Chương 3: Người trùng sinh

Khi Uyển Lâm được bạn học tìm được đã là lúc hoàng hôn, trong 3 người bị giấu đi thì cô là người được tìm thấy trễ nhất, cũng là người khó tìm nhất, đến nỗi chút nữa mọi người phải nhờ người tổ chức chỉ vị trí của cô. Đây là do trong lúc nghe lời nhắn “ngắn ngủi” của vị tổ tiên nào đó, kết giới bảo vệ không cho người ngoài bước vào khiến bạn học của cô dù đi ngang qua chỗ giấu cô cũng không nhìn thấy hay nghe thấy gì.

Uyển Lâm miễn cưỡng chống chọi hết 2 ngày 1 đêm trên núi, sau khi trở về ngủ một giấc liền lập tức lên mạng tìm kiếm thông tin về mạt thế. Theo kinh nghiệm xem phim Zombie, đọc truyện, và cả những chuyện ly kỳ, bí ẩn mà cô từng đọc được, cô có thể hình dung mạt thế mà tổ tiên cô nói đến chính là dịch Zombie. Đừng xem thường phim Khoa học viễn tưởng nhé, có khi nó còn đi trước thời đại, mãi đến sau này khi những thứ đó xuất hiện người ta mới liên tưởng trở lại những bộ phim đó rồi cảm thán trí tưởng tượng của con người. Quay lại vấn đề chính, nếu thực sự tận thế, loại vi rút biến con người thành Zombie cũng sẽ đồng thời giúp một số người mạnh hơn, như trong các tiểu thuyết mạt thế thường thấy, con người ta sẽ xuất hiện dị năng hệ kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Cũng có nghĩa là, ý tưởng thay thế bộ phận cơ thể người thành máy móc để sở hữu dị năng, khiến con người trở nên mạnh hơn không cần thực hiện nữa mà sẽ có tự nhiên giúp con người hoàn thành.

Nhưng suy luận vẫn chỉ là suy luận, thực tế ra sao thì Uyển Lâm không thể biết được. Cùng lúc đó, cửa phòng ký túc xá vang lên tiếng gõ cửa. Cảm nhận đầu tiên khi Uyển Lâm nhìn thấy cô gái đứng trước cửa phòng mình chính là...cô ấy không phải là người đầu tiên thành Zombie đó chứ?

Cô gái mặc bộ váy màu vàng nhạt, tóc dài xỏa ngang vai, đôi mắt sưng như bóng đèn, cả người đều tiều tụy, thiếu sức sống, giống như một thời gian dài không ngủ đủ giấc vậy. Hơn nữa còn đang chống tay vào tường thở hồng học, nhìn là biết vừa chạy vội tới đây.

“Chào cô, tôi tên Như Ý, tôi có chuyện quan trọng muốn thương lượng với cô, có thể cho tôi vào phòng nói chuyện một lúc được không?”

Đối với người trước mắt, Uyển Lâm cảm thấy rất kỳ lạ, rõ ràng là không biết nhau nhau lại bảo có chuyện quan trọng muốn nói, ai biết có ý đồ gì. Uyển Lâm trực tiếp đóng cửa phòng.

“Khoan đã” Như Ý lấy tay chặn cửa lại, bất chấp việc cánh tay bị cửa kẹp, tiếp tục nói: “Tôi biết về mạt thế, về Zombie, về rất nhiều chuyện sắp xảy ra, có thể giúp cô tránh được rất nhiều rắc rối, cô cho tôi vào trong đi có được không?”. Ngữ khí đã không còn kiên định như ban đầu mà mang theo chút sợ hãi cùng một chút van nài. Uyển Lâm không biết cô gái này là biết thật hay là theo dõi laptop cô sử dụng, nhưng cuối cùng vẫn mở cửa cho cô ấy vào, kèm theo cảnh cáo đừng hòng làm chuyện xấu trước mặt cô.

“Nói đi. Cô biết những gì?”. Mặc kệ cô ấy biết thật hay giả, trước hết phải nắm quyền chủ động, không thể để người này dùng những gì mình sắp nói để đặt điều kiện linh tinh vớ vẩn được.

Như Ý nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng nói: “Tôi...tôi, thực ra tôi là người trùng sinh, tôi biết trước những chuyện sắp xảy ra, cũng có thể nói cho cô nghe tất cả, chỉ hy vọng cô có thể bảo vệ tôi đến nơi an toàn khi mạt thế tới.” Như Ý vừa nói vừa quan sát nét mặt Uyển Lâm, không biết cô ấy có chấp nhận điều này hay không.

Nhìn vẻ hoảng sợ cùng một chút mong đợi của người trước mắt, Uyển Lâm chau mày suy nghĩ, qua một khoảng thời gian, đến khi Như Ý sắp không kiên nhẫn được nữa, Uyển Lâm mới lên tiếng: “Tôi dựa vào đâu để tin những gì cô nói. Còn có...tôi không dám chắc có thể bảo vệ người khác, chỉ có thể giúp đỡ trong khả năng. Quan trọng nhất là, nếu cô không có thực lực, kể cả tôi hứa với cô những điều cô muốn thì sau này cô làm thế nào để tiếp tục sống?”

Mỗi một câu nói của Uyển Lâm đều rất thẳng thắng, tuy có chút khó nghe nhưng Như Ý lại càng có niềm tin hơn về người trước mắt, không dễ dàng tin tưởng người lạ cũng như không hứa những điều mình không nắm chắc.

Uyển Lâm không ngờ sau khi mình nói như vậy mà người này chẳng những không tức giận, ngược lại còn thở phào nhẹ nhõm. Mấy hôm nay cô toàn gặp chuyện kỳ quái, không biết là may mắn hay bất hạnh nữa.

“Tôi có thể chứng minh tôi là người trùng sinh, bây giờ chúng ta không còn nhiều thời gian nữa, có thể vừa lên xe trở về nhà cô vừa nói được không? Nếu không sẽ không kịp mất” Như Ý sau khi hồi phục tinh thần dần bình tĩnh nói chuyện rõ ràng hơn. Thấy Uyển Lâm vẫn còn dò xét mình, cô tiếp tục nói: “Hôm nay đúng 18h, mạt thế bắt đầu, tin tưởng tôi, chúng ta không còn nhiều thời gian đâu”.

Uyển Lâm đứng dậy gọi điện thoại về nhà, kêu ba mẹ và anh trai ở nhà đợi cô, có chuyện quan trọng cần thương lượng, cô thu thập chút đồ đạc rồi cùng Như Ý lái xe về nhà. Tuy phương tiện đã phát triển tiên tiến nhưng diện tích mỗi thành phố bây giờ rất lớn, muốn về nhà phải mất gần 2 tiếng, lúc này lại là giờ tan làm buổi trưa nên có chút khó di chuyển.

Vừa bước lên xe, nhìn lại trường học, phố xá, Như Ý như lâm vào hồi ức, đã bao lâu rồi cô không nhìn thấy những thứ này? Nhớ lại những năm sống ở mạt thế, cô không nhịn được mà rơi nước mắt, bắt đầu kể lại những chuyện cô đã trải qua ở mạt thế, giờ phút này cô xem Uyển Lâm như một người bạn có thể chia sẻ những chuyện đã qua với mình.

Uyển Lâm mở máy ghi âm để ghi lại những lời Như Ý nói, nếu là thật sau này có thể tham khảo, nhìn đủ loại biểu cảm của Như Ý, có đau lòng, có khủng hoảng, sợ hãi, lại có chút chờ mong và hy vọng đặt vào mình, Uyển Lâm có 8 phần tin tưởng vào những gì Như Ý nói.

Câu truyện của Như Ý rất dài, dù sao cô ấy đã sống ở mạt thế 3 năm nhưng cuộc sống đó thực sự quá thê thảm. Vừa lái xe, vừa nghe Như Ý nói, Uyển Lâm khống chế cảm xúc của bản thân, bình tĩnh lái xe về nhà. Trong câu chuyện của Như Ý, 2 người họ không hề quen nhau, những gì của Uyển Lâm mà Như Ý biết được chỉ thông qua lời kể của người khác, nhưng đó cũng là một câu truyện đầy máu và nước mắt, chỉ có như thế Uyển Lâm mới có thể đứng ở vị trí cao, cùng những người khác dẫn dắt  loài người vượt qua, chính vì Uyển Lâm là kẻ mạnh nên khi vừa trùng sinh trở về, điều đầu tiên Như Ý làm chính là tìm Uyển Lâm để nương tựa.

Chapter
1 Chương 1: Thế giới năm 2100
2 Chương 2: Lời tiên tri
3 Chương 2-2: Ngoại truyện: Lão tổ tiên phạm gia
4 Chương 3: Người trùng sinh
5 Chương 4: Mạt thế của kiếp trước
6 Chương 5: Trách nhiệm
7 Chương 6: Nguyên nhân được trọng sinh
8 Chương 7: Bắt đầu hành trình
9 Chương 8: Thích nghi
10 Chương 9: Lần đầu hợp tác
11 Chương 10: Tán tận lương tâm
12 Chương 11: Đứa trẻ của ai?
13 Chương 12: Tội ác được ngụy trang
14 Chương 13: Ngoại truyện 2: Cuộc sống ở viện nghiên cứu
15 Chương 13-2: Nhóc con...còn non lắm
16 Chương 14: Tuyệt chiêu đối phó đủ loại người
17 Chương 15: Diễn trò
18 Chương 16: Không chết không dừng tay
19 Chương 17: Đây là vợ con tôi
20 Chương 18: Zombies tiến hóa
21 Chương 19: Lừa gạt trẻ con
22 Chương 20: Ngoại truyện 3: Cát tường kiếp trước
23 Chương 20-2: Bạch khởi đến
24 Chương 21: Thành phố a diệt vong
25 Chương 22: Gặp phải kẻ dở hơi
26 Chương 23: Nằm chờ chết
27 Chương 24: Nguy hiểm rình rập
28 Chương 25: Căn cứ bí mật
29 Chương 26: Một không gian khác
30 Chương 27: Gặp lại năm lão tổ tiên
31 Chương 28: Ba cửa ải
32 Chương 29: Nhân tính
33 Chương 30: Thành hay bại
34 Chương 31: Cửa ải cuối cùng
35 Chương 32: Chúng ta có một đứa con trai ngoan
36 Chương 33: Zombie đặc biệt
37 Chương 34: Bí mật an gia
38 Chương 35: Nhóm người cực phẩm
39 Chương 36: Trở lại ngô gia
40 Chương 37: Xung đột giữa các căn cứ
41 Chương 38: Phát triển căn cứ
42 Chương 39: Vu khống
43 Chương 40: Mạt thế sau một năm
44 Chương 41: Quả bóng nhỏ lợi hại
45 Chương 42: Khu vực chết chóc
46 Chương 43: Thành phố a là quả bom nổ chậm
47 Chương 44: Nơi bị lãng quên
48 Chương 45: Đốt sạch
49 Chương 46: Tin đồn về một không gian khác
50 Chương 47: Kết thúc
51 Chương 48: Ngoại truyện 4: Tận diệt
52 Chương 49: Giới thiệu phần 2: âm mưu của 5 lão tổ tiên
Chapter

Updated 52 Episodes

1
Chương 1: Thế giới năm 2100
2
Chương 2: Lời tiên tri
3
Chương 2-2: Ngoại truyện: Lão tổ tiên phạm gia
4
Chương 3: Người trùng sinh
5
Chương 4: Mạt thế của kiếp trước
6
Chương 5: Trách nhiệm
7
Chương 6: Nguyên nhân được trọng sinh
8
Chương 7: Bắt đầu hành trình
9
Chương 8: Thích nghi
10
Chương 9: Lần đầu hợp tác
11
Chương 10: Tán tận lương tâm
12
Chương 11: Đứa trẻ của ai?
13
Chương 12: Tội ác được ngụy trang
14
Chương 13: Ngoại truyện 2: Cuộc sống ở viện nghiên cứu
15
Chương 13-2: Nhóc con...còn non lắm
16
Chương 14: Tuyệt chiêu đối phó đủ loại người
17
Chương 15: Diễn trò
18
Chương 16: Không chết không dừng tay
19
Chương 17: Đây là vợ con tôi
20
Chương 18: Zombies tiến hóa
21
Chương 19: Lừa gạt trẻ con
22
Chương 20: Ngoại truyện 3: Cát tường kiếp trước
23
Chương 20-2: Bạch khởi đến
24
Chương 21: Thành phố a diệt vong
25
Chương 22: Gặp phải kẻ dở hơi
26
Chương 23: Nằm chờ chết
27
Chương 24: Nguy hiểm rình rập
28
Chương 25: Căn cứ bí mật
29
Chương 26: Một không gian khác
30
Chương 27: Gặp lại năm lão tổ tiên
31
Chương 28: Ba cửa ải
32
Chương 29: Nhân tính
33
Chương 30: Thành hay bại
34
Chương 31: Cửa ải cuối cùng
35
Chương 32: Chúng ta có một đứa con trai ngoan
36
Chương 33: Zombie đặc biệt
37
Chương 34: Bí mật an gia
38
Chương 35: Nhóm người cực phẩm
39
Chương 36: Trở lại ngô gia
40
Chương 37: Xung đột giữa các căn cứ
41
Chương 38: Phát triển căn cứ
42
Chương 39: Vu khống
43
Chương 40: Mạt thế sau một năm
44
Chương 41: Quả bóng nhỏ lợi hại
45
Chương 42: Khu vực chết chóc
46
Chương 43: Thành phố a là quả bom nổ chậm
47
Chương 44: Nơi bị lãng quên
48
Chương 45: Đốt sạch
49
Chương 46: Tin đồn về một không gian khác
50
Chương 47: Kết thúc
51
Chương 48: Ngoại truyện 4: Tận diệt
52
Chương 49: Giới thiệu phần 2: âm mưu của 5 lão tổ tiên