Chương 88: 88: Khóc Vì Sung Sướng

Hà Tâm cũng chỉ là tùy tiện nói.

Không ôm theo bất cứ hy vọng nào.

Cho dù Hoắc tướng quân có quen Giang Thần hồi nhỏ, nhưng hiện tại anh ta đã là tướng quân, đứng ở trên đỉnh cao.

Nhưng Hoắc Đông cũng chỉ là người dưới trướng Tiêu Dao Vương mà thôi.

Cho dù Hoắc Đông có thể đồng ý với Giang Thần, cũng không cách nào nói Tiêu Dao Vương sẽ chụp ảnh chung với cô ấy được.

Nghe Giang Thần nói vậy, hai mắt của cô ấy sáng rực: “Thật sao?”
Giang Thần cười nói: “Đương nhiên rồi, trước kia anh cũng là quân nhân, xem em thích cấp trên của binh đại ca như vậy, anh muốn tìm cách giúp anh.”
“Anh rể, thật tốt quá, cảm ơn anh.”
Hà Tâm trở nên kích động.

Tiêu Dao Vương à.

Đây chính là một trong những ngũ soái.

Dù cho không phải là người sùng bái nhất trong lòng, nhưng có thể chụp chung với Tiêu Dao Vương, cả đời này đã mãn nguyện lắm rồi.

Giang Thần nhìn phía sau qua gương chiếu hậu.

Chiếc xe Jeep vẫn đang đi theo phía sau.

Anh biết Tiêu Dao Vương vẫn phái người đi theo anh.

Hà Tâm sau khi kích động thì bình tĩnh trở lại, vẻ mặt ủ rũ: “Anh rể, anh đừng có cố làm em vui, cho dù anh có quen Hoắc tướng quân lúc nhỏ, có thể anh ấy có thể giúp được mọi chuyện, nhưng anh ấy làm sao có thể bảo cấp trên chụp ảnh chung với em được?”
Giang Thần cười: “Cứ đi thử đã.”
Anh trực tiếp quay đầu, đi về hướng quân khu.

Rất nhanh đã tới trước cổng của quân khu của Giang Trung.

“Anh rể, anh đi thẳng tới quân khu luôn rồi?” Hà Tâm nghi hoặc hỏi: “Đến cả thông báo cũng không thông báo cho Hoắc tướng quân, cứ như vậy, có thể gặp được Tiêu Dao Vương sao?”
“Thử vận may.” Giang Thần cười thần bí.

Anh đỗ xe ở một bên.

Anh biết hiện tại Tiêu Dao Vương đã nhất định biết anh đã tới rồi.

Bởi vì Tiêu Dao Vương luôn phái người đi theo anh.

Quả nhiên vài phút sau.

Một người đàn ông trung niên mặc chiến bào có gắn năm ngôi sao trên vai đi ra.

Với khuôn mặt tròn, lông mày rậm và đôi mắt to, oai phong lẫm liệt và bá khí tuyệt đỉnh thiên hạ.

Nhìn thấy Tiêu Dao Vương đi tới, Hà Tâm kích động tới mức ngừng cả hô hấp.

Giang Thần mở cửa xe, gọi Hà Tâm xuống xe.

Tiêu Dao Vương đi tới, lông mày khẽ cau lại nhìn Giang Thần.

Còn Hà Tâm cũng xuống xe, tinh thần cô ấy căng thẳng khi đứng trước Tiêu Dao Vương.

Là, đây là Tiêu Dao Vương.

So với trên truyền hình còn bá khí hơn.

Cô nín thở.

Giang Thần bình thản nói: “Đây là em họ của tôi, em ấy là một người mê quân đội có thâm niên, rất sùng bái ông, muốn chụp ảnh chung với ông, ông thấy thế nào?”
Tiêu Dao Vương chau mày.

Hắc Long này, làm cái gì vậy?
Ông ta quay sang nhìn Hà Tâm.

Cái nhìn đó khiến cho tim của Hà Tâm như sắp ngừng đập, lúc này trong đầu cô ấy trống rỗng, hoang mang lo sợ.

Khoảnh khắc nhìn thấy Tiêu Dao Vương, cô ấy đã chết lặng rồi, thậm chí đến cả Giang Thần đang nói gì, cô hoàn toàn không hề nghe thấy.

Giang Thần đẩy Hà Tâm đang ngây người: “Còn đứng đờ ra đấy làm gì, còn không mau đi chụp ảnh chung.”
“A?”

Hà Tâm phải ứng lại, dè dặt nhìn Tiêu Dao Vương: “Cháu, cháu… thật sự có thể sao?”
Tiêu Dao Vương hòa nhã dễ gần nói: “Có thể, làm sao không thể được chứ.”
Nghe thấy vậy Hà Tâm kích động đến suýt rơi nước mắt, nhanh chóng lấy điện thoại ra đưa cho Giang Thần: “Anh, anh rể… anh giúp em với.”
Cô ấy quá kích động, quá hưng phấn, đến cả điện thoại cũng sắp rơi xuống đất.

Giang Thần nhận lấy, mở phần máy ảnh ra.

Hà Tâm đi về phía Tiêu Dao Vương, sau đó đứng cạnh ông ta.

Giang Thần giơ điện thoại lên, nhắc nhở: “Đứng gần chút.”
Hà Tâm cũng nghĩ như vậy, nhưng cô ấy không dám.

Nhưng Tiêu Dao Vương đã chủ động dựa gần vào Hà Tâm.

Chỉ cần có thể để cho Hắc Mong hài lòng, có thể bớt gây phiền phức cho ông ta, để ông ta có thời gian nhàn rỗi, chụp chung một tấm ảnh có là gì?
“Chủ soái Tiêu Dao, ông đừng có xụ mặt như thế, cười một cái đi, còn có, ông ôm vai của Hà Tâm, tỏ vẻ yêu thương ấy.”
Nghe thấy vậy Tiêu Dao Vương muốn nổi giận, nhưng vẫn nhịn lại làm theo dặn dò của Giang Thần.

Hà Tâm chỉ cảm thấy một đôi tay mạnh mẽ đặt lên vai mình.

Khoảnh khắc này tim và hô hấp của cô ấy đã sắp ngừng đập đến nơi rồi.

“Được rồi.”
Còn chưa đợi Hà Tâm phản ứng lại, Giang Thần đã hô một tiếng.

Tiêu Dao Vương nhấc tay ra khỏi vai Hà Tâm, đi qua nói với Giang Thần: “Đây là quân khu, sau này ít tới thôi, không đúng, là đừng tới.”
Lời này của ông ta có nghĩa là bảo Giang Thần đừng tới tìm ông ta, ít gây phiền phức cho ông ta.

Nói xong ông ta liền đi lên một chiếc xe quân đội, dưới cái nhìn kinh ngạc của Hà Tâm mà rời đi.

Một hồi sau, Hà Tâm mới lấy lại phản ứng, không ngừng hít những ngụm khí lớn, vội vàng chạy về phía Giang Thần, giật lấy điện thoại trên tay anh: “Em xem, em xem nào…”
Cô ấy mở album ảnh lên.

Nhìn thấy một tấm ảnh.

Trong bức ảnh, Tiêu Dao Vương Để tay lên vai cô, khuôn mặt hiền hòa trông giống như một người bố vậy.

“A…”
Hà Tâm khóc.

Cô khóc bật thành tiếng.

Nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng xem như đã hoàn thành tâm nguyện.

Tiêu Dao Vương, chủ soái của Tây Cảnh, một trong năm ngũ soái.

Hôm nay, cuối cùng cô ấy cũng cầu được ước thấy, được chụp ảnh chung với Tiêu Dao Vương.

Cô ấy ngồi xổm xuống đất và bật khóc thành tiếng.

Đây chính là khóc vì sung sướng.

Giang Thần cau mày, chỉ là chụp chung một tấm ảnh có nhất thiết phải vậy không?
“ Được rồi, đây là quân khu, chúng ta mau đi thôi, Đợi lát nữa sẽ bị súng dí vào đầu mất.”
Hà Tâm nghe thấy vậy lập tức phản ứng lại, lau nước mắt ở khóe mắt rồi mau chóng lên xe.

Giang Thần lái xe trở về.

Trên đường đi
Hà Tâm nhìn tấm ảnh mình chụp chung với Tiêu Dao Vương, nhìn cánh tay mà Tiêu Dao Vương Đặt trên vai mình, nhìn biểu cảm hiền hậu của Tiêu Dao Vương, cô ấy mím môi lại, suýt chút lại khóc.

Một lúc sau, cô ấy quay sang nhìn Giang Thần: “Anh rể, cảm ơn anh, hiện tại em đã tin anh chính là Hắc Long rồi.”
Chỉ có tồn tại cùng cấp bậc Tiêu Dao Vương, mới có thể bảo Tiêu Dao Vương chụp ảnh chung với cô.

“Xì, còn là Hắc Long, em cũng thật biết nghĩ.” Giang Thần bĩu môi.

Hà Tâm hỏi: “Đây không phải là anh nói sau, còn có nếu anh không phải Hắc Long, tại sao vừa đến quân khu một cái là Tiêu Dao Vương đã đi ra rồi, Con chụp ảnh chung với em?”
Giang Thần nói: “ anh đã nói rồi, đến thử vận may xem sao, Tiêu Dao Vương chụp Ảnh chung với em, thì anh đã là Hắc Long rồi? Đây rõ ràng là Tiêu Dao Vương gần gũi với dân mà thôi, có liên quan gì tới anh?”
“Cũng đúng.”
Hà Tâm nghĩ thấu đáo rồi gật đầu.

Nghĩ cho kỹ thì quả thật chính là đạo lý này.

Hơn nữa Giang Thần cũng không thể là Hắc Long, nếu như anh ấy là Hắc Long, thì tại sao lại ở rể nhà họ Đường, dễ dàng bị sai bảo ở nhà họ Đường chứ?”
Hoặc cũng có thể giống như Giang Thần đã nói, Tiêu Dao Vương gần gũi với dân, chỉ cần là người hâm mộ quân đội muốn xin chụp ảnh, Ông ta cũng đều sẽ đáp ứng.

“ này, chuyện của hôm nay em không được nói cho chị họ đâu đấy, cũng không được ở bên ngoài nói linh tinh.” Giang Thần nhắc nhở.

“Vâng.” Hà Tâm gật đầu.

Ế, không đúng…
Cô ấy lại nghĩ đến một chuyện.

Đó là trong lễ kế vị của Tiêu Dao Vương trước đây, Giang Thần lại thản nhiên lái xe trong quân khu.

Tuy chỉ là tin đồn ngoài đời, đây là xe Giang Thần mượn.

nhưng cộng thêm với việc hôm nay gặp Hoắc Đông, Giang Thần dẫn cô đến quân khu để chụp ảnh chung với Tiêu Dao Vương.

Dường như…
Hà Tâm liếc nhìn Giang Thần.

“Anh rể, em cảm thấy thân phận của anh không bình thường, anh thành thật nói cho em biết, rốt cuộc anh là ai, anh yên tâm, em tuyệt đối sẽ không nói cho chị họ biết, cũng không ra ngoài đồn nhảm.”
Giang Thần cười: “ anh có thể có thân phận gì chứ? Anh chỉ là lính giải ngũ quay về mà thôi.”
“Không hợp lý.”
Hà Tâm suy nghĩ chu đáo.

tuy rằng cô ấy không ở Giang Trung, nhưng chuyện ở Giang Trong cô ấy đều nghe nói.

Đặc biệt là chuyện xảy ra có liên quan đến Đường Sở Sở.

Đến cả chuyện của ngày hôm qua, một đống ông lớn quỳ trên đất nhận lỗi với Đường Sở Sở, cô ấy cũng nghe nói rồi.

Bên ngoài đồn rằng, điều này có liên quan đến người đàn ông đeo mặt nạ quỷ bị Tiêu Dao Vương bắn chết trước kia.

Mà người đàn ông đeo mặt nạ quỷ chính là người mà Đường Sở Sở đã cứu mười năm trước.

Người này lúc còn sống đã tìm những ông trùm này, nhờ bọn họ giúp đỡ lúc Đường Sở Sở gặp khó khăn.

Hà Tâm cảm thấy tuyệt đối không thể đơn giản như vậy.

“ không lẽ, là bởi vì anh rể?”
Cô ấy lẩm bẩm trong lòng.

Càng nghĩ càng thấy chính là như vậy.

Nghĩ xong hai mắt cô ấy mọc ra hai ngôi sao nhỏ: “Anh rể, anh yên tâm, em nhất định sẽ không nói ra thân phận của anh.”
Giang Thần trợn mắt: “Anh có thể có thân phận gì chứ?”
Hà Tâm cười nói: “Anh đến từ Nam Hoang, nhất định là một tướng quân nào đó, anh rể, sau này có cơ hội, anh nhất định phải giới thiệu chủ soái Hắc Long cho em đó.”.

Chapter
1 Chương 1: 1: Có Anh Em Có Cả Thế Giới
2 Chương 2: 2: Lấy Chồng
3 Chương 3: 3: Lật Lọng
4 Chương 4: 4: Chuẩn Bị Một Cái Quan Tài
5 Chương 5: 5: Nợ Máu Trả Bằng Máu
6 Chương 6: 6: Đến Khách Sạn Bàn Chuyện
7 Chương 7: 7: Bàn Chuyện Quá Dễ Dàng
8 Chương 8: 8: Quỳ Xuống Van Xin
9 Chương 9: 9: Tiêu Thần Tự Cao Tự Đại
10 Chương 10: 10: Giám Đốc Điều Hành
11 Chương 11: 11: Phí Chia Tay
12 Chương 12: 12: Tổng Chỉ Huy Của Năm Phía
13 Chương 13: 13: Mưu Kế Của Nhà Họ Tiêu
14 Chương 14: 14: Là Tôi
15 Chương 15: 15: Hắc Long
16 Chương 16: 16: Nợ Quá Nhiều
17 Chương 17: 17: Trục Xuất Gia Tộc
18 Chương 18: 18: Huỷ Bỏ Hợp Tác
19 Chương 19: 19: Quỳ Xuống Cầu Xin Đường Sở Sở Trở Về Nhà
20 Chương 20: 20: Giấy Chuyển Nhượng Cổ Phần
21 Chương 21: 21: Làm Nhục Trước Mặt Mọi Người
22 Chương 22: 22: Ai Dám
23 Chương 23: 23: Tôi Đã Thuê Phòng Bao Kim Cương
24 Chương 24: 24: Đảo Ngược
25 Chương 25: 25: Người May Mắn
26 Chương 26: 26: Y Thuật Thần Kỳ
27 Chương 27: 27: Cuộc Họp Gia Tộc
28 Chương 28: 28: Tôn Nghiêm Của Hắc Long
29 Chương 29: 29: Đưa Thiệp Mời
30 Chương 30: 30: Tranh Công
31 Chương 31: 31: Mua Trung Tâm Thương Mại Nội Thành
32 Chương 32: 32: Hoàn Lại Gấp Trăm Lần
33 Chương 33: 33: Hắc Long Rơi Lệ
34 Chương 34: 34: Chấn Động
35 Chương 35: 35: Đoàn Xe Hùng Hậu
36 Chương 36: 36: Đỉnh Cao Của Cuộc Sống
37 Chương 37: 37: Trèo Cao Té Đau
38 Chương 38: 38: Nhất Định Sẽ Cho Mẹ Nở Mày Nở Mặt
39 Chương 39: 39: Trút Cơn Thịnh Nộ
40 Chương 40: 40: Thái Độ Thay Đổi
41 Chương 41: 41: Làm Cho Nở Mày Nở Mặt
42 Chương 42: 42: Thần Y Giang Trung
43 Chương 43: 43: Ứng Tuyển
44 Chương 44: 44: Theo Dõi
45 Chương 45: 45: Đâm Đầu Vào Chỗ Chết
46 Chương 46: 46: Giúp Tôi Đè Xuống
47 Chương 47: 47: Tiêu Dao Vương Chạy Đến
48 Chương 48: 48: Hắc Long Có Nghĩa Khí Nhất
49 Chương 49: 49: Kiên Cường Một Lần
50 Chương 50: 50: Đề Nghị Của Giang Thần
51 Chương 51: 51: Không Đáng Sợ Như Trong Truyền Thuyết Đâu
52 Chương 52: 52: Ác Mộng Của Tứ Đại Gia Tộc
53 Chương 53: 53: Kiên Quyết Chống Chọi
54 Chương 54: 54: Gặp Rắc Rối
55 Chương 55: 55: Ly Hôn Với Giang Thần
56 Chương 56: 56: Bố Cậu Là Cái Thá Gì
57 Chương 57: 57: Chọc Tôi Thì Được Đừng Có Chọc Giận Vợ Tôi
58 Chương 58: 58: Tiêu Dao Vương Phẫn Nộ
59 Chương 59: 59: Ba Trận Hỏa Hoạn Lúc Mới Nhậm Chức
60 Chương 60: 60: Tiêu Dao Vương Tìm Đến Nhà
61 Chương 61: 61: Trước Kia Tôi Là Tướng Quân
62 Chương 62: 62: Anh Có Đủ Khả Năng Mua Không
63 Chương 63: 63: Để Tôn Thái Vân Quỳ Xuống Đất Nhận Sai
64 Chương 64: 64: Anh Cũng Nhớ Nhung Vợ Của Tôi
65 Chương 65: 65: Người Đàn Ông Đeo Mặt Nạ Quỷ
66 Chương 66: 66: Còn Người Khác Tham Gia
67 Chương 67: 67: Chuyện Mười Năm Trước Không Hề Đơn Giản
68 Chương 68: 68: Quỷ Kiến Sầu Đại Ca Quỷ
69 Chương 69: 69: Nói Ra Sẽ Dọa Chết Ông Đấy
70 Chương 70: 70: Giang Trung Sắp Loạn Rồi
71 Chương 71: 71: Cuộc Đời Là Câu Chuyện Huyền Thoại
72 Chương 72: 72: Người Phụ Nữ Hoàn Hảo
73 Chương 73: 73: Nghe Nói Phía Trên Nổi Giận Rồi
74 Chương 74: 74: Em Gái Thích Thì Tặng Cho Em Gái Luôn
75 Chương 75: 75: Mời Nhảy Cùng
76 Chương 76: 76: Ai Đang Nói Bừa
77 Chương 77: 77: Tất Cả Quỳ Xuống
78 Chương 78: 78: Lâm Y Giảng Hoà
79 Chương 79: 79: Em Thật Sự Không Phản Bội Anh
80 Chương 80: 80: Lan Truyền Tin Tức
81 Chương 81: 81: Cho Tôi Mượn Mười Vạn Lính
82 Chương 82: 82: Chơi Gái
83 Chương 83: 83: Nói Chuyện Không Hợp Liền Ra Tay
84 Chương 84: 84: Lại Bị Cướp Công
85 Chương 85: 85: Sùng Bái Anh Hùng
86 Chương 86: 86: Anh Ta Tên Là Hoắc Tây
87 Chương 87: 87: Sùng Bái Hắc Long Nhất
88 Chương 88: 88: Khóc Vì Sung Sướng
89 Chương 89: 89: Cô Ấy Có Thể
90 Chương 90: 90: Phân Chia Cổ Phần
91 Chương 91: 91: Hiểu Lầm
92 Chương 92: 92: Đường Sở Sở Tủi Thân
93 Chương 93: 93: Hiểu Lầm Ngày Một Lớn
94 Chương 94: 94: Thành Phố Mới Thời Đại Khoa
95 Chương 95: 95: Lão Làng Tài Chính
96 Chương 96: 96: Phong Tỏa Cục Dân Chính
97 Chương 97: 97: Khiêm Tốn Khiêm Tốn Thôi
98 Chương 98: 98: Đổi Địa Điểm
99 Chương 99: 99: Ngay Cả Cổng Cũng Không Vào Được
100 Chương 100: 100: Không Nên Đâm Đầu Vào Xui Xẻo
101 Chương 101: 101: Đến Nhà Nhận Lỗi
102 Chương 102: 102: Ông Sẽ Phải Hối Hận
103 Chương 103: 103: Nhà Họ Đường Phất Lên
104 Chương 104: 104: Tướng Quân Đến
105 Chương 105: 105: Ai Cho Ông Cái Quyền Đó
106 Chương 106: 106: Nhà Họ Đường Rơi Vào Đường Cùng
107 Chương 107: 107: Anh Với Bạch Tố Có Mối Quan Hệ Như Thế Nào
108 Chương 108: 108: Đúng Là Khoác Lác
109 Chương 109: 109: Ai Cũng Đừng Mong Sống Sót
110 Chương 110: 110: Không Biết Rõ Tình Thế
111 Chương 111: 111: Xét Xử
112 Chương 112: 112: Ân Oán Rõ Ràng
113 Chương 113: 113: Lai Lịch Nhà Họ Giang
114 Chương 114: 114: Bệnh Viện Vĩnh Nhạc Xảy Ra Chuyện
115 Chương 115: 115: Thật Sự Có Vấn Đề
116 Chương 116: 116: Tự Biên Tự Diễn
117 Chương 117: 117: Hóa Ra Chỉ Là Quảng Cáo Làm Màu
118 Chương 118: 118: Vu Oan Giá Họa
119 Chương 119: 119: Khó Giãi Bày
120 Chương 120: 120: Thêm Dầu Vào Lửa
121 Chương 121: 121: Thật Không Có Khí Thế
122 Chương 122: 122: Vĩnh Thái
123 Chương 123: 123: Vay Tiền Phạm Pháp
124 Chương 124: 124: Đòi Nợ
125 Chương 125: 125: Kế Hoạch Chưa Từng Có
126 Chương 126: 126: Lại Là Một Chiếc Xe Hơi Sang Trọng Lại Là Một Căn Biệt Thự
127 Chương 127: 127: Mong Chờ Buổi Tối Đến
128 Chương 128: 128: Tiểu Hắc Đang Xem Mắt
129 Chương 129: 129: Cười Suýt Chảy Nước Mắt
130 Chương 130: 130: Phải Trả Cái Giá Thật Đắt
131 Chương 131: 131: Sính Lễ Xa Xỉ
132 Chương 132: 132: Cậu Giang Thần Bí
133 Chương 133: 133: Đường Sở Sở Không Kiềm Chế Được Cảm Xúc
134 Chương 134: 134: Tôi Đã Báo Cảnh Sát
Chapter

Updated 134 Episodes

1
Chương 1: 1: Có Anh Em Có Cả Thế Giới
2
Chương 2: 2: Lấy Chồng
3
Chương 3: 3: Lật Lọng
4
Chương 4: 4: Chuẩn Bị Một Cái Quan Tài
5
Chương 5: 5: Nợ Máu Trả Bằng Máu
6
Chương 6: 6: Đến Khách Sạn Bàn Chuyện
7
Chương 7: 7: Bàn Chuyện Quá Dễ Dàng
8
Chương 8: 8: Quỳ Xuống Van Xin
9
Chương 9: 9: Tiêu Thần Tự Cao Tự Đại
10
Chương 10: 10: Giám Đốc Điều Hành
11
Chương 11: 11: Phí Chia Tay
12
Chương 12: 12: Tổng Chỉ Huy Của Năm Phía
13
Chương 13: 13: Mưu Kế Của Nhà Họ Tiêu
14
Chương 14: 14: Là Tôi
15
Chương 15: 15: Hắc Long
16
Chương 16: 16: Nợ Quá Nhiều
17
Chương 17: 17: Trục Xuất Gia Tộc
18
Chương 18: 18: Huỷ Bỏ Hợp Tác
19
Chương 19: 19: Quỳ Xuống Cầu Xin Đường Sở Sở Trở Về Nhà
20
Chương 20: 20: Giấy Chuyển Nhượng Cổ Phần
21
Chương 21: 21: Làm Nhục Trước Mặt Mọi Người
22
Chương 22: 22: Ai Dám
23
Chương 23: 23: Tôi Đã Thuê Phòng Bao Kim Cương
24
Chương 24: 24: Đảo Ngược
25
Chương 25: 25: Người May Mắn
26
Chương 26: 26: Y Thuật Thần Kỳ
27
Chương 27: 27: Cuộc Họp Gia Tộc
28
Chương 28: 28: Tôn Nghiêm Của Hắc Long
29
Chương 29: 29: Đưa Thiệp Mời
30
Chương 30: 30: Tranh Công
31
Chương 31: 31: Mua Trung Tâm Thương Mại Nội Thành
32
Chương 32: 32: Hoàn Lại Gấp Trăm Lần
33
Chương 33: 33: Hắc Long Rơi Lệ
34
Chương 34: 34: Chấn Động
35
Chương 35: 35: Đoàn Xe Hùng Hậu
36
Chương 36: 36: Đỉnh Cao Của Cuộc Sống
37
Chương 37: 37: Trèo Cao Té Đau
38
Chương 38: 38: Nhất Định Sẽ Cho Mẹ Nở Mày Nở Mặt
39
Chương 39: 39: Trút Cơn Thịnh Nộ
40
Chương 40: 40: Thái Độ Thay Đổi
41
Chương 41: 41: Làm Cho Nở Mày Nở Mặt
42
Chương 42: 42: Thần Y Giang Trung
43
Chương 43: 43: Ứng Tuyển
44
Chương 44: 44: Theo Dõi
45
Chương 45: 45: Đâm Đầu Vào Chỗ Chết
46
Chương 46: 46: Giúp Tôi Đè Xuống
47
Chương 47: 47: Tiêu Dao Vương Chạy Đến
48
Chương 48: 48: Hắc Long Có Nghĩa Khí Nhất
49
Chương 49: 49: Kiên Cường Một Lần
50
Chương 50: 50: Đề Nghị Của Giang Thần
51
Chương 51: 51: Không Đáng Sợ Như Trong Truyền Thuyết Đâu
52
Chương 52: 52: Ác Mộng Của Tứ Đại Gia Tộc
53
Chương 53: 53: Kiên Quyết Chống Chọi
54
Chương 54: 54: Gặp Rắc Rối
55
Chương 55: 55: Ly Hôn Với Giang Thần
56
Chương 56: 56: Bố Cậu Là Cái Thá Gì
57
Chương 57: 57: Chọc Tôi Thì Được Đừng Có Chọc Giận Vợ Tôi
58
Chương 58: 58: Tiêu Dao Vương Phẫn Nộ
59
Chương 59: 59: Ba Trận Hỏa Hoạn Lúc Mới Nhậm Chức
60
Chương 60: 60: Tiêu Dao Vương Tìm Đến Nhà
61
Chương 61: 61: Trước Kia Tôi Là Tướng Quân
62
Chương 62: 62: Anh Có Đủ Khả Năng Mua Không
63
Chương 63: 63: Để Tôn Thái Vân Quỳ Xuống Đất Nhận Sai
64
Chương 64: 64: Anh Cũng Nhớ Nhung Vợ Của Tôi
65
Chương 65: 65: Người Đàn Ông Đeo Mặt Nạ Quỷ
66
Chương 66: 66: Còn Người Khác Tham Gia
67
Chương 67: 67: Chuyện Mười Năm Trước Không Hề Đơn Giản
68
Chương 68: 68: Quỷ Kiến Sầu Đại Ca Quỷ
69
Chương 69: 69: Nói Ra Sẽ Dọa Chết Ông Đấy
70
Chương 70: 70: Giang Trung Sắp Loạn Rồi
71
Chương 71: 71: Cuộc Đời Là Câu Chuyện Huyền Thoại
72
Chương 72: 72: Người Phụ Nữ Hoàn Hảo
73
Chương 73: 73: Nghe Nói Phía Trên Nổi Giận Rồi
74
Chương 74: 74: Em Gái Thích Thì Tặng Cho Em Gái Luôn
75
Chương 75: 75: Mời Nhảy Cùng
76
Chương 76: 76: Ai Đang Nói Bừa
77
Chương 77: 77: Tất Cả Quỳ Xuống
78
Chương 78: 78: Lâm Y Giảng Hoà
79
Chương 79: 79: Em Thật Sự Không Phản Bội Anh
80
Chương 80: 80: Lan Truyền Tin Tức
81
Chương 81: 81: Cho Tôi Mượn Mười Vạn Lính
82
Chương 82: 82: Chơi Gái
83
Chương 83: 83: Nói Chuyện Không Hợp Liền Ra Tay
84
Chương 84: 84: Lại Bị Cướp Công
85
Chương 85: 85: Sùng Bái Anh Hùng
86
Chương 86: 86: Anh Ta Tên Là Hoắc Tây
87
Chương 87: 87: Sùng Bái Hắc Long Nhất
88
Chương 88: 88: Khóc Vì Sung Sướng
89
Chương 89: 89: Cô Ấy Có Thể
90
Chương 90: 90: Phân Chia Cổ Phần
91
Chương 91: 91: Hiểu Lầm
92
Chương 92: 92: Đường Sở Sở Tủi Thân
93
Chương 93: 93: Hiểu Lầm Ngày Một Lớn
94
Chương 94: 94: Thành Phố Mới Thời Đại Khoa
95
Chương 95: 95: Lão Làng Tài Chính
96
Chương 96: 96: Phong Tỏa Cục Dân Chính
97
Chương 97: 97: Khiêm Tốn Khiêm Tốn Thôi
98
Chương 98: 98: Đổi Địa Điểm
99
Chương 99: 99: Ngay Cả Cổng Cũng Không Vào Được
100
Chương 100: 100: Không Nên Đâm Đầu Vào Xui Xẻo
101
Chương 101: 101: Đến Nhà Nhận Lỗi
102
Chương 102: 102: Ông Sẽ Phải Hối Hận
103
Chương 103: 103: Nhà Họ Đường Phất Lên
104
Chương 104: 104: Tướng Quân Đến
105
Chương 105: 105: Ai Cho Ông Cái Quyền Đó
106
Chương 106: 106: Nhà Họ Đường Rơi Vào Đường Cùng
107
Chương 107: 107: Anh Với Bạch Tố Có Mối Quan Hệ Như Thế Nào
108
Chương 108: 108: Đúng Là Khoác Lác
109
Chương 109: 109: Ai Cũng Đừng Mong Sống Sót
110
Chương 110: 110: Không Biết Rõ Tình Thế
111
Chương 111: 111: Xét Xử
112
Chương 112: 112: Ân Oán Rõ Ràng
113
Chương 113: 113: Lai Lịch Nhà Họ Giang
114
Chương 114: 114: Bệnh Viện Vĩnh Nhạc Xảy Ra Chuyện
115
Chương 115: 115: Thật Sự Có Vấn Đề
116
Chương 116: 116: Tự Biên Tự Diễn
117
Chương 117: 117: Hóa Ra Chỉ Là Quảng Cáo Làm Màu
118
Chương 118: 118: Vu Oan Giá Họa
119
Chương 119: 119: Khó Giãi Bày
120
Chương 120: 120: Thêm Dầu Vào Lửa
121
Chương 121: 121: Thật Không Có Khí Thế
122
Chương 122: 122: Vĩnh Thái
123
Chương 123: 123: Vay Tiền Phạm Pháp
124
Chương 124: 124: Đòi Nợ
125
Chương 125: 125: Kế Hoạch Chưa Từng Có
126
Chương 126: 126: Lại Là Một Chiếc Xe Hơi Sang Trọng Lại Là Một Căn Biệt Thự
127
Chương 127: 127: Mong Chờ Buổi Tối Đến
128
Chương 128: 128: Tiểu Hắc Đang Xem Mắt
129
Chương 129: 129: Cười Suýt Chảy Nước Mắt
130
Chương 130: 130: Phải Trả Cái Giá Thật Đắt
131
Chương 131: 131: Sính Lễ Xa Xỉ
132
Chương 132: 132: Cậu Giang Thần Bí
133
Chương 133: 133: Đường Sở Sở Không Kiềm Chế Được Cảm Xúc
134
Chương 134: 134: Tôi Đã Báo Cảnh Sát