Chương 18: Mảnh vỡ kí ức

Hắn thở dài nhìn về hơn 300 con hổ răng kiếm đang trong quá trình tiến hóa, Lv tăng ào ào tầm 11 và có một số con được tính là Mini Boss thì lại Lv 13 vượt xa hơn hẳn con Boss chúa vừa nãy, có vẻ sự hăng hái đã chống lại hắn.

Dù không muốn chấp nhận nhưng sự thật thực sự tàn khốc, phần tốt trong hắn đã nói đúng, nắm đấm không thể giải quyết tất cả, ít nhất giờ là thế.

“Tới đây”

Hắn gào lớn, lao thẳng vào đám hổ đã bị thức tỉnh bởi tiếng hét của hắn, bọn chúng đã triệt để ổn định, giờ đây việc giải quyết chúng không còn nhẹ nhàng như cách hắn càn quét đám hổ kia.

Bọn chúng ngẩn đầu gầm lên rồi mở ra con mắt thứ 3 ở mi tâm, phía sau như ẩn như hiện một hình bóng to lớn, tựa như mọi thứ dưới nó đều là sâu kiến, đôi mắt hiện ra những tia máu, tròng mắt đảo liên tục, những thớ cơ của chúng nó co giật liên hồi, rồi bọn chúng ngửa cổ lên phun ra một thứ chất lỏng màu đen sền sệt, mang mùi hôi thối.

Cơ thể chúng nó bắt đầu biến hóa, những thớ cơ săn chắc hơn, xương cốt cứng cáp đập mạnh xuống đất khiến mặt đất hiện ra như hình mạng nhện, chúng nó bị một con người yếu kém thách thức, điều này không thể chấp nhận được.

Hai bên lại lao vào nhau, giáo đá bao phủ ánh kim đâm liên hồi vào đám hổ, âm thanh sắt thép cọ sát vào nhau vang lên, từng đợt từng đợt hổ lao tới. Thế trận nhanh chóng nghiên về phía đám súc sinh kia, quá mạnh mẽ, quá nhanh, tấn công hiệu quả với hư ảnh khiến tầm đánh tăng một đoạn lớn.

Đám hổ này chỉ tính là cỏ rác nếu như không nhận được cái Buff chó chết từ con boss chúa. Thật sự là bi ai, giờ bị nó cạo như giấy. Hắn có chút hối hận, nếu vừa nãy chút bình tĩnh phân tích xem con mắt thứ 3 kia là thứ gì thì có lẽ giờ hắn cũng đang ngồi nơi nào đó xơi thịt hổ và bẻ mấy cái răng dài của con hổ chúa kia về làm trang sức rồi.

Gió rít thét gào, rừng cây như bị đám móng vuốt ấy xé nát, cả một vùng trống hiện ra kéo theo rừng cây bị đốn ngã tựa như bão quét, âm thanh càng lúc lại càng nặng, tấn công càng lúc càng dày, lớp da hắn có chút không chịu nổi.

Nhịp thở nhanh chóng rối loạn, hành động đôi lúc trì trệ, mắt càng lúc càng mờ, đôi chân run lên đứng có chút không vững. Hắn cố lùi ra xa, nhưng không có tác dụng, cố đâm giáo tới, nhưng chỉ trúng không khí, cố né những cú vồ, nhưng máu trên thân lại rỉ ra.

Miệng vết thương cứ một lúc một nhiều trên thân thể tỏa ra ánh kim nhàn nhạt của hắn, máu đỏ thẫm từ từ chảy ra, đợt tấn công dồn dập của đám hổ cứ tiếp diễn, dồn dập, không có chút thời gian để thở. Thực sự ác liệt.

‘Trận chiến không thể tiếp tục, giúp ta, nửa kia, ta… không thể xử lí được’

Thế giới bên ngoài lại lần nữa chậm lại rồi dừng, hắn đứng bên trong khoảng không vô tận nhìn về phía một hắn khác đang chờ đợi điều gì đó, gương mặt có nụ cười nhàn nhạt, nhưng đôi mắt lại lộ vẻ nghiêm trọng. Hắn giọng không còn cao ngạo như trước, có chút ấp úng nhìn về phía một nửa còn lại đang mỉm cười kia.

‘Được rồi, ta sai, sức mạnh không thể làm được mọi thứ, hài lòng chưa.”

Phía bên người kia chỉ im lặng đứng nhìn, không nói gì thêm, lúc nhìn về mắt người còn lại, khi lại ngửa mặt lên trời hồi tưởng gì đó, vẫn kèm theo nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt có chút thõa mãn.

Rốt cuộc cũng nhận sai, Kaiz Vĩ Đại quyền năng coi nhân loại như cỏ rác giờ đây đã nhận sai, đã biết đến xấu hổ, quả thật cảm giác này có chút thỏa mãn, nhưng quả thực tình thế hiện tại không đứng về phía hắn, Kaiz đã bỏ cuộc và cầu cứu hắn.

Kaiz hầm hừ: “Leon, cho là ngươi cũng đã có lựa chọn, nếu không phải vì cái nhiệm vụ kia thì ta cũng không cầu ngươi.”

Hắn khựng lại chút, Leon? Cái tên này của hắn đã dùng từ rất lâu rồi, là biệt danh hắn lấy lúc đại dịch xảy ra, hắn cũng là một trong những người sống sót trở ra và trở thành Syz – Người khống chế Virut- Nghe có vẻ chẳng có gì đặc biệt nhưng Syz không đơn giản như thế.

Khống chế virut chưa bao giờ là dễ dàng cả, bản thân phải có đúng phương pháp, môi trường thích hợp, ý chí kiên định, quan trọng hơn hết là phải chịu được đau đớn, Syz có nhiều cấp độ khác nhau tùy vào người đó khống chế được sớm hay muộn.

Syz về cơ bản thì không khác zombie là mấy, nếu vẫn giữ được ý chí khi vượt qua được giai đoạn 1 thì có thể coi là Syz Cấp 1. Khả năng cũng chẳng có gì đặc biệt, chỉ có chút dẻo dai và chạy lẹ hơn đám zombie thường, khả năng sống không cao, nhất là bị những người sống sót trảm không chút thương tình.

Syz tới cấp 2 tương ứng với Giai đoạn 2 thì lại trở nên cực kì mạnh mẽ với khả năng thích ứng cực độ, khống chế đối với thân thể tăng lên đáng kể có thể tự cải tạo thân thể để thích hợp với thế cục chiến trận.

Độ trâu bò khi Syz đạt tới cấp 2 lại cực kì kinh khủng, thậm chí đầu đạn bazoka chỉ có thể gây chút vết bỏng khi lần đầu tấn công, tới lần 2 thì lại vô dụng, đáng sợ hơn là có một số Syz thiên về hướng tấn công thì lại sở hữu tốc độ gần đạt tới xe đua F1, sức mạnh có thể nhẹ nhàng ném đi mấy chiếc ô tô.

Hắn cũng là Syz, không biết là may mắn hay xui xẻo, nhưng hắn bị HIV, và trùng hợp đám virut zombie mục tiêu tấn công giống hết Virut HIV, hai nguồn này tranh giành nhau tự kiềm hãm lẫn nhau nên hắn vẫn giữ được lí trí.

Hắn ngày bị lây nhiễm đã liên tục xuất hiện âm thanh kêu gọi, hắn ban đầu cứ ngỡ tưởng rằng ảo giác, cho tới một ngày hắn chìm sâu vào giấc ngủ, ngủ li bì, ngủ không biết ngày tháng, chỉ đôi lúc mơ thấy cảnh tượng giết chóc.

Sau khi gặp lại được Người Ấy, hắn mới tỉnh lại, mới thấy lại được ánh sáng, mới dần buông xuống lớp giáp liên tục tái tạo, đưa mắt nhìn về hướng nữ tướng vận quân phục, gương mặt quen thuộc lại có chút u sầu, chút bi ai.

Hắn chợt giật mình nhìn thấy một hư ảnh phía trước với đôi mắt đỏ như máu đang nhe hàm răng người, hắn lại nhìn về phía nữ tướng. Nữ tướng đứng trên đài điều khiển đại pháo nhắm thẳng vào người hắn hét lớn:

“Kaiz. Chấm dứt tại đây thôi. Ngươi thua. Quân đoàn của ngươi thua. Thoát khỏi con người đó, ngay lập tức.”

“Khà khà khà, đám ngu ngốc, đám cỏ rác, các ngươi ngăn được ta? Hắn đã ngủ rồi, ngủ giấc ngủ vạn thu rồi, ngươi bỏ ý nghĩ đó đi, đám nhãi nhép, vào bụng ta.”

Kaiz vút bay lên, thả xuống muôn ngàn ngọn lửa nửa đen nửa đỏ, vừa chạm lại phừng lên cháy, thiêu rụi cả một mảng trời, một chiêu càn quét cả một đại quân, một chiêu giết hơn cả triệu tàu quân Đồng Minh.

Khung cảnh hiện ra trước mắt hắn khiến hắn tim muốn đứng lại, ngày hắn còn làm chủ thân thể này, một chiếc tàu nhỏ thuộc hạm đội đã có thể diệt sát cả một hành tinh nhiễm Virut, mà giờ này lại như kiến trước mặt bóng đen tên Kaiz ấy.

Có chút sợ hãi, có chút bối rối. Hắn đã giết bạn bè hắn? Hắn Leon đã giết chết người hắn yêu? Không, không thể chấp nhận, tại hắn, tại con quỷ mang tên Kaiz kia, không phải hắn, không!

Chapter
1 Chương 1: Kết thúc hay chỉ là mở đầu?
2 Chương 2: Hệ Thống
3 Chương 3: Quà Hệ Thống
4 Chương 4: Một lần chơi lớn xem Hệ Thống có trầm trồ
5 Chương 5: Bắt đầu Huấn luyện
6 Chương 6: Clear Tầng 1, Hệ thống quái dị
7 Chương 7: Thế nào gọi là IMBA?
8 Chương 8: Một phần của quá khứ
9 Chương 9: Chiến boss, ăn hành cực mạnh
10 Chương 10: Giao Đấu
11 Chương 11: Trảm BOSS
12 Chương 12: Đại Thủ Bút + IQ Cao =?
13 Chương 13: Tiếp cận với các loại Skill
14 Chương 14: Hệ Thống a, ngươi đủ tốt
15 Chương 15: Gặp lại người bạn cũ kiêu ngạo
16 Chương 16: Mạnh cũng bị bóp thôi
17 Chương 17: Nghịch ngu rồi
18 Chương 18: Mảnh vỡ kí ức
19 Chương 19: Nâng bi và đạp
20 Chương 20: Lại tới, ta liều
21 Chương 21: Mơ? Thực? Ta không biết
22 Chương 22: Cảm xúc lúc này, là thật
23 Chương 23: Lạ nhưng, có chút ấm
24 Chương 24: Giây phút bình yên
25 Chương 25: Liệu có phải là Yêu?
26 Chương 26: Đường cùng
27 Chương 27: Thật? Yêu?
28 Chương 28: Hệ Thống?
29 Chương 29: Mọi thứ giờ chỉ còn sau lưng
30 Chương 30: Giấc mơ này. Kết thúc?
31 Chương 31: TỈnh giấc
32 Chương 32: Nguy Hiểm Cận Kề
33 Chương 33: Dụ hoặc
34 Chương 34: Quét
35 Chương 35: Hệ Thống đâu, lên nhạc
36 Chương 36: Skill
37 Chương 37: Thần binh xuất thế
38 Chương 38: Thử thách thực sự
39 Chương 39: Luận Nguyên Tố
40 Chương 40: Đi đào bảo
41 Chương 41: Lừa hai cháu vào binh đoàn Osin
42 Chương 42: Đặc tính của Vòng tay
43 Chương 43: Bách khoa vũ trụ toàn thư, cơ mà không đọc được
44 Chương 44: Hồi ức đau thương
45 Chương 45: Khẩn Cấp Nhiệm Vụ SSS
46 Chương 46: Đại bạo, phát, ta phát
47 Chương 47: Có nên đi làm ăn trộm?
48 Chương 48: Hệ Thống cạn năng lượng? Thương nhân câm?
49 Chương 49: Hiện thực tàn khốc
50 Chương 50: Tiến vào Mini Game đầu tiên
51 Chương 51: Trưởng thôn cơ bắp
52 Chương 52: Con đường chông gai
53 Chương 53: Nhiệm vụ liên hoàn (phần 1)
54 Chương 54: Nhiệm vụ liên hoàn (phần 2)
55 Chương 55: Trư Nhân tộc bạo loạn
56 Chương 56: Sự tích Đại thụ Leasy
57 Chương 57: Hành trình tìm kiếm một niềm tin
58 Chương 58: Bão ngầm nổi lên
59 Chương 59: Vết chém vô hình
60 Chương 60: Trong cái khó lại có cái khó hơn
61 Chương 61: Cứu tinh
62 Chương 62: Con đường trở thành bậc thầy cổ tự
63 Chương 63: Rào cản
64 Chương 64: Nhận nghề mới
65 Chương 65: Chiến cục thay đổi
66 Chương 66: Giới hạn?
67 Chương 67: Ngọn lửa hắc ám
68 Chương 68: Chạy trốn
69 Chương 69: Lừa gạt thần linh
70 Chương 70: Bị lừa bán còn giúp đếm tiền
71 Chương 71: Con đường thành thần
72 Chương 72: Giăng bẫy
73 Chương 73: Người chết trở về
74 Chương 74: Những cái chết vô danh
75 Chương 75: Nội gián
76 Chương 76: Chiến sự thay đổi
77 Chương 77: Sĩ khí
78 Chương 78: Bẫy rập
79 Chương 79: Tĩnh lặng trước giờ bão điểm
80 Chương 80: Bưu kiện bất ngờ
81 Chương 81: Tân sinh
Chapter

Updated 81 Episodes

1
Chương 1: Kết thúc hay chỉ là mở đầu?
2
Chương 2: Hệ Thống
3
Chương 3: Quà Hệ Thống
4
Chương 4: Một lần chơi lớn xem Hệ Thống có trầm trồ
5
Chương 5: Bắt đầu Huấn luyện
6
Chương 6: Clear Tầng 1, Hệ thống quái dị
7
Chương 7: Thế nào gọi là IMBA?
8
Chương 8: Một phần của quá khứ
9
Chương 9: Chiến boss, ăn hành cực mạnh
10
Chương 10: Giao Đấu
11
Chương 11: Trảm BOSS
12
Chương 12: Đại Thủ Bút + IQ Cao =?
13
Chương 13: Tiếp cận với các loại Skill
14
Chương 14: Hệ Thống a, ngươi đủ tốt
15
Chương 15: Gặp lại người bạn cũ kiêu ngạo
16
Chương 16: Mạnh cũng bị bóp thôi
17
Chương 17: Nghịch ngu rồi
18
Chương 18: Mảnh vỡ kí ức
19
Chương 19: Nâng bi và đạp
20
Chương 20: Lại tới, ta liều
21
Chương 21: Mơ? Thực? Ta không biết
22
Chương 22: Cảm xúc lúc này, là thật
23
Chương 23: Lạ nhưng, có chút ấm
24
Chương 24: Giây phút bình yên
25
Chương 25: Liệu có phải là Yêu?
26
Chương 26: Đường cùng
27
Chương 27: Thật? Yêu?
28
Chương 28: Hệ Thống?
29
Chương 29: Mọi thứ giờ chỉ còn sau lưng
30
Chương 30: Giấc mơ này. Kết thúc?
31
Chương 31: TỈnh giấc
32
Chương 32: Nguy Hiểm Cận Kề
33
Chương 33: Dụ hoặc
34
Chương 34: Quét
35
Chương 35: Hệ Thống đâu, lên nhạc
36
Chương 36: Skill
37
Chương 37: Thần binh xuất thế
38
Chương 38: Thử thách thực sự
39
Chương 39: Luận Nguyên Tố
40
Chương 40: Đi đào bảo
41
Chương 41: Lừa hai cháu vào binh đoàn Osin
42
Chương 42: Đặc tính của Vòng tay
43
Chương 43: Bách khoa vũ trụ toàn thư, cơ mà không đọc được
44
Chương 44: Hồi ức đau thương
45
Chương 45: Khẩn Cấp Nhiệm Vụ SSS
46
Chương 46: Đại bạo, phát, ta phát
47
Chương 47: Có nên đi làm ăn trộm?
48
Chương 48: Hệ Thống cạn năng lượng? Thương nhân câm?
49
Chương 49: Hiện thực tàn khốc
50
Chương 50: Tiến vào Mini Game đầu tiên
51
Chương 51: Trưởng thôn cơ bắp
52
Chương 52: Con đường chông gai
53
Chương 53: Nhiệm vụ liên hoàn (phần 1)
54
Chương 54: Nhiệm vụ liên hoàn (phần 2)
55
Chương 55: Trư Nhân tộc bạo loạn
56
Chương 56: Sự tích Đại thụ Leasy
57
Chương 57: Hành trình tìm kiếm một niềm tin
58
Chương 58: Bão ngầm nổi lên
59
Chương 59: Vết chém vô hình
60
Chương 60: Trong cái khó lại có cái khó hơn
61
Chương 61: Cứu tinh
62
Chương 62: Con đường trở thành bậc thầy cổ tự
63
Chương 63: Rào cản
64
Chương 64: Nhận nghề mới
65
Chương 65: Chiến cục thay đổi
66
Chương 66: Giới hạn?
67
Chương 67: Ngọn lửa hắc ám
68
Chương 68: Chạy trốn
69
Chương 69: Lừa gạt thần linh
70
Chương 70: Bị lừa bán còn giúp đếm tiền
71
Chương 71: Con đường thành thần
72
Chương 72: Giăng bẫy
73
Chương 73: Người chết trở về
74
Chương 74: Những cái chết vô danh
75
Chương 75: Nội gián
76
Chương 76: Chiến sự thay đổi
77
Chương 77: Sĩ khí
78
Chương 78: Bẫy rập
79
Chương 79: Tĩnh lặng trước giờ bão điểm
80
Chương 80: Bưu kiện bất ngờ
81
Chương 81: Tân sinh