Chương 181: Sợ hãi

Sở Dao đang nghi hoặc khó hiểu trong lòng, bỗng chốc nhớ tới vụ nàng mới vừa vào tắm thì bị ác mộng yểm trụ.

Đấy không phải mộng, là thật sự!

Đích xác có tên hoa tặc xâm nhập vào phòng khi nàng tắm gội, nàng không động đậy cũng có duyên cớ, nếu không nhờ Khấu Lẫm trở về kịp thời...

Sở Dao nghĩ tới đó mà đã sợ đến mức da đầu tê dại, da gà nổi lên toàn thân. Quả thực không dám suy nghĩ sâu hơn. Nàng nắm chặt cây trâm san hô trong tay, bức bách chính mình phải bình tĩnh lại, tự hỏi đây là chuyện gì xảy ra.

Tên vô sỉ kia nhất định phải có võ công cực cao, có thể tránh thoát thủ vệ chặt chẽ bên ngoài lẻn vào phòng ngủ, còn có bản lĩnh trước khi Khấu Lẫm phát hiện được hắn lập tức dừng tay rời đi.

Hoặc là, trong đám thị nữ hầu hạ nàng chắc chắn có nội ứng cho tên tặc này, chẳng những mở đường cho hắn vào phòng mà còn phụ trách theo dõi canh gác cho hắn; nhìn thấy hôm nay Khấu Lẫm bỗng nhiên sớm về đã kịp thời mật báo.

Khả năng có nội ứng coi bộ càng cao hơn một ít.

Mấy ngày gần đây nàng mệt mỏi lợi hại, có lẽ trước đó nội ứng kia đã bỏ thuốc cho nàng, vì thế hôm nay nàng mới có thể dễ dàng bị tên hoa tặc dùng thủ đoạn yểm trụ. Thủ đoạn này không giống dùng mê dược, bởi vì khi nàng cố tỉnh lại thì có thể tỉnh táo lại ngay lập tức, không lưu lại bất luận dấu vết gì, khó có thể bị phát hiện.

Có lẽ trong dự đoán của tên tặc kia, sau khi nàng trúng chiêu thì phải nên mơ hồ lâu hơn mới đúng. Nhưng bởi vì từ nhỏ nàng và ca ca đã trải qua cảm ứng song sinh, sức mạnh tinh thần cường hơn nhiều so với người bình thường, tỷ như khi bị trói tới Ma Phong Đảo cùng Mạnh Quân Quân trúng mê dược, nàng cũng có thể tỉnh lại trước tiên.

Hơn nữa nội ứng nhất định là một trong bốn đại thị nữ hầu hạ nàng thoát y vào nước, nhìn thấy trên người nàng có dấu vết hoan ái đêm qua bèn nắm lấy cơ hội báo cho tên hoa tặc kia. Hôm nay nếu để tên hoa tặc thực hiện được kế hoạch, nàng rất có khả năng không biết mình vừa bị xâm phạm, chỉ cho là ngâm mình trong nước ấm rồi thiếp đi làm một hồi mộng xuân.

Sau cảm giác "nghĩ mà sợ" qua đi, Sở Dao chỉ cảm thấy làn da bị ngón tay kia xẹt qua nóng rát, sự tức giận bị kích động như lửa thiêu từ đáy lòng bốc lên.

Tuy nàng không cổ hủ nhưng từ trước đến nay vẫn giữ mình trong sạch, có bao giờ phải chịu qua vũ nhục đến mức này!

Đây là được làm bởi nhà bacom2 ở wattpad

"Dao Dao?" Nàng đưa lưng về phía Khấu Lẫm, cho nên Khấu Lẫm nhìn không thấy biểu tình của nàng. Thấy Sở Dao đầu óc xổ tung vẫn ngồi không nhúc nhích bèn hỏi, "Cây trâm rớt rồi sao?"

"Không có việc gì, có lẽ do thiếp không nghỉ ngơi tốt nên đầu óc có chút mơ hồ, không chừng bỏ quên ở chỗ nào rồi." Sở Dao lắc lắc đầu, ổn định tâm thần, đặt cây trâm san hô trong tay trên mặt bàn, giơ tay nhìn gương búi tóc.

Nàng đang suy nghĩ việc này có nên nói cho Khấu Lẫm biết hay không, bởi vì rất có khả năng là Tào Sơn, bằng không ai dám ở trên đỉnh núi của Kim Trấm làm xằng làm bậy?

Hơn nữa bốn đại thị nữ kia là Kim Trấm cố ý chọn tới chiếu cố và bảo hộ nàng, xem như tâm phúc của ông, ngoại trừ Đoạn Xung và Tào Sơn thì ai có bản lĩnh thông đồng?

Lý trí nói cho nàng nên lén lút đi tìm Kim Trấm, nhờ Kim Trấm điều tra.

Nếu thật là Tào Sơn, nhiều lắm thì hắn sẽ bị một trận trừng phạt, lại bị Kim Trấm gõ gõ. Phụ mẫu Tào Sơn vì Kim Trấm mà chết, Kim Trấm lại nuôi hắn mười mấy năm, tình phụ tử này khẳng định lớn hơn cảm tình dành cho huynh muội bọn họ. Dù sao Kim Trấm cũng đã rời kinh khi huynh muội bọn họ mới hai ba tuổi, tuy bọn họ là nhi nữ của một mối tình cảm chân thành, nhưng cũng là nhi nữ của tình địch. Hiện giờ có thể đối xử tử tế như vậy đối với huynh muội bọn họ, đã chứng tỏ Kim Trấm là người có tình cảm sâu đậm.

Chuyện lớn hóa nhỏ là lựa chọn chính xác, nếu để Khấu Lẫm đi xử lý nhất định sẽ náo động tan hoang. Kim Trấm có ân với huynh muội bọn họ, nàng cũng không muốn mang đến quá nhiều phiền toái cho ông ấy. Huống chi Ma Phong Đảo trời cao Hoàng đế xa, hiện giờ Khấu Lẫm cũng chỉ là người ăn nhờ ở đậu, Kim Trấm tuy không làm khó dễ nhưng Khấu Lẫm cũng không chiếm được ích lợi gì.

Bất luận cân nhắc lợi hại thế nào, tóm lại nên giấu giếm chuyện này tương đối tốt hơn.

Sở Dao rũ mắt, cài cây trâm san hô lên búi tóc. Ma Phong Đảo không thể ở lâu được nữa, sau khi báo cho Kim Trấm xong cần phải rời khỏi nơi này ngay lập tức, bức họa nàng hứa làm mẫu đã vẽ xong rồi, lại xảy ra chuyện như vậy, Kim Trấm cũng sẽ không còn lý do gì tiếp tục giữ lại.

"Tiểu thư, nô tỳ đã thỉnh Hoàng đại phu tới."

"Mời vào."

Sức khỏe Kim Trấm không tốt nên trên đỉnh núi dưỡng vài vị đại phu, mà vị Hoàng đại phu này tuổi còn trẻ nhưng y thuật cực kỳ tinh vi, được Kim Trấm rất tín nhiệm, lúc trước nếu Sở Dao có gì không khoẻ thì Kim Trấm luôn kêu Hoàng đại phu tới xem.

Hoàng đại phu đi vào trong phòng, Khấu Lẫm hiếm có đứng dậy nhường chỗ.

Sở Dao vươn tay, nhẹ nhàng vén tay áo lên.

Hoàng đại phu vừa bắt mạch vừa hỏi: "Ngoại trừ tinh thần uể oải không muốn ăn không phấn chấn, tiểu thư còn có bệnh trạng gì khác hay không?"

"Không có." Sở Dao đã nhận định chính mình không phải có thai, nhưng vẫn hơi chút khẩn trương, "Hoàng đại phu, đâu phải ta có thai nhỉ?"

Hoàng đại phu xem xét lưỡi của nàng, trầm ngâm nói: "Theo như mạch tượng thì không phải là hỉ mạch."

Sở Dao nhẹ nhàng thở ra, đại phu lại nói: "Nhưng cũng có khả năng là thời gian còn quá sớm, mà thân thể Sở tiểu thư suy yếu nên phản ứng mẫn cảm."

Sở Dao lại bắt đầu hồi hộp.

Hoàng đại phu nói tiếp: "Tuy nhiên dựa theo kinh nghiệm của tại hạ, tình trạng của Sở tiểu thư hơn phân nửa vẫn là thuộc về không hợp khí hậu, khả năng có thai cực kỳ bé nhỏ. Tại hạ sẽ khai phương thuốc, chủ yếu là để tẩm bổ, trước tiên quan sát một thời gian xem sao."

Ông nội đại phu này sao không nói hết một lần cho xong được hả?! Sở Dao bực dọc, gật gật đầu: "Đa tạ."

Khấu Lẫm cho tiền thưởng, kêu thị nữ đưa tiễn đại phu, quay lại nhìn thấy sắc mặt Sở Dao cực kém, hai hàng mày đẹp nhíu lại, khóe miệng xưa nay nhếch lên cũng buông xuống, bộ dáng vô cùng thất vọng.

Hắn ngồi xuống bên người nàng, nhéo nhéo gương mặt căng thẳng của nàng một phen: "Mới vừa rồi nghi ngờ có thai, dáng điệu của nàng thật là lo âu bất an, hiện giờ đại phu nói không thể nào, sao nàng lại càng thêm không vui? Ta có chút không hiểu được, trong lòng nàng đến tột cùng ngóng trông "có" hay là "không có"?"

"Chàng thì sao?" Sở Dao tâm phiền ý loạn, không muốn nhiều lời bèn đơn giản hỏi trả lại.

Khấu Lẫm lâm vào trầm mặc. Hắn cũng không biết trả lời thế nào cho vấn đề do chính mình đưa ra.

Lúc trước hắn cũng tùy tiện nghĩ tới chuyện có hài tử, chỉ là sau khi suy ngẫm lại thì đưa đến kết luận chính mình cũng không biết cách làm phụ thân như thế nào. Vì thế vấn đề này bị hắn vứt qua sau đầu.

Mới vừa rồi khi cho rằng Sở Dao có thai, trong đầu hắn trống rỗng. Thời gian chờ đợi đại phu lại đây chẩn bệnh rõ ràng thập phần ngắn ngủi, thế nhưng hắn lại cảm giác phải chờ quá lâu, toàn bộ tinh thần đều dùng để tiếp thu sự thật "Mình có khả năng phải làm phụ thân rồi".

Sau khi đã tiếp thu, trong lòng hắn đột nhiên thêm vài phần thấp thỏm. Nếu hắn có hài tử lúc này thật sự hơi sớm, hắn và Sở Dao vừa mới thành phu thê chân chính, thế mà phải thêm một chuyện phiền toái? Huống chi hiện giờ rời kinh bôn ba bên ngoài, còn đang chờ đợi "Bước tiến lớn" của Thiên Ảnh, thời cơ không đúng. Cho nên hắn và Sở Dao nhất trí với một ý tưởng, tốt nhất là "Không có".

Nhưng khi bị Hoàng đại phu thật sự phủ định, trong lòng hắn đột nhiên trống rỗng, có sự mất mát nói không nên lời.

Quá sớm sao? Khó dạy sao? Nói đến nói đi, điều hắn sợ cũng chỉ là phải gánh vác thêm một phần trách nhiệm mà thôi. Tựa như lúc trước khi do dự có nên cưới Sở Dao hay không, cũng vì cứ suy xét ích lợi được mất mà lắc lư không chừng, cứ châm chước rồi cân nhắc lặp đi lặp lại. Nhưng hôm xưa cân nhắc thận trọng biết bao nhiêu, đến ngày nay phát hiện mình ngu xuẩn đã bỏ lỡ hết bấy nhiêu thời gian bên nhau.

Không còn sớm nữa rồi, hắn đã gần đến tuổi trung niên, bất luận xét về phương diện nào đều dư sức để nuôi dưỡng một hài tử. Cũng đâu thể khó dạy, chỉ cần chính mình chịu bỏ ra nhiều chút tâm tư.

Nghĩ thông suốt vấn đề này, con tim vốn trống vắng của Khấu Lẫm đột nhiên được một cỗ ôn nhu ấm áp lấp tràn. Nhìn biểu tình trước sau của Sở Dao, hắn đoán nàng cũng trải qua giai đoạn suy ngẫm giống mình.

Hắn duỗi tay ôm Sở Dao vào lòng trấn an nói: "Không có việc gì, điều dưỡng thân thể thật tốt rồi chúng ta nỗ lực cho ra một hài nhi là được."

Lúc này Sở Dao lại không hề nghĩ đến vấn đề hài tử, được Khấu Lẫm ôm vào lòng, cằm vừa lúc cọ qua vành tai nàng, nháy mắt khiến nàng nhớ tới cảm giác ghê tởm của ngón tay kia, cả người như bị kim đâm run lên.

Nàng dựa vào vai phu quân, môi dưới cắn chặt gần như bật máu, trong lòng vừa sợ hãi vừa bực tức lại vừa uất ức, căn bản không thể nhẫn nại được nữa.

Suy xét nhiều như vậy làm cái con khỉ gì, gặp phải chuyện như vậy lại có đạo lý nào mà giấu gạt trượng phu?

Sở Dao đi tới quyết định, thoát ra khỏi lồng ngực Khấu Lẫm ngồi thẳng thân mình: "Thật may mắn hôm nay chàng xử lý xong mọi chuyện trở về sớm hơn."

Khấu Lẫm vẫn còn đắm chìm trong ôn nhu hơi ngơ ngẩn: "Sao nàng lại nói như thế?"

Sở Dao hơi khó có thể mở miệng, mở to đôi mắt phủ một màn sương mù nặng nề nhìn phu quân: "Thiếp nhớ rất rành mạch, trước khi thiếp đi tắm đã cài hai cây trâm lên búi tóc."

Khấu Lẫm không rõ nguyên do, đang nói chuyện hài tử vì sao đột nhiên lại nhắc tới cây trâm?

Đột nhiên nhớ tới khi hắn vừa trở về, phản ứng của nàng rất kịch liệt, trách cứ hắn đi đứng không phát ra tiếng động hại nàng cho rằng đạo tặc vào phòng.

Vì thế, thật sự có đạo tặc vào phòng??

Bàn tay đặt ở trên vai Sở Dao chậm rãi siết lại, cơ bắp trên cánh tay dần dần căng chặt.

"Có người nhìn chằm chằm thiếp." Sở Dao liếc về hướng mười hai phiến bình phong một cái, rồi lại liếc về phía các thị nữ đang đứng canh ngoài hành lang, thoáng ngửa đầu ghé sát vào tai Khấu Lẫm thầm thì, nói thẳng toàn bộ chuyện mình gặp phải khi tắm gội, cứ tưởng rằng bị ác mộng yểm trụ nhưng thật ra suýt nữa bị xâm phạm.

Khi thuật lại ngực nàng phập phồng liên tục giống như người bị thiếu không khí để thở, tay chân tê dại.

Sau khi nói xong, nàng khẽ run môi từ bên tai Khấu Lẫm rời đi, dáng người lại lần nữa ngồi thẳng. Nàng ngưng mắt quan sát vẻ mặt của phu quân, nhưng lại nhìn không ra bất luận biểu tình gì.

Khấu Lẫm chỉ hơi nheo mi lại, tầm mắt hạ xuống, đôi mắt khép hờ.

Khoảng cách hai người gần như thế nhưng Sở Dao lại thấy không rõ ánh mắt của Khấu Lẫm, chỉ cảm giác dường như phu quân hoàn toàn không có dấu hiệu tức giận, bất đồng với dự đoán của nàng.

Dưới sự trầm mặc thật lâu của Khấu Lẫm, nàng càng ngày càng hoảng loạn, suy đoán có lẽ phu quân cũng đang bị dọa sợ giống mình, vội vàng trấn an: "Thiếp quả nhiên là "cát nhân tự có thiên tướng", trong mấy ngày gần đây, đột nhiên hôm nay chàng về sớm nhất."

Thế mà lời khuyên giải an ủi vừa nói xong, Khấu Lẫm vốn không có biểu tình bỗng dưng âm u cười lạnh, "Ta thật vô năng biết bao nhiêu, đến nỗi khiến nàng phải nhiều lần đem an nguy của bản thân ký thác vào Trời và Phật?"

Không khí xunh quanh dường như đặc quánh lại, Sở Dao rùng mình, vốn định cầm lấy tay phu quân đang đặt trên đầu gối, cảm giác được chàng bài xích nên bàn tay nàng chựng lại.

"Thực xin lỗi nàng." Không đợi Sở Dao thu hồi tay lại, Khấu Lẫm đã khống chế được cảm xúc ra tay trước bắt lấy tay nàng, thanh âm dịu lại, mặt mày mang theo vẻ buồn nản, "Ta chỉ là tự trách không bảo vệ nàng cho tốt, nàng chớ có giữ trong lòng, bằng không ta sẽ càng tự trách hơn."

"Thiếp hiểu rõ." Trước khi phu quân phát hỏa vẫn có thể nhớ chiếu cố tâm tình của nàng, trong lòng Sở Dao thật sự vui mừng, "Nhưng chuyện này vốn là không dự đoán được..."

Khấu Lẫm trầm mặc, không phải không dự đoán được mà chính là vì hắn quá chủ quan.

Gần đây hắn cảm thấy mình càng thích hợp theo về kinh doanh hơn, càng thêm mệt mỏi làm quan, thật ra là vì hắn phát hiện chính mình đã có chút không cách gì đảm nhiệm nổi chức vụ Chỉ Huy Sứ Cẩm Y Vệ.

Từ trước đến nay hắn thích hành động theo kiểu "đập nồi dìm thuyền", thích ra tay một cách bất ngờ, thích đoạn tuyệt đường lui của đối phương rồi xông ra tấn công, thích liều mạng. Nhưng hiện tại hắn chồn tay chồn chân, chỉ cầu một chữ "Ổn". Đặc biệt là trước đó khi thủ thành Kim Trúc đã bỏ rơi Sở Dao khiến nàng gặp nguy hiểm, chuyện này đã khắc sâu vào tim hắn, hắn nhận ra chính mình không thể vẫn còn giống như trước, tác phong hành sự cần thiết phải có sự thay đổi, không thể lại liều mạng nữa.

Cẩm Y Vệ giống như Tú Xuân đao, nhưng lưỡi đao của hắn đã không còn sắc bén. Hắn muốn cho đao vào vỏ, nhưng có người muốn bẻ gẫy đao của hắn.

Hôm nay Sở Dao coi như đã được ông trời phù hộ, như dưới cái nhìn của hắn thì ông trời khốn nạn kia lại gõ cho hắn hồi chuông cảnh báo.

Hắn đứng lên đi đến ngăn tủ, mở ra tráp binh khí.

Sở Dao trong lòng căng thẳng, nhìn Khấu Lẫm từ dưới đáy hộp lấy ra một thứ trông như đồ mồi lửa, đi đến bên cửa sổ đẩy toang hai cánh. Sau đó nàng thấy một chùm khói trắng bay thẳng lên trời, hóa ra là đồ để phóng thích tín hiệu.

Sở Dao không nghĩ ra, hiện giờ đang ở trên biển, phóng thích tín hiệu thì trên bờ cũng nhìn không tới, Khấu Lẫm đang muốn triệu hoán ai?

"Nàng chưa ngủ ngon, có muốn ngủ thêm một lát hay không?" Khấu Lẫm quay vào phòng, làm như không có chuyện gì, "Có ta canh giữ một bên, nàng yên tâm mà ngủ."

"Không cần đâu." Sở Dao không có khả năng ngủ được.

Khấu Lẫm lại đi đến trước ngăn tủ, đeo tráp binh khí lên lưng, quay lại bế ngang nàng lên: "Vậy đi thôi."

Sở Dao hỏi: "Chúng ta rời đảo đến Ngu gia?"

"Rời đảo làm gì?" Khấu Lẫm hôn lên trán nàng một cái, "Ta đi giúp nàng tìm về cây trâm."

Chapter
1 Chương 1: Giới thiệu
2 Chương 2: Mật chiếu
3 Chương 3: Trên đường
4 Chương 4: Tập kích
5 Chương 5: Tống tiền
6 Chương 6: Cổ quái
7 Chương 7: Thực nghiệm
8 Chương 8: Diêm vương
9 Chương 9: Hồ Sơ
10 Chương 10: Sinh bệnh
11 Chương 11: Giao việc
12 Chương 12: Dụ địch
13 Chương 13: Cáo trạng
14 Chương 14-1: Khiêu khích (1)
15 Chương 14-2: Khiêu khích (2)
16 Chương 15-1: Hẹn hò (1)
17 Chương 15-2: Hẹn hò (2)
18 Chương 16: Nghe lén
19 Chương 17: Xuất thân
20 Chương 18: Sự thật
21 Chương 19: Có độc
22 Chương 20: An ủi
23 Chương 21-1: Hội thẩm (1)
24 Chương 21-2: Hội thẩm (2)
25 Chương 22-1: Tụng sư (1)
26 Chương 22-2: Tụng sư (2)
27 Chương 23: Bà điên
28 Chương 24-1: Manh mối (1)
29 Chương 24-2: Manh mối (2)
30 Chương 25: Dự tiệc
31 Chương 26: Vũ nương
32 Chương 27: Trận đồ
33 Chương 28: Khoe tài
34 Chương 29: Bị bắt
35 Chương 30-1: Thiện ác (1)
36 Chương 30-2: Thiện ác (2)
37 Chương 30-3: Thiện ác (3)
38 Chương 31: Vào thành
39 Chương 32: Được cứu
40 Chương 33: Du hồ (1)
41 Chương 33-2: Du hồ (2)
42 Chương 34: Xoa bóp
43 Chương 35: Khúc mắc (1)
44 Chương 35-2: Khúc mắc (2)
45 Chương 36: Làm quan
46 Chương 37: Bái sư (1)
47 Chương 37-2: Bái sư (2)
48 Chương 38: Ghen tuông
49 Chương 39: Bị đánh (1)
50 Chương 39-2: Bị đánh (2)
51 Chương 40: Tới cửa
52 Chương 41: Giao phong
53 Chương 42: Công kích
54 Chương 43: Ma ma
55 Chương 44: Giả ngu
56 Chương 45: Làm bạn
57 Chương 46: Đính ước
58 Chương 47-1: Địch hữu (1)
59 Chương 47-2: Địch hữu (2)
60 Chương 48: Hàng xóm
61 Chương 49: Lựa chọn
62 Chương 50: Khó xử (1)
63 Chương 50-2: Khó xử (2)
64 Chương 51: Bắt rắn (phần đầu)
65 Chương 52: Bắt rắn (phần giữa)
66 Chương 53: Bắt rắn (phần đuôi -1)
67 Chương 53-2: Bắt rắn (phần đuôi -2)
68 Chương 54: Rắn lớn
69 Chương 55: Thần binh
70 Chương 56: Lợi dụ (1)
71 Chương 56-2: Lợi dụ (2)
72 Chương 57: Đính hôn
73 Chương 58: Trù bị
74 Chương 59: Hôn lễ
75 Chương 60: Động phòng (1)
76 Chương 60-2: Động phòng (2)
77 Chương 61: Thử lại
78 Chương 62: Đoạt quyền (1)
79 Chương 62-2: Đoạt quyền (2)
80 Chương 63: Ra ngoài
81 Chương 64: Phục kích
82 Chương 65: Bị thương
83 Chương 66: Làm khó (1)
84 Chương 66-2: Làm khó (2)
85 Chương 67: Xuất hiện
86 Chương 68: Thách đấu
87 Chương 69: Tiểu sử
88 Chương 70-1: Tra án (1)
89 Chương 70-2: Tra án (2)
90 Chương 71: Hung thủ (1)
91 Chương 71-2
92 Chương 72: Thắng đẹp (1)
93 Chương 72-2: Thắng đẹp (2)
94 Chương 73: Quý nhân
95 Chương 74: Hôn Lễ
96 Chương 75: Động Phòng (1)
97 Chương 76: Động Phòng (2)
98 Chương 77: Thử Lại
99 Chương 78: Đoạt Quyền (1)
100 Chương 79: Đoạt Quyền (2)
101 Chương 80: Ra Ngoài
102 Chương 81: Phục Kích
103 Chương 82: Bị Thương
104 Chương 83: Làm Khó (1)
105 Chương 84: Làm Khó (2)
106 Chương 85: Xuất Hiện
107 Chương 86: Thách Đấu
108 Chương 87: Tiểu Sử
109 Chương 88: Tra Án (1)
110 Chương 89: Tra Án (2)
111 Chương 90: Hung Thủ (1)
112 Chương 91
113 Chương 92: Thắng Đẹp (1)
114 Chương 93: Thắng Đẹp (2)
115 Chương 94: Quý Nhân
116 Chương 95: Khởi Hành
117 Chương 96: Rối Gỗ
118 Chương 97: Cải Trang
119 Chương 98: Bị Bắt
120 Chương 99: Thần Côn
121 Chương 100: Xem Bói (1)
122 Chương 101: Xem Bói (2)
123 Chương 102: Quà Tặng (1)
124 Chương 103: Quà Tặng (2)
125 Chương 104: Suy Luận (1)
126 Chương 105: Suy Luận (2)
127 Chương 106: Suy Luận (3)
128 Chương 107: Vu Hãm (1)
129 Chương 108: Vu Hãm (2)
130 Chương 109: Ly Gián (1)
131 Chương 110: Ly Gián (2)
132 Chương 111: Chất Vấn
133 Chương 112: Rối Rắm (1)
134 Chương 113: Rối Rắm (2)
135 Chương 114: Tỷ Tỷ
136 Chương 115: Gánh Nặng
137 Chương 116: Sổ Con
138 Chương 117: Thế Đạo
139 Chương 118: Thương Nghị
140 Chương 119: Hiến Thân
141 Chương 120: Gặp Lại
142 Chương 121: Đèn Trời (1)
143 Chương 122: Đèn Trời (2)
144 Chương 123: Đấu Kế (1)
145 Chương 124: Đấu Kế (2)
146 Chương 125: Viện Binh (1)
147 Chương 126: Viện Binh (2)
148 Chương 127: Công Tâm (1)
149 Chương 128: Công Tâm (2)
150 Chương 129: Thân Thế
151 Chương 130: Nhân Sinh
152 Chương 131: Phu Thê
153 Chương 132: Thăm Dò
154 Chương 133: Công Đạo
155 Chương 134: Trung Khuyển
156 Chương 135: Thành Ý (1)
157 Chương 136: Thành Ý (2)
158 Chương 137: Tình Địch (1)
159 Chương 138: Tình Địch (2)
160 Chương 139: Gạo Vàng
161 Chương 140: Xuyên Tim
162 Chương 141: Quản gia
163 Chương 142: Giang sơn
164 Chương 143: Ngu việt (1)
165 Chương 144: Ngu việt (2)
166 Chương 145: Nhân tâm
167 Chương 146: Bày trận
168 Chương 147: Thói quen
169 Chương 148-1: Công thành (1)
170 Chương 148-2: Công thành (2)
171 Chương 149-1: Cố nhân (1)
172 Chương 149-2: Cố nhân (2)
173 Chương 150: Đón mời
174 Chương 151: Kim trấm
175 Chương 152: Uy phong
176 Chương 153: Lên đảo
177 Chương 154-1: Chơi đùa (1)
178 Chương 154-2: Chơi đùa (2)
179 Chương 155-1: Tự thẩm (1)
180 Chương 155-2: Tự thẩm (2)
181 Chương 155-3: Tự thẩm (3)
182 Chương 156: Thế giới
183 Chương 157: Tồn tại
184 Chương 158: Tai họa
185 Chương 159: Phụ thân
186 Chương 160: Mộ thất
187 Chương 161: Nhẫn Nại (1)
188 Chương 162: Nhẫn Nại (2)
189 Chương 163
190 Chương 164: Phụ Thân
191 Chương 165: Mộ Thất
192 Chương 166: Nhẫn Nại (1)
193 Chương 167: Nhẫn Nại (2)
194 Chương 168: Làm bạn
195 Chương 169: Buồn cười
196 Chương 170: Hai cặp (1)
197 Chương 171: Hai cặp (2)
198 Chương 172: Chữa Khỏi
199 Chương 173: Trùng sinh
200 Chương 174: Thiên ảnh (1)
201 Chương 175: Thiên ảnh (2)
202 Chương 176: Liên quân
203 Chương 177: Đánh cược
204 Chương 178: Kinh doanh
205 Chương 179: Kỳ lạ (1)
206 Chương 180: Kỳ Lạ (2)
207 Chương 181: Sợ hãi
208 Chương 182: Giết Ngươi
209 Chương 183: Trúng cổ
210 Chương 184: Tra vấn (1)
211 Chương 185: Tra vấn (2)
212 Chương 186: Báu vật
213 Chương 187: Khích tướng
214 Chương 188: Cược Mạng
215 Chương 189: Tình Thế (1)
216 Chương 190: Tình Thế (2)
217 Chương 191: Cá Mặn (1)
218 Chương 192: Cá Mặn (2)
219 Chương 193: Giao Tình
220 Chương 194: Thuyết Phục
221 Chương 195: Chứng Minh
222 Chương 196: Nhi Tử
223 Chương 197: Phe Nào
224 Chương 198: Báo Ứng
225 Chương 199: Lập Trường
226 Chương 200: Bảo Tàng
227 Chương 201: Mật Đàm
228 Chương 202: Lôi Đài
229 Chương 203: Khuyên Bảo
230 Chương 204: Tư Tưởng
231 Chương 205: Giải quyết
232 Chương 206: Tầm Bảo
233 Chương 207: Đối Đầu
234 Chương 208: Chiến Thắng
235 Chương 209: Kết Cục
236 Chương 210: Phiên Ngoại 1: Mang Họ Ai
237 Chương 211: Phiên Ngoại 2: Ba Người Bạn
238 Chương 212: Phiên Ngoại 3: Ba Người Bạn
Chapter

Updated 238 Episodes

1
Chương 1: Giới thiệu
2
Chương 2: Mật chiếu
3
Chương 3: Trên đường
4
Chương 4: Tập kích
5
Chương 5: Tống tiền
6
Chương 6: Cổ quái
7
Chương 7: Thực nghiệm
8
Chương 8: Diêm vương
9
Chương 9: Hồ Sơ
10
Chương 10: Sinh bệnh
11
Chương 11: Giao việc
12
Chương 12: Dụ địch
13
Chương 13: Cáo trạng
14
Chương 14-1: Khiêu khích (1)
15
Chương 14-2: Khiêu khích (2)
16
Chương 15-1: Hẹn hò (1)
17
Chương 15-2: Hẹn hò (2)
18
Chương 16: Nghe lén
19
Chương 17: Xuất thân
20
Chương 18: Sự thật
21
Chương 19: Có độc
22
Chương 20: An ủi
23
Chương 21-1: Hội thẩm (1)
24
Chương 21-2: Hội thẩm (2)
25
Chương 22-1: Tụng sư (1)
26
Chương 22-2: Tụng sư (2)
27
Chương 23: Bà điên
28
Chương 24-1: Manh mối (1)
29
Chương 24-2: Manh mối (2)
30
Chương 25: Dự tiệc
31
Chương 26: Vũ nương
32
Chương 27: Trận đồ
33
Chương 28: Khoe tài
34
Chương 29: Bị bắt
35
Chương 30-1: Thiện ác (1)
36
Chương 30-2: Thiện ác (2)
37
Chương 30-3: Thiện ác (3)
38
Chương 31: Vào thành
39
Chương 32: Được cứu
40
Chương 33: Du hồ (1)
41
Chương 33-2: Du hồ (2)
42
Chương 34: Xoa bóp
43
Chương 35: Khúc mắc (1)
44
Chương 35-2: Khúc mắc (2)
45
Chương 36: Làm quan
46
Chương 37: Bái sư (1)
47
Chương 37-2: Bái sư (2)
48
Chương 38: Ghen tuông
49
Chương 39: Bị đánh (1)
50
Chương 39-2: Bị đánh (2)
51
Chương 40: Tới cửa
52
Chương 41: Giao phong
53
Chương 42: Công kích
54
Chương 43: Ma ma
55
Chương 44: Giả ngu
56
Chương 45: Làm bạn
57
Chương 46: Đính ước
58
Chương 47-1: Địch hữu (1)
59
Chương 47-2: Địch hữu (2)
60
Chương 48: Hàng xóm
61
Chương 49: Lựa chọn
62
Chương 50: Khó xử (1)
63
Chương 50-2: Khó xử (2)
64
Chương 51: Bắt rắn (phần đầu)
65
Chương 52: Bắt rắn (phần giữa)
66
Chương 53: Bắt rắn (phần đuôi -1)
67
Chương 53-2: Bắt rắn (phần đuôi -2)
68
Chương 54: Rắn lớn
69
Chương 55: Thần binh
70
Chương 56: Lợi dụ (1)
71
Chương 56-2: Lợi dụ (2)
72
Chương 57: Đính hôn
73
Chương 58: Trù bị
74
Chương 59: Hôn lễ
75
Chương 60: Động phòng (1)
76
Chương 60-2: Động phòng (2)
77
Chương 61: Thử lại
78
Chương 62: Đoạt quyền (1)
79
Chương 62-2: Đoạt quyền (2)
80
Chương 63: Ra ngoài
81
Chương 64: Phục kích
82
Chương 65: Bị thương
83
Chương 66: Làm khó (1)
84
Chương 66-2: Làm khó (2)
85
Chương 67: Xuất hiện
86
Chương 68: Thách đấu
87
Chương 69: Tiểu sử
88
Chương 70-1: Tra án (1)
89
Chương 70-2: Tra án (2)
90
Chương 71: Hung thủ (1)
91
Chương 71-2
92
Chương 72: Thắng đẹp (1)
93
Chương 72-2: Thắng đẹp (2)
94
Chương 73: Quý nhân
95
Chương 74: Hôn Lễ
96
Chương 75: Động Phòng (1)
97
Chương 76: Động Phòng (2)
98
Chương 77: Thử Lại
99
Chương 78: Đoạt Quyền (1)
100
Chương 79: Đoạt Quyền (2)
101
Chương 80: Ra Ngoài
102
Chương 81: Phục Kích
103
Chương 82: Bị Thương
104
Chương 83: Làm Khó (1)
105
Chương 84: Làm Khó (2)
106
Chương 85: Xuất Hiện
107
Chương 86: Thách Đấu
108
Chương 87: Tiểu Sử
109
Chương 88: Tra Án (1)
110
Chương 89: Tra Án (2)
111
Chương 90: Hung Thủ (1)
112
Chương 91
113
Chương 92: Thắng Đẹp (1)
114
Chương 93: Thắng Đẹp (2)
115
Chương 94: Quý Nhân
116
Chương 95: Khởi Hành
117
Chương 96: Rối Gỗ
118
Chương 97: Cải Trang
119
Chương 98: Bị Bắt
120
Chương 99: Thần Côn
121
Chương 100: Xem Bói (1)
122
Chương 101: Xem Bói (2)
123
Chương 102: Quà Tặng (1)
124
Chương 103: Quà Tặng (2)
125
Chương 104: Suy Luận (1)
126
Chương 105: Suy Luận (2)
127
Chương 106: Suy Luận (3)
128
Chương 107: Vu Hãm (1)
129
Chương 108: Vu Hãm (2)
130
Chương 109: Ly Gián (1)
131
Chương 110: Ly Gián (2)
132
Chương 111: Chất Vấn
133
Chương 112: Rối Rắm (1)
134
Chương 113: Rối Rắm (2)
135
Chương 114: Tỷ Tỷ
136
Chương 115: Gánh Nặng
137
Chương 116: Sổ Con
138
Chương 117: Thế Đạo
139
Chương 118: Thương Nghị
140
Chương 119: Hiến Thân
141
Chương 120: Gặp Lại
142
Chương 121: Đèn Trời (1)
143
Chương 122: Đèn Trời (2)
144
Chương 123: Đấu Kế (1)
145
Chương 124: Đấu Kế (2)
146
Chương 125: Viện Binh (1)
147
Chương 126: Viện Binh (2)
148
Chương 127: Công Tâm (1)
149
Chương 128: Công Tâm (2)
150
Chương 129: Thân Thế
151
Chương 130: Nhân Sinh
152
Chương 131: Phu Thê
153
Chương 132: Thăm Dò
154
Chương 133: Công Đạo
155
Chương 134: Trung Khuyển
156
Chương 135: Thành Ý (1)
157
Chương 136: Thành Ý (2)
158
Chương 137: Tình Địch (1)
159
Chương 138: Tình Địch (2)
160
Chương 139: Gạo Vàng
161
Chương 140: Xuyên Tim
162
Chương 141: Quản gia
163
Chương 142: Giang sơn
164
Chương 143: Ngu việt (1)
165
Chương 144: Ngu việt (2)
166
Chương 145: Nhân tâm
167
Chương 146: Bày trận
168
Chương 147: Thói quen
169
Chương 148-1: Công thành (1)
170
Chương 148-2: Công thành (2)
171
Chương 149-1: Cố nhân (1)
172
Chương 149-2: Cố nhân (2)
173
Chương 150: Đón mời
174
Chương 151: Kim trấm
175
Chương 152: Uy phong
176
Chương 153: Lên đảo
177
Chương 154-1: Chơi đùa (1)
178
Chương 154-2: Chơi đùa (2)
179
Chương 155-1: Tự thẩm (1)
180
Chương 155-2: Tự thẩm (2)
181
Chương 155-3: Tự thẩm (3)
182
Chương 156: Thế giới
183
Chương 157: Tồn tại
184
Chương 158: Tai họa
185
Chương 159: Phụ thân
186
Chương 160: Mộ thất
187
Chương 161: Nhẫn Nại (1)
188
Chương 162: Nhẫn Nại (2)
189
Chương 163
190
Chương 164: Phụ Thân
191
Chương 165: Mộ Thất
192
Chương 166: Nhẫn Nại (1)
193
Chương 167: Nhẫn Nại (2)
194
Chương 168: Làm bạn
195
Chương 169: Buồn cười
196
Chương 170: Hai cặp (1)
197
Chương 171: Hai cặp (2)
198
Chương 172: Chữa Khỏi
199
Chương 173: Trùng sinh
200
Chương 174: Thiên ảnh (1)
201
Chương 175: Thiên ảnh (2)
202
Chương 176: Liên quân
203
Chương 177: Đánh cược
204
Chương 178: Kinh doanh
205
Chương 179: Kỳ lạ (1)
206
Chương 180: Kỳ Lạ (2)
207
Chương 181: Sợ hãi
208
Chương 182: Giết Ngươi
209
Chương 183: Trúng cổ
210
Chương 184: Tra vấn (1)
211
Chương 185: Tra vấn (2)
212
Chương 186: Báu vật
213
Chương 187: Khích tướng
214
Chương 188: Cược Mạng
215
Chương 189: Tình Thế (1)
216
Chương 190: Tình Thế (2)
217
Chương 191: Cá Mặn (1)
218
Chương 192: Cá Mặn (2)
219
Chương 193: Giao Tình
220
Chương 194: Thuyết Phục
221
Chương 195: Chứng Minh
222
Chương 196: Nhi Tử
223
Chương 197: Phe Nào
224
Chương 198: Báo Ứng
225
Chương 199: Lập Trường
226
Chương 200: Bảo Tàng
227
Chương 201: Mật Đàm
228
Chương 202: Lôi Đài
229
Chương 203: Khuyên Bảo
230
Chương 204: Tư Tưởng
231
Chương 205: Giải quyết
232
Chương 206: Tầm Bảo
233
Chương 207: Đối Đầu
234
Chương 208: Chiến Thắng
235
Chương 209: Kết Cục
236
Chương 210: Phiên Ngoại 1: Mang Họ Ai
237
Chương 211: Phiên Ngoại 2: Ba Người Bạn
238
Chương 212: Phiên Ngoại 3: Ba Người Bạn