Chương 98: Bị Bắt

Lúc chạng vạng, xe ngựa đã đến bên ngoài phủ Hạ Lan.

Từ đây cho đến hôm diễn ra hội nghị thường kỳ của thương hội đồng minh Bắc Lục Tỉnh chỉ còn ba ngày, các đại lão gia của ngành thương nghiệp đã tới hơn phân nửa, hiện giờ đều ở trong phủ Hạ Lan. Vì thế trong phủ ngoài phủ canh chừng rất nghiêm ngặt, thấy Hạ Lan Nhân trở về, thủ vệ cuống quít tiến lên dẫn ngựa: "Đại tiểu thư!"

Mặt trời chiều ngã về phía Tây, Hạ Lan Nhân xoay người xuống ngựa, ghé tai thủ vệ thầm thì vài câu, thủ vệ gật đầu thưa vâng, vội vàng chạy vào trong phủ.

Hạ Lan Nhân đi đến bên cửa sổ xe ngựa hạ giọng nói: "Các vị tạm chờ một lát, dân nữ phân phó thủ vệ đi chuẩn bị xe lăn."

Khấu Lẫm gật đầu, cách cửa sổ xe trả lời: "Danh sách khách nhân của thương hội đã đến Lạc Dương, bao gồm cả gia quyến hộ vệ gia phó và người hầu đi theo, bằng tốc độ nhanh nhất đưa cho bản quan một bản sao." Lại bổ sung, "Tận lực ghi chép thật tỉ mỉ kỹ càng."

Hạ Lan Nhân gật đầu: "Dân nữ minh bạch."

Chỉ chốc lát sau, Hạ Lan gia phó đẩy xe lăn ra. Liễu Ngôn Bạch và Nguyễn Tễ xuống xe trước, Khấu Lẫm ôm Sở Dao xuống đặt nàng trên xe lăn.

Đang chuẩn bị đẩy Sở Dao đi vào thì sau lưng có người hô: "Hạ Lan Đại tiểu thư!"

Sở Dao quay đầu quan sát, là một vị công tử ăn mặc phú quý, phía sau đi theo bốn hộ vệ vai u thịt bắp. Người này mặt mày đỏ bừng, hình như vừa uống không ít rượu, coi bộ có chút hơi say.

Trong mắt Hạ Lan Nhân toát ra một tia chán ghét, chắp tay chào: "Ngụy công tử."

Họ Ngụy? Sở Dao ở trên đường hình như có nghe Khấu Lẫm đề cập qua, Huyện lệnh Lạc Dương đúng là họ Ngụy, vị công tử trước mắt chắc hẳn là nhi tử độc nhất của Ngụy Huyện lệnh tên Ngụy Hoằng.

Huyện lệnh chính ngũ phẩm cũng không phải chức cao gì, nhưng Ngụy Huyện lệnh xuất thân từ Ngụy thị ở Giang Đông, đồng hương với Viên Thủ Phụ, trong tộc còn có một vị là Quý Phi đương triều, chính là thân mẫu của Duệ Vương. Vì thế trong vùng Lạc Dương này, Ngụy Huyện lệnh cũng được vài phần thể diện. Còn nghe nói Ngụy Hoằng lúc trước muốn hỏi cưới Hạ Lan Nhân nhưng bị Hạ Lan lão gia cự tuyệt.

"Đại tiểu thư đi rong chơi chỗ nào mới về à? Thương hội triệu tập sắp khai mạc mà còn có tâm tình ra cửa?" Ngụy Hoằng bước chân có chút lảo đảo tiến lên phía trước, vốn dĩ chuẩn bị nói móc Hạ Lan Nhân vài câu, mắt quét qua một đường lại thấy được Sở Dao ngồi trên xe lăn.

Hắn giật nảy mình, tửu lực làm thị giác của hắn có chút mơ hồ, dụi dụi mắt rồi ngơ ngẩn nói: "Đây là nam nhân sao? Thế nhưng còn đẹp hơn so với nữ nhân..."

Sở Dao nhíu mày, lập tức quay đầu lại không nhìn hắn nữa.

Ngụy Hoằng không thấy rõ, một hai phải tiến lên nhìn cho cẩn thận, Hạ Lan Nhân đi mau vài bước ngăn lại, lạnh lùng nói: "Ngụy công tử xin tự trọng."

Ngụy Hoằng hình như có chút sợ nàng, nhưng vẫn căng da đầu cà khịa: "Như thế nào, đã dám ra cửa mà lại còn không cho người ta nhìn?"

Nguyễn Tễ nuốt nước miếng, liếc một cái về phía Khấu Lẫm, cảm thấy Ngụy Hoằng coi bộ muốn tiêu đời.

Khấu Lẫm làm bộ làm tịch bấm tay tính toán: "Vị công tử này, bần đạo nhìn ấn đường của ngươi đã biến thành màu đen, sợ là sẽ gặp tai ương đổ máu..."

Ngụy Hoằng sửng sốt, nhổ toẹt một bãi nước bọt xuống đất: "Ngươi mới gặp tai ương đổ máu!"

"Không tin cứ chờ xem." Khấu Lẫm cười khẩy một tiếng, đẩy Sở Dao nhập phủ.

Sở Dao có chút lo lắng: "Phu quân, rốt cuộc hắn cũng chưa nói gì quá khó nghe, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện."

Khấu Lẫm cười: "Yên tâm, loại ăn chơi trác táng này thiếu gì, ta lười so đo với hắn."

Nhưng ra lăn lộn chốn giang hồ, đã nói để hắn thấy máu thì nhất định cần phải cho hắn thấy máu, đợi lát nữa phân phó Tiểu Giang đi đập hắn một trận là được.

*By Bà Còm in Wattpad*

Phủ Hạ Lan tuy lớn nhưng cũng thắng không nổi lần này khách nhân tới quá nhiều, sương phòng đều đã đầy người, đoàn người Khấu Lẫm chỉ có thể ở một tiểu viện hẻo lánh. Nhưng với tài lực của Hạ Lan thế gia, cho dù là tiểu viện bỏ trống cũng vẫn phú quý bức người.

Khấu Lẫm trước tiên đi tắm rửa sạch sẽ cho thoải mái. Khi từ tịnh phòng ra tới, Hạ Lan Nhân đã đưa đến tư liệu của khách khứa, Sở Dao và mấy người đang ngồi vây quanh bàn đá trong sân viện lật xem.

Trên bàn đá tràn ngập giấy Tuyên Thành viết tên chi chít, đây là danh sách người tham gia hội nghị thường kỳ của thương hội đồng minh Bắc Lục Tỉnh lần này.

Tổng cộng mười lăm người, mặt sau còn có phụ đề về một ít lý lịch của từng người.

Sở Dao đọc kỹ thật lâu, nghi hoặc nói: "Không nghĩ ra, Thiên Ảnh gởi tới bảy con rối gỗ, ám chỉ bốn nam ba nữ, nhưng trong danh sách chỉ có hai nữ nhân, một nữ nhân còn thiếu là ai?"

Liễu Ngôn Bạch bàn luận: "Đầu tiên không nhất định rối gỗ là do Thiên Ảnh gởi tới, có khả năng là trong nội bộ thương hội Bắc Lục Tỉnh chia chác không đều, cũng có thể là thương hội Nam Thất Tỉnh cố ý quấy rối. Có lẽ là báo thù, có lẽ là đụng chạm về vấn đề ích lợi, đều khó mà nói."

Khấu Lẫm chắp tay sau lưng tiến lại: "Hơn nữa, hung thủ muốn giết bảy người không nhất định là đầu mục, cũng có thể là gia quyến hay hộ vệ cùng đi theo bảo vệ."

Nguyễn Tễ cảm thấy một màn sương mù trước mắt: "Hai vị có manh mối gì không?"

Liễu Ngôn Bạch lắc đầu: "Nếu không phải là đe dọa mà thực sự có người chuẩn bị hành hung, phải chết vài người thì mới có thể suy ra một ít manh mối."

Khấu Lẫm không lạc quan như vậy: "Chết vài người cũng sợ chưa nhìn ra cái gì."

Vừa dứt lời thì chợt nghe ngoài viện truyền vào một trận cãi cọ ầm ĩ.

Bằng vào tính cảnh giác của nhiều năm phá án, Nguyễn Tễ đứng bật dậy: "Hay là hung thủ đã bắt đầu ra tay?"

Liễu Ngôn Bạch nhíu mày: "Chắc hẳn sẽ không, người thương hội còn chưa tề tựu đông đủ."

Khi mọi người đang khó hiểu, Hạ Lan Nhân vội vàng đi vào, vẻ mặt kinh ngạc nghi ngờ nhìn về phía Khấu Lẫm: "Khấu Chỉ Huy Sứ, ngài phái người giết Ngụy Hoằng?"

Khấu Lẫm hơi sửng sốt: "Như thế nào, tiểu tử họ Ngụy đã chết?"

Liễu Ngôn Bạch trong lòng cũng rất kinh ngạc: "Là vị công tử say rượu lúc chạng vạng?"

"Đúng vậy, mới vừa phát hiện chết ở huyện nha, bị hung thủ chém đầu, đầu lại không tìm thấy..." Hạ Lan Nhân vẫn cẩn thận đánh giá biểu tình của Khấu Lẫm, dường như muốn biết người có phải bị hắn giết hay không, "Ngụy Huyện lệnh nghe nói lúc chạng vạng ngài từng đe dọa Ngụy Hoằng sẽ gặp tai ương đổ máu, đích thân tới cửa bắt ngài."

Bên ngoài viện âm thanh la hét ầm ĩ càng ngày càng gần, trong viện sắc mặt mọi người đều ngưng trọng, chỉ một mình Khấu Lẫm không biết nên khóc hay nên cười: "Thật là không ngờ được, hóa ra bản quan lại có thiên phú làm đạo sĩ."

"Có người muốn giá họa cho chàng?" Sở Dao vốn cũng hoài nghi có phải Ngụy Hoằng bị Khấu Lẫm phái Tiểu Giang đi giết hay không, nhưng nhìn thái độ giở khóc giở cười của phu quân, chắc hẳn là không phải.

"Ai mà biết." Khấu Lẫm hơi nhún vai, không tiếp tục đề tài này, "Tuy nhiên..." Hắn chuyển mắt sang Hạ Lan Nhân, "Chỉ là một đạo sĩ thuận miệng phán mệnh cho một người, bất hạnh lại thành sự thật, vậy là có thể coi như hung phạm? Không có bằng chứng gì cả mà phủ Hạ Lan của ngươi cứ để cho Huyện lệnh tới cửa bắt người?"

Tục ngữ có câu "Cường long không đấu lại địa long", tộc Hạ Lan đã chiếm cứ địa bàn Lạc Dương cả trăm năm, còn Ngụy Huyện lệnh tới đây nhậm chức cùng lắm chỉ hai năm mà thôi.

(Địa long: giun đất. Câu tục ngữ trên đồng nghĩa với câu "Phép vua thua lệ làng" của Việt nam)

Hạ Lan Nhân cười khổ giải thích: "Khấu Chỉ Huy Sứ, Ngụy Huyện lệnh không chỉ mang theo bộ khoái, hắn còn thỉnh Chu Trạch Chu Bách hộ của Lạc Dương Cẩm Y Vệ Bách Hộ Sở cùng tới. Chúng ta cho dù ăn gan hùm tim báo cũng không dám cản trở Cẩm Y Vệ..."

Biểu tình của Khấu Lẫm nháy mắt lạnh băng.

Sự tình không liên quan tới mình, Liễu Ngôn Bạch bỗng dưng bật cười: "Cẩm Y Vệ địa phương giúp đỡ huyện nha bắt người, còn bắt được đương triều Chỉ Huy Sứ Cẩm Y Vệ, hay thật nhỉ!"

Khi nói chuyện thì Ngụy Huyện lệnh đã dẫn người vọt vào, tang tử đau thương khiến hai mắt hắn đỏ bừng, cả người gần như điên cuồng.

Quả nhiên, phía sau ngoại trừ bộ khoái nha môn còn có mấy nam tử oai hùng đầu đội mũ sáu cạnh, người mặc Phi Ngư phục, đúng là Cẩm Y Vệ địa phương.

Ngụy Huyện lệnh nhìn thoáng qua mọi người để phân biệt rồi chỉ vào Khấu Lẫm búi tóc đạo sĩ: "Bắt tên hung đồ này cho ta!"

Hạ Lan Nhân khuyên nhủ: "Ngụy đại nhân, các vị này đều là đồng môn của dân nữ, chạng vạng mới tới Lạc Dương, chưa bao giờ rời khỏi phủ một bước, sao có thể là hung thủ được?"

Nguyễn Tễ đứng dậy lấy vỏ kiếm ngăn bộ khoái lại, hàng năm hắn ở bên ngoài phá án nên cũng học chút võ công, giận dữ nói: "Ngụy đại nhân, hung án còn chưa xét xử, ngài tùy ý nói ra hai chữ "hung đồ" là đã vi phạm Luật Đại Lương!"

Gia chủ Hạ Lan Triết biết được tin tức cũng từ yến phòng bước nhanh tới: "Ngụy đại nhân, vụ án này không có bằng chứng, ngài tới cửa bắt người sao được?"

Một phen mồm năm miệng mười, Ngụy Huyện lệnh không kịp phản bác, một bộ khoái chạy như bay vào viện: "Đại nhân! Đại nhân! Đầu Thiếu gia bị chém rớt đã tìm được rồi!"

Ngụy Huyện lệnh run rẩy: "Ở, ở nơi nào?"

Bộ khoái nói: "Lăn dưới gầm giường..."

"Nhi tử của ta!" Ngụy Huyện lệnh rốt cuộc không chịu nổi, cực kỳ bi thương rống lên một câu rồi hôn mê bất tỉnh.

"Đại nhân!" Các bộ khoái ba chân bốn cẳng nâng Huyện lệnh rời tiểu viện.

Chỉ còn lại Dương Bộ đầu của huyện nha Lạc Dương tiếp tục đại diện cho Huyện lệnh, chỉ vào Khấu Lẫm trừng mắt chống đỡ: "Bắt tên hung... bắt tên thần côn này lại mang về nha môn thẩm vấn!"

"Vâng!"

Hai bộ khoái tuân lệnh đang muốn tiến lên, Khấu Lẫm nói: "Từ từ."

Hắn chỉ thuận miệng nói vậy thôi mà hai bộ khoái không hiểu sao lại cảm giác được một cỗ áp lực rất lớn, thế nhưng thật sự dừng bước.

Khấu Lẫm nhìn về phía Chu Trạch: "Loại án mạng này từ khi nào lại thuộc về phạm vi quản hạt của Cẩm Y Vệ địa phương? Chu Bách hộ làm xằng bậy như vậy, không sợ vị tổng Chỉ Huy Sứ trong kinh thành hỏi tới?"

Chu Trạch ôm quyền giải thích: "Ta không phải quản bậy, chỉ có chút quan hệ cá nhân với Ngụy Huyện lệnh, tối nay đến huyện nha cùng hắn uống rượu, vừa lúc phát hiện có một bóng đen phi thân qua đầu tường, ta liền đuổi theo nhưng truy đến phía sau phủ nha thì mất dấu tích. Khi chuẩn bị quay về lại ngửi được mùi máu tươi nồng đậm, lập tức nhảy vào phòng trong nhìn thấy Ngụy công tử đã bị chém đầu."

Khấu Lẫm vuốt ve lòng bàn tay: "Vết thương trí mạng của Ngụy công tử là bị chém đầu?"

Dương Bộ đầu hỏi lại: "Đầu đã bị chém, còn không nguy hiểm đến tính mạng hay sao?"

Liễu Ngôn Bạch giải thích: "Ý của huynh ấy chính là, Ngụy công tử là sau khi chết mới bị chém đầu, hay là vì bị chém đầu mà chết."

Chu Trạch trả lời: "Ngỗ tác và ta đều kiểm tra qua, trên người Ngụy công tử không có vết thương nào khác, cũng không trúng độc. Mà khi ta phá cửa xông vào, thân thể của hắn vẫn còn ấm áp, xem tình huống đổ máu ở cổ đúng là mới vừa bị chém đứt không lâu."

Khấu Lẫm lại liên tục hỏi vài vấn đề, sau đó trầm ngâm gật đầu: "Được rồi, đã biết."

Dương Bộ đầu vốn không muốn đứng tại tiểu viện này nói rõ tình hình của vụ án, nhưng Hạ Lan lão gia đều đã ở đây, tiểu viện trong ngoài đều bị vây xem ba tầng, ngoại trừ gia phó phủ Hạ Lan còn có gã sai vặt của đại lão gia Bắc Lục Tỉnh phái tới thám thính tình hình. Nếu không đem tình huống nói ra cho rõ ràng, huyện nha Lạc Dương sẽ mang tiếng chỉ dựa vào một câu phán mệnh của thần côn liền tới bắt người, nếu truyền ra ngoài thì thật sự quá mức mất mặt.

Chu Trạch nói: "Miệng vết thương trên cổ của Ngụy công tử bị chém rất phẳng, không phải vũ phu tầm thường có thể làm được. Ngoại trừ đao phủ hàng năm chém bao nhiêu đầu người ở pháp trường, chỉ có hạng người võ công cao cường mới chém được như vậy. Nghe nói các ngươi đều là đồng môn của Hạ Lan Đại tiểu thư?". Ngôn Tình Sủng

Dương bộ đầu nói: "Không sai! Mấy ngày gần đây trong vùng Lạc Dương có không ít nhân sĩ giang hồ tiến tới, nhưng họ lại không thù không oán với Thiếu gia, chỉ có tên thần côn này chạng vạng đe dọa Thiếu gia, không phải ngươi thì là ai?"

Chu Trạch ngược lại vẫn còn khách khí: "Có câu "Không có lửa thì sao có khói", sự việc quá mức trùng hợp cũng đáng phải hoài nghi. Ngụy công tử nếu không phải ngươi giết, khi ra công đường dĩ nhiên sẽ trả lại trong sạch cho ngươi."

"Đúng vậy." Dương Bộ đầu nói, "Không phải ngươi giết thì ngươi sợ cái gì, theo chúng ta đi một chuyến," Lại chỉ vào Nguyễn Tễ và Liễu Ngôn Bạch, "Hai kiếm khách các ngươi cũng có hiềm nghi, cùng nhau đưa về nha môn." Liếc qua Sở Dao là người tàn tật, không biết có muốn tiện thể mang theo tên này luôn hay không?

Nói có sách mách có chứng như vậy thì không tiện chống cự. Nguyễn Tễ duỗi tay vào trong tay áo chuẩn bị móc ra lệnh bài của Đại Lý Tự. Khấu Lẫm không cần bại lộ thân phận, hắn là Đại Lý Tự Thiếu Khanh cũng đủ lấy ra áp đảo.

Khấu Lẫm lại đưa mắt ra hiệu cho Nguyễn Tễ, không cho hắn xen vào chuyện người khác. Nguyễn Tễ khó hiểu chỉ có thể làm theo.

Dương Bộ đầu quát: "Bắt lấy hắn!"

Chapter
1 Chương 1: Giới thiệu
2 Chương 2: Mật chiếu
3 Chương 3: Trên đường
4 Chương 4: Tập kích
5 Chương 5: Tống tiền
6 Chương 6: Cổ quái
7 Chương 7: Thực nghiệm
8 Chương 8: Diêm vương
9 Chương 9: Hồ Sơ
10 Chương 10: Sinh bệnh
11 Chương 11: Giao việc
12 Chương 12: Dụ địch
13 Chương 13: Cáo trạng
14 Chương 14-1: Khiêu khích (1)
15 Chương 14-2: Khiêu khích (2)
16 Chương 15-1: Hẹn hò (1)
17 Chương 15-2: Hẹn hò (2)
18 Chương 16: Nghe lén
19 Chương 17: Xuất thân
20 Chương 18: Sự thật
21 Chương 19: Có độc
22 Chương 20: An ủi
23 Chương 21-1: Hội thẩm (1)
24 Chương 21-2: Hội thẩm (2)
25 Chương 22-1: Tụng sư (1)
26 Chương 22-2: Tụng sư (2)
27 Chương 23: Bà điên
28 Chương 24-1: Manh mối (1)
29 Chương 24-2: Manh mối (2)
30 Chương 25: Dự tiệc
31 Chương 26: Vũ nương
32 Chương 27: Trận đồ
33 Chương 28: Khoe tài
34 Chương 29: Bị bắt
35 Chương 30-1: Thiện ác (1)
36 Chương 30-2: Thiện ác (2)
37 Chương 30-3: Thiện ác (3)
38 Chương 31: Vào thành
39 Chương 32: Được cứu
40 Chương 33: Du hồ (1)
41 Chương 33-2: Du hồ (2)
42 Chương 34: Xoa bóp
43 Chương 35: Khúc mắc (1)
44 Chương 35-2: Khúc mắc (2)
45 Chương 36: Làm quan
46 Chương 37: Bái sư (1)
47 Chương 37-2: Bái sư (2)
48 Chương 38: Ghen tuông
49 Chương 39: Bị đánh (1)
50 Chương 39-2: Bị đánh (2)
51 Chương 40: Tới cửa
52 Chương 41: Giao phong
53 Chương 42: Công kích
54 Chương 43: Ma ma
55 Chương 44: Giả ngu
56 Chương 45: Làm bạn
57 Chương 46: Đính ước
58 Chương 47-1: Địch hữu (1)
59 Chương 47-2: Địch hữu (2)
60 Chương 48: Hàng xóm
61 Chương 49: Lựa chọn
62 Chương 50: Khó xử (1)
63 Chương 50-2: Khó xử (2)
64 Chương 51: Bắt rắn (phần đầu)
65 Chương 52: Bắt rắn (phần giữa)
66 Chương 53: Bắt rắn (phần đuôi -1)
67 Chương 53-2: Bắt rắn (phần đuôi -2)
68 Chương 54: Rắn lớn
69 Chương 55: Thần binh
70 Chương 56: Lợi dụ (1)
71 Chương 56-2: Lợi dụ (2)
72 Chương 57: Đính hôn
73 Chương 58: Trù bị
74 Chương 59: Hôn lễ
75 Chương 60: Động phòng (1)
76 Chương 60-2: Động phòng (2)
77 Chương 61: Thử lại
78 Chương 62: Đoạt quyền (1)
79 Chương 62-2: Đoạt quyền (2)
80 Chương 63: Ra ngoài
81 Chương 64: Phục kích
82 Chương 65: Bị thương
83 Chương 66: Làm khó (1)
84 Chương 66-2: Làm khó (2)
85 Chương 67: Xuất hiện
86 Chương 68: Thách đấu
87 Chương 69: Tiểu sử
88 Chương 70-1: Tra án (1)
89 Chương 70-2: Tra án (2)
90 Chương 71: Hung thủ (1)
91 Chương 71-2
92 Chương 72: Thắng đẹp (1)
93 Chương 72-2: Thắng đẹp (2)
94 Chương 73: Quý nhân
95 Chương 74: Hôn Lễ
96 Chương 75: Động Phòng (1)
97 Chương 76: Động Phòng (2)
98 Chương 77: Thử Lại
99 Chương 78: Đoạt Quyền (1)
100 Chương 79: Đoạt Quyền (2)
101 Chương 80: Ra Ngoài
102 Chương 81: Phục Kích
103 Chương 82: Bị Thương
104 Chương 83: Làm Khó (1)
105 Chương 84: Làm Khó (2)
106 Chương 85: Xuất Hiện
107 Chương 86: Thách Đấu
108 Chương 87: Tiểu Sử
109 Chương 88: Tra Án (1)
110 Chương 89: Tra Án (2)
111 Chương 90: Hung Thủ (1)
112 Chương 91
113 Chương 92: Thắng Đẹp (1)
114 Chương 93: Thắng Đẹp (2)
115 Chương 94: Quý Nhân
116 Chương 95: Khởi Hành
117 Chương 96: Rối Gỗ
118 Chương 97: Cải Trang
119 Chương 98: Bị Bắt
120 Chương 99: Thần Côn
121 Chương 100: Xem Bói (1)
122 Chương 101: Xem Bói (2)
123 Chương 102: Quà Tặng (1)
124 Chương 103: Quà Tặng (2)
125 Chương 104: Suy Luận (1)
126 Chương 105: Suy Luận (2)
127 Chương 106: Suy Luận (3)
128 Chương 107: Vu Hãm (1)
129 Chương 108: Vu Hãm (2)
130 Chương 109: Ly Gián (1)
131 Chương 110: Ly Gián (2)
132 Chương 111: Chất Vấn
133 Chương 112: Rối Rắm (1)
134 Chương 113: Rối Rắm (2)
135 Chương 114: Tỷ Tỷ
136 Chương 115: Gánh Nặng
137 Chương 116: Sổ Con
138 Chương 117: Thế Đạo
139 Chương 118: Thương Nghị
140 Chương 119: Hiến Thân
141 Chương 120: Gặp Lại
142 Chương 121: Đèn Trời (1)
143 Chương 122: Đèn Trời (2)
144 Chương 123: Đấu Kế (1)
145 Chương 124: Đấu Kế (2)
146 Chương 125: Viện Binh (1)
147 Chương 126: Viện Binh (2)
148 Chương 127: Công Tâm (1)
149 Chương 128: Công Tâm (2)
150 Chương 129: Thân Thế
151 Chương 130: Nhân Sinh
152 Chương 131: Phu Thê
153 Chương 132: Thăm Dò
154 Chương 133: Công Đạo
155 Chương 134: Trung Khuyển
156 Chương 135: Thành Ý (1)
157 Chương 136: Thành Ý (2)
158 Chương 137: Tình Địch (1)
159 Chương 138: Tình Địch (2)
160 Chương 139: Gạo Vàng
161 Chương 140: Xuyên Tim
162 Chương 141: Quản gia
163 Chương 142: Giang sơn
164 Chương 143: Ngu việt (1)
165 Chương 144: Ngu việt (2)
166 Chương 145: Nhân tâm
167 Chương 146: Bày trận
168 Chương 147: Thói quen
169 Chương 148-1: Công thành (1)
170 Chương 148-2: Công thành (2)
171 Chương 149-1: Cố nhân (1)
172 Chương 149-2: Cố nhân (2)
173 Chương 150: Đón mời
174 Chương 151: Kim trấm
175 Chương 152: Uy phong
176 Chương 153: Lên đảo
177 Chương 154-1: Chơi đùa (1)
178 Chương 154-2: Chơi đùa (2)
179 Chương 155-1: Tự thẩm (1)
180 Chương 155-2: Tự thẩm (2)
181 Chương 155-3: Tự thẩm (3)
182 Chương 156: Thế giới
183 Chương 157: Tồn tại
184 Chương 158: Tai họa
185 Chương 159: Phụ thân
186 Chương 160: Mộ thất
187 Chương 161: Nhẫn Nại (1)
188 Chương 162: Nhẫn Nại (2)
189 Chương 163
190 Chương 164: Phụ Thân
191 Chương 165: Mộ Thất
192 Chương 166: Nhẫn Nại (1)
193 Chương 167: Nhẫn Nại (2)
194 Chương 168: Làm bạn
195 Chương 169: Buồn cười
196 Chương 170: Hai cặp (1)
197 Chương 171: Hai cặp (2)
198 Chương 172: Chữa Khỏi
199 Chương 173: Trùng sinh
200 Chương 174: Thiên ảnh (1)
201 Chương 175: Thiên ảnh (2)
202 Chương 176: Liên quân
203 Chương 177: Đánh cược
204 Chương 178: Kinh doanh
205 Chương 179: Kỳ lạ (1)
206 Chương 180: Kỳ Lạ (2)
207 Chương 181: Sợ hãi
208 Chương 182: Giết Ngươi
209 Chương 183: Trúng cổ
210 Chương 184: Tra vấn (1)
211 Chương 185: Tra vấn (2)
212 Chương 186: Báu vật
213 Chương 187: Khích tướng
214 Chương 188: Cược Mạng
215 Chương 189: Tình Thế (1)
216 Chương 190: Tình Thế (2)
217 Chương 191: Cá Mặn (1)
218 Chương 192: Cá Mặn (2)
219 Chương 193: Giao Tình
220 Chương 194: Thuyết Phục
221 Chương 195: Chứng Minh
222 Chương 196: Nhi Tử
223 Chương 197: Phe Nào
224 Chương 198: Báo Ứng
225 Chương 199: Lập Trường
226 Chương 200: Bảo Tàng
227 Chương 201: Mật Đàm
228 Chương 202: Lôi Đài
229 Chương 203: Khuyên Bảo
230 Chương 204: Tư Tưởng
231 Chương 205: Giải quyết
232 Chương 206: Tầm Bảo
233 Chương 207: Đối Đầu
234 Chương 208: Chiến Thắng
235 Chương 209: Kết Cục
236 Chương 210: Phiên Ngoại 1: Mang Họ Ai
237 Chương 211: Phiên Ngoại 2: Ba Người Bạn
238 Chương 212: Phiên Ngoại 3: Ba Người Bạn
Chapter

Updated 238 Episodes

1
Chương 1: Giới thiệu
2
Chương 2: Mật chiếu
3
Chương 3: Trên đường
4
Chương 4: Tập kích
5
Chương 5: Tống tiền
6
Chương 6: Cổ quái
7
Chương 7: Thực nghiệm
8
Chương 8: Diêm vương
9
Chương 9: Hồ Sơ
10
Chương 10: Sinh bệnh
11
Chương 11: Giao việc
12
Chương 12: Dụ địch
13
Chương 13: Cáo trạng
14
Chương 14-1: Khiêu khích (1)
15
Chương 14-2: Khiêu khích (2)
16
Chương 15-1: Hẹn hò (1)
17
Chương 15-2: Hẹn hò (2)
18
Chương 16: Nghe lén
19
Chương 17: Xuất thân
20
Chương 18: Sự thật
21
Chương 19: Có độc
22
Chương 20: An ủi
23
Chương 21-1: Hội thẩm (1)
24
Chương 21-2: Hội thẩm (2)
25
Chương 22-1: Tụng sư (1)
26
Chương 22-2: Tụng sư (2)
27
Chương 23: Bà điên
28
Chương 24-1: Manh mối (1)
29
Chương 24-2: Manh mối (2)
30
Chương 25: Dự tiệc
31
Chương 26: Vũ nương
32
Chương 27: Trận đồ
33
Chương 28: Khoe tài
34
Chương 29: Bị bắt
35
Chương 30-1: Thiện ác (1)
36
Chương 30-2: Thiện ác (2)
37
Chương 30-3: Thiện ác (3)
38
Chương 31: Vào thành
39
Chương 32: Được cứu
40
Chương 33: Du hồ (1)
41
Chương 33-2: Du hồ (2)
42
Chương 34: Xoa bóp
43
Chương 35: Khúc mắc (1)
44
Chương 35-2: Khúc mắc (2)
45
Chương 36: Làm quan
46
Chương 37: Bái sư (1)
47
Chương 37-2: Bái sư (2)
48
Chương 38: Ghen tuông
49
Chương 39: Bị đánh (1)
50
Chương 39-2: Bị đánh (2)
51
Chương 40: Tới cửa
52
Chương 41: Giao phong
53
Chương 42: Công kích
54
Chương 43: Ma ma
55
Chương 44: Giả ngu
56
Chương 45: Làm bạn
57
Chương 46: Đính ước
58
Chương 47-1: Địch hữu (1)
59
Chương 47-2: Địch hữu (2)
60
Chương 48: Hàng xóm
61
Chương 49: Lựa chọn
62
Chương 50: Khó xử (1)
63
Chương 50-2: Khó xử (2)
64
Chương 51: Bắt rắn (phần đầu)
65
Chương 52: Bắt rắn (phần giữa)
66
Chương 53: Bắt rắn (phần đuôi -1)
67
Chương 53-2: Bắt rắn (phần đuôi -2)
68
Chương 54: Rắn lớn
69
Chương 55: Thần binh
70
Chương 56: Lợi dụ (1)
71
Chương 56-2: Lợi dụ (2)
72
Chương 57: Đính hôn
73
Chương 58: Trù bị
74
Chương 59: Hôn lễ
75
Chương 60: Động phòng (1)
76
Chương 60-2: Động phòng (2)
77
Chương 61: Thử lại
78
Chương 62: Đoạt quyền (1)
79
Chương 62-2: Đoạt quyền (2)
80
Chương 63: Ra ngoài
81
Chương 64: Phục kích
82
Chương 65: Bị thương
83
Chương 66: Làm khó (1)
84
Chương 66-2: Làm khó (2)
85
Chương 67: Xuất hiện
86
Chương 68: Thách đấu
87
Chương 69: Tiểu sử
88
Chương 70-1: Tra án (1)
89
Chương 70-2: Tra án (2)
90
Chương 71: Hung thủ (1)
91
Chương 71-2
92
Chương 72: Thắng đẹp (1)
93
Chương 72-2: Thắng đẹp (2)
94
Chương 73: Quý nhân
95
Chương 74: Hôn Lễ
96
Chương 75: Động Phòng (1)
97
Chương 76: Động Phòng (2)
98
Chương 77: Thử Lại
99
Chương 78: Đoạt Quyền (1)
100
Chương 79: Đoạt Quyền (2)
101
Chương 80: Ra Ngoài
102
Chương 81: Phục Kích
103
Chương 82: Bị Thương
104
Chương 83: Làm Khó (1)
105
Chương 84: Làm Khó (2)
106
Chương 85: Xuất Hiện
107
Chương 86: Thách Đấu
108
Chương 87: Tiểu Sử
109
Chương 88: Tra Án (1)
110
Chương 89: Tra Án (2)
111
Chương 90: Hung Thủ (1)
112
Chương 91
113
Chương 92: Thắng Đẹp (1)
114
Chương 93: Thắng Đẹp (2)
115
Chương 94: Quý Nhân
116
Chương 95: Khởi Hành
117
Chương 96: Rối Gỗ
118
Chương 97: Cải Trang
119
Chương 98: Bị Bắt
120
Chương 99: Thần Côn
121
Chương 100: Xem Bói (1)
122
Chương 101: Xem Bói (2)
123
Chương 102: Quà Tặng (1)
124
Chương 103: Quà Tặng (2)
125
Chương 104: Suy Luận (1)
126
Chương 105: Suy Luận (2)
127
Chương 106: Suy Luận (3)
128
Chương 107: Vu Hãm (1)
129
Chương 108: Vu Hãm (2)
130
Chương 109: Ly Gián (1)
131
Chương 110: Ly Gián (2)
132
Chương 111: Chất Vấn
133
Chương 112: Rối Rắm (1)
134
Chương 113: Rối Rắm (2)
135
Chương 114: Tỷ Tỷ
136
Chương 115: Gánh Nặng
137
Chương 116: Sổ Con
138
Chương 117: Thế Đạo
139
Chương 118: Thương Nghị
140
Chương 119: Hiến Thân
141
Chương 120: Gặp Lại
142
Chương 121: Đèn Trời (1)
143
Chương 122: Đèn Trời (2)
144
Chương 123: Đấu Kế (1)
145
Chương 124: Đấu Kế (2)
146
Chương 125: Viện Binh (1)
147
Chương 126: Viện Binh (2)
148
Chương 127: Công Tâm (1)
149
Chương 128: Công Tâm (2)
150
Chương 129: Thân Thế
151
Chương 130: Nhân Sinh
152
Chương 131: Phu Thê
153
Chương 132: Thăm Dò
154
Chương 133: Công Đạo
155
Chương 134: Trung Khuyển
156
Chương 135: Thành Ý (1)
157
Chương 136: Thành Ý (2)
158
Chương 137: Tình Địch (1)
159
Chương 138: Tình Địch (2)
160
Chương 139: Gạo Vàng
161
Chương 140: Xuyên Tim
162
Chương 141: Quản gia
163
Chương 142: Giang sơn
164
Chương 143: Ngu việt (1)
165
Chương 144: Ngu việt (2)
166
Chương 145: Nhân tâm
167
Chương 146: Bày trận
168
Chương 147: Thói quen
169
Chương 148-1: Công thành (1)
170
Chương 148-2: Công thành (2)
171
Chương 149-1: Cố nhân (1)
172
Chương 149-2: Cố nhân (2)
173
Chương 150: Đón mời
174
Chương 151: Kim trấm
175
Chương 152: Uy phong
176
Chương 153: Lên đảo
177
Chương 154-1: Chơi đùa (1)
178
Chương 154-2: Chơi đùa (2)
179
Chương 155-1: Tự thẩm (1)
180
Chương 155-2: Tự thẩm (2)
181
Chương 155-3: Tự thẩm (3)
182
Chương 156: Thế giới
183
Chương 157: Tồn tại
184
Chương 158: Tai họa
185
Chương 159: Phụ thân
186
Chương 160: Mộ thất
187
Chương 161: Nhẫn Nại (1)
188
Chương 162: Nhẫn Nại (2)
189
Chương 163
190
Chương 164: Phụ Thân
191
Chương 165: Mộ Thất
192
Chương 166: Nhẫn Nại (1)
193
Chương 167: Nhẫn Nại (2)
194
Chương 168: Làm bạn
195
Chương 169: Buồn cười
196
Chương 170: Hai cặp (1)
197
Chương 171: Hai cặp (2)
198
Chương 172: Chữa Khỏi
199
Chương 173: Trùng sinh
200
Chương 174: Thiên ảnh (1)
201
Chương 175: Thiên ảnh (2)
202
Chương 176: Liên quân
203
Chương 177: Đánh cược
204
Chương 178: Kinh doanh
205
Chương 179: Kỳ lạ (1)
206
Chương 180: Kỳ Lạ (2)
207
Chương 181: Sợ hãi
208
Chương 182: Giết Ngươi
209
Chương 183: Trúng cổ
210
Chương 184: Tra vấn (1)
211
Chương 185: Tra vấn (2)
212
Chương 186: Báu vật
213
Chương 187: Khích tướng
214
Chương 188: Cược Mạng
215
Chương 189: Tình Thế (1)
216
Chương 190: Tình Thế (2)
217
Chương 191: Cá Mặn (1)
218
Chương 192: Cá Mặn (2)
219
Chương 193: Giao Tình
220
Chương 194: Thuyết Phục
221
Chương 195: Chứng Minh
222
Chương 196: Nhi Tử
223
Chương 197: Phe Nào
224
Chương 198: Báo Ứng
225
Chương 199: Lập Trường
226
Chương 200: Bảo Tàng
227
Chương 201: Mật Đàm
228
Chương 202: Lôi Đài
229
Chương 203: Khuyên Bảo
230
Chương 204: Tư Tưởng
231
Chương 205: Giải quyết
232
Chương 206: Tầm Bảo
233
Chương 207: Đối Đầu
234
Chương 208: Chiến Thắng
235
Chương 209: Kết Cục
236
Chương 210: Phiên Ngoại 1: Mang Họ Ai
237
Chương 211: Phiên Ngoại 2: Ba Người Bạn
238
Chương 212: Phiên Ngoại 3: Ba Người Bạn