang lên phía sau Vũ Thế Duy và Vũ Bắc Nguyệt “Chú ba, Bắc Nguyệt.


Vũ Thế Duy biết người vừa lên tiếng là Liễu Yên Đan vị hôn thê của Vũ Đình Hiên, cô ta đang tu nghiệp ở nước ngoài nhưng đang trong kỳ nghỉ đông nên trở về Nam Đô.

Vũ Thế Duy mỉm cười tỏ vẻ khách sáo “Là Yên Đan đấy à.


Liễu Yên Đan lễ phép gật đầu “Dạ con chào chú ba ạ.


Từ lúc Vũ Đình Hiên đính hôn với Liễu Yên Đan thì Vũ Bắc Nguyệt rất là căm ghét cô ta nên đi thẳng vào nhà luôn chứ không nán lại chào hỏi gì cả, mặc dù đã mở lòng với A Sở nhưng Vũ Bắc Nguyệt vẫn không thích người chị dâu tương lai kia.

Liễu Yên Đan cũng nhìn ra ác cảm mà Vũ Bắc Nguyệt đối với mình nên có chút buồn “Hình như Bắc Nguyệt không thích con đúng không chú ba?”
Vũ Thế Duy khẽ lắc đầu cười rồi lên tiếng đáp “Con bé Bắc Nguyệt nhà bác trẻ con lắm, tính khí nắng mưa thất thường con đừng để ý làm gì cho mệt lòng.

Chapter
1 Chương 1: 1: Đấu Trường Vọng Bắc
2 Chương 2: 2: Cờ Người Khốc Liệt
3 Chương 3: 3: Tuyết Rơi
4 Chương 4: 4: Đào Tẩu
5 Chương 5: 5: Cầu Xin Giúp Đỡ
6 Chương 6: 6: Đồng Ý Giúp Đỡ
7 Chương 7: 7: Lục Soát Xe
8 Chương 8: 8: Hạ Mình
9 Chương 9: 9: Bỏ Một Tên Nô Lệ
10 Chương 10: 10: Vết Thương Chằng Chịt
11 Chương 11: 11: Chăm Sóc Vết Thương
12 Chương 12: 12: Nỗi Lòng Không Ai Thấu
13 Chương 13: 13: Bữa Cơm Ngon
14 Chương 14: 14: Tình Cảm Sai Trái
15 Chương 15: 15: Diệp Hà Sơn
16 Chương 16: 16: Hẹn Ước
17 Chương 17: 17: Ăn Cháo Đá Bát
18 Chương 18: 18: Rời Xa Bắc Nguyệt Đi
19 Chương 19: 19: Bị Bắt Cóc
20 Chương 20: 20: Thuyền Phao Cứu Sinh
21 Chương 21: 21: Khai Hỏa
22 Chương 22: 22: Chôn Thân Nơi Biển Sâu
23 Chương 23: 23: An Nghỉ Được Rồi
24 Chương 24: 24: Trở Về
25 Chương 25: 25: Gặp Lại Kẻ Thù
26 Chương 26: 26: Đừng Có Qua Đây
27 Chương 27: 27: Tự Tay Giết Kẻ Thù
28 Chương 28: 28: Đụng Độ Sát Thủ
29 Chương 29: 29: Ánh Mắt Người Xưa
30 Chương 30: 30: Lục Soát
31 Chương 31: 31: Một Lòng Bao Che
32 Chương 32: 32: Người Trong Tranh
33 Chương 33: 33: Cảm Giác Quen Thuộc
34 Chương 34: 34: Mặt Trăng Ở Phía Bắc
35 Chương 35: 35: Hẹn Hò Với Bạn Trai À
36 Chương 36: 36: Gặp Vũ Đình Hiên
37 Chương 37: 37: Muốn Uống Không Hả
38 Chương 38: 38: Nợ 3 Điều Kiện
39 Chương 39: 39: Kế Hoạch Thành Công
40 Chương 40: 40: Uống Với Nhau Một Ly
41 Chương 41: 41: Gặp Lại Người Thương
42 Chương 42: 42: Anh Trở Về Rồi Đúng Không
43 Chương 43: 43: Tên Tôi Là Nam Dạ Huyền
44 Chương 44: 44: Sao Lại Là Anh
45 Chương 45: 45: Vậy Quần Áo Tôi Đâu
46 Chương 46: 46: Điều Kiện Thứ Nhất
47 Chương 47: 47: Về Vọng Nguyệt Trang
48 Chương 48: 48: Chỉ Là Một Gia Nhân
49 Chương 49: 49: Chỉ Là Một Gia Nhân
50 Chương 50: 50: Đi Đòi Mạng
51 Chương 51: 51: Cảm Giác Quen Thuộc
52 Chương 52: 52: Là Ai Vậy Hả
53 Chương 53: 53: Xem Như Thành Giao
54 Chương 54: 54: Giang Đạt Tự Tử
55 Chương 55: 55: Ký Ức Mơ Hồ
56 Chương 56: 56: Lời Nhắn Khiêu Khích
57 Chương 57: 57: Núi Rừng Tây Lĩnh
58 Chương 58: 58: Ai Rãnh Đâu Mà Thử
59 Chương 59: 59: Ngủ Cùng Nhau
60 Chương 60: 60: Thiếu Phu Nhân Tương Lai
61 Chương 61: 61: Không Cần Anh Quản
62 Chương 62: 62: Rung Động
63 Chương 63: 63: Phát Sinh Tình Cảm
64 Chương 64: 64: Chưa Từng Hôn Ai
65 Chương 65: 65: Người Thay Thế
66 Chương 66: 66: Bất Chấp Nguy Hiểm
67 Chương 67: 67: Quà Cưới Bất Ngờ
68 Chương 68: 68: Nhân Cách Phơi Bày
69 Chương 69: 69: Kéo Xuống Vũng Bùn
70 Chương 70: 70: Thu Hoạch Ngoài Ý Muốn
71 Chương 71: 71: Cô Chết Rồi Mà
72 Chương 72: 72: Bàn Chuyện Hôn Sự
73 Chương 73: 73: Điều Kiện Thứ Hai
74 Chương 74: 74: Trung Tâm Triển Lãm
75 Chương 75: 75: Đại Tiểu Thư Vũ Gia
76 Chương 76: 76: Du Thuyền Sophia
77 Chương 77: 77: Nhớ Lại Ký Ức
78 Chương 78: 78: Không Được Xảy Ra Chuyện
79 Chương 79: 79: Trả Giá Dữ Chưa
80 Chương 80: 80: Hẹn Ước Ở Đảo Linh Hồn
81 Chương 81: 81: Gặp Lại Ở Thôn Phù Mộng
82 Chương 82: 82: Quay Về Đấu Trường Vọng Bắc
83 Chương 83: 83: Báo Thù Cho Minh Trung
84 Chương 84: 84: Kẻ Chủ Mưu
85 Chương 85: 85: Quyết Định Buông Tay
86 Chương 86: 86: Ghen
87 Chương 87: 87: Tôi Không Muốn
88 Chương 88: 88: Làm Càng Một Lần
89 Chương 89: 89: Anh Đổi Ý Rồi
90 Chương 90: 90: Anh Là Tên Khốn
91 Chương 91: 91: Chưa Thỏa Mãn
92 Chương 92: 92: Xem Em Là Em Gái
93 Chương 93: 93: Cướp Hôn
94 Chương 94: 94: Bí Mật Được Bật Mí
95 Chương 95: 95: Ông Ấy Tỉnh Rồi
96 Chương 96: 96: Dây Chuyền Cỏ Bốn Lá
97 Chương 97: 97: Sự Thật
98 Chương 98: 98: Dị Tượng
99 Chương 99: 99: Tình Thương Của Mẹ
100 Chương 100: 100: Sự Hối Hận Muộn Màng
101 Chương 101: 101: Nguyện Vọng Cuối Cùng
102 Chương 102: 102:
Chapter

Updated 102 Episodes

1
Chương 1: 1: Đấu Trường Vọng Bắc
2
Chương 2: 2: Cờ Người Khốc Liệt
3
Chương 3: 3: Tuyết Rơi
4
Chương 4: 4: Đào Tẩu
5
Chương 5: 5: Cầu Xin Giúp Đỡ
6
Chương 6: 6: Đồng Ý Giúp Đỡ
7
Chương 7: 7: Lục Soát Xe
8
Chương 8: 8: Hạ Mình
9
Chương 9: 9: Bỏ Một Tên Nô Lệ
10
Chương 10: 10: Vết Thương Chằng Chịt
11
Chương 11: 11: Chăm Sóc Vết Thương
12
Chương 12: 12: Nỗi Lòng Không Ai Thấu
13
Chương 13: 13: Bữa Cơm Ngon
14
Chương 14: 14: Tình Cảm Sai Trái
15
Chương 15: 15: Diệp Hà Sơn
16
Chương 16: 16: Hẹn Ước
17
Chương 17: 17: Ăn Cháo Đá Bát
18
Chương 18: 18: Rời Xa Bắc Nguyệt Đi
19
Chương 19: 19: Bị Bắt Cóc
20
Chương 20: 20: Thuyền Phao Cứu Sinh
21
Chương 21: 21: Khai Hỏa
22
Chương 22: 22: Chôn Thân Nơi Biển Sâu
23
Chương 23: 23: An Nghỉ Được Rồi
24
Chương 24: 24: Trở Về
25
Chương 25: 25: Gặp Lại Kẻ Thù
26
Chương 26: 26: Đừng Có Qua Đây
27
Chương 27: 27: Tự Tay Giết Kẻ Thù
28
Chương 28: 28: Đụng Độ Sát Thủ
29
Chương 29: 29: Ánh Mắt Người Xưa
30
Chương 30: 30: Lục Soát
31
Chương 31: 31: Một Lòng Bao Che
32
Chương 32: 32: Người Trong Tranh
33
Chương 33: 33: Cảm Giác Quen Thuộc
34
Chương 34: 34: Mặt Trăng Ở Phía Bắc
35
Chương 35: 35: Hẹn Hò Với Bạn Trai À
36
Chương 36: 36: Gặp Vũ Đình Hiên
37
Chương 37: 37: Muốn Uống Không Hả
38
Chương 38: 38: Nợ 3 Điều Kiện
39
Chương 39: 39: Kế Hoạch Thành Công
40
Chương 40: 40: Uống Với Nhau Một Ly
41
Chương 41: 41: Gặp Lại Người Thương
42
Chương 42: 42: Anh Trở Về Rồi Đúng Không
43
Chương 43: 43: Tên Tôi Là Nam Dạ Huyền
44
Chương 44: 44: Sao Lại Là Anh
45
Chương 45: 45: Vậy Quần Áo Tôi Đâu
46
Chương 46: 46: Điều Kiện Thứ Nhất
47
Chương 47: 47: Về Vọng Nguyệt Trang
48
Chương 48: 48: Chỉ Là Một Gia Nhân
49
Chương 49: 49: Chỉ Là Một Gia Nhân
50
Chương 50: 50: Đi Đòi Mạng
51
Chương 51: 51: Cảm Giác Quen Thuộc
52
Chương 52: 52: Là Ai Vậy Hả
53
Chương 53: 53: Xem Như Thành Giao
54
Chương 54: 54: Giang Đạt Tự Tử
55
Chương 55: 55: Ký Ức Mơ Hồ
56
Chương 56: 56: Lời Nhắn Khiêu Khích
57
Chương 57: 57: Núi Rừng Tây Lĩnh
58
Chương 58: 58: Ai Rãnh Đâu Mà Thử
59
Chương 59: 59: Ngủ Cùng Nhau
60
Chương 60: 60: Thiếu Phu Nhân Tương Lai
61
Chương 61: 61: Không Cần Anh Quản
62
Chương 62: 62: Rung Động
63
Chương 63: 63: Phát Sinh Tình Cảm
64
Chương 64: 64: Chưa Từng Hôn Ai
65
Chương 65: 65: Người Thay Thế
66
Chương 66: 66: Bất Chấp Nguy Hiểm
67
Chương 67: 67: Quà Cưới Bất Ngờ
68
Chương 68: 68: Nhân Cách Phơi Bày
69
Chương 69: 69: Kéo Xuống Vũng Bùn
70
Chương 70: 70: Thu Hoạch Ngoài Ý Muốn
71
Chương 71: 71: Cô Chết Rồi Mà
72
Chương 72: 72: Bàn Chuyện Hôn Sự
73
Chương 73: 73: Điều Kiện Thứ Hai
74
Chương 74: 74: Trung Tâm Triển Lãm
75
Chương 75: 75: Đại Tiểu Thư Vũ Gia
76
Chương 76: 76: Du Thuyền Sophia
77
Chương 77: 77: Nhớ Lại Ký Ức
78
Chương 78: 78: Không Được Xảy Ra Chuyện
79
Chương 79: 79: Trả Giá Dữ Chưa
80
Chương 80: 80: Hẹn Ước Ở Đảo Linh Hồn
81
Chương 81: 81: Gặp Lại Ở Thôn Phù Mộng
82
Chương 82: 82: Quay Về Đấu Trường Vọng Bắc
83
Chương 83: 83: Báo Thù Cho Minh Trung
84
Chương 84: 84: Kẻ Chủ Mưu
85
Chương 85: 85: Quyết Định Buông Tay
86
Chương 86: 86: Ghen
87
Chương 87: 87: Tôi Không Muốn
88
Chương 88: 88: Làm Càng Một Lần
89
Chương 89: 89: Anh Đổi Ý Rồi
90
Chương 90: 90: Anh Là Tên Khốn
91
Chương 91: 91: Chưa Thỏa Mãn
92
Chương 92: 92: Xem Em Là Em Gái
93
Chương 93: 93: Cướp Hôn
94
Chương 94: 94: Bí Mật Được Bật Mí
95
Chương 95: 95: Ông Ấy Tỉnh Rồi
96
Chương 96: 96: Dây Chuyền Cỏ Bốn Lá
97
Chương 97: 97: Sự Thật
98
Chương 98: 98: Dị Tượng
99
Chương 99: 99: Tình Thương Của Mẹ
100
Chương 100: 100: Sự Hối Hận Muộn Màng
101
Chương 101: 101: Nguyện Vọng Cuối Cùng
102
Chương 102: 102: