Chương 15

Dường như yêu có điểm phức tạp.

Từ chối không để mình thành trách nhiệm của ngươi.

Lại cam tâm tình nguyện

Làm gánh nặng ngọt ngào cả đời của ngươi.

Phát hiện ra mình lại đi vào đại bản doanh của sắc quỷ này, đầu tiên, Cận Dĩnh tức giận mình tại sao lại không chọn nơi an toàn nhất, sau đó lại nghĩ lại, như vậy cũng tốt, để nàng vào nơi này có thể tự trải nghiệm cuộc sống tốt hơn.

Hơn nữa, rõ ràng là nàng tuyệt đối sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào, bởi vì có một nam nhân nhất định sẽ ra mặt bảo vệ nàng! Nàng còn khẩn trương làm gì? Tốt nhất là an tâm ở đây cắn hột dưa uống trà.

Cắn hột dưa uống trà?

Đó là tất nhiên!

Vốn là cô nương nào khi đến đây đều phải học tập các loại tay nghề, mới có thể đi ra gặp khác, nhưng mà nàng vốn là tài nữ tinh thông tất cả cầm kỳ thi họa, ngay cả sư phó do kỹ viện mời tới cũng thua kém nàng, vậy nàng còn phải học sao?

Còn về phần kỹ xảo hầu hạ nam nhân? Má mì Vương Đại Dung nói rằng nàng là cô nương xinh đẹp, trong sạch, càng không xun xoe, nam nhân càng yêu, cho nên nàng không cần bắt chước học gì cả, cỉ cần ơở chỗ này cắn hột dưa uống trà.

Xem ra nàng thật sự là có số làm Đại tiểu thư, ngay cả đi tới kỹ viện mà mạng cũng tốt như vậy, có thể quá khoa trương hay không?

Trải nghiệm cuộc sống? Nàng chỉ cảm thấy cuộc đời nàng thật sự quá tốt, một chút bi thảm cũng không có.

Nhưng như vậ thì cũng chẳng có gì tốt, mục tiêu tìm hiểu cuộc sống trước kia của hắn hoàn toàn sụp đổ.

Nhưng mà dù sao cũng không có quan hệ gì nữa! Dù sao thì nàng cũng khiến hắn nổi giận lôi đình, chỉ cần khiến lửa giận của hắn tới cực điểm làm hắn muốn nổ tung, phải thừa nhận là hắn rất yêu nàng, là được rồi!

******************************************************

Bình thường đã có nhiều người đến kỹ viện Thiên Hương Lâu, nhưng hôm nay còn tụ tập nhiều hơn nữa chỉ vì tin đồn là hôm nay cô nương nổi danh quốc sắc thiên hương sẽ ra đón khách, hơn nữa còn để cho mọi người tham gia ra giá tại Thiên Hương Lâu để được dêm đầu tiên của nàng.

Giờ phút này, bên trong Tiền viện của Thiên Hương lâu náo nhiệt cực kỳ, không phù hợp không khí tản mát vi thương tỏa ra từ một người, đó là Diễn Hạo.

Hắn lạnh lùng mím môi, không nói một lời, trong lòng lửa cháy rừng rực.

Hàng thật sự bán mình đi, còn ngay trước mặt hắn!

Đáng chết! Đáng chết!

Từ trước đến nay nàng đều là một muội muội tốt, khéo léo lại biết nghe lời, từ khi nào trở nên lớn mật như thế, dám đem mình bán vào kỹ viện!

Tối hôm nay hắn không dạy dỗ nàng một bữa thật tốt, hắn không gọi là Cận Diễn Hạo!

""Năm trăm lượng!""

""Một ngàn lương!""

Một ngàn năm trăm lượng!""

""Hai ngàn lượng!""

Thanh âm ra giá của mọi người kéo hắn từ trong cõi thần tiên trở về thực tại, ngước mắt nhìn lên khán đài, nàng dám cười với một đám nam nhân khác!

Đáng chết! Tại sao nàng lại cười với nam nhân khác?

Đáng chết! Đám nam nhân này có tư cách gì mà nhìn nàng cười?

Ngọn lữa chiếm hữu mạnh mẽ cháy lên trong lòng hắn, sắc mặt Diễn Hạo không thay đổi, nhìn một đám hỗn loạn trước mắt, trong bàn ta nắm chặt kia hé ra một góc tờ ngân phiếu hai mươi vạn lượng.

ĐÁng chết, khi đó nàng không chọn mà bỏ tấm ngân phiếu lại vào trong tay hắn, sau đó chọn một nữ nhân trong mắt tràn ngập tiền để bán mình!

Hiện tại hắn sẽ dùng hai mươi vạn lượng này mua nàng!

Đang lúc mọi người còn huyên náo, một tờ ngân phiếu đã được dùng lực phi qua tất cả mọi người dừng lại trước mặt Cận Dĩnh, sức mạnh kia vừa nhìn cũng biết không phải người nào cũng làm được.

Mọi người định thần nhìn lại, lại là hai mươi vạn lượng ngân phiếu! Nhiêu đó đã đủ mua lại cả kỹ viện này!

Mọi người hoảng sợ, vội vàng theo hướng ngân phiếu bay tìm người đã phi tờ ngân phiếu đó.

Một nam nhân lẻ loi, tuấn mỹ cực kỳ, gương mặt lạnh như băng tràn đầy sức lực mở miệng: ""Hai mươi vạn ngân lượng, mua đêm nay của nàng! Còn nữa, chuộc nàng về!""

Giọng nói khí thế của hắn vừa hé ra, mọi người rối rít nhượng bộ lui binh, tự động mở đường về phái trước nhường hắn, để hắn chậm rãi bước lên phía trước.

""A, công tử?"" Lão bản cũng đã nhận ra hắn là người muốn mua Cận Dĩnh, vội vàng tươi cười: ""Hôm nay chúng ta chỉ nói đến đêm đầu tiên của nàng, không có nói đến chuyện chuộc thân của nàng.""

""Bây giờ nói."" Diễn Hạo hoàn toàn không chấp nhận lời nói khác.

""Công tử, chuyện này..........."" Lão bản bị thái độ kiên quyết của hắn làm lúng túng. ""Ngươi có thể.......""

""Không thể."" Diễn Hạo phủ quyết nhanh chóng.

""Như vậy không ổn đâu đại gia."" Lão bản vẫn còn mê mang đầu óc, ngay lúc hết đường xoay sở, chỉ duy nhất người kiềm chế được Diễn Hạo là Cận Dĩnh cười, ra mặt thương lượng: ""Cảm tạ sự yêu thương của ngài đối với tiểu nữ, tiểu nữ có thể bồi ngày ngủ một đêm cũng được, nhưng thật sự nếu muốn chuộc thân........Người đem đến mười hai vạn ngân phiếu lại không đổi ra, nếu tiểu nữ cứ đi theo người như vậy, sau đó dại nương mới phát hiện ngân phiếu này là giả, vậy người khác sẽ cho rằng tiểu nữ với người thông đồng lừa gạt để ăn uống ở đây.""

""Tấm ngân phiếu này sao có thể là giả?"" Tính hung hăng của Diễn Hạo lại bùng phát. ""Đây là ngân phiếu của Vô Danh sơn trang!""

""Uy tín của Vô danh sơn trang mọi người đều biết, nhưng vẫn nên có tâm phòng bị người khác, hơn nữa tấm ngân phiếu này của ngài có giá trị lớn như vậy, ta bồi ngài ngủ một đêm liền lỗ vốn, nếu ta bỏ đi theo ngài, không phải là đại nương thua thiệt lớn sao?"" Đoán rằng người bình thường chưa từng gặp các đại thiếu gia đại danh đỉnh đỉnh của Vô Danh sơn trang, nên Cận Dĩnh to gan lớn mật không thèm chừa chút mặt mũi nào cho hắn.

""Nàng..........""Diễn Hạo giận đến mức muốn giết người.

""Đúng vậy, công tử, nếu muốn đem nàng chuộc về, sáng sớm ngày mai trở lại rồi chúng ta nói chuyện, tối nay sẽ để cho ngươi đưa nàng vào phòng được không?"" Má mì chỉ cầu sao cho có thể nhanh chóng đuổi cái vị khách so với thiên vương còn khó giải quyết hơn này đi.

Diễn Hạo im lặng không lên tiếng, chẳng qua là dùng ánh mắt sắc bén nhìn chòng chọc vào Cận Dĩnh.

Cận Dĩnh thấy hắn trầm mặc không nói, vội vàng lên tiếng: ""Đại nương, xem ra vị đại gia tức giận rồi, tối nay cũng không muốn ai bồi hắn, vậy có cần...............""

Đã đến ranh giới của sự bộc phát, Diễn Hạo không cho nàng cơ hội nói xong lời của mình, hắn nhíu mày, bước thẳng lên trên, lướt qua má mì ôm lấy thắt lưng nàng.

""Không có gì nữa! Tối nay, ta muốn nàng!""

***********************************************************************