Chương 16

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dường như hắn rất tức giận! Rất tức giận! Đến mức không thở được!

Cận dĩnh nhìn vẻ mặt đằng đằng sát khí của hắn, trong lòng nàng ngược lại càng muốn ăn mừng.

Từ sau khi nàng rời khỏi Vô Danh sơn trang, càng lúc càng nhìn thấy nhiều vẻ mặt tức giận của hắn, trước kia chỉ cần hắn hơi giận, nàng liền sợ hắn không thích nàng, nhưng bây giờ nàng càng tốn hết tâm tư chọc giận hắn, bởi vì nàng biết, khi hắn tức giận liền cho thấy thật ra hắn rất quan tâm nàng.

Hơn nữa không phải là loại tình huynh muội, mà là một loại khác........

""Ngươi ôm ta như vậy làm gì? Ngươi muốn ôm ta đi đâu?"" Ngoài mặt Cận dĩnh giãy dụa không ngừng nghỉ, nhưng trong lòng thì hoàn toàn không phải vậy.

Oa, thật ấm áp nha! Oa, rất có phong độ nha! Oa, thật là giỏi nha!

""Câm miệng!"" Diễn Hảo đi thẳng về phía gian phòng mà má mì an bài cho nàng.

""Ủa, làm sao ngươi biết phòng ta ở chỗ nào? A nhất định là ngươi âm thầm theo dõi ta, tại sao ngươi có thể làm như vậy!!!"" Cận Dĩnh không biết sống chết cố gắng náo loạn hắn một trận, dù sao thì mục đích chính của nàng cũng là làm cho hắn tức giận tới mức cực điểm.

""Tại sao ta không thể như thế?"" Diễn Hạo không cầm được cơn giận lớn tiếng quát, hoàn toàn không nhớ thân phận gì khác. Ý thức trách nhiệm về việc hắn là ca ca, nàng là muội muội đã sớm bị hắn quăng lên chín tầng mây.

""Sao ngươi lại có thể cưỡng ép ôm ta đi như vậy, còn mua một đêm của ta?"" Hắc hắc hắn đã mở cửa ra. ""Rõ ràng ngươi chính là ca ca mà!""

Diễn Hạo đã tức đến mức không còn cảm giác gì khi nghe nàng nói vậy. Hắn chỉ cần vừa nghĩ đến chuyện nàng làm trò khoa trương như vậy, để cho nhiều nam nhân chảy nước miếng, hắn liền hận không thể đem giết tất cả mọi người cho hả giận!

""Ca ca? Ca ca cái gì? Trong mắt nàng khi nào thì có người ca ca này?"" Diễn Hạo thẳng thay ném nàng lên giường.

""Ai da! Bởi vì ngươi không giống ta, ta mới không thèm loại ca ca này!"" Cận Dĩnh kêu lên một tiếng, ngoài mặt giả vờ như rất đau, nhưng trong lòng lại rất mừng rỡ.

Xem ra hắn thật sự giận, rất giận!

""Không giống nhau? Ai nói ta không giống?"" Tức giận của hắn đã đạt cảnh giới cao nhất. ""Loại chuyện đáng chết như vậy mà nàng cũng làm ra...........""Hắn giận tới mức chẳng biết nói như thế nào, sải bước đến bên mép giường bước lên.

""Ta làm ra loại chuyện gì cũng không có quan hệ gì với ngươi, uy, ngươi đừng tới nha."" Cận Dĩnh giả vờ lo sợ núp ở trong góc giường, trong lòng đã bắt đầu đốt pháo để ăn mừng.

""Không cho phép!"" Sắc mặt Diễn Hạo bình tĩnh tiến vào, kéo nàng vào trong ngực của mình.

""Ta không mướn cùng ngươi làm cái kia nữa, rõ ràng ngươi chính là ca ca của ta, ta muốn cùng với nam nhân khác..........""

Lời Cận Dĩnh chưa nói hết, một nụ hôn nóng bỏn đã rơi xuống, lược bỏ hoàn toàn những lời phản kháng của nàng.

""Ta không cần biết nàng có phải là muội muội của ta hay không, tối hôm nay, ta muốn nàng!""

Ha ha ha phép khích tướng thật sự có hiệu quả, nàng muốn hắn là như thế!

""Ta..........""Mặc dù trong đầu Cận Dĩnh rất vui vẻ, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ như không muốn.

Nhưng mà, nàng còn chưa kịp nói gì, đã bị hắn đẩy ra nằm trên giường, mà y phục trên người cũng bị hắn xé rách không còn gì.

""Ngươi........ngươi muốn làm gì?"" Cận Dĩnh vừa nói xong đã hận không thể cắn đầu lưỡi mình! Trên thực tế, động cơ của hắn đã quá rõ ràng.

""Nàng là của ta! Chỉ có thể là của ta!""

Lời nói vừa dứt, hắn quỳ gối ở phía sau lưng nàng, cứng rắn nhét tiểu đệ của mình vào bên trong hoa huy*t còn khô của nàng vì ham muốn.

""A.............."" Cận Dĩnh dùng hết khả năng thả lỏng cơ thể, nhưng vẫn chưa chuẩn bị xong tình huống tiếp nhận xâm nhập của hắn, cảm giác như vừa bị lửa đốt vừa đau đớn. ""Ca.""

""Ta không cho nam nhân khác chạm vào nàng! Nàng chỉ có thể là của ta, có nghe hay không?"" Bị nàng ép tới trạng thái điên cuồng, Diễn Hạo đã quên mất cái gọi là thương hoa tiếc ngọc, chảng qua là không ngừng mượn cớ giải phóng cơ thể để đoạt lấy nàng.

""A.........ca...........ca ca..............""Trên mặt Cận Dĩnh tràn ngập đau đớn, nhưng trong lòng vẫn vui mừng không dứt.

Nàng hiểu hắn để ý đến nàng cỡ nào. Khi hắn rút ra đưa vào, lực đạo mạnh mẽ cùng chiếm lĩnh, như cố gắng bắt lấy..............

Trong đầu vừa nghĩ được đến đây, cộng thêm việc hắn không ngừng rút ra tiến vào, vốn là đang khô khốc, hoa nguyệt đã trở nên ấm áp và ướt át, theo sự kịch liệt của hắn, thân thể mềm mại của nàng dần dần cảm nhận đươc cảm giác vui thích, bắt đầu rên rỉ âm thanh trầm bổng.

""Ca ca............a..........""

""Dĩnh nhi, Dĩnh nhi...............""Không ngừng rút ra tiến vào, lửa giận trong lòng Diễn Hạo từ từ bị thay thế bởi tư vị tuyệt vời khi cùng nàng quấn quít.

Mỗi lần vào sâu trong hoa huy*t yêu kiều của nàng, tiểu đệ hắn sẽ chạm vào một vòng non nớt tận sâu bên trong, khi rút ra tiến vào thì sẽ được ma sát bởi tầng tầng hoa điệp ( Thiên Di: Điệp: nếp nhăn, nàng nào hiểu thì hiểu  )cảm giác sung sướng không dứt!

""Ca...........a.................a.............Ta không nhanh được...............""

Tối nay hắn giống như một loại mãnh thú, dường như trực tiếp đánh bật sự e lệ của nàng, qua mỗi lần lên đến đỉnh, hắn lại tiếp tục thăm dò, khiến cho hoa huy*t của nàng chống đỡ không nổi, rất nhanh vì cao trào liên tục mà rên rỉ cầu xin tha thứ.

""Nhớ, nàng là của ta, cả đời này chỉ có thể là của ta!""

Ngay cả khi nàng đã liên tục cầu xin, hắn vẫn không ngừng xâm nhập nàng, cho đến khi nàng bất tỉnh, hắn mới gieo trọn vẹn vào trong thân thể mềm mại của nàng............

****************************************

""Đừng gọi ta dậy, ta muốn ngủ, ta muốn ngủ nữa!"" Tối qua bị hắn sửa chữa hết sức thê thảm nên sáng ngày hom sau, nàng chẳng còn sức mà rời giường.

Hết lần này đến lần khác Diễn Hạo ước gì có thể nhanh chóng mang nàng ra khỏi cái nơi quỷ quái này, không hỏi một tiếng liền giúp nàng mạc y phục, sau đó lôi nàng ra khỏi giường.

""Bây giờ phải đi!"" Diễn Hạo không thèm nói, ra lệnh luôn.

""Không muốn................Tại sao phải đi bây giờ, nơi này rất tốt mà."" Cận Dĩnh biến lồng ngực rộng rãi của hắn làm ổ, ngủ thoải mái.

""Tại sao lại không thể đi bây giờ? Chẳng lẽ nàng còn muốn ở lại đây sao?"" Sắc mặt Diễn Hạo lại kém đi nhiều.

""Ở chỗ này rất tốt mà, có sao đâu?"" Cận Dĩnh nửa tỉnh nửa mê đáp bừa, không biết rằng lời nàng vừa nói khiến hắn tức giận.

""Nàng........""Diễn Hạo lắc nàng mạnh mẽ. ""Đến tột cùng là có muốn ta sống không hả? Cận Dĩnh Nhi!""

Hử? Cận Dĩnh bị hắn lắc cho không thể ngủ, đột nhiên lại nghe thấy hắn gọi tên đầy đủ của nàng, không khỏi kinh ngạc trợn to mắt, ngơ ngác nhìn hắn.

Nàng lại làm chuyện gì khiến hắn tức giận sao? Lần đầu tiên hắn gọi tên đầy đủ của nàng, điều này thật là lạ!

""Đi!"" Bây giờ hận ta đi, ta nhất định phải đem nàng chuộc về!"" Mặc dù ngoài miệng Diễn Hạo nói là đi cùng hắn nhưng trên thực tế còn không để cho chân nàng chạm xuống đất, hay nói cách khác, nàng nàng đang trong trạng thái mơ màng bị hắn xách đi.

""A..........""Thì ra là lúc nãy nói cái này sao? Ai da, thật là muốn ngủ quá!

""Nàng không muốn đi? Diễn Hạo nhìn bộ dáng rã rời của nàng, nhíu mắt nói: ""Ta cảnh cáo nàng, nếu nàng dám trốn về, ngay lúc nàng trở lại đây kỹ viện này sẽ bị ta san phẳng!""

""A?"" Xem ra đêm qua kích thích hắn rất lớn, hahaha, chơi thật vui.

""Còn nữa."" Thấy nàng trợn to mắt, Diễn Hạo không yên tâm tiến hành dặn dò kỹ lưỡng: ""Nàng không được cho ta chơi loại trò chơi bán mình này nữa, sau này nếu nàng cả gan xuất hiện ở kỹ viện, ta sẽ dùng mọi biện pháp khiến cho kỹ viện đó đóng cửa chỉ sau một đêm!""

""À.........""Cận Dĩnh gật đầu ra vẻ nghe được, bề ngoài xem ra rất bình tĩnh, thật ra bên trong vui điên cuồng.

Xem ra hắn thật sự bị nàng kích thích đến trình độ không còn chịu được rồi!

Nàng vô cùng tin tưởng, nếu nàng thật sự dám ""ngựa quen đường cũ"", khẳng định là chắc chắn trong thời gian ngắn nhất hắn sẽ làm được điều mình nói!