Chương 66: 66: Hành Du Hương Đậu Hủ

Quan hệ giữa Hoàng hậu cùng Đức Phi lại không có vẻ như không thể phân biệt nổi.

Ở trong mắt người khác, vì Trường An công chúa đẩy Trường Ninh công chúa bị thương thành kẻ ngu dại, nên Đức Phi bị đánh vào lãnh cung, mặc dù hoàng hậu không có ý muốn giết chết cả hai mẹ con, nhưng ít ra thì cho đến khi chết già cũng không thèm lui tới.
Thường ngày, nếu muốn tới Dục Tú cung thì Hoàng hậu sẽ chỉ lén đi, nên người ngoài lại càng không thể biết được hai người là cùng trên một cái thuyền.
Nhưng vì Ông Ích đã nói rằng Đức Phi thay hoàng hậu cướp đi binh khí cùng thuốc nổ, cho nên hoàng đế không khỏi một lần nữa nhìn kỹ mối quan hệ không thể phân biệt này giữa hoàng hậu cùng Đức Phi.
Đã rất lâu rồi hôm nay Lý Quý Hâm mới trở về nhà gỗ nhỏ một chuyến.

Mặc dù thời hạn chỉ có ba ngày, nhưng đã rất lâu không có được một giấc ngủ cho tử tế, nàng cần được nghỉ ngơi cho khỏe.
Công chúa ngốc theo nàng đi vào nhà gỗ nhỏ.

Lý Quý Hâm chợp mắt nghỉ ngơi, công chúa ngốc liền ở một bên chống cằm nhìn nàng.
Mấy ngày nay mải bận rộn với với vụ án binh khí cùng thuốc nổ, khiến cho nàng có cảm giác như đã rất lâu rồi hai người không có trao đổi gì thật sâu sắc, làm cho cảm tình có chút hời hợt.

Mỹ Nhân Nữ Phó thì hết bị hoàng hậu lại đến hoàng đế gọi tới kêu đi, đâu còn là nữ phó của công chúa nữa chứ.

Rõ ràng là tiểu tùy tùng của đế hậu!
Công chúa ngốc không vui! Rất không vui!
Nàng ngồi ở đầu giường rất lâu, cứ như thế chống cằm mà nhìn Lý Quý Hâm.

Sau đó nàng đưa đầu ngón tay ra, chơi đùa tóc của người này một chút, tiếp đó là hàng mi.

Bởi vì Mỹ Nhân Nữ Phó ngủ quá trầm, nên một chút cũng không có phát hiện ra.
Lá gan của công chúa ngốc liền lớn hơn, nàng lặng lẽ xích lại gần Lý Quý Hâm, hít ngửi một cái.

Trên người của người này có một mùi hương rất dễ ngửi, không thể nói rõ ra được đó là mùi hoa hay là cỏ xanh, hô hấp của nàng thật ấm nóng, phả ra một mùi thơm khiến người choáng váng.
Công chúa ngốc ngồi lâu thì thấy mệt mỏi, nàng lặng lẽ bò lên trên giường, chọn lấy chỗ còn trống bên người Lý Quý Hâm rồi nằm xuống, một bên thì len lén cảm thụ nhiệt độ cơ thể cùng hơi thở thơm tho đến từ Mỹ Nhân Nữ Phó.

Sau đó không lâu lắm, nàng nhìn đến mỏi mắt rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Lý Quý Hâm mở mắt ra.

Thực ra nàng vẫn luôn tỉnh.

Công chúa ngốc vẫn luôn ăn nàng đậu hủ, đây là điều không thể nghi ngờ.

Trong khi đó, từ cự tuyệt người này ăn đậu hủ Lý Quý Hâm đã lại thản nhiên tiếp nhận việc cho nàng ăn mình đậu hủ, đây là một cái quá trình rất vi diệu.
Lý Quý Hâm nhìn công chúa ngốc.

Thấy nàng lúc ngủ rồi mà vẫn ôm lất cánh tay của mình thật chặt giống như đứa trẻ bị ném vào biển khơi tìm được cọng rơm cứu mạng vậy.

Trên gương mặt tròn là cặp má phúng phính, mi mắt dần dần nẩy nở, giống như trái trên cây chín được mấy phần.
Nàng khẽ cười một tiếng rồi đặt lên trên trán công chúa ngốc một cái hôn thật nhẹ, sau đó mới nằm xuống thật sự đi vào giấc ngủ.
Ngôi nhà gỗ nhỏ giống như là một không gian tự do lọt thỏm trong hoàng cung không để cho người ngoài nhìn chăm chú vào nó.

Lưng dựa vào gốc hòe già, thỉnh thoảng mới có lá cây bay vào, thỉnh thoảng mới có tiếng bước chân đi qua.
Chờ cho đến khi ngủ thẳng một giấc tỉnh dậy đã là buổi tối.

Công chúa ngốc ở trên giường nhỏ hết vươn vai lại duỗi người, cuối cùng thì đạp chân một cái, khi mở mắt ra nhìn đã thấy Lý Quý Hâm tỉnh lại từ bao giờ, nàng chống cằm nói: "Mỹ Nhân Nữ Phó, có phải trong khi ta đang ngủ ngươi đã lén sờ ngực ta hay không?"
Lý Quý Hâm ngẩn người ra, sau đó mới khẽ cười một tiếng: "A Dao vẫn còn là con nít a, đâu đã có đậu hủ để mà ăn đây?"
Công chúa ngốc hóp bụng ưỡn ngực rồi đưa tay lên vỗ một cái: "A Dao đã lớn rồi đó nha, không phải là đứa trẻ nữa! Lại nói, đậu hủ còn không phải còn phân loại thành đậu hủ già cùng đậu hủ non hay sao?"
Tiểu ngốc ngếch nói đến là đúng lý hợp tình, thấy vậy Lý Quý Hâm không nhịn được mà bật cười: "Vậy A Dao có loại đậu hủ nào?"
Công chúa ngốc bẻ đầu ngón tay đếm: "A Dao có trứng muối Bắc Thảo này, đậu hủ ngàn trang này, đậu hủ Ma Bà, đậu hủ mùi cá, đậu hủ băm thịt vụn, đậu hủ việc nhà, đậu hủ thịt kho tàu, đậu hủ thơm, đậu hủ thúi, đậu hủ chiên, đậu hủ nổ, dù sao đều là đậu hủ non!"
Lý Quý Hâm sợ ngây cả người!
Khi còn ở Hoa Xà sơn mỗi ngày đều được ăn cơm no chính là lớn nhất tâm nguyện lớn nhất của nàng, chớ nói chi đến chuyện được ăn thức ăn đủ các màu sắc cùng kiểu dáng.

Chỉ riêng mỗi món đậu hủ thôi mà công chúa ngốc còn liệt kê ra được rất nhiều món, đứa nhỏ này có bao nhiêu hạnh phúc khi được ăn nhiều món thức ăn như vậy!

Ngay tức khắc nàng quên luôn mục đích ban đầu của câu chuyện đậu hủ này: "Nếu vậy, A Dao có cho ta ăn hay không?"
Công chúa ngốc đầy vẻ nghiêm túc gật đầu một cái: "Mỹ Nhân Nữ Phó thích ăn cái loại đậu hủ gì, cái khẩu vị gì, mặn hay ngọt, A Dao đều có thể cho ngươi ăn! Nhưng mà Mỹ Nhân Nữ Phó cũng phải cho ta ăn, mặc dù không có đậu hủ non như của ta đây!"
Lý Quý Hâm nhất thời sửng sốt mất một lúc: lẽ nào lại không phải là miếng đậu hủ ăn trong miệng hay sao.
Thấy Mỹ Nhân Nữ Phó không nói được lời nào, công chúa ngốc lập tức chu cái miệng: "Thế nào, bây giờ chúng ta đi ngay tới An Ninh các ăn bữa yến toàn đậu hủ, có được hay không?"
Sắc trời đã trễ lắm rồi, dù vừa mới tỉnh ngủ nhưng quả thật Lý Quý Hâm đã đói bụng đến không chịu nổi nữa, nhất là vừa mở mắt thì đã có người cùng nàng thảo luận về các cách thức ăn đậu hủ.
Vội vàng chải chuốc cho xong, hai người sải bước đi về phía An Ninh các.
Lúc này Thanh Thư đang ở trong An Ninh các.

Mấy ngày gần đây vì bận rộn với vụ án binh khí cùng thuốc nổ, nàng cũng mệt đến ngất ngư.

Bởi vì công chúa ngốc ra lệnh muốn có một bữa tiệc toàn bằng đậu hủ, Thanh Thư phải yêu cầu trong cung chuẩn bị gấp cho nàng.
Đậu hủ đều được làm vào mùa hè, An Ninh các cùng Phượng Linh điện không thể lấy ra được nhiều đậu hủ như vậy, nàng phải chạy hết mấy cung điện, hết thảy chỗ đậu hủ còn dư lại trong cung điện còn cũng phải lấy về cho bằng được.
Nghe nói là Trường Ninh công chúa muốn ăn đậu hủ, hơn nữa còn là một bữa tiệc toàn bằng đậu hủ, mọi người liền tự hỏi, có phải Trường Ninh công chúa biến thành công chúa đậu hủ rồi hay không?
Trong lòng Lý Quý Hâm cực kỳ mỹ mãn khi ngồi xuống bên cạnh bàn ăn, nhìn một bàn tràn đầy các loại đậu hủ: nào là trứng vịt muối Bắc Thảo kho đậu hủ, đậu hủ ngàn trang, đậu hủ Ma Bà, đậu hủ cá hương, đậu hủ chưng thịt băm, đậu hủ việc nhà, đậu hủ thịt kho tàu, đậu hủ hương, đậu hủ thúi, đậu hủ chiên, đậu hủ nổ...!đủ các loại nhan sắc, các loại khẩu vị, nhiều đến nỗi bày tràn ra cả mép bàn, chỉ còn thiếu nước bị rớt xuống.
Công chúa ngốc chống cằm ngồi ở một bên nói với nàng: "Mỹ Nhân Nữ Phó, đậu hủ này cũng không phải là ăn chùa nga."
Lý Quý Hâm vừa cầm lên đôi đũa vừa cười cười.

Công chúa là kim chủ, chẳng những công chúa đưa tiền rồi lại còn cho ăn, à không, lại còn cho người đưa lên Hoa Xà sơn cả một kho lương thực nữa.

Ở Hoa Xà sơn lúc này chỉ có hai người là phu nhân Hoa Xà và tiểu sư muội.

Nhìn về tương lai cũng đã thấy, bởi vì lương thực quá nhiều có thể Hoa Xà phu nhân sẽ mất đi thú vui ngồi đếm lương thực rồi đi.

Vậy nên vô luận có như thế nào, khi đối đãi vẫn nên có thái độ cần có với kim chủ, Lý Quý Hâm vừa cười vừa hỏi: "Như thế nào thì mới có thể ăn đây?"
Công chúa ngốc vỗ tay một cái, hai con mắt cười cong cong, so với trăng non lại còn sáng hơn mấy phần, so với lá liễu lại còn nhu hòa hơn mấy phần.

Trong nụ cười của nàng còn có một chút giảo hoạt, vẻ lả lướt của thiếu nữ đã hiện ra đến không thể nghi ngờ: "Mỹ Nhân Nữ Phó muốn ăn một chén, liền nói một câu "ăn đậu hủ A Dao ngon thật"!"

Trong lời này còn có mấy tầng đa nghĩa, đến tột cùng là ăn đậu hủ A Dao, hay là ăn đậu hủ của A Dao đây?
Công chúa càng ngày càng gian trá, Lý Quý Hâm cảm thấy áp lực rất lớn.
Thanh Thư đứng ở một bên che miệng cười.

Nếu là có một loại thiết bị nào đó có thể ghi lại giờ khắc này, công chúa chỉ mong đem nó làm thành lời đánh thức thật thâm tình vào mỗi buổi buổi sáng sớm.
Cho nên bây giờ nên ăn đậu hủ hay là không nên ăn đã là cả một vấn đề.
Lý Quý Hâm đang do dự, công chúa ngốc ngồi ở trên ghế cao đong đưa cái chân, rõ ràng đều là nàng ăn Mỹ Nhân Nữ Phó đậu hủ, nhưng nhìn Mỹ Nhân Nữ Phó cơ trí vô cùng nhưng ở nơi này đấu trí với mình cũng chỉ có thể cúi đầu, trong lòng vô cùng vui vẻ.
Rốt cuộc Lý Quý Hâm cũng lên tiếng.

Nàng cầm đôi đũa gắp ăn một miếng đậu hủ ma bà trước mặt rồi nói: "Cũng không phải là không thể nói, ta ăn một miếng còn A Dao tùy thời đọc tứ thư ngũ kinh một ngày, ta liền nói một câu."
Trầm Dao Quân vừa nghe thấy liền giật thót.

Ôi! Thế này thì nguy rồi! Thực tế nếu muốn nàng đọc cũng được thôi, nhưng nếu đọc thì còn chẳng phải tự chứng minh trí lực của mình hoàn toàn bình thường hay sao?
Nụ cười của nàng tức khắc héo xẹp.

Đúng là gừng càng già càng cay, hoặc là nói lòng dạ người này thật nhỏ mọn.

Nàng bỉu môi một cái, mặt lập tức bày ra cái vẻ mất mát: "Mỹ Nhân Nữ Phó là đang chê đầu óc A Dao không dùng được, là cố ý khinh bỉ A Dao hay sao? Đã biết rõ ràng là A Dao đọc không được rồi mà vẫn đem A Dao ra để cười nhạo.

A Dao không vui! A Dao phải đi Hoa Xà sơn tìm tiểu sư muội chơi."
Tiểu sư muội so với Mỹ Nhân Nữ Phó dễ gạt hơn nhiều.

Chỉ cần có ăn và chơi, nói cái gì tiểu sư muội cũng nghe hết.
Lý Quý Hâm vừa ăn vừa cười vừa trả lời nàng: "Tấn Nhất lại chỉ nghe lời ta."
Chỉ là một câu nói, nhưng giấc mơ của công chúa ngốc hoàn toàn tan nát.
Vừa ăn, nàng vừa nhìn thấy Thanh Thư ném tới cho mình một ánh mắt, trong ánh mắt có một chút lo lắng và cảnh cáo, giống như vừa phát hiện ra được chuyện gì đó không nên có.
Lý Quý Hâm chỉ cười cười, tiếp tục ăn đậu hủ.
Nàng cảm nhận được, ở gần ngay đây có người đang giám sát mình, hẳn là người của hoàng đế rồi.

Chỉ có khoảng thời gian ba ngày phải tra cho ra binh khí cùng thuốc nổ, nếu không tra được, nhẹ thì bị bãi nhiệm, nặng thì bị ném vào thiên lao.

Như vậy mà còn có thể nhàn nhã ăn đậu hủ, nếu không phải đã định liệu được từ trước, còn không phải muốn ra sao thì ra hay sao?

Lý Quý Hâm tuyệt đối không thuộc về người sau, còn nếu đúng như lời Ông Ích đã nói kia, như vậy trong An Ninh các không còn yên ổn.
Lý Quý Hâm tiếp tục thản nhiên, đắc ý mà ăn đậu hủ, công chúa ngốc cảm thấy bầu không khí như đang giương cung bạt kiếm, nàng cúi đầu đùa bỡn với món đồ chơi mới đang nằm trong tay.
Món đồ chơi này đương nhiên là do hoàng hậu làm ra, là một cái ống tròn nhỏ.

Một đầu của ống tròn có lò xo, bên trong ống đựng ám khí, chỉ cần nhắm vào một cái hướng khác, từ xa đã có thể phát huy uy lực.

Rất thích hợp cho các cô gái yếu ớt không biết võ công sử dụng.
Công chúa ngốc không thích hợp với việc luyện võ, điều này lại đúng dịp để cho một người có đôi bàn tay khéo léo như Hoàng hậu nương nương làm vũ khí đồ chơi cho nàng, để nàng có thể lượn quanh toàn bộ An Ninh các ba vòng cũng không chuyện gì xpảy ra với nàng.
Ở bên ngoài, tên hộ vệ phụng lệnh giám sát Lý Quý Hâm bất ngờ rùng mình một cái.

Hắn cảm nhận được một luồng hàn ý lạnh như băng từ trong căn phòng này tản ra, giống như muốn đem hắn chôn ở ngay An Ninh các vậy.
Lý Quý Hâm vừa ăn vừa cười vừa nói: "Ăn xong đậu hủ ta sẽ phải đi ăn món binh khí cùng thuốc nổ rồi! Ôi, cũng không biết Ông Ích đem đồ vật giấu ở nơi nào! Làm không tốt thì đây sẽ là bữa ăn tối cuối cùng của ta." Nói xong lại ăn thêm một miếng, sau đó tỏ ý cực kỳ hài lòng: "Thực sự là ăn đậu hủ A Dao ngon thật!"
Vì quá bất ngờ mà không kịp đề phòng, một câu nói này đã khiến cho công chúa ngốc thất kinh, ngay cả cái ống tròn trong tay cũng cầm không chắc, trên mặt lập tức trở nên đỏ ửng.

Lời này của Mỹ Nhân Nữ Phó khiến cho tâm thần của nàng rạo rực!
Đại khái là bởi vì vô tình mà bị nhét đầy một miệng thức ăn cho chó, người ở trên nóc nhà rời đi rất nhanh, An Ninh các lại trở lại an tĩnh như trước.

Lý Quý Hâm đã ăn xong bữa cơm tối, nàng lau miệng, vuốt đầu công chúa ngốc một cái rồi mới nói: "Đi thôi, chúng ta cần phải bắt đầu làm việc."
Tiền không dễ kiếm như vậy, Hoa Xà sơn cũng không thật sự dễ nuôi.
Công chúa ngốc lập tức nhảy lên: "Đi chỗ nào?"
"Ra khỏi cung." Lý Quý Hâm trả lời.
"Ra khỏi cung để làm cái gì?" Công chúa ngốc lại hỏi tiếp.
Lý Quý Hâm trừng mắt nhìn nàng rồi gõ lên cái mũi của nàng một cái: "Đương nhiên là ra khỏi cung để tìm binh khí cùng thuốc nổ rồi."
Binh khí cùng thuốc nổ đang ở ngay trong cung này, đã được giấu đi rất kỹ, nhưng công chúa ngốc vốn là người thông minh, ngay lập tức hiểu được ý định của Lý Quý Hâm, nàng nhảy một cái cao đến ba thước: "Nếu thế sau khi xuất cung A Dao có thể mua đồ ăn ngon hay không?"
"Ăn cái gì?"
Công chúa ngốc giơ ngón tay cái lên: "Hành du hương đậu hủ*!"
Bo hổng hỉu đây là món ăn hay là A Dao đang ám chỉ vừa du hành vừa ăn đậu hủ LQH chăng.

Nên Bo đành phải để nguyên như vậy.

Ai biết thì chỉ dùm để Bo sửa lại cho rõ nha..

Chapter
1 Chương 1: 1: Nữ Phó Mới Đã Tới
2 Chương 2: 2: Tất Cả Đều Là Kịch Bản
3 Chương 3: 3: Cùng Nhau Đếm Kiến
4 Chương 4: 4: Kẻ Ngốc Thiện Lương
5 Chương 5: 5: Bí Mật Năm Năm
6 Chương 6: 6: Nữ Phó Bênh Người Mình
7 Chương 7: 7: Xuống Nước Làm Mồi Cho Cá
8 Chương 8: 8: Có Chuyện Thì Từ Từ Nói
9 Chương 9: 9: Bóng Đen Giữa Đêm Khuya
10 Chương 10: 10: Công Chúa Phải Đi Học
11 Chương 11: 11: Con Mắt Cùng Lỗ Mũi
12 Chương 12: 12: Ác Nhân Cáo Trạng Trước
13 Chương 13: 13: Chuyện Trong Triều Có Quản Hay Không
14 Chương 14: 14: Bán Nghệ Không Bán Thân
15 Chương 15: 15: Ta Chính Là Đặc Quyền
16 Chương 16: 16: Phải Nói Thật Khẽ
17 Chương 17: 17: Đạo Lý Làm Người
18 Chương 18: 18: Nữ Phó Bị Tấn Công
19 Chương 19: 19: Truyền Thuyết Về Xà Yêu
20 Chương 20: 20: Bóng Đen Ở Lãnh Cung
21 Chương 21: 21: Mơ Thấy Một Bầy Rắn
22 Chương 22: 22: Nữ Phó Muốn Tra Án
23 Chương 23: 23: Hóa Ra Hung Thủ Là 1
24 Chương 24: 24: Hóa Ra Hung Thủ Là 2
25 Chương 25: 25: Hóa Ra Hung Thủ Là 3
26 Chương 26: 26: Nụ Hôn Thuần Khiết
27 Chương 27: 27: Có Thư Từ Hoa Xà Sơn
28 Chương 28: 28: Cái Này Gọi Là Làm Tôn Trọng
29 Chương 29: 29: Cô Nhóc Nói Nhiều
30 Chương 30: 30: Rất Tốt! Rất Là Hoa Xà!
31 Chương 31: 31: Vấn Đề Thực Ngượng Ngùng
32 Chương 32: 32: Bóp Chết Chó Sói
33 Chương 33: 33: Chuyện Cũ Của Sư Phụ
34 Chương 34: 34: Não Cá Vàng
35 Chương 35: 35: Thám Hiểm Hổ Phách Sơn
36 Chương 36: 36: Thảm Án Trong Núi Sâu
37 Chương 37: 37: Thám Hiểm Hổ Phách Sơn
38 Chương 38: 38: Thảm Án Trong Núi Sâu
39 Chương 39: 39: Đầu Mối Tại Tiểu Thành
40 Chương 40: 40: 《vượt Biển Rộng Phải Dựa Người Cầm Lái》
41 Chương 41: 41: Có Mắt Cũng Không Nên Nhìn
42 Chương 42: 42: Sự Sắp Xếp Của Nữ Phó
43 Chương 43: 43: Báo Cáo Của Thanh Thư
44 Chương 44: 44: Tiểu Thành Muốn Bạo Động
45 Chương 45: 45: Ám Khí Cay Mắt
46 Chương 46: 46: Bắt Được Hung Thủ
47 Chương 47: 47: Điều Chế Đặc Biệt Của Công Chúa
48 Chương 48: 48: Mật Thư Của Hoàng Hậu
49 Chương 49: 49: Thiếu Nữ Khóc
50 Chương 50: 50: Câu Chuyện Cũ Của Hoàng Hậu
51 Chương 51: 51: Thâm Cung Tác Yêu
52 Chương 52: 52: Cung Điện Bỏ Hoang
53 Chương 53: 53: Suy Luận Của Công Chúa
54 Chương 54: 54: Hoàng Hậu Dạy Học
55 Chương 55: 55: Mưu Cao Của Hoàng Hậu
56 Chương 56: 56: Đầu Mối Từ Trường Tề
57 Chương 57: 57: Trộm Đồ
58 Chương 58: 58: Dẫm Vỡ Thủy Châu
59 Chương 59: 59: Cuộc Vận Chuyển
60 Chương 60: 60: Dẫm Vỡ Thủy Châu
61 Chương 61: 61: Cuộc Vận Chuyển
62 Chương 62: 62: Kế Hoạch Của Hoàng Đế
63 Chương 63: 63: Công Chúa Diễn Quá Sâu
64 Chương 64: 64: Chứng Cớ
65 Chương 65: 65: Tâm Tư Của Đức Phi
66 Chương 66: 66: Hành Du Hương Đậu Hủ
67 Chương 67: 67: Không Hôn Thì Không Cho Đi
68 Chương 68: 68: Tổn Thương Lẫn Nhau A
69 Chương 69: 69: Rơi Vào Trong Thùng Nước Tắm
70 Chương 70: 70: Không Thể Quá Bị Động
71 Chương 71: 71: Binh Khí Cùng Thuốc Nổ Sắp Hiện Thân
72 Chương 72: 72: Binh Khí Cùng Thuốc Nổ
73 Chương 73: 73: Ai Mới Là Người Nên Chịu Trách Nhiệm
74 Chương 74: 74: Tư Thế Kỳ Quái
75 Chương 75: 75: Kẻ Ngốc Nhiều Tiền
76 Chương 76: 76: Hành Động Nguy Hiểm
77 Chương 77: 77: Chỗ Đau Thực Sự
78 Chương 78: 78: Xé Một Phong Thư
79 Chương 79: 79: Nuốt Đoản Kiếm Tự Sát
80 Chương 80: 80: Ta Sẽ Nổi Giận
81 Chương 81: 81: Chúng Ta Tới Chơi A
82 Chương 82: 82: Lại Ăn Sáo Lộ
83 Chương 83: 83: Ngươi Đi Hay Là Không Đi
Chapter

Updated 83 Episodes

1
Chương 1: 1: Nữ Phó Mới Đã Tới
2
Chương 2: 2: Tất Cả Đều Là Kịch Bản
3
Chương 3: 3: Cùng Nhau Đếm Kiến
4
Chương 4: 4: Kẻ Ngốc Thiện Lương
5
Chương 5: 5: Bí Mật Năm Năm
6
Chương 6: 6: Nữ Phó Bênh Người Mình
7
Chương 7: 7: Xuống Nước Làm Mồi Cho Cá
8
Chương 8: 8: Có Chuyện Thì Từ Từ Nói
9
Chương 9: 9: Bóng Đen Giữa Đêm Khuya
10
Chương 10: 10: Công Chúa Phải Đi Học
11
Chương 11: 11: Con Mắt Cùng Lỗ Mũi
12
Chương 12: 12: Ác Nhân Cáo Trạng Trước
13
Chương 13: 13: Chuyện Trong Triều Có Quản Hay Không
14
Chương 14: 14: Bán Nghệ Không Bán Thân
15
Chương 15: 15: Ta Chính Là Đặc Quyền
16
Chương 16: 16: Phải Nói Thật Khẽ
17
Chương 17: 17: Đạo Lý Làm Người
18
Chương 18: 18: Nữ Phó Bị Tấn Công
19
Chương 19: 19: Truyền Thuyết Về Xà Yêu
20
Chương 20: 20: Bóng Đen Ở Lãnh Cung
21
Chương 21: 21: Mơ Thấy Một Bầy Rắn
22
Chương 22: 22: Nữ Phó Muốn Tra Án
23
Chương 23: 23: Hóa Ra Hung Thủ Là 1
24
Chương 24: 24: Hóa Ra Hung Thủ Là 2
25
Chương 25: 25: Hóa Ra Hung Thủ Là 3
26
Chương 26: 26: Nụ Hôn Thuần Khiết
27
Chương 27: 27: Có Thư Từ Hoa Xà Sơn
28
Chương 28: 28: Cái Này Gọi Là Làm Tôn Trọng
29
Chương 29: 29: Cô Nhóc Nói Nhiều
30
Chương 30: 30: Rất Tốt! Rất Là Hoa Xà!
31
Chương 31: 31: Vấn Đề Thực Ngượng Ngùng
32
Chương 32: 32: Bóp Chết Chó Sói
33
Chương 33: 33: Chuyện Cũ Của Sư Phụ
34
Chương 34: 34: Não Cá Vàng
35
Chương 35: 35: Thám Hiểm Hổ Phách Sơn
36
Chương 36: 36: Thảm Án Trong Núi Sâu
37
Chương 37: 37: Thám Hiểm Hổ Phách Sơn
38
Chương 38: 38: Thảm Án Trong Núi Sâu
39
Chương 39: 39: Đầu Mối Tại Tiểu Thành
40
Chương 40: 40: 《vượt Biển Rộng Phải Dựa Người Cầm Lái》
41
Chương 41: 41: Có Mắt Cũng Không Nên Nhìn
42
Chương 42: 42: Sự Sắp Xếp Của Nữ Phó
43
Chương 43: 43: Báo Cáo Của Thanh Thư
44
Chương 44: 44: Tiểu Thành Muốn Bạo Động
45
Chương 45: 45: Ám Khí Cay Mắt
46
Chương 46: 46: Bắt Được Hung Thủ
47
Chương 47: 47: Điều Chế Đặc Biệt Của Công Chúa
48
Chương 48: 48: Mật Thư Của Hoàng Hậu
49
Chương 49: 49: Thiếu Nữ Khóc
50
Chương 50: 50: Câu Chuyện Cũ Của Hoàng Hậu
51
Chương 51: 51: Thâm Cung Tác Yêu
52
Chương 52: 52: Cung Điện Bỏ Hoang
53
Chương 53: 53: Suy Luận Của Công Chúa
54
Chương 54: 54: Hoàng Hậu Dạy Học
55
Chương 55: 55: Mưu Cao Của Hoàng Hậu
56
Chương 56: 56: Đầu Mối Từ Trường Tề
57
Chương 57: 57: Trộm Đồ
58
Chương 58: 58: Dẫm Vỡ Thủy Châu
59
Chương 59: 59: Cuộc Vận Chuyển
60
Chương 60: 60: Dẫm Vỡ Thủy Châu
61
Chương 61: 61: Cuộc Vận Chuyển
62
Chương 62: 62: Kế Hoạch Của Hoàng Đế
63
Chương 63: 63: Công Chúa Diễn Quá Sâu
64
Chương 64: 64: Chứng Cớ
65
Chương 65: 65: Tâm Tư Của Đức Phi
66
Chương 66: 66: Hành Du Hương Đậu Hủ
67
Chương 67: 67: Không Hôn Thì Không Cho Đi
68
Chương 68: 68: Tổn Thương Lẫn Nhau A
69
Chương 69: 69: Rơi Vào Trong Thùng Nước Tắm
70
Chương 70: 70: Không Thể Quá Bị Động
71
Chương 71: 71: Binh Khí Cùng Thuốc Nổ Sắp Hiện Thân
72
Chương 72: 72: Binh Khí Cùng Thuốc Nổ
73
Chương 73: 73: Ai Mới Là Người Nên Chịu Trách Nhiệm
74
Chương 74: 74: Tư Thế Kỳ Quái
75
Chương 75: 75: Kẻ Ngốc Nhiều Tiền
76
Chương 76: 76: Hành Động Nguy Hiểm
77
Chương 77: 77: Chỗ Đau Thực Sự
78
Chương 78: 78: Xé Một Phong Thư
79
Chương 79: 79: Nuốt Đoản Kiếm Tự Sát
80
Chương 80: 80: Ta Sẽ Nổi Giận
81
Chương 81: 81: Chúng Ta Tới Chơi A
82
Chương 82: 82: Lại Ăn Sáo Lộ
83
Chương 83: 83: Ngươi Đi Hay Là Không Đi