Chương 12: Tội ác được ngụy trang

Giờ phút này không ai còn tâm trạng đi thu thập vật tư gì nữa. Quan trọng là cần biết rõ ràng về cậu bé trước mắt. Sau khi kiểm tra thấy đứa bé không có vết thương gì, Hoài Nam mới dám để Uyển Lâm ôm đứa bé, họ tìm một nơi ngồi xuống nói chuyện.

Quả bóng nhỏ được mẹ ôm trong lòng, tâm tình rất tốt. Hoài Nam kể từ lúc được nghe tiếng “cậu” cũng đã buông xuống ít nhiều thành kiến. Như Ý tự xem mình là người qua đường, chỉ đánh giá ngoại hình thằng nhóc này, quả thực cực kỳ đáng yêu. Duy chỉ có Thiên Kỳ giờ phút này sắc mặt không thể khó coi hơn được nữa.

Uyển Lâm lấy một thanh chocolate, nước và một vài thức ăn khác trong ba lô cho đứa bé, nhìn đứa bé vui vẻ ăn thức ăn mình đưa, Uyển Lâm vuốt đầu đứa nhỏ, đau lòng nói: “Chắc mấy hôm nay con phải chịu khổ nhiều rồi”. Dù cậu bé chỉ nói mấy câu, nhưng nhìn cậu Uyển Lâm cảm nhận được một sự liên kết vô hình giữa hai người, đó chắc hẳn là tình máu mủ không thể tranh cãi.

Ở bên này Thiên Kỳ liếc xéo quả bóng nhỏ tròn tròn, mềm mềm đang tỏ vẻ dễ thương bên kia, giận sôi máu. Hừ, chịu khổ, nhìn nó sạch sẽ, tươm tất, còn mập như vậy, chịu khổ chỗ nào? Nếu mà cuộn tròn nó lại lăn đi thì có khác gì quả bóng đâu. Không biết tên khốn kiếp nào là cha của nó, nếu gặp được anh phải đánh hắn một trận cho hả giận.

Quả bóng nhỏ chớp chớp mắt nhìn về phía Thiên Kỳ liền cúi đầu suy nghĩ, lát sau lại ngẩng đầu lên, cười với anh. Nhưng nụ cười này anh nhìn thế nào cũng thấy chói mắt, tựa như...trào phúng?

“Con mang số hiệu Z1001, năm nay 4 tuổi. Kể từ lúc hiểu chuyện thì con đã ở đây rồi. Nơi này còn rất nhiều bạn nhỏ khác nữa, giờ bọn họ ở đâu thì con không biết.” Nói tới đây giọng quả bóng nhỏ buồn buồn.

“Mỗi ngày con phải học rất nhiều thứ. Trong đó con giỏi nhất là sử dụng máy tính, có một lần con hack vào hệ thống, nhìn thấy tư liệu về mẹ, còn có rất nhiều thông tin cơ mật của Viện nghiên cứu này.”

“Mỗi đứa trẻ ở đây đều do bọn họ dùng gen của 2 người khác nhau tạo ra, nam nữ bị họ lấy gen đều là những người ưu tú trên Địa Cầu, nhưng không ai biết điều đó. Họ sẽ dung hợp hai gen này lại với nhau, tạo ra một đứa trẻ, nuôi lớn, nếu đứa trẻ đó kế thừa sự ưu tú của gen bố mẹ thì sẽ được đào tạo, lớn lên sẽ làm việc cho họ. Còn nếu đứa trẻ đó chỉ là người bình thường, họ sẽ tận dụng sức lao động, đến khi người bên ngoài cần...nội tạng hoặc bộ phận cơ thể mà đứa trẻ nào phù hợp, họ sẽ...mang đứa trẻ đó đi, không quay lại nữa.”

Nói tới đây mọi người đều hiểu ra, Viện nghiên cứu này chỉ là lớp vỏ được ngụy trang. Nếu mạt thế không đến, không biết họ còn tạo ra thêm bao nhiêu đứa trẻ nữa, hủy hoại bao nhiêu con người nữa.

Hoài Nam hỏi: “Những việc này họ đã làm bao lâu rồi?”

“Khoảng 5 năm. Tất cả chúng con đều không có tên, chỉ có số hiệu. Trong 100 đứa trẻ được tạo ra, chỉ có khoảng 5 người thừa hưởng được sự ưu tú từ gen bố mẹ. Con rất may mắn khi được thừa hưởng những điều đó từ mẹ. Nhìn thấy mẹ con liền nhận ra ngay.” Quả bóng nhỏ vừa vui mừng, vừa tự hào khi nói về mẹ cậu.

Thiên Kỳ bắt vào trọng điểm: “Vậy cha nhóc là ai?” Nếu nó đã nhìn thấy tư liệu về mẹ thì chắc hẳn cũng biết cha là ai. Anh tuyệt đối không tha cho kẻ đó. Cho dù hắn không hề biết gì hết.

Quả bóng nhỏ lập tức nói: “Con không biết. Lúc con hack vào hệ thống chỉ nhìn thấy tư liệu về mẹ, không hề thấy người kia, cũng có thể con được tạo ra từ gen của một mình mẹ thôi. Bởi vì con giống mẹ đến thế cơ mà.”

Thiên Kỳ chau mày suy nghĩ. Ừ thì rất giống, bởi vậy anh mới không xuống tay với nhóc. Mà hình như anh đã bỏ quên điều gì đó thì phải.

“Vậy những tư liệu đó giờ ở đâu?” Thiên Kỳ muốn tìm ra chân tướng.

“Đều ở trong máy tính cả. Nhưng khi xảy ra chuyện thì hệ thống đã tự hủy tất cả rồi. Dưới tầng hầm có một căn phòng bí mật, có khả năng bên dưới vẫn còn lưu trữ tư liệu bằng giấy. Có điều con khuyên mọi người đừng đến đó. Cả viện nghiên cứu này có hơn 1000 người, mọi người không thể đi đến căn phòng đó được đâu.”

“Vậy con thoát ra bằng cách nào?” Hoài Nam tò mò hỏi.

“Lúc xảy ra chuyện, đúng lúc con đang trốn ra ngoài, bọn họ tìm con khắp nơi, không ngờ rằng con trốn trong phòng điều khiển. Nhân lúc rối loạn, không có ai ở đó con liền đánh ngất kẻ ngồi bên trong, rồi khóa cửa lại. Cũng may căn phòng đó rất tốt, cách âm, cách nhiệt, ngay cả mùi cơ thể cũng không thoát ra được. Vào đó ai cũng phải dùng ống ôxi để thở. Hôm nay mấy bình ôxi đã dùng hết, con mới cầu cứu mọi người. May mắn người đó lại là mẹ.”

Sau khi biết họ đến gần, cậu nhóc đã mở đèn, mấy hôm nay cậu dùng rất tiết kiệm, cho nên điện vẫn còn nhiều. Cậu dùng dị năng tạo ra ảo giác cho Zombies xung quanh, che chắn bản thân, cậu đi đến đâu liền đóng lại cửa nơi đó, cho nên mới không bị rượt đuổi phía sau. Phòng điều khiển không xa cửa ra vào bao nhiêu, chỉ là nó được xây bí mật, người không biết không thể mở ra được. Vậy nên cậu mới nhanh chóng gặp được mẹ cậu như thế.

“Tại sao con lại muốn trốn ra ngoài?” Uyển Lâm đau lòng hỏi.

“Vì mẹ nha. Con muốn đi tìm mẹ của con. Con đến nay vẫn chưa có tên nữa cơ.”

Thiên Kỳ nắm chặt nắm tay, nhịn, phải nhịn, thằng nhóc này nói chuyện cứ phải thêm vào mấy câu nịn nọt buồn nôn như vậy sao, đúng là chịu hết nổi.

Hoài Nam thì thấy buồn cười. Tính tình này giống hệt em gái anh lúc nhỏ. Chỉ khuôn mặt này thôi, cộng thêm tính tình, anh đã tin 8 phần đây là cháu trai anh rồi.

“Vậy bây giờ chúng ta trở về thôi. Đứa nhỏ này ở bên ngoài chịu khổ, em muốn dẫn...con của em trở về.” Uyển Lâm tràn đầy yêu thương để nói ra ba chữ “con của em” đó.

“Khoan đã, chúng ta vẫn chưa xác định chắc chắn mà. Lỡ như những gì thằng nhóc này nói...” Thiên Kỳ vội vàng phản bác.

“Không đâu” Uyển Lâm cắt ngang lời anh nói. “Em cảm nhận được, đây thực sự là con em.”

Quả bóng nhỏ vui mừng nhảy nhót, đúng thật là mẹ ruột mà, ai như cái người kia, hừm, rồi ông sẽ hối hận.

“Nhưng mà...” Thiên Kỳ lần nữa không cam tâm, muốn khuyên can Uyển Lâm.

“Chú ơi! Chú không muốn mẹ dẫn con trở về sao ạ? Nếu không thì mẹ cứ để con lại đây cũng được, khi nào có thời gian thì quay lại thăm con.” Quả bóng nhỏ tủi thân muốn khóc.

“Mẹ làm sao nỡ bỏ con lại được, con ở đâu thì mẹ sẽ ở đó. Mẹ hứa.”

Thiên Kỳ nghĩ rằng sự chịu đựng, nhẫn nhịn cả đời này của cậu đều dùng hết vào hôm nay rồi. Cái gì mà chú? Anh già như vậy sao? Còn có, bỏ nó lại? Từ đầu tới giờ nó đều dính lấy Uyển Lâm không buông, muốn bỏ nó lại được sao?

Hoài Nam nhìn một lớn một nhỏ trừng nhau trước mắt liền cảm thấy vui vẻ. Tên Thiên Kỳ kia tưởng anh không nhìn ra tâm tư của hắn sao? Từ nay có cháu của anh bên cạnh, để xem hắn làm sao theo đuổi được em gái anh.

Như Ý rụt rè hỏi một câu: “Vậy trong đó...còn người sống sót không?”

Quả bóng nhỏ lắc đầu, trả lời chắc chắn: “Không đâu, cháu ở phòng điều khiển nhìn thấy toàn bộ, không một ai sống sót. Những người lúc đầu còn trốn được, rất nhanh đều bị Zombies tìm ra được. Trong đó có mấy con Zombies rất lợi hại, biết dùng lửa, dùng nước,...nữa. Cháu chạy được ra ngoài cũng là nhờ may mắn cả.”

“Cho dù còn người sống, chúng ta cũng không có khả năng cứu họ. Zombies bên trong tòa nhà này chắc chắn đã tiến hóa rồi.” Hoài Nam nhìn vào sâu bên trong Viện nghiên cứu nói.

Trước khi rời khỏi, quả bóng nhỏ lấy điều khiển, tắt điện trong Viện nghiên cứu, rồi đóng tất cả cửa lại. Cậu nhóc này thật đúng là một thiên tài, mới 4 tuổi đã sử dụng thành thạo như vậy.

Chapter
1 Chương 1: Thế giới năm 2100
2 Chương 2: Lời tiên tri
3 Chương 2-2: Ngoại truyện: Lão tổ tiên phạm gia
4 Chương 3: Người trùng sinh
5 Chương 4: Mạt thế của kiếp trước
6 Chương 5: Trách nhiệm
7 Chương 6: Nguyên nhân được trọng sinh
8 Chương 7: Bắt đầu hành trình
9 Chương 8: Thích nghi
10 Chương 9: Lần đầu hợp tác
11 Chương 10: Tán tận lương tâm
12 Chương 11: Đứa trẻ của ai?
13 Chương 12: Tội ác được ngụy trang
14 Chương 13: Ngoại truyện 2: Cuộc sống ở viện nghiên cứu
15 Chương 13-2: Nhóc con...còn non lắm
16 Chương 14: Tuyệt chiêu đối phó đủ loại người
17 Chương 15: Diễn trò
18 Chương 16: Không chết không dừng tay
19 Chương 17: Đây là vợ con tôi
20 Chương 18: Zombies tiến hóa
21 Chương 19: Lừa gạt trẻ con
22 Chương 20: Ngoại truyện 3: Cát tường kiếp trước
23 Chương 20-2: Bạch khởi đến
24 Chương 21: Thành phố a diệt vong
25 Chương 22: Gặp phải kẻ dở hơi
26 Chương 23: Nằm chờ chết
27 Chương 24: Nguy hiểm rình rập
28 Chương 25: Căn cứ bí mật
29 Chương 26: Một không gian khác
30 Chương 27: Gặp lại năm lão tổ tiên
31 Chương 28: Ba cửa ải
32 Chương 29: Nhân tính
33 Chương 30: Thành hay bại
34 Chương 31: Cửa ải cuối cùng
35 Chương 32: Chúng ta có một đứa con trai ngoan
36 Chương 33: Zombie đặc biệt
37 Chương 34: Bí mật an gia
38 Chương 35: Nhóm người cực phẩm
39 Chương 36: Trở lại ngô gia
40 Chương 37: Xung đột giữa các căn cứ
41 Chương 38: Phát triển căn cứ
42 Chương 39: Vu khống
43 Chương 40: Mạt thế sau một năm
44 Chương 41: Quả bóng nhỏ lợi hại
45 Chương 42: Khu vực chết chóc
46 Chương 43: Thành phố a là quả bom nổ chậm
47 Chương 44: Nơi bị lãng quên
48 Chương 45: Đốt sạch
49 Chương 46: Tin đồn về một không gian khác
50 Chương 47: Kết thúc
51 Chương 48: Ngoại truyện 4: Tận diệt
52 Chương 49: Giới thiệu phần 2: âm mưu của 5 lão tổ tiên
Chapter

Updated 52 Episodes

1
Chương 1: Thế giới năm 2100
2
Chương 2: Lời tiên tri
3
Chương 2-2: Ngoại truyện: Lão tổ tiên phạm gia
4
Chương 3: Người trùng sinh
5
Chương 4: Mạt thế của kiếp trước
6
Chương 5: Trách nhiệm
7
Chương 6: Nguyên nhân được trọng sinh
8
Chương 7: Bắt đầu hành trình
9
Chương 8: Thích nghi
10
Chương 9: Lần đầu hợp tác
11
Chương 10: Tán tận lương tâm
12
Chương 11: Đứa trẻ của ai?
13
Chương 12: Tội ác được ngụy trang
14
Chương 13: Ngoại truyện 2: Cuộc sống ở viện nghiên cứu
15
Chương 13-2: Nhóc con...còn non lắm
16
Chương 14: Tuyệt chiêu đối phó đủ loại người
17
Chương 15: Diễn trò
18
Chương 16: Không chết không dừng tay
19
Chương 17: Đây là vợ con tôi
20
Chương 18: Zombies tiến hóa
21
Chương 19: Lừa gạt trẻ con
22
Chương 20: Ngoại truyện 3: Cát tường kiếp trước
23
Chương 20-2: Bạch khởi đến
24
Chương 21: Thành phố a diệt vong
25
Chương 22: Gặp phải kẻ dở hơi
26
Chương 23: Nằm chờ chết
27
Chương 24: Nguy hiểm rình rập
28
Chương 25: Căn cứ bí mật
29
Chương 26: Một không gian khác
30
Chương 27: Gặp lại năm lão tổ tiên
31
Chương 28: Ba cửa ải
32
Chương 29: Nhân tính
33
Chương 30: Thành hay bại
34
Chương 31: Cửa ải cuối cùng
35
Chương 32: Chúng ta có một đứa con trai ngoan
36
Chương 33: Zombie đặc biệt
37
Chương 34: Bí mật an gia
38
Chương 35: Nhóm người cực phẩm
39
Chương 36: Trở lại ngô gia
40
Chương 37: Xung đột giữa các căn cứ
41
Chương 38: Phát triển căn cứ
42
Chương 39: Vu khống
43
Chương 40: Mạt thế sau một năm
44
Chương 41: Quả bóng nhỏ lợi hại
45
Chương 42: Khu vực chết chóc
46
Chương 43: Thành phố a là quả bom nổ chậm
47
Chương 44: Nơi bị lãng quên
48
Chương 45: Đốt sạch
49
Chương 46: Tin đồn về một không gian khác
50
Chương 47: Kết thúc
51
Chương 48: Ngoại truyện 4: Tận diệt
52
Chương 49: Giới thiệu phần 2: âm mưu của 5 lão tổ tiên